Chương 18: Đề nghị giúp đỡ

Vân Hi tỉ mỉ sát khuẩn vết thương trên cánh tay lẫn cơ thể của Trình Thiếu Phàm, cô biết rõ hắn đã rời đi từ lúc hai giờ sáng nhưng cô không ngờ hắn lại trở về sớm như vậy. Vốn định giở một chút thủ đoạn trong việc đầu tư chứng khoán của hắn, đồng thời bán một ít ra ngoài nhận thêm chút tiền phòng ngừa...

Vân Hi để Trình Thiếu Phàm nằm trên sô pha nghỉ ngơi, cô bước vào trong phòng ngủ lấy chăn đắp tạm trên cơ thể hắn. Thoáng thấy đồng hồ đã điểm năm rưỡi sáng, đoán rằng mẹ cô cũng đã thức dậy chuẩn bị đến bệnh viện chăm lo cho em trai, Vân Hi cũng thu xếp liền trở về biệt thự đưa cho mẹ cô chút tiền...dù gì bây giờ cũng đến hạn cuối tuần...

Vân Hi nghĩ rằng cô chỉ cần trở về trước bảy giờ sáng, miễn sao trước khi Trình Thiếu Phàm tỉnh lại là được. Cô cần lấy thêm điện thoại, giấy tờ tùy thân lẫn thiết bị hỗ trợ của bản thân để mang đến nơi này làm việc...

"Mẹ...con về rồi này..."

Vân Hi dùng chìa khóa dự phòng để mở cửa, nhìn thoáng thấy trong nhà không có ai, nhưng cô đoán rằng mẹ mình vẫn còn ngủ hoặc đến bệnh viện trông nom em trai từ sớm nên cũng không để ý cho lắm. Cô cẩn thận đặt một số tiền trên bàn, nhanh chóng lên phòng lấy đồ chuẩn bị rời đi...

"A...mẹ...con để tiền ở trên bàn..."

Không ngờ Lạc phu nhân lại đi từ trên lầu xuống khiến Vân Hi khẽ giật mình, khuôn mặt của bà có vẻ rạng rỡ hơn mọi ngày rất nhiều...dường như nghe được tin tốt...

"May quá con đã trở về, ta vừa nhận được cuộc điện thoại trong số máy cũ của cha con...người đó nói rằng muốn giúp con phát triển sự nghiệp hơn nữa ở nước ngoài..."

Vân Hi bán tính bán nghi không tin tưởng vào lời nói của mẹ cô, dù sao đi chăng nữa cô cũng biết cha mình là kẻ nghiện cờ bạc rượu chè, người né xa còn không hết chứ đừng nói lại tiếp xúc gần...

"Chắc bọn họ lừa đảo thôi, mẹ cũng biết bạn bè của cha là người như thế nào mà..."

Quả đúng như lời Vân Hi hiểu biết về cha của mình, Lạc Tuấn kết giao rất nhiều bạn bè trên sòng bạc nhưng đa số bọn họ đều quay lưng lại với ông khi số nợ tăng lên cao. Hiện tại cô cũng không còn nhớ đến việc nhà mình nợ ai một ân tình cả...

Vân Hi cũng không nói thêm điều gì liền bắt taxi trở lại nhà của Trình Thiếu Phàm nhanh nhất, may mắn sao đến bây giờ hắn vẫn chưa tỉnh lại. Nhân tiện cô sẽ nấu một chút cháo thịt bằm cho hắn bồi bổ thân thể...

Reng...reng...!

Tiếng chuông điện thoại của cô vang lên inh ỏi khiến Trình Thiếu Phàm nhíu mày khó chịu, hắn lờ mờ mở mắt dùng giọng điệu gắt gỏng phàn nàn lên với cô...

"Ồn ào quá đấy...!"

Vân Hi nhìn số lạ không dám nghe máy, nhưng có động lực vô hình nào đó đang thúc giục cô phải nhận cuộc gọi từ số điện thoại này, bằng không về sau sẽ phải hối hận...

"Alo...nhầm số rồi phải không...?"

-Cháu là Lạc Vân Hi phải không, con gái của Lạc Tuấn...?

Vân Hi ngờ vực không hiểu tại sao người đàn ông đối diện lại biết tên của mình, cô đoán rằng việc này có liên quan đến chuyện gia đình nên ra ngoài nghe máy trước...

"Đúng vậy ạ...chú là...?"

-Ta quên không tự giới thiệu, ta là Bạch Doanh...một người bạn cũ của cha cháu...

Cô không ngờ đến tận bây giờ vẫn có người tự nhận là bạn bè đến tìm gia đình mình, nhưng trước hết cứ thăm dò lai lịch của người đàn ông này đã...

"Cha của cháu mất rồi ạ..."

Đầu dây bên kia im lặng trong mấy giây, Bạch Doanh hoàn toàn không biết Lạc Tuấn đã qua đời...vốn muốn giúp ông ấy trả bớt số nợ của bọn xã hội đen, nhưng thật không ngờ vị ân nhân ấy lại ra đi sớm như vậy...

"Chia buồn cùng gia đình cháu, ta vẫn còn nợ Lạc Tuấn một ân huệ chưa trả được...vậy khi nào cháu hay gia đình cần giúp đỡ thì liên hệ lại cho ta nhé...!"

Vân Hi cố gắng nhớ lại Bạch Doanh là ai trong số bạn bè của cha mình. Có lẽ ông ta là người có lai lịch rất lớn và sống lương thiện nên mới dám đưa ra đề nghị giúp đỡ gia đình cô để báo đáp ân tình. Bằng không nếu là kẻ khác thì đã phủi bỏ trách nhiệm này từ lâu rồi...

"A...anh ra đây làm gì..."

Vân Hi định bước vào trong nhà liền thấy Trình Thiếu Phàm đang dựa lưng vào cửa nhìn chằm chằm cô. Hi vọng hắn chỉ vừa ra đây, hoàn toàn không nghe được cuộc gọi của hai người...

"Anh vào nhà đi, đừng để vết thương căng ra sẽ chảy máu đó..."

Trình Thiếu Phàm híp híp đôi mắt nguy hiểm nhìn chăm chú vào biểu cảm gượng gạo trên gương mặt của Vân Hi, có lẽ nhân lúc hắn ngủ say nên cô trở về nhà lấy một số đồ dùng cần thiết và cái điện thoại liên lạc kia...

"Cô vừa gọi cho ai đấy...?"

Vân Hi có chút lo lắng khi bị hỏi câu đó, trong đầu cô liền nhảy số nhanh chóng trả lời hắn...

"Bạn học cùng trường của tôi mà thôi, anh đừng quan tâm nhiều làm gì..."

Trình Thiếu Phàm ờ lên một tiếng liền đi vào trong nhà, nhưng hắn cảm thấy có điều gì đó không đúng cho lắm liền hỏi tiếp...

"Cô...còn phải đi học à, năm nay cô bao nhiêu tuổi rồi...?"

Vân Hi quên mất việc Trình Thiếu Phàm không biết chút tin tức gì về mình ngoài cái tên ra, nhưng cô cũng không có ý định cho hắn biết...

"Tôi được hai mươi tuổi rồi, đáng ra thì vẫn học năm hai đại học...nhưng tôi không thích nên tùy ý nghỉ..."

Không phải Vân Hi ghét đi học, nhưng từ khi biết cha cô nợ nần quá nhiều đến nỗi không thể đóng học phí nên cô đành bảo lưu kết quả lại đến khi nào kinh tế ổn định sẽ tiếp tục theo học. Nhưng không ngờ rằng kết quả đó phải bảo lưu mãi mãi...

Chapter
1 Chương 1: Liều mạng
2 Chương 2: Xin anh nhẹ nhàng [H+]
3 Chương 3: Tôi thỏa mãn cô [H+]
4 Chương 4: Đừng hòng mang thai
5 Chương 5: Bị bán làm kỹ nữ
6 Chương 6: Góc tối nhất của xã hội
7 Chương 7: Tỏ ra thanh cao
8 Chương 8: Sống như tôi thì khác nào chết rồi
9 Chương 9: Dù sao cũng không chết được
10 Chương 10: Nể mặt
11 Chương 11: Tủi thân đến mức chỉ muốn khóc nấc lên
12 Chương 12: Thiếu tiền hay thiếu đàn ông
13 Chương 13: Không có thiện cảm
14 Chương 14: Không hiểu lời cô nói
15 Chương 15: Ủy khuất [H+]
16 Chương 16: Nhiệm vụ nguy hiểm
17 Chương 17: Bị thương nặng
18 Chương 18: Đề nghị giúp đỡ
19 Chương 19: Mối quan hệ không thể xác định
20 Chương 20: Ngoan ngoãn nghe lời
21 Chương 21: Trong mắt người khác chính là bênh vợ trước tiên
22 Chương 22: Giận dỗi như đứa con nít
23 Chương 23: Bí mật bị giấu kín
24 Chương 24: Cái giá phải trả
25 Chương 25: Tốt nhất không nên lấy ai
26 Chương 26: Nghiện mà còn ngại
27 Chương 27: Tâm tình không tồi
28 Chương 28: Muốn cầm bó hoa đập vào bản mặt dương dương tự đắc của hắn
29 Chương 29: Điều kiện trao đổi
30 Chương 30: Chỉ muốn ôm cô
31 Chương 31: Sự thật phũ phàng
32 Chương 32: Đưa cô đi xem năng suất làm việc của đám thuộc hạ
33 Chương 33: Một người nhớ đến nụ cười của tôi
34 Chương 34: Cùng quan điểm không thích đồ Tây
35 Chương 35: Bà dùng cái tay bẩn thỉu nào đánh cô ấy
36 Chương 36: Lý do chính là ông ta đánh người của hắn
37 Chương 37: Sẽ không ai dám đánh cô
38 Chương 38: Không theo đúng kế hoạch
39 Chương 39: Cảnh cáo
40 Chương 40: Điều kiện trao đổi
41 Chương 41: Chỉ còn tôi và cô
42 Chương 42: [H+]
43 Chương 43: Cô là của tôi [H+]
44 Chương 44: Một nam một nữ đang ôm nhau ngủ
45 Chương 45: Giận thì giận nhưng ôm vẫn phải ôm
46 Chương 46: Hai đứa trẻ mới lớn
47 Chương 47: Bắt đầu triển khai kế hoạch
48 Chương 48: Cho đến khi có ai đó giết hắn
49 Chương 49: Rơi vào bẫy
50 Chương 50: Anh ấy không yêu nhưng anh ấy thương chị dâu lắm!
51 Chương 51: Mười sáu vết thương
52 Chương 52: Trò đùa của kẻ say xỉn
53 Chương 53: Giả vờ
54 Chương 54: Tàn nhẫn nhất vẫn chính là lòng người
55 Chương 55: Cảnh yêu đương nồng thắm
56 Chương 56: Anh đừng có ôm tôi
57 Chương 57: Sợ hãi chính bản thân mình
58 Chương 58: May cho anh
59 Chương 59: Bị sốt
60 Chương 60: Dự định chuyển đến nơi khác
61 Chương 61: Con sói lớn bị thuần phục
62 Chương 62: Ám sát (1)
63 Chương 63: Ám sát (2)
64 Chương 64: Số tiền lớn cho sau này
65 Chương 65: Có thể sẽ không trở về
66 Chương 66: Tự mãn
67 Chương 67: Đêm cuối cùng
68 Chương 68: Bất ngờ lúc 6 giờ tối
69 Chương 69: Thuốc phát huy tác dụng
70 Chương 70: Cảm giác mất mát
71 Chương 71: Công việc mới
72 Chương 72: Hành động trái ngược với lời nói
73 Chương 73: Thưởng thức ẩm thực
74 Chương 74: Những nơi mà cô muốn đi
75 Chương 75: Đánh cắp mã gen
76 Chương 76: Cô thật sự mang thai rồi
77 Chương 77: Cô không ghét đứa trẻ này
78 Chương 78: Phát hiện
79 Chương 79: Trốn cũng không thoát
80 Chương 80: Minh chứng khẳng định cô thuộc quyền sở hữu của hắn
81 Chương 81: Ngay cả người ngoài cũng cảm thấy cô đau đớn
82 Chương 82: Cô dám mang thai con của kẻ khác
83 Chương 83: Lời xin lỗi phải đi kèm với hành động
84 Chương 84: Vô tình trở thành anh hùng cứu mĩ nhân
85 Chương 85: Không phải người xấu
86 Chương 86: Con trai của cựu đại sứ quán
87 Chương 87: Đừng làm chuyện hồ đồ giống ông ấy
88 Chương 88: Anh có yêu tôi không?
89 Chương 89: Anh là đồ tệ bạc
90 Chương 90: Tôi cũng yêu em
Chapter

Updated 90 Episodes

1
Chương 1: Liều mạng
2
Chương 2: Xin anh nhẹ nhàng [H+]
3
Chương 3: Tôi thỏa mãn cô [H+]
4
Chương 4: Đừng hòng mang thai
5
Chương 5: Bị bán làm kỹ nữ
6
Chương 6: Góc tối nhất của xã hội
7
Chương 7: Tỏ ra thanh cao
8
Chương 8: Sống như tôi thì khác nào chết rồi
9
Chương 9: Dù sao cũng không chết được
10
Chương 10: Nể mặt
11
Chương 11: Tủi thân đến mức chỉ muốn khóc nấc lên
12
Chương 12: Thiếu tiền hay thiếu đàn ông
13
Chương 13: Không có thiện cảm
14
Chương 14: Không hiểu lời cô nói
15
Chương 15: Ủy khuất [H+]
16
Chương 16: Nhiệm vụ nguy hiểm
17
Chương 17: Bị thương nặng
18
Chương 18: Đề nghị giúp đỡ
19
Chương 19: Mối quan hệ không thể xác định
20
Chương 20: Ngoan ngoãn nghe lời
21
Chương 21: Trong mắt người khác chính là bênh vợ trước tiên
22
Chương 22: Giận dỗi như đứa con nít
23
Chương 23: Bí mật bị giấu kín
24
Chương 24: Cái giá phải trả
25
Chương 25: Tốt nhất không nên lấy ai
26
Chương 26: Nghiện mà còn ngại
27
Chương 27: Tâm tình không tồi
28
Chương 28: Muốn cầm bó hoa đập vào bản mặt dương dương tự đắc của hắn
29
Chương 29: Điều kiện trao đổi
30
Chương 30: Chỉ muốn ôm cô
31
Chương 31: Sự thật phũ phàng
32
Chương 32: Đưa cô đi xem năng suất làm việc của đám thuộc hạ
33
Chương 33: Một người nhớ đến nụ cười của tôi
34
Chương 34: Cùng quan điểm không thích đồ Tây
35
Chương 35: Bà dùng cái tay bẩn thỉu nào đánh cô ấy
36
Chương 36: Lý do chính là ông ta đánh người của hắn
37
Chương 37: Sẽ không ai dám đánh cô
38
Chương 38: Không theo đúng kế hoạch
39
Chương 39: Cảnh cáo
40
Chương 40: Điều kiện trao đổi
41
Chương 41: Chỉ còn tôi và cô
42
Chương 42: [H+]
43
Chương 43: Cô là của tôi [H+]
44
Chương 44: Một nam một nữ đang ôm nhau ngủ
45
Chương 45: Giận thì giận nhưng ôm vẫn phải ôm
46
Chương 46: Hai đứa trẻ mới lớn
47
Chương 47: Bắt đầu triển khai kế hoạch
48
Chương 48: Cho đến khi có ai đó giết hắn
49
Chương 49: Rơi vào bẫy
50
Chương 50: Anh ấy không yêu nhưng anh ấy thương chị dâu lắm!
51
Chương 51: Mười sáu vết thương
52
Chương 52: Trò đùa của kẻ say xỉn
53
Chương 53: Giả vờ
54
Chương 54: Tàn nhẫn nhất vẫn chính là lòng người
55
Chương 55: Cảnh yêu đương nồng thắm
56
Chương 56: Anh đừng có ôm tôi
57
Chương 57: Sợ hãi chính bản thân mình
58
Chương 58: May cho anh
59
Chương 59: Bị sốt
60
Chương 60: Dự định chuyển đến nơi khác
61
Chương 61: Con sói lớn bị thuần phục
62
Chương 62: Ám sát (1)
63
Chương 63: Ám sát (2)
64
Chương 64: Số tiền lớn cho sau này
65
Chương 65: Có thể sẽ không trở về
66
Chương 66: Tự mãn
67
Chương 67: Đêm cuối cùng
68
Chương 68: Bất ngờ lúc 6 giờ tối
69
Chương 69: Thuốc phát huy tác dụng
70
Chương 70: Cảm giác mất mát
71
Chương 71: Công việc mới
72
Chương 72: Hành động trái ngược với lời nói
73
Chương 73: Thưởng thức ẩm thực
74
Chương 74: Những nơi mà cô muốn đi
75
Chương 75: Đánh cắp mã gen
76
Chương 76: Cô thật sự mang thai rồi
77
Chương 77: Cô không ghét đứa trẻ này
78
Chương 78: Phát hiện
79
Chương 79: Trốn cũng không thoát
80
Chương 80: Minh chứng khẳng định cô thuộc quyền sở hữu của hắn
81
Chương 81: Ngay cả người ngoài cũng cảm thấy cô đau đớn
82
Chương 82: Cô dám mang thai con của kẻ khác
83
Chương 83: Lời xin lỗi phải đi kèm với hành động
84
Chương 84: Vô tình trở thành anh hùng cứu mĩ nhân
85
Chương 85: Không phải người xấu
86
Chương 86: Con trai của cựu đại sứ quán
87
Chương 87: Đừng làm chuyện hồ đồ giống ông ấy
88
Chương 88: Anh có yêu tôi không?
89
Chương 89: Anh là đồ tệ bạc
90
Chương 90: Tôi cũng yêu em

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play