Chương 3: Đêm kinh hoàng 2

Những ngày tháng ở trong tù giống như địa ngục đối với Tâm Tử Hy. Cô nếm trải đủ mọi cay đắng, về dần đã sinh ra một bức tường sắt trong lòng cô. Một cô gái chỉ mới mười hai tuổi, cái tuổi còn hồn nhiên như một đứa trẻ lại phải chịu những tổn thương về mặt thể xác và tinh thần cùng một lúc. Không một ai đến thăm ngoài dì Liễu, cứ mỗi tháng một lần bà ấy đều đến đây.

Thời gian thấm thoát trôi qua mười lăm năm. Ở trong đấy, vì được cải tạo tốt nên cô ra sớm hơn nửa năm. Bây giờ Tâm Tử Hy đã trở thành một cô gái xấp xỉ ba mươi, bộ đồ rách rưới cũng không che giấu được vẻ đẹp và cơ thể đầy đặn của cô. Cô bước ra khỏi cánh cổng sắt cao chục mét, nhìn thế giới bên ngoài thật xa lạ. Tâm Tử Hy bước đi trong vô vọng, không biết đi đâu về đâu.

Cô đến thăm mộ ba mẹ, thắp cho họ hai cây nhang. Tâm Tử Hy nước mắt rơi nhìn di ảnh của ba và mẹ.

"Con về rồi."

"Bây giờ con phải bắt đầu một cuộc sống mới."

"Con mạnh mẽ hơn trước rồi, ba mẹ không cần lo."

Tâm Tử Hy ngửa mặt nhìn lên bầu trời trong xanh, ánh nắng chiếu rát da mặt mỏng manh. Nhìn những đàn chim bay lượn theo đàn, cô cười một cách đau khổ:

"Chim còn có đàn, sao con chỉ có một mình?"

Tâm Tử Hy ngồi một lúc lâu, cô thở dài mệt mỏi. Nắng cũng đã tắt, đến giờ cô phải đi.

"Hôm sau con sẽ thăm ba mẹ."

Tâm Tử Hy đứng dậy, xách trên vai túi đồ khá nặng cứ thế đi về phía trước. Cô tới khu phố cũ trước đây, nơi đầy cả kỷ niệm hạnh phúc nhưng cũng vô cùng đau thương. Nhìn cảnh vật có chút thay đổi, cũng phải, đã mười lăm năm rồi. Từng bước chậm rãi đi qua căn nhà tồi tàn trước kia, nhìn cánh cửa đóng đầy bụi và mạng nhện, Tâm Tử Hy lại nhớ về quá khứ đau lòng. Cô chỉ biết tự an ủi bản thân, không người thân, không bạn bè, cô còn có thể dựa vào ai?

"Dì Liễu!" Tâm Tử Hy nhìn người đàn bà trước mặt, tóc đã bạc đi một nửa, trên mặt xuất hiện thêm vài nếp nhăn.

Bà ấy lần theo tiếng gọi, quay lại nhìn cô. Khuôn mặt không giấu nổi sự xúc động, bà bước đi chậm chạp lại gần cô.

Tâm Tử Hy chạy lại ôm lấy dì Liễu, cô cũng không kiềm được hai hàng nước mắt.

"Con ra rồi! Tốt rồi!"

"Dì vẫn khỏe chứ?"

"Dì giờ mang bệnh trong người, không còn đủ sức khỏe làm mọi thứ nữa. Còn con? Định làm gì?"

"Con... Con sẽ đi nơi khác để sống. Căn nhà này chỉ toàn là đau thương, con không muốn ở đấy."

"Con định đi đâu? Hay ở đây với dì đi!"

"Dì còn con trai, con không muốn làm phiền hai người. Con hứa sẽ cố gắng về thăm dì... Dù gì đi nơi khác, cũng không ai biết con, con có thể bắt đầu một cuộc sống mới."

Dì Liễu móc trong túi ra một thứ được bao bọc kĩ lưỡng, bà nhét vào tay Tâm Tử Hy.

"Đây là số tiền mẹ con để dành cho con, dì cũng có một ít góp vào đấy. Mẹ con nói số tiền này con hãy dùng nó để học thanh nhạc."

"Dì..." Tâm Tử Hy nhìn đôi mắt nhăn nheo, cô đưa tay lau nước mắt cho dì Liễu, ôm bà ấy thật lâu.

Dì Liễu vỗ nhẹ sống lưng cô, nói:

"Đi đi! Hãy dùng số tiền này thực hiện ước mơ của con!"

"Dì hãy giữ sức khỏe, con sẽ về thăm dì."

Tâm Tử Hy không nỡ rời đi, cô đứng nhìn dì Liễu một hồi lâu.

...

Tâm Tử Hy vất vả đi tàu đến thành phố Hải Tịnh. Một nơi sầm uất, đông đúc và nhiều nhà cửa. Những tòa nhà biểu thị cho sự giàu có, khiến người khác hoa mắt. Tâm Tử Hy bỡ ngỡ, một mình đi trên vỉa hè, ánh mắt mơ hồ nhìn xung quanh. Mọi người đi ngang qua đều không ngừng bàn tán về Tâm Tử Hy, cô cũng không buồn quan tâm.

Trời bắt đầu trở lạnh, trên người cô chỉ có duy nhất một chiếc áo rách mỏng manh. Tâm Tử Hy ôm lấy cơ thể, miệng liên tục xuýt xoa, ôm hai bên cánh tay.

Cô tìm một góc nhỏ trong khu đất trống mà ngồi xuống, mặt đất ẩm ướt, cả người run rẩy. Cách đó không xa lại có một nhóm người lén lút trong bóng tối, dưới đất còn có...có kim tiêm.

Tâm Tử Hy bắt đầu cảnh giác, mười lăm năm trong tù sao cô không biết bọn họ đang làm gì?

Cô nhân lúc bọn họ còn chưa phát hiện ra, đứng dậy định rời đi lại vô tình đạp trúng khúc cây khô. Tiếng động tuy nhỏ nhưng cũng đủ thu hút sự chú ý của bọn họ giữa không gian yên lặng.

Tâm Tử Hy đứng im tại chỗ, phía sau lưng đã phát ra tiếng nói của một người con gái:

"Này đứng lại!"

Cô nắm chặt lòng bàn tay, quay lại nhìn bọn chúng với ánh mắt khó chịu. Bọn họ có khoảng năm người, trong đó có ba cô gái. Nhìn trông họ thật yếu ớt, sắc mặt ai nấy đều trắng bệch. Tâm Tử Hy lướt xuống cây kim trong tay của cô gái ấy.

Cô cố giữ bản thân thật bình tĩnh, nhìn qua một lượt năm người, rồi nói:

"Tôi vô tình ngang qua, sẽ đi ngay."

"Mày thấy hết rồi thì bọn tao không thể cho mày đi."

"Tôi sẽ không báo cảnh sát."

"Làm sao tin mày?"

Tâm Tử Hy nhìn ngó xung quanh, từ từ lùi về phía sau. Cô gái kia phát hiện liền ra hiệu cho đồng bọn bao vây lấy cô.

"Mấy người muốn gì?"

Chapter
1 Chương 1: Đêm ở phố Nguyệt Xuân
2 Chương 2: Đêm kinh hoàng 1
3 Chương 3: Đêm kinh hoàng 2
4 Chương 4: Đêm kinh hoàng 3
5 Chương 5: Giọng hát của ác quỷ
6 Chương 6: Lần đầu gặp mặt
7 Chương 7: Lời cảnh cáo
8 Chương 8: Rời khỏi Xuân Hoa lầu
9 Chương 9: Quản lý của Tâm Tử Hy
10 Chương 10: Đồi cát
11 Chương 11: Nhớ về đêm bốn năm trước
12 Chương 12: Tra Tước, anh tuyệt tình đến vậy sao?
13 Chương 13: Ngày đầu làm thực tập sinh
14 Chương 14: Ác mộng
15 Chương 15: Nhược điểm duy nhất
16 Chương 16: Gặp bác sĩ tâm lý
17 Chương 17: Chạm mặt ở nhà hàng 1
18 Chương 18: Chạm mặt ở nhà hàng 2
19 Chương 19: Trò cá cược định mệnh
20 Chương 20: Tấm ảnh và chiếc nhẫn
21 Chương 21: Cố chấp níu kéo
22 Chương 22: Khu trung tâm mua sắm 1
23 Chương 23: Khu trung tâm mua sắm 2
24 Chương 24: Chịu một nhát thay cô
25 Chương 25: Đồn cảnh sát
26 Chương 26: Túc trực ở bệnh viện
27 Chương 27: Phòng ngủ của Dina
28 Chương 28: Dạy cho bài học
29 Chương 29: Đụng chạm trong phòng Chủ tịch
30 Chương 30: Đến thăm Nam Nhĩ
31 Chương 31: Phòng ngủ bí mật
32 Chương 32: Xuất viện
33 Chương 33: Lễ tình nhân
34 Chương 34: Vai diễn đầu tiên 1
35 Chương 35: Vai diễn đầu tiên 2
36 Chương 36: Nụ hôn đầu 1
37 Chương 37: Nụ hôn đầu 2
38 Chương 38: Quay lại chốn cũ
39 Chương 39: Đánh ghen vô cớ 1
40 Chương 40: Đánh ghen vô cớ 2
41 Chương 41: Đánh ghen vô cớ 3
42 Chương 42: Giận cá chém thớt
43 Chương 43: Ngu ngốc
44 Chương 44: Chuẩn bị
45 Chương 45: Buổi xét duyệt 1
46 Chương 46: Buổi xét duyệt 2
47 Chương 47: Giúp đỡ người khác
48 Chương 48: Chuẩn bị dự tiệc
Chapter

Updated 48 Episodes

1
Chương 1: Đêm ở phố Nguyệt Xuân
2
Chương 2: Đêm kinh hoàng 1
3
Chương 3: Đêm kinh hoàng 2
4
Chương 4: Đêm kinh hoàng 3
5
Chương 5: Giọng hát của ác quỷ
6
Chương 6: Lần đầu gặp mặt
7
Chương 7: Lời cảnh cáo
8
Chương 8: Rời khỏi Xuân Hoa lầu
9
Chương 9: Quản lý của Tâm Tử Hy
10
Chương 10: Đồi cát
11
Chương 11: Nhớ về đêm bốn năm trước
12
Chương 12: Tra Tước, anh tuyệt tình đến vậy sao?
13
Chương 13: Ngày đầu làm thực tập sinh
14
Chương 14: Ác mộng
15
Chương 15: Nhược điểm duy nhất
16
Chương 16: Gặp bác sĩ tâm lý
17
Chương 17: Chạm mặt ở nhà hàng 1
18
Chương 18: Chạm mặt ở nhà hàng 2
19
Chương 19: Trò cá cược định mệnh
20
Chương 20: Tấm ảnh và chiếc nhẫn
21
Chương 21: Cố chấp níu kéo
22
Chương 22: Khu trung tâm mua sắm 1
23
Chương 23: Khu trung tâm mua sắm 2
24
Chương 24: Chịu một nhát thay cô
25
Chương 25: Đồn cảnh sát
26
Chương 26: Túc trực ở bệnh viện
27
Chương 27: Phòng ngủ của Dina
28
Chương 28: Dạy cho bài học
29
Chương 29: Đụng chạm trong phòng Chủ tịch
30
Chương 30: Đến thăm Nam Nhĩ
31
Chương 31: Phòng ngủ bí mật
32
Chương 32: Xuất viện
33
Chương 33: Lễ tình nhân
34
Chương 34: Vai diễn đầu tiên 1
35
Chương 35: Vai diễn đầu tiên 2
36
Chương 36: Nụ hôn đầu 1
37
Chương 37: Nụ hôn đầu 2
38
Chương 38: Quay lại chốn cũ
39
Chương 39: Đánh ghen vô cớ 1
40
Chương 40: Đánh ghen vô cớ 2
41
Chương 41: Đánh ghen vô cớ 3
42
Chương 42: Giận cá chém thớt
43
Chương 43: Ngu ngốc
44
Chương 44: Chuẩn bị
45
Chương 45: Buổi xét duyệt 1
46
Chương 46: Buổi xét duyệt 2
47
Chương 47: Giúp đỡ người khác
48
Chương 48: Chuẩn bị dự tiệc

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play