Chương 2: Trùng Sinh

Bạch Nhược khé hờ mắt thả lỏng cơ thể, trong đầu trống rỗng như thật sự đón chờ cái chết, luồng gió bao trùm vóc dáng nhỏ bé của cô. Trước khi mất ý thức Bạch Nhược cảm thấy không khí xung quanh như bị rút cạn, trái tim đã ngừng hoạt động.

Trong lúc rơi xuống, giọng nói có thanh âm chói tai cứ văng vẳng xung quanh Bạch Nhược. Thật khó chịu, chẳng lẽ cô ngã xuống từ tầng hai mươi lăm mà vẫn chưa chết?

Thôi xong, còn lành lặn đã không có được một ánh nhìn của người thân bây giờ thì phế cả tay lẫn chân. Hay là cứ nằm đấy đến khi mất máu sẽ tự khắc chết đi.

"Mày giả ngủ với ai? Tao biết mày vẫn còn thức, dậy cho tao."

"Vẫn không chịu dậy à?"

Bạch Sang Sang nhìn ngó xung quanh phòng hình như chẳng có gì vừa ý liền hướng nhà vệ sinh mà đi vào, lúc ra trên tay đã cầm một cái thùng nước chẳng ngần ngại mà đổ hết lên người Bạch Nhược.

"Ưm, lạnh quá." Bạch Nhược cuộn người lại vì thế càng trở nên nhỏ bé hơn, cơ thể run nhẹ.

Bạch Sang Sang nghiến răng tức giận, đưa chân lên đá thẳng vào bụng Bạch Nhược: "Con mẹ mày, thứ bẩn thỉu."

Bạch Nhược vì cú đá vừa rồi làm cho đau điếng lồm cồm bò dậy. Mở mắt ra đã thấy người con gái có mái tóc ngắn ngang vai được nhuộm đỏ, cau mày nhìn cô. Cho dù Bạch Nhược có đập đầu vào đá mất trí nhớ đi nữa cũng không thể quên được gương mặt này, cái cảm giác thân thuộc đến ám ảnh không ai khác ngoài người chị cùng cha khác mẹ, Bạch Sang Sang!

Bạch Nhược bất ngờ đến độ nói năng lộn xộn: "Chị em, không phải em."

Chẳng phải đã chết rồi sao? Làm sao có thể, tình huống hiện tại là gì đây? Hồi quang phản chiếu à? Chắc là vậy rồi. Bạch Nhược trấn an mình bằng phương thức đó nhưng cơn đau dưới bụng tính làm sao đây, nỗi đau chân thực như vậy.

Người chị hiền lành bật cười đến rơi cả nước mắt, tiện tay tát cô một cái: "Tỉnh hẳn chưa? Mày làm tao phải nói ra những lời thô tục như vậy thích lắm sao?" Câu nói vừa dứt cái tát chuyển thành nắm tóc đập vào cạnh giường, tiếng va đập vô cùng rõ ràng.

"A, em không hiểu chị nói gì cả." Bạch Nhược nhăn mặt kiềm nén không nỗi mà kêu đau một tiếng, tự nói với bản thân dù sao cũng sắp chết đến nơi rồi chịu đựng một lát, chỉ một lát nữa thôi.

Mùi vị tanh nồng hoà vào không khí, sau đầu của Bạch Nhược không ngoài dự đoán đã chảy máu rồi. Cô đưa tay sờ sờ thử có chút giật mình, cảm giác sao mà chân thật đến như thế?

Bạch Sang Sang không nhận ra được chỗ khác lạ của Bạch Nhược, vừa nói vừa chỉ tay vào đống bài tập chất cao trên bàn: "Trước khi đi học phải làm cho xong chỗ đó, tao cảnh cáo trước nếu không làm xong thì đừng nghĩ đến chuyện lành lặn bước ra khỏi nhà."

Nói xong liền rời đi, bỏ lại một mình Bạch Nhược cùng với sự hoang mang tột độ.

Cái gì mà bài tập? Chẳng phải cô đã tốt nghiệp đại học rồi sao?

Cái cuộc sống trước khi kết hôn của cô là vậy, nhưng cô đã cùng với Cố Mặc bước vào lễ đường từ hai năm trước và đã thực sự nhảy lầu, mở mắt ra lại quay trở về căn phòng của mình trước đây, sau đó thì thành ra hiện trạng bây giờ. Trong đầu Bạch Nhược rối bời, nên đi ngủ một giấc sáng mai tỉnh dậy ở địa phủ chờ Diêm Vương phán tội hay là ngồi vào bàn làm đống bài tập kia.

"Mình chỉ mới hai mươi năm tuổi, đâu có già đến lú lẫn rõ ràng đã nhảy rồi mà?" Cô nhìn ngó xung quanh phòng rồi lại nhìn xuống đôi bàn tay đầy rẫy vết bầm tím, chạm nhẹ thì có cảm giác đau "Chẳng lẽ..."

Trong lòng cô lờ mờ xuất hiện một đáp án chỉ là không dám tin, hư cấu rõ ràng là hư cấu những tình huống như vậy chỉ có thể xuất hiện trong phim. Bạch Nhược sao lại có thể tiếp nhận được loại chuyện phi lý như vậy.

"Là mình suy nghĩ nhiều rồi, ngủ một giấc đi đã."

Không chút do dự Bạch Nhược để nguyên tình trạng như thế mà đi ngủ. Chăn, gối và cả bộ đồ ngủ đều ướt sũng, vết thương sau đầu cũng không màng xử lý.

Thời gian trôi nhanh như chó chạy ngoài đồng, căn phòng u ám của Bạch Nhược bị che bởi tấm rèm cửa chẳng có lấy một tia nắng lọt vào, nguồn sáng duy nhất phát ra từ chiếc đèn ngủ. Ban đêm hay ban ngày chỉ dựa vào cái điện thoại mà phân biệt.

Bạch Nhược dùng chiếc điện thoại đời cũ, trong cũng không đến nỗi tệ, nhưng nhị tiểu thư nhà họ Bạch dùng thì không cân xứng chút nào. Tiếng chuông báo thức vang lên làm cho giấc ngủ của Bạch Nhược bị tạm hoãn.

Cô lại một lần nữa uể oải ngồi dậy lần mò tắt báo thức, tai theo thói quen mà xoa đầu vô tình chạm vào chỗ vết thương: "A"

Bạch Nhược đưa mắt nhìn ngó xung quanh cảnh vật quen thuộc đến đáng sợ, cô sắp xếp mạch suy nghĩ một chút, cuối cùng cũng tin vào sự thật này, có lẽ nói đúng hơn là chắc chắn cô đã trùng sinh.

"Thực sự là trùng sinh sao?" Miệng cô cười nhưng nước mắt lại không tự chủ mà rơi xuống "Ông trời thật biết trêu đùa, phải lập lại cái cảnh địa ngục nơi trần gian này bao nhiêu lần nữa?"

Bạch Nhược chật vật đi phòng nhà vệ sinh khó khăn xử lý chỗ vết thương trên đầu, qua một đêm máu đã khô lại, thật sự rất đau.

Theo thường lệ mà chuẩn bị bữa sáng trong tâm trạng phức tạp, trạng thái vui buồn không thể diễn giải được. Trong lúc chuẩn bị Bạch Nhược có vài lần suy nghĩ rằng: "Hay là xả khí ga, rồi làm cho căn biệt thự này nổ tung, chết đi một lần nữa."

Giọng nói khó nghe bỗng cất lên ở phía sau, làm cho Bạch Nhược giật mình suýt thì làm rơi quả cà chua đang cầm trên tay.

Bạch Sang Sang hỏi: "Đã làm xong chưa?"

Bạch Nhược đáp lại một cách cứng nhắc: "Sắp xong rồi, đợi một lát nữa là có thể ăn ngay thôi."

Bạch Sang Sang kìm nén tính khí, hỏi lại: "Bài tập của tao, mày đã làm xong chưa?"

Đúng rồi, hôm qua có nhắc đến bài tập.

Hot

Comments

•#Chánz‿✿

•#Chánz‿✿

sao nu9 này ko giống nu9 kia nhỉ phải mạnh mẽ tự dựa vào chính mình chứ cứ yếu đuối như Thế thì ai có thể bảo vệ đc cho cj

2022-05-30

2

Ái Lê

Ái Lê

ad cố lên, bão đi e vote cho ad ây

2022-04-11

4

Thiên Bình

Thiên Bình

trùng sinh r thì mạnh mẽ đi

2022-03-19

5

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Kiếp trước
2 Chương 2: Trùng Sinh
3 Chương 3: Cam chịu
4 Chương 4: Thay đổi
5 Chương 5: Rời đi
6 Chương 6: Xuất hiện
7 Chương 7: Oan gia ngõ hẹp
8 Chương 8: Dùng bữa
9 Chương 9: Đến trường
10 Chương 10: Gặp lại
11 Chương 11: Tiếp cận
12 Chương 12 Nợ tiền
13 Chương 13: Về nhà
14 Chương 14: Tình địch kiếp trước
15 Chương 15: Cự tuyệt
16 Chương 16 Cô ghét tôi sao?
17 Chương 17: Hương vị của sữa
18 Chương 18: Trả nợ
19 Chương 19: Gọi điện
20 Chương 20: Chạm mặt
21 Chương 21: Bộ ba cố chấp
22 Chương 22 Tôi cho anh tức điên
23 Chương 23: Đại Bạch xuất hiện rồi
24 Chương 24: Cái nhìn của người đứng ngoài cuộc
25 Chương 25: Chúng tôi cho bà nợ
26 Chương 26: Cố Mặc có chỗ khó nói
27 Chương 27: Rắc rối cứ bám lấy
28 Chương 28: Bước chân vào cấm địa
29 Chương 29: Hắn lại xuống bếp
30 Chương 30: Cố Mặc! Hắn vẫn không thay đổi
31 Chương 31: Phu nhân, hãy bình tĩnh!
32 Chương 32: Người bạn khi xưa của phu nhân
33 Chương 33: Cuối tuần, lời hứa không được thực hiện
34 Chương 34: Thích mèo
35 Chương 35: Im lặng trước cơn thịnh nộ
36 Chương 36: Quán bar
37 Chương 37: Không nói lý
38 Chương 38: Cố phu nhân sao lại xuất hiện?
39 Chương 39: Hoà giải
40 Chương 40: Hiểu lầm nhỏ
41 Chương 41: Chẳng phải tôi vì em sao?
42 Chương 42: Bước ngoặc
43 Chương 43: Cuộc gọi lạ
44 Chương 44: Bữa cơm ấm áp
45 Chương 45: Nhầm lẫn
46 Chương 46: Ai mới là kẻ say?
47 Chương 47: Muốn nói chuyện cùng nhau
48 Chương 48: Đối chọi
49 Chương 49: Biển lặng
50 Chương 50: Gợn sóng
51 Chương 51: Nổi gió
52 Chương 52: Chiếc thuyền chứa đựng bí mật ra khơi
53 Chương 53: Cố gia
54 Chương 54: Là Mèo!
55 Chương 55: Sợ hãi
56 Chương 56: Hôn lễ ở đời trước
57 Chương 57: Có thai?
58 Chương 58: Thực sự được ăn rồi!
59 Chương 59: Nhà mới
60 Chương 60: Lý Thanh Diệp
61 Chương 61: Đi tìm Bạch Nhược
62 Chương 62: Từ đâu mà ra?
63 Chương 63: Du lịch
64 Chương 64: Đối lập
65 Chương 65: Khó xử
66 Chương 66: Sóng phủ đầu
67 Chương 67: Hiềm khích
68 Chương 68: Tiểu Dương Tư
69 Chương 69: Động thai
70 Chương 70: Nhà họ Thẩm
71 Chương 71: Mặc chuyện người, ta đi thi
72 Chương 72: Mua điểm thi?
73 Chương 73: Bàn điều kiện
74 Chương 74: Người bạn ở quá khứ của bà, hẳn là thất vọng lắm!
75 Chương 75: Một người vì cô mà đau, người kia thay cô lo lắng đủ đường.
76 Chương 76: Cô cho hắn cơ hội!
77 Chương 77: Sự khác biệt
78 Chương 78: Tiểu Uyển
79 Chương 79: Thời cơ
80 Chương 80: Yêu đơn phương khổ thật!
81 Chương 81: Đại thiếu gia không phải là hư danh
82 Chương 82: Biển Xanh (1)
83 Chương 83: Biển Xanh (2)
84 Chương 84: Kẻ lạ mặt
85 Chương 85: Người đó điên rồi
86 Chương 86: Phòng bị
87 Chương 87: Cuộc sống trên đảo (1)
88 Chương 88: Cuộc sống trên đảo (2)
89 Chương 89: Cuộc sống trên đảo (3)
90 Chương 90: Lại tìm bóng hình Bạch Nhược.
91 Chương 91: Manh mối
92 Chương 92: Hành trình tìm lại cô ấy!
93 Chương 93: Lên Đảo
94 Chương 94: Nổi sợ
95 Chương 95: Hạ màn
96 Chương 96: Chọn lễ phục
97 Chương 97: Hỗn lễ
98 Chương 98: Kết thúc giấc mộng ba năm
99 Chương 99: Xuất viện
100 Chương 100: Về nhà!
101 Chương 101: Có một số chuyện vẫn chưa sẵn sàng
102 Chương 102: Sự thay đổi là thật hay giả
103 Chương 103: Gây hoạ
104 Chương 104: Chiến tranh lạnh
105 Chương 105: Thăm tù
106 Chương 106: Công việc đột xuất
107 Chương 107: Đến công ty
108 Chương 108: Bạch Thị không có phần của tôi
109 Chương 109: Đi gặp người trong nhà
110 Chương 110: Rốt cuộc là có năng lực gì?
111 Chương 111: Trò chơi mạo hiểm
112 Chương 112: Có qua có lại
113 Chương 113: Chuyện cổ tích
114 Chương 114: Nhận lại người thân
115 Chương 115: End
Chapter

Updated 115 Episodes

1
Chương 1: Kiếp trước
2
Chương 2: Trùng Sinh
3
Chương 3: Cam chịu
4
Chương 4: Thay đổi
5
Chương 5: Rời đi
6
Chương 6: Xuất hiện
7
Chương 7: Oan gia ngõ hẹp
8
Chương 8: Dùng bữa
9
Chương 9: Đến trường
10
Chương 10: Gặp lại
11
Chương 11: Tiếp cận
12
Chương 12 Nợ tiền
13
Chương 13: Về nhà
14
Chương 14: Tình địch kiếp trước
15
Chương 15: Cự tuyệt
16
Chương 16 Cô ghét tôi sao?
17
Chương 17: Hương vị của sữa
18
Chương 18: Trả nợ
19
Chương 19: Gọi điện
20
Chương 20: Chạm mặt
21
Chương 21: Bộ ba cố chấp
22
Chương 22 Tôi cho anh tức điên
23
Chương 23: Đại Bạch xuất hiện rồi
24
Chương 24: Cái nhìn của người đứng ngoài cuộc
25
Chương 25: Chúng tôi cho bà nợ
26
Chương 26: Cố Mặc có chỗ khó nói
27
Chương 27: Rắc rối cứ bám lấy
28
Chương 28: Bước chân vào cấm địa
29
Chương 29: Hắn lại xuống bếp
30
Chương 30: Cố Mặc! Hắn vẫn không thay đổi
31
Chương 31: Phu nhân, hãy bình tĩnh!
32
Chương 32: Người bạn khi xưa của phu nhân
33
Chương 33: Cuối tuần, lời hứa không được thực hiện
34
Chương 34: Thích mèo
35
Chương 35: Im lặng trước cơn thịnh nộ
36
Chương 36: Quán bar
37
Chương 37: Không nói lý
38
Chương 38: Cố phu nhân sao lại xuất hiện?
39
Chương 39: Hoà giải
40
Chương 40: Hiểu lầm nhỏ
41
Chương 41: Chẳng phải tôi vì em sao?
42
Chương 42: Bước ngoặc
43
Chương 43: Cuộc gọi lạ
44
Chương 44: Bữa cơm ấm áp
45
Chương 45: Nhầm lẫn
46
Chương 46: Ai mới là kẻ say?
47
Chương 47: Muốn nói chuyện cùng nhau
48
Chương 48: Đối chọi
49
Chương 49: Biển lặng
50
Chương 50: Gợn sóng
51
Chương 51: Nổi gió
52
Chương 52: Chiếc thuyền chứa đựng bí mật ra khơi
53
Chương 53: Cố gia
54
Chương 54: Là Mèo!
55
Chương 55: Sợ hãi
56
Chương 56: Hôn lễ ở đời trước
57
Chương 57: Có thai?
58
Chương 58: Thực sự được ăn rồi!
59
Chương 59: Nhà mới
60
Chương 60: Lý Thanh Diệp
61
Chương 61: Đi tìm Bạch Nhược
62
Chương 62: Từ đâu mà ra?
63
Chương 63: Du lịch
64
Chương 64: Đối lập
65
Chương 65: Khó xử
66
Chương 66: Sóng phủ đầu
67
Chương 67: Hiềm khích
68
Chương 68: Tiểu Dương Tư
69
Chương 69: Động thai
70
Chương 70: Nhà họ Thẩm
71
Chương 71: Mặc chuyện người, ta đi thi
72
Chương 72: Mua điểm thi?
73
Chương 73: Bàn điều kiện
74
Chương 74: Người bạn ở quá khứ của bà, hẳn là thất vọng lắm!
75
Chương 75: Một người vì cô mà đau, người kia thay cô lo lắng đủ đường.
76
Chương 76: Cô cho hắn cơ hội!
77
Chương 77: Sự khác biệt
78
Chương 78: Tiểu Uyển
79
Chương 79: Thời cơ
80
Chương 80: Yêu đơn phương khổ thật!
81
Chương 81: Đại thiếu gia không phải là hư danh
82
Chương 82: Biển Xanh (1)
83
Chương 83: Biển Xanh (2)
84
Chương 84: Kẻ lạ mặt
85
Chương 85: Người đó điên rồi
86
Chương 86: Phòng bị
87
Chương 87: Cuộc sống trên đảo (1)
88
Chương 88: Cuộc sống trên đảo (2)
89
Chương 89: Cuộc sống trên đảo (3)
90
Chương 90: Lại tìm bóng hình Bạch Nhược.
91
Chương 91: Manh mối
92
Chương 92: Hành trình tìm lại cô ấy!
93
Chương 93: Lên Đảo
94
Chương 94: Nổi sợ
95
Chương 95: Hạ màn
96
Chương 96: Chọn lễ phục
97
Chương 97: Hỗn lễ
98
Chương 98: Kết thúc giấc mộng ba năm
99
Chương 99: Xuất viện
100
Chương 100: Về nhà!
101
Chương 101: Có một số chuyện vẫn chưa sẵn sàng
102
Chương 102: Sự thay đổi là thật hay giả
103
Chương 103: Gây hoạ
104
Chương 104: Chiến tranh lạnh
105
Chương 105: Thăm tù
106
Chương 106: Công việc đột xuất
107
Chương 107: Đến công ty
108
Chương 108: Bạch Thị không có phần của tôi
109
Chương 109: Đi gặp người trong nhà
110
Chương 110: Rốt cuộc là có năng lực gì?
111
Chương 111: Trò chơi mạo hiểm
112
Chương 112: Có qua có lại
113
Chương 113: Chuyện cổ tích
114
Chương 114: Nhận lại người thân
115
Chương 115: End

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play