Chương 10: Gặp lại

Bạch Tùng Anh không ngờ rằng đứa con gái luôn cam chịu ngày nào nay đã dám bật lại ông, là một con cừu non ai muốn đánh thì đánh, bị chửi cũng không dám nói lại nữa câu. Sau một đêm đã hóa thành sói, con sói này không đi theo bầy đàn của nó, đơn độc mà chống lại con linh cẩu.

Trông mắt ông ta thì là sau một đêm nhưng đối với Bạch Nhược nó là cả một quãng đường dài. Chết đi sống lại một lần, cô mới có cái dũng khí để lật trời cũng từ chính họ mà ra cả. Chính họ đã cho cô cái mục tiêu để phấn đấu, ngày mà gia sản nhà họ Bạch thuộc về tay cũng chính là lúc cô hoàn thành tâm nguyện của mình.

Bạch Tùng Anh bị chặn họng, không còn biết nói gì thêm chỉ để lại một lời cảnh cáo.

"Vì trong người mày đang chảy dòng máu của tao, nên tao tha cho mày lần này. Đừng có động vào chị mày! Đây là lời cảnh cáo không phải nhắc nhở." Nói xong ông xoay người rời đi.

Chảy trong người dòng máu của ông? Cái thứ dòng máu dơ bẩn, nếu được lựa chọn thà rằng cứ mang dòng máu của người vô gia cư sống nơi đầu đường xó chợ, lang thang khắp nơi.

Trong lòng Bạch Nhược có rất nhiều lời muốn phản bác lại người cha tốt đẹp của mình. Nhưng nhiều lời với kẻ đã mù quáng thì chỉ tổn hại đến cơ thể mình mà thôi, phí nước bọt.

Cuộc sống của Bạch Nhược dần đi vào quỹ đạo, công việc làm thêm ở cửa hàng tiện lợi cũng không quá mất sức. Cô làm từ năm giờ chiều đến mười giờ tối, vẫn đảm bảo được sức khỏe đến trường đều đặn.

Dáng người cô vẫn nhỏ nhắn như ngày nào, làn da đã hiện lên màu trắng hồng không còn xanh xanh tím tím như lời miêu tả của Dương Tư. Những vết thương cô mang theo khi rời khỏi nhà đã biến mất hoàn toàn, có thể nhìn ra được nhan sắc của một cô gái ở tuổi mười tám. Đôi mắt không còn buồn bã, khoảng không gian mà mắt nhìn được không còn ở dưới chân người khác nữa mà thay vào đó là gương mặt của đối phương.

Bạch Nhược đứng trong quầy thanh toán, đôi tay linh hoạt quét mã vạch. Cô không để tâm đến sản phẩm mà khách hàng mua, cho dù họ có mua ô dù để làm chuyện người lớn cũng không liên quan đến cô, lòng Bạch Nhược cũng không có chút gợn sóng.

Nhưng hôm nay lại khác, một ngày trời mưa tí tách. Người đàn ông có thân hình cao lớn, mặc bộ vest đen, cà vạt chỉnh tề đẩy cửa mà bước vào. Bạch Nhược có chút cứng người, không ngờ sẽ còn gặp lại.

Là hắn!

Hắn vừa nhìn thấy cô, hai khoé môi lại nhếch lên cao, ngứa miệng mà nói: "Đã lâu không gặp, có phải thèm cơm tôi nấu rồi không?"

Bạch Nhược chỉ mới vừa thay ca người trước, cô còn nhìn sang đồng hồ để ở gần đó, chỉ mới mười bảy giờ ba mươi, vẫn còn rất nhiều người đang chọn lựa sản phẩm, họ đều đồng loạt nhòm ngó một chút. Cô có thể cứng rắn đứng trước người mẹ độc xà, người ba linh cẩu, người chị tàn bạo của mình mà ba mặt một lời còn rất tự tin rằng mình sẽ không nhường một bước nào. Duy chỉ có người đàn ông này thì lại không thể, nói được hai câu thì cô đã đỏ mặt, không phải ngại mà là tức! Tức đến không làm gì được.

Từ khi cô chuyển đến, mấy ngày kế tiếp đều là hắn mời cơm, liên tục trong một tuần da thịt của cô đều nhờ hắn mà hồng hào trở lại, hắn xem cô như là lợn mà nuôi. Người bạn cạnh phòng này cũng quá có tâm rồi. Nhưng không được bao lâu Dương Tư liền chơi trò mất tích bỏ phòng trống cả một tháng tiền thuê phòng vẫn chuyển khoản đều đặn cho bà chủ. Bạch Nhược còn tưởng anh ta sẽ không quay lại nữa mà chơi trò của người lắm tiền.

Bạch Nhược dời ánh mắt từ trên người Dương Tư sang chỗ khác, chính là không thể để bản thân mình phân tâm.

Dương Tư đi đến quầy thanh toán nghiêm túc nhìn Bạch Nhược mà nói: "Rất giống chú gấu trắng."

Chỗ nào giống gấu trắng? Nhìn vào đã phân biệt được chỗ khác nhau, dáng người, là dáng người đấy!

Bạch Nhược không thèm nhìn hắn, nhỏ giọng: "Phát biểu linh tinh.”

"Là đang khen cô xinh đẹp đó, còn không hài lòng, bỏ đi. Tôi nói sai rồi cô căn bản không đẹp bằng." Dương Tư bỏ đi vào trong lướt qua các kệ hàng dần dần đã không còn nhìn thấy.

Trấn lột mà cũng mặc vest, đúng là chuyện lạ. Bạch Nhược đặt một dấu chấm hỏi lớn.

Trời đổ mưa nhưng lại không lớn, cứ rơi vài ba hạt, mây đen kéo đến cả khoảng trời cộng với phần trời chiều u ám cả một vùng. Nhưng lượng khách cũng không vì thế mà ít đi, Bạch Nhược lắc đầu một cái gạt bỏ sự tồn tại của Dương Tư tiếp tục công việc của mình.

Cửa hàng tiện lợi không biết có bao nhiêu thứ Dương Tư cần, hắn đi chọn lựa rất lâu, lượng khách cũng vơi bớt mà hắn vẫn chưa xong. Bạch Nhược ngay từ đầu đã nói không để tâm nhưng lâu như vậy còn chưa ra, cô sợ hắn sẽ ngất xỉu trong lúc chọn lựa vật phẩm trong người có chút bồn chồn.

Hôm nay quả là một ngày vô cùng đặc biệt, cửa hàng tiện lợi lại đón thêm một vị khách ăn bận chỉnh chu, lịch sự lại rất có phong thái. Dáng người cân đối, khuôn mặt lộ rõ những đường nét cuốn hút đối phương cũng là áo vest, thắt cà vạt nhưng nhìn người này mặc áo vest phù hợp hơn Dương Tư rất nhiều, người vừa bước vào không ai khác ngoài Cố Mặc.

Còn đang bất ngờ thì Cố Mặc đã đứng trước mặt cô rồi. Hắn hành động một cách nhanh gọn, đi đến kệ hàng lấy một hộp sữa hương vị dâu.

Bạch Nhược quét mã, nói số tiền cần thanh toán: "Của anh tổng cộng là hai mươi tệ." Cô rút hoá đơn đưa cho hắn.

Là loại sữa mà Thẩm An Huyền hay dùng đây mà, Bạch Nhược đã quyết tâm đời này sẽ không liên quan đến người này, càng không làm kẻ thứ ba chen vào cuộc tình của họ cô thật tâm chúc phúc, trong kí ức của Bạch Nhược đã loại bỏ cái tên Cố Mặc. Cho dù hắn có mua cho Thẩm An Huyền cũng không liên quan đến một người xa lại như cô.

Hot

Comments

Nhung Nguyễn

Nhung Nguyễn

viết tiếp

2022-06-18

1

Juli

Juli

Ai là na9 vậy ạ ?

2022-04-09

3

Thiên Bình

Thiên Bình

❤️

2022-03-19

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Kiếp trước
2 Chương 2: Trùng Sinh
3 Chương 3: Cam chịu
4 Chương 4: Thay đổi
5 Chương 5: Rời đi
6 Chương 6: Xuất hiện
7 Chương 7: Oan gia ngõ hẹp
8 Chương 8: Dùng bữa
9 Chương 9: Đến trường
10 Chương 10: Gặp lại
11 Chương 11: Tiếp cận
12 Chương 12 Nợ tiền
13 Chương 13: Về nhà
14 Chương 14: Tình địch kiếp trước
15 Chương 15: Cự tuyệt
16 Chương 16 Cô ghét tôi sao?
17 Chương 17: Hương vị của sữa
18 Chương 18: Trả nợ
19 Chương 19: Gọi điện
20 Chương 20: Chạm mặt
21 Chương 21: Bộ ba cố chấp
22 Chương 22 Tôi cho anh tức điên
23 Chương 23: Đại Bạch xuất hiện rồi
24 Chương 24: Cái nhìn của người đứng ngoài cuộc
25 Chương 25: Chúng tôi cho bà nợ
26 Chương 26: Cố Mặc có chỗ khó nói
27 Chương 27: Rắc rối cứ bám lấy
28 Chương 28: Bước chân vào cấm địa
29 Chương 29: Hắn lại xuống bếp
30 Chương 30: Cố Mặc! Hắn vẫn không thay đổi
31 Chương 31: Phu nhân, hãy bình tĩnh!
32 Chương 32: Người bạn khi xưa của phu nhân
33 Chương 33: Cuối tuần, lời hứa không được thực hiện
34 Chương 34: Thích mèo
35 Chương 35: Im lặng trước cơn thịnh nộ
36 Chương 36: Quán bar
37 Chương 37: Không nói lý
38 Chương 38: Cố phu nhân sao lại xuất hiện?
39 Chương 39: Hoà giải
40 Chương 40: Hiểu lầm nhỏ
41 Chương 41: Chẳng phải tôi vì em sao?
42 Chương 42: Bước ngoặc
43 Chương 43: Cuộc gọi lạ
44 Chương 44: Bữa cơm ấm áp
45 Chương 45: Nhầm lẫn
46 Chương 46: Ai mới là kẻ say?
47 Chương 47: Muốn nói chuyện cùng nhau
48 Chương 48: Đối chọi
49 Chương 49: Biển lặng
50 Chương 50: Gợn sóng
51 Chương 51: Nổi gió
52 Chương 52: Chiếc thuyền chứa đựng bí mật ra khơi
53 Chương 53: Cố gia
54 Chương 54: Là Mèo!
55 Chương 55: Sợ hãi
56 Chương 56: Hôn lễ ở đời trước
57 Chương 57: Có thai?
58 Chương 58: Thực sự được ăn rồi!
59 Chương 59: Nhà mới
60 Chương 60: Lý Thanh Diệp
61 Chương 61: Đi tìm Bạch Nhược
62 Chương 62: Từ đâu mà ra?
63 Chương 63: Du lịch
64 Chương 64: Đối lập
65 Chương 65: Khó xử
66 Chương 66: Sóng phủ đầu
67 Chương 67: Hiềm khích
68 Chương 68: Tiểu Dương Tư
69 Chương 69: Động thai
70 Chương 70: Nhà họ Thẩm
71 Chương 71: Mặc chuyện người, ta đi thi
72 Chương 72: Mua điểm thi?
73 Chương 73: Bàn điều kiện
74 Chương 74: Người bạn ở quá khứ của bà, hẳn là thất vọng lắm!
75 Chương 75: Một người vì cô mà đau, người kia thay cô lo lắng đủ đường.
76 Chương 76: Cô cho hắn cơ hội!
77 Chương 77: Sự khác biệt
78 Chương 78: Tiểu Uyển
79 Chương 79: Thời cơ
80 Chương 80: Yêu đơn phương khổ thật!
81 Chương 81: Đại thiếu gia không phải là hư danh
82 Chương 82: Biển Xanh (1)
83 Chương 83: Biển Xanh (2)
84 Chương 84: Kẻ lạ mặt
85 Chương 85: Người đó điên rồi
86 Chương 86: Phòng bị
87 Chương 87: Cuộc sống trên đảo (1)
88 Chương 88: Cuộc sống trên đảo (2)
89 Chương 89: Cuộc sống trên đảo (3)
90 Chương 90: Lại tìm bóng hình Bạch Nhược.
91 Chương 91: Manh mối
92 Chương 92: Hành trình tìm lại cô ấy!
93 Chương 93: Lên Đảo
94 Chương 94: Nổi sợ
95 Chương 95: Hạ màn
96 Chương 96: Chọn lễ phục
97 Chương 97: Hỗn lễ
98 Chương 98: Kết thúc giấc mộng ba năm
99 Chương 99: Xuất viện
100 Chương 100: Về nhà!
101 Chương 101: Có một số chuyện vẫn chưa sẵn sàng
102 Chương 102: Sự thay đổi là thật hay giả
103 Chương 103: Gây hoạ
104 Chương 104: Chiến tranh lạnh
105 Chương 105: Thăm tù
106 Chương 106: Công việc đột xuất
107 Chương 107: Đến công ty
108 Chương 108: Bạch Thị không có phần của tôi
109 Chương 109: Đi gặp người trong nhà
110 Chương 110: Rốt cuộc là có năng lực gì?
111 Chương 111: Trò chơi mạo hiểm
112 Chương 112: Có qua có lại
113 Chương 113: Chuyện cổ tích
114 Chương 114: Nhận lại người thân
115 Chương 115: End
Chapter

Updated 115 Episodes

1
Chương 1: Kiếp trước
2
Chương 2: Trùng Sinh
3
Chương 3: Cam chịu
4
Chương 4: Thay đổi
5
Chương 5: Rời đi
6
Chương 6: Xuất hiện
7
Chương 7: Oan gia ngõ hẹp
8
Chương 8: Dùng bữa
9
Chương 9: Đến trường
10
Chương 10: Gặp lại
11
Chương 11: Tiếp cận
12
Chương 12 Nợ tiền
13
Chương 13: Về nhà
14
Chương 14: Tình địch kiếp trước
15
Chương 15: Cự tuyệt
16
Chương 16 Cô ghét tôi sao?
17
Chương 17: Hương vị của sữa
18
Chương 18: Trả nợ
19
Chương 19: Gọi điện
20
Chương 20: Chạm mặt
21
Chương 21: Bộ ba cố chấp
22
Chương 22 Tôi cho anh tức điên
23
Chương 23: Đại Bạch xuất hiện rồi
24
Chương 24: Cái nhìn của người đứng ngoài cuộc
25
Chương 25: Chúng tôi cho bà nợ
26
Chương 26: Cố Mặc có chỗ khó nói
27
Chương 27: Rắc rối cứ bám lấy
28
Chương 28: Bước chân vào cấm địa
29
Chương 29: Hắn lại xuống bếp
30
Chương 30: Cố Mặc! Hắn vẫn không thay đổi
31
Chương 31: Phu nhân, hãy bình tĩnh!
32
Chương 32: Người bạn khi xưa của phu nhân
33
Chương 33: Cuối tuần, lời hứa không được thực hiện
34
Chương 34: Thích mèo
35
Chương 35: Im lặng trước cơn thịnh nộ
36
Chương 36: Quán bar
37
Chương 37: Không nói lý
38
Chương 38: Cố phu nhân sao lại xuất hiện?
39
Chương 39: Hoà giải
40
Chương 40: Hiểu lầm nhỏ
41
Chương 41: Chẳng phải tôi vì em sao?
42
Chương 42: Bước ngoặc
43
Chương 43: Cuộc gọi lạ
44
Chương 44: Bữa cơm ấm áp
45
Chương 45: Nhầm lẫn
46
Chương 46: Ai mới là kẻ say?
47
Chương 47: Muốn nói chuyện cùng nhau
48
Chương 48: Đối chọi
49
Chương 49: Biển lặng
50
Chương 50: Gợn sóng
51
Chương 51: Nổi gió
52
Chương 52: Chiếc thuyền chứa đựng bí mật ra khơi
53
Chương 53: Cố gia
54
Chương 54: Là Mèo!
55
Chương 55: Sợ hãi
56
Chương 56: Hôn lễ ở đời trước
57
Chương 57: Có thai?
58
Chương 58: Thực sự được ăn rồi!
59
Chương 59: Nhà mới
60
Chương 60: Lý Thanh Diệp
61
Chương 61: Đi tìm Bạch Nhược
62
Chương 62: Từ đâu mà ra?
63
Chương 63: Du lịch
64
Chương 64: Đối lập
65
Chương 65: Khó xử
66
Chương 66: Sóng phủ đầu
67
Chương 67: Hiềm khích
68
Chương 68: Tiểu Dương Tư
69
Chương 69: Động thai
70
Chương 70: Nhà họ Thẩm
71
Chương 71: Mặc chuyện người, ta đi thi
72
Chương 72: Mua điểm thi?
73
Chương 73: Bàn điều kiện
74
Chương 74: Người bạn ở quá khứ của bà, hẳn là thất vọng lắm!
75
Chương 75: Một người vì cô mà đau, người kia thay cô lo lắng đủ đường.
76
Chương 76: Cô cho hắn cơ hội!
77
Chương 77: Sự khác biệt
78
Chương 78: Tiểu Uyển
79
Chương 79: Thời cơ
80
Chương 80: Yêu đơn phương khổ thật!
81
Chương 81: Đại thiếu gia không phải là hư danh
82
Chương 82: Biển Xanh (1)
83
Chương 83: Biển Xanh (2)
84
Chương 84: Kẻ lạ mặt
85
Chương 85: Người đó điên rồi
86
Chương 86: Phòng bị
87
Chương 87: Cuộc sống trên đảo (1)
88
Chương 88: Cuộc sống trên đảo (2)
89
Chương 89: Cuộc sống trên đảo (3)
90
Chương 90: Lại tìm bóng hình Bạch Nhược.
91
Chương 91: Manh mối
92
Chương 92: Hành trình tìm lại cô ấy!
93
Chương 93: Lên Đảo
94
Chương 94: Nổi sợ
95
Chương 95: Hạ màn
96
Chương 96: Chọn lễ phục
97
Chương 97: Hỗn lễ
98
Chương 98: Kết thúc giấc mộng ba năm
99
Chương 99: Xuất viện
100
Chương 100: Về nhà!
101
Chương 101: Có một số chuyện vẫn chưa sẵn sàng
102
Chương 102: Sự thay đổi là thật hay giả
103
Chương 103: Gây hoạ
104
Chương 104: Chiến tranh lạnh
105
Chương 105: Thăm tù
106
Chương 106: Công việc đột xuất
107
Chương 107: Đến công ty
108
Chương 108: Bạch Thị không có phần của tôi
109
Chương 109: Đi gặp người trong nhà
110
Chương 110: Rốt cuộc là có năng lực gì?
111
Chương 111: Trò chơi mạo hiểm
112
Chương 112: Có qua có lại
113
Chương 113: Chuyện cổ tích
114
Chương 114: Nhận lại người thân
115
Chương 115: End

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play