Chương 18: Trả nợ

Dì Trương thấy phản ứng của Bạch Nhược dường như có hơi quá sức, liền chuyển chủ đề sang một chuyện khác.

"Đây là đồng phục của cô, cậu Cố từ sáng đã cho người chở tôi sang nhà để lấy nó. Nội y đều có đủ, tài xế riêng của cậu ấy cũng đang đợi ở ngoài để chở cô đi học.”

"Hình như cháu vẫn chưa tỉnh ngủ." Bạch Nhược tỏ vẻ không tin mà nói.

Tối hôm qua Bạch Nhược còn khẳng định với bản thân rằng Cố Mặc sẽ không thèm điều tra địa chỉ nhà của cô, vậy mà trong đêm hắn lại lén điều tra sạch sẽ rồi, thân phận là nhị tiểu thư của Bạch Gia chắc cũng đã bị bại lộ.

"Dì Trương có thể cho cháu mượn điện thoại không? Điện thoại của cháu hết tiền rồi nhưng lại muốn liên lạc với một người.”

"Được, được cô cứ dùng tự nhiên!" Dì Trương cười nói vui vẻ, đưa tay vào túi lấy ra chiếc điện thoại của mình.

Cầm chiếc điện thoại của dì Trương mà trong lòng Bạch Nhược không khỏi ngưỡng mộ, nó nhìn trông còn đẹp mắt hơn cái của cô. Không cần phải là người am hiểu cũng đủ biết cái của Dì Trương và cái của cô cái nào đắt hơn.

Bạch Nhược ngại ngùng mà lấy chiếc điện thoại lỗi thời của mình ra, dò tìm dãy số của một người mà cô đặt tên trong danh bạ là tên cuồng gấu trắng, sao chép dãy số qua chiếc điện thoại của Dì Trương rồi nhấn gọi, thời gian kết nói có hơi lâu.

Giọng nói cứng rắn vang lên mang theo một chút lịch sự: "Tôi nghe, cho hỏi là ai vậy?"

Bạch Nhược lập tức nói: "Anh có dư tiền không? Tôi muốn mượn một ít.”

Chỉ đúng một câu, câu tiếp theo liền trở về phong cách của ngày thường, Dương Tư nói: "Có tiền cũng không cho cô mượn, đồ điên!"

"Anh... tôi thật sự sẽ trả lại cho anh."

"Một số điện thoại cực kì cực kì lạ gọi điện cho cô rồi mượn tiền cô có cho không? Tôi bắt máy đã lịch sự lắm rồi.”

Bạch Nhược nhận ra vấn đề lo sợ rằng bên kia sẽ ngắt máy, lập tức nói: "Tôi là Bạch Nhược đây! Anh mới đó mà quên giọng nói của tôi rồi sao?"

Bạch Nhược có một thói quen, nó không tốt không xấu nhưng có vẻ không lịch sự cho lắm, mỗi lần bắt đầu cuộc trò chuyện với người lạ cô không bao giờ chủ động giới thiệu tên của bản thân mình. Điển hình như cuộc trò chuyện với Dì Trương hẳn là Dì Trương vẫn chưa biết tên của cô.

Bên kia im lặng trong giây lát, hình như nhận ra được giọng nói của Bạch Nhược rồi.

"Tại sao lại mượn tiền? Điện thoại của cô đâu? Hôm qua đã đi đến nơi nào? Có biết là hôm qua tôi đã đem ô đến cho cô không?" Như sự dồn nén cả một đêm, Dương Tư liên tục đặt ra những câu hỏi.

Bạch Nhược cũng nghiêm túc trả lời, ít khi Dương Tư không dùng cái giọng điệu châm chọc cô phải tranh thủ thời cơ.

"Bởi vì anh trấn lột tiền của tôi, cái người tốt bụng trả giúp bây giờ đã quay lại đòi tiền còn tính cả lãi. Điện thoại của tôi hết tiền rồi, tôi mượn của Dì Trương."

"Cô đây là muốn đổ lỗi cho tôi?" Dương Tư hỏi lại.

"Tôi không phải ý đó, chẳng phải tôi đang mượn tiền anh để trả lại cho người ta sao?" Bạch Nhược cố gắng giải thích một cách tốt nhất, không chọc cho Dương Tư nổi giận.

Mặc dù vô duyên vô cớ bị gán nợ, nhưng Bạch Nhược lại không muốn làm lớn chuyện, dây dưa với Cố Mặc thà rằng mượn người khác còn hơn. Người cô có thể nhờ vả bây giờ cũng chỉ có mỗi cái tên Dương Tư.

"Bao nhiêu?" Dương Tư hỏi.

"Tiền lãi là ba nghìn tệ cộng với số tiền ban đầu là năm trăm tệ, tôi sẽ nhắn số tài khoản qua sau. Nội dung chuyển tiền cứ để tên của tôi."

"Còn hơn cho vay nặng lãi? Trong ăn mặc cũng lịch sự mà nhà lại thiếu tiền sao? Thật là không thể nhìn vẻ bề ngoài mà đánh giá một con người, đệch!" Giọng điệu của Dương Tư lại sắp bắt đầu.

Nhanh tay ngắt cuộc gọi, Bạch Nhược nhắn số tài khoản qua cho Dương Tư rồi trả lại điện thoại cho dì Trương, cũng không còn tâm trạng để dùng bữa sáng, bỏ qua ly sữa nóng mà Cố Mặc đã chuẩn bị. Bạch Nhược thay bộ đồng phục chào tạm biệt Dì Trương nhanh chóng lên chiếc xe mà Cố Mặc chuẩn bị để đi đến trường.

Cố Mặc thư thả ngồi trên chiếc ghế giám đốc, mắt chăm chú nhìn vào tập tài liệu mà thư ký đã cung cấp. Tiếng thông báo của điện thoại vang lên thu hút sự chú ý của hắn, rời mắt khỏi tập tài liệu Cố Mặc cầm chiếc điện thoại mới ra mắt năm nay lên kiểm tra.

"Bạch Nhược?"

Cái tên được phát ra vô cùng nhẹ nhàng. Chỉ một giây sau Cố Mặc đã thay đổi thái độ, đôi chân mày kéo lại gần nhau, tâm tình cũng trở nên tệ hơn. Hắn gọi thư kí vào phòng, khó chịu mà giao phó nhiệm vụ.

"Điều tra thông tin của người tên là Dương Tư cho tôi."

“Vâng!” Thư ký Trần đáp.

Thư Kí của Cố Mặc đã quá quen với những việc này cũng không khó khăn gì mấy, nhận nhiệm vụ lập tức tiến hành ngay.

Công ty Cố Mặc đang quản lý chỉ là một công ty chi nhánh, công ty mẹ do người anh trai cả quản lý. Số cổ phần mà Cố Mặc nắm giữ được cũng không nhiều bằng người anh trai của mình. Trước đây doanh thu của công ty chi nhánh không được khả quan cho lắm, từ khi hắn đến tiếp quản lên như diều gặp gió con số của doanh thu tăng gấp mấy lần trước đây so với công ty mẹ sợ rằng còn ngang cơ.

Người ngoài nhìn vào điều ngưỡng mộ con người này những nhà kinh doanh cũng tránh đối đầu với Cố Mặc, nhưng trong mắt của Cố gia chỉ coi đó là sự may mắn. Đặt biệt là Cố Nghiêm Hà không bao giờ thừa nhận sự nỗ lực của Cố Mặc, trong mắt của ông ta chỉ có người con trai cả Cố Lam Tinh.

Người mẹ thì trung lập không xen vào chuyện kinh doanh của gia đình nhưng tình yêu thương của bà dành cho hai anh em họ không thể đem lên bàn cân mà cân đo. Bởi vì nó sẽ lệch hẳn sang một bên trong rất khó coi đó cũng là lý do vì sao Cố Mặc ở ngôi nhà riêng của mình ít khi trở về ngôi nhà chính.

Hot

Comments

🍇•Nhạc Nho

🍇•Nhạc Nho

Anh Tư cuối cùng cx trở lại

2022-02-11

1

Hà Giang

Hà Giang

tui ghế 2 =((

2022-02-11

3

Yashita

Yashita

mà sao t/g đăng muộn thế ?

2022-02-11

3

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Kiếp trước
2 Chương 2: Trùng Sinh
3 Chương 3: Cam chịu
4 Chương 4: Thay đổi
5 Chương 5: Rời đi
6 Chương 6: Xuất hiện
7 Chương 7: Oan gia ngõ hẹp
8 Chương 8: Dùng bữa
9 Chương 9: Đến trường
10 Chương 10: Gặp lại
11 Chương 11: Tiếp cận
12 Chương 12 Nợ tiền
13 Chương 13: Về nhà
14 Chương 14: Tình địch kiếp trước
15 Chương 15: Cự tuyệt
16 Chương 16 Cô ghét tôi sao?
17 Chương 17: Hương vị của sữa
18 Chương 18: Trả nợ
19 Chương 19: Gọi điện
20 Chương 20: Chạm mặt
21 Chương 21: Bộ ba cố chấp
22 Chương 22 Tôi cho anh tức điên
23 Chương 23: Đại Bạch xuất hiện rồi
24 Chương 24: Cái nhìn của người đứng ngoài cuộc
25 Chương 25: Chúng tôi cho bà nợ
26 Chương 26: Cố Mặc có chỗ khó nói
27 Chương 27: Rắc rối cứ bám lấy
28 Chương 28: Bước chân vào cấm địa
29 Chương 29: Hắn lại xuống bếp
30 Chương 30: Cố Mặc! Hắn vẫn không thay đổi
31 Chương 31: Phu nhân, hãy bình tĩnh!
32 Chương 32: Người bạn khi xưa của phu nhân
33 Chương 33: Cuối tuần, lời hứa không được thực hiện
34 Chương 34: Thích mèo
35 Chương 35: Im lặng trước cơn thịnh nộ
36 Chương 36: Quán bar
37 Chương 37: Không nói lý
38 Chương 38: Cố phu nhân sao lại xuất hiện?
39 Chương 39: Hoà giải
40 Chương 40: Hiểu lầm nhỏ
41 Chương 41: Chẳng phải tôi vì em sao?
42 Chương 42: Bước ngoặc
43 Chương 43: Cuộc gọi lạ
44 Chương 44: Bữa cơm ấm áp
45 Chương 45: Nhầm lẫn
46 Chương 46: Ai mới là kẻ say?
47 Chương 47: Muốn nói chuyện cùng nhau
48 Chương 48: Đối chọi
49 Chương 49: Biển lặng
50 Chương 50: Gợn sóng
51 Chương 51: Nổi gió
52 Chương 52: Chiếc thuyền chứa đựng bí mật ra khơi
53 Chương 53: Cố gia
54 Chương 54: Là Mèo!
55 Chương 55: Sợ hãi
56 Chương 56: Hôn lễ ở đời trước
57 Chương 57: Có thai?
58 Chương 58: Thực sự được ăn rồi!
59 Chương 59: Nhà mới
60 Chương 60: Lý Thanh Diệp
61 Chương 61: Đi tìm Bạch Nhược
62 Chương 62: Từ đâu mà ra?
63 Chương 63: Du lịch
64 Chương 64: Đối lập
65 Chương 65: Khó xử
66 Chương 66: Sóng phủ đầu
67 Chương 67: Hiềm khích
68 Chương 68: Tiểu Dương Tư
69 Chương 69: Động thai
70 Chương 70: Nhà họ Thẩm
71 Chương 71: Mặc chuyện người, ta đi thi
72 Chương 72: Mua điểm thi?
73 Chương 73: Bàn điều kiện
74 Chương 74: Người bạn ở quá khứ của bà, hẳn là thất vọng lắm!
75 Chương 75: Một người vì cô mà đau, người kia thay cô lo lắng đủ đường.
76 Chương 76: Cô cho hắn cơ hội!
77 Chương 77: Sự khác biệt
78 Chương 78: Tiểu Uyển
79 Chương 79: Thời cơ
80 Chương 80: Yêu đơn phương khổ thật!
81 Chương 81: Đại thiếu gia không phải là hư danh
82 Chương 82: Biển Xanh (1)
83 Chương 83: Biển Xanh (2)
84 Chương 84: Kẻ lạ mặt
85 Chương 85: Người đó điên rồi
86 Chương 86: Phòng bị
87 Chương 87: Cuộc sống trên đảo (1)
88 Chương 88: Cuộc sống trên đảo (2)
89 Chương 89: Cuộc sống trên đảo (3)
90 Chương 90: Lại tìm bóng hình Bạch Nhược.
91 Chương 91: Manh mối
92 Chương 92: Hành trình tìm lại cô ấy!
93 Chương 93: Lên Đảo
94 Chương 94: Nổi sợ
95 Chương 95: Hạ màn
96 Chương 96: Chọn lễ phục
97 Chương 97: Hỗn lễ
98 Chương 98: Kết thúc giấc mộng ba năm
99 Chương 99: Xuất viện
100 Chương 100: Về nhà!
101 Chương 101: Có một số chuyện vẫn chưa sẵn sàng
102 Chương 102: Sự thay đổi là thật hay giả
103 Chương 103: Gây hoạ
104 Chương 104: Chiến tranh lạnh
105 Chương 105: Thăm tù
106 Chương 106: Công việc đột xuất
107 Chương 107: Đến công ty
108 Chương 108: Bạch Thị không có phần của tôi
109 Chương 109: Đi gặp người trong nhà
110 Chương 110: Rốt cuộc là có năng lực gì?
111 Chương 111: Trò chơi mạo hiểm
112 Chương 112: Có qua có lại
113 Chương 113: Chuyện cổ tích
114 Chương 114: Nhận lại người thân
115 Chương 115: End
Chapter

Updated 115 Episodes

1
Chương 1: Kiếp trước
2
Chương 2: Trùng Sinh
3
Chương 3: Cam chịu
4
Chương 4: Thay đổi
5
Chương 5: Rời đi
6
Chương 6: Xuất hiện
7
Chương 7: Oan gia ngõ hẹp
8
Chương 8: Dùng bữa
9
Chương 9: Đến trường
10
Chương 10: Gặp lại
11
Chương 11: Tiếp cận
12
Chương 12 Nợ tiền
13
Chương 13: Về nhà
14
Chương 14: Tình địch kiếp trước
15
Chương 15: Cự tuyệt
16
Chương 16 Cô ghét tôi sao?
17
Chương 17: Hương vị của sữa
18
Chương 18: Trả nợ
19
Chương 19: Gọi điện
20
Chương 20: Chạm mặt
21
Chương 21: Bộ ba cố chấp
22
Chương 22 Tôi cho anh tức điên
23
Chương 23: Đại Bạch xuất hiện rồi
24
Chương 24: Cái nhìn của người đứng ngoài cuộc
25
Chương 25: Chúng tôi cho bà nợ
26
Chương 26: Cố Mặc có chỗ khó nói
27
Chương 27: Rắc rối cứ bám lấy
28
Chương 28: Bước chân vào cấm địa
29
Chương 29: Hắn lại xuống bếp
30
Chương 30: Cố Mặc! Hắn vẫn không thay đổi
31
Chương 31: Phu nhân, hãy bình tĩnh!
32
Chương 32: Người bạn khi xưa của phu nhân
33
Chương 33: Cuối tuần, lời hứa không được thực hiện
34
Chương 34: Thích mèo
35
Chương 35: Im lặng trước cơn thịnh nộ
36
Chương 36: Quán bar
37
Chương 37: Không nói lý
38
Chương 38: Cố phu nhân sao lại xuất hiện?
39
Chương 39: Hoà giải
40
Chương 40: Hiểu lầm nhỏ
41
Chương 41: Chẳng phải tôi vì em sao?
42
Chương 42: Bước ngoặc
43
Chương 43: Cuộc gọi lạ
44
Chương 44: Bữa cơm ấm áp
45
Chương 45: Nhầm lẫn
46
Chương 46: Ai mới là kẻ say?
47
Chương 47: Muốn nói chuyện cùng nhau
48
Chương 48: Đối chọi
49
Chương 49: Biển lặng
50
Chương 50: Gợn sóng
51
Chương 51: Nổi gió
52
Chương 52: Chiếc thuyền chứa đựng bí mật ra khơi
53
Chương 53: Cố gia
54
Chương 54: Là Mèo!
55
Chương 55: Sợ hãi
56
Chương 56: Hôn lễ ở đời trước
57
Chương 57: Có thai?
58
Chương 58: Thực sự được ăn rồi!
59
Chương 59: Nhà mới
60
Chương 60: Lý Thanh Diệp
61
Chương 61: Đi tìm Bạch Nhược
62
Chương 62: Từ đâu mà ra?
63
Chương 63: Du lịch
64
Chương 64: Đối lập
65
Chương 65: Khó xử
66
Chương 66: Sóng phủ đầu
67
Chương 67: Hiềm khích
68
Chương 68: Tiểu Dương Tư
69
Chương 69: Động thai
70
Chương 70: Nhà họ Thẩm
71
Chương 71: Mặc chuyện người, ta đi thi
72
Chương 72: Mua điểm thi?
73
Chương 73: Bàn điều kiện
74
Chương 74: Người bạn ở quá khứ của bà, hẳn là thất vọng lắm!
75
Chương 75: Một người vì cô mà đau, người kia thay cô lo lắng đủ đường.
76
Chương 76: Cô cho hắn cơ hội!
77
Chương 77: Sự khác biệt
78
Chương 78: Tiểu Uyển
79
Chương 79: Thời cơ
80
Chương 80: Yêu đơn phương khổ thật!
81
Chương 81: Đại thiếu gia không phải là hư danh
82
Chương 82: Biển Xanh (1)
83
Chương 83: Biển Xanh (2)
84
Chương 84: Kẻ lạ mặt
85
Chương 85: Người đó điên rồi
86
Chương 86: Phòng bị
87
Chương 87: Cuộc sống trên đảo (1)
88
Chương 88: Cuộc sống trên đảo (2)
89
Chương 89: Cuộc sống trên đảo (3)
90
Chương 90: Lại tìm bóng hình Bạch Nhược.
91
Chương 91: Manh mối
92
Chương 92: Hành trình tìm lại cô ấy!
93
Chương 93: Lên Đảo
94
Chương 94: Nổi sợ
95
Chương 95: Hạ màn
96
Chương 96: Chọn lễ phục
97
Chương 97: Hỗn lễ
98
Chương 98: Kết thúc giấc mộng ba năm
99
Chương 99: Xuất viện
100
Chương 100: Về nhà!
101
Chương 101: Có một số chuyện vẫn chưa sẵn sàng
102
Chương 102: Sự thay đổi là thật hay giả
103
Chương 103: Gây hoạ
104
Chương 104: Chiến tranh lạnh
105
Chương 105: Thăm tù
106
Chương 106: Công việc đột xuất
107
Chương 107: Đến công ty
108
Chương 108: Bạch Thị không có phần của tôi
109
Chương 109: Đi gặp người trong nhà
110
Chương 110: Rốt cuộc là có năng lực gì?
111
Chương 111: Trò chơi mạo hiểm
112
Chương 112: Có qua có lại
113
Chương 113: Chuyện cổ tích
114
Chương 114: Nhận lại người thân
115
Chương 115: End

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play