Chương 5: Đi gặp em trai!

Tiểu Lục đẩy cửa hớn hở chạy vào. Bốn mắt chạm nhau, cậu sững người. Trong nhà sao lại xuất hiện một người thế? Vậy mà còn giống mình như đúc!

Thằng bé chỉ tay vào Tiểu Kiệt, mang theo dò xét cùng hiếu kỳ mà nói: “Cậu là ai, sao lại ở trong nhà tôi? Còn có giống tôi như thế?"

Tiểu Kiệt thản nhiên đặt tấm ảnh trở lại chỗ cũ, thằng bé đưa mắt đánh giá một lượt từ trên xuống dưới. Giống hệt hình trong tấm ảnh, đây chắc chắn là con trai của Lệ Du Huyên rồi.

Nhìn vẻ thảng thốt của Tiểu Lục, Tiểu Kiệt ranh mãnh không nhịn được muốn trêu một chút. Thằng bé ngồi chễm chệ trên ghế, còn khoanh tay đắc chí mà đáp rằng: “Sao tôi lại ở trong nhà cậu à? Là mẹ dắt tôi về chứ còn sao nữa? Tôi là con trai của mẹ đấy!”

Tiểu Lục nghe nói xong thì ngớ cả người. Gì chứ? Cậu nhóc này bảo mình là con trai của Lệ Du Huyên?

Chuyện này rốt cuộc là sao vậy, càng nghĩ lại càng thấy rối.

“Không đúng, cậu nói dối. Chắc chắn là cậu dùng bộ mặt y hệt tôi để lừa gạt mẹ chứ gì? Nói mau, cậu là ai?”

Tiểu Kiệt cũng không muốn đùa giỡn thêm nữa. Dù sao cũng đang ở trong nhà người khác, vẫn nên giữ chút thái độ đàng hoàng.

“Tôi tên Giang Du Kiệt, là con trai của Giang Niệm Dương, tôi không có mẹ. Hôm nay mẹ cậu đến công ty của ba tôi, sau đó nhận nhầm tôi là con trai rồi dẫn tôi về đây.”

Tiểu Lục cẩn thận suy xét. Hình như Giang Niệm Dương là đối tượng săn tin gần đây của mẹ mình, mới mấy hôm trước còn bị người ta phát hiện lấy đi máy ảnh. Có lẽ hôm nay cô đến để lấy lại máy ảnh và moi thêm một vài thông tin.

Lệ Du Huyên vậy mà lại có thể nhận nhầm người khác là con, mẹ cậu đúng là ngốc thật!

Nhưng cũng có khả năng lắm chứ, bởi vì cô thật sự rất dễ lừa mà.

“Chào cậu, tôi là Tiểu Lục, Lệ Du Huyên là mẹ tôi. Năm nay mình 6 tuổi, mình không có bố.”

Tiểu Kiệt vỗ vai Tiểu Lục: “Tôi cũng 6 tuổi, vậy là chúng ta bằng tuổi nhau.”

Tiểu Lục lấy trong túi ra một viên kẹo đặt vào trong tay Tiểu Kiệt. Tiểu Kiệt cũng vui vẻ nhận lấy. Hai đứa bé mới một phút trước còn mặt hung mày dữ với nhau bây giờ đã cười nói tựa như đôi bạn thân thiết từ nhỏ.

Tiểu Kiệt suy nghĩ một hồi rồi nói: “Nhưng mà cậu có cảm thấy chúng ta giống nhau như vậy chắc chắn là không phải ngẫu nhiên không?”

Tiểu Lục cũng nhanh chóng hiểu ý mà Tiểu Kiệt muốn nói. Thằng bé bắt lấy tay Tiểu Kiệt, hớn hở cười tươi như hoa.

“Có lẽ chúng ta là anh em chăng? Cậu chắc chắn là em trai tôi!”

Đụng đến vấn đề anh em, Tiểu Kiệt quyết không chịu thua. Thằng bé tranh cãi cho bằng được: “Tôi mới là anh trai, cậu chắc chắn là em tôi.”

Tranh qua cãi lại một hồi, cũng vẫn không ai chịu thua ai. Cuối cùng Tiểu Kiệt chấm dứt cuộc tranh cãi này bằng một suy nghĩ khác.

“Chuyện đó để sau này hãy nói tiếp. Tôi có ý này, chúng ta nên hợp tác để bố tôi và mẹ cậu đến với nhau. Như vậy thì chúng ta sẽ là người một nhà rồi!”

Tiểu Lục vỗ vai Tiểu Kiệt, ra vẻ tán thành: “Đồng ý. Sẵn tiện chúng ta kiểm tra ADN luôn đi. Như vậy thì có thể chắc chắn rồi!”

Hai đứa trẻ này đúng là thông minh rất nhiều so với những đứa trẻ cùng lứa khác.

Đối với Tiểu Kiệt, thằng bé từ nhỏ tiếp nhận những giáo dục đặc biệt của Giang Gia nên một số thứ cùng với suy nghĩ cũng trưởng thành rất nhiều.

Còn Tiểu Lục, cuộc sống cùng với mẹ mà không có bố, nhìn thấy cô mỗi ngày đều cố gắng làm việc để trang trải cuộc sống, Tiểu Lục cũng phải tự biết chăm sóc mình. Vì vậy mà thằng bé đã có tính tự lập và suy nghĩ cũng chín chắn hơn.

Hai đứa nhìn nhau cười rồi đập tay, đồng thanh: “Được rồi, quyết định vậy đi!”

Hai đối tượng chính trong kế hoạch là Lệ Du Huyên và Giang Niệm Dương bỗng nhiên cảm thấy lạnh sống lưng. Có lẽ bọn họ đều không thể nào ngờ được bản thân lại trở thành đối tượng để hai đứa con trai tính kế. Nhưng dù sao kế sách này cũng là vì muốn tốt cho cả hai, cũng không có gì xấu.

Sau khi bàn bạc xong hết, Tiểu Kiệt cũng phải trở về. Thời gian đã quá muộn, nếu để Lệ Du Huyên trở về mà nhìn thấy trong nhà có đến hai đứa con trai thì chắc cô phải té xỉu tại chỗ mất, mà kế hoạch cũng xem như đổ vỡ hết cả. Lại nói nếu Tiểu Kiệt không về nhà, Giang Niệm Dương có khả năng sẽ lật tung cái thành phố này lên mất thôi.

Trước khi Tiểu Kiệt ra về, Tiểu Lục đã chợt nhớ ra một việc quan trọng, thằng bé vội kéo tay Tiểu Kiệt.

“Khoan đã, còn một chuyện tôi muốn nhờ cậu.”

Tiểu Kiệt nhướn mày hỏi: “Chuyện gì cơ?”

“Máy ảnh của mẹ tôi bị ba cậu lấy đi rồi. Khả năng mẹ sẽ rất khó để lấy lại được, tôi muốn cậu giúp lấy lại máy ảnh. Đó là dụng cụ hành nghề quý báu của mẹ.”

Tiểu Kiệt gật đầu đồng ý rồi tạm biệt Tiểu Lục để quay về.

Lúc này tại công ty Giang Niệm Dương tất cả vệ sĩ người làm đều nháo nhào lên cả.

Bọn họ đều cố gắng tìm kiếm Tiểu Kiệt không nói với Giang Niệm Dương sợ sẽ bị anh trút giận, trừ phi chuyện đến bước đường không còn cách cứu chữa. Tất cả đều không có đủ nghị lực để hứng chịu cơn thịnh nộ của Giang Niệm Dương, vì vậy chỉ đành ra sức tìm kiếm.

Nhưng nếu đến lúc tan làm mà vẫn không tìm thấy, Giang Niệm Dực về đến nhà thì không thể giấu được nữa.

Lục Thành ôm đầu than khóc: “Trời ơi, lẽ nào đời tôi sẽ phải kết thúc như thế này sao? Sao tôi lại xui xẻo thế chứ, lại để tiểu thiếu gia bị bắt đi ngay trước mặt. Giang tiên sinh biết được, chắc lột da tôi xuống mất!”

Ngay khi Lục Thành đang tuyệt vọng nhất thì Tiểu Kiệt từ xa đi tới, vẻ mặt thản nhiên như chưa từng xảy ra chuyện gì.

Lục Thành nhìn thấy Tiểu Kiệt thì như nhìn thấy thánh thần giáng thế. Anh ta lập tức nhào đến ôm lấy Tiểu Kiệt rồi khóc lóc đủ kiểu.

“Trời ơi tiểu thiếu gia, chúng tôi tìm người suốt cả ngày trời vẫn không thấy. Rốt cuộc người đã đi đâu vậy chứ?”

Nghe hỏi, Tiểu Kiệt chỉ cười đáp: “Đi gặp em trai của tôi.”

Lục Thành ngớ người. Em trai là sao? Ở đâu lại lòi ra một em trai nữa vậy chứ?

Hot

Comments

Cúc Numi 🍀

Cúc Numi 🍀

Dương hay Dực vậy tg 🤣

2022-08-11

0

Pt

Pt

6t bt kiểm tra ADN là bt thôi truyện khác ms 4t 5t đã là hacker thế giới, tự có thế lực riêng rồi

2022-06-27

3

thiên thần sa ngã

thiên thần sa ngã

vãi đạn. 6 tuổi đã biết kiểm tra ADN. Chắc thằng con này đc dạy dỗ tùe trong bụng rồu nhỉ. :)))

2022-06-21

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Chụp trộm đại minh tinh
2 Chương 2: Giải cứu
3 Chương 3: Đột nhập phòng làm việc
4 Chương 4: Đột nhiên có mẹ!
5 Chương 5: Đi gặp em trai!
6 Chương 6: Đột nhập
7 Chương 7: Chạy trốn
8 Chương 8: Xét nghiệm ADN
9 Chương 9: Cơn thịnh nộ của Giang Niệm Dương
10 Chương 10: Náo loạn toà soạn
11 Chương 11: Ý đồ của Giang Niệm Dương
12 Chương 12: Tiệc rượu
13 Chương 13: Ba con gặp nhau
14 Chương 14: Con trai giúp sức
15 Chương 15: Diễn kịch
16 Chương 16: Ác giả ác báo
17 Chương 17: Muốn ăn thức ăn sáng cô làm
18 Chương 18: Lão già háo sắc
19 Chương 19: Người phụ nữ của anh
20 Chương 20: Tò mò về cô
21 Chương 21: Cải trang
22 Chương 22: Tình yêu thương của mẹ
23 Chương 23: Bệnh đau dạ dày tái phát
24 Chương 24: Hoán đổi về lại
25 Chương 25: Làm bạn gái tôi không?
26 Chương 26: Đều là người cùng cảnh ngộ
27 Chương 27: Có đến hai Tiểu Lục?
28 Chương 28: Giúp đỡ lẫn nhau
29 Chương 29: Một phen khiếp vía
30 Chương 30: Bí mật nhỏ
31 Chương 31: Quá khứ bị che lấp
32 Chương 32: Rắc rối tìm đến tận cửa rồi!
33 Chương 33: Cận kề nguy hiểm
34 Chương 34: Ngủ chung giường
35 Chương 35: Tự mình hại mình
36 Chương 36: Lệ Du Huyên mất tích rồi?
37 Chương 37: Dịu dàng chăm sóc
38 Chương 38: Trừng trị kẻ ác
39 Chương 39: Gặp mặt phụ huynh!
40 Chương 40: Nội tâm yếu mềm
41 Chương 42: Mẹ kế đến rồi!
42 Chương 42: Mượn rượu giải sầu
43 Chương 43: Lời chưa nói
44 Chương 44: Đi trượt tuyết
45 Chương 45: Gặp chuyện
46 Chương 46: Kẻ ác giấu đầu lòi đuôi
47 Chương 47: Mau cưới mẹ về!
48 Chương 48: Ảnh hậu, ca vương đối đầu
49 Chương 49: Bạn cũ
50 Chương 50: Lời trong lòng
51 Chương 51: Ảnh hậu diễn xuất như thần!
52 Chương 52: Phản công
53 Chương 53: Chỉ thêm mất mặt
54 Chương 54: Đại lão ra tay đòi công bằng rồi!
55 Chương 55: Biện minh
56 Chương 56: Tôi chính là muốn thiên vị cô ấy!
57 Chương 57: Quan tâm
58 Chương 58: Bình giấm đổ rồi!
59 Chương 59: Tôi chính là chồng cô ấy!
60 Chương 60: Bước chuyển mới
61 Chương 61: Thân phận sắp bị bại lộ rồi sao?!
62 Chương 62: Đứa trẻ hiểu chuyện
63 Chương 63: Sẽ yêu thương như con ruột
64 Chương 64: Giữ chặt “nóc nhà”
65 Chương 65: Chuyện quan trọng cần nói
66 Chương 66: Mãi mãi chỉ là bạn
67 Chương 67: Mời cơm
68 Chương 68: Chu San San lại sắp giở trò
69 Chương 69: Tiểu Lục gặp nguy
70 Chương 70: Ánh sáng ấm áp
71 Chương 71: An ủi
72 Chương 72: Bình yên sau cơn bão
73 Chương 73: Trợ thủ đến rồi!
74 Chương 74: Thân phận cứ luôn bị nghi ngờ
75 Chương 75: Hợp tác
76 Chương 76: Đều vì tốt cho cả hai
77 Chương 77: Tôi yêu cô ấy!
78 Chương 78: Chất vấn
79 Chương 79: Động vào người của tôi, đừng mong toàn mạng
80 Chương 80: Kẻ ác hoảng sợ
81 Chương 81: Vưu Tĩnh Khâm muốn rời bỏ sự nghiệp?!
82 Chương 82: Nghệ sĩ tốt nhất
83 Chương 83: Là vì tôi sao?
84 Chương 84: Tôi chỉ không muốn thấy cô ấy buồn
85 Chương 85: Kế hoạch rước mẹ về nhà
86 Chương 86: Giang Niệm Dương thật kì lạ!
87 Chương 87: Tôi đang quan tâm em
88 Chương 88: Ra tay với Chu gia
89 Chương 89: Áp đặt
90 Chương 90: Ai cũng có nỗi bất đắc dĩ
91 Chương 91: Chu San San phát điên rồi!
92 Chương 92: Kịch hay sắp diễn rồi
93 Chương 93: Giang Niệm Dương cũng xuất kích
94 Chương 94: Cô ta diễn, chúng ta xem
95 Chương 95: Lo lắng thay bố
96 Chương 96: Cảm giác của gia đình
97 Chương 97: Rục rịch hành động
98 Chương 98: Đối đầu kịch liệt
99 Chương 99: Con mồi đến rồi!
100 Chương 100: Vì ghen tị
101 Chương 101: Tiểu hành tinh không thuộc về quỹ đạo
102 Chương 102: Yêu là buông tay
103 Chương 103: Bí mật lộ rồi
104 Chương 104: Giang Niệm Dương là đồ giả!
105 Chương 105: Muốn bù đắp cho em
106 Chương 106: Nắm lấy nhịp đập con tim
107 Chương 107: Vô tình
108 Chương 108: Chuyện không thể nhắc
109 Chương 109: Lời xin lỗi
110 Chương 110: An bài của định mệnh
111 Chương 111: Muốn em chịu trách nhiệm
112 Chương 112: Đoàn tụ
113 Chương 113: Viên mãn
Chapter

Updated 113 Episodes

1
Chương 1: Chụp trộm đại minh tinh
2
Chương 2: Giải cứu
3
Chương 3: Đột nhập phòng làm việc
4
Chương 4: Đột nhiên có mẹ!
5
Chương 5: Đi gặp em trai!
6
Chương 6: Đột nhập
7
Chương 7: Chạy trốn
8
Chương 8: Xét nghiệm ADN
9
Chương 9: Cơn thịnh nộ của Giang Niệm Dương
10
Chương 10: Náo loạn toà soạn
11
Chương 11: Ý đồ của Giang Niệm Dương
12
Chương 12: Tiệc rượu
13
Chương 13: Ba con gặp nhau
14
Chương 14: Con trai giúp sức
15
Chương 15: Diễn kịch
16
Chương 16: Ác giả ác báo
17
Chương 17: Muốn ăn thức ăn sáng cô làm
18
Chương 18: Lão già háo sắc
19
Chương 19: Người phụ nữ của anh
20
Chương 20: Tò mò về cô
21
Chương 21: Cải trang
22
Chương 22: Tình yêu thương của mẹ
23
Chương 23: Bệnh đau dạ dày tái phát
24
Chương 24: Hoán đổi về lại
25
Chương 25: Làm bạn gái tôi không?
26
Chương 26: Đều là người cùng cảnh ngộ
27
Chương 27: Có đến hai Tiểu Lục?
28
Chương 28: Giúp đỡ lẫn nhau
29
Chương 29: Một phen khiếp vía
30
Chương 30: Bí mật nhỏ
31
Chương 31: Quá khứ bị che lấp
32
Chương 32: Rắc rối tìm đến tận cửa rồi!
33
Chương 33: Cận kề nguy hiểm
34
Chương 34: Ngủ chung giường
35
Chương 35: Tự mình hại mình
36
Chương 36: Lệ Du Huyên mất tích rồi?
37
Chương 37: Dịu dàng chăm sóc
38
Chương 38: Trừng trị kẻ ác
39
Chương 39: Gặp mặt phụ huynh!
40
Chương 40: Nội tâm yếu mềm
41
Chương 42: Mẹ kế đến rồi!
42
Chương 42: Mượn rượu giải sầu
43
Chương 43: Lời chưa nói
44
Chương 44: Đi trượt tuyết
45
Chương 45: Gặp chuyện
46
Chương 46: Kẻ ác giấu đầu lòi đuôi
47
Chương 47: Mau cưới mẹ về!
48
Chương 48: Ảnh hậu, ca vương đối đầu
49
Chương 49: Bạn cũ
50
Chương 50: Lời trong lòng
51
Chương 51: Ảnh hậu diễn xuất như thần!
52
Chương 52: Phản công
53
Chương 53: Chỉ thêm mất mặt
54
Chương 54: Đại lão ra tay đòi công bằng rồi!
55
Chương 55: Biện minh
56
Chương 56: Tôi chính là muốn thiên vị cô ấy!
57
Chương 57: Quan tâm
58
Chương 58: Bình giấm đổ rồi!
59
Chương 59: Tôi chính là chồng cô ấy!
60
Chương 60: Bước chuyển mới
61
Chương 61: Thân phận sắp bị bại lộ rồi sao?!
62
Chương 62: Đứa trẻ hiểu chuyện
63
Chương 63: Sẽ yêu thương như con ruột
64
Chương 64: Giữ chặt “nóc nhà”
65
Chương 65: Chuyện quan trọng cần nói
66
Chương 66: Mãi mãi chỉ là bạn
67
Chương 67: Mời cơm
68
Chương 68: Chu San San lại sắp giở trò
69
Chương 69: Tiểu Lục gặp nguy
70
Chương 70: Ánh sáng ấm áp
71
Chương 71: An ủi
72
Chương 72: Bình yên sau cơn bão
73
Chương 73: Trợ thủ đến rồi!
74
Chương 74: Thân phận cứ luôn bị nghi ngờ
75
Chương 75: Hợp tác
76
Chương 76: Đều vì tốt cho cả hai
77
Chương 77: Tôi yêu cô ấy!
78
Chương 78: Chất vấn
79
Chương 79: Động vào người của tôi, đừng mong toàn mạng
80
Chương 80: Kẻ ác hoảng sợ
81
Chương 81: Vưu Tĩnh Khâm muốn rời bỏ sự nghiệp?!
82
Chương 82: Nghệ sĩ tốt nhất
83
Chương 83: Là vì tôi sao?
84
Chương 84: Tôi chỉ không muốn thấy cô ấy buồn
85
Chương 85: Kế hoạch rước mẹ về nhà
86
Chương 86: Giang Niệm Dương thật kì lạ!
87
Chương 87: Tôi đang quan tâm em
88
Chương 88: Ra tay với Chu gia
89
Chương 89: Áp đặt
90
Chương 90: Ai cũng có nỗi bất đắc dĩ
91
Chương 91: Chu San San phát điên rồi!
92
Chương 92: Kịch hay sắp diễn rồi
93
Chương 93: Giang Niệm Dương cũng xuất kích
94
Chương 94: Cô ta diễn, chúng ta xem
95
Chương 95: Lo lắng thay bố
96
Chương 96: Cảm giác của gia đình
97
Chương 97: Rục rịch hành động
98
Chương 98: Đối đầu kịch liệt
99
Chương 99: Con mồi đến rồi!
100
Chương 100: Vì ghen tị
101
Chương 101: Tiểu hành tinh không thuộc về quỹ đạo
102
Chương 102: Yêu là buông tay
103
Chương 103: Bí mật lộ rồi
104
Chương 104: Giang Niệm Dương là đồ giả!
105
Chương 105: Muốn bù đắp cho em
106
Chương 106: Nắm lấy nhịp đập con tim
107
Chương 107: Vô tình
108
Chương 108: Chuyện không thể nhắc
109
Chương 109: Lời xin lỗi
110
Chương 110: An bài của định mệnh
111
Chương 111: Muốn em chịu trách nhiệm
112
Chương 112: Đoàn tụ
113
Chương 113: Viên mãn

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play