Chương 14: Con trai giúp sức

Tiểu Lục tiễn anh đến tận cửa còn cố níu kéo với ánh mắt long lanh: “Chú à, lần sau chú lại đến nhé!”

Giang Niệm Dương cười ôn nhu, gật đầu đồng ý.

Lúc quay trở lại xe, trên khuôn mặt lãnh khốc ngày thường của anh lại nở một nụ cười hạnh phúc. Không nói không rằng, cứ chốc chốc lại không nhịn được mà tủm tỉm cười.

Lục Thành không biết rốt cuộc nhà Lệ Du Huyên có ma lực gì mà Giang Niệm Dương vào rồi ra một cái liền như trở thành con người khác vậy.

“Tiên sinh, anh hình như đang rất vui?”

Tò mò không nhịn được cuối cùng vẫn phải hỏi. Lục Thành rất muốn biết rốt cuộc là chuyện gì đã mang đến thay đổi lớn như vậy.

Giang Niệm Dương nghe hỏi liền cười đáp: “Ừ, cậu bé đó rất đáng yêu! Có cảm giác giống như con trai vậy.”

Buổi sáng hôm sau đó, Lệ Du Huyên tỉnh dậy với cơn đau đầu cực độ. Rượu bia đúng là hại thân, lần sau nhất định không được uống nhiều như vậy nữa. Cô nhìn xung quanh liền nhận ra đây là nhà của mình. Nhưng mà là ai đã đưa cô về nhà nhỉ?

Lệ Du Huyên tắm rửa thay đồ xong, từ trên lầu đi xuống đã nhìn thấy Tiểu Lục đang tỉ mỉ sắp cơm vào hộp, còn trang trí nhìn rất đẹp mắt nữa.

Ai bảo sinh con trai thì không nhờ được, Tiểu Lục của cô không phải rất giỏi đấy sao! Tuy chỉ nấu được vài món đơn giản nhưng như thế là quá đủ rồi, thật sự là giỏi quá đi mất!

“Chào buổi sáng con trai yêu! Tiểu Lục của chúng ta đang chuẩn bị bữa sáng cho mẹ sao, giỏi quá đi!”

Tiểu Lục cười, chỉ tay vào cốc nước đặt sẵn trên bàn.

“Chào buổi sáng, mẹ uống chút nước đi. Con sắp chuẩn bị xong cơm hộp rồi này.”

Cơm hộp phong phú nhiều đồ ăn, nhìn thôi đã thấy ngon rồi. Nhưng tại sao lại có tới hai hộp cơm thế nhỉ? Thường ngày Tiểu Lục cũng chỉ chuẩn bị một hộp cơm cho cô ăn sáng thôi, vì bữa trưa cô ăn ở công ty luôn rồi. Hôm nay sao lại chuẩn bị tới hai hộp?

Tiểu Lục đặt hai hộp cơm vào trong một cái túi rồi đưa cho cô, thằng bé còn dặn dò kĩ như sợ cô quên mất: “Hai hộp cơm này cái màu hồng là của mẹ, cái màu xanh là của chú Giang. Hôm qua chú đã đưa mẹ về tận nhà, xem như là con cảm ơn chú. Mẹ nhớ đưa cho chú hộ con nhé!”

Chú Giang? Không phải là đang nói đến Giang Niệm Dương đó chứ? Hoá ra cái tên sát thần họ Giang này coi vậy mà cũng tốt đó chứ. Tuy nói sự việc phát triển như ngày hôm qua là do anh, nhưng chí ít anh cũng không bỏ mặc cô ở lại đó làm trò điên khùng là tốt rồi. Nếu nói như thế thì xem như là cả hai hoà nhau, không nợ nần gì nữa.

“Tiểu Lục à, chú Giang của con là cấp trên của mẹ. Mẹ đi đưa cơm hộp cho chú ấy thì có phải là rất kì lạ không? Người khác sẽ nói mẹ của con đi cửa sau, lấy lòng cấp trên thì oan ức lắm!”

Cho dù rất biết ơn anh đã đưa cô về nhà, nhưng nghĩ thế nào cũng thấy đến đưa cơm hộp rất kì lạ. Mới mấy hôm trước cô còn mặt hung mày dữ chống đối anh, rồi còn đắc tội với anh nữa. Tuy việc hôm qua xem như đã xí xoá hết nợ, nhưng mà dù sao bây giờ lại tỏ ra niềm nở xem như chưa có gì xảy ra thì có phải rất giả tạo không. Lại nói cô cũng không mặt dày tới mức có thể làm như vậy.

Tiểu Lục mặc kệ Lệ Du Huyên đang nghĩ gì, thằng bé đều đã tính toán kỹ lưỡng hết cả rồi. Hai con người này nếu không giúp thúc đẩy, thật không biết đến bao giờ mới đến được với nhau. Tiểu Lục còn đang đợi ngày nhận cha đây này, thằng bé sao có thể bỏ qua cơ hội tốt nào được kia chứ.

Yếu điểm của Lệ Du Huyên là gì? Chính là Tiêu Lục, vậy nên chỉ diễn một tí là được ngay ấy mà!

Tiểu Lục ôm lấy chân Lệ Du Huyên, ánh mắt khẩn cầu.

“Mẹ, Tiểu Lục đã rất rất rất vất vả chuẩn bị cơm để cảm ơn chú. Mẹ sao có thể phụ lòng con như vậy chứ? Mẹ giúp Tiểu Lục đưa cơm cho chú có được không?”

Nhìn thằng bé thế này thì nghị lực chiến đấu của cô có lớn đến đâu cũng phải quay về lại con số không. Cuối cùng, vẫn là đã đồng ý với Tiểu Lục sẽ đưa cơm tận tay cho anh rồi.

Tuy thế, lúc bước ra khỏi nhà cô tựa như mang trên mình quả tạ ngàn cân. Trọng trách đưa cơm này nhìn qua thì đơn giản, nhưng phải là người trong cuộc như cô mới hiểu được là gian nan thế nào.

Lệ Du Huyên cứ có cảm giác rằng bản thân đã bị mắc bẫy. Nhưng thôi, cũng không cách nào từ chối Tiểu Lục. Chỉ đành đi hoàn thành sứ mệnh cao cả này vậy.

Nhìn thấy Lệ Du Huyên đã khuất xa, Tiểu Lục liền lấy điện thoại của mình ra bấm số gọi cho Giang Niệm Dương.

Giang Niệm Dương lúc này đang ở trong cuộc họp các ban, tình hình vô cùng căng thẳng. Phải nói rằng bất cứ khi nào, bất cứ lúc nào vào những cuộc họp thế này, tất cả mọi người đều bị cái ánh nhìn như hung thần ác sát của anh làm cho đổ mồ hôi hột. Một chút sai sót liền cảm giác như cuộc đời thế là chấm hết.

Tiếng chuông điện thoại vang lên làm bầu không khí của cả phòng họp đều chìm vào im lặng. Bọn họ đều biết đó là điện thoại của anh vì bất cứ ai ngồi ở đây trước khi vào họp đều đã tắt nguồn điện thoại. Giang Niệm Dương ghét nhất là ở buổi họp có người gọi đến làm phiền. Ai cũng biết ý nên không dám để mình phạm sai lầm. Bọn họ cứ tưởng anh sẽ không bắt máy, nào ngờ Giang Niệm Dương lại bắt máy ngay lập tức.

Nhưng kì diệu chính là, không biết thần thánh phương nào gọi tới mà lại khiến anh đang một mặt hung dữ liền quay một cái thành ôn nhu dịu dàng. Đây lại là sức mạnh thần thánh gì thế không biết.

“Chú tốt bụng, là con đây! Tiểu Lục đây, chú còn nhớ con không?”

Giang Niệm Dương liếc một ánh mắt ý bảo tất cả mọi người im lặng. Sau đó anh lại niềm nở dịu dàng đáp: “Chú nhớ. Sao thế, con có chuyện gì tìm chú à?”

“À, chẳng là hôm nay mẹ có chuẩn bị một phần cơm hộp muốn cảm ơn chú vì ngày hôm qua đã đưa mẹ về. Nhưng mà tính mẹ rất hay ngại, có khi đem đến rồi lại không dám đưa cho chú cũng nên. Cháu muốn nhờ chú…”

Giang Niệm Dương gật gù, lại nở nụ cười ôn nhu.

“Được, chú biết rồi! Nếu cô ấy ngại thì chú đến lấy cũng được.”

Cả phòng họp nhìn thấy nụ cười hết sức dịu dàng đó của anh còn tưởng bản thân là hoa mắt rồi chứ. Giang Niệm Dương lãnh khốc còn biết cười ôn nhu như vậy sao? Rốt cuộc người ở đầu dây bên kia là đẳng cấp thần thánh gì vậy?

Hot

Comments

Cúc Numi 🍀

Cúc Numi 🍀

tk con đẩy thuyền nhiệt tình vãi🤣

2022-08-11

0

Sakura

Sakura

hai anh em dễ thương quá trời hà

2022-08-09

0

Hien Thanh

Hien Thanh

🤩🤩🤩

2022-07-18

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Chụp trộm đại minh tinh
2 Chương 2: Giải cứu
3 Chương 3: Đột nhập phòng làm việc
4 Chương 4: Đột nhiên có mẹ!
5 Chương 5: Đi gặp em trai!
6 Chương 6: Đột nhập
7 Chương 7: Chạy trốn
8 Chương 8: Xét nghiệm ADN
9 Chương 9: Cơn thịnh nộ của Giang Niệm Dương
10 Chương 10: Náo loạn toà soạn
11 Chương 11: Ý đồ của Giang Niệm Dương
12 Chương 12: Tiệc rượu
13 Chương 13: Ba con gặp nhau
14 Chương 14: Con trai giúp sức
15 Chương 15: Diễn kịch
16 Chương 16: Ác giả ác báo
17 Chương 17: Muốn ăn thức ăn sáng cô làm
18 Chương 18: Lão già háo sắc
19 Chương 19: Người phụ nữ của anh
20 Chương 20: Tò mò về cô
21 Chương 21: Cải trang
22 Chương 22: Tình yêu thương của mẹ
23 Chương 23: Bệnh đau dạ dày tái phát
24 Chương 24: Hoán đổi về lại
25 Chương 25: Làm bạn gái tôi không?
26 Chương 26: Đều là người cùng cảnh ngộ
27 Chương 27: Có đến hai Tiểu Lục?
28 Chương 28: Giúp đỡ lẫn nhau
29 Chương 29: Một phen khiếp vía
30 Chương 30: Bí mật nhỏ
31 Chương 31: Quá khứ bị che lấp
32 Chương 32: Rắc rối tìm đến tận cửa rồi!
33 Chương 33: Cận kề nguy hiểm
34 Chương 34: Ngủ chung giường
35 Chương 35: Tự mình hại mình
36 Chương 36: Lệ Du Huyên mất tích rồi?
37 Chương 37: Dịu dàng chăm sóc
38 Chương 38: Trừng trị kẻ ác
39 Chương 39: Gặp mặt phụ huynh!
40 Chương 40: Nội tâm yếu mềm
41 Chương 42: Mẹ kế đến rồi!
42 Chương 42: Mượn rượu giải sầu
43 Chương 43: Lời chưa nói
44 Chương 44: Đi trượt tuyết
45 Chương 45: Gặp chuyện
46 Chương 46: Kẻ ác giấu đầu lòi đuôi
47 Chương 47: Mau cưới mẹ về!
48 Chương 48: Ảnh hậu, ca vương đối đầu
49 Chương 49: Bạn cũ
50 Chương 50: Lời trong lòng
51 Chương 51: Ảnh hậu diễn xuất như thần!
52 Chương 52: Phản công
53 Chương 53: Chỉ thêm mất mặt
54 Chương 54: Đại lão ra tay đòi công bằng rồi!
55 Chương 55: Biện minh
56 Chương 56: Tôi chính là muốn thiên vị cô ấy!
57 Chương 57: Quan tâm
58 Chương 58: Bình giấm đổ rồi!
59 Chương 59: Tôi chính là chồng cô ấy!
60 Chương 60: Bước chuyển mới
61 Chương 61: Thân phận sắp bị bại lộ rồi sao?!
62 Chương 62: Đứa trẻ hiểu chuyện
63 Chương 63: Sẽ yêu thương như con ruột
64 Chương 64: Giữ chặt “nóc nhà”
65 Chương 65: Chuyện quan trọng cần nói
66 Chương 66: Mãi mãi chỉ là bạn
67 Chương 67: Mời cơm
68 Chương 68: Chu San San lại sắp giở trò
69 Chương 69: Tiểu Lục gặp nguy
70 Chương 70: Ánh sáng ấm áp
71 Chương 71: An ủi
72 Chương 72: Bình yên sau cơn bão
73 Chương 73: Trợ thủ đến rồi!
74 Chương 74: Thân phận cứ luôn bị nghi ngờ
75 Chương 75: Hợp tác
76 Chương 76: Đều vì tốt cho cả hai
77 Chương 77: Tôi yêu cô ấy!
78 Chương 78: Chất vấn
79 Chương 79: Động vào người của tôi, đừng mong toàn mạng
80 Chương 80: Kẻ ác hoảng sợ
81 Chương 81: Vưu Tĩnh Khâm muốn rời bỏ sự nghiệp?!
82 Chương 82: Nghệ sĩ tốt nhất
83 Chương 83: Là vì tôi sao?
84 Chương 84: Tôi chỉ không muốn thấy cô ấy buồn
85 Chương 85: Kế hoạch rước mẹ về nhà
86 Chương 86: Giang Niệm Dương thật kì lạ!
87 Chương 87: Tôi đang quan tâm em
88 Chương 88: Ra tay với Chu gia
89 Chương 89: Áp đặt
90 Chương 90: Ai cũng có nỗi bất đắc dĩ
91 Chương 91: Chu San San phát điên rồi!
92 Chương 92: Kịch hay sắp diễn rồi
93 Chương 93: Giang Niệm Dương cũng xuất kích
94 Chương 94: Cô ta diễn, chúng ta xem
95 Chương 95: Lo lắng thay bố
96 Chương 96: Cảm giác của gia đình
97 Chương 97: Rục rịch hành động
98 Chương 98: Đối đầu kịch liệt
99 Chương 99: Con mồi đến rồi!
100 Chương 100: Vì ghen tị
101 Chương 101: Tiểu hành tinh không thuộc về quỹ đạo
102 Chương 102: Yêu là buông tay
103 Chương 103: Bí mật lộ rồi
104 Chương 104: Giang Niệm Dương là đồ giả!
105 Chương 105: Muốn bù đắp cho em
106 Chương 106: Nắm lấy nhịp đập con tim
107 Chương 107: Vô tình
108 Chương 108: Chuyện không thể nhắc
109 Chương 109: Lời xin lỗi
110 Chương 110: An bài của định mệnh
111 Chương 111: Muốn em chịu trách nhiệm
112 Chương 112: Đoàn tụ
113 Chương 113: Viên mãn
Chapter

Updated 113 Episodes

1
Chương 1: Chụp trộm đại minh tinh
2
Chương 2: Giải cứu
3
Chương 3: Đột nhập phòng làm việc
4
Chương 4: Đột nhiên có mẹ!
5
Chương 5: Đi gặp em trai!
6
Chương 6: Đột nhập
7
Chương 7: Chạy trốn
8
Chương 8: Xét nghiệm ADN
9
Chương 9: Cơn thịnh nộ của Giang Niệm Dương
10
Chương 10: Náo loạn toà soạn
11
Chương 11: Ý đồ của Giang Niệm Dương
12
Chương 12: Tiệc rượu
13
Chương 13: Ba con gặp nhau
14
Chương 14: Con trai giúp sức
15
Chương 15: Diễn kịch
16
Chương 16: Ác giả ác báo
17
Chương 17: Muốn ăn thức ăn sáng cô làm
18
Chương 18: Lão già háo sắc
19
Chương 19: Người phụ nữ của anh
20
Chương 20: Tò mò về cô
21
Chương 21: Cải trang
22
Chương 22: Tình yêu thương của mẹ
23
Chương 23: Bệnh đau dạ dày tái phát
24
Chương 24: Hoán đổi về lại
25
Chương 25: Làm bạn gái tôi không?
26
Chương 26: Đều là người cùng cảnh ngộ
27
Chương 27: Có đến hai Tiểu Lục?
28
Chương 28: Giúp đỡ lẫn nhau
29
Chương 29: Một phen khiếp vía
30
Chương 30: Bí mật nhỏ
31
Chương 31: Quá khứ bị che lấp
32
Chương 32: Rắc rối tìm đến tận cửa rồi!
33
Chương 33: Cận kề nguy hiểm
34
Chương 34: Ngủ chung giường
35
Chương 35: Tự mình hại mình
36
Chương 36: Lệ Du Huyên mất tích rồi?
37
Chương 37: Dịu dàng chăm sóc
38
Chương 38: Trừng trị kẻ ác
39
Chương 39: Gặp mặt phụ huynh!
40
Chương 40: Nội tâm yếu mềm
41
Chương 42: Mẹ kế đến rồi!
42
Chương 42: Mượn rượu giải sầu
43
Chương 43: Lời chưa nói
44
Chương 44: Đi trượt tuyết
45
Chương 45: Gặp chuyện
46
Chương 46: Kẻ ác giấu đầu lòi đuôi
47
Chương 47: Mau cưới mẹ về!
48
Chương 48: Ảnh hậu, ca vương đối đầu
49
Chương 49: Bạn cũ
50
Chương 50: Lời trong lòng
51
Chương 51: Ảnh hậu diễn xuất như thần!
52
Chương 52: Phản công
53
Chương 53: Chỉ thêm mất mặt
54
Chương 54: Đại lão ra tay đòi công bằng rồi!
55
Chương 55: Biện minh
56
Chương 56: Tôi chính là muốn thiên vị cô ấy!
57
Chương 57: Quan tâm
58
Chương 58: Bình giấm đổ rồi!
59
Chương 59: Tôi chính là chồng cô ấy!
60
Chương 60: Bước chuyển mới
61
Chương 61: Thân phận sắp bị bại lộ rồi sao?!
62
Chương 62: Đứa trẻ hiểu chuyện
63
Chương 63: Sẽ yêu thương như con ruột
64
Chương 64: Giữ chặt “nóc nhà”
65
Chương 65: Chuyện quan trọng cần nói
66
Chương 66: Mãi mãi chỉ là bạn
67
Chương 67: Mời cơm
68
Chương 68: Chu San San lại sắp giở trò
69
Chương 69: Tiểu Lục gặp nguy
70
Chương 70: Ánh sáng ấm áp
71
Chương 71: An ủi
72
Chương 72: Bình yên sau cơn bão
73
Chương 73: Trợ thủ đến rồi!
74
Chương 74: Thân phận cứ luôn bị nghi ngờ
75
Chương 75: Hợp tác
76
Chương 76: Đều vì tốt cho cả hai
77
Chương 77: Tôi yêu cô ấy!
78
Chương 78: Chất vấn
79
Chương 79: Động vào người của tôi, đừng mong toàn mạng
80
Chương 80: Kẻ ác hoảng sợ
81
Chương 81: Vưu Tĩnh Khâm muốn rời bỏ sự nghiệp?!
82
Chương 82: Nghệ sĩ tốt nhất
83
Chương 83: Là vì tôi sao?
84
Chương 84: Tôi chỉ không muốn thấy cô ấy buồn
85
Chương 85: Kế hoạch rước mẹ về nhà
86
Chương 86: Giang Niệm Dương thật kì lạ!
87
Chương 87: Tôi đang quan tâm em
88
Chương 88: Ra tay với Chu gia
89
Chương 89: Áp đặt
90
Chương 90: Ai cũng có nỗi bất đắc dĩ
91
Chương 91: Chu San San phát điên rồi!
92
Chương 92: Kịch hay sắp diễn rồi
93
Chương 93: Giang Niệm Dương cũng xuất kích
94
Chương 94: Cô ta diễn, chúng ta xem
95
Chương 95: Lo lắng thay bố
96
Chương 96: Cảm giác của gia đình
97
Chương 97: Rục rịch hành động
98
Chương 98: Đối đầu kịch liệt
99
Chương 99: Con mồi đến rồi!
100
Chương 100: Vì ghen tị
101
Chương 101: Tiểu hành tinh không thuộc về quỹ đạo
102
Chương 102: Yêu là buông tay
103
Chương 103: Bí mật lộ rồi
104
Chương 104: Giang Niệm Dương là đồ giả!
105
Chương 105: Muốn bù đắp cho em
106
Chương 106: Nắm lấy nhịp đập con tim
107
Chương 107: Vô tình
108
Chương 108: Chuyện không thể nhắc
109
Chương 109: Lời xin lỗi
110
Chương 110: An bài của định mệnh
111
Chương 111: Muốn em chịu trách nhiệm
112
Chương 112: Đoàn tụ
113
Chương 113: Viên mãn

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play