Chương 17: Muốn ăn thức ăn sáng cô làm

Sau khi giải quyết xong, tất cả mọi người cũng giải tán về chỗ làm việc của mình, chỉ còn lại cô và Giang Niệm Dương.

Anh nhìn cô, ngoắc tay ra hiệu cô đi theo mình. Lệ Du Huyên cũng không chống đối mà đi theo sau anh lên văn phòng.

Văn phòng của đại tổng tài đúng là có khác, thoáng đãng hơn rất nhiều, lại còn rộng rãi nữa. Cửa sổ kính lớn hướng ra ngoài, từ trên cao có thể nhìn thấy cả thành phố rộng lớn. Nội thất bày biện không cầu kì nhưng lại có vẻ phong nhã, đúng là hoàn hảo hệt như con người của anh.

Giang Niệm Dương ngồi xuống ghế, vắt chéo chân, hai tay đan vào nhau. Anh nhìn cô một hồi lâu rồi nói: “Diễn cũng tốt lắm.”

Lệ Du Huyên gãi đầu cười trừ. Cô cũng biết là anh sẽ nhận ra. Nhưng xét ra thì cái con người này cũng không đến mức quá tệ. Mặc dù lúc trước rất đáng ghét, lại còn độc đoán như vậy nhưng lúc cần thiết cũng xem như hữu dụng.

Tuy không thích anh lắm nhưng Lệ Du Huyên cũng phải công nhận rằng Giang Niệm Dương rất công chính. Anh biết rõ là cô đang diễn nhưng cũng biết rõ là lỗi ở hai người kia. Đây đúng là phong thái của một người lãnh đạo.

“Dù sao tôi cũng không có ý giấu giếm. Cảm ơn anh ban nãy đã giúp tôi.”

Giang Niệm Dương là lần đầu tiên nghe thấy lời cảm ơn từ miệng Lệ Du Huyên. Cảm giác thật có chút lạ, không giống cô chút nào. Vẫn quen với vẻ chống đối của cô hơn, thật sự là không quen với vẻ dịu dàng, ngoan ngoãn này.

“Vậy cô có phải nên đền đáp cho tôi chút gì đó không?”

“Đền đáp cái gì?”

Giang Niệm Dương xoa cằm ra vẻ như đang đắn đo suy nghĩ. Còn Lệ Du Huyên thì đang thấp thỏm không biết đại ma vương đang muốn điều gì từ mình. Cô nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy anh cái gì cũng không thiếu. Vậy thì với cái thân nghèo đói này của cô thì lấy cái gì mà đền đáp cho anh?

Mới lúc nãy còn cho rằng anh là người tốt, vậy mà bây giờ hoá ra lại là giúp đỡ chỉ vì mong được cô trả ơn. Cái con người đúng là biết tính toán, không để cho mình chịu thiệt chút nào.

“Tôi đói rồi, muốn cô chuẩn bị chút đồ ăn sáng.”

Nghe anh nói xong mà cô ngớ cả người. Gì vậy? Đây chính là yêu cầu đền đáp sao? Sao lại trùng hợp như vậy nhỉ? Đây là cái duyên phận kì diệu gì thế không biết!

Nhưng dù sao thì cũng may anh không đòi hỏi thứ gì quá đáng. Lệ Du Huyên không cần suy nghĩ liền đồng ý, vội chạy đi lấy cơm hộp mà ban sáng Tiểu Lục chuẩn bị.

Giang Niệm Dương nhìn theo cô không nhịn được mà cười khì. Thật ra đền ơn chỉ là cái cớ để cô khỏi phải ngại. Tiểu Lục nói với anh là vì cô ngại nên sẽ không đưa cơm hộp. Vì thế tận dụng cơ hội này giúp cô cũng xem như là giúp anh.

Vốn dĩ những chuyện này là chuyện nên làm, cũng không phải lớn đến mức để nhận đền đáp. Anh từ lâu đã nghe nhiều phản ánh về thái độ dung túng và bất công của tên họ Trịnh, chỉ là đang chờ thu thập đủ chứng cớ sẽ đuổi việc. Nhân cơ hội hôm nay thì hợp thức hoá mọi việc luôn, suy cho cùng cũng đều là chuyện có lợi cho anh hết cả. Chỉ có Lệ Du Huyên là không hay không biết.

Cô chạy đi một vòng rồi trở lại với hộp cơm trên tay, để xuống trước mặt anh. Giang Niệm Dương mở hộp cơm, nhìn thấy nó được trang trí rất kỹ lưỡng mà trong lòng lại đột nhiên vui vẻ.

Tiểu Lục nói đây là cô tự tay làm, người phụ nữ này mồm miệng thì luôn chống đối mà lại rất dụng tâm đấy chứ!

Lệ Du Huyên nhìn anh nếm thử cơm rồi hào hứng hỏi: “Sao, có ngon không?”

Anh gật đầu, rõ là ngon mà lại cố ý không muốn khen, không muốn để cô đắc ý.

“Cũng được. Sau này tiếp tục phát huy.”

Lệ Du Huyên hứ một cái ghét bỏ. Cái gì mà cũng được? Rõ ràng là ăn một cái liền hết nửa hộp mà còn không chịu khen ngon. Đồ của Tiểu Lục cất công chuẩn bị, chắc chắn là rất ngon ai ăn cũng phải khen.

Mà sau đó cô mới nhận ra có điều gì đó không đúng ở đây. Tiếp tục phát huy là ý gì cơ chứ?

“Cái gì gọi là sau này tiếp tục phát huy?”

Nghe cô hỏi lại, anh đặt đũa xuống rồi thản nhiên đáp: “Chính là sau này mỗi bữa sáng cô đều phải chuẩn bị cho tôi.”

Lệ Du Huyên méo mó cả mặt mày. Cái tên này là đang được nước lấn tới à? Làm gì có chuyện tốt đến thế cơ chứ? Anh thật sự tưởng rằng anh muốn thì cô sẽ làm à? Còn lâu nhé! Lệ Du Huyên này nào có dễ bị người khác sai khiến. Huống hồ cơm của Tiểu Lục không phải cứ muốn ăn là được.

“Tại sao tôi phải nấu cho anh ăn? Thức ăn cũng phải bỏ tiền ra đấy đại ca à, Vả lại tôi không phải đầu bếp riêng của anh, tôi là phóng viên, là phóng viên đấy anh có hiểu hay không?”

Giang Niệm Dương sớm biết cô sẽ có phản ứng này, vì trước giờ không có lần nào anh yêu cầu thứ gì mà cô không chống đối.

Nhưng mà chút chuyện nhỏ này không làm khó được anh. Đều đã tính toán hết cả rồi. Lệ Du Huyên chỉ được cái mạnh miệng, nếu mà nhìn thấy lợi ích thì chắc chắn cô sẽ đồng ý ngay tức khắc cho mà xem.

Giang Niệm Dương giơ hai ngón tay lên, thản nhiên nói: “Nấu ăn cho tôi, lương tháng tăng gấp đôi.”

Lệ Du Huyên mới nãy còn mặt nặng mày nhẹ, vừa nghe lương tháng tăng gấp đôi thì lập tức trở mặt, bắt lấy tay anh kiên định đáp: “Được, thành giao. Cứ quyết định vậy đi!"

Nói rồi, Lệ Du Huyên liền hớn hở nhảy tung tăng ra ngoài. Giang Niệm Dương cũng chỉ biết lắc đầu bất lực. Người phụ nữ này, đúng là xem tiền như cả mạng sống.

Hot

Comments

Hien Thanh

Hien Thanh

😁😁😁

2022-07-18

1

Hàn'z Cửu'z Thiên'z🤍

Hàn'z Cửu'z Thiên'z🤍

ung hộ

2022-05-28

0

Minhanh Le

Minhanh Le

nhưng ma vẫn thắt mất một chuyện sao họ có con với nhau ma ko biết lại con mỗi người nuôi một đứa nữa là sao

2022-05-05

6

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Chụp trộm đại minh tinh
2 Chương 2: Giải cứu
3 Chương 3: Đột nhập phòng làm việc
4 Chương 4: Đột nhiên có mẹ!
5 Chương 5: Đi gặp em trai!
6 Chương 6: Đột nhập
7 Chương 7: Chạy trốn
8 Chương 8: Xét nghiệm ADN
9 Chương 9: Cơn thịnh nộ của Giang Niệm Dương
10 Chương 10: Náo loạn toà soạn
11 Chương 11: Ý đồ của Giang Niệm Dương
12 Chương 12: Tiệc rượu
13 Chương 13: Ba con gặp nhau
14 Chương 14: Con trai giúp sức
15 Chương 15: Diễn kịch
16 Chương 16: Ác giả ác báo
17 Chương 17: Muốn ăn thức ăn sáng cô làm
18 Chương 18: Lão già háo sắc
19 Chương 19: Người phụ nữ của anh
20 Chương 20: Tò mò về cô
21 Chương 21: Cải trang
22 Chương 22: Tình yêu thương của mẹ
23 Chương 23: Bệnh đau dạ dày tái phát
24 Chương 24: Hoán đổi về lại
25 Chương 25: Làm bạn gái tôi không?
26 Chương 26: Đều là người cùng cảnh ngộ
27 Chương 27: Có đến hai Tiểu Lục?
28 Chương 28: Giúp đỡ lẫn nhau
29 Chương 29: Một phen khiếp vía
30 Chương 30: Bí mật nhỏ
31 Chương 31: Quá khứ bị che lấp
32 Chương 32: Rắc rối tìm đến tận cửa rồi!
33 Chương 33: Cận kề nguy hiểm
34 Chương 34: Ngủ chung giường
35 Chương 35: Tự mình hại mình
36 Chương 36: Lệ Du Huyên mất tích rồi?
37 Chương 37: Dịu dàng chăm sóc
38 Chương 38: Trừng trị kẻ ác
39 Chương 39: Gặp mặt phụ huynh!
40 Chương 40: Nội tâm yếu mềm
41 Chương 42: Mẹ kế đến rồi!
42 Chương 42: Mượn rượu giải sầu
43 Chương 43: Lời chưa nói
44 Chương 44: Đi trượt tuyết
45 Chương 45: Gặp chuyện
46 Chương 46: Kẻ ác giấu đầu lòi đuôi
47 Chương 47: Mau cưới mẹ về!
48 Chương 48: Ảnh hậu, ca vương đối đầu
49 Chương 49: Bạn cũ
50 Chương 50: Lời trong lòng
51 Chương 51: Ảnh hậu diễn xuất như thần!
52 Chương 52: Phản công
53 Chương 53: Chỉ thêm mất mặt
54 Chương 54: Đại lão ra tay đòi công bằng rồi!
55 Chương 55: Biện minh
56 Chương 56: Tôi chính là muốn thiên vị cô ấy!
57 Chương 57: Quan tâm
58 Chương 58: Bình giấm đổ rồi!
59 Chương 59: Tôi chính là chồng cô ấy!
60 Chương 60: Bước chuyển mới
61 Chương 61: Thân phận sắp bị bại lộ rồi sao?!
62 Chương 62: Đứa trẻ hiểu chuyện
63 Chương 63: Sẽ yêu thương như con ruột
64 Chương 64: Giữ chặt “nóc nhà”
65 Chương 65: Chuyện quan trọng cần nói
66 Chương 66: Mãi mãi chỉ là bạn
67 Chương 67: Mời cơm
68 Chương 68: Chu San San lại sắp giở trò
69 Chương 69: Tiểu Lục gặp nguy
70 Chương 70: Ánh sáng ấm áp
71 Chương 71: An ủi
72 Chương 72: Bình yên sau cơn bão
73 Chương 73: Trợ thủ đến rồi!
74 Chương 74: Thân phận cứ luôn bị nghi ngờ
75 Chương 75: Hợp tác
76 Chương 76: Đều vì tốt cho cả hai
77 Chương 77: Tôi yêu cô ấy!
78 Chương 78: Chất vấn
79 Chương 79: Động vào người của tôi, đừng mong toàn mạng
80 Chương 80: Kẻ ác hoảng sợ
81 Chương 81: Vưu Tĩnh Khâm muốn rời bỏ sự nghiệp?!
82 Chương 82: Nghệ sĩ tốt nhất
83 Chương 83: Là vì tôi sao?
84 Chương 84: Tôi chỉ không muốn thấy cô ấy buồn
85 Chương 85: Kế hoạch rước mẹ về nhà
86 Chương 86: Giang Niệm Dương thật kì lạ!
87 Chương 87: Tôi đang quan tâm em
88 Chương 88: Ra tay với Chu gia
89 Chương 89: Áp đặt
90 Chương 90: Ai cũng có nỗi bất đắc dĩ
91 Chương 91: Chu San San phát điên rồi!
92 Chương 92: Kịch hay sắp diễn rồi
93 Chương 93: Giang Niệm Dương cũng xuất kích
94 Chương 94: Cô ta diễn, chúng ta xem
95 Chương 95: Lo lắng thay bố
96 Chương 96: Cảm giác của gia đình
97 Chương 97: Rục rịch hành động
98 Chương 98: Đối đầu kịch liệt
99 Chương 99: Con mồi đến rồi!
100 Chương 100: Vì ghen tị
101 Chương 101: Tiểu hành tinh không thuộc về quỹ đạo
102 Chương 102: Yêu là buông tay
103 Chương 103: Bí mật lộ rồi
104 Chương 104: Giang Niệm Dương là đồ giả!
105 Chương 105: Muốn bù đắp cho em
106 Chương 106: Nắm lấy nhịp đập con tim
107 Chương 107: Vô tình
108 Chương 108: Chuyện không thể nhắc
109 Chương 109: Lời xin lỗi
110 Chương 110: An bài của định mệnh
111 Chương 111: Muốn em chịu trách nhiệm
112 Chương 112: Đoàn tụ
113 Chương 113: Viên mãn
Chapter

Updated 113 Episodes

1
Chương 1: Chụp trộm đại minh tinh
2
Chương 2: Giải cứu
3
Chương 3: Đột nhập phòng làm việc
4
Chương 4: Đột nhiên có mẹ!
5
Chương 5: Đi gặp em trai!
6
Chương 6: Đột nhập
7
Chương 7: Chạy trốn
8
Chương 8: Xét nghiệm ADN
9
Chương 9: Cơn thịnh nộ của Giang Niệm Dương
10
Chương 10: Náo loạn toà soạn
11
Chương 11: Ý đồ của Giang Niệm Dương
12
Chương 12: Tiệc rượu
13
Chương 13: Ba con gặp nhau
14
Chương 14: Con trai giúp sức
15
Chương 15: Diễn kịch
16
Chương 16: Ác giả ác báo
17
Chương 17: Muốn ăn thức ăn sáng cô làm
18
Chương 18: Lão già háo sắc
19
Chương 19: Người phụ nữ của anh
20
Chương 20: Tò mò về cô
21
Chương 21: Cải trang
22
Chương 22: Tình yêu thương của mẹ
23
Chương 23: Bệnh đau dạ dày tái phát
24
Chương 24: Hoán đổi về lại
25
Chương 25: Làm bạn gái tôi không?
26
Chương 26: Đều là người cùng cảnh ngộ
27
Chương 27: Có đến hai Tiểu Lục?
28
Chương 28: Giúp đỡ lẫn nhau
29
Chương 29: Một phen khiếp vía
30
Chương 30: Bí mật nhỏ
31
Chương 31: Quá khứ bị che lấp
32
Chương 32: Rắc rối tìm đến tận cửa rồi!
33
Chương 33: Cận kề nguy hiểm
34
Chương 34: Ngủ chung giường
35
Chương 35: Tự mình hại mình
36
Chương 36: Lệ Du Huyên mất tích rồi?
37
Chương 37: Dịu dàng chăm sóc
38
Chương 38: Trừng trị kẻ ác
39
Chương 39: Gặp mặt phụ huynh!
40
Chương 40: Nội tâm yếu mềm
41
Chương 42: Mẹ kế đến rồi!
42
Chương 42: Mượn rượu giải sầu
43
Chương 43: Lời chưa nói
44
Chương 44: Đi trượt tuyết
45
Chương 45: Gặp chuyện
46
Chương 46: Kẻ ác giấu đầu lòi đuôi
47
Chương 47: Mau cưới mẹ về!
48
Chương 48: Ảnh hậu, ca vương đối đầu
49
Chương 49: Bạn cũ
50
Chương 50: Lời trong lòng
51
Chương 51: Ảnh hậu diễn xuất như thần!
52
Chương 52: Phản công
53
Chương 53: Chỉ thêm mất mặt
54
Chương 54: Đại lão ra tay đòi công bằng rồi!
55
Chương 55: Biện minh
56
Chương 56: Tôi chính là muốn thiên vị cô ấy!
57
Chương 57: Quan tâm
58
Chương 58: Bình giấm đổ rồi!
59
Chương 59: Tôi chính là chồng cô ấy!
60
Chương 60: Bước chuyển mới
61
Chương 61: Thân phận sắp bị bại lộ rồi sao?!
62
Chương 62: Đứa trẻ hiểu chuyện
63
Chương 63: Sẽ yêu thương như con ruột
64
Chương 64: Giữ chặt “nóc nhà”
65
Chương 65: Chuyện quan trọng cần nói
66
Chương 66: Mãi mãi chỉ là bạn
67
Chương 67: Mời cơm
68
Chương 68: Chu San San lại sắp giở trò
69
Chương 69: Tiểu Lục gặp nguy
70
Chương 70: Ánh sáng ấm áp
71
Chương 71: An ủi
72
Chương 72: Bình yên sau cơn bão
73
Chương 73: Trợ thủ đến rồi!
74
Chương 74: Thân phận cứ luôn bị nghi ngờ
75
Chương 75: Hợp tác
76
Chương 76: Đều vì tốt cho cả hai
77
Chương 77: Tôi yêu cô ấy!
78
Chương 78: Chất vấn
79
Chương 79: Động vào người của tôi, đừng mong toàn mạng
80
Chương 80: Kẻ ác hoảng sợ
81
Chương 81: Vưu Tĩnh Khâm muốn rời bỏ sự nghiệp?!
82
Chương 82: Nghệ sĩ tốt nhất
83
Chương 83: Là vì tôi sao?
84
Chương 84: Tôi chỉ không muốn thấy cô ấy buồn
85
Chương 85: Kế hoạch rước mẹ về nhà
86
Chương 86: Giang Niệm Dương thật kì lạ!
87
Chương 87: Tôi đang quan tâm em
88
Chương 88: Ra tay với Chu gia
89
Chương 89: Áp đặt
90
Chương 90: Ai cũng có nỗi bất đắc dĩ
91
Chương 91: Chu San San phát điên rồi!
92
Chương 92: Kịch hay sắp diễn rồi
93
Chương 93: Giang Niệm Dương cũng xuất kích
94
Chương 94: Cô ta diễn, chúng ta xem
95
Chương 95: Lo lắng thay bố
96
Chương 96: Cảm giác của gia đình
97
Chương 97: Rục rịch hành động
98
Chương 98: Đối đầu kịch liệt
99
Chương 99: Con mồi đến rồi!
100
Chương 100: Vì ghen tị
101
Chương 101: Tiểu hành tinh không thuộc về quỹ đạo
102
Chương 102: Yêu là buông tay
103
Chương 103: Bí mật lộ rồi
104
Chương 104: Giang Niệm Dương là đồ giả!
105
Chương 105: Muốn bù đắp cho em
106
Chương 106: Nắm lấy nhịp đập con tim
107
Chương 107: Vô tình
108
Chương 108: Chuyện không thể nhắc
109
Chương 109: Lời xin lỗi
110
Chương 110: An bài của định mệnh
111
Chương 111: Muốn em chịu trách nhiệm
112
Chương 112: Đoàn tụ
113
Chương 113: Viên mãn

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play