Chương 3: Cô ấy là vợ con

(3)

Lục Thiên Quân nhìn Tô Hy chằm chằm không chớp mắt, khói thuốc lá mù mịt bao vây lấy anh, khiến cho khuôn mặt điển trai của anh trở nên mị hoặc hơn, nhưng cũng nguy hiểm khó lường. Cô thực sự không biết anh đang nghĩ gì, ánh mắt của anh lúc nào cũng thâm sâu như vậy, dù là 2 năm trước hay 2 năm sau đều khiến cho người khác cảm giác bất an lo lắng. Liệu anh có đồng ý không?

Phòng ngủ như bị sự yên tĩnh đến ngạt thở đó bóp nghẹn lại, đến cả Tô Hy cũng cảm thấy hô hấp khó khăn. Mãi, cô mới thấy anh dập tắt tàn thuốc đang cháy dở, lười biếng cất tiếng:

- Đương nhiên rồi, em kí vào đây, tôi giúp em lấy lại những gì Tô thị đã mất. Như vậy công bằng rồi chứ?

Tô Hy ít nhiều cũng cảm thấy bất ngờ vì anh đã chịu đồng ý, cô như được trút bỏ gánh nặng, cuối cùng cũng chịu cầm bút lên kí tên vào hợp đồng hôn nhân. Khi nãy cô có đọc qua những điều khoản trong đó rồi, chủ yếu là hai bên không can thiệp vào đời sống riêng tư của nhau, khi ở trước mặt người lớn trong gia đình thì phải diễn vở kịch hạnh phúc,...kiểu như thế. Những điều khoản này cô có thể thực hiện được, quan trọng là Lục Thiên Quân đã đồng ý giúp Tô gia rồi, đây là chuyện cô vui nhất.

Ông trời chưa bao giờ dồn ai vào đường cùng mà...

Lục Thiên Quân nhìn bộ dạng vui đến ngốc của cô, khóe môi khẽ cong lên cười. Anh nhìn lại bản hợp đồng đã được hai bên kí một cách “tự nguyện”, sau đó cầm bút gõ gõ lên bàn dặn dò cô chuyện sắp tới:

- Ngày mai tôi sẽ đưa em tới bệnh viện gặp bà nội, tới lúc đó nhớ diễn sâu một chút. Sở dĩ tôi tốn công tìm người quen mà không tìm bừa người lạ ở bên ngoài là vì tư chất của em thích hợp trở thành con dâu Lục gia nhất. Hy vọng chúng ta hợp tác vui vẻ.

Tuy Tô gia đã tàn lụi, nhưng Tô Hy cũng đã từng là thiên kim tiểu thư Tô gia, khí chất cao quý trời ban không ai có thể sánh được. Với lại Lục Thiên Quân không thích một người phiền phức suốt ngày bám theo mình, nhất là người phụ nữ lạ. Cho nên Tô Hy vẫn là người thích hợp nhất.

Không ngờ rằng cô lại tự bán mình ở hộp đêm, nếu như người mua không phải là anh thì sao, cô có biết là rất nguy hiểm không?

Đúng là cô bé 19 tuổi chưa trải sự đời!

Tô Hy đương nhiên không biết những suy nghĩ sâu xa của Lục Thiên Quân đó, càng không dám nghĩ tới việc anh lại đi lo lắng cho mình. Cô vui vẻ đáp lại:

- Hợp tác vui vẻ.

Tô Hy nghĩ, kiểu gì thì ngày mai cô cũng sẽ sớm biết được lí do Lục Thiên Quân lại muốn “kết hôn giả” với mình thôi. Khi nãy đọc điều khoản ở hợp đồng, cô cảm thấy cuộc hôn nhân này giống như sự thúc giục của trưởng bối đối với anh vậy, dẫu sau thì anh cũng đã 31 tuổi rồi. Tính ra anh hơn cô 12 tuổi lận...

12 tuổi, khoảng cách này thật không ngắn một chút nào.

Tô Hy khẽ cười trộm, nhưng rất nhanh chóng bị Lục Thiên Quân bắt gặp. Con người anh trước giờ không thích đùa, cho nên lúc nào cũng làm ra cái vẻ mặt nghiêm túc đó. Mà cô cũng nhận ra rằng, từ lúc biết anh chính là Lục Thiên Quân, cô đã buông lỏng cảnh giác rất nhiều. Anh giống như một liều thuốc độc, khiến cho người ta bất an lo lắng, thậm chí là sợ hãi. Nhưng cũng có nhiều lúc cô cảm thấy anh rất an toàn, nhất là bây giờ đây.

Lục Thiên Quân chỉ nhíu mày, sau đó đứng lên, cốc đầu cô một cái:

- Đi ngủ sớm đi, bé con.

Thấy Lục Thiên Quân định rời đi, Tô Hy liền lập tức giữ tay anh lại:

- Vậy chuyện của Tô gia...

Không phải là cô sợ anh sẽ nuốt lời, mà là cô muốn biết thời gian cụ thể chính xác. Chuyện khôi phục lại một tập đoàn đã sụp đổ không phải chuyện nhỏ, cũng phải mất chút thời gian. Có thể nó không làm khó được Lục Thiên Quân, nhưng cô không thể không lo xa được. Bố hiện giờ vẫn nằm ở bệnh viện, Hà gia ngày ngày đều đắc ý. Cục tức này, cô nuốt không trôi.

Lục Thiên Quân không hề để tâm tới câu nói của cô, cái anh quan tâm là bàn tay cô đang níu lấy cánh tay anh kìa. Tô Hy lập tức ngộ ra, ngượng ngùng thu tay về. Cô khịt mũi, không dám ngước đầu lên nhìn thẳng vào mắt anh:

- Lục thiếu...

- Yên tâm, tôi đã nói sẽ không nuốt lời. Em cứ nghỉ ngơi đã, mai còn phải đi gặp bà nội nữa.

Ánh mắt Lục Thiên Quân nhìn cô lúc này đã không còn vẻ lạnh lẽo khi ở trong xe nữa, không biết có phải là do cô nhìn lầm hay không, nhưng rõ ràng ánh mắt của anh lúc nhìn cô đã dịu dàng hơn trước. Câu nói của anh cũng khiến cho cô yên tâm hơn rất nhiều.

Cô như bị ma xui quỷ khiến, ngoan ngoãn gật đầu nghe lời:

- Vâng!

...

Suốt cả đêm đó Lục Thiên Quân không ngủ được. Anh đã nhường cho Tô Hy phòng ngủ của mình, còn bản thân thì sang phòng sách ngủ tạm. Càng nghĩ càng thấy chuyện này thật hoang đường, nhưng tâm tình của anh lại rất tốt.

Thật ra trong nhà nuôi thêm một bé con “có thời hạn” cũng không tệ. Anh còn nhớ mình đã ghi rõ trong hợp đồng thời hạn là 2 năm. 2 năm tuy không quá ngắn cũng không quá dài, nhưng đủ để giải quyết rất nhiều chuyện quan trọng trước mắt.

Sáng dậy, Lục Thiên Quân đã nhìn thấy Tô Hy dậy từ sớm loay hoay trong bếp nấu bữa sáng, một cảm giác lạ lẫm lập tức len lỏi vào trong trái tim anh. Khung cảnh này...thật ấm áp, khiến cho anh nhất thời đứng hình một lát. Khi Tô Hy quay đầu lại, nhìn thấy Lục Thiên Quân, cô liền vui vẻ gọi anh:

- Lục thiếu gia, anh dậy sớm vậy? Mau qua đây ăn sáng đi, tôi đói chết rồi.

Suốt cả đêm hôm qua Tô Hy không về nhà, cô chỉ gọi điện cho mẹ nói là mình sẽ qua đêm ở nhà một người bạn. Mẹ cô mải lo lắng chuyện của bố nên cũng chẳng có tâm tư mà nghi ngờ gì, liền đồng ý luôn. Cho nên cả đêm qua theo Lục Thiên Quân về, cô chưa có gì vào bụng.

Tô Hy đương nhiên không biết, vì cô nên Lục Thiên Quân đã nhường phòng ngủ cho cô, anh cả đêm không ngủ được nên hôm nay mới dậy sớm. Thấy cô hớn hở vô cùng, anh cũng không chậm trễ mà bước về phía cô, nhìn qua một lượt những món ăn trên bàn.

Màu sắc cũng không tệ!

- Bé con, em còn biết nấu ăn nữa sao?

Lục Thiên Quân cũng không quên hỏi một câu đầy nghi hoặc. Anh biết Tô Hy là thiên kim đại tiểu thư, những chuyện bếp núc này chắc là chưa từng động qua, mặc dù nhìn màu sắc thức ăn cũng tạm được. Nhưng anh phải đề phòng bất trắc, không muốn mới sáng sớm đi hành hạ dạ dày đâu. Lát nữa còn có rất nhiều chuyện phải làm nữa...

Tô Hy thấy Lục Thiên Quân nghi ngờ mình, liền tự mình ăn thử để chứng minh với anh rằng đồ ăn này ăn được. Nhưng mới cho vào miệng được nửa giây, cô đã lập tức nhổ ra, nét mặt khó coi vô cùng:

- Ui cha...mặn quá...

Biểu cảm của Tô Hy khiến cho Lục Thiên Quân buồn cười, anh liền giơ tay vò mái tóc cô một cách tự nhiên. Sau đó anh tùy tiện nói đùa một câu:

- Sau này đừng vào bếp nữa, những chuyện này để cho giúp việc làm vẫn hơn.

Đương nhiên là đây chỉ là biệt thự riêng của anh nên không có người, nhưng sau khi kết hôn, anh sẽ đưa cô về biệt thự Lục gia sống để tránh bị soi mói đời sống riêng tư.

Tô Hy lập tức nghe ra ý nghĩa trong câu nói của Lục Thiên Quân, hai má liền nóng bừng lên. Chỉ là kết hôn giả thôi mà, có cần thiết phải về sống chung một nhà không? Nhưng cô cũng không dám nhiều lời, đành im lặng trầm tư.

Một lát sau, Lục Thiên Quân đưa Tô Hy đi ăn sáng rồi tới luôn bệnh viện của bà nội. Thật ra cái hợp đồng hôn nhân hoang đường này đều là mong muốn của bà. Bà tuổi đã cao, không thể tránh khỏi những căn bệnh của tuổi già. Thời gian của bà cũng không còn nhiều nữa, tâm nguyện lớn nhất của bà là muốn nhìn thấy anh lấy vợ rồi sinh con như những cặp vợ chồng hạnh phúc khác. Hợp đồng hôn nhân kéo dài thời hạn 2 năm, sau khi kết thúc, cô sẽ được tự do.

Phòng bệnh của bà nội là một căn phòng vip ở bệnh viện tư nhân lớn nhất thành phố S, khi Tô Hy và Lục Thiên Quân tới nơi, bà đang ngồi thẫn thờ một mình hướng ánh mắt ra ngoài cửa sổ. Anh liền chủ động nắm lấy tay cô, kéo cô vào bên trong.

- Bà nội, con tới rồi đây.

Bà nội sau khi nghe thấy giọng nói của Lục Thiên Quân vang lên, liền quay đầu về hướng của anh. Bà cũng đã nhìn thấy cô gái đi bên cạnh cháu trai mình, tâm tình dần dần tốt hẳn lên:

- Thiên Quân, cô gái này là...?

- Dạ, cô ấy là vợ con, tên Tô Hy ạ.

...

Hot

Comments

layla

layla

/

2023-11-04

1

dq

dq

cách nhau có 1 giáp thui tr ơi

2023-08-04

1

Yến Phạm

Yến Phạm

Sao có 1 phòng

2023-06-05

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Tự bán mình
2 Chương 2: Uy hiếp ngược lại
3 Chương 3: Cô ấy là vợ con
4 Chương 4: Mọi thứ chỉ mới bắt đầu
5 Chương 5: Không ngờ lại chu đáo như vậy
6 Chương 6: Một tay che trời, đổi đen thành trắng
7 Chương 7: Cảm kích
8 Chương 8: Chúng ta phải ở chung phòng
9 Chương 9: Hiểu lầm "người tốt"
10 Chương 10: Em biết rồi mà, ông xã!
11 Chương 11: Lục tổng bị phụ nữ bỏ bùa mê hoặc rồi
12 Chương 12: Chỉ muốn thật lòng chúc phúc cho hai người mà thôi
13 Chương 13: Liệu anh sẽ không giận em chứ?
14 Chương 14: Em là vợ hợp pháp của anh
15 Chương 15: Tổ tông
16 Chương 16: Yêu rồi thì cũng sẽ mù quáng
17 Chương 17: Anh thề
18 Chương 18: Lo sợ sẽ lỡ yêu
19 Chương 19: Còn thân thiết hơn cả máu mủ ruột thịt
20 Chương 20: Trí tưởng tượng của Hà tiểu thư thật phong phú
21 Chương 21: Đắc tội với Lục Thiên Viễn
22 Chương 22: Em là việc bận của anh
23 Chương 23: Bực bội
24 Chương 24: Cô chán sống rồi sao?
25 Chương 25: Đừng hối hận!
26 Chương 26: Dịu dàng yêu thương
27 Chương 27: Đề phòng vạn nhất
28 Chương 28: Anh không cảm thấy bản thân mình đẹp trai quá mức sao?
29 Chương 29: Tin đồn trong trường
30 Chương 30: Muốn bắt cá hai tay sao?
31 Chương 31: Khác nào tự tìm tới đường chết chứ?
32 Chương 32: Không thể yên tâm
33 Chương 33: Vẫn là anh muộn một bước
34 Chương 34: Theo dõi bị phát hiện
35 Chương 35: Uỷ khuất
36 Chương 36: Chỉ cần anh giải thích rõ ràng
37 Chương 37: Lời nói trong mơ màng
38 Chương 38: Nhất định phải lí trí
39 Chương 39: Cam lòng
40 Chương 40: Bỏ chạy
41 Chương 41: Một cặp đôi trời sinh
42 Chương 42: Cảm ơn anh vì tất cả
43 Chương 43: Làn sóng chấn động
44 Chương 44: Đố kị tới mờ con mắt
45 Chương 45: Bé ngoan!
46 Chương 46: Vừa giận cũng vừa thương
47 Chương 47: Quá khứ của ba người
48 Chương 48: Không thích tiếp xúc với đàn ông lạ
49 Chương 49: Lành ít dữ nhiều
50 Chương 50: Lửa giận bừng bừng
51 Chương 51: Có chút ngọt ngào
52 Chương 52: Hiểu lầm
53 Chương 53: Xả giận
54 Chương 54: Luồng áp bức mới
55 Chương 55: Đứng dưới cơn mưa
56 Chương 56: Cũng không thiệt thòi chút nào
57 Chương 57: Tham lam
58 Chương 58: Là cách tốt nhất cho cả hai
59 Chương 59: Bản tính xấu xa khó đổi
60 Chương 60: Hiểu chuyện tới mức đau lòng
61 Chương 61: Không thể là mãi mãi
62 Chương 62: Quả thực rất hợp đôi
63 Chương 63: Ngang nhiên khiêu khích
64 Chương 64: Không đáng một đồng
65 Chương 65: Hãy tin anh
66 Chương 66: Chuyện tình cảm không thể ép buộc
67 Chương 67: Bí mật của Ngụy Ni
68 Chương 68: Lời chất vấn của Ngụy Hàn
69 Chương 69: Bé con, em trúng xổ số sao?
70 Chương 70: Không đành lòng
71 Chương 71: Em không để bụng
72 Chương 72: Thật sự không hợp lí cho lắm
73 Chương 73: Nhắc nhở
74 Chương 74: Như vậy mới gọi là thành tâm
75 Chương 75: Không rõ
76 Chương 76: Chán ghét
77 Chương 77: Vô cùng thảm hại
78 Chương 78: Kịch hay
79 Chương 79: Đã là quá nhượng bộ rồi
80 Chương 80: Không ổn
81 Chương 81: Vô cùng gợi cảm
82 Chương 82: Bàng hoàng
83 Chương 83: Đạt được mục đích
84 Chương 84: Không cần phải áy náy
85 Chương 85: Lặng im
86 Chương 86: Đau tay quá!
87 Chương 87: Lừa đảo à?
88 Chương 88: Im lặng là đồng ý
89 Chương 89: Chúng ta chẳng có quan hệ gì cả
90 Chương 90: Chưa từng nghiêm túc hứa hẹn
91 Chương 91: Như có thần giao cách cảm
92 Chương 92: Bình yên trước bão giông
93 Chương 93: Chờ sẵn
94 Chương 94: Nóng...
95 Chương 95: Hết lần này tới lần khác
96 Chương 96: Thích!
97 Chương 97: Mặt dày
98 Chương 98: Cặp nhẫn
99 Chương 99: Bị bắt đi
100 Chương 100: Sẽ không bao giờ thích anh nữa
101 Chương 101: Anh ấy không có lỗi
102 Chương 102: Nhớ anh
103 Chương 103: Cảnh cáo
104 Chương 104: Quyết định liều mạng
105 Chương 105: Chỉ được tin chính mình
106 Chương 106: Chỉ là một giấc mơ màu hồng
107 Chương 107: Có hơi mất kiểm soát
108 Chương 108: Là một người tàn nhẫn
109 Chương 109: Chết cũng không hối tiếc
110 Chương 110: Trong cái rủi có cái may
111 Chương 111: Cũng không muộn
112 Chương 112: Giăng bẫy
113 Chương 113: Xâu xé nhau
114 Chương 114: Henry thua cuộc
115 Chương 115: Rõ ràng đã từng rất ấm áp
116 Chương 116: Có hơi khốn nạn
117 Chương 117: Chỉ cần cô sống một cuộc sống vô lo vô nghĩ
118 Chương 118: Những bức ảnh
119 Chương 119: Mọi chuyện ầm ĩ
120 Chương 120: Không có tình yêu không nên ràng buộc
121 Chương 121: Cố chấp chờ
122 Chương 122: Thất vọng
123 Chương 123: Đã thay đổi rồi
124 Chương 124: Nên buông tay thôi
125 Chương 125: Không đáng tin tưởng đến vậy sao?
126 Chương 126: Ai mới là thế thân của ai?
127 Chương 127: Vậy là kết thúc thật rồi
128 Chương 128: Điều duy nhất anh có thể làm
129 Chương 129: Chúc mừng... ngày chúng ta tự do
130 Chương 130: Rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi
131 Chương 131: Quang minh chính đại ở bên nhau
132 Chương 132: Bức ảnh kẹp trong cuốn sách
133 Chương 133: Tiếp tục diễn
134 Chương 134: Buông bỏ mọi quá khứ
135 Chương 135: Những chuyện xảy ra
136 Chương 136: Anh nhớ cô
137 Chương 137: Không có duyên với nhau
138 Chương 138: Cô là ai?
139 Chương 139: Anh có muốn đi với tôi một đêm không?
140 Chương 140: Cưng chiều
141 Chương 141: Coi như là hoà nhau
142 Chương 142: Ai là vợ anh?
143 Chương 143: Phá lệ
144 Chương 144: Tình yêu là ích kỷ
145 Chương 145: Những lời khiêu khích
146 Chương 146: Mệt mỏi và tuyệt vọng
147 Chương 147: Không hề sợ chút nào
148 Chương 148: Người bố từ trên trời rơi xuống
149 Chương 149: Tình địch
150 Chương 150: Cuộc chiến ngầm giữa hai người đàn ông
151 Chương 151: Nhớ thì cứ nói nhớ đi
152 Chương 152: Là vợ chồng hợp pháp
153 Chương 153: Gỡ bỏ nút thắt
154 Chương 154: Kẻ thua cuộc
155 Chương 155: Đã đạt được mục đích
156 Chương 156: Một tình yêu bình đẳng
157 Chương 157: Cảm thấy rất an toàn
158 Chương 158: Hối hận muộn màng
159 Chương 159: Đại kết cục (Hoàn)
160 Ngoại truyện: Nếu như có một thế giới song song?
Chapter

Updated 160 Episodes

1
Chương 1: Tự bán mình
2
Chương 2: Uy hiếp ngược lại
3
Chương 3: Cô ấy là vợ con
4
Chương 4: Mọi thứ chỉ mới bắt đầu
5
Chương 5: Không ngờ lại chu đáo như vậy
6
Chương 6: Một tay che trời, đổi đen thành trắng
7
Chương 7: Cảm kích
8
Chương 8: Chúng ta phải ở chung phòng
9
Chương 9: Hiểu lầm "người tốt"
10
Chương 10: Em biết rồi mà, ông xã!
11
Chương 11: Lục tổng bị phụ nữ bỏ bùa mê hoặc rồi
12
Chương 12: Chỉ muốn thật lòng chúc phúc cho hai người mà thôi
13
Chương 13: Liệu anh sẽ không giận em chứ?
14
Chương 14: Em là vợ hợp pháp của anh
15
Chương 15: Tổ tông
16
Chương 16: Yêu rồi thì cũng sẽ mù quáng
17
Chương 17: Anh thề
18
Chương 18: Lo sợ sẽ lỡ yêu
19
Chương 19: Còn thân thiết hơn cả máu mủ ruột thịt
20
Chương 20: Trí tưởng tượng của Hà tiểu thư thật phong phú
21
Chương 21: Đắc tội với Lục Thiên Viễn
22
Chương 22: Em là việc bận của anh
23
Chương 23: Bực bội
24
Chương 24: Cô chán sống rồi sao?
25
Chương 25: Đừng hối hận!
26
Chương 26: Dịu dàng yêu thương
27
Chương 27: Đề phòng vạn nhất
28
Chương 28: Anh không cảm thấy bản thân mình đẹp trai quá mức sao?
29
Chương 29: Tin đồn trong trường
30
Chương 30: Muốn bắt cá hai tay sao?
31
Chương 31: Khác nào tự tìm tới đường chết chứ?
32
Chương 32: Không thể yên tâm
33
Chương 33: Vẫn là anh muộn một bước
34
Chương 34: Theo dõi bị phát hiện
35
Chương 35: Uỷ khuất
36
Chương 36: Chỉ cần anh giải thích rõ ràng
37
Chương 37: Lời nói trong mơ màng
38
Chương 38: Nhất định phải lí trí
39
Chương 39: Cam lòng
40
Chương 40: Bỏ chạy
41
Chương 41: Một cặp đôi trời sinh
42
Chương 42: Cảm ơn anh vì tất cả
43
Chương 43: Làn sóng chấn động
44
Chương 44: Đố kị tới mờ con mắt
45
Chương 45: Bé ngoan!
46
Chương 46: Vừa giận cũng vừa thương
47
Chương 47: Quá khứ của ba người
48
Chương 48: Không thích tiếp xúc với đàn ông lạ
49
Chương 49: Lành ít dữ nhiều
50
Chương 50: Lửa giận bừng bừng
51
Chương 51: Có chút ngọt ngào
52
Chương 52: Hiểu lầm
53
Chương 53: Xả giận
54
Chương 54: Luồng áp bức mới
55
Chương 55: Đứng dưới cơn mưa
56
Chương 56: Cũng không thiệt thòi chút nào
57
Chương 57: Tham lam
58
Chương 58: Là cách tốt nhất cho cả hai
59
Chương 59: Bản tính xấu xa khó đổi
60
Chương 60: Hiểu chuyện tới mức đau lòng
61
Chương 61: Không thể là mãi mãi
62
Chương 62: Quả thực rất hợp đôi
63
Chương 63: Ngang nhiên khiêu khích
64
Chương 64: Không đáng một đồng
65
Chương 65: Hãy tin anh
66
Chương 66: Chuyện tình cảm không thể ép buộc
67
Chương 67: Bí mật của Ngụy Ni
68
Chương 68: Lời chất vấn của Ngụy Hàn
69
Chương 69: Bé con, em trúng xổ số sao?
70
Chương 70: Không đành lòng
71
Chương 71: Em không để bụng
72
Chương 72: Thật sự không hợp lí cho lắm
73
Chương 73: Nhắc nhở
74
Chương 74: Như vậy mới gọi là thành tâm
75
Chương 75: Không rõ
76
Chương 76: Chán ghét
77
Chương 77: Vô cùng thảm hại
78
Chương 78: Kịch hay
79
Chương 79: Đã là quá nhượng bộ rồi
80
Chương 80: Không ổn
81
Chương 81: Vô cùng gợi cảm
82
Chương 82: Bàng hoàng
83
Chương 83: Đạt được mục đích
84
Chương 84: Không cần phải áy náy
85
Chương 85: Lặng im
86
Chương 86: Đau tay quá!
87
Chương 87: Lừa đảo à?
88
Chương 88: Im lặng là đồng ý
89
Chương 89: Chúng ta chẳng có quan hệ gì cả
90
Chương 90: Chưa từng nghiêm túc hứa hẹn
91
Chương 91: Như có thần giao cách cảm
92
Chương 92: Bình yên trước bão giông
93
Chương 93: Chờ sẵn
94
Chương 94: Nóng...
95
Chương 95: Hết lần này tới lần khác
96
Chương 96: Thích!
97
Chương 97: Mặt dày
98
Chương 98: Cặp nhẫn
99
Chương 99: Bị bắt đi
100
Chương 100: Sẽ không bao giờ thích anh nữa
101
Chương 101: Anh ấy không có lỗi
102
Chương 102: Nhớ anh
103
Chương 103: Cảnh cáo
104
Chương 104: Quyết định liều mạng
105
Chương 105: Chỉ được tin chính mình
106
Chương 106: Chỉ là một giấc mơ màu hồng
107
Chương 107: Có hơi mất kiểm soát
108
Chương 108: Là một người tàn nhẫn
109
Chương 109: Chết cũng không hối tiếc
110
Chương 110: Trong cái rủi có cái may
111
Chương 111: Cũng không muộn
112
Chương 112: Giăng bẫy
113
Chương 113: Xâu xé nhau
114
Chương 114: Henry thua cuộc
115
Chương 115: Rõ ràng đã từng rất ấm áp
116
Chương 116: Có hơi khốn nạn
117
Chương 117: Chỉ cần cô sống một cuộc sống vô lo vô nghĩ
118
Chương 118: Những bức ảnh
119
Chương 119: Mọi chuyện ầm ĩ
120
Chương 120: Không có tình yêu không nên ràng buộc
121
Chương 121: Cố chấp chờ
122
Chương 122: Thất vọng
123
Chương 123: Đã thay đổi rồi
124
Chương 124: Nên buông tay thôi
125
Chương 125: Không đáng tin tưởng đến vậy sao?
126
Chương 126: Ai mới là thế thân của ai?
127
Chương 127: Vậy là kết thúc thật rồi
128
Chương 128: Điều duy nhất anh có thể làm
129
Chương 129: Chúc mừng... ngày chúng ta tự do
130
Chương 130: Rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi
131
Chương 131: Quang minh chính đại ở bên nhau
132
Chương 132: Bức ảnh kẹp trong cuốn sách
133
Chương 133: Tiếp tục diễn
134
Chương 134: Buông bỏ mọi quá khứ
135
Chương 135: Những chuyện xảy ra
136
Chương 136: Anh nhớ cô
137
Chương 137: Không có duyên với nhau
138
Chương 138: Cô là ai?
139
Chương 139: Anh có muốn đi với tôi một đêm không?
140
Chương 140: Cưng chiều
141
Chương 141: Coi như là hoà nhau
142
Chương 142: Ai là vợ anh?
143
Chương 143: Phá lệ
144
Chương 144: Tình yêu là ích kỷ
145
Chương 145: Những lời khiêu khích
146
Chương 146: Mệt mỏi và tuyệt vọng
147
Chương 147: Không hề sợ chút nào
148
Chương 148: Người bố từ trên trời rơi xuống
149
Chương 149: Tình địch
150
Chương 150: Cuộc chiến ngầm giữa hai người đàn ông
151
Chương 151: Nhớ thì cứ nói nhớ đi
152
Chương 152: Là vợ chồng hợp pháp
153
Chương 153: Gỡ bỏ nút thắt
154
Chương 154: Kẻ thua cuộc
155
Chương 155: Đã đạt được mục đích
156
Chương 156: Một tình yêu bình đẳng
157
Chương 157: Cảm thấy rất an toàn
158
Chương 158: Hối hận muộn màng
159
Chương 159: Đại kết cục (Hoàn)
160
Ngoại truyện: Nếu như có một thế giới song song?

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play