Chương 6: Một tay che trời, đổi đen thành trắng

(6)

Sau khi nói chuyện với mẹ một lúc, Tô Hy bước vào thăm bố, giúp ông đắp lại chăn cẩn thận. Cô muốn nán lại thêm một lát nữa, nhưng Lục Thiên Quân chỉ cho cô thời gian 1 ngày để sắp xếp mọi chuyện ở phía gia đình ổn thoả, cho nên thời gian của cô vốn không nhiều.

Khi nãy Tô Hy đã nói chuyện xong với mẹ mình rồi, căn bản bà đã ngấm ngầm đồng ý. Chuyện yêu đương của cô và Trương Tử Dương lúc ở trường bố mẹ cô không biết, cho nên khi cô nói dối mẹ là mình một lòng yêu Lục Thiên Quân, mẹ cũng không nghi ngờ.

Tô Hy nắm lấy tay bố mình, tuy tình hình nguy kịch đã qua đi, nhưng cho tới giờ ông vẫn chưa tỉnh lại. Viện phí của bố thì tạm thời không lo rồi, Lục Thiên Quân đã nói ắt sẽ giữ lời, cô cũng yên tâm hơn phần nào.

Bàn tay của bố không còn lạnh lẽo như đêm mưa hôm đó nữa, nó ấm áp, như đang âm thầm truyền thêm cho cô một chút sức mạnh. Cô ngắm nhìn bố một vài phút, sau đó không kìm được nước mắt rơi xuống gò má nhợt nhạt. Cô mạnh mẽ gạt nước mắt, hứa chắc nịch với bố:

- Bố ơi, bố yên tâm, con sẽ không để tâm huyết cả đời của Tô gia bị sụp đổ như thế đâu. Những kẻ phản bội đó, bọn họ sẽ nhận được hình phạt thích đáng thôi. Chính tay con sẽ trả lại mối thù này cho Tô gia, cho nên, hãy chờ con bố nhé!

Phù Tâm ngồi bên cạnh chỉ biết thở dài, bà chưa bao giờ mong con gái yêu của mình sẽ đi tới bước đường này. Cô vốn dĩ phải được sống trong tình yêu thương và hạnh phúc, vì sao ông trời lại bắt cô trở thành một kẻ ôm thù hận khi mới ở tuổi 19 chứ? Tuổi 19, một độ tuổi tươi đẹp biết bao, những kỉ niệm thời thanh xuân tươi đẹp chẳng nhẽ cứ thế bị thù hận chiếm đoạt?

Đúng vậy, Phù Tâm oán ông trời, oán ông trời quá bất công với gia đình bà, bất công với con gái bà. Nhưng bà biết rõ cô không còn con đường lùi nữa rồi, cô bắt buộc phải đối mặt với sự thật tàn nhẫn này, chiến đấu với nó tới cùng.

Tô Hy lặng lẽ rời khỏi bệnh viện, tới nhà chú Tô Dự để thu dọn đồ đạc. Mẹ cô phải ở lại chăm sóc cho bố cô, còn gia đình chú thay nhau mang đồ ăn tới bệnh viện.

Tô Hy không khóc nữa.

Kể từ giờ phút này, cô sẽ không rơi bất kì một giọt nước mắt nào, rơi nước mắt chứng tỏ là một kẻ vô dụng yếu đuối. Cô rất chán ghét điều đó.

...

Thành phố S là một thành phố phồn hoa bậc nhất của đất nước, bất kể là ngày hay đêm, đường phố đều tấp nập như chưa bao giờ ngừng nghỉ. Từ trên tầng cao nhất của toà nhà chọc trời, phản chiếu lên từ tấm kính của cửa kính là đôi mắt thâm sâu khó lường của người đàn ông. Ánh mắt anh không chú ý vào xấp tài liệu trước mặt, nhưng tai vẫn nghe từng câu từng chữ mà trợ lí báo báo. Khuôn mặt điển trai nghiêm nghị, chỉ cần một cái nhíu mày cũng có thể khiến cho con người ta lo lắng.

- Lục tổng, đích thực là nhà họ Hà đã giở trò với Tô thị. Bọn bí mật họ tung ra một đoạn quá khứ không mấy vẻ vang của Tô thị, chỉ trong một đêm đã đàn áp Tô thị tới phá sản.

Một tập đoàn càng lớn mạnh thì càng nguy hiểm, nguy cơ bị biến động cũng rất cao. 3 năm trước, sản phẩm mới của Tô thị không may xảy ra sai sót.

Trong lúc hỗn loạn và gấp gáp đó đó, chủ tịch tập đoàn Tô thị là Tô Thức đã đích thân nhúng tay vào điều tra, nhưng cuối cùng lại "vô tình" đổ oan cho người tốt. Thật ra lúc đó Tô thị vốn không có thời gian, phải chịu áp lực nặng nề từ dư luận, cho nên điều tra của Tô Thức đã xảy ra sai sót lớn.

Người bị oan đó là trợ lí phụ trách toàn bộ về sản phẩm mới, Hướng Vũ.

Ai ngờ Hướng Vũ lại dùng cái chết để chứng minh sự trong sạch của mình, ngay lập tức phong ba bão táp lại một lần nữa nổi lên, nhưng lần này là trong phạm vi nội bộ.

Tô thị là một tập đoàn lớn, sau khi xảy ra chuyện lớn như vậy thì bộ phận quan hệ công chúng đã lập tức phong toả và kiểm soát tin đồn thất thiệt cho mình. Thế là Tô thị cuối cùng cũng qua được giai đoạn khó khăn, ổn định trở lại.

Đó là sai sót mà Tô Thức mong muốn, về sau ông đã bí mật điều tra lại chuyện này, mới biết Hướng Vũ bị oan ức. Từ ngày đó, Tô Thứ vẫn luôn ân hận và tự trách bản thân mình. Cuộc điều tra trong âm thầm này chỉ có Tô Thức và một vị thám tử mà ông tin tưởng nhất biết, vị thám tử đó là Leo. Không phải lỗi của Hướng Vũ, mà là ngay từ đầu sản phẩm đã có sai sót rồi.

Nhưng dù điều tra được sự thật rồi thì ông có thể làm được gì khác chứ? Chẳng nhẽ lại đi công bố sự thật này để trả lại sự trong sạch cho Hướng Vũ? Đã là người làm ăn, ai ai cũng có tham vọng riêng của mình, nhất là khi đứng trước lợi ích, con người đều sẵn sàng giở mọi thủ đoạn, thậm chí là đánh mất lương tâm.

Tô Thức cũng chỉ muốn yên bình trước giông bão mà thôi, cho nên đã chọn cách giữ bí mật chuyện này, mãi mãi không để cho một kẻ thứ ba nào biết được.

Nhưng có ai lại ngờ rằng, 3 năm sau, nhà họ Hà đã điều tra ra được toàn bộ chuyện này, âm thầm mang bằng chứng ra công bố. Rất rõ ràng, Leo đã phản bội!

Chỉ trong một đêm đã thành công khiến cho nội bộ Tô thị náo loạn, giá cổ phiếu không ngừng rớt một cách thê thảm, nhiều cổ đông đã bán tháo cổ phiếu. Quan trọng là, những lời chỉ trích của cư dân mạng càng ngày càng nặng nề, thậm chí là nguyền rủa. Đây mới chính là nguyên nhân lớn nhất khiến cho Tô thị không trụ nổi, sụp đổ nhanh chóng.

Ai cũng rõ, những lời chỉ trích của cư dân mạng là một lưỡi dao sắc bén nhất, dồn con người ta vào đường cùng. Tô gia nhà tan cửa nát, Tô Thức thì nhập viện. Hai mẹ con Tô Hy vẫn ngẩn ngơ không biết chuyện gì, chỉ biết là Hà gia rắp tâm hãm hại mà thôi. Với lại dù có nghe thấy được chuyện đó thì hai mẹ con cô cũng không bao giờ tin.

Tư Mã Lộc vừa báo cáo, vừa cẩn thận quan sát nét mặt của Lục Thiên Quân. Anh vẫn bình thản như vậy, nhưng thực chất trong đáy mắt đã có vài phần biến đổi. Tư Mã Lộc căn bản không có cái khả năng nhìn ra được tâm tư của anh, tiếp tục nói:

- Lục tổng, Tô tiểu thư...

Tư Mã Lộc chưa kịp nói gì đã bị Lục Thiên Quân nhìn bằng ánh mắt sắc lạnh, cậu ta lập tức nhận ra mình lỡ lời, vội sửa lại:

- Thiếu phu nhân ạ, thiếu phu nhân hoàn toàn không biết chuyện của 3 năm trước, chỉ một lòng coi mình là người bị hại và muốn trả thù Hà gia. Hà gia tuy bỉ ổi, vong ơn bội nghĩa, nhưng Tô thị cũng không thể tránh khỏi trách nhiệm. Dù là sai sót nhưng cũng đã gián tiếp hại chết mạng người, một khi cảnh sát thực sự điều tra được chứng cứ chứng minh những gì Hà gia nói là thật, thì há chẳng phải Tô thị cũng...

Cụm từ "Lành ít dữ nhiều" Tư Mã Lộc cũng không dám tùy tiện nói ra, đành nuốt vào trong lòng. Bởi vì trong từ điển của Lục Thiên Quân, không có từ "không thể", càng không có chuyện hóc búa nào mà anh không giải quyết được.

Tuy hiện giờ Tô thị đã thảm hại lắm rồi, nhưng Hà gia vốn không muốn buông tha. Chuyện 3 năm trước, cảnh sát đã nhúng tay vào điều tra rồi. Bây giờ Lục Thiên Quân lại bước vào đầm lầy không sạch sẽ này, đến Tư Mã Lộc cũng chẳng thể hiểu nổi, vì sao anh lại mạo hiểm như vậy?

Lục Thiên Quân vẫn không nhìn vào xấp tài liệu trước mặt, chỉ chăm chú nhìn thành phố phồn hoa đã bước vào đêm ở phía dưới kia. Trụ sở chính của tập đoàn Lục thị nằm ở giữa trung tâm thành phố, phòng của tổng giám đốc cũng nằm ở phòng cao nhất của toà nhà chọc trời. Từ đây có thể nhìn thấy được toàn bộ cảnh đẹp của thành phố bất kể là ngày hay đêm, rất đẹp!

Ánh mắt anh bình thản như không hề suy tư gì, nhưng thực chất là anh đã nghĩ ra phương pháp đối phó chỉ trong một khoảng thời gian ngắn đến đáng thương:

- Tạm thời không được để cho Tô Hy biết chuyện quá khứ của Tô gia. Cô ấy tổn thương vì bị phản bội, không phân biệt phải trái trắng đen, chỉ một lòng muốn trả thù. Cho nên cô ấy chắc chắn chưa đi sâu vào tìm hiểu nguyên nhân thực sự, cậu hãy thuê một số hacker giỏi, đánh sập các bài báo lớn đi. Đồng thời cũng phong toả tin tức, ít ra cũng phải ở mức thấp nhất có thể. Tôi có thể một tay che trời, chuyện đổi đen thành trắng cũng không thành vấn đề.

Rõ ràng Lục Thiên Quân đặc biệt quan tâm tới Tô thị, hơn nữa cũng nhúng tay vào chuyện của Tô thị rồi. Có thể thấy rằng, anh đang rất nghiêm túc đối với cuộc hôn nhân "hợp đồng" này.

Tư Mã Lộc chưa bao giờ dám nghi ngờ quyết định của Lục Thiên Quân, anh là một người sáng suốt, chưa bao giờ nói suông chuyện gì. Anh nói được như vậy rồi thì chắc chắn sẽ làm được:

- Vâng, tôi sẽ đi làm ngay ạ.

Đợi cho tới khi Tư Mã Lộc đi hẳn, Lục Thiên Quân mới nhìn sang tập tài liệu trước mắt, nhưng không mở ra xem. Đầu ngón tay thon dài khẽ gõ gõ lên mặt bàn, tưởng chừng chỉ là một động tác tùy tiện thôi nhưng ánh mắt anh lại toả ra hàn khí lạnh lẽo. Đó là một ánh mắt tàn nhẫn thủ đoạn, trầm ngâm tính toán.

Phải, anh đang tính toán từng bước từng bước một, tỉ mỉ kĩ lưỡng, cho dù có phải sử dụng thủ đoạn để đổi gột rửa đi "vết nhơ" của Tô thị.

Đây chính là kiểu, vì đổi lấy nụ cười của mỹ nhân, không tiếc hao tổn tâm trí.

Hot

Comments

Trương gia

Trương gia

đây là ác quỷ vì em mà hủy diệt tất ca5♥️♥️♥️

2023-05-25

2

Trương gia

Trương gia

thôi đi bà tg bà lừa con dân tụi tui chứ giề. hợp đồng gì chứ. em trai tui nó lừa tiểu bạch thỏ zô hang rõ ràng ra đấy 🤣🤣🤣

2023-05-25

0

=]]

=]]

nói thật thì cái này Tô gia sai r, đâu có đổ oan j đâu mà đòi trả thủ, cx do 1p nu9 ko bt chuyện này thật, chỉ dóc tâm trả thù do thù hận che mờ mắt, còn Hà gia đang yên đang lành muốn lật đổ Tô gia nên cx bới móc lại chuyện cũ, cx mệt thiệt, ai cx sai, đâu ai đúng hết, đọc chương này chắc na9 sẽ đổi trắng thành đen như tiêu đề r

2023-05-17

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Tự bán mình
2 Chương 2: Uy hiếp ngược lại
3 Chương 3: Cô ấy là vợ con
4 Chương 4: Mọi thứ chỉ mới bắt đầu
5 Chương 5: Không ngờ lại chu đáo như vậy
6 Chương 6: Một tay che trời, đổi đen thành trắng
7 Chương 7: Cảm kích
8 Chương 8: Chúng ta phải ở chung phòng
9 Chương 9: Hiểu lầm "người tốt"
10 Chương 10: Em biết rồi mà, ông xã!
11 Chương 11: Lục tổng bị phụ nữ bỏ bùa mê hoặc rồi
12 Chương 12: Chỉ muốn thật lòng chúc phúc cho hai người mà thôi
13 Chương 13: Liệu anh sẽ không giận em chứ?
14 Chương 14: Em là vợ hợp pháp của anh
15 Chương 15: Tổ tông
16 Chương 16: Yêu rồi thì cũng sẽ mù quáng
17 Chương 17: Anh thề
18 Chương 18: Lo sợ sẽ lỡ yêu
19 Chương 19: Còn thân thiết hơn cả máu mủ ruột thịt
20 Chương 20: Trí tưởng tượng của Hà tiểu thư thật phong phú
21 Chương 21: Đắc tội với Lục Thiên Viễn
22 Chương 22: Em là việc bận của anh
23 Chương 23: Bực bội
24 Chương 24: Cô chán sống rồi sao?
25 Chương 25: Đừng hối hận!
26 Chương 26: Dịu dàng yêu thương
27 Chương 27: Đề phòng vạn nhất
28 Chương 28: Anh không cảm thấy bản thân mình đẹp trai quá mức sao?
29 Chương 29: Tin đồn trong trường
30 Chương 30: Muốn bắt cá hai tay sao?
31 Chương 31: Khác nào tự tìm tới đường chết chứ?
32 Chương 32: Không thể yên tâm
33 Chương 33: Vẫn là anh muộn một bước
34 Chương 34: Theo dõi bị phát hiện
35 Chương 35: Uỷ khuất
36 Chương 36: Chỉ cần anh giải thích rõ ràng
37 Chương 37: Lời nói trong mơ màng
38 Chương 38: Nhất định phải lí trí
39 Chương 39: Cam lòng
40 Chương 40: Bỏ chạy
41 Chương 41: Một cặp đôi trời sinh
42 Chương 42: Cảm ơn anh vì tất cả
43 Chương 43: Làn sóng chấn động
44 Chương 44: Đố kị tới mờ con mắt
45 Chương 45: Bé ngoan!
46 Chương 46: Vừa giận cũng vừa thương
47 Chương 47: Quá khứ của ba người
48 Chương 48: Không thích tiếp xúc với đàn ông lạ
49 Chương 49: Lành ít dữ nhiều
50 Chương 50: Lửa giận bừng bừng
51 Chương 51: Có chút ngọt ngào
52 Chương 52: Hiểu lầm
53 Chương 53: Xả giận
54 Chương 54: Luồng áp bức mới
55 Chương 55: Đứng dưới cơn mưa
56 Chương 56: Cũng không thiệt thòi chút nào
57 Chương 57: Tham lam
58 Chương 58: Là cách tốt nhất cho cả hai
59 Chương 59: Bản tính xấu xa khó đổi
60 Chương 60: Hiểu chuyện tới mức đau lòng
61 Chương 61: Không thể là mãi mãi
62 Chương 62: Quả thực rất hợp đôi
63 Chương 63: Ngang nhiên khiêu khích
64 Chương 64: Không đáng một đồng
65 Chương 65: Hãy tin anh
66 Chương 66: Chuyện tình cảm không thể ép buộc
67 Chương 67: Bí mật của Ngụy Ni
68 Chương 68: Lời chất vấn của Ngụy Hàn
69 Chương 69: Bé con, em trúng xổ số sao?
70 Chương 70: Không đành lòng
71 Chương 71: Em không để bụng
72 Chương 72: Thật sự không hợp lí cho lắm
73 Chương 73: Nhắc nhở
74 Chương 74: Như vậy mới gọi là thành tâm
75 Chương 75: Không rõ
76 Chương 76: Chán ghét
77 Chương 77: Vô cùng thảm hại
78 Chương 78: Kịch hay
79 Chương 79: Đã là quá nhượng bộ rồi
80 Chương 80: Không ổn
81 Chương 81: Vô cùng gợi cảm
82 Chương 82: Bàng hoàng
83 Chương 83: Đạt được mục đích
84 Chương 84: Không cần phải áy náy
85 Chương 85: Lặng im
86 Chương 86: Đau tay quá!
87 Chương 87: Lừa đảo à?
88 Chương 88: Im lặng là đồng ý
89 Chương 89: Chúng ta chẳng có quan hệ gì cả
90 Chương 90: Chưa từng nghiêm túc hứa hẹn
91 Chương 91: Như có thần giao cách cảm
92 Chương 92: Bình yên trước bão giông
93 Chương 93: Chờ sẵn
94 Chương 94: Nóng...
95 Chương 95: Hết lần này tới lần khác
96 Chương 96: Thích!
97 Chương 97: Mặt dày
98 Chương 98: Cặp nhẫn
99 Chương 99: Bị bắt đi
100 Chương 100: Sẽ không bao giờ thích anh nữa
101 Chương 101: Anh ấy không có lỗi
102 Chương 102: Nhớ anh
103 Chương 103: Cảnh cáo
104 Chương 104: Quyết định liều mạng
105 Chương 105: Chỉ được tin chính mình
106 Chương 106: Chỉ là một giấc mơ màu hồng
107 Chương 107: Có hơi mất kiểm soát
108 Chương 108: Là một người tàn nhẫn
109 Chương 109: Chết cũng không hối tiếc
110 Chương 110: Trong cái rủi có cái may
111 Chương 111: Cũng không muộn
112 Chương 112: Giăng bẫy
113 Chương 113: Xâu xé nhau
114 Chương 114: Henry thua cuộc
115 Chương 115: Rõ ràng đã từng rất ấm áp
116 Chương 116: Có hơi khốn nạn
117 Chương 117: Chỉ cần cô sống một cuộc sống vô lo vô nghĩ
118 Chương 118: Những bức ảnh
119 Chương 119: Mọi chuyện ầm ĩ
120 Chương 120: Không có tình yêu không nên ràng buộc
121 Chương 121: Cố chấp chờ
122 Chương 122: Thất vọng
123 Chương 123: Đã thay đổi rồi
124 Chương 124: Nên buông tay thôi
125 Chương 125: Không đáng tin tưởng đến vậy sao?
126 Chương 126: Ai mới là thế thân của ai?
127 Chương 127: Vậy là kết thúc thật rồi
128 Chương 128: Điều duy nhất anh có thể làm
129 Chương 129: Chúc mừng... ngày chúng ta tự do
130 Chương 130: Rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi
131 Chương 131: Quang minh chính đại ở bên nhau
132 Chương 132: Bức ảnh kẹp trong cuốn sách
133 Chương 133: Tiếp tục diễn
134 Chương 134: Buông bỏ mọi quá khứ
135 Chương 135: Những chuyện xảy ra
136 Chương 136: Anh nhớ cô
137 Chương 137: Không có duyên với nhau
138 Chương 138: Cô là ai?
139 Chương 139: Anh có muốn đi với tôi một đêm không?
140 Chương 140: Cưng chiều
141 Chương 141: Coi như là hoà nhau
142 Chương 142: Ai là vợ anh?
143 Chương 143: Phá lệ
144 Chương 144: Tình yêu là ích kỷ
145 Chương 145: Những lời khiêu khích
146 Chương 146: Mệt mỏi và tuyệt vọng
147 Chương 147: Không hề sợ chút nào
148 Chương 148: Người bố từ trên trời rơi xuống
149 Chương 149: Tình địch
150 Chương 150: Cuộc chiến ngầm giữa hai người đàn ông
151 Chương 151: Nhớ thì cứ nói nhớ đi
152 Chương 152: Là vợ chồng hợp pháp
153 Chương 153: Gỡ bỏ nút thắt
154 Chương 154: Kẻ thua cuộc
155 Chương 155: Đã đạt được mục đích
156 Chương 156: Một tình yêu bình đẳng
157 Chương 157: Cảm thấy rất an toàn
158 Chương 158: Hối hận muộn màng
159 Chương 159: Đại kết cục (Hoàn)
160 Ngoại truyện: Nếu như có một thế giới song song?
Chapter

Updated 160 Episodes

1
Chương 1: Tự bán mình
2
Chương 2: Uy hiếp ngược lại
3
Chương 3: Cô ấy là vợ con
4
Chương 4: Mọi thứ chỉ mới bắt đầu
5
Chương 5: Không ngờ lại chu đáo như vậy
6
Chương 6: Một tay che trời, đổi đen thành trắng
7
Chương 7: Cảm kích
8
Chương 8: Chúng ta phải ở chung phòng
9
Chương 9: Hiểu lầm "người tốt"
10
Chương 10: Em biết rồi mà, ông xã!
11
Chương 11: Lục tổng bị phụ nữ bỏ bùa mê hoặc rồi
12
Chương 12: Chỉ muốn thật lòng chúc phúc cho hai người mà thôi
13
Chương 13: Liệu anh sẽ không giận em chứ?
14
Chương 14: Em là vợ hợp pháp của anh
15
Chương 15: Tổ tông
16
Chương 16: Yêu rồi thì cũng sẽ mù quáng
17
Chương 17: Anh thề
18
Chương 18: Lo sợ sẽ lỡ yêu
19
Chương 19: Còn thân thiết hơn cả máu mủ ruột thịt
20
Chương 20: Trí tưởng tượng của Hà tiểu thư thật phong phú
21
Chương 21: Đắc tội với Lục Thiên Viễn
22
Chương 22: Em là việc bận của anh
23
Chương 23: Bực bội
24
Chương 24: Cô chán sống rồi sao?
25
Chương 25: Đừng hối hận!
26
Chương 26: Dịu dàng yêu thương
27
Chương 27: Đề phòng vạn nhất
28
Chương 28: Anh không cảm thấy bản thân mình đẹp trai quá mức sao?
29
Chương 29: Tin đồn trong trường
30
Chương 30: Muốn bắt cá hai tay sao?
31
Chương 31: Khác nào tự tìm tới đường chết chứ?
32
Chương 32: Không thể yên tâm
33
Chương 33: Vẫn là anh muộn một bước
34
Chương 34: Theo dõi bị phát hiện
35
Chương 35: Uỷ khuất
36
Chương 36: Chỉ cần anh giải thích rõ ràng
37
Chương 37: Lời nói trong mơ màng
38
Chương 38: Nhất định phải lí trí
39
Chương 39: Cam lòng
40
Chương 40: Bỏ chạy
41
Chương 41: Một cặp đôi trời sinh
42
Chương 42: Cảm ơn anh vì tất cả
43
Chương 43: Làn sóng chấn động
44
Chương 44: Đố kị tới mờ con mắt
45
Chương 45: Bé ngoan!
46
Chương 46: Vừa giận cũng vừa thương
47
Chương 47: Quá khứ của ba người
48
Chương 48: Không thích tiếp xúc với đàn ông lạ
49
Chương 49: Lành ít dữ nhiều
50
Chương 50: Lửa giận bừng bừng
51
Chương 51: Có chút ngọt ngào
52
Chương 52: Hiểu lầm
53
Chương 53: Xả giận
54
Chương 54: Luồng áp bức mới
55
Chương 55: Đứng dưới cơn mưa
56
Chương 56: Cũng không thiệt thòi chút nào
57
Chương 57: Tham lam
58
Chương 58: Là cách tốt nhất cho cả hai
59
Chương 59: Bản tính xấu xa khó đổi
60
Chương 60: Hiểu chuyện tới mức đau lòng
61
Chương 61: Không thể là mãi mãi
62
Chương 62: Quả thực rất hợp đôi
63
Chương 63: Ngang nhiên khiêu khích
64
Chương 64: Không đáng một đồng
65
Chương 65: Hãy tin anh
66
Chương 66: Chuyện tình cảm không thể ép buộc
67
Chương 67: Bí mật của Ngụy Ni
68
Chương 68: Lời chất vấn của Ngụy Hàn
69
Chương 69: Bé con, em trúng xổ số sao?
70
Chương 70: Không đành lòng
71
Chương 71: Em không để bụng
72
Chương 72: Thật sự không hợp lí cho lắm
73
Chương 73: Nhắc nhở
74
Chương 74: Như vậy mới gọi là thành tâm
75
Chương 75: Không rõ
76
Chương 76: Chán ghét
77
Chương 77: Vô cùng thảm hại
78
Chương 78: Kịch hay
79
Chương 79: Đã là quá nhượng bộ rồi
80
Chương 80: Không ổn
81
Chương 81: Vô cùng gợi cảm
82
Chương 82: Bàng hoàng
83
Chương 83: Đạt được mục đích
84
Chương 84: Không cần phải áy náy
85
Chương 85: Lặng im
86
Chương 86: Đau tay quá!
87
Chương 87: Lừa đảo à?
88
Chương 88: Im lặng là đồng ý
89
Chương 89: Chúng ta chẳng có quan hệ gì cả
90
Chương 90: Chưa từng nghiêm túc hứa hẹn
91
Chương 91: Như có thần giao cách cảm
92
Chương 92: Bình yên trước bão giông
93
Chương 93: Chờ sẵn
94
Chương 94: Nóng...
95
Chương 95: Hết lần này tới lần khác
96
Chương 96: Thích!
97
Chương 97: Mặt dày
98
Chương 98: Cặp nhẫn
99
Chương 99: Bị bắt đi
100
Chương 100: Sẽ không bao giờ thích anh nữa
101
Chương 101: Anh ấy không có lỗi
102
Chương 102: Nhớ anh
103
Chương 103: Cảnh cáo
104
Chương 104: Quyết định liều mạng
105
Chương 105: Chỉ được tin chính mình
106
Chương 106: Chỉ là một giấc mơ màu hồng
107
Chương 107: Có hơi mất kiểm soát
108
Chương 108: Là một người tàn nhẫn
109
Chương 109: Chết cũng không hối tiếc
110
Chương 110: Trong cái rủi có cái may
111
Chương 111: Cũng không muộn
112
Chương 112: Giăng bẫy
113
Chương 113: Xâu xé nhau
114
Chương 114: Henry thua cuộc
115
Chương 115: Rõ ràng đã từng rất ấm áp
116
Chương 116: Có hơi khốn nạn
117
Chương 117: Chỉ cần cô sống một cuộc sống vô lo vô nghĩ
118
Chương 118: Những bức ảnh
119
Chương 119: Mọi chuyện ầm ĩ
120
Chương 120: Không có tình yêu không nên ràng buộc
121
Chương 121: Cố chấp chờ
122
Chương 122: Thất vọng
123
Chương 123: Đã thay đổi rồi
124
Chương 124: Nên buông tay thôi
125
Chương 125: Không đáng tin tưởng đến vậy sao?
126
Chương 126: Ai mới là thế thân của ai?
127
Chương 127: Vậy là kết thúc thật rồi
128
Chương 128: Điều duy nhất anh có thể làm
129
Chương 129: Chúc mừng... ngày chúng ta tự do
130
Chương 130: Rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi
131
Chương 131: Quang minh chính đại ở bên nhau
132
Chương 132: Bức ảnh kẹp trong cuốn sách
133
Chương 133: Tiếp tục diễn
134
Chương 134: Buông bỏ mọi quá khứ
135
Chương 135: Những chuyện xảy ra
136
Chương 136: Anh nhớ cô
137
Chương 137: Không có duyên với nhau
138
Chương 138: Cô là ai?
139
Chương 139: Anh có muốn đi với tôi một đêm không?
140
Chương 140: Cưng chiều
141
Chương 141: Coi như là hoà nhau
142
Chương 142: Ai là vợ anh?
143
Chương 143: Phá lệ
144
Chương 144: Tình yêu là ích kỷ
145
Chương 145: Những lời khiêu khích
146
Chương 146: Mệt mỏi và tuyệt vọng
147
Chương 147: Không hề sợ chút nào
148
Chương 148: Người bố từ trên trời rơi xuống
149
Chương 149: Tình địch
150
Chương 150: Cuộc chiến ngầm giữa hai người đàn ông
151
Chương 151: Nhớ thì cứ nói nhớ đi
152
Chương 152: Là vợ chồng hợp pháp
153
Chương 153: Gỡ bỏ nút thắt
154
Chương 154: Kẻ thua cuộc
155
Chương 155: Đã đạt được mục đích
156
Chương 156: Một tình yêu bình đẳng
157
Chương 157: Cảm thấy rất an toàn
158
Chương 158: Hối hận muộn màng
159
Chương 159: Đại kết cục (Hoàn)
160
Ngoại truyện: Nếu như có một thế giới song song?

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play