Chương 8: Chúng ta phải ở chung phòng

(8)

Tô Hy bước lại về phía xe ô tô đang đỗ của Lục Thiên Quân, cô nhìn thấy anh dập tắt tàn thuốc rồi mở cửa ra, bước về phía mình. Bước chân của anh rất nhanh, chẳng mấy chốc anh đã đi đến trước mặt cô, thân hình cao lớn bao trùm lấy cô. Cô bỗng nhiên cảm thấy căng thẳng, liền cúi đầu né tránh.

- Đồ đạc chỉ có từng này thôi à?

Lục Thiên Quân giúp Tô Hy kéo vali, ân cần hỏi. Cô liền gật đầu rồi mới ngước lên nhìn anh, giải thích qua loa:

- Mấy thứ khác em bán hết rồi.

Lục Thiên Quân gật đầu, kéo vali về phía xe ô tô. Tô Hy lập tức bước theo sau anh, vậy là kể từ giờ phút này, cô và anh chính thức sống chung một nhà rồi. Cảm giác này vừa đột ngột, nhưng cũng hồi hộp mong chờ.

Tô Hy không biết Lục gia là gia đình thế nào, lúc bước vào trong xe Lục Thiên Quân, cô lại bắt đầu cảm thấy lo lắng. Bước ra khỏi sự bao bọc của gia đình, có quá nhiều thứ cô cần phải đối mặt, trong thời gian ngắn như vậy có lẽ cô vẫn chưa thể nào thích nghi nổi. Nhưng, cô sẽ cố gắng hết sức.

Lục Thiên Quân dường như nhận ra sự thấp thỏm của cô, anh lái xe tới đường chính rồi mới nhìn sang cô, một tay lái xe của anh buông xuống, nắm lấy bàn tay nhỏ của cô. Tô Hy bị hành động tự nhiên của anh làm cho hoảng hốt, cô cũng theo phản xạ mà quay sang nhìn anh, thấy anh đang mỉm cười với mình. Trái tim cô lại một lần nữa lỡ nhịp, đập thật nhanh liên hồi.

Giọng nói trầm trầm của anh vang lên, dễ nghe vô cùng, là một giọng nói mang lại cho cô cảm giác an toàn tuyệt đối:

- Hồi chiều tôi đã giới thiệu em với bố mẹ rồi, hai người rất thích em, đừng lo!

Tô Hy không ngờ Lục Thiên Quân lại nhìn ra được suy nghĩ của cô, hơn nữa còn chủ động an ủi cô. Trước đây khi chưa thực sự tiếp xúc với anh, cô cảm thấy anh là một con người rất khó gần, khuôn mặt tuy đẹp trai nhưng lúc nào cũng lạnh lẽo một cách đáng sợ. Nhưng bây giờ, có lẽ cô phải thay đổi cách suy nghĩ của mình về anh rồi. Thật ra...anh là người rất chu đáo.

- Lục Thiên Quân, thực sự rất cảm ơn anh!

Tô Hy nói ra những lời từ tận đáy lòng mình, cô liền cảm nhận được bàn tay to lớn của anh từ từ đan vào tay cô. Nhưng anh không nhìn cô nữa, chỉ tập trung lái xe. Lòng bàn tay của anh rất ấm áp, dần dần sưởi ấm những ngón tay lạnh giá của cô.

Tô Hy không cố giãy giụa, ngoan ngoãn để mặc cho Lục Thiên Quân nắm lấy tay mình. Cô hướng ánh mắt ra nhìn con đường phố tấp nập, cũng không nhận ra trong lòng mình đang nảy lên một hạt mầm kì diệu.

Cảm giác này rốt cuộc là cảm giác gì chứ?

Tô Hy chỉ biết là nó rất khác, trước kia yêu Trương Tử Dương, cô cũng không cảm thấy đặc biệt tới vậy. Thế mà Lục Thiên Quân lại mang đến cho một cảm giác ấm áp và an toàn tuyệt đối, trước giờ từng chưa ai mang lại cho cô cảm giác này.

Liệu...người đàn ông này có tin tưởng được không?

...

Đêm đầu tiên tới biệt thự Lục gia, Tô Hy coi như đã trút bỏ được gánh nặng hoàn toàn. Giờ này tuy cũng đã muộn rồi, nhưng trên dưới Lục gia đều đang tập trung đầy đủ ở phòng khách để chào đón cô. Có quản gia vô cùng thân thiện, người hầu lại lễ phép, tất cả xếp thành 2 hàng dài một cách quy củ phép tắc. Khi thấy Tô Hy và Lục Thiên Quân bước vào, tiếng đồng thanh vang lên:

- Thiếu gia, thiếu phu nhân!

Tô Hy có chút bối rối, ngay lập tức được Lục Thiên Quân nắm chặt tay, trấn an cô, truyền thêm cho cô sức mạnh. Cô hít một hơi thật sâu, bước về phía trước.

Bố mẹ Lục Thiên Quân ngồi nghiêm nghị trên ghế, khi thấy Tô Hy, Lục phu nhân lập tức đứng lên và bước về phía cô. Bà ấy ngắm nhìn cô một lúc rồi liên tục gật đầu hài lòng, sau đó thân mật nắm lấy bàn tay cô:

- Hy Hy, mẹ rất vui khi con trở thành con dâu của mẹ.

Sự nhiệt tình của Lục phu nhân khiến cho Tô Hy cảm thấy ấm áp, cô liền nhìn sang Lục Thiên Hạo, bố của Lục Thiên Quân. Ông ấy cũng mỉm cười, gật đầu với cô. Như vậy coi như là đã thuận lợi trong cuộc gặp mặt bố mẹ chồng rồi chứ?

- Dạ, con chào bố mẹ ạ.

Lục phu nhân Thẩm Tuệ gật đầu, sau đó quay người lại lấy ra một chiếc hộp rất đẹp, đưa cho Tô Hy:

- Đây là đồ gia truyền dành cho con dâu trưởng của Lục gia, bây giờ mẹ trao nó lại cho con.

Tô Hy cẩn thận nhận lấy chiếc hộp, ngắm nghía, nâng niu trên tay. Món đồ này cô nhất định sẽ cất giữ thật cẩn thận.

Lục Thiên Quân chỉ đứng bên cạnh, không xen vào một câu nào. Cho tới khi Lục Thiên Hạo gọi, anh mới bước lại gần Tô Hy và mẹ mình. Ông ấy cất giọng nói:

- Cũng muộn rồi, con đưa vợ con lên phòng nghỉ ngơi đi. Hy Hy còn nhỏ, thức đêm sẽ ảnh hưởng tới sức khoẻ.

- Vâng thưa bố.

Lục Thiên Hạo tuy là người kiệm lời, nhưng trước giờ sống rất tình cảm. Về việc cô con dâu là Tô Hy này, ông cũng không có ý kiến phản đối gì thêm. Chỉ cần con trai của ông thích là được.

Mọi người được lệnh giải tán, ai nấy đều phải về phòng của mình nghỉ ngơi để mai còn tiếp tục làm việc bình thường.

Lục Thiên Quân dắt tay Tô Hy đi trước. Biệt thự Lục gia rất rộng lớn, toàn bộ khung cảnh bên trong đều trang trọng như một cung điện xa hoa tráng lệ. Phòng của Lục Thiên Quân ở trên tầng cao nhất, view rất đẹp. Theo anh bước vào trong phòng rồi, cô mới rụt rè rút tay mình ra khỏi tay anh, lùi lại về phía cửa:

- Ừm thì, chúng ta...sẽ không ở chung phòng đâu đúng không?

Từ nhỏ tới lớn Tô Hy chưa từng ngủ chung với ai, thực lòng cô cảm thấy không quen chút nào. Với lại Lục Thiên Quân lại là một người đàn ông trưởng thành, cô không thể không kiêng dè được. Kết hôn giả thôi mà, chắc cũng không đến nỗi phải ở chung phòng đâu chứ?

Lục Thiên Quân nghe thấy câu hỏi của Tô Hy, anh liền xoay người lại, nhìn cô chằm chằm. Lát sau anh bị sự căng thẳng của cô chọc cho bật cười, anh thành thật đáp, nhưng ánh mắt lại loé lên một tia xảo quyệt:

- Chúng ta phải ở chung phòng. Em nên nhớ, ước nguyện của bà là muốn được nhìn thấy con của chúng ta. Không ở chung phòng, làm sao có thể "tạo ra" em bé?

Nói xong câu này Lục Thiên Quân lại cố nhịn cười, quan sát biểu cảm tiếp theo trên khuôn mặt Tô Hy. Quả nhiên, mặt cô tái mét lại, cái miệng nhỏ lắp bắp không thành lời:

- Cái...cái gì cơ?

Không thể nào, rõ ràng điều khoản hợp đồng có nói đối phương không được can thiệp tới đời sống riêng tư của nhau mà. Với lại Lục Thiên Quân cũng đã hứa, sẽ không chạm vào cô khi chưa có sự đồng ý của cô. Chẳng nhẽ...anh muốn cưỡng bức cô?

Tô Hy càng nghĩ càng sợ hãi, cảnh giác lùi về phía sau một bước. Nhưng dường như đã là đường cùng, lưng của cô chạm vào cánh cửa lạnh lẽo. Lục Thiên Quân khẽ cười, cầm điều khiển từ xa lên bấm một nút. Lập tức cánh cửa khoá "cạch" lại, cắt đứt hy vọng bỏ trốn duy nhất của Tô Hy.

Cô sợ hãi nhắm chặt mắt lại, thấp giọng cảnh cáo:

- Anh...anh định giở trò gì? Nói cho anh biết, trong hợp đồng rõ ràng không có... Anh... anh mà làm càn, em sẽ kiện anh đó!

Tô Hy không dám mở mắt, nhưng cô có thể cảm nhận được thân thể cao lớn của Lục Thiên Quân đã bước đến trước mặt mình, bao vây cô lại. Giọng nói của anh không hề gấp gáp, chỉ bình thản như đó là điều hiển nhiên:

- Sao em biết trong hợp đồng không có điều khoản này? Tâm nguyện của bà nội chính là điều khoản hợp đồng, chỉ cần bà ấy muốn, chúng ta bắt buộc phải có em bé!

Tô Hy đã bị doạ tới sợ hãi rồi, cô liền xoay người lại cố gắng mở cửa ra, hy vọng có thể bỏ trốn khỏi căn phòng này. Nhưng dường như tất cả đều vô ích.

Nụ cười trên môi Lục Thiên Quân càng đậm, anh không làm gì cả, chỉ đứng yên nhìn cô mà thôi.

Mãi một lát sau, Lục Thiên Quân mới đột ngột giơ tay lên xoa đầu cô, giọng cười của anh vang lên bên tai cô. Anh cất giọng lười nhác lại thiếu sự nghiêm túc, nửa đùa nửa thật nói:

- Bé ngốc, đùa em thôi!

Hot

Comments

Trần Thuý An

Trần Thuý An

A nhà đùa hơi quá nhx tui thik lắm á

2023-06-28

0

Trương gia

Trương gia

sao mày xấu xa zị e trai. nhưng người chị này thích. kiếm cháu đi nào

2023-04-19

0

小维💗

小维💗

ròi định lừa về thịt luôn thật là " quá nhanh , quá nguy hiểm"

2023-03-15

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Tự bán mình
2 Chương 2: Uy hiếp ngược lại
3 Chương 3: Cô ấy là vợ con
4 Chương 4: Mọi thứ chỉ mới bắt đầu
5 Chương 5: Không ngờ lại chu đáo như vậy
6 Chương 6: Một tay che trời, đổi đen thành trắng
7 Chương 7: Cảm kích
8 Chương 8: Chúng ta phải ở chung phòng
9 Chương 9: Hiểu lầm "người tốt"
10 Chương 10: Em biết rồi mà, ông xã!
11 Chương 11: Lục tổng bị phụ nữ bỏ bùa mê hoặc rồi
12 Chương 12: Chỉ muốn thật lòng chúc phúc cho hai người mà thôi
13 Chương 13: Liệu anh sẽ không giận em chứ?
14 Chương 14: Em là vợ hợp pháp của anh
15 Chương 15: Tổ tông
16 Chương 16: Yêu rồi thì cũng sẽ mù quáng
17 Chương 17: Anh thề
18 Chương 18: Lo sợ sẽ lỡ yêu
19 Chương 19: Còn thân thiết hơn cả máu mủ ruột thịt
20 Chương 20: Trí tưởng tượng của Hà tiểu thư thật phong phú
21 Chương 21: Đắc tội với Lục Thiên Viễn
22 Chương 22: Em là việc bận của anh
23 Chương 23: Bực bội
24 Chương 24: Cô chán sống rồi sao?
25 Chương 25: Đừng hối hận!
26 Chương 26: Dịu dàng yêu thương
27 Chương 27: Đề phòng vạn nhất
28 Chương 28: Anh không cảm thấy bản thân mình đẹp trai quá mức sao?
29 Chương 29: Tin đồn trong trường
30 Chương 30: Muốn bắt cá hai tay sao?
31 Chương 31: Khác nào tự tìm tới đường chết chứ?
32 Chương 32: Không thể yên tâm
33 Chương 33: Vẫn là anh muộn một bước
34 Chương 34: Theo dõi bị phát hiện
35 Chương 35: Uỷ khuất
36 Chương 36: Chỉ cần anh giải thích rõ ràng
37 Chương 37: Lời nói trong mơ màng
38 Chương 38: Nhất định phải lí trí
39 Chương 39: Cam lòng
40 Chương 40: Bỏ chạy
41 Chương 41: Một cặp đôi trời sinh
42 Chương 42: Cảm ơn anh vì tất cả
43 Chương 43: Làn sóng chấn động
44 Chương 44: Đố kị tới mờ con mắt
45 Chương 45: Bé ngoan!
46 Chương 46: Vừa giận cũng vừa thương
47 Chương 47: Quá khứ của ba người
48 Chương 48: Không thích tiếp xúc với đàn ông lạ
49 Chương 49: Lành ít dữ nhiều
50 Chương 50: Lửa giận bừng bừng
51 Chương 51: Có chút ngọt ngào
52 Chương 52: Hiểu lầm
53 Chương 53: Xả giận
54 Chương 54: Luồng áp bức mới
55 Chương 55: Đứng dưới cơn mưa
56 Chương 56: Cũng không thiệt thòi chút nào
57 Chương 57: Tham lam
58 Chương 58: Là cách tốt nhất cho cả hai
59 Chương 59: Bản tính xấu xa khó đổi
60 Chương 60: Hiểu chuyện tới mức đau lòng
61 Chương 61: Không thể là mãi mãi
62 Chương 62: Quả thực rất hợp đôi
63 Chương 63: Ngang nhiên khiêu khích
64 Chương 64: Không đáng một đồng
65 Chương 65: Hãy tin anh
66 Chương 66: Chuyện tình cảm không thể ép buộc
67 Chương 67: Bí mật của Ngụy Ni
68 Chương 68: Lời chất vấn của Ngụy Hàn
69 Chương 69: Bé con, em trúng xổ số sao?
70 Chương 70: Không đành lòng
71 Chương 71: Em không để bụng
72 Chương 72: Thật sự không hợp lí cho lắm
73 Chương 73: Nhắc nhở
74 Chương 74: Như vậy mới gọi là thành tâm
75 Chương 75: Không rõ
76 Chương 76: Chán ghét
77 Chương 77: Vô cùng thảm hại
78 Chương 78: Kịch hay
79 Chương 79: Đã là quá nhượng bộ rồi
80 Chương 80: Không ổn
81 Chương 81: Vô cùng gợi cảm
82 Chương 82: Bàng hoàng
83 Chương 83: Đạt được mục đích
84 Chương 84: Không cần phải áy náy
85 Chương 85: Lặng im
86 Chương 86: Đau tay quá!
87 Chương 87: Lừa đảo à?
88 Chương 88: Im lặng là đồng ý
89 Chương 89: Chúng ta chẳng có quan hệ gì cả
90 Chương 90: Chưa từng nghiêm túc hứa hẹn
91 Chương 91: Như có thần giao cách cảm
92 Chương 92: Bình yên trước bão giông
93 Chương 93: Chờ sẵn
94 Chương 94: Nóng...
95 Chương 95: Hết lần này tới lần khác
96 Chương 96: Thích!
97 Chương 97: Mặt dày
98 Chương 98: Cặp nhẫn
99 Chương 99: Bị bắt đi
100 Chương 100: Sẽ không bao giờ thích anh nữa
101 Chương 101: Anh ấy không có lỗi
102 Chương 102: Nhớ anh
103 Chương 103: Cảnh cáo
104 Chương 104: Quyết định liều mạng
105 Chương 105: Chỉ được tin chính mình
106 Chương 106: Chỉ là một giấc mơ màu hồng
107 Chương 107: Có hơi mất kiểm soát
108 Chương 108: Là một người tàn nhẫn
109 Chương 109: Chết cũng không hối tiếc
110 Chương 110: Trong cái rủi có cái may
111 Chương 111: Cũng không muộn
112 Chương 112: Giăng bẫy
113 Chương 113: Xâu xé nhau
114 Chương 114: Henry thua cuộc
115 Chương 115: Rõ ràng đã từng rất ấm áp
116 Chương 116: Có hơi khốn nạn
117 Chương 117: Chỉ cần cô sống một cuộc sống vô lo vô nghĩ
118 Chương 118: Những bức ảnh
119 Chương 119: Mọi chuyện ầm ĩ
120 Chương 120: Không có tình yêu không nên ràng buộc
121 Chương 121: Cố chấp chờ
122 Chương 122: Thất vọng
123 Chương 123: Đã thay đổi rồi
124 Chương 124: Nên buông tay thôi
125 Chương 125: Không đáng tin tưởng đến vậy sao?
126 Chương 126: Ai mới là thế thân của ai?
127 Chương 127: Vậy là kết thúc thật rồi
128 Chương 128: Điều duy nhất anh có thể làm
129 Chương 129: Chúc mừng... ngày chúng ta tự do
130 Chương 130: Rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi
131 Chương 131: Quang minh chính đại ở bên nhau
132 Chương 132: Bức ảnh kẹp trong cuốn sách
133 Chương 133: Tiếp tục diễn
134 Chương 134: Buông bỏ mọi quá khứ
135 Chương 135: Những chuyện xảy ra
136 Chương 136: Anh nhớ cô
137 Chương 137: Không có duyên với nhau
138 Chương 138: Cô là ai?
139 Chương 139: Anh có muốn đi với tôi một đêm không?
140 Chương 140: Cưng chiều
141 Chương 141: Coi như là hoà nhau
142 Chương 142: Ai là vợ anh?
143 Chương 143: Phá lệ
144 Chương 144: Tình yêu là ích kỷ
145 Chương 145: Những lời khiêu khích
146 Chương 146: Mệt mỏi và tuyệt vọng
147 Chương 147: Không hề sợ chút nào
148 Chương 148: Người bố từ trên trời rơi xuống
149 Chương 149: Tình địch
150 Chương 150: Cuộc chiến ngầm giữa hai người đàn ông
151 Chương 151: Nhớ thì cứ nói nhớ đi
152 Chương 152: Là vợ chồng hợp pháp
153 Chương 153: Gỡ bỏ nút thắt
154 Chương 154: Kẻ thua cuộc
155 Chương 155: Đã đạt được mục đích
156 Chương 156: Một tình yêu bình đẳng
157 Chương 157: Cảm thấy rất an toàn
158 Chương 158: Hối hận muộn màng
159 Chương 159: Đại kết cục (Hoàn)
160 Ngoại truyện: Nếu như có một thế giới song song?
Chapter

Updated 160 Episodes

1
Chương 1: Tự bán mình
2
Chương 2: Uy hiếp ngược lại
3
Chương 3: Cô ấy là vợ con
4
Chương 4: Mọi thứ chỉ mới bắt đầu
5
Chương 5: Không ngờ lại chu đáo như vậy
6
Chương 6: Một tay che trời, đổi đen thành trắng
7
Chương 7: Cảm kích
8
Chương 8: Chúng ta phải ở chung phòng
9
Chương 9: Hiểu lầm "người tốt"
10
Chương 10: Em biết rồi mà, ông xã!
11
Chương 11: Lục tổng bị phụ nữ bỏ bùa mê hoặc rồi
12
Chương 12: Chỉ muốn thật lòng chúc phúc cho hai người mà thôi
13
Chương 13: Liệu anh sẽ không giận em chứ?
14
Chương 14: Em là vợ hợp pháp của anh
15
Chương 15: Tổ tông
16
Chương 16: Yêu rồi thì cũng sẽ mù quáng
17
Chương 17: Anh thề
18
Chương 18: Lo sợ sẽ lỡ yêu
19
Chương 19: Còn thân thiết hơn cả máu mủ ruột thịt
20
Chương 20: Trí tưởng tượng của Hà tiểu thư thật phong phú
21
Chương 21: Đắc tội với Lục Thiên Viễn
22
Chương 22: Em là việc bận của anh
23
Chương 23: Bực bội
24
Chương 24: Cô chán sống rồi sao?
25
Chương 25: Đừng hối hận!
26
Chương 26: Dịu dàng yêu thương
27
Chương 27: Đề phòng vạn nhất
28
Chương 28: Anh không cảm thấy bản thân mình đẹp trai quá mức sao?
29
Chương 29: Tin đồn trong trường
30
Chương 30: Muốn bắt cá hai tay sao?
31
Chương 31: Khác nào tự tìm tới đường chết chứ?
32
Chương 32: Không thể yên tâm
33
Chương 33: Vẫn là anh muộn một bước
34
Chương 34: Theo dõi bị phát hiện
35
Chương 35: Uỷ khuất
36
Chương 36: Chỉ cần anh giải thích rõ ràng
37
Chương 37: Lời nói trong mơ màng
38
Chương 38: Nhất định phải lí trí
39
Chương 39: Cam lòng
40
Chương 40: Bỏ chạy
41
Chương 41: Một cặp đôi trời sinh
42
Chương 42: Cảm ơn anh vì tất cả
43
Chương 43: Làn sóng chấn động
44
Chương 44: Đố kị tới mờ con mắt
45
Chương 45: Bé ngoan!
46
Chương 46: Vừa giận cũng vừa thương
47
Chương 47: Quá khứ của ba người
48
Chương 48: Không thích tiếp xúc với đàn ông lạ
49
Chương 49: Lành ít dữ nhiều
50
Chương 50: Lửa giận bừng bừng
51
Chương 51: Có chút ngọt ngào
52
Chương 52: Hiểu lầm
53
Chương 53: Xả giận
54
Chương 54: Luồng áp bức mới
55
Chương 55: Đứng dưới cơn mưa
56
Chương 56: Cũng không thiệt thòi chút nào
57
Chương 57: Tham lam
58
Chương 58: Là cách tốt nhất cho cả hai
59
Chương 59: Bản tính xấu xa khó đổi
60
Chương 60: Hiểu chuyện tới mức đau lòng
61
Chương 61: Không thể là mãi mãi
62
Chương 62: Quả thực rất hợp đôi
63
Chương 63: Ngang nhiên khiêu khích
64
Chương 64: Không đáng một đồng
65
Chương 65: Hãy tin anh
66
Chương 66: Chuyện tình cảm không thể ép buộc
67
Chương 67: Bí mật của Ngụy Ni
68
Chương 68: Lời chất vấn của Ngụy Hàn
69
Chương 69: Bé con, em trúng xổ số sao?
70
Chương 70: Không đành lòng
71
Chương 71: Em không để bụng
72
Chương 72: Thật sự không hợp lí cho lắm
73
Chương 73: Nhắc nhở
74
Chương 74: Như vậy mới gọi là thành tâm
75
Chương 75: Không rõ
76
Chương 76: Chán ghét
77
Chương 77: Vô cùng thảm hại
78
Chương 78: Kịch hay
79
Chương 79: Đã là quá nhượng bộ rồi
80
Chương 80: Không ổn
81
Chương 81: Vô cùng gợi cảm
82
Chương 82: Bàng hoàng
83
Chương 83: Đạt được mục đích
84
Chương 84: Không cần phải áy náy
85
Chương 85: Lặng im
86
Chương 86: Đau tay quá!
87
Chương 87: Lừa đảo à?
88
Chương 88: Im lặng là đồng ý
89
Chương 89: Chúng ta chẳng có quan hệ gì cả
90
Chương 90: Chưa từng nghiêm túc hứa hẹn
91
Chương 91: Như có thần giao cách cảm
92
Chương 92: Bình yên trước bão giông
93
Chương 93: Chờ sẵn
94
Chương 94: Nóng...
95
Chương 95: Hết lần này tới lần khác
96
Chương 96: Thích!
97
Chương 97: Mặt dày
98
Chương 98: Cặp nhẫn
99
Chương 99: Bị bắt đi
100
Chương 100: Sẽ không bao giờ thích anh nữa
101
Chương 101: Anh ấy không có lỗi
102
Chương 102: Nhớ anh
103
Chương 103: Cảnh cáo
104
Chương 104: Quyết định liều mạng
105
Chương 105: Chỉ được tin chính mình
106
Chương 106: Chỉ là một giấc mơ màu hồng
107
Chương 107: Có hơi mất kiểm soát
108
Chương 108: Là một người tàn nhẫn
109
Chương 109: Chết cũng không hối tiếc
110
Chương 110: Trong cái rủi có cái may
111
Chương 111: Cũng không muộn
112
Chương 112: Giăng bẫy
113
Chương 113: Xâu xé nhau
114
Chương 114: Henry thua cuộc
115
Chương 115: Rõ ràng đã từng rất ấm áp
116
Chương 116: Có hơi khốn nạn
117
Chương 117: Chỉ cần cô sống một cuộc sống vô lo vô nghĩ
118
Chương 118: Những bức ảnh
119
Chương 119: Mọi chuyện ầm ĩ
120
Chương 120: Không có tình yêu không nên ràng buộc
121
Chương 121: Cố chấp chờ
122
Chương 122: Thất vọng
123
Chương 123: Đã thay đổi rồi
124
Chương 124: Nên buông tay thôi
125
Chương 125: Không đáng tin tưởng đến vậy sao?
126
Chương 126: Ai mới là thế thân của ai?
127
Chương 127: Vậy là kết thúc thật rồi
128
Chương 128: Điều duy nhất anh có thể làm
129
Chương 129: Chúc mừng... ngày chúng ta tự do
130
Chương 130: Rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi
131
Chương 131: Quang minh chính đại ở bên nhau
132
Chương 132: Bức ảnh kẹp trong cuốn sách
133
Chương 133: Tiếp tục diễn
134
Chương 134: Buông bỏ mọi quá khứ
135
Chương 135: Những chuyện xảy ra
136
Chương 136: Anh nhớ cô
137
Chương 137: Không có duyên với nhau
138
Chương 138: Cô là ai?
139
Chương 139: Anh có muốn đi với tôi một đêm không?
140
Chương 140: Cưng chiều
141
Chương 141: Coi như là hoà nhau
142
Chương 142: Ai là vợ anh?
143
Chương 143: Phá lệ
144
Chương 144: Tình yêu là ích kỷ
145
Chương 145: Những lời khiêu khích
146
Chương 146: Mệt mỏi và tuyệt vọng
147
Chương 147: Không hề sợ chút nào
148
Chương 148: Người bố từ trên trời rơi xuống
149
Chương 149: Tình địch
150
Chương 150: Cuộc chiến ngầm giữa hai người đàn ông
151
Chương 151: Nhớ thì cứ nói nhớ đi
152
Chương 152: Là vợ chồng hợp pháp
153
Chương 153: Gỡ bỏ nút thắt
154
Chương 154: Kẻ thua cuộc
155
Chương 155: Đã đạt được mục đích
156
Chương 156: Một tình yêu bình đẳng
157
Chương 157: Cảm thấy rất an toàn
158
Chương 158: Hối hận muộn màng
159
Chương 159: Đại kết cục (Hoàn)
160
Ngoại truyện: Nếu như có một thế giới song song?

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play