Chương 2: Tiếp cận không thành

Tập đoàn An Hoa

Lương Anh Kiệt mang cơm trưa đến cho Ngụy An Dung vừa đúng lúc cô đã tan họp, một nhân viên bước ra thấy anh đến thì cúi đầu chào hỏi, Lương Anh Kiệt thấy sắc mặt của mọi người đều trông khá khó coi bèn kéo một người lại hỏi: “Có chuyện gì mà mặt của mọi người trông khó coi, nghiêm trọng thế?”

“Không biết hôm nay ai đã chọc giận chủ tịch mà trông chủ tịch rất đáng sợ, nghiêm khắc, khác hẳn với dáng vẻ vui tươi, thoải mái như lúc trước.” Một nhân viên nam trả lời xong thì vội vàng đi ngay.

Nhìn thấy Ngụy An Dung bước ra, Lương Anh Kiệt cười tươi tiến đến nhéo nhẹ má của cô: “Kẻ nào to gan chọc giận bảo bối của anh thế hả? Nói cho anh biết đi, anh giúp em đi trút giận.”

Cô lạnh nhạt gạt tay của Lương Anh Kiệt ra, lãnh đạm đáp: “Không có ai chọc giận tôi cả, anh đột nhiên xuất hiện ở đây là để làm gì thế?”

Lương Anh Kiệt ngơ người, hai mắt mở to hết cỡ khi thấy cô đột ngột đối xử lạnh nhạt với mình, anh giơ hộp cơm lên, miệng vẫn cười tươi rạng rỡ: “Anh mang cơm trưa đến đây cho em, em bị làm sao vậy? Sao đột nhiên lại lạnh nhạt với anh như thế? Anh đã làm sai gì sao? Có gì thì em hãy nói ra để anh còn biết sửa lỗi nữa.”

Ngụy An Dung thật muốn đánh chết gã đàn ông trước mặt mình, cô hận không thể lột cái mặt nạ giả tạo của anh ta xuống: “Lương Anh Kiệt! Chúng ta chia tay đi! Anh đừng có hỏi tôi là anh đã làm gì sai, anh không có làm gì sai cả, sở dĩ tôi chia tay với anh đơn giản là vì không còn yêu anh nữa, một chút cũng không.”

“An Dung! Em bị làm sao thế? Em đừng như vậy, đừng dọa anh, rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra với em thế? Không phải hôm qua chúng ta còn hẹn hò với nhau rất vui vẻ sao? Sao đột nhiên em lại muốn chia tay? Em nói rõ cho anh biết chuyện gì đã xảy ra đi.” Lương Anh Kiệt bàng hoàng, hoảng loạn, luống cuống nắm tay của Ngụy An Dung hỏi không ngừng. Rốt cuộc là Ngụy An Dung bị làm sao thế? Sao chỉ trong một đêm mà lại hoàn toàn thay đổi, biến thành người khác như thế này? Thay đổi một cách chóng mặt, khiến cho người khác không thể nào thích ứng được.

“Hôm qua thì còn yêu nhưng hôm nay thì không, không còn một chút nào nữa cả, bây giờ mời anh ra khỏi An Hoa nếu anh mà còn không rời khỏi đây thì tôi sẽ cho gọi bảo vệ lên đấy.” Ngụy An Dung hất tay của Lương Anh Kiệt ra, bây giờ đối với anh ta cô chỉ còn thấy ghê tởm, căm ghét, hận không thể giết Lương Anh Kiệt mà thôi.

Lương Anh Kiệt thấy Ngụy An Dung cứng rắn như thế thì chỉ biết rời đi, vừa đi anh ta vừa ngoáy đầu lại nhìn, trong lòng hy vọng cô gọi anh lại nhưng đi đến tận cửa tập đoàn vẫn không có ai gọi lại. Lương Anh Kiệt tức tối quăng hộp cơm vào thùng rác cạnh đó, anh nhất định phải tìm hiểu xem đã có chuyện gì xảy ra đối với cô, không thể nào có chuyện chỉ trong một đêm mà lại có thể khiến một con người thay đổi nhanh như thế được.

Phạm Bân đứng ở gần đấy chứng kiến hết mọi chuyện, anh ôm chặt tài liệu trong tay, nuốt nước bọt, trong lòng có chút sợ hãi, ngay cả thở cũng không dám thở mạnh. Chuyện Ngụy An Dung lạnh nhạt nói lời chia tay với Lương Anh Kiệt rất nhanh đã được truyền khắp An Hoa, bây giờ nhân viên gặp cô thì vội chào hỏi rồi chạy đi.

-------------------------------------------------------------------------

Ở biệt thự, Tiểu Kim ngồi ở trên giường thở dài, mặt mày phờ phạc, thấy tổng giám đốc của mình cứ thay đồ liên tục, anh không nhịn được mà thốt lên: “Tổng giám đốc! Anh đã thay tổng cộng hết mười lăm bộ rồi đấy, anh có gương mặt đẹp trai, thân hình tuyệt mỹ như thế này thì mặc đồ nào cũng đẹp trai rạng ngời hết.”

Từ Khải nhìn lại đống đồ vest của mình thì mới nhận ra quả thật là mình đã thay rất nhiều bộ rồi, cuối cùng thì anh quyết định chọn cho mình một bộ vest màu xám, tóc vuốt keo, xịt nước hoa, cảm thấy hoàn mỹ rồi mới bảo Tiểu Kim lái xe đưa đến tập đoàn An Hoa.

Tập đoàn An Hoa

Nhân viên tiếp tân nhìn thấy Từ Khải bước vào thì khóe môi không tự chủ được mà cau lên, hai mắt sáng rực, bọn họ chưa từng thấy ai đẹp trai như thế này cả. Từ Khải tiến đến cười nhạt, nói: “Tôi đến đây là để gặp chủ tịch của các cô, phiền các cô thông báo giúp tôi một tiếng.”

“Xin hỏi anh có hẹn trước không ạ?” Nhân viên tiếp tân mỉm cười hỏi, thấy anh lắc đầu, hai nhân viên nhìn nhau khó xử, một trong hai người nhân viên cười gượng cất giọng: “Thật ngại quá, nếu như anh không có hẹn trước thì không thể gặp chủ tịch được đâu ạ. An Hoa của chúng tôi trước giờ đều là như thế, bất kể là ai nếu như không có hẹn trước thì không thể gặp chủ tịch, hơn nữa không giấu gì anh hôm nay chủ tịch của tôi tâm trạng không tốt, chúng tôi không dám báo đâu ạ, khả năng rất cao sẽ bị mắng.”

Từ Khải hiểu rõ Ngụy An Dung hơn ai hết, anh cũng không muốn làm khó hai cô nhân viên nhỏ nên xoay người đi ra bên ngoài, bây giờ anh chỉ có thể ngồi ở trong xe chờ đợi Ngụy An Dung tan làm mà thôi.

Vì sợ Ngụy An Dung sẽ đi ra bất cứ lúc nào, Từ Khải luôn ngồi trong xe quan sát, chờ đợi, đói bụng thì có trợ lý đi mua đồ ăn, Tiểu Kim ngồi chờ đến chán nản, nhìn đồng hồ thì cũng đã trễ lắm rồi, nhân viên của An Hoa lần lượt tan làm vậy mà Ngụy An Dung vẫn chưa chịu tan làm, anh nhớ lúc trước cô đâu có cuồng công việc như thế này đâu.

Nhìn thấy Ngụy An Dung lái xe ra, Từ Khải ngồi thẳng người lại vỗ vỗ vai của Tiểu Kim, ra lệnh: “Mau chạy theo cô ấy, đợi đi được một quãng đường thì tông vào xe của An Dung, nhớ là tông nhẹ thôi đấy, cô ấy mà bị thương là cậu chết với tôi.”

Tiểu Kim gật gật đầu, đạp ga chạy theo phía sau của Ngụy An Dung, đợi một lúc thì anh đạp ga tăng tốc rồi tông vào xe của Ngụy An Dung. Cô bị xe phía sau tông khiến cho đầu đập vào vô lăng, xoa xoa đầu của mình, cô từ từ bước xuống xe tiến đến phía đuôi xe kiểm tra, Từ Khải nhanh chóng đi đến, giả vờ có lỗi, luống cuống nói: “Thành thật xin lỗi cô, người của tôi mới tập chạy xe nên mới không cẩn thận va vào xe của cô như thế, tôi không có mang tiền theo bên người hay là bây giờ chúng ta trao đổi số điện thoại, kết bạn với nhau đi, khi quay về nhà tôi sẽ liên lạc với cô để bồi thường mọi chi phí.”

Ngụy An Dung quan sát Từ Khải với vẻ mặt không có chút cảm xúc nào, cô không ngờ bây giờ lừa đảo lại cao cấp đến mức này, còn thuê hẳn một chiếc xe sang, một bộ vest đắc tiền nữa chứ, rất đầu tư đấy. Cô lấy từ trong túi xách của mình ra một cái thẻ ngân hàng nhét vào tay của Từ Khải: “Mật mã là sáu con số bốn.”

Từ Khải ngơ ngác, hai mắt cứ chớp chớp dõi theo Ngụy An Dung đang chậm rãi lái xe rời đi, anh từ từ xoay đầu như người máy, cất tiếng: “Người gây ra lỗi là chúng ta cơ mà, sao cô ấy lại đưa tiền ch tôi? An Dung nghĩ rằng tôi là kẻ lừa đảo sao? Gương mặt này của tôi trông rất giống một tên lừa đảo?”

Tiểu Kim khẽ gật đầu: “Chín mươi phần trăm là như vậy rồi, nói thật là khi nãy gương mặt của tổng giám đốc thật sự rất giống một kẻ lừa đảo.”

Vẻ mặt của Từ Khải đanh lại, anh trừng mắt, nghiến răng: “Tôi còn chưa tính sổ với cậu chuyện vết đỏ trên trán của An Dung nữa đấy, tôi đã bảo cậu là phải thật cẩn thận cơ mà.”

Tiểu Kim vốn muốn mở miệng phản bác lại nhưng nghĩ đến tiền lương, tiền thưởng anh nuốt hết mấy lời phản bác vào trong bụng, tổng giám đốc của anh một khi đã động vào tình yêu thì không bao giờ nói lý lẽ gì cả.

Chapter
1 Chương 1: Trọng sinh
2 Chương 2: Tiếp cận không thành
3 Chương 3: Hãy chịu trách nhiệm với anh đi
4 Chương 4: Không có gì ngoài tiền
5 Chương 5: Không ai phũ bằng
6 Chương 6: Cho cậu làm người xấu một lần
7 Chương 7: Hoàn cảnh đáng thương
8 Chương 8: Điều tra Ngụy An Dung
9 Chương 9: Nghi ngờ
10 Chương 10: Bị thương
11 Chương 11: Lần đầu tiên bị đánh
12 Chương 12: Anh cần em
13 Chương 13: Cắt đứt hoàn toàn
14 Chương 14: Thừa nước đục thả câu
15 Chương 15: Bại lộ
16 Chương 16: Chặn đầu xe
17 Chương 17: Bị mù tạm thời
18 Chương 18: Đồng ý chăm sóc
19 Chương 19: Bắt đầu quan tâm anh
20 Chương 20: Anh yêu tôi từ khi nào thế?
21 Chương 21: Phát hiện ra rất nhiều ảnh
22 Chương 22: Hình như đã rung động rồi
23 Chương 23: Vô tình hất ngã
24 Chương 24: Có thai
25 Chương 25: Anh cũng có chút đáng yêu
26 Chương 26: Một cô gái xinh đẹp
27 Chương 27: Kết hôn?
28 Chương 28: Huỳnh Tư Tư là người như thế nào?
29 Chương 29: Rất là giống
30 Chương 30: Yêu thật lòng?
31 Chương 31: Chính thức gặp mặt
32 Chương 32: Nói trước bước không qua
33 Chương 33: Bà là đang nuôi heo?
34 Chương 34: Bí mật của Thiêm Sa Sa
35 Chương 35: Chơi trò ngu ngốc
36 Chương 36: Sản phẩm có vấn đề
37 Chương 37: Cho người truy bắt kẻ giở trò
38 Chương 38: Bao nhiêu tiền cũng không thành vấn đề
39 Chương 39: Gen tốt
40 Chương 40: Ảo tưởng
41 Chương 41: Từ Khải giận dỗi
42 Chương 42: Bắt được kẻ giở trò
43 Chương 43: Trêu anh rất vui
44 Chương 44: Ngụy An Dung bị bắt
45 Chương 45: Cứu nguy kịp thời
46 Chương 46: Nhập viện
47 Chương 47: Nằm viện không yên
48 Chương 48: Vô tình hay có người cố ý?
49 Chương 49: Tự sát?
50 Chương 50: Không thể nào là tự sát
51 Chương 51: Thuốc?
52 Chương 52: Hẹn hò
53 Chương 53: Quay về điều tra
54 Chương 54: Ngoại tình?
55 Chương 55: Muốn lập di chúc
56 Chương 56: Biết khó mà lui
57 Chương 57: Họ có quan hệ gì?
58 Chương 58: Lưu An Nhiên hôn mê
59 Chương 59: Đích thân điều tra
60 Chương 60: Con trai Thiêm Sa Sa
61 Chương 61: Sự thật
62 Chương 62: Gừng càng già càng cay
63 Chương 63: Giấc mơ kỳ lạ
64 Chương 64: Lưu An Nhiên tỉnh lại
65 Chương 65: Nội dung bản di chúc
66 Chương 66: Có chuyện muốn che giấu
67 Chương 67: Huỳnh Tư Tư thật sự rất đáng sợ
68 Chương 68: Lên cơn đau tim
69 Chương 69: Ngụy thị rơi vào tay Thiêm Sa Sa
70 Chương 70: Ngụy An Dung tỉnh lại
71 Chương 71: Tìm tung tích luật sư Trần
72 Chương 72: Đuổi ra khỏi Ngụy gia
73 Chương 73: Luật sư Trần bị bắt
74 Chương 74: Lấy được bản di chúc thật
75 Chương 75: Thiêm Sa Sa bị bắt
76 Chương 76: Ngụy Thịnh Minh tỉnh lại
77 Chương 77: Ngôi nhà bị cháy
78 Chương 78: Tang lễ
79 Chương 79: Tự sát
80 Chương 80: Tin nhắn
81 Chương 81: Hóa ra là anh
82 Chương 82: Cố gắng sống tiếp
83 Chương 83: Đi đến những nơi anh muốn đi
84 Chương 84: Vết sẹo
85 Chương 85: Định mệnh
86 Chương 86: Duyên âm
87 Chương 87: Mike
88 Chương 88: Quay về
89 Chương 89: Lục Gia Trí ghen
90 Chương 90: Đẹp trai lại rồi
91 Chương 91: Mau dỗ dành anh
92 Chương 92: Đáng yêu
93 Chương 93: Ốm nghén
94 Chương 94: Công chúa nhỏ (End)
Chapter

Updated 94 Episodes

1
Chương 1: Trọng sinh
2
Chương 2: Tiếp cận không thành
3
Chương 3: Hãy chịu trách nhiệm với anh đi
4
Chương 4: Không có gì ngoài tiền
5
Chương 5: Không ai phũ bằng
6
Chương 6: Cho cậu làm người xấu một lần
7
Chương 7: Hoàn cảnh đáng thương
8
Chương 8: Điều tra Ngụy An Dung
9
Chương 9: Nghi ngờ
10
Chương 10: Bị thương
11
Chương 11: Lần đầu tiên bị đánh
12
Chương 12: Anh cần em
13
Chương 13: Cắt đứt hoàn toàn
14
Chương 14: Thừa nước đục thả câu
15
Chương 15: Bại lộ
16
Chương 16: Chặn đầu xe
17
Chương 17: Bị mù tạm thời
18
Chương 18: Đồng ý chăm sóc
19
Chương 19: Bắt đầu quan tâm anh
20
Chương 20: Anh yêu tôi từ khi nào thế?
21
Chương 21: Phát hiện ra rất nhiều ảnh
22
Chương 22: Hình như đã rung động rồi
23
Chương 23: Vô tình hất ngã
24
Chương 24: Có thai
25
Chương 25: Anh cũng có chút đáng yêu
26
Chương 26: Một cô gái xinh đẹp
27
Chương 27: Kết hôn?
28
Chương 28: Huỳnh Tư Tư là người như thế nào?
29
Chương 29: Rất là giống
30
Chương 30: Yêu thật lòng?
31
Chương 31: Chính thức gặp mặt
32
Chương 32: Nói trước bước không qua
33
Chương 33: Bà là đang nuôi heo?
34
Chương 34: Bí mật của Thiêm Sa Sa
35
Chương 35: Chơi trò ngu ngốc
36
Chương 36: Sản phẩm có vấn đề
37
Chương 37: Cho người truy bắt kẻ giở trò
38
Chương 38: Bao nhiêu tiền cũng không thành vấn đề
39
Chương 39: Gen tốt
40
Chương 40: Ảo tưởng
41
Chương 41: Từ Khải giận dỗi
42
Chương 42: Bắt được kẻ giở trò
43
Chương 43: Trêu anh rất vui
44
Chương 44: Ngụy An Dung bị bắt
45
Chương 45: Cứu nguy kịp thời
46
Chương 46: Nhập viện
47
Chương 47: Nằm viện không yên
48
Chương 48: Vô tình hay có người cố ý?
49
Chương 49: Tự sát?
50
Chương 50: Không thể nào là tự sát
51
Chương 51: Thuốc?
52
Chương 52: Hẹn hò
53
Chương 53: Quay về điều tra
54
Chương 54: Ngoại tình?
55
Chương 55: Muốn lập di chúc
56
Chương 56: Biết khó mà lui
57
Chương 57: Họ có quan hệ gì?
58
Chương 58: Lưu An Nhiên hôn mê
59
Chương 59: Đích thân điều tra
60
Chương 60: Con trai Thiêm Sa Sa
61
Chương 61: Sự thật
62
Chương 62: Gừng càng già càng cay
63
Chương 63: Giấc mơ kỳ lạ
64
Chương 64: Lưu An Nhiên tỉnh lại
65
Chương 65: Nội dung bản di chúc
66
Chương 66: Có chuyện muốn che giấu
67
Chương 67: Huỳnh Tư Tư thật sự rất đáng sợ
68
Chương 68: Lên cơn đau tim
69
Chương 69: Ngụy thị rơi vào tay Thiêm Sa Sa
70
Chương 70: Ngụy An Dung tỉnh lại
71
Chương 71: Tìm tung tích luật sư Trần
72
Chương 72: Đuổi ra khỏi Ngụy gia
73
Chương 73: Luật sư Trần bị bắt
74
Chương 74: Lấy được bản di chúc thật
75
Chương 75: Thiêm Sa Sa bị bắt
76
Chương 76: Ngụy Thịnh Minh tỉnh lại
77
Chương 77: Ngôi nhà bị cháy
78
Chương 78: Tang lễ
79
Chương 79: Tự sát
80
Chương 80: Tin nhắn
81
Chương 81: Hóa ra là anh
82
Chương 82: Cố gắng sống tiếp
83
Chương 83: Đi đến những nơi anh muốn đi
84
Chương 84: Vết sẹo
85
Chương 85: Định mệnh
86
Chương 86: Duyên âm
87
Chương 87: Mike
88
Chương 88: Quay về
89
Chương 89: Lục Gia Trí ghen
90
Chương 90: Đẹp trai lại rồi
91
Chương 91: Mau dỗ dành anh
92
Chương 92: Đáng yêu
93
Chương 93: Ốm nghén
94
Chương 94: Công chúa nhỏ (End)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play