Chương 16: Nó đánh thua

Tư Rìa chột dạ, gân cổ cãi lại: "Chân là của tao, tao đi đâu là quyền của tao, còn cần phải bẩm báo với mày cơ à? Sao vậy, con đường này của nhà mày mở, hay đất của họ nhà mày, phải được mày cho phép mới được đi qua? Mới sáng sớm mà nói mớ cái gì đó hả, chưa tỉnh ngủ thì cút mẹ nó về nhà mơ mộng tiếp đi."

Kẻ cao to da ngăm cười khẩy, nói: "Nói không đúng thì thôi, mắc gì sồn sồn lên như có tật giật mình vậy. Mà đâu phải tự nhiên tao nói thế đa, cái làng này đang đồn ầm lên chuyện mày với cô bạn học của cậu ba Hưởng đấy. Ngày thường trông mày ra vẻ tử tế lắm, ai mà ngờ lại có hứng thú với gái lớn tuổi cơ chứ."

Tư Rìa như bị chọc trúng chỗ đau, sừng sộ quát lên: "Mày ăn nói cho đàng hoàng nghe không, tao với cô ta thì có chuyện gì mà nói hả?"

Người nọ thấy cậu tức điên lại càng thêm thích chí, được nước lấn tới: "Đàn ông con trai đã làm thì nhận, chối bay chối biến mà không biết nhục hay sao? Chuyện mày với cô Liễu đêm hôm hẹn nhau tắm ao ai ai cũng biết, còn làm bộ làm tịch cái gì. Nể tình chúng ta là bạn học, khi nào mày mở tiệc mừng thì tao sẽ gửi phong bì thật dày chúc mừng hai người."

Đồn cái thứ chó má gì vậy? Đêm hôm hẹn nhau tắm ao? Không sợ bị trúng gió chết cóng hay gì!

"Mẹ mày, mày muốn chết có đúng không? Ông đây hôm nay đánh chết mày!"

Tư Rìa nghiến răng, bất chấp tất cả nhào tới đấm vào tên ăn nói lung tung. Một đấm đi qua một đá đi lại, hai người ôm nhau lăn cù cù trên đất, đánh đấm bụi bay mịt mù.

Cậu tư Rìa chỉ có một mình, phe địch lại có tận ba. Hai tên còn lại sau khi hoàn hồn liền nhào dô đánh phụ, một trận chiến giáp lá cà không cân sức kịch liệt diễn ra, mãi cho đến khi được vài nông dân làm ruộng gần đó đến can ngăn mới xem như tạm thời chấm dứt.

Vừa khéo phú ông đang đi thăm ruộng quanh đó, thấy người ta đánh nhau còn cảm thán trai trẻ bây giờ bồng bột hết sức, sau khi nghe được tin trong đó có con trai nhỏ của mình thì vội hớt hãi chạy tới.

Đùa chứ, đứa con trai nhỏ này dẻo mồm dẻo miệng, lại biết cách chọc má nó vui, nó mà có chuyện gì thì ông đừng hòng bước chân vào phòng ngủ.

Lại nói từ khi đứa hầu đến báo chuyện cậu tư ở bên ngoài đánh nhau với người ta, mấy má con bà Kim lòng nóng như lửa đốt, cứ đứng ngồi không yên chờ bọn họ trở về.

Sau mấy lượt đi tới đi lui trong nhà, bà Kim cuối cùng cũng chịu ngồi xuống, bàn tay vừa chạm tới ly trà lạnh ngắt trên bàn liền giận dữ ném mạnh xuống đất, nước văng tung toé, ly vỡ nát tan. Bà giận dữ đập bàn mấy cái, quát: "Thằng Tèo, thằng Tèo chết ở xó nào rồi hả? Sau mày không theo cậu tư ra ngoài hả?"

Thằng Tèo - đứa theo hầu bên người cậu tư Rìa run rẩy quỳ bò trên đất, liên tục xin tha: "Lạy bà, sáng nay cậu tư bảo con đi chuẩn bị xe cho cậu, cậu muốn lái xe đi xa một chuyến chơi đùa. Lúc con trở lại thì cậu đã ra ngoài mất tiêu rồi ạ."

"Ăn hại, một lũ ăn hại. Có chuyện chăm lo chủ cả mà cũng làm không xong, bây nói xem bà nuôi bây có ích lợi gì hả?" Bà Kim không chỉ không nguôi giận, mà càng quát lớn hơn: "Đang yên đang lành nó muốn đi xa làm gì?"

Thằng Tèo run rẩy, biết gì bẩm đó: "Thì là chuyện của cô Liễu đó bà. Cậu tư nói phải tạm lánh đi một thời gian, ai biết được cô Liễu có còn tính làm gì mờ ám hay đặt điều vu khống cậu nữa hay không. Cậu sợ ở nhà sẽ lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cho nên muốn đi chơi khuây khoả một thời gian."

Bà Kim càng nghe càng thêm bốc hoả, trước giờ bà lại không quen thói đánh đập người ăn kẻ ở trong nhà, nên chỉ có thể trút giận vào mấy cái ly trà trên bàn.

Đập đến cái thứ ba, bà mệt mỏi ngã ngồi xuống ghế, cắn răng mắng: "Cậu tư điên, mày cũng điên theo nó luôn hả con. Đây là nhà của nó, nó còn định bỏ nhà đi đâu nữa đa. Người đi cũng không phải là nó, mà là có cái đứa xấu xa, vô liêm sỉ đang giả bệnh trên giường kia kìa."

Trúc thấy bà Kim bắt đầu thở hơi lên, vội vàng vuốt lưng khuyên nhủ bà: "Má đừng tức giận hại thân mình, chờ ba và chú tư về rồi hỏi rõ đầu đuôi ngọn ngành ra sao."

Sau đó lại sai tôi tớ dọn dẹp đống đổ nát bên dưới, rồi bảo con Đẹt pha ấm trà nóng mới, tự tay rót cho bà Kim một ly uống thấm giọng.

Một lúc sau, tâm trạng bà Kim cuối cùng cũng bình tĩnh trở lại.

Cô hai Hoa ngồi bên cạnh xoa nắn bàn tay vừa đập mạnh xuống bàn của bà, sâu xa nói: "Cả cái làng này, dám đánh nhau với thằng tư cũng không có được mấy người. Không phú quý ngang ngửa nhà ta thì cũng là đối thủ cạnh tranh việc làm ăn. Đợi ba về rồi chúng ta hỏi chuyện thằng tư cho ra lẽ, lúc ấy hả tính tới chuyện tính sổ với người ta."

Trúc cảm thấy cô Liễu lần này lành ít dữ nhiều rồi đa. Nhà phú ông bao che người thân đến mức đáng sợ.

Mọi người chờ thêm lát nữa, liền trông thấy phú ông đang xách tai cậu tư kéo vào nhà.

Đúng vậy, không sai đâu. Quả thật chính là phú ông xách tai cậu tư đi vào, mà cậu tư quần áo xộc xệch bám đầy bụi đất, trên mặt còn rải rác mấy vết bầm xanh tím đan xen, khoé miệng còn bị rách rướm máu.

Bà Kim vừa nhìn liền xót con đứt ruột, vội chạy tới gỡ bàn tay ác ma đang "bạo hành" lỗ tai con trai mình ra, sau đó đánh bôm bốp vai chồng mấy cái cho hả dạ, rồi vừa đau lòng, vừa xoa xoa cho đứa con trai nhỏ mà oán giận trách chồng: "Người ta đánh nó đã đành, ông là ba nó không xót thì thôi còn hành hạ nó. Ông có còn lương tâm không vậy hả?"

Phú ông bị vợ đánh, bị vợ mắng đến độ run râu, nhịn không được lại gõ đầu thằng con một cái, mắng: "Đánh nó có oan đâu. Lớn đầu rồi mà không có khôn, đi đánh nhau với người ta cũng không biết kéo thêm người, một mình nó chọi ba, nó tưởng nó là anh hùng mình đồng da sắt hả? Giờ thì hay rồi, đánh thua người ta. Có biết nhục không con, chứ ba mày nhục lắm rồi đấy!"

Trúc sắm vai một khán giả ngồi xem nãy giờ cũng nghẹn lời với tình huống này.

Thì ra phú ông tức giận vì con trai mình đánh thua người ta, chứ không phải vì cậu tư nghịch ngợm tụ tập đánh nhau.

Giống cái kiểu "mày đánh nhau với người ta có thể không phải lỗi do mày, nhưng mày đánh thua thì đó là lỗi của mày rồi".

Đối với cách dạy con của phú ông, phận là con dâu, Trúc chỉ có thể ngồi một bên lắng nghe, thỉnh thoảng thì gật đầu hưởng ứng mà thôi.

Hot

Comments

Tuấn Kiệt

Tuấn Kiệt

hảo ba

2024-04-23

0

Tuyết Mai

Tuyết Mai

:)))

2024-03-10

1

Triệu Minh Anh ᶻ 𝗓 𐰁

Triệu Minh Anh ᶻ 𝗓 𐰁

vừa lòng con quá bà 😍

2024-01-16

5

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Xuyên qua
2 Chương 2: Dụ dỗ và đe doạ
3 Chương 3: Nói chuyện
4 Chương 4: Trà
5 Chương 5: Mẹ chồng nàng dâu
6 Chương 6: Ra ngoài
7 Chương 7: Nhóc ăn trộm
8 Chương 8: Cáo và chùm nho
9 Chương 9: Bữa cơm đầu tiên
10 Chương 10: Chung phòng
11 Chương 11: Thoả hiệp
12 Chương 12: Yêu từ cái nhìn đầu tiên
13 Chương 13: Cô Liễu bệnh rồi
14 Chương 14: Chịu trách nhiệm
15 Chương 15: Cậu tư đánh nhau
16 Chương 16: Nó đánh thua
17 Chương 17: Tin đồn
18 Chương 18: Cô Duyên
19 Chương 19: Ồn ào trong phòng tắm
20 Chương 20: Phản chủ
21 Chương 21: Cô Liễu xong rồi
22 Chương 22: Bị thương
23 Chương 23: Cháo thịt bằm
24 Chương 24: Bệnh tình cô hai Hoa
25 Chương 25: Đưa cơm
26 Chương 26: Không chào đón
27 Chương 27: Tình chờ chạm mặt
28 Chương 28: Phong ba phòng tắm
29 Chương 29: Sui gia đến thăm
30 Chương 30: Thanh Thanh
31 Chương 31: Nhận con nuôi
32 Chương 32: Đối thoại cùng Thanh Thanh
33 Chương 33: Đồng ý lên tỉnh
34 Chương 34. Câu chuyện cảm động
35 Chương 35: Gặp nạn
36 Chương 36: Thực tế tàn khốc
37 Chương 37: Giết người diệt khẩu
38 Chương 38: Không phải dượng hai Tài
39 Chương 39: Sự thật
40 Chương 40: Thằng Bình
41 Chương 41: Hối hận
42 Chương 42: Cho “mời” cô Duyên
43 Chương 43: Hi sinh đứa nhỏ
44 Chương 44: Sáng tỏ
45 Chương 45: Kết thúc
46 Chương 46: Đón cô út về nhà
47 Chương 47: Tỉnh trưởng Trần Minh
48 Chương 48: Anh vợ và em rể
49 Chương 49: Chỉ vậy mà thôi!
50 Chương 50: Cuộc đối thoại giữa hai người đàn ông
51 Chương 51: Chủ động tìm vợ
52 Chương 52: Lấy lại cả vốn lẫn lời
53 Chương 53: Cách thức bồi dưỡng tình cảm
54 Chương 54: Thằng nào đánh nhau?
55 Chương 55: Hiểu lầm?
56 Chương 56: Chuyện cũ
57 Chương 57: Chuyện cũ, cảm xúc mới
58 Chương 58: Giải quyết
59 Chương 59: Ai ai cũng biết!
60 Chương 60: Nhắc nhở
61 Chương 61: Nhật báo
62 Chương 62: Náo nhiệt
63 Chương 63: Xem nháo nhiệt
64 Chương 64: Cậu Sáng
65 Chương 65: Chuyện xưa
66 Chương 66: Má con “tình thâm”
67 Chương 67: Ai trêu ghẹo ai?
68 Chương 68: Đòi sống đòi chết
69 Chương 69: Thật lòng thương nhau
70 Chương 70: Thay đổi
71 Chương 71. Chuyện đến bất ngờ
72 Chương 72: Ơn cứu mạng
73 Chương 73: Tức giận
74 Chương 74: Trả con gái lại cho ba!
75 Chương 75: Gà và thóc
76 Chương 76: Trượt tay
77 Chương 77: Kì lạ
78 Chương 78: Chủ mưu
79 Chương 79: Đi tìm Thanh Thanh
80 Chương 80: Hai chiếc vòng ngọc?
81 Chương 81: Thật giả
82 Chương 82: Thợ săn và con mồi
83 Chương 83: Trở mặt
84 Chương 84: Ông Vĩnh
85 Chương 85: Bà Hạnh
86 Chương 86: Cô hai Hoa muốn trở về
87 Chương 87: Hai Hoa rời đi
88 Chương 88: Đánh người
89 Chương 89: Đuổi theo
90 Chương 90: Tại sao nó lại xuất hiện ở đây?
91 Chương 91: Ảo thật đấy!
92 Chương 92: Bị lộ
93 Chương 93: Chia rẽ uyên ương?
94 Chương 94: Đuối nước
95 Chương 95: Kiểm tra
96 Chương 96: Khóc
97 Chương 97: Thuận theo kế hoạch
98 Chương 98: Chuyện vợ chồng!
99 Chương 99: Chạy!
100 Chương 100: “Có thể chứ?”
101 Chương 101: NHANH!
102 Chương 102: Say xỉn
103 Chương 103: Chuẩn bị dự tiệc
104 Chương 104: Lời mời của Phạm Sáng
105 Chương 105: Dùng hành động đập nát tin đồn
106 Chương 106: Phạm Đức châm chọc
107 Chương 107: “Đồng hương?”
108 Chương 108: Song sinh?
109 Chương 109: Rắn chiếm ổ rồng
110 Chương 110: “Đã cất công sanh, tiếc chi công dưỡng!”
111 Chương 111: Vạch trần
112 Chương 112: Bắt rể
113 Chương 113: Lại có chuyện xảy ra
114 Chương 114: Chó cùng rứt giậu
115 Chương 115: Về nhà
116 Chương 116: Gặp lại người quen
117 Chương 117: Kể công
118 Chương 118: Cảm ơn và nhận lỗi
119 Chương 119: Cãi nhau
120 Chương 120: Kẻ hát người hò
121 Chương 121: Đến thăm cô Hai Hoa
122 Chương 122: Trốn ra
123 Chương 123: Dẫn người đi
124 Chương 124: Vô sỉ
125 Chương 125: Rắn
126 Chương 126: Thầy cúng
127 Chương 127: Sách
128 Chương 128: “Chết rồi!”
129 Chương 129: Hỏi chuyện Tư Rìa
130 Chương 130: Hỏi chuyện
131 Chương 131: Phối hợp nhịp nhàng
132 Chương 132: Bồi thường
133 Chương 133: Nhà giàu lộng quyền
134 Chương 134: Điên dại
135 Chương 135: Bất an
136 Chướng 136: Ăn rồi
137 Chương 137: Máu chó mực
138 Chương 138: Bảo vệ
139 Chương 139: Biện pháp đuổi tà
140 Chương 140: Đã sớm nhìn ra
141 Chương 141: Hiểu mà không nói
142 Chương 142: Vật tế
143 Chương 143: Phủ đầu
144 Chương 144: Mọi chuyện sáng tỏ
145 Chương 145: Hoàn chính văn
146 Lời tác giả
147 Tác phẩm mới
148 Thông báo
149 Ngoại truyện
Chapter

Updated 149 Episodes

1
Chương 1: Xuyên qua
2
Chương 2: Dụ dỗ và đe doạ
3
Chương 3: Nói chuyện
4
Chương 4: Trà
5
Chương 5: Mẹ chồng nàng dâu
6
Chương 6: Ra ngoài
7
Chương 7: Nhóc ăn trộm
8
Chương 8: Cáo và chùm nho
9
Chương 9: Bữa cơm đầu tiên
10
Chương 10: Chung phòng
11
Chương 11: Thoả hiệp
12
Chương 12: Yêu từ cái nhìn đầu tiên
13
Chương 13: Cô Liễu bệnh rồi
14
Chương 14: Chịu trách nhiệm
15
Chương 15: Cậu tư đánh nhau
16
Chương 16: Nó đánh thua
17
Chương 17: Tin đồn
18
Chương 18: Cô Duyên
19
Chương 19: Ồn ào trong phòng tắm
20
Chương 20: Phản chủ
21
Chương 21: Cô Liễu xong rồi
22
Chương 22: Bị thương
23
Chương 23: Cháo thịt bằm
24
Chương 24: Bệnh tình cô hai Hoa
25
Chương 25: Đưa cơm
26
Chương 26: Không chào đón
27
Chương 27: Tình chờ chạm mặt
28
Chương 28: Phong ba phòng tắm
29
Chương 29: Sui gia đến thăm
30
Chương 30: Thanh Thanh
31
Chương 31: Nhận con nuôi
32
Chương 32: Đối thoại cùng Thanh Thanh
33
Chương 33: Đồng ý lên tỉnh
34
Chương 34. Câu chuyện cảm động
35
Chương 35: Gặp nạn
36
Chương 36: Thực tế tàn khốc
37
Chương 37: Giết người diệt khẩu
38
Chương 38: Không phải dượng hai Tài
39
Chương 39: Sự thật
40
Chương 40: Thằng Bình
41
Chương 41: Hối hận
42
Chương 42: Cho “mời” cô Duyên
43
Chương 43: Hi sinh đứa nhỏ
44
Chương 44: Sáng tỏ
45
Chương 45: Kết thúc
46
Chương 46: Đón cô út về nhà
47
Chương 47: Tỉnh trưởng Trần Minh
48
Chương 48: Anh vợ và em rể
49
Chương 49: Chỉ vậy mà thôi!
50
Chương 50: Cuộc đối thoại giữa hai người đàn ông
51
Chương 51: Chủ động tìm vợ
52
Chương 52: Lấy lại cả vốn lẫn lời
53
Chương 53: Cách thức bồi dưỡng tình cảm
54
Chương 54: Thằng nào đánh nhau?
55
Chương 55: Hiểu lầm?
56
Chương 56: Chuyện cũ
57
Chương 57: Chuyện cũ, cảm xúc mới
58
Chương 58: Giải quyết
59
Chương 59: Ai ai cũng biết!
60
Chương 60: Nhắc nhở
61
Chương 61: Nhật báo
62
Chương 62: Náo nhiệt
63
Chương 63: Xem nháo nhiệt
64
Chương 64: Cậu Sáng
65
Chương 65: Chuyện xưa
66
Chương 66: Má con “tình thâm”
67
Chương 67: Ai trêu ghẹo ai?
68
Chương 68: Đòi sống đòi chết
69
Chương 69: Thật lòng thương nhau
70
Chương 70: Thay đổi
71
Chương 71. Chuyện đến bất ngờ
72
Chương 72: Ơn cứu mạng
73
Chương 73: Tức giận
74
Chương 74: Trả con gái lại cho ba!
75
Chương 75: Gà và thóc
76
Chương 76: Trượt tay
77
Chương 77: Kì lạ
78
Chương 78: Chủ mưu
79
Chương 79: Đi tìm Thanh Thanh
80
Chương 80: Hai chiếc vòng ngọc?
81
Chương 81: Thật giả
82
Chương 82: Thợ săn và con mồi
83
Chương 83: Trở mặt
84
Chương 84: Ông Vĩnh
85
Chương 85: Bà Hạnh
86
Chương 86: Cô hai Hoa muốn trở về
87
Chương 87: Hai Hoa rời đi
88
Chương 88: Đánh người
89
Chương 89: Đuổi theo
90
Chương 90: Tại sao nó lại xuất hiện ở đây?
91
Chương 91: Ảo thật đấy!
92
Chương 92: Bị lộ
93
Chương 93: Chia rẽ uyên ương?
94
Chương 94: Đuối nước
95
Chương 95: Kiểm tra
96
Chương 96: Khóc
97
Chương 97: Thuận theo kế hoạch
98
Chương 98: Chuyện vợ chồng!
99
Chương 99: Chạy!
100
Chương 100: “Có thể chứ?”
101
Chương 101: NHANH!
102
Chương 102: Say xỉn
103
Chương 103: Chuẩn bị dự tiệc
104
Chương 104: Lời mời của Phạm Sáng
105
Chương 105: Dùng hành động đập nát tin đồn
106
Chương 106: Phạm Đức châm chọc
107
Chương 107: “Đồng hương?”
108
Chương 108: Song sinh?
109
Chương 109: Rắn chiếm ổ rồng
110
Chương 110: “Đã cất công sanh, tiếc chi công dưỡng!”
111
Chương 111: Vạch trần
112
Chương 112: Bắt rể
113
Chương 113: Lại có chuyện xảy ra
114
Chương 114: Chó cùng rứt giậu
115
Chương 115: Về nhà
116
Chương 116: Gặp lại người quen
117
Chương 117: Kể công
118
Chương 118: Cảm ơn và nhận lỗi
119
Chương 119: Cãi nhau
120
Chương 120: Kẻ hát người hò
121
Chương 121: Đến thăm cô Hai Hoa
122
Chương 122: Trốn ra
123
Chương 123: Dẫn người đi
124
Chương 124: Vô sỉ
125
Chương 125: Rắn
126
Chương 126: Thầy cúng
127
Chương 127: Sách
128
Chương 128: “Chết rồi!”
129
Chương 129: Hỏi chuyện Tư Rìa
130
Chương 130: Hỏi chuyện
131
Chương 131: Phối hợp nhịp nhàng
132
Chương 132: Bồi thường
133
Chương 133: Nhà giàu lộng quyền
134
Chương 134: Điên dại
135
Chương 135: Bất an
136
Chướng 136: Ăn rồi
137
Chương 137: Máu chó mực
138
Chương 138: Bảo vệ
139
Chương 139: Biện pháp đuổi tà
140
Chương 140: Đã sớm nhìn ra
141
Chương 141: Hiểu mà không nói
142
Chương 142: Vật tế
143
Chương 143: Phủ đầu
144
Chương 144: Mọi chuyện sáng tỏ
145
Chương 145: Hoàn chính văn
146
Lời tác giả
147
Tác phẩm mới
148
Thông báo
149
Ngoại truyện

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play