Chương 17: Tin đồn

Nhân lúc ba người bên này ồn ào chất vấn lẫn nhau, cậu ba Hưởng lặng lẽ lướt qua bọn họ, đi tới ngồi xuống bên cạnh vợ.

Trúc nghiêng đầu nhìn cậu đầy thâm ý, còn rất tri kỉ rót trà đưa qua cho cậu.

Ba Hưởng nhận trà uống một ngụm, chuẩn bị tâm lí đối mặt với rắc rối sắp tới của mình.

Cậu tư bên kia vẫn cố cãi: "Con không có thua, là do tụi nó đông người hơn thôi!"

Phú ông run râu, cốc đầu thằng con thêm một cái, hùng hồn nói: "Biết tụi nó đông người hơn còn cố đâm đầu vào, sao mày ngu hết phần thiên hạ thế hả con. Từ nay về sau đừng có vỗ ngực khoe khoang mình nắm trùm cái làng này nhá, nhục quá trời nhục!"

Liên tục bị ba mình sỉ vả, cậu tư nhào vào lòng bà Kim, mếu máo mách: "Má, má coi chồng má hùa với người ngoài bắt nạt con trai má kìa. Hay là má bỏ chồng đi, má con mình cuốn gói ra ngoài đường ở, chứ sống chi cái cảnh tủi nhục này."

Hai bàn tay Trúc đưa lên sắp vỗ vào nhau thành tiếng, cũng may cô lí trí, kịp thời thu lại động tác này.

Trên đời này đúng là cái gì cũng có thể xảy ra, con trai có thể xúi má mình li hôn ba mình.

Phú ông vừa nghe liền nỗi cơn tam bành, muốn vặn rớt tai đứa con trai nhỏ cho hả lòng hả dạ, nào ngờ giữa đường hành hung bị bà Kim trừng mắt, ông mới không cam lòng giơ chân hất nhẹ con chó nhỏ bên chân cậu tư bật ngửa lăn hai vòng, rồi hậm hực ngồi vào ghế.

Cậu tư lật đật bế chó con vào lòng, lên án ba mình: "Đừng có đánh Công Chúa của con!"

Công Chúa?

Trúc tròn mắt nhìn sang chồng, cậu ba tốt bụng nhỏ giọng giải thích cho cô: "Là tên con chó của nó."

Cô chớp mắt, vẻ mặt phúc tạp nói không nên lời.

May thay cái thời vua chúa đã qua, nếu không cậu tư nhất định sẽ bị gông cổ lôi ra chém đầu.

Ngạc nhiên xong, Trúc đi tới rót cho ba chồng ly trà, sẵn giọng nói: "Trước vẫn nên mời thầy thuốc đến kiểm tra thương tích trên người chú tư xem sao, như vậy mọi người cũng yên tâm hơn."

Cô hai Hoa gật đầu nói thêm vào: "Cũng may cô Duyên vẫn còn ở nhà mình, để chị cho một đứa tôi tớ đến mời cô lại đây."

Nói rồi ra hiệu cho đứa hầu bên cạnh chạy đi.

Trúc tò mò hỏi: "Sao cô Duyên vẫn còn ở đây ạ?"

Bà Kim kéo con trai nhỏ ngồi xuống, trả lời: "Còn vì sao được nữa, là để phòng hờ cái cô đang bệnh liệt giường kia lại xảy ra chuyện bất trắc, cho nên má và chị hai con mới ngỏ ý mời cô Duyên ở lại mấy hôm. Nào ngờ người nọ thì không có chuyện gì, trái lại con trai má lại bị đánh thành ra thế này."

Trúc gật đầu, xem như hiểu.

Ba Hưởng im lặng ngồi bên cạnh nãy giờ, có chút chột dạ lên tiếng: "Sao má không nói chuyện này sớm cho con biết chứ?"

Bà Kim tức giận mắng con trai: "Nói với con thì có ích gì hả? Nếu con muốn giải quyết thì đâu để cô ta dắt mũi cả tháng nay khiến cho vợ chồng cãi vã không yên."

Mặt ba Hưởng nhăn nhó khó coi, bất đắc dĩ nói: "Hai chuyện này có liên quan gì tới nhau đâu má."

Bà Kim ép chặt không tha: "Không liên quan đến con thì liên quan đến ai. Là ai rước phiền phức đem về nhà? Bây giờ hay rồi, rước về thì dễ, muốn đưa đi thì khó như lên trời."

Ba Hưởng còn muốn làm rõ chuyện này, vừa động thì một ly trà đưa tới trước mặt cậu, Trúc mỉm cười tươi tắn nhỏ giọng nói: "Mình uống miếng trà cho thấm giọng."

Cậu theo bản năng cầm lấy, nốc một hơi cạn sạch.

Trúc hài lòng với ông chồng nói gì nghe nấy, lại quay sang dỗ má chồng: "Má bớt nóng, chồng con chỉ là niệm chút tình xưa nghĩa cũ mà giúp đỡ bạn học thôi. Trong lòng cô Liễu nghĩ gì, anh ấy làm sao biết hết được. Chuyện bây giờ cần làm là hỏi rõ chú tư vì sao đánh nhau với người ta. Nếu chú ấy không sai, thì chúng ta không thể bỏ qua chuyện này dễ dàng được. Đường đường là con trai phú ông giàu có nhất vùng, sao có thể mặc cho người ta đè đầu cưỡi cổ như thế."

Oán giận con trai trưởng bao nhiêu, bà Kim lại càng thêm hợp ý con dâu bấy nhiêu. Bà dùng khăn lau sạch mặt cho con trai nhỏ, dịu giọng hỏi: "Chuyện này là sao? Con đánh nhau với ai? Tại sao lại đánh nhau với người ta?"

Tư Rìa nghiến răng tức giận trả lời: "Còn ai ngoài cái thằng chó chết Phan Văn Trí kia chứ..."

Bà Kim vỗ mạnh con trai một cái, mắng: "Ăn nói đàng hoàng lại."

Cậu tư ấm ức bĩu mỗi: "Nó dám đặt điều bậy bạ về con."

Cô hai Hoa cũng góp lời: "Thằng út Trí - con trai nhà phú hộ Phan Điền?"

Cậu tư gật đầu như gõ trống, đáp: "Chính là ba con nhà đó đấy, cái thứ nhà giàu mới nổi hay đi gây sự khắp nơi."

Lâu lâu lại xuất hiện vài cái tên mới lạ tai, Trúc không nén nổi tò mò, thì thầm với cậu ba bên cạnh: "Phan Điền này có tiếng lắm hả mình?"

Ba Hưởng đưa ly trà trống không cho vợ, sau đó giải thích: "Phan Điền mới chỉ phất lên mấy năm nay thôi. Nhà lắm vợ nhiều con, nhưng chỉ toàn sinh được con gái, đến hơn bốn mươi mới lọt ra được thằng con trai, chính là út Trí. Khỏi cần nói cũng biết cậu ta được cưng chiều đến mức nào rồi."

Tư Rìa nghe thế bĩu mỗi, phản đối: "Em cũng là con trai út trong nhà chứ bộ. Nhà mình giàu có ba đời, nhà nó là cái cộng lông gì mà dám hống hách trước mặt em!"

Cô hai Hoa không nóng không lạnh bổ thêm một câu: "Đúng rồi, vậy mà thằng ranh em mới bị người ta đè trên đất đánh đến kêu ba gọi má đó đa."

Cậu tư lập tức như quả bóng xì hơi, nép vào lòng bà Kim, tố khổ: "Là nó nói bậy bạ chứ bộ. Nó nói con với cô Liễu đêm hôm hẹn nhau tắm ao, còn nói khi nào mở tiệc mừng thì mời nó. Con mà không đánh nó thì biết cắm mặt vào đâu đây chứ."

Bà Kim giật mình, rặn hỏi: "Làm sao nó biết được chuyện con với cô Liễu?"

Tư Rìa cau có lắc đầu: "Nó nói cả làng ai cũng đồn như thế. Làm sao đây má, con không thèm cưới cái loại con gái nham hiểm đó đâu. Con còn nhỏ xíu hà, biết gì đâu mà lấy vợ."

Bà Kim vừa tức vừa buồn cười, mắng: "Nói bậy nói bạ, đâu ra chuyện cưới xin cơ chứ."

Cô hai Hoa cũng nhăn mày, nói: "Xem ra chuyện vợ thằng ba nói là thật rồi, có đứa dám đem chuyện trong nhà truyền ra ngoài. Chuyện này phải làm cho ra lẽ, nhà mình sao có thể chứa chấp cái loại ăn cây táo rào cây sung này, quá mức nực cười mà."

Ba Hưởng nghe chị nhắc đến vợ mình, bèn quay qua hỏi cô: "Còn có chuyện gì nữa à?"

Trúc ngây ngơ lắc đầu, đáp: "Ai biết gì đâu."

Ba Hưởng nghẹn họng. Cái cảm giác nghẹn khuất này thật không dễ chịu.

Chẳng bao lâu, một đứa hầu dẫn theo cô Duyên đến đây.

Hot

Comments

Tuấn Kiệt

Tuấn Kiệt

Biết địch biết ta đâu rồi cậu tư ơi

2024-04-23

0

Thi Moon

Thi Moon

🤣🤣🤣 công chúa🤣🤣

2024-03-15

2

Triệu Minh Anh ᶻ 𝗓 𐰁

Triệu Minh Anh ᶻ 𝗓 𐰁

=)) dm ông này thú vị phết

2024-01-16

4

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Xuyên qua
2 Chương 2: Dụ dỗ và đe doạ
3 Chương 3: Nói chuyện
4 Chương 4: Trà
5 Chương 5: Mẹ chồng nàng dâu
6 Chương 6: Ra ngoài
7 Chương 7: Nhóc ăn trộm
8 Chương 8: Cáo và chùm nho
9 Chương 9: Bữa cơm đầu tiên
10 Chương 10: Chung phòng
11 Chương 11: Thoả hiệp
12 Chương 12: Yêu từ cái nhìn đầu tiên
13 Chương 13: Cô Liễu bệnh rồi
14 Chương 14: Chịu trách nhiệm
15 Chương 15: Cậu tư đánh nhau
16 Chương 16: Nó đánh thua
17 Chương 17: Tin đồn
18 Chương 18: Cô Duyên
19 Chương 19: Ồn ào trong phòng tắm
20 Chương 20: Phản chủ
21 Chương 21: Cô Liễu xong rồi
22 Chương 22: Bị thương
23 Chương 23: Cháo thịt bằm
24 Chương 24: Bệnh tình cô hai Hoa
25 Chương 25: Đưa cơm
26 Chương 26: Không chào đón
27 Chương 27: Tình chờ chạm mặt
28 Chương 28: Phong ba phòng tắm
29 Chương 29: Sui gia đến thăm
30 Chương 30: Thanh Thanh
31 Chương 31: Nhận con nuôi
32 Chương 32: Đối thoại cùng Thanh Thanh
33 Chương 33: Đồng ý lên tỉnh
34 Chương 34. Câu chuyện cảm động
35 Chương 35: Gặp nạn
36 Chương 36: Thực tế tàn khốc
37 Chương 37: Giết người diệt khẩu
38 Chương 38: Không phải dượng hai Tài
39 Chương 39: Sự thật
40 Chương 40: Thằng Bình
41 Chương 41: Hối hận
42 Chương 42: Cho “mời” cô Duyên
43 Chương 43: Hi sinh đứa nhỏ
44 Chương 44: Sáng tỏ
45 Chương 45: Kết thúc
46 Chương 46: Đón cô út về nhà
47 Chương 47: Tỉnh trưởng Trần Minh
48 Chương 48: Anh vợ và em rể
49 Chương 49: Chỉ vậy mà thôi!
50 Chương 50: Cuộc đối thoại giữa hai người đàn ông
51 Chương 51: Chủ động tìm vợ
52 Chương 52: Lấy lại cả vốn lẫn lời
53 Chương 53: Cách thức bồi dưỡng tình cảm
54 Chương 54: Thằng nào đánh nhau?
55 Chương 55: Hiểu lầm?
56 Chương 56: Chuyện cũ
57 Chương 57: Chuyện cũ, cảm xúc mới
58 Chương 58: Giải quyết
59 Chương 59: Ai ai cũng biết!
60 Chương 60: Nhắc nhở
61 Chương 61: Nhật báo
62 Chương 62: Náo nhiệt
63 Chương 63: Xem nháo nhiệt
64 Chương 64: Cậu Sáng
65 Chương 65: Chuyện xưa
66 Chương 66: Má con “tình thâm”
67 Chương 67: Ai trêu ghẹo ai?
68 Chương 68: Đòi sống đòi chết
69 Chương 69: Thật lòng thương nhau
70 Chương 70: Thay đổi
71 Chương 71. Chuyện đến bất ngờ
72 Chương 72: Ơn cứu mạng
73 Chương 73: Tức giận
74 Chương 74: Trả con gái lại cho ba!
75 Chương 75: Gà và thóc
76 Chương 76: Trượt tay
77 Chương 77: Kì lạ
78 Chương 78: Chủ mưu
79 Chương 79: Đi tìm Thanh Thanh
80 Chương 80: Hai chiếc vòng ngọc?
81 Chương 81: Thật giả
82 Chương 82: Thợ săn và con mồi
83 Chương 83: Trở mặt
84 Chương 84: Ông Vĩnh
85 Chương 85: Bà Hạnh
86 Chương 86: Cô hai Hoa muốn trở về
87 Chương 87: Hai Hoa rời đi
88 Chương 88: Đánh người
89 Chương 89: Đuổi theo
90 Chương 90: Tại sao nó lại xuất hiện ở đây?
91 Chương 91: Ảo thật đấy!
92 Chương 92: Bị lộ
93 Chương 93: Chia rẽ uyên ương?
94 Chương 94: Đuối nước
95 Chương 95: Kiểm tra
96 Chương 96: Khóc
97 Chương 97: Thuận theo kế hoạch
98 Chương 98: Chuyện vợ chồng!
99 Chương 99: Chạy!
100 Chương 100: “Có thể chứ?”
101 Chương 101: NHANH!
102 Chương 102: Say xỉn
103 Chương 103: Chuẩn bị dự tiệc
104 Chương 104: Lời mời của Phạm Sáng
105 Chương 105: Dùng hành động đập nát tin đồn
106 Chương 106: Phạm Đức châm chọc
107 Chương 107: “Đồng hương?”
108 Chương 108: Song sinh?
109 Chương 109: Rắn chiếm ổ rồng
110 Chương 110: “Đã cất công sanh, tiếc chi công dưỡng!”
111 Chương 111: Vạch trần
112 Chương 112: Bắt rể
113 Chương 113: Lại có chuyện xảy ra
114 Chương 114: Chó cùng rứt giậu
115 Chương 115: Về nhà
116 Chương 116: Gặp lại người quen
117 Chương 117: Kể công
118 Chương 118: Cảm ơn và nhận lỗi
119 Chương 119: Cãi nhau
120 Chương 120: Kẻ hát người hò
121 Chương 121: Đến thăm cô Hai Hoa
122 Chương 122: Trốn ra
123 Chương 123: Dẫn người đi
124 Chương 124: Vô sỉ
125 Chương 125: Rắn
126 Chương 126: Thầy cúng
127 Chương 127: Sách
128 Chương 128: “Chết rồi!”
129 Chương 129: Hỏi chuyện Tư Rìa
130 Chương 130: Hỏi chuyện
131 Chương 131: Phối hợp nhịp nhàng
132 Chương 132: Bồi thường
133 Chương 133: Nhà giàu lộng quyền
134 Chương 134: Điên dại
135 Chương 135: Bất an
136 Chướng 136: Ăn rồi
137 Chương 137: Máu chó mực
138 Chương 138: Bảo vệ
139 Chương 139: Biện pháp đuổi tà
140 Chương 140: Đã sớm nhìn ra
141 Chương 141: Hiểu mà không nói
142 Chương 142: Vật tế
143 Chương 143: Phủ đầu
144 Chương 144: Mọi chuyện sáng tỏ
145 Chương 145: Hoàn chính văn
146 Lời tác giả
147 Tác phẩm mới
148 Thông báo
149 Ngoại truyện
Chapter

Updated 149 Episodes

1
Chương 1: Xuyên qua
2
Chương 2: Dụ dỗ và đe doạ
3
Chương 3: Nói chuyện
4
Chương 4: Trà
5
Chương 5: Mẹ chồng nàng dâu
6
Chương 6: Ra ngoài
7
Chương 7: Nhóc ăn trộm
8
Chương 8: Cáo và chùm nho
9
Chương 9: Bữa cơm đầu tiên
10
Chương 10: Chung phòng
11
Chương 11: Thoả hiệp
12
Chương 12: Yêu từ cái nhìn đầu tiên
13
Chương 13: Cô Liễu bệnh rồi
14
Chương 14: Chịu trách nhiệm
15
Chương 15: Cậu tư đánh nhau
16
Chương 16: Nó đánh thua
17
Chương 17: Tin đồn
18
Chương 18: Cô Duyên
19
Chương 19: Ồn ào trong phòng tắm
20
Chương 20: Phản chủ
21
Chương 21: Cô Liễu xong rồi
22
Chương 22: Bị thương
23
Chương 23: Cháo thịt bằm
24
Chương 24: Bệnh tình cô hai Hoa
25
Chương 25: Đưa cơm
26
Chương 26: Không chào đón
27
Chương 27: Tình chờ chạm mặt
28
Chương 28: Phong ba phòng tắm
29
Chương 29: Sui gia đến thăm
30
Chương 30: Thanh Thanh
31
Chương 31: Nhận con nuôi
32
Chương 32: Đối thoại cùng Thanh Thanh
33
Chương 33: Đồng ý lên tỉnh
34
Chương 34. Câu chuyện cảm động
35
Chương 35: Gặp nạn
36
Chương 36: Thực tế tàn khốc
37
Chương 37: Giết người diệt khẩu
38
Chương 38: Không phải dượng hai Tài
39
Chương 39: Sự thật
40
Chương 40: Thằng Bình
41
Chương 41: Hối hận
42
Chương 42: Cho “mời” cô Duyên
43
Chương 43: Hi sinh đứa nhỏ
44
Chương 44: Sáng tỏ
45
Chương 45: Kết thúc
46
Chương 46: Đón cô út về nhà
47
Chương 47: Tỉnh trưởng Trần Minh
48
Chương 48: Anh vợ và em rể
49
Chương 49: Chỉ vậy mà thôi!
50
Chương 50: Cuộc đối thoại giữa hai người đàn ông
51
Chương 51: Chủ động tìm vợ
52
Chương 52: Lấy lại cả vốn lẫn lời
53
Chương 53: Cách thức bồi dưỡng tình cảm
54
Chương 54: Thằng nào đánh nhau?
55
Chương 55: Hiểu lầm?
56
Chương 56: Chuyện cũ
57
Chương 57: Chuyện cũ, cảm xúc mới
58
Chương 58: Giải quyết
59
Chương 59: Ai ai cũng biết!
60
Chương 60: Nhắc nhở
61
Chương 61: Nhật báo
62
Chương 62: Náo nhiệt
63
Chương 63: Xem nháo nhiệt
64
Chương 64: Cậu Sáng
65
Chương 65: Chuyện xưa
66
Chương 66: Má con “tình thâm”
67
Chương 67: Ai trêu ghẹo ai?
68
Chương 68: Đòi sống đòi chết
69
Chương 69: Thật lòng thương nhau
70
Chương 70: Thay đổi
71
Chương 71. Chuyện đến bất ngờ
72
Chương 72: Ơn cứu mạng
73
Chương 73: Tức giận
74
Chương 74: Trả con gái lại cho ba!
75
Chương 75: Gà và thóc
76
Chương 76: Trượt tay
77
Chương 77: Kì lạ
78
Chương 78: Chủ mưu
79
Chương 79: Đi tìm Thanh Thanh
80
Chương 80: Hai chiếc vòng ngọc?
81
Chương 81: Thật giả
82
Chương 82: Thợ săn và con mồi
83
Chương 83: Trở mặt
84
Chương 84: Ông Vĩnh
85
Chương 85: Bà Hạnh
86
Chương 86: Cô hai Hoa muốn trở về
87
Chương 87: Hai Hoa rời đi
88
Chương 88: Đánh người
89
Chương 89: Đuổi theo
90
Chương 90: Tại sao nó lại xuất hiện ở đây?
91
Chương 91: Ảo thật đấy!
92
Chương 92: Bị lộ
93
Chương 93: Chia rẽ uyên ương?
94
Chương 94: Đuối nước
95
Chương 95: Kiểm tra
96
Chương 96: Khóc
97
Chương 97: Thuận theo kế hoạch
98
Chương 98: Chuyện vợ chồng!
99
Chương 99: Chạy!
100
Chương 100: “Có thể chứ?”
101
Chương 101: NHANH!
102
Chương 102: Say xỉn
103
Chương 103: Chuẩn bị dự tiệc
104
Chương 104: Lời mời của Phạm Sáng
105
Chương 105: Dùng hành động đập nát tin đồn
106
Chương 106: Phạm Đức châm chọc
107
Chương 107: “Đồng hương?”
108
Chương 108: Song sinh?
109
Chương 109: Rắn chiếm ổ rồng
110
Chương 110: “Đã cất công sanh, tiếc chi công dưỡng!”
111
Chương 111: Vạch trần
112
Chương 112: Bắt rể
113
Chương 113: Lại có chuyện xảy ra
114
Chương 114: Chó cùng rứt giậu
115
Chương 115: Về nhà
116
Chương 116: Gặp lại người quen
117
Chương 117: Kể công
118
Chương 118: Cảm ơn và nhận lỗi
119
Chương 119: Cãi nhau
120
Chương 120: Kẻ hát người hò
121
Chương 121: Đến thăm cô Hai Hoa
122
Chương 122: Trốn ra
123
Chương 123: Dẫn người đi
124
Chương 124: Vô sỉ
125
Chương 125: Rắn
126
Chương 126: Thầy cúng
127
Chương 127: Sách
128
Chương 128: “Chết rồi!”
129
Chương 129: Hỏi chuyện Tư Rìa
130
Chương 130: Hỏi chuyện
131
Chương 131: Phối hợp nhịp nhàng
132
Chương 132: Bồi thường
133
Chương 133: Nhà giàu lộng quyền
134
Chương 134: Điên dại
135
Chương 135: Bất an
136
Chướng 136: Ăn rồi
137
Chương 137: Máu chó mực
138
Chương 138: Bảo vệ
139
Chương 139: Biện pháp đuổi tà
140
Chương 140: Đã sớm nhìn ra
141
Chương 141: Hiểu mà không nói
142
Chương 142: Vật tế
143
Chương 143: Phủ đầu
144
Chương 144: Mọi chuyện sáng tỏ
145
Chương 145: Hoàn chính văn
146
Lời tác giả
147
Tác phẩm mới
148
Thông báo
149
Ngoại truyện

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play