Chương 12: Người yêu người không yêu

Lúc Dung Âm ra tới nơi, thì Mạc Thiệu Khiêm cũng chưa tới…

Trời đêm mùa hè man mác, nhiệt độ so với buổi sáng nóng nực chênh lệch nhiều nên bất giác có cảm giác lành lạnh. Dung Âm còn nhớ nhà hàng xóm ngay trước đầu ngõ có trồng rất nhiều hoa Thạch Anh, nhưng bông hoa tim tím nhỏ xinh đẹp dịu dàng nhỏ nhắn, hồi nhỏ cô cùng đám bạn thường tập trung trước cửa nhà người ta để nhặt mấy bông hoa nhỏ nhắn bị gió thổi rụng, bay qua khe cửa lớn....

Sau này nhà người ta chuyển đi, chủ mới dọn về cũng trùng với khoảng thời gian cô tới ở nhà Mạc Thiêu Khiêm. Dung Âm đột nhiên nhớ lại cảm giác háo hức nhặt hoa hồi nhỏ, tự hỏi không biết chủ nhà mới chuyển về, có còn giữa vườn hoa Thạch Anh nhỏ ấy không?

Dung Âm bước theo lối quen, cẩn thận không để cho người ta chú ý. Ngày trước khi cô còn nhỏ, thập thập thò thò trước cửa nhà người ta thì không sao. Nhưng bây giờ lớn rồi, len lén lút lút thế này, không cẩn thận lại bị người ta hiểu lầm là đang làm chuyện gì mờ ám...

Gió đùa qua mái tóc của cô. Ngôi nhà nhỏ ấy nằm ngay dưới ngọn đèn đường soi sáng, lúc đôi mắt cô nhìn thấy mấy chùm hoa nho nhỏ rung rinh dưới đèn đường vời vợi, trong lòng tự dưng lại dấy lên một niềm vui như thời còn nhỏ.

Con đường vắng đầy những xác hoa nhỏ xinh bay bay, Dung Âm vén mái tóc ra sau tai...Dòng đời cứ thay đổi theo từng ngày, mà sao lạ kì lại có những chuện chẳng hề đổi thay, cứ như vừa hôm qua vậy...

Trong vô thức, Dung Âm cũng không biết được bản thân mình đã vô thức ngâm nga một bài đồng dao thủa nhỏ. Cô kéo váy kín đáo ngồi xuống, nhón tay nhặt mấy bông hoa còn lành lặn tươi màu.

Trong buổi đêm yên vắng, dưới ánh đèn đường màu vàng nhạt. Dung Âm lặng lẽ cặm cụi nghịch nghịch mấy bông hoa bé tí, nhìn thế nào cũng thấy trông thật ngốc nghếch...Nhưng đó lại là những lúc Dung Âm được sống lại cảm giác ngày xưa...

Thời còn trẻ con, còn cha còn mẹ, còn gia đình hạnh phúc, còn hồn nhiên vui tươi, tự do tự tại...

Cũng là một cách để cô hèn nhát chạy trốn thực tại của bản thân...

Mải chìm trong những suy nghĩ trẻ con, Dung Âm không để ý tới phía sau vang lên tiếng nhịp chân rất trầm ổn. Tiếng gót giày gỗ bịt da thủ công chỉ làm theo đơn đặt hàng số lượng cực giới hạn trên thế giới mà cô nghe đã nghe quen đến mòn tai từ từ tiến lại phía sau cô.

Và ngay lập tức, khủy tay của cô bị một lực kéo mạnh tới mức, ban đầu Dung Âm tưởng người ta nghĩ cô là trộm, lấy một gọng kím siết lấy khủy tay cô.

_ Đau...!

Dung Âm vô thức thốt lên, những cánh hoa kì công thu lượm rơi lả tả trên chiếc váy dài, rơi cả trên đôi giày da của người kia.

Mi tâm cô nhíu chặt lại, hàm răng đều đặn khẽ cắn lấy đôi môi hồng nhạt. Ánh mắt cô thoáng sửng sốt nhìn người đối diện, rồi sự sửng sốt trở thành một thoáng sợ hãi, rồi tĩnh lặng...

Ánh đèn đường không che nổi bóng tối bủa vây, thân thể cao lớn của Mạc Thiệu Khiêm một nửa chìm trong bóng tối. Vóc dang cao lớn che khuất đi thứ ánh sáng duy nhất trên cao, in lên gương mặt trắng bệch của cô...

Anh thì chìm trong bóng tối...

Còn cô thì chìm trong bóng anh...

_ Đang làm gì vậy?

Bàn tay anh siết chặt lấy khủy tay của Dung Âm, khiến cho cô đau tới mức len lén thở dài. Sống lâu với Mạc Thiệu Khiêm, Dung Âm biết, anh chẳng phải đang cố tình làm đau cô đâu, chẳng qua là anh chẳng biết cách tiết chế sức lực của bản thân mình mà thôi...

_ Nhặt hoa...

Dung Âm thành thật trả lời, lại thấy trong lòng đen sâu thẳm của Mạc Thiệu Khiêm hiện lên một ánh nhìn phức tạp...

Mạc Thiệu Khiêm không nói cho Dung Âm biết, thật ra anh tới từ lúc nãy, đã đứng nhìn cô nhặt hoa được hơn mười phút rồi...

Mạc Thiệu Khiêm cũng không rõ vì sao khi anh vừa nghe thấy cô xin phép muốn ở lại nhà một đêm sáng mai, lại đột nhiên đùng đùng tức tốc nhảy lên xe lái tới đây, rồi khi thấy cô ngồi một mình lụi cụi nhặt hoa, lại đùng đùng nhảy xuống, rồi cứ thế mà đứng nhìn cô những mười phút...

Cảm xúc hỗn loạn trong lòng khiến ấn đường của Mạc Thiệu Khiêm cau lại rất đáng sợ.

Dung Âm biết biểu cảm này, đây chính là biểu cảm của bầu trời trước khi có bão tố, u ám xám xịt...

Mạc Thiệu Khiêm tuy còn trẻ, nhưng ở anh lại có sự thâm trầm của đàn ông 30 tuổi, có sự từng trải của đàn ông 40 tuổi, lại có nỗi đau của đàn ông đã đi qua hết nửa cuộc đời...

Nhìn vào Mạc Thiệu Khiêm, giống như nhìn vào một mặt hồ, bên trên tuy phẳng lặng êm đềm, nhưng bên dưới lại cuồn cuộn dâng sóng....Người khác có thể nhìn thấy anh, nhưng không thể nắm bắt được anh đang nghĩ gì...

Dung Âm khác biệt hơn một chút, sống cùng anh một năm, ít nhất cô cũng đoán được khi nào anh đang giận dữ..

Tính cách của Mạc Thiệu Khiêm cũng quá mức khó đoán, giống như một ngọn núi lửa đang hoạt động, chẳng biết khi nào sẽ phun trào...

Ngày hôm nay, Mạc Thiệu Khiêm lại càng khó chịu hơn....

Chắc tại vì...hôm nay chính là ngày giỗ tròn một năm của Lan Anh!

Mi mắt của Dung Âm khẽ khàng hạ xuống...Bởi vì không muốn làm Mạc Thiệu Khiêm buồn bực, nên cả cô, và cả gia đình của Mộ Tuấn Phúc đều hạn chế nhắc tới chuyện khiến anh đau lòng này. Bữa cơm ngày hôm nay tại Mộ gia, cũng chính là bữa cơm cúng tròn một năm Lan Anh mất...

Cảm giác nặng nề xen giữa hai người...Mạc Thiệu Khiêm không nói gì, Dung Âm cũng im lặng luôn...Gió thổi những cánh hoa bay tan tác dưới chân, và ánh đèn đường rọi xuống hai người cũng im lặng…

Mùi hương Cam thảo đen từ vị nước hoa nam đặc trưng của Mạc Thiệu Khiêm trong đêm càng thêm sâu đậm….

Mạc Thiệu Khiêm cúi đầu nhìn mi tâm rung nhẹ như cánh bướm của Dung Âm. Dáng vẻ ẩn nhẫn và cam chịu, suốt một năm nay ở bên cạnh anh, cô đều là dáng điệu ẩn nhẫn cam chịu như thế này…

Cảm giác căng thẳng bức bối tới nghẹt thở chẳng bao giờ nguôi xen giữa anh và cô…Dung Âm cắn môi, dù sao cô cũng quen rồi…

Và có lẽ cô sẽ bị Mạc Thiệu Khiêm giữ ở đây thêm một lúc nữa cho đến thấm lạnh để lòng mắt đen thẫm của hắn lườm cho thỏa thích nếu không đột nhiên có tiếng hỏi rất ân cần vang lên…

_ Cô cậu tìm ai sao?

Dung Âm giật mình, theo bản năng co rụt khủy tay đang bị Mạc Thiệu Khiêm giữ chặt lại, nhưng bàn tay kia nắm rất chắc, dường như chẳng hề bị bất kì điều gì khách quan xung quanh làm ảnh hưởng tới…

Đó là bản chất thường có của những người đứng đầu như hắn. Tất cả tác động bên ngoài đều chỉ là gió thoảng bên tai, chủ ý cá nhân mới là tối thượng.

_ Dạ không ạ! Cháu làm phiền bác sao ạ?

Dung Âm rất lễ phép, cười ngại ngần cúi cúi người trước người phụ nữ đứng tuổi trong khi khủy tay vẫn bị Mạc Thiệu Khiêm giữ chặt.

Bà lão nheo nheo đôi mắt mờ đục nhìn bàn tay đang nắm chặt lấy khủy tay Dung Âm của Mạc Thiệu Khiêm, thanh âm khàn khàn vì tuổi tác vang lên.

_ Cậu trai trẻ kia…sao lại tóm chặt tay con gái người ta như vậy? Cậu định quấy rối cô bé sao? Tôi báo công an!

_ Dạ không! Không đâu ạ! Anh ấy là…

Dung Âm vội vàng xua xua tay, bối rối muốn giải thích, nhưng đến cuối câu lại khựng lại…

Với thân phận của cô, thì chẳng thể nào nói rằng anh là chồng của cô được!

Vì thế cô mím môi, tiếng “bạn” định thốt ra trên môi, thì thanh âm trầm thấp đặc trưng của anh đột ngột vang lên…

_ Cháu là chồng của cô ấy!

Ánh mắt ngỡ ngàng của Dung Âm lập tức ngước lên nhìn hắn…

Mạc Thiệu Khiêm chẳng bị ánh mắt hoảng hốt ấy tác động, cánh tay hắn kéo nhẹ và thanh âm êm ái vang lên…

_ Về thôi em!

Dung Âm lập cập bị hắn kéo đi, còn bối rối quay lại cúi đầu chào bà lão trước khi bị hắn lôi tuột ra xe…

Ánh mắt mờ mịt của bà lão nhìn theo bóng dáng hai người, một tiếng chép miệng khe khẽ vang lên, trầm tư lắc đầu….

_ Chắc là đang có hiểu lầm gì đây, nhìn thế kia thì chẳng phải là vợ chồng hạnh phúc! Anh chồng thì yêu, còn cô vợ thì không....!

****

VOTE, LIKE và THEO DÕI TÀI KHOẢN của Kỳ nhaaaa ❤️

Tiktok của mình: p.thaoo0813

Hot

Comments

kim anh tran

kim anh tran

dạ cháu là chồng của cô ấy,,,,,,,,,thôi chúng ta đi về nhà,,,,,,,

2023-02-07

0

Dịch Vỹ

Dịch Vỹ

Ủa alo ? haha

2022-09-27

1

Dịch Vỹ

Dịch Vỹ

Clm, toi muốn ói quá 🥲

2022-09-27

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Không tình yêu (18+)
2 Chương 2: Cô là hạng người không tim không gan
3 Chương 3: Cái tát của Dung Âm
4 Chương 4: Tôi chẳng hận anh
5 Chương 5: Tôi muốn là đủ (18+)
6 Chương 6: Khóc cũng không được khóc cho thoả
7 Chương 7: Đột nhiên tốt bất thường
8 Chương 8: Dòng hồi tưởng của Dung Âm
9 Chương 9: Không bằng một người đã chết!
10 Chương 10: Chẳng lẽ....?
11 Chương 11: Con quá hà khắc với bản thân
12 Chương 12: Người yêu người không yêu
13 Chương13: Tôi xin lỗi!
14 Chương 14: Tôi không say mà tôi điên rồi!
15 Chương 15: Do dự
16 Chương 16: Cuộc hôn nhân địa ngục
17 Chương 17: Yêu thầm
18 Chương 18: Lưu Kiến Hào
19 Chương 19: Bất khả tư nghị*
20 Chương 20: Chuyện mất mặt khi xưa
21 Chương 21: Ánh trăng nói hộ lòng em
22 Chương 22: Nửa đời không viết nổi bản tình ca
23 Chương 23: Bàn mưu tính kế
24 Chương 24: Tôi chỉ cần Ly hôn!
25 Chương 25: Dạ khúc nửa vầng trăng
26 Chương 26: Buổi họp báo Ly hôn
27 Chương 27: Lời nhắn của Dung Âm
28 Chương 28: Tự do
29 Chương 29: Biến mất
30 Chương 30: Mua lại căn nhà cũ
31 Chương 31: Phá kén hoá bướm
32 Chương 32: Tình cờ gặp lại
33 Chương 33: Nếu đã là nghiệt duyên
34 Chương 34: Chỉ trong gang tấc
35 Chương 35: Phát hiện
36 Chương 36: Vô định lướt qua
37 Chương 37: Những điều đã xảy ra trong quá khứ
38 Chương 38: Tìm em...
39 Chương 40: Vị khách lạ
40 Chương 41: Một thoáng ngại ngùng
41 Chương 42: Gặp lại
42 Chương 43: Tôi chưa bao giờ là vợ anh...
43 Chương 44: Đừng để cậu ấy như anh...
44 Chương 45: Nụ hôn và những lời thành thật
45 Những lời dông dài lan man...
46 Chương 46: Khang Kiều
47 Chương 47: Biến cố ập tới
48 Chương 48: Có người xúi giục
49 Chương 49: Anh hùng cứu mỹ nhân
50 Chương 50: Anh nhớ em
51 Chương 51: Biến cố
52 Chương 52: Mộ Tuấn Phúc nhảy lầu
53 Chương 53: Em không tin sự dịu dàng của anh
54 Chương 54: Si tâm vọng tưởng
55 Chương 55: Những giả thuyết (Phần 1)
56 Chương 56: Những giả thuyết (Phần 2)
57 Chương 57: Quyền bạn trai
58 Chương 58: Sửa bóng đèn hỏng, mời bữa cơm nóng
59 Chương 59: Thế giới đông người anh chỉ thấy riêng em
60 Chương 60: Em không một lần ngoái lại
61 Chương 61: Sau lưng anh có em đứng đợi
62 Chương 62: Em yêu anh!
63 Chương 63: Tiểu biệt thắng tân hôn (H)
64 Chương 64: Nhường lối cho tình yêu (H)
65 Chương 65: Hé mở
66 Chương 66: Sự thật là gì?
67 Chương 67: Không phải em
68 Chương 68: Sự thật phơi bày
69 Chương 69: Trước ngày bão tố
70 Chương 70: Lo lắng
71 Chương 71: Cuộc gặp gỡ
72 Chương 72: Ăn thịt sống, uống máu tươi
73 Chương 73: Ánh trăng
74 Chương 74: Hàm Ni
75 Chương 75: Chuyến viếng thăm không được chào đón
76 Chương 76: Chuyện xưa cũ
77 Chương 77: Em sẽ về nhà cùng anh
78 Chương 78: Vở kịch hoàn hảo
79 Chương 79: Chuột chạy cùng sào
80 Chương 80: Bước đường cùng
81 Chương 81: Lời thú tội
82 Chương 82: Bí mật không nên biết tới
83 Chương 83: Em chỉ cần anh thôi
84 Chương 84: Cầu hôn (End)
85 Ngoại truyện 1: Chúng ta chia tay
86 Thông báo nho nhỏ
87 Ngoại truyện 2: Trò đùa tai hại
88 Ngoại truyện 3: Tan biến trong thinh lặng
89 Ngoại truyện 4: Một ngày cho mãi mãi
90 Ngoại truyện 5: Xiềng xích dịu dàng ( Đại kết cục )
91 LỜI CẢM ƠN - THÔNG BÁO TRUYỆN MỚI
92 THÔNG BÁO ~^^~
Chapter

Updated 92 Episodes

1
Chương 1: Không tình yêu (18+)
2
Chương 2: Cô là hạng người không tim không gan
3
Chương 3: Cái tát của Dung Âm
4
Chương 4: Tôi chẳng hận anh
5
Chương 5: Tôi muốn là đủ (18+)
6
Chương 6: Khóc cũng không được khóc cho thoả
7
Chương 7: Đột nhiên tốt bất thường
8
Chương 8: Dòng hồi tưởng của Dung Âm
9
Chương 9: Không bằng một người đã chết!
10
Chương 10: Chẳng lẽ....?
11
Chương 11: Con quá hà khắc với bản thân
12
Chương 12: Người yêu người không yêu
13
Chương13: Tôi xin lỗi!
14
Chương 14: Tôi không say mà tôi điên rồi!
15
Chương 15: Do dự
16
Chương 16: Cuộc hôn nhân địa ngục
17
Chương 17: Yêu thầm
18
Chương 18: Lưu Kiến Hào
19
Chương 19: Bất khả tư nghị*
20
Chương 20: Chuyện mất mặt khi xưa
21
Chương 21: Ánh trăng nói hộ lòng em
22
Chương 22: Nửa đời không viết nổi bản tình ca
23
Chương 23: Bàn mưu tính kế
24
Chương 24: Tôi chỉ cần Ly hôn!
25
Chương 25: Dạ khúc nửa vầng trăng
26
Chương 26: Buổi họp báo Ly hôn
27
Chương 27: Lời nhắn của Dung Âm
28
Chương 28: Tự do
29
Chương 29: Biến mất
30
Chương 30: Mua lại căn nhà cũ
31
Chương 31: Phá kén hoá bướm
32
Chương 32: Tình cờ gặp lại
33
Chương 33: Nếu đã là nghiệt duyên
34
Chương 34: Chỉ trong gang tấc
35
Chương 35: Phát hiện
36
Chương 36: Vô định lướt qua
37
Chương 37: Những điều đã xảy ra trong quá khứ
38
Chương 38: Tìm em...
39
Chương 40: Vị khách lạ
40
Chương 41: Một thoáng ngại ngùng
41
Chương 42: Gặp lại
42
Chương 43: Tôi chưa bao giờ là vợ anh...
43
Chương 44: Đừng để cậu ấy như anh...
44
Chương 45: Nụ hôn và những lời thành thật
45
Những lời dông dài lan man...
46
Chương 46: Khang Kiều
47
Chương 47: Biến cố ập tới
48
Chương 48: Có người xúi giục
49
Chương 49: Anh hùng cứu mỹ nhân
50
Chương 50: Anh nhớ em
51
Chương 51: Biến cố
52
Chương 52: Mộ Tuấn Phúc nhảy lầu
53
Chương 53: Em không tin sự dịu dàng của anh
54
Chương 54: Si tâm vọng tưởng
55
Chương 55: Những giả thuyết (Phần 1)
56
Chương 56: Những giả thuyết (Phần 2)
57
Chương 57: Quyền bạn trai
58
Chương 58: Sửa bóng đèn hỏng, mời bữa cơm nóng
59
Chương 59: Thế giới đông người anh chỉ thấy riêng em
60
Chương 60: Em không một lần ngoái lại
61
Chương 61: Sau lưng anh có em đứng đợi
62
Chương 62: Em yêu anh!
63
Chương 63: Tiểu biệt thắng tân hôn (H)
64
Chương 64: Nhường lối cho tình yêu (H)
65
Chương 65: Hé mở
66
Chương 66: Sự thật là gì?
67
Chương 67: Không phải em
68
Chương 68: Sự thật phơi bày
69
Chương 69: Trước ngày bão tố
70
Chương 70: Lo lắng
71
Chương 71: Cuộc gặp gỡ
72
Chương 72: Ăn thịt sống, uống máu tươi
73
Chương 73: Ánh trăng
74
Chương 74: Hàm Ni
75
Chương 75: Chuyến viếng thăm không được chào đón
76
Chương 76: Chuyện xưa cũ
77
Chương 77: Em sẽ về nhà cùng anh
78
Chương 78: Vở kịch hoàn hảo
79
Chương 79: Chuột chạy cùng sào
80
Chương 80: Bước đường cùng
81
Chương 81: Lời thú tội
82
Chương 82: Bí mật không nên biết tới
83
Chương 83: Em chỉ cần anh thôi
84
Chương 84: Cầu hôn (End)
85
Ngoại truyện 1: Chúng ta chia tay
86
Thông báo nho nhỏ
87
Ngoại truyện 2: Trò đùa tai hại
88
Ngoại truyện 3: Tan biến trong thinh lặng
89
Ngoại truyện 4: Một ngày cho mãi mãi
90
Ngoại truyện 5: Xiềng xích dịu dàng ( Đại kết cục )
91
LỜI CẢM ƠN - THÔNG BÁO TRUYỆN MỚI
92
THÔNG BÁO ~^^~

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play