Vươn tay với lấy cái điện thoại di động trên kệ tủ, Cao Chí Kiên hít một hơi thật sâu, lấy tay chắn trước màn hình di động, hai mắt nhắm chặt một lúc lâu rồi từ từ he hé đôi mắt, sửng sốt nhìn chằm chằm màn hình di động.
Bất giác hai mắt cậu trừng lớn, gương mặt dần giãn ra, hai gò má liền nhô cao, trên mặt dần hiện lên ý cười rạng rỡ. Tại thời khắc này, cậu chỉ muốn nhảy cẫng lên vì quá vui sướng. Lại một lần nữa cậu hướng mắt mình về phía màn hình di động, nhìn thời gian ghi trên màn hình “ngày 20 tháng 8 năm 2020”. Cậu thực sự đã tái sinh về thời gian trước khi mạt thế xảy ra.
Ông Trời thực sự nghe được thỉnh cầu của cậu chăng?
Cao Chí Kiên nghiến răng khen khét, vô thức nói: “Hoàng Bách, mày cứ chờ mà xem, ông đây nhất định sẽ cho mày biết thế nào gọi là ăn miếng trả miếng, mày chắc chắn sẽ không thể sống yên với Cao Chí Kiên này đâu. Dám phản bội tao, mày chỉ có một con đường duy nhất, tao sẽ khiến mày phải chịu cái chết đau đớn nhất, thốn khổ nhất.”
Cậu vẫn còn nhớ mạt thế xảy ra vào cuối tháng 10 năm 2020, nếu tính từ thời điểm hiện tại thì còn hai tháng nữa mạt thế sẽ xảy ra.
Chuyện báo thù trước hết cứ gạt qua một bên, chờ khi mạt thế buông xuống rồi lại tính, cậu không vội. Nếu giết người trong thời điểm hiện tại, cậu sẽ bị bắt, sẽ đi tù, có khi còn bị tử hình. Khó khăn lắm mới có được cơ hội sống lại, vẫn nên quý trọng mạng sống của chính mình.
Còn chờ khi mạt thế giáng xuống, lúc đó mọi pháp luật trên thế giới này đều trở nên vô nghĩa, số người chết mỗi ngày liền tăng lên rất nhiều, ai lại rỗi hơi quan tâm đến chuyện sống chết của một nhân vật vô danh như Hoàng Bách.
Chờ khi mạt thế buông xuống, các công ty, xí nghiệp sẽ dừng hết thảy mọi hoạt động sản xuất của họ, họ không tiếp tục sản xuất không có nghĩa là nhu cầu được ăn của con người khựng lại, lượng cung không đủ cầu sẽ dẫn đến sự thiếu hụt lương thực thực phẩm vô cùng lớn. Đến lúc đó, việc được ăn no cũng chính là một vấn đề nan giải mà toàn nhân loại phải đối mặt.
Ở kiếp trước, Cao Chí Kiên đã từng vì thiếu ăn mà trở nên xanh xao, gầy mòn. Nếu ông Trời đã cho cậu cơ hội được sống lại một lần nữa, cậu nhất định sẽ không để bản thân mình lâm vào cảnh thảm hại đến như vậy.
Cậu cần phải thu mua thật nhiều lương thực thực phẩm nhưng số lương thực thực phẩm ấy sẽ cất trữ ở đâu đây? Nếu không tìm được một nơi an toàn và bí mật để giấu đi thì cậu e là, khi mạt thế buông xuống, số lương thực thực phẩm cậu khổ tâm kiếm về sẽ bị người ta khuâng đi mất.
Mạt thế chính là nơi của kẻ mạnh, mọi luật pháp đều dựa vào miệng của kẻ mạnh. Nếu giả sử một ngày nào đó, cậu bị người ta phát hiện rồi cướp hết lương thực thì một nhân vật nhỏ bé không có dị năng, không có sức mạnh như cậu cũng chẳng thể làm gì để ngăn cản được người ta.
“Nếu có dị năng không gian thì tốt rồi.” Cao Chí Kiên chậc lưỡi, thở dài tiếc nuối.
Vào khoảng vài tháng kể từ khi mạt thế xảy ra, cậu có loáng thoáng nghe được con người sẽ kích phát dị năng, trong đó có một loại dị năng được gọi là dị năng không gian. Người sở hữu dị năng không gian sẽ có một không gian bí mật trong tiềm thức, không gian đó có thể dùng để cất giữ đồ vật mà không bị ai phát hiện, vô cùng tiện lợi cũng vô cùng lợi hại.
“Thông qua nhu cầu cùng ước muốn vô cùng mãnh liệt của ký chủ, hệ thống Bảo Mệnh chính thức được khai mở… 3… 2… 1… Quá trình nhận chủ thành công. Để thể hiện thành ý của tôi, xin gửi tặng cho ký chủ năm trăm Mặt Trời.” Một âm thanh máy móc vô cùng lạnh lẽo vang lên bên tai của Cao Chí Kiên, dọa cậu giật nảy người.
Cao Chí Kiên chậm rãi đưa mắt quan sát xung quanh, cậu cắn chặt môi, trong đầu thầm nghĩ cậu bị điên rồi sao? Hệ thống là cái quái gì? Cậu lắc mạnh đầu mình vài lần để tỉnh táo.
“Ký chủ không cần phải quan sát xung quanh. Hiện tại, tôi vẫn chưa có đủ năng lực để sở hữu một thân thể, dù không thể nhìn thấy tôi nhưng ký chủ đừng quá lo lắng, tôi không phải ma quỷ, tôi sẽ không hại người. Xin tự giới thiệu, tôi chính là hệ thống Bảo Mệnh.” Thanh âm ấy lại một lần nữa vang lên trong đầu của Cao Chí Kiên.
Qua một hồi lâu vẫn chưa nghe được phản hồi của Cao Chí Kiên, hệ thống liền sốt ruột, nó vội vàng nói thêm một câu: “Từ khi ký chủ sống lại đã cùng tôi trói định.”
“Nói như vậy, chuyện ta sống lại có liên quan đến sự xuất hiện của ngươi?” Hai mắt Cao Chí Kiên nheo lại, mơ hồ nói ra nghi vấn trong lòng mình.
“Đúng vậy.” Hệ thống Bảo Mệnh lại khẳng định một câu chắc nịch.
“Vậy… nếu ta không cùng ngươi ‘trói định’ thì ta… sẽ chết ngay tức khắc?” Cao Chí Kiên e dè hỏi.
“Đúng. Sở hữu một Mặt Trời, ký chủ sẽ có thể duy trì sự sống trong vòng một tiếng đồng hồ. Hiện tại, ký chủ có năm trăm Mặt Trời, điều này đại biểu cho việc ký chủ có thể sống thêm năm trăm giờ, tức ký chủ có thể sống thêm hai mươi ngày hai mươi giờ nữa.”
“Vậy sau đó, ta sẽ chết?”. Cảm xúc trong cậu bỗng chùng xuống, cậu hít một hơi thật sâu, lấy hết can đảm để nói thành lời. Khó khăn lắm mới được sống lại, còn tưởng bản thân từ nay sẽ sung sướng nhưng hóa ra chỉ là nhất thời.
“Ký chủ có thể sống tiếp nếu tích lũy thêm Mặt Trời. Mỗi ngày ta sẽ nhận nhiệm vụ từ hệ thống máy chủ, sau đó sẽ phát nhiệm vụ đến cho ký chủ. Khi hoàn thành nhiệm vụ, ký chủ sẽ được nhận thêm Mặt Trời, sẽ làm tăng số giờ sống sót của ký chủ.” Âm thanh của hệ thống vẫn máy móc như cũ nhưng khi lọt vào tai của Cao Chí Kiên, thứ âm thanh ấy như được nhân cách hóa, ấm áp cùng dễ nghe đến lạ thường.
Tuy rằng cậu không phải trạch nam suốt ngày chỉ ru rú trong nhà đọc tiểu thuyết, xem truyện tranh, cày phim nhưng bản thân cậu cũng từng đọc qua rất nhiều bộ tiểu thuyết hệ thống, bản thân cũng chân chính trải qua năm năm mạt thế nên cậu cũng lờ mờ đón được công dụng của hệ thống không chỉ dừng lại ở đó. Thế nên cậu mới đánh liều hỏi thử một chút.
“Ta đã rõ. Vậy ngươi còn có công năng gì khác không? Chẳng hạn như một không gian để chứa đồ.” Cậu ôm tâm lý mong đợi hỏi ra câu hỏi mà bản thân mong đợi câu trả lời sẽ là có. Hai lòng bàn tay của cậu chà sát vào nhau,căng thẳng chờ đợi phán quyết cuối cùng từ hệ thống.
“Đương nhiên là có. Ta có hệ thống không gian dự trữ nhưng nếu ký chủ muốn sở hữu thì phải chi trả bằng Mặt Trời, không gian dự trữ cấp 1 giá một trăm Mặt Trời. Xin hỏi ký chủ có muốn mua không?”. Hệ thống ngạo kiều đáp. Nếu nó có hình hài, khẳng định mặt của nó đang vênh lên tới tận trời.
Cao Chí Kiên cắn chặt môi, gian nan thốt ra một từ: “Mua.” Tuy rằng cái giá này khá đắt so với tình hình hiện tại của cậu nhưng việc sở hữu một không gian dự trữ rất có ích. Có được không gian dự trữ cậu sẽ không còn bận tâm đến vấn đề nên đặt số lương thực thực phẩm mình thu mua ở đâu cho an toàn nữa. Cũng chẳng lo bị người khác cướp đoạt số lương thực thực phẩm mình lao tâm tổn trí thu mua.
Chẳng phải hệ thống đã nói mỗi ngày đều sẽ có nhiệm vụ để tích lũy Mặt Trời hay sao? Cậu chỉ cần chăm chỉ hoàn thành nhiệm vụ là được, khẳng định sẽ không bị chết bất đắc kỳ tử vì thiếu Mặt Trời đâu.
“Chúc mừng kí chủ đã thành công sở hữu không gian dự trữ. Xin hỏi ký chủ có muốn tham quan qua một chút hay không?” Thanh âm máy móc của hệ thống lại một lần nữa vang lên.
Updated 99 Episodes
Comments
Mêđammỹ
Chất dị
2024-03-18
1
Ruby
thí dụ mình ước có song dị năng đi anh, chứ có 1 cái dị năng không gian thì cũng như không à, mặc dù được no nhưng không đủ sức thì cũng dị thôi
2023-09-02
7
Kỳ Nguyệt Ann
cầu đc ước thấy
2022-10-31
1