Chương 4: Đút nhau ăn là chuyện của một cặp tình nhân

Một người con trai cao tầm một mét tám đứng trước cửa phòng của Cao Chí Kiên. Người nọ cúi nhẹ đầu, vài lọn tóc mai che khuất nửa khuôn mặt của đối phương, đôi mắt phượng khẽ nhìn những ngón chân của mình. Tay trái của đối phương níu lấy vạt áo, tay phải cuộn thành một nắm đấm hững hờ định gõ cửa.

Người nọ hết đưa tay lên lại hạ xuống, chốc chốc lại cắn chặt môi trông vô cùng khẩn trương, vô cùng căng thẳng cứ như một thiếu nữ lúc mới về nhà chồng.

Cuối cùng người con trai ấy cũng hít một hơi thật mạnh rồi thở phào một cái rõ dài. Đã qua rất nhiều năm rồi, mỗi ngày đều làm cùng một hành động nhưng không hiểu sao bản thân cứ cảm thấy khẩn trương, bao nhiêu lời muốn nói đều tan thành bọt biển, cuốn theo chiều gió.

Từng ngón tay thon dài của hắn va chạm vào cánh cửa gỗ vang lên âm thanh ‘cốc… cốc’. Giọng nói trầm thấp của hắn vang lên rõ to: “Cao Chí Kiên nhanh ra ăn sáng, lại muộn rồi.”

Hắn cũng chẳng biết chỉ là gọi người ta ra ăn sáng thôi có cần phải khẩn trương như vậy không?

Người đang ngồi chễnh chệ trên chiếc giường êm ái kia, sau khi nghe thấy giọng nói quen thuộc thì giật nảy người, cậu cứ thẫn thờ nhìn chằm chằm cánh cửa phòng mình như người mất hồn.

Bao nhiêu hình ảnh đau thương cùng ấm áp cứ chạy ùa về trong tâm trí cậu, không cách nào ngưng lại. Cao Chí Kiên vẫn còn nhớ như in cái ngày bản thân nói dối người nọ để chạy theo tên đốn mạt Hoàng Bách kia, để rồi bị người ta đẩy vào giữa bầy tang thi, chết không toàn thây.

Ở kiếp trước, khi mạt thế vừa mới xảy ra, Huỳnh Tuấn Kiệt luôn đối xử tốt với cậu, bảo vệ cậu tránh khỏi móng vuốt của tang thi, kiếm được thức ăn cũng chia cho cậu phần nhiều, phần ngon.

Ban đầu, Cao Chí Kiên lầm tưởng Huỳnh Tuấn Kiệt đối tốt với cậu là do xem cậu là em trai, cho đến khi chính tai cậu nghe hắn nói rằng hắn thích cậu, hắn muốn cùng cậu tiến xa hơn, hắn không muốn cậu cứ mãi coi hắn là anh trai.

Lúc đó, Cao Chí Kiên rất rối, dù hai người không có chung huyết thống nhưng ngần ấy năm, bọn họ đã sống dưới cùng một mái nhà, ăn chung một nồi cơm, cậu sớm đã xem hắn là người nhà của mình. Huống hồ gì lúc đó cậu cũng đang yêu đương với Hoàng Bách, cậu cũng không thể phản bội người yêu được.

Thế nên sau khi nghe Huỳnh Tuấn Kiệt bộc bạch tâm tình của hắn, cậu đã hoảng loạn tìm cách trốn chạy.

Giờ nghĩ lại cậu chỉ muốn cho bản thân lúc đó một cái bạt tai, cậu chính là rất thiếu đánh, rất ngu xuẩn. Đúng thật là rượu mời không muốn uống lại đi uống rượu phạt, khẳng định lúc đó não cậu đã bị úng nước mới có thể làm ra hành động ngu dốt đến như vậy. Cậu chết cũng đáng lắm.

Đợi một lúc lâu vẫn chưa nghe được phản hồi của Cao Chí Kiên, Huỳnh Tuấn Kiệt bắt đầu sốt ruột, mày hắn  nhíu chặt lại, giọng nói có chút nóng vội cùng gấp gáp: “Chí Kiên? Làm sao vậy? Có trong đó không?”

Giọng nói lo lắng của hắn đã thành công kéo hồn phách đang trên chín tầng mây của cậu trở về, cậu vội vàng lên tiếng: “Em đang chuẩn bị, xong ngay đây.”

“Được. Nhanh lên một chút, sắp muộn rồi.” Huỳnh Tuấn Kiệt quay lưng, ngẩng mặt lên nhìn đồng hồ.

----------------------------------

Trong gian bếp quen thuộc, Cao Chí Kiên ngồi trên bàn ăn, bẽn lẽn gắp từng cọng đậu que cho vào miệng, thỉnh thoảng liếc nhìn Tuấn Kiệt. Chàng trai trạc chừng hai mươi bảy tuổi, sở hữu mái tóc được cắt ngắn gọn gàng theo kiểu quân đội, ngũ quan tinh xảo, chiếc mũi cao cao, độ dày của cánh môi vừa phải, làn da có phần hơi trắng vì phải ở trong phòng bệnh nhiều.

Trong đầu của cậu thoáng hiện lên câu chuyện của năm phút trước.

Chí Kiên rời giường, hai chân xỏ dép, định đi ra ngoài thì âm báo của hệ thống vang lên:

[Kích hoạt nhiệm vụ ngày: Khiến cho người ngồi chung bàn ăn với ký chủ phải đút ký chủ ăn.]

Bước chân cậu khựng lại, cặp chân mày nhíu chặt, vẻ mặt hiện lên nét khó chịu rõ rệt. Hai tay cậu nắm thành hai nắm đấm, cậu nghiến răng nghiến lợi, vang lên âm thanh 'ken két'.

Đây là cái nhiệm vụ quái quỷ gì vậy? Cậu thật sự muốn chửi thề một trận quá.

"Hôm nay, có chuyện gì không vui hay sao mà em trầm ngâm vậy?" Tuấn Kiệt gắp một viên xíu mại bỏ vào chén của cậu.

Cao Chí Kiên giật mình, ngớ người một lúc lâu, ánh mắt có chút mê mang.

Cậu liếc nhìn viên thịt trong chén rồi liếc nhìn người con trai đối diện. Cậu cắn nhẹ một tý khóe môi dưới, hít một hơi thật sâu, thôi thì cứ đánh liều một phen.  Cậu nũng nịu nói:

"Em muốn ăn đậu que xào." Hai mắt Chí Kiên long lanh, ướt át, hai cánh môi bấu nhẹ vào nhau, nhìn thẳng vào mắt Tuấn Kiệt.

Cố gắng bình ổn mớ cảm xúc hỗn loạn trong lòng, tim không đập chân không run nhìn thẳng vào hai mắt hắn với gương mặt tràn ngập sự mong đợi. Thật sự ngượng chết cậu rồi.

Nhìn hai má bầu bĩnh, đôi mắt tròn xoe đang làm nũng với mình khiến tim hắn trật mất một nhịp. Thoáng khựng lại một chút nhưng hắn cũng chẳng nghĩ nhiều, theo phản xạ đưa đũa với vào đĩa đậu que xào, cẩn thận chọn ra một que ngon nhất, sau đó đưa về phía cậu.

Hắn định bỏ vào chén cậu thì bỗng nhiên cậu chồm người tới, cắn miếng đậu đũa trong tay hắn. Hai cánh môi mềm mại của cậu khẽ chạm vào đầu đôi đũa trong tay hắn.

Gương mặt hắn bất giác đỏ ửng lên, thẹn thùng cúi thấp mặt, vùi đầu vào chén cơm như một chú chim nhỏ. Cảm giác lâng lâng khó tả dâng trào khắp cơ thể hắn, cảm giác vui vẻ cũng bắt đầu le lói trong trái tim đã sớm khô cằn.

Hắn ngẩng mặt nhìn đôi môi đỏ mọng chúm chím kia, cổ hắn có chút khô nóng. Giá mà thứ chạm vào đôi môi của cậu là miệng hắn thay vì đôi đũa kia thì hay biết mấy.

Thầm thở dài nuối tiếc trong lòng, ánh mắt hắn vô tình chạm vào ánh mắt trong trẻo của cậu, hắn giật mình cúi thấp mặt như thể bị bắt quả tang sau những chuyện xấu xa, gắp từng đũa từng đũa thức ăn lớn cho vào miệng.

Tất cả những cử chỉ của hắn đã được cậu thu hết vào đáy mắt. Tự nhiên cậu có cảm giác như bản thân mình đang trêu ghẹo gái nhà lành.

Nhìn người con trai vai u thịt bắp trước mắt, rồi lại liên tưởng tới dáng vẻ một thiếu nữ mỏng manh đang ôm bó lúa giữa cánh đồng, hai hình ảnh này quá mức tương phản, khiến cậu hoài nghi khả năng nhận thức của bản thân.

Hot

Comments

chiril

chiril

ủa Anh nhà chỉ có 1 mét 8 thôi hả vậy thì bé nhà mình chắc chỉ có 1 mét 6 thôi quá

2024-08-26

0

chuột lang luồn lách

chuột lang luồn lách

này là nhiệm vụ cp à /Doge//Doge//Doge/

2023-10-08

1

bác sĩ khoa thần kinh đây ^_^

bác sĩ khoa thần kinh đây ^_^

phải là trai nhà lành

2023-06-26

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Tái sinh sau những đớn đau
2 Chương 2: Bỗng nhiên xuất hiện một hệ thống
3 Chương 3: Hệ thống chính là bảo bối nhỏ
4 Chương 4: Đút nhau ăn là chuyện của một cặp tình nhân
5 Chương 5: Kế hoạch ngủ chung
6 Chương 6: Bán nhà
7 Chương 7: Lời tỏ tình dễ thương
8 Chương 8: Tín vật định tình
9 Chương 9: Bí Mật Từ Ánh Trăng
10 Chương 10: Thanh âm quen thuộc
11 Chương 11: Sự thật kinh thiên động địa
12 Chương 12: Xử lý cái xác
13 Chương 13: Nấu xong bữa ăn người cũng chẳng còn
14 Chương 14: Tìm xác
15 Chương 15: Tìm xác 2
16 Chương 16: Gặp gỡ một tên nam nhân bệnh thần kinh
17 Chương 17: Gặp gỡ mỹ thiếu niên giữa bầy xác sống
18 Chương 18: Tinh hạch
19 Chương 19: Cùng nhau lên đường
20 Chương 20: Lên đường
21 Chương 21: Đê tiện vẫn hoàn đê tiện
22 Chương 22: Quyết định của Chính phủ
23 Chương 23: Là tên khốn nào dạy hư Tuấn Kiệt nhà cậu?
24 Chương 24: Người cũ lại xuất hiện rồi
25 Chương 25: Nhiệm vụ đầu tiên
26 Chương 26: Trả đũa
27 Chương 27: Nghênh chiến
28 Chương 28: Xuất hiện dị năng
29 Chương 29: Di chuyển đồ vật
30 Chương 30: Bạch tuộc khổng lồ
31 Chương 31: Buổi tối lãng mạn
32 Chương 32: Lời cảm ơn ngọt ngào
33 Chương 33: Thanh âm kỳ lạ
34 Chương 34: Thành viên mới
35 Chương 35: Gặp tên xấu xa tại trại trẻ mồ côi
36 Chương 36: Những miền ký ức xưa cũ
37 Chương 37: Thực vật biến dị
38 Chương 38: Tưởng chừng là anh
39 Chương 39: Hỡi thế gian, ái tình sao lắm khổ đau?
40 Chương 40: Rơi vào ngõ cụt
41 Chương 41: Trận ác chiến cùng lũ chuột biến dị
42 Chương 42: Mèo nhỏ xù lông
43 Chương 43: Khu an toàn Trí Dũng
44 Chương 44: Nũng nịu cùng cưng chiều
45 Chương 45: Cùng nhau nấu bữa tối
46 Chương 46: Thuốc đề cao thực lực
47 Chương 47: Dâm ma 1
48 Chương 48: Dâm ma 2
49 Chương 49: Chợ đêm
50 Chương 50: Hiện thực cuộc sống
51 Chương 51: Thực vật biến dị
52 Chương 52: Hạt giống
53 Chương 53: Tới nơi
54 Chương 54: Ác ma chốn học đường
55 Chương 55: Ngược dòng ký ức
56 Chương 56: Mộng đẹp hóa ác mộng
57 Chương 57: Chí Kiên nhưng không phải Chí Kiên
58 Chương 58: Cậu ấy là trăng sáng
59 Chương 59: Tự kết liễu chính mình
60 Chương 60: Sự thật dần hé lộ
61 Chương 61: Tương sinh tương khắc
62 Chương 62: Đối đầu cùng tiên nữ
63 Chương 63: Gặp lại
64 Chương 64: Đội quân xác sống bất ngờ tấn công
65 Chương 65: Dị năng thứ ba
66 Chương 66: Tỉnh lại
67 Chương 67: Hệ thống là quỷ keo kiệt
68 Chương 68: Hẹn hò
69 Chương 69: Nghỉ ngơi
70 Chương 70: Gặp lại người cần gặp
71 Chương 71: Chính thức gặp nhau
72 Chương 72: Xin hãy hiểu cho ba
73 Chương 73: Con bò rụng cọng lông, cây me rụng chiếc lá*
74 Chương 74: Xác chết dị hợm bên lề đường
75 Chương 75: Đàn ông ai chẳng giống nhau
76 Chương 76: Tắm rửa, rửa trôi đi vết nhơ
77 Chương 77: Trùm cuối lộ thanh
78 Chương 78: Yêu là khi anh bảo vệ em và em bảo vệ anh
79 Chương 79: Gặp lại đồng đội
80 Chương 80: Trao đổi tin tức
81 Chương 81: Kết thúc chặng đường cũ
82 Chương 82: Hận thù nhân đôi
83 Chương 83: Giun lớn đáng yêu
84 Chương 84: Lạc
85 Chương 85: Xé rách mặt nhau
86 Chương 86: Hơi thở của bậc vương giả
87 Chương 87: Trại giam dưới lòng đất
88 Chương 88: Gặp như không gặp
89 Chương 89 : Thành phẩm hoàn mỹ nhất.
90 Chương 90: Thi triều xác sống
91 Chương 91: Đánh nhau
92 Chương 92: Lộ
93 Chương 93: Hóa ra anh đã từng chết vì em
94 Chương 94: Giết
95 Chương 95: Chính là con của anh
96 Chương 96: Đó là con trai anh
97 Chương 97: Nhà
98 Chương 98: Ái tình xuất phát từ đâu
99 Chương 99: Chính Văn Hoàn
Chapter

Updated 99 Episodes

1
Chương 1: Tái sinh sau những đớn đau
2
Chương 2: Bỗng nhiên xuất hiện một hệ thống
3
Chương 3: Hệ thống chính là bảo bối nhỏ
4
Chương 4: Đút nhau ăn là chuyện của một cặp tình nhân
5
Chương 5: Kế hoạch ngủ chung
6
Chương 6: Bán nhà
7
Chương 7: Lời tỏ tình dễ thương
8
Chương 8: Tín vật định tình
9
Chương 9: Bí Mật Từ Ánh Trăng
10
Chương 10: Thanh âm quen thuộc
11
Chương 11: Sự thật kinh thiên động địa
12
Chương 12: Xử lý cái xác
13
Chương 13: Nấu xong bữa ăn người cũng chẳng còn
14
Chương 14: Tìm xác
15
Chương 15: Tìm xác 2
16
Chương 16: Gặp gỡ một tên nam nhân bệnh thần kinh
17
Chương 17: Gặp gỡ mỹ thiếu niên giữa bầy xác sống
18
Chương 18: Tinh hạch
19
Chương 19: Cùng nhau lên đường
20
Chương 20: Lên đường
21
Chương 21: Đê tiện vẫn hoàn đê tiện
22
Chương 22: Quyết định của Chính phủ
23
Chương 23: Là tên khốn nào dạy hư Tuấn Kiệt nhà cậu?
24
Chương 24: Người cũ lại xuất hiện rồi
25
Chương 25: Nhiệm vụ đầu tiên
26
Chương 26: Trả đũa
27
Chương 27: Nghênh chiến
28
Chương 28: Xuất hiện dị năng
29
Chương 29: Di chuyển đồ vật
30
Chương 30: Bạch tuộc khổng lồ
31
Chương 31: Buổi tối lãng mạn
32
Chương 32: Lời cảm ơn ngọt ngào
33
Chương 33: Thanh âm kỳ lạ
34
Chương 34: Thành viên mới
35
Chương 35: Gặp tên xấu xa tại trại trẻ mồ côi
36
Chương 36: Những miền ký ức xưa cũ
37
Chương 37: Thực vật biến dị
38
Chương 38: Tưởng chừng là anh
39
Chương 39: Hỡi thế gian, ái tình sao lắm khổ đau?
40
Chương 40: Rơi vào ngõ cụt
41
Chương 41: Trận ác chiến cùng lũ chuột biến dị
42
Chương 42: Mèo nhỏ xù lông
43
Chương 43: Khu an toàn Trí Dũng
44
Chương 44: Nũng nịu cùng cưng chiều
45
Chương 45: Cùng nhau nấu bữa tối
46
Chương 46: Thuốc đề cao thực lực
47
Chương 47: Dâm ma 1
48
Chương 48: Dâm ma 2
49
Chương 49: Chợ đêm
50
Chương 50: Hiện thực cuộc sống
51
Chương 51: Thực vật biến dị
52
Chương 52: Hạt giống
53
Chương 53: Tới nơi
54
Chương 54: Ác ma chốn học đường
55
Chương 55: Ngược dòng ký ức
56
Chương 56: Mộng đẹp hóa ác mộng
57
Chương 57: Chí Kiên nhưng không phải Chí Kiên
58
Chương 58: Cậu ấy là trăng sáng
59
Chương 59: Tự kết liễu chính mình
60
Chương 60: Sự thật dần hé lộ
61
Chương 61: Tương sinh tương khắc
62
Chương 62: Đối đầu cùng tiên nữ
63
Chương 63: Gặp lại
64
Chương 64: Đội quân xác sống bất ngờ tấn công
65
Chương 65: Dị năng thứ ba
66
Chương 66: Tỉnh lại
67
Chương 67: Hệ thống là quỷ keo kiệt
68
Chương 68: Hẹn hò
69
Chương 69: Nghỉ ngơi
70
Chương 70: Gặp lại người cần gặp
71
Chương 71: Chính thức gặp nhau
72
Chương 72: Xin hãy hiểu cho ba
73
Chương 73: Con bò rụng cọng lông, cây me rụng chiếc lá*
74
Chương 74: Xác chết dị hợm bên lề đường
75
Chương 75: Đàn ông ai chẳng giống nhau
76
Chương 76: Tắm rửa, rửa trôi đi vết nhơ
77
Chương 77: Trùm cuối lộ thanh
78
Chương 78: Yêu là khi anh bảo vệ em và em bảo vệ anh
79
Chương 79: Gặp lại đồng đội
80
Chương 80: Trao đổi tin tức
81
Chương 81: Kết thúc chặng đường cũ
82
Chương 82: Hận thù nhân đôi
83
Chương 83: Giun lớn đáng yêu
84
Chương 84: Lạc
85
Chương 85: Xé rách mặt nhau
86
Chương 86: Hơi thở của bậc vương giả
87
Chương 87: Trại giam dưới lòng đất
88
Chương 88: Gặp như không gặp
89
Chương 89 : Thành phẩm hoàn mỹ nhất.
90
Chương 90: Thi triều xác sống
91
Chương 91: Đánh nhau
92
Chương 92: Lộ
93
Chương 93: Hóa ra anh đã từng chết vì em
94
Chương 94: Giết
95
Chương 95: Chính là con của anh
96
Chương 96: Đó là con trai anh
97
Chương 97: Nhà
98
Chương 98: Ái tình xuất phát từ đâu
99
Chương 99: Chính Văn Hoàn

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play