Chương 3: Cây vạn tuế nở hoa

Chương 3: Cây vạn tuế nở hoa

Sau khi đến công ty, Cố Lâm vẫn như thường ngày đi một mạch đến văn phòng của mình, tuy nhiên trí óc lại có chút nâng nâng, lúc đi ngang qua trợ lý cất tiếng chào hỏi cũng không có phản ứng.

Thái độ lạnh nhạt, cộng với khuôn mặt đăm chiêu khiến trợ lý lạnh cả sống lưng.

“Mình không phải làm việc gì ra sai lầm chứ mà trông Cố tổng khủng bố như vậy.” Trợ lý thầm nghĩ.

Đúng vậy, không chỉ anh và cả công ty lúc này cũng đang sôi sục lên rồi. Đi đâu cũng thấy người bàn tán xem tổng tài hôm nay làm sao vậy.

Mọi người mỗi người một ý, chả mấy chốc cả công ty tựa như một cái chợ.

Cố Lâm xuống lầu lấy ly cà phê thì thấy mọi người đang túm tụm bàn chuyện bèn ho nhẹ một cái nhắc nhở. Mấy người đang nói nghe thấy tiếng ho mà giật nảy mình, ai ai cũng bằng tốc độ bàn thờ chào Cố Lâm một tiếng rồi ngồi vào bàn làm việc. Cả căn phòng bỗng lặng ngắt như tờ, ai cũng không dám ngẩng mặt lên nhìn mặt tổng giám đốc lúc này.

Vì vậy cho nên mới bỏ lỡ một màn tổng giám đốc nghiêm túc, chỉnh chu thường ngày trong mắt người khác hôm nay lại đưa tay nên gãi đầu nhìn nhân viên của mình khó hiểu.

Trong lòng còn tự hỏi rằng bản thân thật sự dọa người như vậy hay sao?

Thấy tổng giám đốc quay người rời đi mà không nói câu nào, cả đám không dám thở mạnh, chỉ chăm chăm hoàn thành nốt phần việc còn lại. Kết quả là hiệu suất làm việc của Cố thị hôm nay vô cùng tốt, ai cũng hoàn thành hết phần việc được giao, thậm chí là còn vượt chỉ tiêu.

Trợ lý đứng trước cửa phòng tổng giám đốc rối rắm. Hắn sợ a, hôm nay tổng tài thật quá khủng bố, khuôn mặt cứng nhắc không biểu tình đã đành, ánh mắt nhìn hắn cũng quái quái. Hắn cũng không dám vào xin chữ ký sợ bị mắng đuổi ra. Nhưng vì kỳ nghỉ cuối tuần, thôi thì chết cũng phải cố gắng.

Cốc… Cốc...

“Vào đi.”

“Tổng giám đốc, đây là văn kiện hợp tác với bên công ty Lam Hạ mời ngài ký nhận.” Lấy hết dũng khí tích góp được vài phút, trợ lý anh dũng nói.

Hạ, Cố Lâm nhìn chữ ấy mà ngẩn người. Anh nhớ đến cái người mà tức giận vì bị hắn hiểu nhầm lên tức giận lúc sáng. Môi hơi nhếch mang theo ý cười mà bản thân không hề hay biết. Cho đến khi trợ lý nhắc nhở mới biết mình đã ký nhầm tên của ai đó lên giấy. Được trợ lý nhắc nhở mới luống cuống gạch đi nhanh chóng rồi bảo anh photo lại một bản khác để mình ký.

Cứ ngỡ chuyện này đã xong, ai ngờ hắn lại bị tổng tài gọi lại để hỏi chuyện.

“Cậu có bạn gái rồi phải không?”

“Dạ. Đúng vậy.”

Trợ lý toát mồ hôi hột. Tổng tài đây là có chuyện gì? Chẳng lẽ là không hài lòng với tiến độ công việc của mình hiện tại nên định quở trách.

Cũng không đúng nha. Hắn tuy rằng yêu đương nhưng công việc vẫn hoàn thành rất tốt, cho dù ngày nào cũng phải làm đến tối muộn để cuối tuần có thể đi chơi cùng người yêu, nhưng chưa một lời oán trách.

“Chuyện đó... có phải tôi lại làm gì sai sót sao ạ?” Trợ lý lắp bắp nói.

“Không. Rất tốt.”

Trợ lý nghe vậy thì thở phào một hơi.

“Nhưng có chuyện này...”

Tim trợ lý không hiểu sao lại đạp nhanh liên hồi.

“Cậu căng thẳng.”

“Không... không hề.”

Thực chất là cực kỳ căng thẳng. Không hiểu sao bị cấp trên giữ lại, không hiểu sao bị cấp trên hỏi về chuyện đời tư. Hắn có muốn không căng thẳng cũng khó.

“Bạn gái cậu bình thường giận thì cậu làm như thế nào?”

“Ngài hỏi cái gì ạ?”

Trợ lý ngạc nhiên mở to mắt nhìn lại, giọng điệu khó tin mà hét lớn.

Cố Lâm nhíu mày nói lại:

“Tôi hỏi bình thường bạn gái cậu giận dỗi thì cậu làm như thế nào?”

Trợ lý lúc này mới ngẩn ra, gian nan mở miệng.

“Vậy phải xem sở thích của cô ấy là gì.”

“Tôi không biết.”

Trợ lý á khẩu. Đến bạn gái mình thích gì cũng không biết thì ngài còn mặt mũi đi hỏi tôi. Nhưng lời này hắn chỉ dám nói thầm trong đầu chứ không dám nói ra miệng.

“Vậy ngài có thể thử tặng hoa hoặc nữ trang, con gái bình thường đều thích những thứ như vậy.”

Cố Lâm gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

Lúc này, trái tim bị treo ngược của trợ lý mới bình ổn trở lại, đóng khẽ cửa phòng rồi ra ngoài.

Những ra đến bên ngoài, hắn mới ý thức được một chuyện.

Tổng tài của bọn hắn không phải mới lộ tin tức có vị hôn thê bỏ trốn hay sao? Giờ lại đi hỏi quà tặng bạn gái. Không lẽ...

Trợ lý rùng mình một cái, cảm thấy mình đã phát hiện ra một bí mật hào môn động trời, đủ để bản thân bị trục xuất khỏi trái đất này ngay lập tức.

Cứ tưởng mọi chuyện đã xong, nhưng không. Vị tổng tài nào đó lần đầu tiên làm chuyện này không hề có ý tha cho hắn.

“Cậu nghĩ tôi nên tặng hoa gì? Hoa hồng liệu có đại chà quá không?”

“Không hề. Hoa hồng vô cùng tốt.

“Cậu nghĩ tôi nên tặng trang sức của hãng A hay B?”

“Theo tôi thì là hãng này...”

...

Sau đó là một loạt những câu hỏi liên tục được đưa ra.

Trợ lý cảm thấy hôm nay mình chưa bị tổng tài hành đến chết đã là một kỳ tích.

Sự thật chứng minh, làm quân sư cho kẻ lần đầu biết yêu quả là một cực hình nhân gian, đặc biệt là loại gà mờ trong gà mờ như tổng giám đốc của bọn họ.

Trong khi đó, những nhân viên khác thấy điện thoại nội bộ trong phòng trợ lý liên tục vang lên, đã vậy hắn ta còn đi tới đi lui mãi tới phòng tổng giám đốc thì càng sợ hơn, cứ nghĩ có vấn đề nào đó vô cùng nghiêm trọng đang xảy ra.

Sau đó, giờ cơm trưa, cả công ty chứng kiến một màn mà cả đời này họ khó có thể quên. Tổng giám đốc của bọn họ lại trực tiếp đi xuống dưới đại sảnh để lấy hoa hồng đã đặt.

Ai ai cũng dụi mắt sợ bản thân đang nhìn nhầm, len lén nghị luận, người này một câu, người kia một câu, chả mấy chốc đã trở thành cái chợ.

Trợ lý đau đầu nhìn lượng công việc buổi chiều hoàn thành rõ ràng chỉ bằng một phần hai so với buổi sáng liền đau đầu không thôi. Cuối cùng vẫn lấy hết dũng khí gõ cửa phòng tổng giám đốc.

“Có chuyện gì?”

“Chuyện là... Chuyện là...” Trợ lý không biết phải mở lời như thế nào cho hợp. Không lẽ lại nói việc ngài yêu đương công khai khi vị hôn thê vừa bỏ trốn như vậy ảnh hưởng đến công ty.

“Có chuyện gì?” Cố Lâm khó hiểu nhìn trợ lý đang rối rắm. Ánh mắt khó hiểu nhìn về phía mình.

“Tôi cũng là làm ở công ty được gần năm năm, biết chuyện gì nên nói chuyện gì không nên nói, cũng biết là ngài mới yêu đương không dễ dàng gì. Nhưng cô Thẩm vừa như vậy, ngài... ngài cao điệu như vậy có chút không thích hợp.”

Cố Lâm là người như thế nào, hắn thông minh như vậy sao lại không hiểu ý của trợ lý đang muốn nói gì.

“Cậu yên tâm. Hoa đó là tặng cho Thẩm Hạ. Với lại, hai chúng tôi hiện tại đang sống chung.”

Mấy câu ngắn gọn nhưng lượng thông tin lại rất lớn.

Thứ nhất, đối tượng yêu đương của tổng tài bọn họ hiện không phải ai khác mà chính là vị hôn thê đã bỏ trốn trong miệng báo chí đang nhắc đến mấy hôm nay.

Thứ hai, hai người không những yêu đương mà còn đã bắt đầu sống chung.

Thứ ba, ý bảo bọn họ không cần nghĩ ngợi lung tung.

Trợ lý hồn vía trên mây đi ra khỏi phòng, lượng thông tin quá lớn khiến hắn tạm thời chưa xử lý kịp.

Mấy đồng nghiệp quan tâm tiến đến hỏi thì đều được hắn nói cho toàn bộ mọi chuyện. Đến lúc nhận ra thì đã muộn.

Trợ lý có chút chột dạ nhưng rất nhanh đã bình thường trở lại.

Tổng giám đốc dám nói thẳng với hắn như vậy chứng tỏ trước giờ không có ý định giấu diếm, cho nên hắn là đang giúp tổng tài tuyên truyền. Đúng, mọi chuyện chính là như vậy chứ không có gì khác.

Cho nên, chỉ trong một buổi chiều, cả công ty đều biết tổng tài đang nói chuyện yêu đương.

Cây vạn tuế cuối cùng cũng chịu nở hoa rồi.

Hot

Comments

Nguyệt Lee -)

Nguyệt Lee -)

trợ lí said : chỉ vì miếng cơm manh áo ಥ‿ಥ

2022-11-15

2

Mao Mao đại nhân

Mao Mao đại nhân

Cẩm ơn bạn nha

2022-10-28

0

💫✨Hyhy✨💫

💫✨Hyhy✨💫

Đại trà nhé tg ơi :))

2022-10-28

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Trực diện tỏ tình
2 Chương 2: Làm thế nào để xin lỗi
3 Chương 3: Cây vạn tuế nở hoa
4 Chương 4: Xin lỗi
5 Chương 5: Bắt đầu sống chung
6 Chương 6: Tô Minh Viễn đáng thương
7 Chương 7: Bẫy
8 Chương 8: Đối tượng tỏ tình là ai
9 Chương 9: Tỏ tình
10 Chương 10: Hợp đồng hôn nhân
11 Chương 11: Phát hiện đáng sợ
12 Chương 12: Tôi là vị hôn phu của cô ấy
13 Chương 13: Đối chọi gay gắt
14 Chương 14: Biến mất bữa tối
15 Chương 15: Bàn lại hợp đồng
16 Chương 16: Cố Lâm không dậy nổi
17 Chương 17: Cửa hàng “Ly hôn không khó”
18 Chương 18: Lại gặp Tô Minh Viễn
19 Chương 19: Sừng sao mọc càng nhiều càng tốt
20 Chương 20: Chuyện cũ
21 Chương 21: Trà xanh tìm đến cửa
22 Chương 22: Nụ hôn đầu đầy máu và nước mắt
23 Chương 23: Kẻ trộm không ngờ tới
24 Chương 24: Bất đắc dĩ
25 Chương 25: Say rượu
26 Chương 26: Rượu say làm loạn
27 Chương 27: Ánh mắt có vấn đề
28 Chương 28: Thân mật
29 Chương 29: Bữa tiệc kết thúc
30 Chương 30: Đầu tư
31 Chương 31: Thịt
32 Chương 32: Trừng phạt(1)
33 Chương 33: Trừng phạt(2)
34 Chương 34: Ngủ chung
35 Chương 35: Lạc Linh
36 Chương 36: Giúp đỡ
37 Chương 37: Chỉnh đốn công ty
38 Chương 38: Bại lộ
39 Chương 39: Cảm xúc của Cố Lâm
40 Chương 40: Niềm vui của Cố gia gia
41 Chương 41: Con chuột cuối cùng
42 Chương 42: Thấu hiểu
43 Chương 43: Thời hạn là một tháng
44 Chương 44: Quan hệ không đơn thuần
45 Chương 45: Dụ hoặc khó cưỡng(H nhẹ)
46 Chương 46: Điên cuồng
47 Chương 47: Truyện cũ của Nhạc Khả Linh
48 Chương 48: Ám ảnh
49 Chương 49: Thẩm Hạ hóa yêu tinh mê hoặc
50 Chương 50: Làm loạn
51 Chương 51: Cao tay
52 Chương 52: Tai nạn
53 Chương 53: Công tắc khởi động
54 Chương 54: Cầm thú (H)
55 Chương 55: Nhẹ nhàng tình cảm
56 Chương 56: Rời đi và quà tặng
57 Chương 57: Tiệc đính hôn và món quà bất ngờ
58 Chương 58: Thẩm Tu Nha
59 Chương 59: Trốn không thoát
60 Chương 60: Là vô tình hay cố ý
61 Chương 61: Cố Lâm, tôi chốt anh chắc rồi!
62 Chương 62: Hừ! Không ăn được, còn không chơi lưu manh được sao?
63 Chương 63: Âm mưu đen tối
64 Chương 64: Bị hạ thuốc
65 Chương 65: Thoả mãn(H)
66 Chương 66: Xử lý Từ Thanh
67 Chương 67: Hai vị cổ đông thần bí
68 Chương 68: Thẩm Hạ gặp nguy
69 Chương 69: Không biết hối cải
70 Chương 70: Cơ hội cuối cùng
71 Chương 71: Bệnh viện mê tình (H)
72 Chương 72: Cố Lâm, anh có chấp nhận em theo đuổi anh lại từ đầu không?
73 Chương 73: Phần thưởng
74 Chương 74: Tố Vân mất tích
75 Chương 75: Mỗi người một tính toán
76 Chương 76: Cắm trại tập thể
77 Chương 77: Đồ cosplay mèo nhỏ (H)
78 Chương 78: Nhạc Khả Linh mất trí nhớ
79 Chương 79: Cố Mạn Thanh thúc đẩy
80 Chương 80: Ý trời sắp đặt
81 Chương 81: Lấy lại tự tin
82 Chương 82: Công chúa và hoàng tử.
83 Chương 83: Đi tỏ tình hay bị tỏ tình
84 Chương 84: Nhạc Khả Linh đến ở nhờ
85 Chương 85: Lại xảy ra chuyện
86 Chương 86: Tương kế tựu kế
87 Chương 87: Thứ hắn muốn bọn họ vốn liền cho không được.
88 Chương 88: Âm mưu thâm độc
89 Chương 89: Cố Lâm trở về
90 Chương 90: Bữa cơm cuối cùng
91 Chương 91: Thẩm Hạ bắt đầu phản kích
92 Chương 92: Hôm nay tôi đến đây là để đòi nợ
93 Chương 93: Bạn bè xa lánh
94 Chương 94: Cố Lâm là đồ đáng ghét
95 Chương 95: Sập bẫy
96 Chương 96: Nghi ngờ
97 Chương 97: Cách để chuộc lỗi
98 Chương 98: Mang thai
99 Chương 99: Thẩm Hạ mất tích
100 Chương 100: Tìm kiếm tung tích
101 Chương 101: Hai đời và vết thương không thể lành lại
102 Chương 102: Tô Minh Viễn là đồ điên
103 Chương 103: Đau khổ
104 Chương 104: Cứu thoát
105 Chương 105: Xa lạ
106 Chương 106: Thẳng thắn
107 Chương 107: Không cách nào trở lại như trước được nữa
108 Chương 108: Mộc Diệu bày kế
109 Chương 109: Trần gia đại thiếu gia
110 Chương 110: Cố Lâm ghen
111 Chương 111: Quyết tâm
112 Chương 112: Nấu cơm
113 Chương 113: Thay đổi
114 Chương 114: Buông xuống
115 Chương 115: Bị ám sát
116 Chương 116: Cố Hải chết
117 Chương 117: Lâm Hinh cũng đã chết
118 Chương 118: Đám cưới
119 Chương 119: Tô Minh Viễn kết cục
120 Chương 120: Kết thúc
121 Ngoại truyện 1: Nguồn gốc của hôn ước
122 Ngoại truyện 2: Tình anh em chắc có bền lâu
123 Ngoại truyện 3: Truyền kỳ của bệnh viện
Chapter

Updated 123 Episodes

1
Chương 1: Trực diện tỏ tình
2
Chương 2: Làm thế nào để xin lỗi
3
Chương 3: Cây vạn tuế nở hoa
4
Chương 4: Xin lỗi
5
Chương 5: Bắt đầu sống chung
6
Chương 6: Tô Minh Viễn đáng thương
7
Chương 7: Bẫy
8
Chương 8: Đối tượng tỏ tình là ai
9
Chương 9: Tỏ tình
10
Chương 10: Hợp đồng hôn nhân
11
Chương 11: Phát hiện đáng sợ
12
Chương 12: Tôi là vị hôn phu của cô ấy
13
Chương 13: Đối chọi gay gắt
14
Chương 14: Biến mất bữa tối
15
Chương 15: Bàn lại hợp đồng
16
Chương 16: Cố Lâm không dậy nổi
17
Chương 17: Cửa hàng “Ly hôn không khó”
18
Chương 18: Lại gặp Tô Minh Viễn
19
Chương 19: Sừng sao mọc càng nhiều càng tốt
20
Chương 20: Chuyện cũ
21
Chương 21: Trà xanh tìm đến cửa
22
Chương 22: Nụ hôn đầu đầy máu và nước mắt
23
Chương 23: Kẻ trộm không ngờ tới
24
Chương 24: Bất đắc dĩ
25
Chương 25: Say rượu
26
Chương 26: Rượu say làm loạn
27
Chương 27: Ánh mắt có vấn đề
28
Chương 28: Thân mật
29
Chương 29: Bữa tiệc kết thúc
30
Chương 30: Đầu tư
31
Chương 31: Thịt
32
Chương 32: Trừng phạt(1)
33
Chương 33: Trừng phạt(2)
34
Chương 34: Ngủ chung
35
Chương 35: Lạc Linh
36
Chương 36: Giúp đỡ
37
Chương 37: Chỉnh đốn công ty
38
Chương 38: Bại lộ
39
Chương 39: Cảm xúc của Cố Lâm
40
Chương 40: Niềm vui của Cố gia gia
41
Chương 41: Con chuột cuối cùng
42
Chương 42: Thấu hiểu
43
Chương 43: Thời hạn là một tháng
44
Chương 44: Quan hệ không đơn thuần
45
Chương 45: Dụ hoặc khó cưỡng(H nhẹ)
46
Chương 46: Điên cuồng
47
Chương 47: Truyện cũ của Nhạc Khả Linh
48
Chương 48: Ám ảnh
49
Chương 49: Thẩm Hạ hóa yêu tinh mê hoặc
50
Chương 50: Làm loạn
51
Chương 51: Cao tay
52
Chương 52: Tai nạn
53
Chương 53: Công tắc khởi động
54
Chương 54: Cầm thú (H)
55
Chương 55: Nhẹ nhàng tình cảm
56
Chương 56: Rời đi và quà tặng
57
Chương 57: Tiệc đính hôn và món quà bất ngờ
58
Chương 58: Thẩm Tu Nha
59
Chương 59: Trốn không thoát
60
Chương 60: Là vô tình hay cố ý
61
Chương 61: Cố Lâm, tôi chốt anh chắc rồi!
62
Chương 62: Hừ! Không ăn được, còn không chơi lưu manh được sao?
63
Chương 63: Âm mưu đen tối
64
Chương 64: Bị hạ thuốc
65
Chương 65: Thoả mãn(H)
66
Chương 66: Xử lý Từ Thanh
67
Chương 67: Hai vị cổ đông thần bí
68
Chương 68: Thẩm Hạ gặp nguy
69
Chương 69: Không biết hối cải
70
Chương 70: Cơ hội cuối cùng
71
Chương 71: Bệnh viện mê tình (H)
72
Chương 72: Cố Lâm, anh có chấp nhận em theo đuổi anh lại từ đầu không?
73
Chương 73: Phần thưởng
74
Chương 74: Tố Vân mất tích
75
Chương 75: Mỗi người một tính toán
76
Chương 76: Cắm trại tập thể
77
Chương 77: Đồ cosplay mèo nhỏ (H)
78
Chương 78: Nhạc Khả Linh mất trí nhớ
79
Chương 79: Cố Mạn Thanh thúc đẩy
80
Chương 80: Ý trời sắp đặt
81
Chương 81: Lấy lại tự tin
82
Chương 82: Công chúa và hoàng tử.
83
Chương 83: Đi tỏ tình hay bị tỏ tình
84
Chương 84: Nhạc Khả Linh đến ở nhờ
85
Chương 85: Lại xảy ra chuyện
86
Chương 86: Tương kế tựu kế
87
Chương 87: Thứ hắn muốn bọn họ vốn liền cho không được.
88
Chương 88: Âm mưu thâm độc
89
Chương 89: Cố Lâm trở về
90
Chương 90: Bữa cơm cuối cùng
91
Chương 91: Thẩm Hạ bắt đầu phản kích
92
Chương 92: Hôm nay tôi đến đây là để đòi nợ
93
Chương 93: Bạn bè xa lánh
94
Chương 94: Cố Lâm là đồ đáng ghét
95
Chương 95: Sập bẫy
96
Chương 96: Nghi ngờ
97
Chương 97: Cách để chuộc lỗi
98
Chương 98: Mang thai
99
Chương 99: Thẩm Hạ mất tích
100
Chương 100: Tìm kiếm tung tích
101
Chương 101: Hai đời và vết thương không thể lành lại
102
Chương 102: Tô Minh Viễn là đồ điên
103
Chương 103: Đau khổ
104
Chương 104: Cứu thoát
105
Chương 105: Xa lạ
106
Chương 106: Thẳng thắn
107
Chương 107: Không cách nào trở lại như trước được nữa
108
Chương 108: Mộc Diệu bày kế
109
Chương 109: Trần gia đại thiếu gia
110
Chương 110: Cố Lâm ghen
111
Chương 111: Quyết tâm
112
Chương 112: Nấu cơm
113
Chương 113: Thay đổi
114
Chương 114: Buông xuống
115
Chương 115: Bị ám sát
116
Chương 116: Cố Hải chết
117
Chương 117: Lâm Hinh cũng đã chết
118
Chương 118: Đám cưới
119
Chương 119: Tô Minh Viễn kết cục
120
Chương 120: Kết thúc
121
Ngoại truyện 1: Nguồn gốc của hôn ước
122
Ngoại truyện 2: Tình anh em chắc có bền lâu
123
Ngoại truyện 3: Truyền kỳ của bệnh viện

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play