Chương 5: Bắt đầu sống chung

Chương 5: Bắt đầu sống chung

Thẩm Hạ nhìn cả một tầng khách sạn đều được mẹ cô bỏ tiền ra thuê lại, sau đó trang hoàng thật lộng lẫy. Hơn nữa, cái khung cảnh còn quen thuộc đến lạ kỳ. Cũng là màu vàng cổ kính, cũng là dưới ánh nến đầy lãng mạn, cùng với bó hoa hồng dỏ rực nổi bật hơn hẳn nằm ở chính giữa cái bàn duy nhất tại đây. Nếu không phải là mẹ cô chuẩn bị thì Thẩm Hạ có lẽ còn nghĩ là ai đó đang cố tính chơi xỏ cô đâu.

Thẩm Hạ đỡ chán lén nhìn về phía người bên cạnh, thấy hắn chỉ nhíu mày một cái thật nhẹ rồi nhanh chóng giãn ra mới vỗ ngực yên tâm. Cô cứng nhắc mời Cố Lâm ngồi xuống rồi gọi phục vụ bê những món đã chuẩn bị sẵn lên trên bàn. Mấy món này là do mẹ cô sau một buổi chiều đàm đạo nhân sinh cùng với “mẹ chồng” tương lai sau đó đúc kết ra được.

Những món ăn đẹp mắt, tinh tế với cách trang trí tỉ mỉ được bê nên nhưng Thẩm Hạ càng nhìn lại càng không tài nào cười nổi. Ai có thể nói cho cô biết người đàn ông đẹp trai, tám múi cơ bụng chắc nịch cùng cái biệt danh như thể động vật anh thịt bị mọi người né tránh cùng nể phục trên thương trường tại sao lại thích toàn đồ chay được hay không?

Rau... rau... Gần như tất cả đều là rau. Súp chay, món xào chay, thịt chay,... Mọi thứ cứ gọi là thuộc dạng thức ăn khỏe mạnh cực điểm. Thứ duy nhất có mùi thịt chính là phần bít tết nhỏ xíu đã được làm chín đến tận bảy phần.

Thẩm Hạ như thể ngậm đắng nuốt cay mà ăn xuống. Trời mới biết, thứ cô từ nhỏ ghét ăn nhất chính là rau xanh, thay vào đó cô chỉ thích ăn thịt và thịt. Với cô thì chỉ có thịt mới là chân ái cuộc sống, còn những thứ khác chỉ là phù vân.

Thẩm Hạ nhìn người đàn ông đối diện vẫn giữ yên lặng suốt từ lúc tới nơi này đến bây giờ, gian nan mở miệng nói:

“Chuyện hôm trước tôi thành thật xin lỗi. Tôi là có lý do khó nói riêng nên mới...”

“Vậy thì không cần nói nữa.”

“Hả. Anh nói cái gì?” Thẩm Hạ như không tin vào tai mình mà lớn tiếng hỏi lại.

“Tôi không điếc.”

Thẩm Hạ biết mình thất thố liền nhẹ cười làm hòa rồi thấp giọng hỏi:

“Anh thực sự không để ý?”

“Đương nhiên để ý. Tôi không nghĩ sẽ có người không để ý việc người khác vứt quà của bản thân xuống đất. Nhưng cũng là tôi có lỗi trước, chuyện đó cứ coi như hòa nhau đi.”

Cố Lâm trước giờ không phải hạng người nhỏ nhen, ít nhất là đối với phụ nữ. Vốn dĩ, chuyện này là do anh có lỗi trước, hôm Thẩm Hạ đến xin lỗi không nhưng hiểu nhầm cô mà thái độ không tính là tốt. Với lại, biểu hiện mất bình tĩnh, đôi mắt tựa như tu la từ địa ngục khi nhìn thấy sợi dây chuyền mà hắn đem tới mới đáng quan tâm.

Tuy có hơi tò mò nhưng không đến nỗi nhất thiết phải biết, Thẩm Hạ không muốn nói, hắn cũng không rảnh để hỏi. Mọi chuyện cứ vậy cho qua là tốt nhất cho cả hai.

“Vậy chuyện sống chung của chúng ta thì sao?”

Cô vốn là muốn nói rằng chúng ta đã như vậy hay là đừng sống chung nữa đi, nhưng ngại với dâm uy của mẹ cô ở nhà, lại không thể không đổi lại lời muốn nói. Hơn nữa, cô làm ra gây ra chuyện lớn như vậy, Cố Lâm hẳn cũng không hoan nghênh cô ở nhà của anh ta đâu nhỉ?

Bị đôi mắt sáng quắc của Thẩm Hạ nhìn chằm chằm, Cố Lâm vẫn không hề hấn gì bình tĩnh nói:

“Nếu người lớn hai bên muốn thì cứ để như vậy đi. Tôi không có ý kiến.”

Không có ý kiến cái gì mà không có ý kiến. Anh không biết phải đứng lên đấu tranh chống lại chủ nghĩa cường quyền hay sao? Rõ ràng là một người đàn ông đầu đội trời, chân đạp đất, là người đàn ông hoàng kim nằm trong top đầu những người được phụ nữ hi vọng gả cho nhất, ấy vậy mà lại không có chính kiến, không có lập trường, mẹ bảo gì là làm vậy, Cố Lâm anh quả nhiên là tên tồi tệ.

Mà nghĩ lại thì mình cũng không hơn được anh ta là bao nhỉ?

Mới nghĩ đến cảnh hôm nay không giảng hòa được về đến nhà, đôi mắt như hai cái tia laze của mẹ sẽ chiếu xuống, sau đó cô sẽ bị chất vấn, hỏi ngọn ngành đầu đuôi, từ đó chuỗi ngày đau khổ mới chính thức bắt đầu. Đúng là mới nghĩ đến thôi đã nổi hết cả da gà.

Đến đây, ánh mắt từ thù địch, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép của Thẩm Hạ nhìn Cố Lâm bỗng trở thành ánh mắt đồng tình như thể hai người là hai kẻ đồng mệnh tương liên.

“Đầu óc vị Hạ tiểu thư này hình như không được bình thường cho lắm thì phải.” - Cố Lâm thầm nghĩ.

Chuyện sống chung cứ nhẹ nhàng như vậy được định ra.

Ở một bên khác, một người đứng ở bên kia đường nhìn chằm chằm vào hai người đang ăn và trò chuyện vui vẻ trên tầng thượng của khách sạn, đôi mắt nheo lại dữ dội. Hắn ta đưa tay lên đấm thật mạnh vào tường, móng tay đâm sâu vào da thịt làm máu tươi chảy xuống thành từng giọt mới chịu thu tay lại.

Hay cho một Thẩm Hạ, hay cho một Cố Lâm, ấy vậy mà lại dám phá vỡ kế hoạch hoàn mỹ mà hắn mất công gầy dựng lên. Mà cũng không sao, nếu Thẩm Hạ đã tuyệt tình như vậy thì cũng đừng trách hắn không nể nang tình cũ. Lúc trước còn định khi kế hoạch thành công thì tha cho cô ta một con đường sống, coi như là thù lao đi theo hắn mấy năm nay. Nhưng bây giờ, hắn xem ra cũng không cần làm việc thừa thãi.

Người đàn ông kia ngoảnh lại nhìn thật sâu vào sân thượng, một lúc sau mới quay đầu bước lên xe rời đi. Trên xe, một người phụ nữ quần áo không chỉnh tề đang ngồi vắt chân quyến rũ, thấy người kia bước vào liền nhịn không được mà ngã vào lòng, đôi môi đỏ mọng quyến rũ nở nụ cười chào đón.

Nếu Thẩm Hạ ở đây chắc chắn có thể nhận ra đây chính là hai người đã hại cô kiếp trước cửa nát nhà tan, Tô Minh Viễn và Lâm Hinh.

Kiếp này sống lại, Thẩm Hạ không theo đúng kế hoạch chạy trốn ra nước ngoài cùng Tô Minh Viễn nên mấy ngày nay, hắn ta đều đi khắp nơi tìm cô, thậm chí còn đến cửa giả làm bạn học hỏi thăm xem mấy hôm nay lại không thấy cô đến trường, ai ngờ chưa bước vào đến cửa đã bị mẹ Thẩm nhìn thấy đuổi đi.

Này cũng phải quy vào công lao từ lời nói dối của Thẩm Hạ. Cô nói Tô Minh Viễn chính là tra nam lừa gạt tình cảm của cô. Cô nói hai người quen nhau ba năm, cô liền theo đuổi anh ta ba năm nhưng người ta vẫn úp mở không chịu, ngoài sáng trong tối lừa gạt tình cảm, đã vậy còn lén lút hẹn hò với người khác. Thẩm Hạ sau khi biết được liền từ bỏ, ai ngờ người này bám riết không tha.

Còn về chiếc vòng cổ mà Cố Lâm tặng cô cũng chính là chiếc vòng cổ mà tên tra nam kia đã hứa sẽ tặng cô khi có đủ tiền. Do đó lúc nhìn thấy vòng cổ kia lại nghĩ ngay đến quãng thời gian đen tối ấy nên mới không chịu được kích thích làm ra những hành động như vậy.

Mẹ Thẩm nghe con gái bị người ta làm thành lốp dự phòng mà đối đãi thì làm gì có chuyện để yên, đã vậy Tô Minh Viễn lại còn dám lởn vởn ở gần nhà họ liền sai bảo vệ coi hắn như kẻ trộm mà giáo huấn một trận.

Những điều này Thẩm Hạ không hề biết, cô vẫn yên ổn ở lại nhà của Cố Lâm. Nói là sống chung nhưng một ngày ba bữa cũng chưa gặp nổi nhau đến một lần. Cố Lâm dậy rất sớm để đi làm, lúc đó cô vẫn nằm gói gọn trong chiếc chăn thơm tho ấm áp, tối đến khi hắn về đến nhà thì cô đã ngủ từ lúc nào. Đến cả ngày nghỉ cũng vậy, Cố Lâm sẽ giành phần lớn thời gian để làm việc tại nhà, còn Thẩm Hạ lại nằm lì ở trong phòng nghiên cứu thị trường. Tóm lại có thể tóm gọn việc sống chung của hai người lại bằng hai từ “nhàm chán".

Hot

Comments

Mao Mao đại nhân

Mao Mao đại nhân

Không đâu bạn cần lắm góp ý đó 😘😘😘

2022-10-28

1

💫✨Hyhy✨💫

💫✨Hyhy✨💫

Chỗ này là “đỡ trán” nhé

2022-10-28

1

💫✨Hyhy✨💫

💫✨Hyhy✨💫

Mình cảm thấy truyện rất hay nhưng vẫn còn một số lỗi chính tả nên sẽ cmt một tí mong tg sẽ ko phiền lòng nhé 🥰 góp ý tích cực thoi ạ ;))

2022-10-28

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Trực diện tỏ tình
2 Chương 2: Làm thế nào để xin lỗi
3 Chương 3: Cây vạn tuế nở hoa
4 Chương 4: Xin lỗi
5 Chương 5: Bắt đầu sống chung
6 Chương 6: Tô Minh Viễn đáng thương
7 Chương 7: Bẫy
8 Chương 8: Đối tượng tỏ tình là ai
9 Chương 9: Tỏ tình
10 Chương 10: Hợp đồng hôn nhân
11 Chương 11: Phát hiện đáng sợ
12 Chương 12: Tôi là vị hôn phu của cô ấy
13 Chương 13: Đối chọi gay gắt
14 Chương 14: Biến mất bữa tối
15 Chương 15: Bàn lại hợp đồng
16 Chương 16: Cố Lâm không dậy nổi
17 Chương 17: Cửa hàng “Ly hôn không khó”
18 Chương 18: Lại gặp Tô Minh Viễn
19 Chương 19: Sừng sao mọc càng nhiều càng tốt
20 Chương 20: Chuyện cũ
21 Chương 21: Trà xanh tìm đến cửa
22 Chương 22: Nụ hôn đầu đầy máu và nước mắt
23 Chương 23: Kẻ trộm không ngờ tới
24 Chương 24: Bất đắc dĩ
25 Chương 25: Say rượu
26 Chương 26: Rượu say làm loạn
27 Chương 27: Ánh mắt có vấn đề
28 Chương 28: Thân mật
29 Chương 29: Bữa tiệc kết thúc
30 Chương 30: Đầu tư
31 Chương 31: Thịt
32 Chương 32: Trừng phạt(1)
33 Chương 33: Trừng phạt(2)
34 Chương 34: Ngủ chung
35 Chương 35: Lạc Linh
36 Chương 36: Giúp đỡ
37 Chương 37: Chỉnh đốn công ty
38 Chương 38: Bại lộ
39 Chương 39: Cảm xúc của Cố Lâm
40 Chương 40: Niềm vui của Cố gia gia
41 Chương 41: Con chuột cuối cùng
42 Chương 42: Thấu hiểu
43 Chương 43: Thời hạn là một tháng
44 Chương 44: Quan hệ không đơn thuần
45 Chương 45: Dụ hoặc khó cưỡng(H nhẹ)
46 Chương 46: Điên cuồng
47 Chương 47: Truyện cũ của Nhạc Khả Linh
48 Chương 48: Ám ảnh
49 Chương 49: Thẩm Hạ hóa yêu tinh mê hoặc
50 Chương 50: Làm loạn
51 Chương 51: Cao tay
52 Chương 52: Tai nạn
53 Chương 53: Công tắc khởi động
54 Chương 54: Cầm thú (H)
55 Chương 55: Nhẹ nhàng tình cảm
56 Chương 56: Rời đi và quà tặng
57 Chương 57: Tiệc đính hôn và món quà bất ngờ
58 Chương 58: Thẩm Tu Nha
59 Chương 59: Trốn không thoát
60 Chương 60: Là vô tình hay cố ý
61 Chương 61: Cố Lâm, tôi chốt anh chắc rồi!
62 Chương 62: Hừ! Không ăn được, còn không chơi lưu manh được sao?
63 Chương 63: Âm mưu đen tối
64 Chương 64: Bị hạ thuốc
65 Chương 65: Thoả mãn(H)
66 Chương 66: Xử lý Từ Thanh
67 Chương 67: Hai vị cổ đông thần bí
68 Chương 68: Thẩm Hạ gặp nguy
69 Chương 69: Không biết hối cải
70 Chương 70: Cơ hội cuối cùng
71 Chương 71: Bệnh viện mê tình (H)
72 Chương 72: Cố Lâm, anh có chấp nhận em theo đuổi anh lại từ đầu không?
73 Chương 73: Phần thưởng
74 Chương 74: Tố Vân mất tích
75 Chương 75: Mỗi người một tính toán
76 Chương 76: Cắm trại tập thể
77 Chương 77: Đồ cosplay mèo nhỏ (H)
78 Chương 78: Nhạc Khả Linh mất trí nhớ
79 Chương 79: Cố Mạn Thanh thúc đẩy
80 Chương 80: Ý trời sắp đặt
81 Chương 81: Lấy lại tự tin
82 Chương 82: Công chúa và hoàng tử.
83 Chương 83: Đi tỏ tình hay bị tỏ tình
84 Chương 84: Nhạc Khả Linh đến ở nhờ
85 Chương 85: Lại xảy ra chuyện
86 Chương 86: Tương kế tựu kế
87 Chương 87: Thứ hắn muốn bọn họ vốn liền cho không được.
88 Chương 88: Âm mưu thâm độc
89 Chương 89: Cố Lâm trở về
90 Chương 90: Bữa cơm cuối cùng
91 Chương 91: Thẩm Hạ bắt đầu phản kích
92 Chương 92: Hôm nay tôi đến đây là để đòi nợ
93 Chương 93: Bạn bè xa lánh
94 Chương 94: Cố Lâm là đồ đáng ghét
95 Chương 95: Sập bẫy
96 Chương 96: Nghi ngờ
97 Chương 97: Cách để chuộc lỗi
98 Chương 98: Mang thai
99 Chương 99: Thẩm Hạ mất tích
100 Chương 100: Tìm kiếm tung tích
101 Chương 101: Hai đời và vết thương không thể lành lại
102 Chương 102: Tô Minh Viễn là đồ điên
103 Chương 103: Đau khổ
104 Chương 104: Cứu thoát
105 Chương 105: Xa lạ
106 Chương 106: Thẳng thắn
107 Chương 107: Không cách nào trở lại như trước được nữa
108 Chương 108: Mộc Diệu bày kế
109 Chương 109: Trần gia đại thiếu gia
110 Chương 110: Cố Lâm ghen
111 Chương 111: Quyết tâm
112 Chương 112: Nấu cơm
113 Chương 113: Thay đổi
114 Chương 114: Buông xuống
115 Chương 115: Bị ám sát
116 Chương 116: Cố Hải chết
117 Chương 117: Lâm Hinh cũng đã chết
118 Chương 118: Đám cưới
119 Chương 119: Tô Minh Viễn kết cục
120 Chương 120: Kết thúc
121 Ngoại truyện 1: Nguồn gốc của hôn ước
122 Ngoại truyện 2: Tình anh em chắc có bền lâu
123 Ngoại truyện 3: Truyền kỳ của bệnh viện
Chapter

Updated 123 Episodes

1
Chương 1: Trực diện tỏ tình
2
Chương 2: Làm thế nào để xin lỗi
3
Chương 3: Cây vạn tuế nở hoa
4
Chương 4: Xin lỗi
5
Chương 5: Bắt đầu sống chung
6
Chương 6: Tô Minh Viễn đáng thương
7
Chương 7: Bẫy
8
Chương 8: Đối tượng tỏ tình là ai
9
Chương 9: Tỏ tình
10
Chương 10: Hợp đồng hôn nhân
11
Chương 11: Phát hiện đáng sợ
12
Chương 12: Tôi là vị hôn phu của cô ấy
13
Chương 13: Đối chọi gay gắt
14
Chương 14: Biến mất bữa tối
15
Chương 15: Bàn lại hợp đồng
16
Chương 16: Cố Lâm không dậy nổi
17
Chương 17: Cửa hàng “Ly hôn không khó”
18
Chương 18: Lại gặp Tô Minh Viễn
19
Chương 19: Sừng sao mọc càng nhiều càng tốt
20
Chương 20: Chuyện cũ
21
Chương 21: Trà xanh tìm đến cửa
22
Chương 22: Nụ hôn đầu đầy máu và nước mắt
23
Chương 23: Kẻ trộm không ngờ tới
24
Chương 24: Bất đắc dĩ
25
Chương 25: Say rượu
26
Chương 26: Rượu say làm loạn
27
Chương 27: Ánh mắt có vấn đề
28
Chương 28: Thân mật
29
Chương 29: Bữa tiệc kết thúc
30
Chương 30: Đầu tư
31
Chương 31: Thịt
32
Chương 32: Trừng phạt(1)
33
Chương 33: Trừng phạt(2)
34
Chương 34: Ngủ chung
35
Chương 35: Lạc Linh
36
Chương 36: Giúp đỡ
37
Chương 37: Chỉnh đốn công ty
38
Chương 38: Bại lộ
39
Chương 39: Cảm xúc của Cố Lâm
40
Chương 40: Niềm vui của Cố gia gia
41
Chương 41: Con chuột cuối cùng
42
Chương 42: Thấu hiểu
43
Chương 43: Thời hạn là một tháng
44
Chương 44: Quan hệ không đơn thuần
45
Chương 45: Dụ hoặc khó cưỡng(H nhẹ)
46
Chương 46: Điên cuồng
47
Chương 47: Truyện cũ của Nhạc Khả Linh
48
Chương 48: Ám ảnh
49
Chương 49: Thẩm Hạ hóa yêu tinh mê hoặc
50
Chương 50: Làm loạn
51
Chương 51: Cao tay
52
Chương 52: Tai nạn
53
Chương 53: Công tắc khởi động
54
Chương 54: Cầm thú (H)
55
Chương 55: Nhẹ nhàng tình cảm
56
Chương 56: Rời đi và quà tặng
57
Chương 57: Tiệc đính hôn và món quà bất ngờ
58
Chương 58: Thẩm Tu Nha
59
Chương 59: Trốn không thoát
60
Chương 60: Là vô tình hay cố ý
61
Chương 61: Cố Lâm, tôi chốt anh chắc rồi!
62
Chương 62: Hừ! Không ăn được, còn không chơi lưu manh được sao?
63
Chương 63: Âm mưu đen tối
64
Chương 64: Bị hạ thuốc
65
Chương 65: Thoả mãn(H)
66
Chương 66: Xử lý Từ Thanh
67
Chương 67: Hai vị cổ đông thần bí
68
Chương 68: Thẩm Hạ gặp nguy
69
Chương 69: Không biết hối cải
70
Chương 70: Cơ hội cuối cùng
71
Chương 71: Bệnh viện mê tình (H)
72
Chương 72: Cố Lâm, anh có chấp nhận em theo đuổi anh lại từ đầu không?
73
Chương 73: Phần thưởng
74
Chương 74: Tố Vân mất tích
75
Chương 75: Mỗi người một tính toán
76
Chương 76: Cắm trại tập thể
77
Chương 77: Đồ cosplay mèo nhỏ (H)
78
Chương 78: Nhạc Khả Linh mất trí nhớ
79
Chương 79: Cố Mạn Thanh thúc đẩy
80
Chương 80: Ý trời sắp đặt
81
Chương 81: Lấy lại tự tin
82
Chương 82: Công chúa và hoàng tử.
83
Chương 83: Đi tỏ tình hay bị tỏ tình
84
Chương 84: Nhạc Khả Linh đến ở nhờ
85
Chương 85: Lại xảy ra chuyện
86
Chương 86: Tương kế tựu kế
87
Chương 87: Thứ hắn muốn bọn họ vốn liền cho không được.
88
Chương 88: Âm mưu thâm độc
89
Chương 89: Cố Lâm trở về
90
Chương 90: Bữa cơm cuối cùng
91
Chương 91: Thẩm Hạ bắt đầu phản kích
92
Chương 92: Hôm nay tôi đến đây là để đòi nợ
93
Chương 93: Bạn bè xa lánh
94
Chương 94: Cố Lâm là đồ đáng ghét
95
Chương 95: Sập bẫy
96
Chương 96: Nghi ngờ
97
Chương 97: Cách để chuộc lỗi
98
Chương 98: Mang thai
99
Chương 99: Thẩm Hạ mất tích
100
Chương 100: Tìm kiếm tung tích
101
Chương 101: Hai đời và vết thương không thể lành lại
102
Chương 102: Tô Minh Viễn là đồ điên
103
Chương 103: Đau khổ
104
Chương 104: Cứu thoát
105
Chương 105: Xa lạ
106
Chương 106: Thẳng thắn
107
Chương 107: Không cách nào trở lại như trước được nữa
108
Chương 108: Mộc Diệu bày kế
109
Chương 109: Trần gia đại thiếu gia
110
Chương 110: Cố Lâm ghen
111
Chương 111: Quyết tâm
112
Chương 112: Nấu cơm
113
Chương 113: Thay đổi
114
Chương 114: Buông xuống
115
Chương 115: Bị ám sát
116
Chương 116: Cố Hải chết
117
Chương 117: Lâm Hinh cũng đã chết
118
Chương 118: Đám cưới
119
Chương 119: Tô Minh Viễn kết cục
120
Chương 120: Kết thúc
121
Ngoại truyện 1: Nguồn gốc của hôn ước
122
Ngoại truyện 2: Tình anh em chắc có bền lâu
123
Ngoại truyện 3: Truyền kỳ của bệnh viện

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play