Nhân lúc thời gian vẫn còn sớm, chúng tôi cùng nhau xuống thị trấn dạo chơi.
Khung cảnh xung quanh thật náo nhiệt và ồn ào. Có rất nhiều quán xá và người dân, họ vui vẻ buôn bán tấp nập.
Thái Vũ kéo tôi đi đến quầy bán trang sức, "Á sư huynh, huynh thấy cây trâm này như thế nào , đẹp không."
Cây trâm có màu bạc, được đính vài bông hoa tim tím, nhìn vô cùng tỉ mỉ và đẹp. Tôi gật đầu khen: " Đẹp lắm."
Muội ấy mỉm cười chúm chím rồi quay sang hỏi ông chủ: " Ông chủ cây trâm này bao nhiêu tiền thế?"
Ông ta lượn đôi mắt nhìn bọn tôi tử trên xuống dưới, vuốt râu đáp: "Cây trâm Ngọc Bích này rất quý hiếm, ở quán ta chỉ có duy nhất 1 chiếc mới nhập về, chính là chiếc trâm mà cô nương đang cầm đó."
Thái Vũ không muốn đôi co thời gian của mình với ông ta, "Vậy rốt cuộc cây trâm này bao nhiêu? Ngươi ra giá đi."
Ông chủ liền giơ ra năm ngón tay để nói giá.
"Hửm 5 viên tinh thạch hả?" Tôi hỏi.
Ông ta nở một nụ cười gian xảo, "Năm mươi viên tinh thạch."
Với cái giá này thực sự khá là đắt so với mấy cây trâm khác, có vẻ ông chủ đang chặt chém để kiếm thêm lợi nhuận. Tôi còn chưa kịp phản ứng thì Thái VŨ đã tức giận đùng đùng, đập mạnh xuống bàn, "Cái gì? Ông đi ăn cướp còn nhanh hơn đó."
Tôi gật gù đồng tình, "Đúng vậy, chúng ta đi chỗ khác mua."
Ông ta thấy tình hình tăng giá không ổn bèn gạ gẫm bán theo giá mà chúng tôi đưa ra. Vì vậy bọn tôi quay lại thương lượng giá cả với ông chủ. Nhưng mà là Thái Vũ trả giá , chứ tôi chả biết cái quái gì về việc buôn bán này. Đang nhàn nhã ngắm nhìn những viên đá quý thượng hạn, một viên ngọc bội màu thạch anh thu hút sự chú ý của tôi. Viên ngọc nồng đậm linh khí, có vẻ là một món đồ rất tốt. Tôi đề nghị hệ thống quét dùm mình. Sau vài giây, đã có kết quả khảo sát:*Viên ngọc thạch anh này bên trong nó chứa một không gian bí ẩn, người có thể dùng nó để ấp trứng Bạch Xà. Bởi bên trong viên thạch anh này là cả một Bắc Cực , không khí cực kì lạnh, rất thích hợp với sự phát triển của Bạch Xà.*
Tôi vui mừng cầm lấy viên ngọc bội tính quay sang hỏi ông chủ giá nhưng mà sư muội và chủ quán vẫn chưa nói chuyện xong.
"Thôi được rồi , tôi bớt cho cô còn 10 viên tinh thạch, không thêm , không bớt nữa nhá, bán vầy lỗ chết tôi rồi." Ông chủ nghẹn ngào nói."
"Được , chốt kèo, tinh thạch đây." Thái Vũ liền đưa tinh thạch cho chủ quán.Tôi đứng bên cạnh mà ngỡ ngàng.
Oh my got, từ 50 tinh thạch , xuống còn 10 tinh thạch , ảo thế nhờ , đúng là hảo sư muội trả giá mà.
Cuộc giao dịch giữa hai người đã xong, tôi cũng nhân cơ hội để hỏi giá, "À ông chủ cho tôi hỏi giá viên ngọc bội này." Tôi đưa ngọc bội cho ông chủ xem.
Hai mắt ông ta lại sáng lên, "Công tử thật có mắt nhìn, ngọc bội này là hàng mới được nhập vè hôm qua đó..."Chưa kịp để ông ta khoác lác, tôi liền cắt ngang:
"Thôi, đủ rồi, ông không cần phải nổ nữa, vừa nãy tôi thấy ngoài kia kìa, quầy nào cũng bán cả, ông làm như hiếm lắm không bằng ấy. Giờ tôi cho ông một cơ hội cuối cùng để nói giá của viên ngọc bội này."
Thấy không còn cơ hội để ép giá nữa, ông ta bèn thở dài, "Nếu vậy , tôi cũng không nói vòng vo nữa, thấy tráng sĩ đây cũng có võ công thâm hậu linh căn hiếm có, nên tôi giám giá còn 5 viên tinh thạch, cậu thấy sao?"
"Ok, chốt đơn." Hai người nhìn tôi với ánh mắt khó hiểu
"Huynh đang nói cái gì vậy? Sao muội nghe không hiểu?" Thái Vũ hỏi tôi.
Tôi hoảng loạn gãi đầu gãi tai, đáp đại: "À , Ờ ta nhầm thôi, muội đừng bận tâm. Ờ ông chủ tinh thạch đây, đủ nha, không thiếu một viên." Tôi dưa tinh thạch cho chủ quán.
Ông áy vui vẻ nhận linh thạch, cúi đầu cảm ơn vì đã ủng hộ cửa hàng nhỏ này. Hai bọn tôi lại dạo bước trên con đường tấp nập. Dù đã thấy trên phim điện ảnh về những khu chợ tương tự như thế này rồi, nhưng tôi vẫn chưa ăn thử được món nào cả. Tôi liếc dọc liếc ngang để tìm đồ ăn ngon, một chùm cây kẹo hồ lô xuất hiện trước mắt tôi. Thái Vũ nhanh nhảu mua cho mỗi người một cây kẹo hồ lô.
Tôi liền cắn thử một miếng, nó khác hẳn với hàng fake trên shopee , quá ngon và quá tuyệt vời. Thật không hổ danh kẹo hồ lô trong truyền thuyết. Chúng tôi lại đi tiếp đến một sạp lớn, toàn là đá với đá, chả có gì thú vị. Thái Vũ lại hí hửng kéo tôi đến trước sạp đó. Nói thiệt là ở đây đông vô cùng, người ta còn bỏ tiền ra để mua mấy cái cục đá kia nữa cơ, Tôi hoang mang quay lại kêu hệ thống giải thích.
*Đây là đá tinh thạch . Vẻ bề ngoài của nó tuy nhìn chỉ là một cục đá bình thường nhưng bên trong nó là tinh thạch ngàn năm, ba trăm năm, hai trăm năm, hoặc là thạch Bích Ngọc , Hồng Ngọc quý hiếm..."
\Nghe thì có vẻ quý giá lắm, nhưng mà cứ lựa lựa đại thế không sợ lại mua trúng cục đá thường thì lỗ chết. Tôi liền thỉnh giáo ý kiến của hệ thống. Một cái màn hình xanh hiện lên trước mặt tôi.
*Hệ thống đã trang bị cho kí chủ một chiếc kính , có thể nhìn xuyên thấu các vật, được trang bị bên tai trái của kí chủ và sẽ không ai nhìn thấy chiếc kính dó , nên kí chủ cứ yên tâm. Mỗi viên tinh thạch năm trăm năm trở lên kí chủ sẽ được cộng thêm điểm kinh nghiệm để trang bị những thứ cần thiết cho mình.*
Tôi sờ lên tai trái của mình , một chiếc kính trong suốt bất ngờ xuất hiện. Thần kì thiệt , y chang cái kính ẩn hình trong phim trinh thám luôn. He He được lắm giờ tôi có thể thấy cấp độ của mấy cục đá này rồi.
Updated 51 Episodes
Comments
Trúc Trần Nam Sương
má tao cười ỉa
2024-03-17
0
✨Chi Tử Đằng✨
hay hơn truyện nãy mk đọc về âm dương sư ...kì à nha tác phẩm thứ 2 phải tốt hơn cái đầu chứ ....chấm hỏi
2023-01-18
1
Hoa Ngọc
hay quá
2022-05-26
0