Chương 2: Hối Lỗi

Quân Duyệt trở về căn biệt thự ở Lệ Cảnh Viên. Từ lúc quay về đến giờ, mọi người chỉ thấy anh ngồi trầm mặc một chỗ, không ăn, không ngủ, ai hỏi gì cũng không đáp lại. Hiện tại anh đang nghĩ cô gái tối hôm qua thế nào rồi? Có phải cực kỳ sợ hãi không? Anh bị bỏ thuốc nên căn bản không ý thức được mình đang làm gì, lúc đó cô ấy hẳn là rất đau. Anh vẫn nhớ được bóng hình mờ ảo của cô khi chật vật tìm đường chạy thoát, quá lắm cũng chỉ mới hai mươi tuổi, là lần đầu mà gặp phải sự việc như thế, cô làm cách nào để vượt qua?

Anh dường như nghĩ ra điều gì, ánh mắt xuất hiện một tia ân hận. Làm ra hành động như vậy, anh cũng không thể nào bình tĩnh nổi, chất giọng khàn khàn đặc trưng của người đàn ông vang lên:

"Lâm Tiêu, cậu điều tra về cô ấy."

Đi theo anh từ lúc còn là một cậu bé mười bốn tuổi, Lâm Tiêu hoàn toàn hiểu được ý tứ trong lời nói của hắn. Lâm Tiêu gật đầu tiếp nhận nhiệm vụ được giao. Tốc độ điều tra của Lâm Tiêu được Quân Duyệt coi trọng, có thể nói về IT và thu thập thông tin anh chưa gặp ai qua nổi được thư kí của mình.

Quân Duyệt ngả người trên ghế sofa, trong đầu không ngừng nghĩ về cô gái bị anh vô tình làm tổn thương. Dáng dấp nhỏ nhắn, ước chừng chỉ cao 1m60, mà anh đã cao tới 1m90 rồi. Một cô gái non nớt, yếu đuối như thế làm sao chịu nổi sự xâm phạm của anh? Ở cái tuổi thanh xuân tươi trẻ phải chịu đựng chuyện kia, cô chỉ có thể hoảng hốt, chạy trốn trong kinh hãi. Nói thật, đó cũng là lần đầu của Quân Duyệt, trước đây nếu bị bỏ thuốc, Lâm Tiêu sẽ ngay lập tức đưa anh tới bệnh viện tư của gia đình. Nhưng lần này không may mắn như vậy. Trái tim anh dâng lên cảm giác ân hận, áy náy tột cùng. Ha... chết tiệt, anh nghĩ cũng không dám nghĩ nữa.

Từ Tuệ Nhu về nhà vào lúc 2 giờ sáng, mọi người đều đã chìm vào giấc ngủ. Cô đi thẳng vào phòng khóa chặt cửa lại. Tới bây giờ, cô đã không còn cách nào giữ nổi vẻ mạnh mẽ. Cả cơ thể thiếu nữ ngồi sụp xuống, khóc đến tê tâm liệt phế. Từng tấc da thịt đều là dấu vết của kẻ khác, những vết hôn xanh tím hiện lên, nhắc nhở cô rằng bản thân đã không còn trong sạch nữa. Cô liên tục đập đầu vào bức tường cho đến khi chất lỏng đo đỏ chảy từ trán xuống chiếc váy trắng tinh, làm thế nào cũng không sao xoa dịu được cảm giác ghê tởm, tủi nhục, ê chề đang trào dâng trong tâm hồn. Tất cả sự cao ngạo, niềm kiêu hãnh, tự tôn của cô hoàn toàn bị giẫm nát.

Sáng hôm sau không thấy con gái ra ngoài ăn sáng, Từ phu nhân cho người giúp việc lên gọi nhưng cô không đáp lại. Mọi người chỉ nghĩ cô đi chơi về muộn nên ngủ trễ. Không biết rằng cô vừa trải qua một chuyện vô cùng khủng khiếp.

"Giám đốc, có kết quả rồi ạ." Lâm Tiêu đi từ ngoài sân vào đại sảnh, điệu bộ bình tĩnh nhưng Quân Duyệt có thể nhìn ra thư kí của mình đang trong tình trạng lo lắng, bất an.

"Nói đi." Anh đáp lại bằng chất giọng nhàn nhạt, có vài phần gấp gáp.

"Cô gái kia tên Từ Tuệ Nhu, là con gái út của Từ gia. Năm nay mới 19 tuổi, sinh viên xuất sắc Đại học Kinh Từ, tới nay chưa từng yêu ai. Đứa con gái được Từ Thanh yêu thương, cưng chiều nhất."

Từ Thanh là Nghị viên Quốc Hội, nắm trong tay hơn nửa quyền lực Chính trị đất nước, nếu ông ấy biết con gái mình bị cưỡng ép, tin chắc rằng ông ấy sẽ dùng toàn bộ khả năng để dồn kẻ đó vào đường cùng. Lâm Tiêu đắn đo nhìn vị giám đốc trẻ tuổi ngồi trên ghế.

Anh không để ý tới chi tiết sau, chỉ nghe được câu "năm nay 19 tuổi, tới nay chưa từng yêu ai". Quân Duyệt thật sự hận không thể chết quách đi cho xong, hắn lại làm ra việc như thế, hủy hoại cuộc đời của một cô gái.

Quân Duyệt đột nhiên lên tiếng: "Đi đến Từ gia!"

Nghe được mệnh lệnh, tài xế nhanh chóng lái xe tới đón anh. Trên đường đi không ai dám mở miệng nói câu nào, bởi vì họ biết chủ nhân của mình đang mang tâm trạng hết sức hỗn loạn.

Chiếc xe dừng trước biệt thự Từ gia, nhà chính Từ gia nằm trong số những khu vực được đánh giá là đắt đỏ nhất đất nước. Lâm Tiêu bấm chuông, người giúp việc ngay lập tức xuất hiện mở cửa. Nhìn thấy người đàn ông trước mắt, người hầu cũng không khỏi giật mình. Trước mặt là Quân Duyệt, nhị thiếu gia của Quân gia nổi danh cả nước. Nhưng ông cũng lấy lại được bình tĩnh, từ tốn hỏi: "Không biết Quân thiếu tới đây có việc gì?"

"Tôi tới tìm Từ lão gia." Quân Duyệt trả lời.

Chu quản gia thấy khách ghé thăm liền đi tới đón tiếp: "Xin mời cậu Duyệt vào trong. Tôi sẽ đi mời lão gia đến."

"Cảm ơn ông!"

Quân Duyệt ngồi dưới phòng khách, cảm giác khó chịu ngày càng tăng lên. Một lúc sau, Từ lão gia cũng tới nơi, đi theo đằng sau là vợ và các con của ông. Ông mặc một bộ âu phục, vẻ mặt nghiêm nghị đầy uy quyền, ông nở nụ cười hòa nhã, hỏi: "Không biết cậu tới có việc gì?"

Bỗng nhiên Quân Duyệt đứng lên, quỳ hai chân xuống, hành động này của anh dọa người nhà Từ gia đến mức mặt biến sắc. Chỉ có Từ Tuệ Tĩnh là giữ được sự bình tĩnh, cô hỏi: "Quân Duyệt, cậu làm gì vậy?"

Anh cúi gằm mặt xuống, giọng nói chứa đầy hối lỗi: "Thật xin lỗi..."

Xin lỗi? Quân Duyệt này nổi điên sao? Tự nhiên chạy tới đây quỳ xuống xin lỗi, muốn dọa chết người khác à? Từ Văn Ngụy vốn nóng tính lại gặp chuyện hoang đường như thế này, không kìm được mà hỏi: "Quân Duyệt, cậu nói cho rõ ràng đi, xin lỗi cái gì cơ?"

Quân Duyệt ngẩng mặt lên, nhìn thẳng vào mắt Từ lão gia, hắn chậm rãi trả lời: "Hôm qua, tôi có một buổi tiệc xã giao. Sau đó bị người khác tính kế chuốc thuốc. Có người đã đưa Từ tiểu thư tới phòng của tôi. Chuyện tiếp theo... hẳn là mọi người đều hiểu.".

Chapter
1 Chương 1: Ác Mộng Ập Đến
2 Chương 2: Hối Lỗi
3 Chương 3: Giải Thoát
4 Chương 4: Kẻ Đứng Sau
5 Chương 5: Hợp Tác
6 Chương 6: Có Thể Không Tỉnh Lại
7 Chương 7: Tỉnh Lại Rồi
8 Chương 8: Ám Ảnh Kinh Hoàng
9 Chương 9: Tha Thứ Cho Anh Ta?
10 Chương 10: Bảo Vệ Em
11 Chương 11: Trách Nhiệm
12 Chương 12: Anh Ấy Là Người Tốt
13 Chương 13: Nữ Thần
14 Chương 14: Thăm Tù
15 Chương 15: Gặp Mặt
16 Chương 16: Gặp Lại Rồi
17 Chương 17: Không Muốn Ai Động Vào Em
18 Chương 18: Buổi Diễn Thuyết
19 Chương 19: Anh Không Sai Mà
20 Chương 20: Mẹ Của Quân Duyệt
21 Chương 21: Đứa Bé Ngốc
22 Chương 22: Dự Định Du Học
23 Chương 23: Ra Tù
24 Chương 24: Nhẹ Nhàng
25 Chương 25: Chưa Từng Quên
26 Chương 26: Lăng Khuynh Có Người Yêu
27 Chương 27: Muốn Gần Em Hơn
28 Chương 28: Khoảng Cách
29 Chương 29: Vui Vẻ
30 Chương 30: Không Xứng
31 Chương 31: Ngủ Ngon Nhé
32 Chương 32: Yêu?
33 Chương 33: Dạy Dỗ
34 Chương 34: Anh Đừng Đánh
35 Chương 35: Tôi Yêu Em
36 Chương 36: Đêm Mưa
37 Chương 37: Bé Con Của Hắn
38 Chương 38: Vẻ Đẹp Diễm Lệ
39 Chương 39: Tâm Tư
40 Chương 40: Mềm Lòng
41 Chương 41: Quá Khứ
42 Chương 42: Cùng Ăn Không?
43 Chương 43: Ăn Đêm
44 Chương 44: Mãi Mãi Ở Phía Sau
45 Chương 45: Ăn Sáng
46 Chương 46: Ghen Tị
47 Chương 47: Bắt Cóc
48 Chương 48: Tra Tấn
49 Chương 49: Phát Điên
50 Chương 50: Anh Thích Tôi?
51 Chương 51: Tôi Muốn Theo Đuổi Em
52 Chương 52: Đột Ngột
53 Chương 53: Bởi Vì Yêu Em
54 Chương 54: Đừng Đi
55 Chương 55: Ăn Sáng Cùng Nhau
56 Chương 56: Động Lòng
57 Chương 57: Lời Mời
58 Chương 58: Chợ Đêm
59 Chương 59: "Tuệ Nhu, Em Đừng Không Tin Anh."
60 Chương 60: "Anh Có Muốn Công Khai Không?"
61 Chương 61: Ngọt Ngào
62 Chương 62: Muốn Ôm
63 Chương 63: Hoa Đã Có Chủ
64 Chương 64: Tình Địch Chị Gái
65 Chương 65: "Cậu Có Thể Bảo Vệ Được Con Bé?"
66 Chương 66: "Tay Anh Là Của Riêng Em"
67 Chương 67: Chỉ Vì Em
68 Chương 68: Nằm Chung Một Giường
69 Chương 69: Kết Thúc Yêu Xa
70 Chương 70: Ăn Cơm
71 Chương 71: Ngăn Cấm
72 Chương 72: "Vậy Thì Chia Tay Đi"
73 Chương 73: Vết Cắt Trong Tim
74 Chương 74: Xem Mắt
75 Chương 75: Hóa Giải Hiểu Lầm
76 Chương 76: Cam Tâm Tình Nguyện
77 Chương 77: Trong Cơn Ác Mộng
78 Chương 78: Quá Khứ Của Anh(1)
79 Chương 79: Quá Khứ Của Anh(2)
80 Chương 80: Mùa Đông
81 Chương 81: Muốn
Chapter

Updated 81 Episodes

1
Chương 1: Ác Mộng Ập Đến
2
Chương 2: Hối Lỗi
3
Chương 3: Giải Thoát
4
Chương 4: Kẻ Đứng Sau
5
Chương 5: Hợp Tác
6
Chương 6: Có Thể Không Tỉnh Lại
7
Chương 7: Tỉnh Lại Rồi
8
Chương 8: Ám Ảnh Kinh Hoàng
9
Chương 9: Tha Thứ Cho Anh Ta?
10
Chương 10: Bảo Vệ Em
11
Chương 11: Trách Nhiệm
12
Chương 12: Anh Ấy Là Người Tốt
13
Chương 13: Nữ Thần
14
Chương 14: Thăm Tù
15
Chương 15: Gặp Mặt
16
Chương 16: Gặp Lại Rồi
17
Chương 17: Không Muốn Ai Động Vào Em
18
Chương 18: Buổi Diễn Thuyết
19
Chương 19: Anh Không Sai Mà
20
Chương 20: Mẹ Của Quân Duyệt
21
Chương 21: Đứa Bé Ngốc
22
Chương 22: Dự Định Du Học
23
Chương 23: Ra Tù
24
Chương 24: Nhẹ Nhàng
25
Chương 25: Chưa Từng Quên
26
Chương 26: Lăng Khuynh Có Người Yêu
27
Chương 27: Muốn Gần Em Hơn
28
Chương 28: Khoảng Cách
29
Chương 29: Vui Vẻ
30
Chương 30: Không Xứng
31
Chương 31: Ngủ Ngon Nhé
32
Chương 32: Yêu?
33
Chương 33: Dạy Dỗ
34
Chương 34: Anh Đừng Đánh
35
Chương 35: Tôi Yêu Em
36
Chương 36: Đêm Mưa
37
Chương 37: Bé Con Của Hắn
38
Chương 38: Vẻ Đẹp Diễm Lệ
39
Chương 39: Tâm Tư
40
Chương 40: Mềm Lòng
41
Chương 41: Quá Khứ
42
Chương 42: Cùng Ăn Không?
43
Chương 43: Ăn Đêm
44
Chương 44: Mãi Mãi Ở Phía Sau
45
Chương 45: Ăn Sáng
46
Chương 46: Ghen Tị
47
Chương 47: Bắt Cóc
48
Chương 48: Tra Tấn
49
Chương 49: Phát Điên
50
Chương 50: Anh Thích Tôi?
51
Chương 51: Tôi Muốn Theo Đuổi Em
52
Chương 52: Đột Ngột
53
Chương 53: Bởi Vì Yêu Em
54
Chương 54: Đừng Đi
55
Chương 55: Ăn Sáng Cùng Nhau
56
Chương 56: Động Lòng
57
Chương 57: Lời Mời
58
Chương 58: Chợ Đêm
59
Chương 59: "Tuệ Nhu, Em Đừng Không Tin Anh."
60
Chương 60: "Anh Có Muốn Công Khai Không?"
61
Chương 61: Ngọt Ngào
62
Chương 62: Muốn Ôm
63
Chương 63: Hoa Đã Có Chủ
64
Chương 64: Tình Địch Chị Gái
65
Chương 65: "Cậu Có Thể Bảo Vệ Được Con Bé?"
66
Chương 66: "Tay Anh Là Của Riêng Em"
67
Chương 67: Chỉ Vì Em
68
Chương 68: Nằm Chung Một Giường
69
Chương 69: Kết Thúc Yêu Xa
70
Chương 70: Ăn Cơm
71
Chương 71: Ngăn Cấm
72
Chương 72: "Vậy Thì Chia Tay Đi"
73
Chương 73: Vết Cắt Trong Tim
74
Chương 74: Xem Mắt
75
Chương 75: Hóa Giải Hiểu Lầm
76
Chương 76: Cam Tâm Tình Nguyện
77
Chương 77: Trong Cơn Ác Mộng
78
Chương 78: Quá Khứ Của Anh(1)
79
Chương 79: Quá Khứ Của Anh(2)
80
Chương 80: Mùa Đông
81
Chương 81: Muốn

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play