Chương 4: Kẻ Đứng Sau

Từ Tuệ Nhu cấp cứu trong tình trạng nguy kịch, mất máu quá nhiều cộng thêm việc cô thuộc nhóm hiếm nên bắt buộc phải liên hệ cho bệnh viện khác để tìm đủ lượng máu cần thiết. Các bác sĩ được một phen náo loạn. Danh tiếng, quyền lực của nhà họ Từ không ai không biết, người nhập viện là con gái út của gia đình nhà họ, Từ Thanh thương cô con gái này nhất. Vậy nên bác sĩ cấp cứu vô cùng cẩn trọng, chẳng dám lơ là dù một giây.

Ở ngoài hành lang, Từ Tuệ Tĩnh ôm mặt mà khóc, thầm cầu nguyện cho em gái mình bình an, dù có phải trả giả bằng cả tính mạng cô cũng cam lòng. Từ Văn Ngụy liên tục đi qua đi lại, vẻ mặt đầy lo âu. Từ Văn An đứng trước cửa phòng cấp cứu, mắt không rời một phút.

Làm ơn... đừng để cô xảy ra chuyện gì.

Đèn phòng cấp cứu tắt, bác sĩ Trần đi ra, các y sĩ hỗ trợ chuyển bệnh nhân tới phòng hồi sức. Từ Văn An nắm tay bác sĩ, gặng hỏi: "Bác sĩ, em gái tôi sao rồi?"

Bác sĩ Trần lau mồ hôi trên trán, cơ mặt dãn ra: "Gia đình yên tâm, bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch. Bây giờ chúng tôi sẽ đưa cô ấy tới phòng hồi sức để theo dõi thêm."

Lúc này cả ba người đều thở phào nhẹ nhõm, nước mắt trên mặt Từ Tuệ Tĩnh trở thành nụ cười hạnh phúc.

"Cảm ơn bác sĩ!"

"Không có gì." Bác sĩ Trần chuẩn bị rời đi nhưng không quên dặn dò: "À đúng rồi, bệnh nhân cần sự yên tĩnh nên đừng gây ồn ào.

Từ Văn An gật đầu, xoay người, ngữ điệu trầm thấp cất lên: "Văn Ngụy, Tĩnh Tĩnh, hai đứa ở đây chăm sóc Tuệ Nhu đi. Anh về báo một tiếng với ba mẹ." Từ Văn An nghĩ nghĩ, lại nói: "Tiện thể điều tra vài việc."

"Vâng." Hai người đồng thanh đáp.

Từ Văn An lấy điện thoại từ túi áo, bấm vào dãy số gần nhất. Đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói trầm ấm, khàn đặc của người đàn ông: "Từ Văn An?"

Anh không mảy may do dự, trả lời tức khắc: "Quân Duyệt, bằng chứng cậu nói ở đâu?"

Khi bác sĩ đang cấp cứu cho Từ Tuệ Nhu có người gọi đến cho anh, đó là dãy số hoàn toàn xa lạ. Đối phương vừa lên tiếng, anh đã biết người đó là Quân Duyệt, kẻ gây ra mọi đau khổ cho em gái mình. Quân Duyệt nói với anh rằng mình đang nắm bằng chứng chứng minh thân phận của kẻ đứng đằng sau chuyện này, kẻ đó nhắm vào Quân Duyệt và cả Từ gia.

Anh là người thừa kế của gia tộc, nghiễm nhiên sẽ không bao giờ để yên cho kẻ có ý đồ làm hại bất kỳ ai trong gia đình của mình. Mà đặc biệt, người bị hại chính là đứa em gái anh thương yêu nhất.

Từ Văn An nghe thấy âm thanh truyền đến từ trong tai, Quân Duyệt trả lời ngắn gọn, âm điệu lạnh nhạt: "Sở cảnh sát. Tôi tự thú."

Câu trả lời của anh như sét đánh ngang tai, Từ Văn An chỉ nghĩ đơn giản là anh cảm thấy có lỗi vì hành động của mình, chưa từng tưởng tượng việc anh sẽ đi tự thú. Tên này bình thường ngông cuồng, ngạo mạn mà xem ra rất có trách nhiệm.

Hai bên rơi vào trạng thái tĩnh lặng, mấy phút sau Từ Văn An chậm rãi nói: "Bây giờ tôi tới đó."

Từ Văn An lái xe ra khỏi khuôn viên bệnh viện, cảm thấy mọi chuyện thật quá hoang đường. Từ gia có vị thế vững chắc trong giới Chính trị nhưng chưa từng gây thù chuốc oán với ai, kẻ nào lại muốn dồn em gái của anh vào tình cảnh này? Hoặc là nói, chúng muốn "trai cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi", Quân Duyệt và Từ gia xung đột gây chiến, trong trường hợp nguy cấp Quân gia chắc chắn sẽ đưa ra quyết định chọn một người thừa kế thay thế hắn. Vậy người hưởng lợi nhất chỉ có duy nhất anh trai cùng cha khác mẹ của Quân Duyệt, là Quân Định.

Nội bộ Quân gia đấu đá, tranh giành bao năm là chuyện ai cũng biết. Theo vai vế, Quân Định sẽ trở thành gia chủ tiếp theo của Quân gia nhưng hắn ta vừa ngu ngốc vừa bất tài nên bị Quân lão phu nhân tước quyền thừa kế. Năm năm trước, cổ phiếu Quân Thị lao dốc không phanh sau vụ ồn ào của Quân Định, may mắn thay có Quân Duyệt đứng ra chống đỡ, giúp tình hình ổn định lại. Vậy nên, các bậc trưởng bối Quân gia quyết định đưa hắn ngồi vào vị trí người thừa kế.

Từ Văn An có cổ phần trong Quân Thị, thương trường gì đấy anh cũng không quan tâm. Nếu đã có gan động vào em gái anh thì cũng cần biết cái giá phải trả không nhỏ. Dù xuống địa ngục, anh nhất định phải kéo đống chuột kia theo.

Đối với nhiều người, đại thiếu gia Từ Văn An là người hòa nhã, dịu dàng. Nhưng sinh ra trong hào môn thế gia, ai có thể không để tâm tranh đấu, nhàn hạ sống qua ngày?

Anh dừng trước cổng sở cảnh sát, bước xuống xe đã thấy thư kí kiêm bạn thân từ nhỏ của hắn Lâm Tiêu đứng đợi. Nhìn thấy anh, Lâm Tiêu từ tốn đến gần, chủ động lên tiếng: "Cậu An, giám đốc của tôi đã đợi anh lâu lắm rồi."

Giọng điệu có vẻ bình ổn nhưng là đang nói rằng anh đến quá muộn so với thời gian hẹn. Nghe vậy, Từ Văn An nhếch mép, nghiêng đầu nhìn Lâm Tiêu: "Là cậu ta cầu xin tôi tới."

Thư kí Lâm cũng không chịu thua, đáp trả: "Chẳng phải anh là người cần nó sao?"

"Nếu tôi thích, tôi cũng có thể tra ra." Anh vẫn cười, một nụ cười quá ư là giả tạo: "Cậu tốt nghiệp ngành IT, đừng quên tôi là đàn anh của cậu chứ.

Chapter
1 Chương 1: Ác Mộng Ập Đến
2 Chương 2: Hối Lỗi
3 Chương 3: Giải Thoát
4 Chương 4: Kẻ Đứng Sau
5 Chương 5: Hợp Tác
6 Chương 6: Có Thể Không Tỉnh Lại
7 Chương 7: Tỉnh Lại Rồi
8 Chương 8: Ám Ảnh Kinh Hoàng
9 Chương 9: Tha Thứ Cho Anh Ta?
10 Chương 10: Bảo Vệ Em
11 Chương 11: Trách Nhiệm
12 Chương 12: Anh Ấy Là Người Tốt
13 Chương 13: Nữ Thần
14 Chương 14: Thăm Tù
15 Chương 15: Gặp Mặt
16 Chương 16: Gặp Lại Rồi
17 Chương 17: Không Muốn Ai Động Vào Em
18 Chương 18: Buổi Diễn Thuyết
19 Chương 19: Anh Không Sai Mà
20 Chương 20: Mẹ Của Quân Duyệt
21 Chương 21: Đứa Bé Ngốc
22 Chương 22: Dự Định Du Học
23 Chương 23: Ra Tù
24 Chương 24: Nhẹ Nhàng
25 Chương 25: Chưa Từng Quên
26 Chương 26: Lăng Khuynh Có Người Yêu
27 Chương 27: Muốn Gần Em Hơn
28 Chương 28: Khoảng Cách
29 Chương 29: Vui Vẻ
30 Chương 30: Không Xứng
31 Chương 31: Ngủ Ngon Nhé
32 Chương 32: Yêu?
33 Chương 33: Dạy Dỗ
34 Chương 34: Anh Đừng Đánh
35 Chương 35: Tôi Yêu Em
36 Chương 36: Đêm Mưa
37 Chương 37: Bé Con Của Hắn
38 Chương 38: Vẻ Đẹp Diễm Lệ
39 Chương 39: Tâm Tư
40 Chương 40: Mềm Lòng
41 Chương 41: Quá Khứ
42 Chương 42: Cùng Ăn Không?
43 Chương 43: Ăn Đêm
44 Chương 44: Mãi Mãi Ở Phía Sau
45 Chương 45: Ăn Sáng
46 Chương 46: Ghen Tị
47 Chương 47: Bắt Cóc
48 Chương 48: Tra Tấn
49 Chương 49: Phát Điên
50 Chương 50: Anh Thích Tôi?
51 Chương 51: Tôi Muốn Theo Đuổi Em
52 Chương 52: Đột Ngột
53 Chương 53: Bởi Vì Yêu Em
54 Chương 54: Đừng Đi
55 Chương 55: Ăn Sáng Cùng Nhau
56 Chương 56: Động Lòng
57 Chương 57: Lời Mời
58 Chương 58: Chợ Đêm
59 Chương 59: "Tuệ Nhu, Em Đừng Không Tin Anh."
60 Chương 60: "Anh Có Muốn Công Khai Không?"
61 Chương 61: Ngọt Ngào
62 Chương 62: Muốn Ôm
63 Chương 63: Hoa Đã Có Chủ
64 Chương 64: Tình Địch Chị Gái
65 Chương 65: "Cậu Có Thể Bảo Vệ Được Con Bé?"
66 Chương 66: "Tay Anh Là Của Riêng Em"
67 Chương 67: Chỉ Vì Em
68 Chương 68: Nằm Chung Một Giường
69 Chương 69: Kết Thúc Yêu Xa
70 Chương 70: Ăn Cơm
71 Chương 71: Ngăn Cấm
72 Chương 72: "Vậy Thì Chia Tay Đi"
73 Chương 73: Vết Cắt Trong Tim
74 Chương 74: Xem Mắt
75 Chương 75: Hóa Giải Hiểu Lầm
76 Chương 76: Cam Tâm Tình Nguyện
77 Chương 77: Trong Cơn Ác Mộng
78 Chương 78: Quá Khứ Của Anh(1)
79 Chương 79: Quá Khứ Của Anh(2)
80 Chương 80: Mùa Đông
81 Chương 81: Muốn
Chapter

Updated 81 Episodes

1
Chương 1: Ác Mộng Ập Đến
2
Chương 2: Hối Lỗi
3
Chương 3: Giải Thoát
4
Chương 4: Kẻ Đứng Sau
5
Chương 5: Hợp Tác
6
Chương 6: Có Thể Không Tỉnh Lại
7
Chương 7: Tỉnh Lại Rồi
8
Chương 8: Ám Ảnh Kinh Hoàng
9
Chương 9: Tha Thứ Cho Anh Ta?
10
Chương 10: Bảo Vệ Em
11
Chương 11: Trách Nhiệm
12
Chương 12: Anh Ấy Là Người Tốt
13
Chương 13: Nữ Thần
14
Chương 14: Thăm Tù
15
Chương 15: Gặp Mặt
16
Chương 16: Gặp Lại Rồi
17
Chương 17: Không Muốn Ai Động Vào Em
18
Chương 18: Buổi Diễn Thuyết
19
Chương 19: Anh Không Sai Mà
20
Chương 20: Mẹ Của Quân Duyệt
21
Chương 21: Đứa Bé Ngốc
22
Chương 22: Dự Định Du Học
23
Chương 23: Ra Tù
24
Chương 24: Nhẹ Nhàng
25
Chương 25: Chưa Từng Quên
26
Chương 26: Lăng Khuynh Có Người Yêu
27
Chương 27: Muốn Gần Em Hơn
28
Chương 28: Khoảng Cách
29
Chương 29: Vui Vẻ
30
Chương 30: Không Xứng
31
Chương 31: Ngủ Ngon Nhé
32
Chương 32: Yêu?
33
Chương 33: Dạy Dỗ
34
Chương 34: Anh Đừng Đánh
35
Chương 35: Tôi Yêu Em
36
Chương 36: Đêm Mưa
37
Chương 37: Bé Con Của Hắn
38
Chương 38: Vẻ Đẹp Diễm Lệ
39
Chương 39: Tâm Tư
40
Chương 40: Mềm Lòng
41
Chương 41: Quá Khứ
42
Chương 42: Cùng Ăn Không?
43
Chương 43: Ăn Đêm
44
Chương 44: Mãi Mãi Ở Phía Sau
45
Chương 45: Ăn Sáng
46
Chương 46: Ghen Tị
47
Chương 47: Bắt Cóc
48
Chương 48: Tra Tấn
49
Chương 49: Phát Điên
50
Chương 50: Anh Thích Tôi?
51
Chương 51: Tôi Muốn Theo Đuổi Em
52
Chương 52: Đột Ngột
53
Chương 53: Bởi Vì Yêu Em
54
Chương 54: Đừng Đi
55
Chương 55: Ăn Sáng Cùng Nhau
56
Chương 56: Động Lòng
57
Chương 57: Lời Mời
58
Chương 58: Chợ Đêm
59
Chương 59: "Tuệ Nhu, Em Đừng Không Tin Anh."
60
Chương 60: "Anh Có Muốn Công Khai Không?"
61
Chương 61: Ngọt Ngào
62
Chương 62: Muốn Ôm
63
Chương 63: Hoa Đã Có Chủ
64
Chương 64: Tình Địch Chị Gái
65
Chương 65: "Cậu Có Thể Bảo Vệ Được Con Bé?"
66
Chương 66: "Tay Anh Là Của Riêng Em"
67
Chương 67: Chỉ Vì Em
68
Chương 68: Nằm Chung Một Giường
69
Chương 69: Kết Thúc Yêu Xa
70
Chương 70: Ăn Cơm
71
Chương 71: Ngăn Cấm
72
Chương 72: "Vậy Thì Chia Tay Đi"
73
Chương 73: Vết Cắt Trong Tim
74
Chương 74: Xem Mắt
75
Chương 75: Hóa Giải Hiểu Lầm
76
Chương 76: Cam Tâm Tình Nguyện
77
Chương 77: Trong Cơn Ác Mộng
78
Chương 78: Quá Khứ Của Anh(1)
79
Chương 79: Quá Khứ Của Anh(2)
80
Chương 80: Mùa Đông
81
Chương 81: Muốn

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play