Chương 2: Bỏ Trốn

Sáng hôm sau, khi Diệp Minh Viễn thức dậy, người bên cạnh đã biến mất không thấy tâm hơi. Anh còn nghĩ cô ở trong phòng tắm hoặc ở phòng khách nhưng thực tế cho thấy rằng cô đã thật sự rời khỏi đây.

Khoảng năm giờ sáng, khi Diệp Minh Viên bên cạnh cô còn đang say giấc nồng, quay lưng về phía cô. Tĩnh Quế Nhu đã vận dụng hết sức lực từ khi sinh ra đến nay mà đứng lên đi vào phòng tắm để tắm rửa thay đồ. Động lực duy nhất khiến cô có thể lết cái thân mình tàn tạ này ra khỏi chiếc giường êm ái ấm áp kia chính là nhờ đại não luôn nhắc nhở cô nha, nếu cô không đi cô sẽ chết thảm a. Lúc chuẩn bị rời khỏi cô cũng không quên cho anh vài đường quyền đánh đấm, mặc dù chỉ là đánh không khí, có hơi ấu trĩ nhưng cũng giảm bớt cơn tức trong người cô. Tĩnh Quế Nhu rón rén không tạo tiếng động chạy thoát khỏi khách sạn.

Tĩnh Quế Nhu hít thở không khí trong lành mát mẻ bên ngoài một lúc, sau đó mới đoán taxi về nhà. Tĩnh Quế Nhu dựa theo kí ức của nguyên chủ quay về Tĩnh gia. Căn biệt thư của Tĩnh gia chiếm một khu đất hơn trăm mét vuông, tất cả từ trong ra ngoài đều xây dựng theo phong cách cổ xưa, rất cổ kính. Nhưng mà thật đáng tiếc nơi này sớm muộn gì cũng bị “Tĩnh Quế Nhu” làm cho rơi vào tay hai anh em Diệp gia rồi cùng nữ chính XXOO trong đó.

Nhưng mà bây giờ cô không phải “Tĩnh Quế Nhu” kia nha.

Quản gia Mã thấy cô liền có chút bất ngờ nhưng vẫn cung kính cúi đầu chào. Tĩnh Quế Nhu gật gật đầu với ông. Sau đó cô liền gấp gáp chạy lên lầu tiến về phía phòng của mình nhanh chóng dọn sạch quần áo cho vào vali.

Cô phải tránh đi, ít nhất là một tháng, bởi vì một tháng nữa nữ chính sẽ xuất hiện làm cho anh em Diệp gia điên loan đảo phượng vì cô nàng. Còn bây giờ cô tốt nhất là trốn đi để tránh bị dây dưa, sau này không may lại bị Diệp Minh Viễn giận cá chém thớt.

Tĩnh Quế Nhu vừa bước ra khỏi phòng liền thấy cô chị cùng cha khác mẹ của nguyên chủ. Cô nàng mặc áo ngủ bằng lụa toát lên vẻ quyến rũ lả lơi, gương mặt vẫn còn chút ngáy ngủ.

Tĩnh Thanh Mai khoanh tay ánh mắt chán ghét nhìn cô rồi nhìn xuống cái vali trong tay cô giọng điệu khanh khảnh nói:

- Cô...đừng nói là dọn đồ qua nhà Diệp gia đó nghe?

Tĩnh Quế Nhu không muốn mất thời gian với cô ả liền nhanh chóng lướt qua, cũng không thèm trả lời cô ta.

Tĩnh Thanh Mai phía sau tức đên giậm chân hét về phía cô.

- Đến khi bị đuổi thì đừng có mà giác mặt về đây, tốt nhất đi luôn đi.

Tĩnh Quế Nhu cảm thấy lời này của cô nàng nói rât hay, cô cũng chẳng có dự định về cái nhà này nữa. Cô sẽ tiếp tục mở một cửa tiệm bánh ngọt, làm bánh ngọt sống qua ngày. Còn căn biệt thự này của mấy người sớm muộn gì cũng bị chiếm đoạt rồi tống cổ các người ra ngoài thôi.

Đối với gia đình loạn cào cào của nguyên chủ Tĩnh Quế Nhu có chút thương hại kèm theo phiền chán. Rốt cuộc nguyên chủ ngoài việc có nhiều tiền thì chẳng có gì. Nhưng mà cô lại thích a!

Cô đến quầy vé hỏi tiếp viên hàng không chuyến bay sớm nhất là đến nước nào.

- Chuyến bay sớm nhất là đến Phuket Thái Lan lúc 7 giờ 30 phút ạ.

- Được làm thủ tục cho tôi, à...lấy khoang hạng thương gia nhé.

Cho đến khi Tĩnh Quế Nhu ngồi trên máy bay cô mới thở phào nhẹ nhõm, nâng ly rượu vang đỏ óng ánh uống hết một hơi, trong lòng lâng lâng vui sướng không thôi. Nhưng cô lại quên rằng, đây là thế giới trong truyện, gia sản của Diệp gia trải rộng khắp cả thế giới.

Diệp Minh Viễn có một chút bất mãn đối với Tĩnh Quế Nhu nhưng cũng không quá quan tâm đến việc cô nàng ăn xong liền kéo quần chạy mất, bởi vì anh biết cô sẽ lại quấn quýt lấy anh như lúc trước thôi, đó dường như là chuyện dĩ nhiên. Chỉ có anh bỏ phụ nữ, chưa từng có chuyện ngược lại.

Hai tuần nhanh chóng trôi qua, Tĩnh Quế Nhu trải qua những ngày tuyệt vời ở biển Phuket. Hết chơi rồi lại ăn vui hết chỗ nói. Cũng may kiếp trước cô từng du lịch Thái Lan hai lần lại thêm biết một số tiếng Thái cấp tốc nên cũng không quá khó khăn khi ở đây.

Sau khi chơi chán ở Phuket cô lại bay đến Băng Cốc vài ngày, ăn chơi cảm thấy đã thỏa mãn. Tĩnh Quế Nhu lại tiếp tục chuyến hành trình du lịch không có kế hoạch của mình. Vị trí hiện tại của Tĩnh Quế Nhu chính là đảo Jeju Hàn Quốc, cô rất thích biển chỉ là kiếp trước không có quá nhiều tiền để du lịch nhiều, nhưng hiện tại lại khác nha. Đúng là có tiền muốn đi đâu cũng không thành vấn đề. Đi trốn thôi mà cũng sung sướng như vậy.

Tĩnh Quế Nhu đội một chiếc nón cói rộng vành, mang một chiếc kính màu vàng nằm dài trên chiếc ghế cạnh hồ bơi thưởng thức bầu trời trong xanh mát lành. Cô đưa tay lấy chiếc ly nước ép bên cạnh.

[Hử, đâu mất tiêu rồi]

Tĩnh Quế Nhu mò mẫm trên bàn không thấy liền quay đầu kéo kính xuống dưới nhìn sang. Ly nước ép thì không thấy đâu chỉ thấy một đôi chân thon dài trong chiếc quần Tây màu đen. Cô từ từ hướng mắt lên phía trên. Hiện tại là cuối hè, trời cũng còn khá nóng nhưng mà Tĩnh Quế Nhu lại cảm thấy một cơn lạnh buốt chạy dọc sống lưng.

Hot

Comments

нoa мộc nнỏ🍀

нoa мộc nнỏ🍀

Ác quỷ đến từ địa ngục 😱🤣

2024-05-13

0

нoa мộc nнỏ🍀

нoa мộc nнỏ🍀

vác*

2024-05-13

0

Ngườii tềnhh trogg mộgg👤💗🌻

Ngườii tềnhh trogg mộgg👤💗🌻

nhanh thoi, ah sẽ nếm trải cái chuyện "chưa từg" đó á

2024-04-08

4

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Nữ phụ "Tĩnh Quế Nhu"
2 Chương 2: Bỏ Trốn
3 Chương 3: Tìm kiếm
4 Chương 4: Gặp lại
5 Chương 5: Bị phạt
6 Chương 6: Bị ép buộc quay về
7 Chương 7: Đi dự tiệc lớn
8 Chương 8: Cuối cùng cũng gặp được nữ chính rồi!
9 Chương 9: Đi lạc
10 Chương 10: Cảnh cáo
11 Chương 11: Khai trương tiệm bánh
12 Tác giả có lời muốn nói nhỏ
13 Chương 12: Đã lâu không gặp! Tỉnh, tỉnh, tỉnh!
14 Chương 13: Tâm tư
15 Chương 14: Gặp lại nữ chính
16 Chương 15: Phật lớn không tiễn đi được a!
17 Chương 16: Ai cho em gọi tôi là Nhị thiếu gia?
18 Chương 17: Nụ hôn đầu sau khi xuyên qua bị cướp mất rồi!
19 Chương 18: Rối bời
20 Chương 19: Bị phát hiện
21 Chương 20: Chỉ dạy
22 Chương 21: Dạy dỗ
23 Chương 22: Dạy dỗ (2)
24 Chương 23: Tủi thân lắm chứ!
25 Chương 24: Chỉ nghe một chút thôi!
26 Chương 25: Trốn thoát không kịp
27 Chương 26: Cuộc đời thiếu cô những nam phụ
28 Chương 27: Vì tương lai mai sau
29 Chương 28: Bị anh trêu đùa
30 Chương 29: Lần đầu cùng anh dự tiệc
31 Chương 30: Gặp lại bạn bè của anh, bị phản diện để ý đến
32 Chương 31: Nhìn nữ chính người ta kìa!
33 Chương 32: Kim tiêm có sạch không đó anh hai ơi!
34 Chương 33: Lần đầu được trải nghiệm xuân dược
35 Chương 34: Lần đầu được trải nghiệm xuân dược 2
36 Chương 35: Cam tâm tình nguyện
37 Chương 36: Ngắm "Mỹ Nhân Ngủ" (1)
38 Chương 37: Về nhà
39 Chương 38: Công việc có mức độ phức tạp và nguy hiểm cao
40 Chương 39: Người nặng lòng hơn sẽ là người buồn hơn
41 Chương 40: Chúc cậu thành công!
42 Chương 41: Gặp lại người quen cũ
43 Chương 42: Là em thách thức anh
44 Chương 43: Em mà còn tiếp tục, anh sẽ không nhịn được
45 Chương 44: Đầu giường cãi cuối giường hòa
46 Chương 45: Cảm ơn em đã cho anh cơ hội
47 Chương 46: Trả thù Diệp Minh Thành
48 Chương 47: Bởi vì em còn trẻ!
49 Chương 48: Chuyện cũ
50 Chương 49: Tự Mình Suy Luận
51 Chương 50: Bẻ khóa
52 Chương 51: Trò chơi bắt đầu
53 Chương 52: Sinh linh bé bỏng
54 Chương 53: Che giấu
55 Chương 54: Nhận lầm
56 Chương 55: Chuẩn bị đón Tết
57 Chương 56: Anh vẫn phải đi
58 Chương 57: Xin chào, em gái!
59 Chương 58: Lừa trong lừa
60 Chương 59: Lựa chọn
61 Chương 60: Đánh mất
62 Chương 61: Một mũi tên trúng ba đích
63 Chương 62: Em yêu anh
64 Chương 63: Gina
65 Chương 64: Bắt đầu lại
66 Chương 65: Tôi không phải bạn gái của anh
67 Chương 66: Trở lại
68 Chương 67: Thẻ người tốt
69 Chương 68: Hoảng sợ
70 Chương 69: Em lại muốn trốn
71 Chương 70: Nghi ngờ
72 Chương 71: Sự Thật
73 CHƯƠNG 72: LỜI THẬT ĐAU LÒNG
74 Chương 73: Nữ phụ một lòng muốn ở bên Diệp Minh Viễn
75 NGOẠI TRUYỆN CHƯƠNG 73: EM KHÔNG THÍCH THÌ CỨ NÓI KHÔNG THÍCH, ANH KHÔNG NGẠI
Chapter

Updated 75 Episodes

1
Chương 1: Nữ phụ "Tĩnh Quế Nhu"
2
Chương 2: Bỏ Trốn
3
Chương 3: Tìm kiếm
4
Chương 4: Gặp lại
5
Chương 5: Bị phạt
6
Chương 6: Bị ép buộc quay về
7
Chương 7: Đi dự tiệc lớn
8
Chương 8: Cuối cùng cũng gặp được nữ chính rồi!
9
Chương 9: Đi lạc
10
Chương 10: Cảnh cáo
11
Chương 11: Khai trương tiệm bánh
12
Tác giả có lời muốn nói nhỏ
13
Chương 12: Đã lâu không gặp! Tỉnh, tỉnh, tỉnh!
14
Chương 13: Tâm tư
15
Chương 14: Gặp lại nữ chính
16
Chương 15: Phật lớn không tiễn đi được a!
17
Chương 16: Ai cho em gọi tôi là Nhị thiếu gia?
18
Chương 17: Nụ hôn đầu sau khi xuyên qua bị cướp mất rồi!
19
Chương 18: Rối bời
20
Chương 19: Bị phát hiện
21
Chương 20: Chỉ dạy
22
Chương 21: Dạy dỗ
23
Chương 22: Dạy dỗ (2)
24
Chương 23: Tủi thân lắm chứ!
25
Chương 24: Chỉ nghe một chút thôi!
26
Chương 25: Trốn thoát không kịp
27
Chương 26: Cuộc đời thiếu cô những nam phụ
28
Chương 27: Vì tương lai mai sau
29
Chương 28: Bị anh trêu đùa
30
Chương 29: Lần đầu cùng anh dự tiệc
31
Chương 30: Gặp lại bạn bè của anh, bị phản diện để ý đến
32
Chương 31: Nhìn nữ chính người ta kìa!
33
Chương 32: Kim tiêm có sạch không đó anh hai ơi!
34
Chương 33: Lần đầu được trải nghiệm xuân dược
35
Chương 34: Lần đầu được trải nghiệm xuân dược 2
36
Chương 35: Cam tâm tình nguyện
37
Chương 36: Ngắm "Mỹ Nhân Ngủ" (1)
38
Chương 37: Về nhà
39
Chương 38: Công việc có mức độ phức tạp và nguy hiểm cao
40
Chương 39: Người nặng lòng hơn sẽ là người buồn hơn
41
Chương 40: Chúc cậu thành công!
42
Chương 41: Gặp lại người quen cũ
43
Chương 42: Là em thách thức anh
44
Chương 43: Em mà còn tiếp tục, anh sẽ không nhịn được
45
Chương 44: Đầu giường cãi cuối giường hòa
46
Chương 45: Cảm ơn em đã cho anh cơ hội
47
Chương 46: Trả thù Diệp Minh Thành
48
Chương 47: Bởi vì em còn trẻ!
49
Chương 48: Chuyện cũ
50
Chương 49: Tự Mình Suy Luận
51
Chương 50: Bẻ khóa
52
Chương 51: Trò chơi bắt đầu
53
Chương 52: Sinh linh bé bỏng
54
Chương 53: Che giấu
55
Chương 54: Nhận lầm
56
Chương 55: Chuẩn bị đón Tết
57
Chương 56: Anh vẫn phải đi
58
Chương 57: Xin chào, em gái!
59
Chương 58: Lừa trong lừa
60
Chương 59: Lựa chọn
61
Chương 60: Đánh mất
62
Chương 61: Một mũi tên trúng ba đích
63
Chương 62: Em yêu anh
64
Chương 63: Gina
65
Chương 64: Bắt đầu lại
66
Chương 65: Tôi không phải bạn gái của anh
67
Chương 66: Trở lại
68
Chương 67: Thẻ người tốt
69
Chương 68: Hoảng sợ
70
Chương 69: Em lại muốn trốn
71
Chương 70: Nghi ngờ
72
Chương 71: Sự Thật
73
CHƯƠNG 72: LỜI THẬT ĐAU LÒNG
74
Chương 73: Nữ phụ một lòng muốn ở bên Diệp Minh Viễn
75
NGOẠI TRUYỆN CHƯƠNG 73: EM KHÔNG THÍCH THÌ CỨ NÓI KHÔNG THÍCH, ANH KHÔNG NGẠI

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play