Chương 10: Cảnh cáo

Tĩnh Quế Nhu ngủ một cái liền ngủ đến chiều, cô bị đánh thức là do cô quá đói bụng, buổi sáng vì muốn nhanh chóng rời khỏi nên cũng chưa ăn sáng, buổi trưa lại càng không. Cô cảm thấy cơ thể này sắp bỏ cô mà đi nữa rồi.

Tĩnh Quế Nhu nhìn quanh căn phòng thì thấy Diệp Minh Viễn đang ngồi xem máy tính trên sofa. Thấy cô mơ màng ngồi dậy trong thật ngốc chết đi được. Anh ghét nhất là kiểu phụ nữ thế này.

- Thức rồi, tôi còn tưởng cô là heo đó.

Tĩnh Quế Nhu vừa mới tỉnh lại đã bị người ta mắng là heo, cô vừa đói còn bị mắng thế là nổi quạu lên.

- Hừ, vậy anh chính là heo đực, đêm qua tên nào còn động dục với tôi đó.

- Cô dám....nói tôi là heo.

- Anh nói được lại không cho người khác nói.

- Tĩnh Quế Nhu

Diệp Minh Viễn hét lên với cô.

- Hét cái gì mà hét, tôi đói bụng quá rồi.

Tĩnh Quế Nhu cũng hét lại với anh. Diệp Minh Viễn đáng lẽ anh phải tức giận nhưng khi nghe đến câu cuối anh lại bật cười.

Tĩnh Quế Nhu tự nhận bản thân mình là người rất biết tiến biết lùi, trong nhu có cương trong cương có nhu a. Lúc Tĩnh Quế Nhu bất gặp Diệp Minh Viễn cười cô, đây là lần đầu thấy anh cười thì ra lại có thể đẹp đến như vậy. Mấy lần trước cười đểu chết đi được, đâu có như lúc nãy lại có chút tinh nghịch đáng yêu đấy chứ.

Cái bụng Tĩnh Quế Nhu kêu lên hai tiếng là cho cô quay về thực tại. Tĩnh Quế Nhu bước xuống giường, rất có phong thái chủ nhà mà nói với Diệp Minh Viễn.

- Chúng ta đi ăn cơm thôi.

- Tôi ăn rồi.

- Nhưng tôi chưa ăn nha.

- Ừa, có quan hệ với tôi sao?

Tĩnh Quế Nhu chớp chớp mắt nhìn anh. Trong đầu liền hiện lên ý tưởng chạy đến bóp cổ anh, nhưng mà cô biết cô sẽ chết trước nên chỉ dám nghĩ thôi. Cô đi lòng vòng trong phòng, vò đầu bứt tai không biết phải làm sao.

Diệp Minh Viễn thấy có vẻ đang làm việc nhưng thực chất vẫn luôn chú ý đến cô, thấy cô hết nhăn mày thỉnh thoảng lại liếc mắt tức giận nhìn anh, nhưng cái vẻ không dám làm gì anh càng làm cho anh thêm hả dạ. Anh rõ ràng là một ác ma giết người không biết sợ, ai đối với anh cũng sợ hãi. Thế nhưng cô hết lần này đến lần khác luôn chọc tức anh, lúc anh tức giận cô lại như con chó nhỏ tỏ vẻ nhu thuận thuận theo, sau đó lại ở phía sau lưng anh nguyền rủa anh biết bao nhiêu lần. Anh biết cô không phải Tĩnh Quế Nhu kia, mặc dù Diệp Minh Viễn chưa từng để Tĩnh Quế Nhu vào mắt nhưng không có nghĩa anh không biết con người của cô ta. Cô gái này là ai? Anh giữ cô lại bên cạnh bởi vì anh biết cô gái này không có mức sát thương với anh, hơn nữa anh càng nhận ra Tĩnh Quế Nhu này thú vị hơn nhiều, coi như anh đang nuôi sủng vật vậy.

Tĩnh Quế Nhu không tin cái nhà này chỉ có mình anh ta biết đường đến nhà bếp.

Nhưng cô nhận ra không phải người ta không biết mà là không có ai muốn chỉ cô nha. Tĩnh Quế Nhu ngồi một góc trong như một chú chó nhỏ, vô cùng uất ức, cô chỉ đi ăn tiệc mà như bị bắt đi đày ải ấy. Đúng lúc này cô lại gặp thiên thần của cô - chính là nữ chính nha.

- Tĩnh tiểu thư, sao cô lại ngồi ở đây.

Tĩnh Quế Nhu gạt nước mắt, ngước mắt nhìn cô, gương mặt cô vốn dĩ đã nhỏ nhắn xinh đẹp bây giờ còn khóc đến đáng thương giống như hoa lê đái vũ, làm cho Vũ Ngọc Trân mềm lòng không thôi

- Tôi đói bụng nhưng không bếp đường đi đến phòng bếp

- Không sao tôi đưa cô đi.

- Có thật không?

- Ừa.

Tĩnh Quế Nhu liền vui vẻ trở lại tung tăng đi theo phía sau Vũ Ngọc Trân không ngừng cảm ơn cô. Vũ Ngọc Trân cười cười nói với cô:

- Thực ra tôi phải cảm ơn cô hôm qua đã nói giúp cô mới đúng chứ.

- Không có gì, chuyện nhỏ thôi.

Tĩnh Quế Nhu cảm thấy đây cũng chẳng phải chuyện to tát, vốn dĩ dù cho cô không nói giúp thì cô ấy vẫn sẽ được ở lại thôi bởi vì cô đã lọt vào tầm ngắm của hai anh em nhà này rồi. Amen, Phật tổ sẽ phù hộ cô. Cố lên nhé cô gái, sau này khi cô đến cửa tiệm tôi mua bánh tôi nhất định sẽ giảm cho cô 50%.

Diệp Minh Viễn đứng ở một góc khuất rất không vui, từ lúc biết cô là kẻ mù đường anh cố tình không cho người làm chỉ đường cho cô, để cô quay về mà cầu xin anh thế nhưng lại xuất hiện một kẻ phá đám chuyện tốt của anh. Mặt mày anh âm u một đường đi đến nhà bếp, những người làm trong nhà thấy vẻ mặt này của anh, ai cũng tận lực tránh đi để tránh rước họa vào thân. Trên đường đi lại đụng phải anh trai mình Diệp Minh Thành.

- Cậu bị sao vậy? Ai chọc cậu.

- Sau này anh quản tốt người phụ nữ của mình đi.

Nói xong anh một mạch đi thẳng đến phòng bếp, không nhìn thấy Vũ Ngọc Trân đâu chỉ thấy một con heo đang cắm đầu ăn cơm, đồ ăn trên bàn đều bị cô dồn hết vào miệng. Diệp Minh Viễn đi tới cô cũng không thèm ngước đầu nhìn anh một cái làm anh rất bực mình, đồ ăn còn hấp dẫn hơn anh sao?

- Thật không hiểu một kẻ mù đường như cô lại dám trốn đi du lịch một mình.

Tĩnh Quế Nhu ngước lên nhìn anh, cô vẫn còn tức giận nên không thèm trả lời anh.

“Tôi có tiền nha, thuê một hướng dẫn viên là giải quyết được thôi”

Thấy cô không trả lời mình khiến Diệp Minh Viễn không khỏi tức giận, anh buông chai nước trên tay, đi tới nắm lấy cằm cô.

- Cô hình như đã quên tôi là ai rồi đúng không? Có vẻ mấy ngày nay tôi đã quá dễ dãi khiến cô xem tôi không ra gì phải không? Hả?

Tĩnh Quế Nhu có một cái tật chính là cô càng sợ thì càng cứng cả người giống như kiểu chuột rút ấy, tay chân cô lúc này nhưng bị đông cứng cả người cũng lạnh ngắt. Cô chỉ có thể nhìn anh mà không thể cử động. Diệp Minh Viễn thấy cô lại không trả lời mình lại càng thêm tức giận, bàn tay bóp lấy cằm cô càng thêm mạnh.

- Nói!

“Bóp cằm người ta mà kêu nói, sao mà nói nha”. Tĩnh Quế Nhu lại càng không thể cử động, lại hoa lê đái vũ nhưng trong mắt Diệp Minh Viễn lại cảm thấy chán ghét vô cùng, thứ anh ghét chính là nước mắt phụ nữ, họ tưởng đây là vũ khí khiến đàn ông mềm lòng nên lúc nào cũng lấy thứ này ra làm trò.

Anh cuối cùng cũng buông tay đi ra khỏi phòng bếp.

Tác giả có lời muốn nói:

Dạo này sao sao ấy, cứ viết rồi lại xóa, chán ghê luôn ấy.....Phải làm sao để ý tưởng tuôn trào viết mỏi tay luôn đây..........

"Phải làm gì khi bị bí ý tưởng?" Chờ trả lời gấp ^_^

Hot

Comments

Thị Khánh Huyền Vũ

Thị Khánh Huyền Vũ

hay tác giả đọc thêm tiểu thuyết khác để tham khảo đi❤❤❤

2024-04-16

2

LYRIS

LYRIS

tui thấy hai người này có thể làm bách hợp, ko cần nam 9

2024-01-14

8

TuT

TuT

vì một tương lai tươi sáng nên tg ...
CỐ LÊN !!!!!
⚔️⚔️⚔️

2023-06-20

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Nữ phụ "Tĩnh Quế Nhu"
2 Chương 2: Bỏ Trốn
3 Chương 3: Tìm kiếm
4 Chương 4: Gặp lại
5 Chương 5: Bị phạt
6 Chương 6: Bị ép buộc quay về
7 Chương 7: Đi dự tiệc lớn
8 Chương 8: Cuối cùng cũng gặp được nữ chính rồi!
9 Chương 9: Đi lạc
10 Chương 10: Cảnh cáo
11 Chương 11: Khai trương tiệm bánh
12 Tác giả có lời muốn nói nhỏ
13 Chương 12: Đã lâu không gặp! Tỉnh, tỉnh, tỉnh!
14 Chương 13: Tâm tư
15 Chương 14: Gặp lại nữ chính
16 Chương 15: Phật lớn không tiễn đi được a!
17 Chương 16: Ai cho em gọi tôi là Nhị thiếu gia?
18 Chương 17: Nụ hôn đầu sau khi xuyên qua bị cướp mất rồi!
19 Chương 18: Rối bời
20 Chương 19: Bị phát hiện
21 Chương 20: Chỉ dạy
22 Chương 21: Dạy dỗ
23 Chương 22: Dạy dỗ (2)
24 Chương 23: Tủi thân lắm chứ!
25 Chương 24: Chỉ nghe một chút thôi!
26 Chương 25: Trốn thoát không kịp
27 Chương 26: Cuộc đời thiếu cô những nam phụ
28 Chương 27: Vì tương lai mai sau
29 Chương 28: Bị anh trêu đùa
30 Chương 29: Lần đầu cùng anh dự tiệc
31 Chương 30: Gặp lại bạn bè của anh, bị phản diện để ý đến
32 Chương 31: Nhìn nữ chính người ta kìa!
33 Chương 32: Kim tiêm có sạch không đó anh hai ơi!
34 Chương 33: Lần đầu được trải nghiệm xuân dược
35 Chương 34: Lần đầu được trải nghiệm xuân dược 2
36 Chương 35: Cam tâm tình nguyện
37 Chương 36: Ngắm "Mỹ Nhân Ngủ" (1)
38 Chương 37: Về nhà
39 Chương 38: Công việc có mức độ phức tạp và nguy hiểm cao
40 Chương 39: Người nặng lòng hơn sẽ là người buồn hơn
41 Chương 40: Chúc cậu thành công!
42 Chương 41: Gặp lại người quen cũ
43 Chương 42: Là em thách thức anh
44 Chương 43: Em mà còn tiếp tục, anh sẽ không nhịn được
45 Chương 44: Đầu giường cãi cuối giường hòa
46 Chương 45: Cảm ơn em đã cho anh cơ hội
47 Chương 46: Trả thù Diệp Minh Thành
48 Chương 47: Bởi vì em còn trẻ!
49 Chương 48: Chuyện cũ
50 Chương 49: Tự Mình Suy Luận
51 Chương 50: Bẻ khóa
52 Chương 51: Trò chơi bắt đầu
53 Chương 52: Sinh linh bé bỏng
54 Chương 53: Che giấu
55 Chương 54: Nhận lầm
56 Chương 55: Chuẩn bị đón Tết
57 Chương 56: Anh vẫn phải đi
58 Chương 57: Xin chào, em gái!
59 Chương 58: Lừa trong lừa
60 Chương 59: Lựa chọn
61 Chương 60: Đánh mất
62 Chương 61: Một mũi tên trúng ba đích
63 Chương 62: Em yêu anh
64 Chương 63: Gina
65 Chương 64: Bắt đầu lại
66 Chương 65: Tôi không phải bạn gái của anh
67 Chương 66: Trở lại
68 Chương 67: Thẻ người tốt
69 Chương 68: Hoảng sợ
70 Chương 69: Em lại muốn trốn
71 Chương 70: Nghi ngờ
72 Chương 71: Sự Thật
73 CHƯƠNG 72: LỜI THẬT ĐAU LÒNG
74 Chương 73: Nữ phụ một lòng muốn ở bên Diệp Minh Viễn
75 NGOẠI TRUYỆN CHƯƠNG 73: EM KHÔNG THÍCH THÌ CỨ NÓI KHÔNG THÍCH, ANH KHÔNG NGẠI
Chapter

Updated 75 Episodes

1
Chương 1: Nữ phụ "Tĩnh Quế Nhu"
2
Chương 2: Bỏ Trốn
3
Chương 3: Tìm kiếm
4
Chương 4: Gặp lại
5
Chương 5: Bị phạt
6
Chương 6: Bị ép buộc quay về
7
Chương 7: Đi dự tiệc lớn
8
Chương 8: Cuối cùng cũng gặp được nữ chính rồi!
9
Chương 9: Đi lạc
10
Chương 10: Cảnh cáo
11
Chương 11: Khai trương tiệm bánh
12
Tác giả có lời muốn nói nhỏ
13
Chương 12: Đã lâu không gặp! Tỉnh, tỉnh, tỉnh!
14
Chương 13: Tâm tư
15
Chương 14: Gặp lại nữ chính
16
Chương 15: Phật lớn không tiễn đi được a!
17
Chương 16: Ai cho em gọi tôi là Nhị thiếu gia?
18
Chương 17: Nụ hôn đầu sau khi xuyên qua bị cướp mất rồi!
19
Chương 18: Rối bời
20
Chương 19: Bị phát hiện
21
Chương 20: Chỉ dạy
22
Chương 21: Dạy dỗ
23
Chương 22: Dạy dỗ (2)
24
Chương 23: Tủi thân lắm chứ!
25
Chương 24: Chỉ nghe một chút thôi!
26
Chương 25: Trốn thoát không kịp
27
Chương 26: Cuộc đời thiếu cô những nam phụ
28
Chương 27: Vì tương lai mai sau
29
Chương 28: Bị anh trêu đùa
30
Chương 29: Lần đầu cùng anh dự tiệc
31
Chương 30: Gặp lại bạn bè của anh, bị phản diện để ý đến
32
Chương 31: Nhìn nữ chính người ta kìa!
33
Chương 32: Kim tiêm có sạch không đó anh hai ơi!
34
Chương 33: Lần đầu được trải nghiệm xuân dược
35
Chương 34: Lần đầu được trải nghiệm xuân dược 2
36
Chương 35: Cam tâm tình nguyện
37
Chương 36: Ngắm "Mỹ Nhân Ngủ" (1)
38
Chương 37: Về nhà
39
Chương 38: Công việc có mức độ phức tạp và nguy hiểm cao
40
Chương 39: Người nặng lòng hơn sẽ là người buồn hơn
41
Chương 40: Chúc cậu thành công!
42
Chương 41: Gặp lại người quen cũ
43
Chương 42: Là em thách thức anh
44
Chương 43: Em mà còn tiếp tục, anh sẽ không nhịn được
45
Chương 44: Đầu giường cãi cuối giường hòa
46
Chương 45: Cảm ơn em đã cho anh cơ hội
47
Chương 46: Trả thù Diệp Minh Thành
48
Chương 47: Bởi vì em còn trẻ!
49
Chương 48: Chuyện cũ
50
Chương 49: Tự Mình Suy Luận
51
Chương 50: Bẻ khóa
52
Chương 51: Trò chơi bắt đầu
53
Chương 52: Sinh linh bé bỏng
54
Chương 53: Che giấu
55
Chương 54: Nhận lầm
56
Chương 55: Chuẩn bị đón Tết
57
Chương 56: Anh vẫn phải đi
58
Chương 57: Xin chào, em gái!
59
Chương 58: Lừa trong lừa
60
Chương 59: Lựa chọn
61
Chương 60: Đánh mất
62
Chương 61: Một mũi tên trúng ba đích
63
Chương 62: Em yêu anh
64
Chương 63: Gina
65
Chương 64: Bắt đầu lại
66
Chương 65: Tôi không phải bạn gái của anh
67
Chương 66: Trở lại
68
Chương 67: Thẻ người tốt
69
Chương 68: Hoảng sợ
70
Chương 69: Em lại muốn trốn
71
Chương 70: Nghi ngờ
72
Chương 71: Sự Thật
73
CHƯƠNG 72: LỜI THẬT ĐAU LÒNG
74
Chương 73: Nữ phụ một lòng muốn ở bên Diệp Minh Viễn
75
NGOẠI TRUYỆN CHƯƠNG 73: EM KHÔNG THÍCH THÌ CỨ NÓI KHÔNG THÍCH, ANH KHÔNG NGẠI

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play