Chương 6: Chị thích phụ nữ hả?

Khang Nam nhíu mày, nhìn chằm chằm vào Khương Diệp.

- Chị đang đùa phải không?

- Đùa gì? Không phải ý của cậu vừa nói sao? Được ưu tiên thì phải cảm ơn chứ?

Tự dưng nhìn mặt cậu ta trở nên nghiêm nghị, nhìn cô không chớp mắt, nụ cười không còn trên môi nữa thì Khương Diệp biết hình như mình đã nghĩ sai rồi thì phải.

- Chị có biết một ngày nằm viện của chị mất bao nhiêu tiền? Ca mổ của chị bao nhiêu tiền không?

- Sao cậu lại cáu nhỉ? Tôi không biết nên hỏi cậu để cảm ơn cho phù hợp thôi, ít thì không được mà nhiều thì tôi lại phải xin mẹ.

- Toàn bộ tiền được tính vào dịch vụ hết nên chị không phải lo cảm ơn bằng hiện vật.

- Thật sao? Sao tôi nghe cái Nhi nói đi viện thì đồng tiền đi trước là đồng tiền khôn. Nói thật tôi chưa từng đi viện bao giờ? Mấy cái ốm vặt thì có bác sĩ gia đình đến tận nhà. Vậy chắc dịch vụ sẽ rất đắt phải không?

Khang Nam lại lần nữa thấy vô cùng ngạc nhiên. Cô gái này cuối cùng là thế nào? Đường đường một tổng giám đốc của tập đoàn lớn, mẹ là chủ tịch mà sao cứ tính toán từng đồng vậy nhỉ?

- Đúng rất đắt, chị lo mà đóng đủ đi, mẹ chị biết chị nói dối rồi đấy.

Khang Nam lắc đầu rời khỏi phòng nhưng Khương Diệp thì thấy mình chưa nói chuyện xong. Hóa ra lúc nãy cậu ta nói chuyện với mẹ Lã.

- Ai cho cậu phá tôi hả? Cậu đã nói gì với mẹ tôi? Mau quay lại đây.

Vậy nhưng cậu ta không thèm quay lại. Cô ôm đầu vò rối tung mái tóc nâu đỏ.

- Sao ai cũng về phe mẹ chống đối mình thế nhỉ?

Khang Nam về phong làm việc, nụ cười trên môi chưa tắt "Bà chị đúng là khác người."

- Phó chủ tịch, bệnh nhân phòng Vip có dấu hiệu kháng thuốc y tá vừa tiêm.

Khang Nam lao đi, vừa chạy vừa nói với lại y tá.

- Gọi Trạch Dương đến viện ngay cho tôi.

Về đến phòng bà Dung, sắc mặt bà tái nhợt, toàn thân co giật, nhịp tim và huyết áp giảm không phanh. Anh chạy lại cùng các bác sĩ cấp cứu, không thể để bà ấy ra đi khi nguyện vọng chưa thành được.

- Tiêm Pentostatine ngay.

- Quá nguy hiểm thưa phó chủ tịch.

- Làm đi.

Nữ y tá làm theo chỉ thị tiêm vào tĩnh mạch cho bệnh nhân.

Tiếng thở rít dài, nhịp tim và huyết áp ngừng giảm và dần ổn trở lại. Khang Nam đứng chống hông mặt mũi nhăn nhó. Anh nói với bà như trách móc.

- Bác lại làm cháu sợ chết khiếp, bác phải cố lên mà nhìn thằng con lấy vợ đã chứ? Bác làm sao nó giết cháu đấy.

Quay sang vị bác sĩ chủ trị.

- Bác làm chỉ định cho bác ấy đi kiểm tra lại các chỉ số cho cháu, đặc biệt là tế bào ung thư trong máu nhé! Thuốc này kháng thì bác xem chuyển thuốc khác đi ạ, lần sau tiêm liều nhỏ để kiểm tra phản ứng trước.

- Vâng, phó chủ tịch.

- Bác không phải lễ phép với cháu vậy đâu.

Y tá bên ngoài thò đầu vào trong.

- Phó chủ tịch, bạn ngài đến rồi ạ.

- Cả cái bệnh viện này làm sao ấy nhỉ? Gọi bác sĩ, phó cái gì mà phó, nhắc mãi không ai nhớ hết vậy.

Tự dưng anh nổi cáu khiến toàn bộ y bác sĩ nhìn nhau không hiểu. Mọi ngày gọi có sao đâu, vậy mà hôm nay, từ lúc đến viện lại cấm mọi người gọi như vậy.

Bước ra ngoài thấy Trạch Dương đang đứng đợi thì anh liếc mắt nhìn ghét bỏ.

- Cũng đến nhanh đấy nhỉ?

- Đang có việc gần đây.

- Không phải nhớ nàng lại đi mua trà đào tự uống đấy chứ?

- Không, cậu có thấy tôi bỏ ai mà lại nhớ không hả?

Khang Nam ngồi xuống ghế, gác chân lên bàn cười nửa miệng.

- Tôi không thấy ai như cậu, bỏ công lấy quạ cả.

- Cậu đang ví von cái gì đấy? Tình hình mẹ tôi làm sao rồi?

- Mẹ cậu kháng thuốc rồi, chắc lại phải chuyển hướng khác. Lấy vợ đi cho bà ấy hoàn thành tâm nguyện để nhỡ có ra đi thì cũng không hối tiếc.

Nhìn Trạch Dương mặt mũi hốc hác như người thiếu ngủ, tâm tình trầm ngâm thì Khang Nam thở dài.

- Đến một lúc nào đó cậu cũng phải để cho mẹ cậu ra đi chứ? Bà ấy đã chống chọi quá lâu chỉ vì muốn nhìn thấy cậu có người bên cạnh thôi. Cậu định để bác ấy chờ mãi à?

- Tôi không có ý định kết hôn.

- Cậu lăng nhăng chơi bời thì quạ, cú hay công đều được nhưng con quạ đang ở cạnh cậu ấy, nhanh chóng đá đi. Đuổi phượng hoàng đi mà rước quạ về thì tôi thấy cậu đúng là dở hơi.

- Cô ta nhất định muốn đi, cậu nghĩ tôi là ai mà phải bịn rịn chứ? Muốn tính kế tôi sao? Cô ta sẽ phải trả giá.

- Vậy thì trả thù người ta đi, nỡ không? Mẹ kiếp... thà nhún mình để đưa cô ấy về còn hơn là ở bên con quạ kia.

Trạch Dương đứng dậy không muốn Khang Nam nhắc đến Cảnh Nghi nữa, trước khi rời phòng chợt nhớ ra quay lại.

- Xe tìm thấy rồi, lát Tống Vinh mang qua bệnh viện cho. Việc của cậu là giữ mạng sống cho mẹ tôi đến khi tôi cho phép mới được để bà ấy đi.

Khang Nam đứng bật người khỏi ghế, cáu gắt.

- Cậu đúng là cái đồ bất hiếu, tôi không phải là thần chết để bảo mẹ cậu phải sống hay là chết nhé! Đồ chết tiệt, bạn với chả bè.

Trạch Dương rời khỏi phòng Khang Nam đi về phía phòng bệnh của bà Dung. Nhìn bà nằm thở khó nhọc, anh khẽ thở dài lại gần, ngồi xuống chiếc ghế cạnh giường.

- Mẹ, xin lỗi vì bắt mẹ chịu đau đớn suốt thời gian qua. Nếu bây giờ con để mẹ đi liệu mẹ có lỡ để con lại một mình?

Trạch Dương nắm lấy bàn tay càng lúc càng gầy của mẹ.

- Con biết mẹ thích Cảnh Nghi nhưng người ta không yêu con. Cô ấy luôn nhìn con sợ hãi, lúc nào trong đầu cũng chỉ nghĩ cách rời xa để về bên hắn. Con không muốn tiếp tục nhìn thấy sự thù hận, ghét bỏ con trong mắt cô ấy nữa. Có lẽ đã làm mẹ thất vọng rồi, con không còn muốn ép buộc cô ấy, bất chấp mọi thủ đoạn mà kéo cô ấy về nữa. Con sợ... lần đầu tiên con sợ đối mặt với nước mắt của phụ nữ. Xa con, cô ấy sống bình yên lắm, có lẽ khó có thể đưa cô ấy về làm con dâu mẹ được. Vậy nên mẹ hãy cố mà sống đi, con chưa kết hôn thì mẹ chưa đi được. Đau mẹ cũng phải chịu, con không muốn chỉ còn một mình.

Anh áp tay mẹ lên mặt mình, một dòng nước nóng hổi chảy len vào những ngón tay bà.

- Con không dừng lại nên mẹ đừng phản đối nữa, hãy tiếp tục điều trị đi. Con không muốn lại có biến cố như hôm nay nữa. Đừng nghĩ đến ra đi khi con chưa cho phép, đừng làm vậy.

Khang Nam đứng ngoài phòng bệnh, bước chân ngưng lại không vào. Anh biết, nếu để bà ấy đi thì Trạch Dương sẽ không còn điểm tựa. Vì vậy mà anh luôn chỉ thị bác sĩ khoa ung bướu phải bằng mọi cách duy trì sự sống cho bà ấy. Chỉ đến khi nào cậu ta kết hôn thì lúc ấy, bà mới ra đi được.  Nhưng bao giờ cậu ta chịu kết hôn thì còn phải chờ... lại chờ.

Đi đến cửa phòng của Khương Diệp, vừa định đưa tay lên mở cửa thì tiếng cô vọng ra khiến anh đứng hình.

- Chậm thôi... sao nhanh vậy? Chậm thôi cơ mà.

- Tiểu thư đừng vội... chân cô còn đang đau đấy.

Hot

Comments

Đàm Tinh Tinh

Đàm Tinh Tinh

Trạch Dương, nghe quen quen

2022-10-03

2

Ớt Chỉ Thiên

Ớt Chỉ Thiên

Ê nói như thế có người hiể lầm đấy

2022-09-15

1

Ngọc 💫✨

Ngọc 💫✨

Chết tiệt mày đang làm cái quái gì vậy hả

2022-09-14

6

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Đồn cảnh sát
2 Chương 2: Tai nạn bất đắc dĩ
3 Chương 3: Mang người đi
4 Chương 4: Chân giả
5 Chương 5: Đấu trí ngầm
6 Chương 6: Chị thích phụ nữ hả?
7 Chương 7: Hôn
8 Chương 8: Dị ứng
9 Chương 9: Em cứ nhớ tôi
10 Chương 10: Mẹ vợ quốc dân
11 Chương 11: chăm sóc cả đêm
12 Chương 12: Mẹ vợ ra tay đuổi tình địch
13 Chương 13: Đuổi việc
14 Chương 14: Người cũ
15 Chương 15: Mẹ Lã ra tay
16 Chương 16: Nhà hàng bình dân
17 Chương 17: Gặp idol
18 Chương 18: Tôi không có tình cảm với cậu
19 Chương 19: Bóc trần
20 Chương 20: Thất vọng của bà Lã
21 Chương 21: Cứu nguy
22 Chương 22: Cầm tay
23 Chương 23: Gan lì
24 Chương 24: Ngủ chung trên xe
25 Chương 25: Bạn bè ra tay
26 Chương 26: Thân mật - H nhẹ
27 Chương 27: Gây tội - H
28 Chương 28: Đừng thay đổi xưng hô
29 Chương 29: Khang Nam, cậu là đồ háo sắc
30 Chương 30: Đến nhà
31 Chương 31: Nấc cụt
32 Chương 32: Hợp tác
33 Chương 33: Có thai
34 Chương 34: Gặp lại tình cũ
35 Chương 35: Em phải lấy ba của con mình
36 Chương 36: Giận
37 Chương 37: Đối mặt tình địch
38 Chương 38: Nặng lòng
39 Chương 39: Tôi không bắt cóc người của cậu
40 Chương 40: Gã đàn ông bí ẩn
41 Chương 41: Lộ tẩy
42 Chương 42: Thân mật - H
43 Chương 43: Mẹ Lã nhanh nhạy
44 Chương 44: Hội tứ trụ
45 Chương 45: Bạn bè phá đám
46 Chương 46: Hai gia đình gặp mặt
47 Chương 47: Đám cưới
48 Chương 48: Bại lộ việc xấu
49 Chương 49: Tân hôn - H
50 Chương 50: Sui gia nhầm phòng
51 Chương 51: Xử lí chồng
52 Chương 52: Qua đêm khách sạn
53 Chương 53: Hậu quả
54 Chương 54: Móc sạch túi
55 Chương 55: Khương Diệp bị ngã
56 Chương 56: Lần nữa ám sát
57 Chương 57: Ngủ xấu
58 Chương 58: Uy hiếp
59 Chương 59: Cạm bẫy
60 Chương 60: Bị tình nghi
61 Chương 61: Ghen với cảnh sát
62 Chương 62: Mất trí
63 Chương 63: Đón tiểu tam về nhà
64 Chương 64: Phá đám
65 Chương 65: Tự tử
66 Chương 66: Cảnh Nghi sinh em bé
67 Chương 67: Gậy ông đập lưng ông
68 Chương 68: Tương kế tựu kế
69 Chương 69: Không còn bình tĩnh
70 Chương 70: Ghen tị
71 Chương 71: Tôi gọi vợ anh đến
72 Chương 72: Trả giá
73 Chương 73: Đuổi ruồi
74 Chương 74: Gạ gẫm
75 Chương 75: Thông gia say rượu
76 Chương 76: Nối lại tơ duyên
77 Chương 77: Tiệc vui
78 Chương 78: Điềm báo
79 Chương 79: Tai nạn bất ngờ
80 Chương 80: Bất lực
81 Chương 81: Tình huống xấu nhất
82 Chương 82: Quyết định
83 Chương 83: Anh yêu em... hãy đợi anh về
84 Chương 84: Mẹ Lã biết sự thật
85 Chương 85: Mất dấu
86 Chương 86: Tỉnh lại
87 Chương 87: Thần giao cách cảm
88 Chương 88: Tin nhớ ba
89 Chương 89: Gặp nhau
90 Chương 90: Mùi hương quen thuộc
91 Chương 91: Manh mối
92 Chương 92: Quán quen
93 Chương 93: Đưa vợ đi
94 Chương 94: Nhớ em
95 Chương 95: Nhớ ra tên chồng
96 Chương 96: Em đừng khóc
97 Chương 97: Hoảng loạn
98 Chương 98: Cầu hôn
99 Chương 99: Sự thật hé lộ
100 Chương 100: Đi tìm chồng
101 Chương 101: Trở về
102 Chương 102: Bà nội biết chuyện
103 Chương 103: Diệp, anh đã nhớ em biết bao - H
104 Chương 104: Nhân văn - Trả ơn
105 Chương 105: Hạnh phúc đong đầy - End
Chapter

Updated 105 Episodes

1
Chương 1: Đồn cảnh sát
2
Chương 2: Tai nạn bất đắc dĩ
3
Chương 3: Mang người đi
4
Chương 4: Chân giả
5
Chương 5: Đấu trí ngầm
6
Chương 6: Chị thích phụ nữ hả?
7
Chương 7: Hôn
8
Chương 8: Dị ứng
9
Chương 9: Em cứ nhớ tôi
10
Chương 10: Mẹ vợ quốc dân
11
Chương 11: chăm sóc cả đêm
12
Chương 12: Mẹ vợ ra tay đuổi tình địch
13
Chương 13: Đuổi việc
14
Chương 14: Người cũ
15
Chương 15: Mẹ Lã ra tay
16
Chương 16: Nhà hàng bình dân
17
Chương 17: Gặp idol
18
Chương 18: Tôi không có tình cảm với cậu
19
Chương 19: Bóc trần
20
Chương 20: Thất vọng của bà Lã
21
Chương 21: Cứu nguy
22
Chương 22: Cầm tay
23
Chương 23: Gan lì
24
Chương 24: Ngủ chung trên xe
25
Chương 25: Bạn bè ra tay
26
Chương 26: Thân mật - H nhẹ
27
Chương 27: Gây tội - H
28
Chương 28: Đừng thay đổi xưng hô
29
Chương 29: Khang Nam, cậu là đồ háo sắc
30
Chương 30: Đến nhà
31
Chương 31: Nấc cụt
32
Chương 32: Hợp tác
33
Chương 33: Có thai
34
Chương 34: Gặp lại tình cũ
35
Chương 35: Em phải lấy ba của con mình
36
Chương 36: Giận
37
Chương 37: Đối mặt tình địch
38
Chương 38: Nặng lòng
39
Chương 39: Tôi không bắt cóc người của cậu
40
Chương 40: Gã đàn ông bí ẩn
41
Chương 41: Lộ tẩy
42
Chương 42: Thân mật - H
43
Chương 43: Mẹ Lã nhanh nhạy
44
Chương 44: Hội tứ trụ
45
Chương 45: Bạn bè phá đám
46
Chương 46: Hai gia đình gặp mặt
47
Chương 47: Đám cưới
48
Chương 48: Bại lộ việc xấu
49
Chương 49: Tân hôn - H
50
Chương 50: Sui gia nhầm phòng
51
Chương 51: Xử lí chồng
52
Chương 52: Qua đêm khách sạn
53
Chương 53: Hậu quả
54
Chương 54: Móc sạch túi
55
Chương 55: Khương Diệp bị ngã
56
Chương 56: Lần nữa ám sát
57
Chương 57: Ngủ xấu
58
Chương 58: Uy hiếp
59
Chương 59: Cạm bẫy
60
Chương 60: Bị tình nghi
61
Chương 61: Ghen với cảnh sát
62
Chương 62: Mất trí
63
Chương 63: Đón tiểu tam về nhà
64
Chương 64: Phá đám
65
Chương 65: Tự tử
66
Chương 66: Cảnh Nghi sinh em bé
67
Chương 67: Gậy ông đập lưng ông
68
Chương 68: Tương kế tựu kế
69
Chương 69: Không còn bình tĩnh
70
Chương 70: Ghen tị
71
Chương 71: Tôi gọi vợ anh đến
72
Chương 72: Trả giá
73
Chương 73: Đuổi ruồi
74
Chương 74: Gạ gẫm
75
Chương 75: Thông gia say rượu
76
Chương 76: Nối lại tơ duyên
77
Chương 77: Tiệc vui
78
Chương 78: Điềm báo
79
Chương 79: Tai nạn bất ngờ
80
Chương 80: Bất lực
81
Chương 81: Tình huống xấu nhất
82
Chương 82: Quyết định
83
Chương 83: Anh yêu em... hãy đợi anh về
84
Chương 84: Mẹ Lã biết sự thật
85
Chương 85: Mất dấu
86
Chương 86: Tỉnh lại
87
Chương 87: Thần giao cách cảm
88
Chương 88: Tin nhớ ba
89
Chương 89: Gặp nhau
90
Chương 90: Mùi hương quen thuộc
91
Chương 91: Manh mối
92
Chương 92: Quán quen
93
Chương 93: Đưa vợ đi
94
Chương 94: Nhớ em
95
Chương 95: Nhớ ra tên chồng
96
Chương 96: Em đừng khóc
97
Chương 97: Hoảng loạn
98
Chương 98: Cầu hôn
99
Chương 99: Sự thật hé lộ
100
Chương 100: Đi tìm chồng
101
Chương 101: Trở về
102
Chương 102: Bà nội biết chuyện
103
Chương 103: Diệp, anh đã nhớ em biết bao - H
104
Chương 104: Nhân văn - Trả ơn
105
Chương 105: Hạnh phúc đong đầy - End

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play