Chương 7: Hôn

Mặt anh nóng rần rần, hóa ra chị ta có tư tình với trợ lí, chắc mẹ không đồng ý nên mới ế đến bây giờ chứ người xinh như vậy mà. Hắn định quay đi không làm phiền nhưng lại thấy người đàn ông lên tiếng.

- Tiểu thư, chân cô như này không về tập đoàn được. Giá cổ phiếu sẽ bình ổn thôi, yên tâm đi.

- Anh đưa tôi về đi, giải quyết xong lại đến đây, chân tôi không sao mà.

Hé cửa nhìn thấy bà chị đang bá tay người đàn ông mà anh thấy chướng mắt nên đẩy cửa đi vào. Nhìn thấy anh, Khương Diệp như bị bắt trộm, giật mình lắp bắp.

- Cậu vào đây làm gì? Vào mà không gõ cửa vậy.

- Vào bẻ chân chị đi cho chị về công ty đây.

Khang Nam xăng xăng đi tới còn vén tay áo lên như chuẩn bị hành sự. Khương Diệp xoay người trợ lí Trọng chắn trước mặt mình.

- Này, bác sĩ gì mà như côn đồ vậy hả?

- Chị thích thay chân giả cơ mà, vậy tôi bẻ luôn rồi thay cho chị nhanh về công ty.

- Tôi nói thích chân giả bao giờ?

Trọng bị xoay như chong chóng, kẻ vờn đằng trước, người thập thò đằng sau cứ cãi nhau chem chẻm mà âm lượng có nhỏ đâu làm anh điếc hết cả tai. Nhìn một màn này ai bảo đây là bệnh nhân và bác sĩ chứ?

- Nếu chị rời khỏi phòng bệnh có tin tôi bẻ chân chị không?

- Chân của tôi chứ của cậu à? Còn lâu mới bẻ được chân tôi nhé!

Khang Nam gạt Trọng sang bên nhưng lại bị Khương Diệp giữ lại.

- Cậu đứng sang bên kia đi.

- Đừng, đứng im đấy không tôi đuổi việc anh bây giờ?

Không kiêng nể gì Trọng, Khang Nam một phát túm lấy cổ tay Khương Diệp, gạt bay Trọng sang một bên.

Khương Diệp đứng bằng một chân, Trọng bị kéo ra nên mất đà ngã vèo xuống giường kéo luôn cả Khang Nam ngã theo.

- Á.....

Trọng đứng nhìn họ, mặt căng lên hết cỡ, trước mắt anh một khung cảnh vô cùng mật ngọt mà anh muốn giơ điện thoại lên gọi ngay cho chủ tịch báo cáo "Tổng giám đốc đang thân mật với bác sĩ tại bệnh viện Nhân Ái."

Khương Diệp nhắm tịt mắt theo quán tính còn Khang Nam nghiễm nhiên nằm bên trên, mặt giáp mặt, mắt đối mắt còn môi chạm môi. Chân đau của Khương Diệp giơ lên cao tạo nên một khung cảnh không thể trong sáng hơn. Giọng cô bị méo mó khi người trên vẫn không chịu đứng lên.

- Nặng...quá!

Khang Nam nhìn mặt bà chị đỏ như cà chua chín thì cố tình trêu, ngậm lấy cánh môi Khương Diệp hôn thành tiếng mới nhổm người đứng lên, miệng tủm tỉm cười.

Trọng vẫn đứng tư thế của "tượng". Vị bác sĩ đẹp trai này hình như vừa hôn tổng giám đốc thì phải. Có phải không nhỉ? Sao mặt cô ấy lại đỏ thế kia?

- A...a...a

Hai người đàn ông cùng đưa tay lên bịt lấy tai mình, mắt nhìn Khương Diệp sợ hãi với tiếng thét oanh vàng ấy.

- Cậu vừa lợi dụng tôi.

- Chính chị kéo tôi ngã, có mà chị thấy tôi đẹp trai nên mới cố tình. Sao chị không kéo anh ta mà lại kéo tôi?

Trọng thấy mình cứ như quả bỏng vừa bị quăng, vừa bị ném, vừa bị đạp còn vừa ăn cơm chó nữa bèn lên tiếng.

- Tôi cũng đẹp trai mà?

- Sao bằng tôi chứ?

Trọng chép chép miệng, biết anh ta nói đúng nên không cãi nữa. Nhưng anh vẫn tự hào mình khá ưa nhìn, rõ ràng hồi tuyển dụng, tổng giám đốc còn nói anh ta đẹp trai nên mới chọn mà.

- Hai cậu đúng là mặt dầy như nhau, soi gương xem có đẹp không mà tự khen mình thế? Vô duyên.

Khang Nam đứng cạnh còn cố tình lướt ngón tay cái lau môi mình mỉm cười.

- Môi chị rất mềm nhưng chưa biết có ngọt không? Cho tôi thử lại đi.

Khương Diệp ?????

Trọng??? Sao mặt hắn dầy hơn cả mặt mình vậy?

- Cút khỏi đây ngay, đồ bác sĩ háo sắc.

Khang Nam nhếch miệng cười càng làm Khương Diệp điên tiết nhưng mà cái chân lúc nãy ngã nữa làm nó lại đau, hình như nó sắp liệt đến nơi rồi. Ngồi trên giường, cô nhìn cậu ta không chớp mắt. Hai người cứ nhìn nhau không ai chịu chớp mắt trước. Trọng cứ nhìn hết người này đến nhìn người kia bèn lấy điện thoại ra chụp một cái ảnh.

- Này, anh có xóa ảnh ngay không tôi đá chết anh bây giờ.

- Tiểu thư à, chân cô đang đau đấy, đừng đá. Mấy khi tôi thấy tiểu thư nhìn trai không chớp mắt vậy nên tôi chỉ muốn ghi lại khoảnh khắc đáng quý này cho chủ tịch thôi ạ.

Kẻ bên cạnh cô, kẻ rất thân cận mà còn không ngừng tạo phản, mà cái sự phản này nó cứ nghiễm nhiên diễn ra không một chút giấu giếm. Chẳng lẽ, bọn họ đều nghĩ cô không bình thường sao? Sao không ai hiểu hết vậy hả? Điên mất. Tự dưng lại quay sang Khang Nam thấy cậu ta vẫn nhìn mình thì cô khẽ rùng mình, so vai lắc đầu dị ứng.

- Nhìn cái gì mà nhìn, không thấy bệnh nhân nào xinh như tôi sao?

- Độ tự tin của chị công nhận đạt trình độ thượng thừa đấy. Xinh thì có xinh nhưng bảo chưa thấy ai xinh như chị thì sai rồi. Tôi gặp rất rất nhiều gái xinh chứ? Bản năng đàn ông là ngắm gái xinh mà. Phụ nữ làm đẹp không phải muốn đàn ông nhìn sao?

- Tôi không như vậy?

- Vậy thì xấu bớt đi.

Khương Diệp muốn phát điên với cái đồ dở hơi này. Sao cô nói gì cậu ta cũng lí luận không thừa không thiếu một chi tiết nào vậy? Cô đành phải xuống nước.

- Đừng nhìn nữa, tôi không thích ai nhìn mình như vậy?

Thấy cô dịu giọng, Khang Nam nháy mắt không quên nở nụ cười của kẻ thắng cuộc.

- Chị có biết vì sao tôi nhìn chị từ nãy giờ không?

Khương Diệp lạ lẫm nhưng chẳng muốn đôi co nữa, bụng bắt đầu đói rồi nên quay sang Trọng.

- Anh đi mua đồ ăn tôi dặn đi, qua công ty lấy máy tính cho tôi nữa.

- Vâng ạ.

Trọng đi rồi, Khương Diệp vừa định nằm xuống đuổi khách thì Khang Nam kéo tay không cho nằm. Tự nhiên vén tay áo cô lên, mặt mũi biến sắc.

- Chị bị dị ứng rồi. Tôi nhìn từ nãy thấy mặt chị đỏ nghĩ chị hôn tôi ngại nhưng nó kéo dần xuống cổ từng mảng nhỏ, bây giờ tay chị cũng có. Chị có hay bị như này không? Có lẽ chị bị dị ứng thuốc kháng sinh rồi.

Trái với Khang Nam thì cô bình thản chẳng chút lo lắng, xoay tay giật khỏi tay cậu ta.

- Không phải do thuốc.

- Vậy thì sao? Để tôi đưa chị sang khoa chống độc.

- Điên à, đã bảo không sao? Một lát sẽ hết.

Khang Nam nhìn Khương Diệp nổi cáu liền dịu giọng.

- Vậy lí do là gì? Chị thường xuyên bị như này hả.

- Không

- Thế sao chị lại không chút lo lắng, nguyên nhân như này là sao?

Khương Diệp cảm thấy mệt mỏi hết sức với người nhiều câu hỏi như vậy. Nhìn cậu ta với ánh mắt khó chịu đành phải trả lời.

- Cứ gần gũi đàn ông là tôi bị.

- Hả?????

Bao năm làm bác sĩ, anh chưa nghe thấy cái bệnh oái oăm như vậy cả. Dị ứng vì gần gũi đàn ông? Bà chị này đúng là mắc bệnh hoang tưởng, làm gì có cái thứ kì quặc vậy.

- Chị lại đang nói dối hả? Tôi là bác sĩ đấy, làm gì có bệnh nào như thế?

Khương Diệp rất muốn đánh nhau, cô không muốn nói rồi cứ hỏi, nói ra xong cậu ta lại bảo cô nói dối có điên không cơ chứ.

- Dối cái đầu cậu ấy, chưa biết đến thì bây giờ biết được chưa? Không tin thì hôn lại đi, sẽ tiếp tục bị nặng hơn.

Nói xong thấy người kia đang nhìn mình ngạc nhiên thì cô lấy tay che miệng. Nói cái gì vậy hả? Cô đang mời người ta hôn mình hả? Ôi hâm mẹ nó rồi...

- Ý tôi không... phải vậy?

- Tôi lại muốn hiểu theo câu chị nói đấy, để tôi thử xem có phải không hay chị đang nói dối.

Hot

Comments

Uyên Thy

Uyên Thy

kg biến thái như HP .kg bá đạo như trạch nghiêm.kg đa tình như NP .KM nhẹ nhàng hơn nhiu

2022-10-17

1

Phương Phạm

Phương Phạm

😂😂

2022-10-01

0

Phạm Hoa Hoa

Phạm Hoa Hoa

@~@(^.^)

2022-09-20

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Đồn cảnh sát
2 Chương 2: Tai nạn bất đắc dĩ
3 Chương 3: Mang người đi
4 Chương 4: Chân giả
5 Chương 5: Đấu trí ngầm
6 Chương 6: Chị thích phụ nữ hả?
7 Chương 7: Hôn
8 Chương 8: Dị ứng
9 Chương 9: Em cứ nhớ tôi
10 Chương 10: Mẹ vợ quốc dân
11 Chương 11: chăm sóc cả đêm
12 Chương 12: Mẹ vợ ra tay đuổi tình địch
13 Chương 13: Đuổi việc
14 Chương 14: Người cũ
15 Chương 15: Mẹ Lã ra tay
16 Chương 16: Nhà hàng bình dân
17 Chương 17: Gặp idol
18 Chương 18: Tôi không có tình cảm với cậu
19 Chương 19: Bóc trần
20 Chương 20: Thất vọng của bà Lã
21 Chương 21: Cứu nguy
22 Chương 22: Cầm tay
23 Chương 23: Gan lì
24 Chương 24: Ngủ chung trên xe
25 Chương 25: Bạn bè ra tay
26 Chương 26: Thân mật - H nhẹ
27 Chương 27: Gây tội - H
28 Chương 28: Đừng thay đổi xưng hô
29 Chương 29: Khang Nam, cậu là đồ háo sắc
30 Chương 30: Đến nhà
31 Chương 31: Nấc cụt
32 Chương 32: Hợp tác
33 Chương 33: Có thai
34 Chương 34: Gặp lại tình cũ
35 Chương 35: Em phải lấy ba của con mình
36 Chương 36: Giận
37 Chương 37: Đối mặt tình địch
38 Chương 38: Nặng lòng
39 Chương 39: Tôi không bắt cóc người của cậu
40 Chương 40: Gã đàn ông bí ẩn
41 Chương 41: Lộ tẩy
42 Chương 42: Thân mật - H
43 Chương 43: Mẹ Lã nhanh nhạy
44 Chương 44: Hội tứ trụ
45 Chương 45: Bạn bè phá đám
46 Chương 46: Hai gia đình gặp mặt
47 Chương 47: Đám cưới
48 Chương 48: Bại lộ việc xấu
49 Chương 49: Tân hôn - H
50 Chương 50: Sui gia nhầm phòng
51 Chương 51: Xử lí chồng
52 Chương 52: Qua đêm khách sạn
53 Chương 53: Hậu quả
54 Chương 54: Móc sạch túi
55 Chương 55: Khương Diệp bị ngã
56 Chương 56: Lần nữa ám sát
57 Chương 57: Ngủ xấu
58 Chương 58: Uy hiếp
59 Chương 59: Cạm bẫy
60 Chương 60: Bị tình nghi
61 Chương 61: Ghen với cảnh sát
62 Chương 62: Mất trí
63 Chương 63: Đón tiểu tam về nhà
64 Chương 64: Phá đám
65 Chương 65: Tự tử
66 Chương 66: Cảnh Nghi sinh em bé
67 Chương 67: Gậy ông đập lưng ông
68 Chương 68: Tương kế tựu kế
69 Chương 69: Không còn bình tĩnh
70 Chương 70: Ghen tị
71 Chương 71: Tôi gọi vợ anh đến
72 Chương 72: Trả giá
73 Chương 73: Đuổi ruồi
74 Chương 74: Gạ gẫm
75 Chương 75: Thông gia say rượu
76 Chương 76: Nối lại tơ duyên
77 Chương 77: Tiệc vui
78 Chương 78: Điềm báo
79 Chương 79: Tai nạn bất ngờ
80 Chương 80: Bất lực
81 Chương 81: Tình huống xấu nhất
82 Chương 82: Quyết định
83 Chương 83: Anh yêu em... hãy đợi anh về
84 Chương 84: Mẹ Lã biết sự thật
85 Chương 85: Mất dấu
86 Chương 86: Tỉnh lại
87 Chương 87: Thần giao cách cảm
88 Chương 88: Tin nhớ ba
89 Chương 89: Gặp nhau
90 Chương 90: Mùi hương quen thuộc
91 Chương 91: Manh mối
92 Chương 92: Quán quen
93 Chương 93: Đưa vợ đi
94 Chương 94: Nhớ em
95 Chương 95: Nhớ ra tên chồng
96 Chương 96: Em đừng khóc
97 Chương 97: Hoảng loạn
98 Chương 98: Cầu hôn
99 Chương 99: Sự thật hé lộ
100 Chương 100: Đi tìm chồng
101 Chương 101: Trở về
102 Chương 102: Bà nội biết chuyện
103 Chương 103: Diệp, anh đã nhớ em biết bao - H
104 Chương 104: Nhân văn - Trả ơn
105 Chương 105: Hạnh phúc đong đầy - End
Chapter

Updated 105 Episodes

1
Chương 1: Đồn cảnh sát
2
Chương 2: Tai nạn bất đắc dĩ
3
Chương 3: Mang người đi
4
Chương 4: Chân giả
5
Chương 5: Đấu trí ngầm
6
Chương 6: Chị thích phụ nữ hả?
7
Chương 7: Hôn
8
Chương 8: Dị ứng
9
Chương 9: Em cứ nhớ tôi
10
Chương 10: Mẹ vợ quốc dân
11
Chương 11: chăm sóc cả đêm
12
Chương 12: Mẹ vợ ra tay đuổi tình địch
13
Chương 13: Đuổi việc
14
Chương 14: Người cũ
15
Chương 15: Mẹ Lã ra tay
16
Chương 16: Nhà hàng bình dân
17
Chương 17: Gặp idol
18
Chương 18: Tôi không có tình cảm với cậu
19
Chương 19: Bóc trần
20
Chương 20: Thất vọng của bà Lã
21
Chương 21: Cứu nguy
22
Chương 22: Cầm tay
23
Chương 23: Gan lì
24
Chương 24: Ngủ chung trên xe
25
Chương 25: Bạn bè ra tay
26
Chương 26: Thân mật - H nhẹ
27
Chương 27: Gây tội - H
28
Chương 28: Đừng thay đổi xưng hô
29
Chương 29: Khang Nam, cậu là đồ háo sắc
30
Chương 30: Đến nhà
31
Chương 31: Nấc cụt
32
Chương 32: Hợp tác
33
Chương 33: Có thai
34
Chương 34: Gặp lại tình cũ
35
Chương 35: Em phải lấy ba của con mình
36
Chương 36: Giận
37
Chương 37: Đối mặt tình địch
38
Chương 38: Nặng lòng
39
Chương 39: Tôi không bắt cóc người của cậu
40
Chương 40: Gã đàn ông bí ẩn
41
Chương 41: Lộ tẩy
42
Chương 42: Thân mật - H
43
Chương 43: Mẹ Lã nhanh nhạy
44
Chương 44: Hội tứ trụ
45
Chương 45: Bạn bè phá đám
46
Chương 46: Hai gia đình gặp mặt
47
Chương 47: Đám cưới
48
Chương 48: Bại lộ việc xấu
49
Chương 49: Tân hôn - H
50
Chương 50: Sui gia nhầm phòng
51
Chương 51: Xử lí chồng
52
Chương 52: Qua đêm khách sạn
53
Chương 53: Hậu quả
54
Chương 54: Móc sạch túi
55
Chương 55: Khương Diệp bị ngã
56
Chương 56: Lần nữa ám sát
57
Chương 57: Ngủ xấu
58
Chương 58: Uy hiếp
59
Chương 59: Cạm bẫy
60
Chương 60: Bị tình nghi
61
Chương 61: Ghen với cảnh sát
62
Chương 62: Mất trí
63
Chương 63: Đón tiểu tam về nhà
64
Chương 64: Phá đám
65
Chương 65: Tự tử
66
Chương 66: Cảnh Nghi sinh em bé
67
Chương 67: Gậy ông đập lưng ông
68
Chương 68: Tương kế tựu kế
69
Chương 69: Không còn bình tĩnh
70
Chương 70: Ghen tị
71
Chương 71: Tôi gọi vợ anh đến
72
Chương 72: Trả giá
73
Chương 73: Đuổi ruồi
74
Chương 74: Gạ gẫm
75
Chương 75: Thông gia say rượu
76
Chương 76: Nối lại tơ duyên
77
Chương 77: Tiệc vui
78
Chương 78: Điềm báo
79
Chương 79: Tai nạn bất ngờ
80
Chương 80: Bất lực
81
Chương 81: Tình huống xấu nhất
82
Chương 82: Quyết định
83
Chương 83: Anh yêu em... hãy đợi anh về
84
Chương 84: Mẹ Lã biết sự thật
85
Chương 85: Mất dấu
86
Chương 86: Tỉnh lại
87
Chương 87: Thần giao cách cảm
88
Chương 88: Tin nhớ ba
89
Chương 89: Gặp nhau
90
Chương 90: Mùi hương quen thuộc
91
Chương 91: Manh mối
92
Chương 92: Quán quen
93
Chương 93: Đưa vợ đi
94
Chương 94: Nhớ em
95
Chương 95: Nhớ ra tên chồng
96
Chương 96: Em đừng khóc
97
Chương 97: Hoảng loạn
98
Chương 98: Cầu hôn
99
Chương 99: Sự thật hé lộ
100
Chương 100: Đi tìm chồng
101
Chương 101: Trở về
102
Chương 102: Bà nội biết chuyện
103
Chương 103: Diệp, anh đã nhớ em biết bao - H
104
Chương 104: Nhân văn - Trả ơn
105
Chương 105: Hạnh phúc đong đầy - End

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play