Chương 17: Gặp idol

Khương Diệp chẳng thèm để ý đến Khang Nam đang nhìn xung quanh, cô đặt đồ lên vỉ nướng xuýt xoa.

- Thơm quá, lạnh này ăn nướng ngon thật ấy.

- Chị đúng là người khó hiểu

- Ai cần cậu hiểu đâu.

Khương Diệp nướng đồ ăn chín giơ lên trước mặt Khang Nam.

- Ăn chứ? Tôi biết cậu là bác sĩ ưa sạch sẽ nên mới đưa cậu đến đây đấy. Nếu cậu ăn không hợp khẩu vị thì lần sau tôi sẽ không mời cậu nữa.

- Nếu tôi ăn thì chị tiếp tục mời chứ?

- Ừ, tôi không có nhiều tiền để vào các quán sang chảnh đâu nên nếu cậu không chê thì tôi mời được.

- Chẳng lẽ chị cũng đưa đối tác ăn ở những quán nhỏ như này.

Khương Diệp lắc đầu.

- Đối tác thì có tiền công ty chứ? Nhưng nói thật với cậu tôi nghiện đồ ăn của chị Quỳnh làm, nó rất ngon, các đầu bếp nhà hàng 5 sao tôi cũng ăn hết rồi nhưng không thấy ngon như ở đây.

Nói rồi, cô cuộn thịt nướng kèm rau đưa đến trước mặt Khang Nam.

- Há miệng đi.

Lạ lẫm trước sự tự nhiên của Khương Diệp nên anh há miệng đón lấy. Thịt chín tới quyện với nước chấm rất vừa miệng, lại thơm và ngon nữa. Đúng là đồ ăn rất ngon.

Ăn xong một miếng, Khang Nam cởi áo da bêm ngoài, vén tay áo len lấy thanh gắp hăm hở nướng.

- Để tôi làm cho, chị ăn đi.

- Rất ngon phải không?

- Ừ, nước chấm và thịt ướp có vị rất đặc biệt, vừa thơm, vừa mềm và hết sức vừa miệng.

- Đấy tôi đã nói mà, ăn sẽ nghiện.

Khang Nam không quen làm nên nướng bị cháy khá nhiều. Chị Quỳnh thấy vậy liền mang thêm đồ ăn ra đứng cạnh.

- Đưa chị giúp cho, hai đứa ăn đi.

- Chị bán hàng đi, bọn em tự làm được.

Chị Quỳnh đón lấy kìm trong tay Khang Nam nhiệt tình nói.

- Quán vãn khách rồi, đồ nhỏ lẻ thằng Tú phục vụ được nên chị giúp hai đứa. Nói thật với cậu, Khương Diệp ăn nhiều nhưng toàn chị hay thằng Tú nướng hộ đấy.

- Sao chị lại nói xấu em vậy?

- Em mà giỏi nấu ăn nữa thì lấy hết tài của thiên hạ à? Hơn nữa được phục vụ người như em chị thấy vinh hạnh lắm.

Khương Diệp gắp đồ ăn chín vào bát vừa ăn vừa xuýt xoa cay nhưng ngon. Khang Nam cũng ăn nhiệt tình khác hẳn với lúc mới vào.

- Em cũng là người thôi, chị nghĩ em giàu lắm ấy hả? Chưa hết tháng mà em sắp hết tiền rồi đây.

Khang Nam trợn tròn mắt nhìn không hiểu, rất nhiều lần anh muốn hỏi sao một người như Khương Diệp suốt ngày kêu không có tiền, tiêu xài không hoang phí như các cô gái con nhà giàu mà anh từng cặp.

- Mẹ em vẫn quản lí kinh tế của em hả? Chị tưởng có bạn trai thì bác sẽ trả cho em chứ?

- Cậu ấy không phải bạn trai em, chị đừng nhầm tưởng.

Vậy mà Khang Nam lại không giúp cô thanh minh còn hỏi câu chẳng liên quan.

- Chị thấy em với chị ấy có đẹp đôi không?

- Có, hai đứa rất xứng đôi. Em cố lên.

Dù chỉ nhìn thoáng qua nhưng cách người đàn ông này nhìn Khương Diệp thì chị biết cậu ta thích cô gái này. Còn Khương Diệp chắc chắn chưa thích. Cậu ta cũng là người đầu tiên Khương Diệp đưa đến đây mà chịu ngồi ăn lại còn ăn nhiều như này nữa.

Cứ có chàng trai nào muốn tán tỉnh mời đi ăn uống là Khương Diệp lại đưa đến đây. Dường như con bé làm cách này để đánh giá người đàn ông theo đuổi nó.

- Hai đứa ăn đi nhé! Ăn hết chị lại ra nướng cho.

- Cảm ơn chị.

Chị Quỳnh đi rồi, Khang Nam lên tiếng.

- Tôi hỏi chị một việc được không?

- Ừ, hỏi đi.

- Tại sao chị không chịu yêu đương? Chị đã từng yêu chưa?

Lần đầu tiên có người hỏi cô thẳng thắn như vậy nên Khương Diệp cũng chẳng ngại trả lời.

- Có, từng yêu rồi nhưng chẳng đến đâu cả. Một người thì chê tôi nghèo nên chạy theo người khác còn một người thì không thể yêu.

- Sao người đầu tiên lại chê chị nghèo? Chị mà còn nghèo thì nước mình giàu phải biết.

- Cậu không biết mẹ tôi đâu. Bà cho tôi đi học nhưng không phải cho tôi tiền tiêu như các cậu ấm cô chiêu đâu. Vậy nên để sống sót ở Anh tôi còn phải kiếm tiền nữa. Bà đã nói với tôi rằng "Nếu đến tuổi trưởng thành mà không kiếm được ra tiền lo cho bản thân mà phải chờ vào trợ cấp thì chỉ là một người vô dụng." Vì vậy, mặc dù cho tôi đi du học nhưng bà chỉ cho tiền học còn sinh hoạt tôi phải tự lo. Cậu nhìn tôi như này thôi chứ ở Anh tôi làm cả phục vụ quán cafe rồi đấy. Vậy nên họ chê tôi nghèo.

- Cách dạy con của mẹ chị cũng có cái hay mà.

- Ừ, vậy nên về nước, mẹ tôi bắt tôi cò mổ từ nhân viên hợp đồng đấy. Tôi cũng chẳng thấy ngại nữa mà cứ làm thôi.

- Vậy sao chị lại ham hố cái ghế tổng giám đốc thế?

- Cậu có biết tôi khó khăn thế nào mới ngồi được vào vị trí ấy không? Cái gì đã tự tay lấy được thì tất nhiên là phải giữ cho bằng được chứ? Nếu để thành quả của mình đổ đi công cốc thì tiếc lắm. Thực sự tôi rất tiếc nên lợi dụng cậu rồi. Xin lỗi cậu.

Khang Nam nhìn chằm chằm cô gái trước mặt. Có lẽ uống một chút rượu khiến cô tâm sự với anh thoải mái như vậy. Bây giờ thì anh đã hiểu vì sao cô quý trọng đồng tiền mình làm ra như vậy?

- Còn người thứ hai là hoàng tử Thái Lan. Anh ấy là người kế vị duy nhất còn tôi lại là con gái duy nhất của mẹ tôi. Vậy nên không ai có thể sống xa gia đình của mình được. Hơn nữa, tôi ưa sống tự do không thể theo phép tắc hoàng gia được. Vậy nên dù tôi cũng có tình cảm nhưng lại từ chối lời tỏ tình của anh ta.

- Từ đó không yêu ai nữa?

- Ừ, từ khi về Việt Nam thì không yêu ai cả. Hơn nữa, cậu biết đấy. Tôi khá tự ti về việc mình hay bị dị ứng. Cậu chứng kiến rồi đấy, chỉ hôn thôi cũng đã khiến tôi như vậy rồi.

- Cũng không có gì đáng ngại cả đâu, tôi nghe bác gái nói sau khi sinh chị thì bác hết bị nên chị cứ thoải mái mà yêu đi.

Nhìn quán đã hết khách, Khương Diệp gọi chị Quỳnh ra thanh toán.

- Hai đứa về cẩn thận nhé! Có uống một chút rồi thì đừng lái xe nữa.

Khang Nam lắc đầu, anh chỉ uống có một lon bia thì thấm vào đâu được.

- Em đủ tỉnh táo để đưa cô ấy về tận nhà nên chị đừng lo. Bọn em về đây.

Cả thằng Tú và chị Quỳnh đều ra tiễn hai người về. Chị cứ dặn đi dặn lại Khang Nam đi cẩn thận.

Khương Diệp chào họ rồi lên xe ngồi cố định vòng tay ôm thắt lưng Khang Nam. Trời mùa đông, gió lạnh buốt, đi xe này càng thấy mát... lạnh đến tê cả người. Cái Nhi gọi điện thông báo hôm nay phim của Âu Lan ra rạp nên cô muốn đi xem ngay.

- Cậu có thích xem phim không?

- Chị muốn xem à?

-Ừ, hôm nay phim của Âu Lan ra mắt, tôi muốn đi xem ủng hộ.

- Chị hâm mộ Dương Âu Lan hả?

- Ừ, em ấy diễn hay mà. Đi không, bây giờ đi.

- Có sợ về nhà muộn không? Bây giờ hơn 9 giờ rồi đấy.

Nghĩ Khang Nam không thích xem phim nên lấy lí do từ chối thì Khương Diệp đưa ý kiến.

- Có xuất chiếu lúc 9 giờ 55 phút, cậu không thích xem thì đưa tôi đến Indochina rồi về.

- Không, tôi thích xem cùng chị.

- Cảm ơn

Xếp hàng chờ lấy vé, Khương Diệp để ý rất nhiều bạn gái đang nhìn Khang Nam bên quầy mua nước và bỏng. Hôm nay buổi công chiếu đầu tiên chủ yếu là fan của Âu Lan đi xem mà cũng chật cứng.

Tiếng hò reo nổi lên, Khương Diệp nhìn ra thì thấy Khang Nam đang nói chuyện với chồng của Âu Lan mà trông họ rất thân mật. Còn idol của cô đâu, chẳng lẽ để mỗi chồng đi xem.

- Chị Âu Lan...

Fan kéo nhau vây kín lấy Âu Lan. Khương Diệp cũng định đến thì Khang Nam kéo lại ôm eo tình tứ. Cô trợn mắt định phản đối thì cậu ta ghé tai thì thầm.

- Chị phải là bạn gái tôi thì lát nữa sẽ được ngồi cạnh Âu Lan.

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Đọc chương này lại nhớ 1 bộ truyện - chuyện tình hoàng gia , đã đọc . Hay mê

2022-08-31

3

Thao Luu

Thao Luu

Đọc bộ Hoạ tình về đôi Phong Lan xong lại phải cày lại Nam Diệp

2022-08-13

14

Thuy Lieu Doan

Thuy Lieu Doan

kaka

2022-08-10

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Đồn cảnh sát
2 Chương 2: Tai nạn bất đắc dĩ
3 Chương 3: Mang người đi
4 Chương 4: Chân giả
5 Chương 5: Đấu trí ngầm
6 Chương 6: Chị thích phụ nữ hả?
7 Chương 7: Hôn
8 Chương 8: Dị ứng
9 Chương 9: Em cứ nhớ tôi
10 Chương 10: Mẹ vợ quốc dân
11 Chương 11: chăm sóc cả đêm
12 Chương 12: Mẹ vợ ra tay đuổi tình địch
13 Chương 13: Đuổi việc
14 Chương 14: Người cũ
15 Chương 15: Mẹ Lã ra tay
16 Chương 16: Nhà hàng bình dân
17 Chương 17: Gặp idol
18 Chương 18: Tôi không có tình cảm với cậu
19 Chương 19: Bóc trần
20 Chương 20: Thất vọng của bà Lã
21 Chương 21: Cứu nguy
22 Chương 22: Cầm tay
23 Chương 23: Gan lì
24 Chương 24: Ngủ chung trên xe
25 Chương 25: Bạn bè ra tay
26 Chương 26: Thân mật - H nhẹ
27 Chương 27: Gây tội - H
28 Chương 28: Đừng thay đổi xưng hô
29 Chương 29: Khang Nam, cậu là đồ háo sắc
30 Chương 30: Đến nhà
31 Chương 31: Nấc cụt
32 Chương 32: Hợp tác
33 Chương 33: Có thai
34 Chương 34: Gặp lại tình cũ
35 Chương 35: Em phải lấy ba của con mình
36 Chương 36: Giận
37 Chương 37: Đối mặt tình địch
38 Chương 38: Nặng lòng
39 Chương 39: Tôi không bắt cóc người của cậu
40 Chương 40: Gã đàn ông bí ẩn
41 Chương 41: Lộ tẩy
42 Chương 42: Thân mật - H
43 Chương 43: Mẹ Lã nhanh nhạy
44 Chương 44: Hội tứ trụ
45 Chương 45: Bạn bè phá đám
46 Chương 46: Hai gia đình gặp mặt
47 Chương 47: Đám cưới
48 Chương 48: Bại lộ việc xấu
49 Chương 49: Tân hôn - H
50 Chương 50: Sui gia nhầm phòng
51 Chương 51: Xử lí chồng
52 Chương 52: Qua đêm khách sạn
53 Chương 53: Hậu quả
54 Chương 54: Móc sạch túi
55 Chương 55: Khương Diệp bị ngã
56 Chương 56: Lần nữa ám sát
57 Chương 57: Ngủ xấu
58 Chương 58: Uy hiếp
59 Chương 59: Cạm bẫy
60 Chương 60: Bị tình nghi
61 Chương 61: Ghen với cảnh sát
62 Chương 62: Mất trí
63 Chương 63: Đón tiểu tam về nhà
64 Chương 64: Phá đám
65 Chương 65: Tự tử
66 Chương 66: Cảnh Nghi sinh em bé
67 Chương 67: Gậy ông đập lưng ông
68 Chương 68: Tương kế tựu kế
69 Chương 69: Không còn bình tĩnh
70 Chương 70: Ghen tị
71 Chương 71: Tôi gọi vợ anh đến
72 Chương 72: Trả giá
73 Chương 73: Đuổi ruồi
74 Chương 74: Gạ gẫm
75 Chương 75: Thông gia say rượu
76 Chương 76: Nối lại tơ duyên
77 Chương 77: Tiệc vui
78 Chương 78: Điềm báo
79 Chương 79: Tai nạn bất ngờ
80 Chương 80: Bất lực
81 Chương 81: Tình huống xấu nhất
82 Chương 82: Quyết định
83 Chương 83: Anh yêu em... hãy đợi anh về
84 Chương 84: Mẹ Lã biết sự thật
85 Chương 85: Mất dấu
86 Chương 86: Tỉnh lại
87 Chương 87: Thần giao cách cảm
88 Chương 88: Tin nhớ ba
89 Chương 89: Gặp nhau
90 Chương 90: Mùi hương quen thuộc
91 Chương 91: Manh mối
92 Chương 92: Quán quen
93 Chương 93: Đưa vợ đi
94 Chương 94: Nhớ em
95 Chương 95: Nhớ ra tên chồng
96 Chương 96: Em đừng khóc
97 Chương 97: Hoảng loạn
98 Chương 98: Cầu hôn
99 Chương 99: Sự thật hé lộ
100 Chương 100: Đi tìm chồng
101 Chương 101: Trở về
102 Chương 102: Bà nội biết chuyện
103 Chương 103: Diệp, anh đã nhớ em biết bao - H
104 Chương 104: Nhân văn - Trả ơn
105 Chương 105: Hạnh phúc đong đầy - End
Chapter

Updated 105 Episodes

1
Chương 1: Đồn cảnh sát
2
Chương 2: Tai nạn bất đắc dĩ
3
Chương 3: Mang người đi
4
Chương 4: Chân giả
5
Chương 5: Đấu trí ngầm
6
Chương 6: Chị thích phụ nữ hả?
7
Chương 7: Hôn
8
Chương 8: Dị ứng
9
Chương 9: Em cứ nhớ tôi
10
Chương 10: Mẹ vợ quốc dân
11
Chương 11: chăm sóc cả đêm
12
Chương 12: Mẹ vợ ra tay đuổi tình địch
13
Chương 13: Đuổi việc
14
Chương 14: Người cũ
15
Chương 15: Mẹ Lã ra tay
16
Chương 16: Nhà hàng bình dân
17
Chương 17: Gặp idol
18
Chương 18: Tôi không có tình cảm với cậu
19
Chương 19: Bóc trần
20
Chương 20: Thất vọng của bà Lã
21
Chương 21: Cứu nguy
22
Chương 22: Cầm tay
23
Chương 23: Gan lì
24
Chương 24: Ngủ chung trên xe
25
Chương 25: Bạn bè ra tay
26
Chương 26: Thân mật - H nhẹ
27
Chương 27: Gây tội - H
28
Chương 28: Đừng thay đổi xưng hô
29
Chương 29: Khang Nam, cậu là đồ háo sắc
30
Chương 30: Đến nhà
31
Chương 31: Nấc cụt
32
Chương 32: Hợp tác
33
Chương 33: Có thai
34
Chương 34: Gặp lại tình cũ
35
Chương 35: Em phải lấy ba của con mình
36
Chương 36: Giận
37
Chương 37: Đối mặt tình địch
38
Chương 38: Nặng lòng
39
Chương 39: Tôi không bắt cóc người của cậu
40
Chương 40: Gã đàn ông bí ẩn
41
Chương 41: Lộ tẩy
42
Chương 42: Thân mật - H
43
Chương 43: Mẹ Lã nhanh nhạy
44
Chương 44: Hội tứ trụ
45
Chương 45: Bạn bè phá đám
46
Chương 46: Hai gia đình gặp mặt
47
Chương 47: Đám cưới
48
Chương 48: Bại lộ việc xấu
49
Chương 49: Tân hôn - H
50
Chương 50: Sui gia nhầm phòng
51
Chương 51: Xử lí chồng
52
Chương 52: Qua đêm khách sạn
53
Chương 53: Hậu quả
54
Chương 54: Móc sạch túi
55
Chương 55: Khương Diệp bị ngã
56
Chương 56: Lần nữa ám sát
57
Chương 57: Ngủ xấu
58
Chương 58: Uy hiếp
59
Chương 59: Cạm bẫy
60
Chương 60: Bị tình nghi
61
Chương 61: Ghen với cảnh sát
62
Chương 62: Mất trí
63
Chương 63: Đón tiểu tam về nhà
64
Chương 64: Phá đám
65
Chương 65: Tự tử
66
Chương 66: Cảnh Nghi sinh em bé
67
Chương 67: Gậy ông đập lưng ông
68
Chương 68: Tương kế tựu kế
69
Chương 69: Không còn bình tĩnh
70
Chương 70: Ghen tị
71
Chương 71: Tôi gọi vợ anh đến
72
Chương 72: Trả giá
73
Chương 73: Đuổi ruồi
74
Chương 74: Gạ gẫm
75
Chương 75: Thông gia say rượu
76
Chương 76: Nối lại tơ duyên
77
Chương 77: Tiệc vui
78
Chương 78: Điềm báo
79
Chương 79: Tai nạn bất ngờ
80
Chương 80: Bất lực
81
Chương 81: Tình huống xấu nhất
82
Chương 82: Quyết định
83
Chương 83: Anh yêu em... hãy đợi anh về
84
Chương 84: Mẹ Lã biết sự thật
85
Chương 85: Mất dấu
86
Chương 86: Tỉnh lại
87
Chương 87: Thần giao cách cảm
88
Chương 88: Tin nhớ ba
89
Chương 89: Gặp nhau
90
Chương 90: Mùi hương quen thuộc
91
Chương 91: Manh mối
92
Chương 92: Quán quen
93
Chương 93: Đưa vợ đi
94
Chương 94: Nhớ em
95
Chương 95: Nhớ ra tên chồng
96
Chương 96: Em đừng khóc
97
Chương 97: Hoảng loạn
98
Chương 98: Cầu hôn
99
Chương 99: Sự thật hé lộ
100
Chương 100: Đi tìm chồng
101
Chương 101: Trở về
102
Chương 102: Bà nội biết chuyện
103
Chương 103: Diệp, anh đã nhớ em biết bao - H
104
Chương 104: Nhân văn - Trả ơn
105
Chương 105: Hạnh phúc đong đầy - End

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play