Chương 7 : Sự thật (1)

''Tỉnh dậy đi! Đến điểm rồi!''- Tiếng người lái thuyền thông báo.

Giọng ông ta vừa to vừa ồm, mới chỉ một lần đã dễ dàng đánh thức người ngủ nông là cậu tỉnh dậy.

''Đã biết."

Bạch Du mở mắt, khó nhọc ngồi dậy. Mấy năm vừa rồi mặc dù cậu luôn để ý chăm chỉ luyện tập nhưng cơ thể vẫn là bị chiều hư, sức chịu đựng cũng đi xuống, mới sang đến ngày thứ ba mà đã suy kiệt rồi.

Cậu có chút mơ màng. Cậu đã mơ thấy lại những ngày đầu mình gặp gỡ Giang Dư Trì...

Nhớ khi ấy, lời đề nghị trở thành bạn giường mà Bạch Du chủ động đưa ra, cũng bởi vì cậu đơn giản không muốn cương ngạnh với hắn, tạo ra phiền phức ngoài ý muốn mà thôi.

Người như Giang Dư Trì thuộc kiểu có chấp niệm với quyền lực thống trị tuyệt đối. Nếu hắn đã có hứng thú với cậu, Bạch Du nghĩ hắn sẽ không ngại sử dụng vài thủ đoạn, sẵn sàng bẻ gãy đôi cánh để có được cậu.

Dù sao lăn giường cùng Giang Dư Trì cũng không tính là thiệt thòi, hắn muốn chơi vậy thì cậu lập ra quy tắc cùng chơi với hắn là được.

Chờ đến một thời gian hắn mất hứng thú rồi, tự nhiên sẽ để cậu rời đi, lúc ấy Bạch Du cũng không cần đắc tội Giang Dư Trì nữa.

Vốn dĩ kế hoạch là vậy, nhưng chuyện trên đời luôn nhiều biến cố.

Một năm rồi lại qua hai năm, mơ mơ màng màng vậy mà hai người đã bên cạnh nhau được đến mùa xuân thứ năm.

Giang Dư Trì từ từ xen vào cuộc sống của cậu, cậu vậy mà cũng không cảm thấy bài xích, cứ thế vô thức mà yêu hắn lúc nào không hay.

Dạo gần đây Bạch Du vẫn hay nghĩ, nếu như cậu không rời đi thì họ có phải cứ như vậy mà một lần năm năm , lại một lần năm năm, bên cạnh nhau đến già hay không? 

Nhưng sau đó cậu lại bật cười tự giễu mình. Trên đời làm gì có nếu như, suy nghĩ mãi cũng chỉ thêm đau lòng thôi.

Hơn nữa Giang Dư Trì cũng chưa từng nói yêu Bạch Du, cậu lấy gì mong đợi chuyện đầu bạc răng long. Dẫu có đau lòng nhưng đây thực sự là dấu chấm đúng lúc cho quan hệ của hai người...

Bạch Du xuống bến liền lái xe nhanh chóng tìm kiếm một tiệm thu mua, bán luôn chiếc xe phân phối kia. 

Bordeaux quả thật không phải điểm đến thực sự của cậu, cậu đến hội đen làm một cuốn hộ chiếu giả, lên chuyến bay đến La Roche-sur-Yon.

Nhìn máy bay ngày càng xa mặt đất, Bạch Du nghĩ, đến lúc phải trở về nhà rồi.

.......

Giang Dư Trì bị điện thoại gọi đến kéo khỏi giấc ngủ.

Hắn với tay lấy điện thoại. Người gọi đến là Giang chủ tịch, cha của Giang Dư Trì.

''Cha."

''Tối nay trở về biệt phủ đi, mẹ muốn gặp con ''

''Được. Không còn gì thì con xin phép ngắt máy."

Biết Giang Dư Trì đang gặp 'chuyện', đương nhiên không còn bao nhiêu kiên nhẫn, ông chỉ nói ngắn gọn:

''Công ty không thể thiếu người quản lí, loạn nhiều ngày như thế rồi thì nên vực dậy, trở về vị trí của mình rồi."

''Con đã biết..."

Sản nghiệp Giang thị bao phủ nhiều lĩnh vực, người đứng đầu không ai khác chính là Giang Mặc - Giang chủ tịch.

Nhưng từ khi Giang Dư Trì đủ tuổi, cha hắn đã bắt đầu bàn giao công việc, đến ngày hôm nay thực chất toàn bộ quyền lực đều đã về tay của hắn.

Giang Mặc trên danh nghĩa là chủ tịch, còn Giang Dư Trì chỉ là Giang tổng, nhưng mọi sự vụ, quyết định lớn nhỏ của công ty bây giờ đều do hắn quyết định.

Cha Giang Dư Trì sớm đã lui về nhiều năm, làm đôi phu thê nhàn nhã sống qua ngày với phu nhân của ông.

Hắn ngắt máy rồi nhìn lại ngày giờ, mới nhận ra mình đã ngủ qua một ngày một đêm.

Không can thiệp công việc, không có nghĩa là cha hắn hoàn toàn bỏ mặc mọi chuyện. Lần này gọi hắn về, chắc chắn một số chuyện đến tai hai vị ở nhà kia.

Có thể là chuyện dữ liệu công ty bị xâm nhập hoặc có thể là cả việc hắn không đến công ty nhiều ngày nay, hoặc chuyện của cậu... Nghĩ đến thôi hắn đã có chút nhức đầu. Không phải vì cha hắn, mà là do vị còn lại.

Giang Dư Trì gọi cho thư kí căn dặn vài chuyện, sau đó liền đi tắm.

''Giang tổng, phiên dịch viên của công ty đã đến, đang chờ ngài ở trong văn phòng."

''Để tôi và cậu ta nói chuyện. Cậu đi xử lí bên truyền thông việc Bạch Du thông báo giải nghệ đi. Nhớ lời tôi đã dặn, nếu cậu ấy đã thông báo giải nghệ vậy cứ để thế đi, điều hướng dân mạng thật tốt là được."

''Vâng ạ."

Giang Dư Trì bước vào phòng, im lặng ngồi đối diện với phiên dịch viên mà trợ lí Trần gọi đến cho hắn.

Vốn dĩ là Giang Dư Trì yêu cầu nhưng bây giờ hắn lại đột nhiên do dự. Hắn muốn biết cậu đã nói gì, lại dường như không muốn biết.

Giang Dư Trì ghét cảm giác do dự này, từ trước đến nay hắn vẫn là người sát phạt quyết đoán. Người đứng đầu Giang gia không nên là bộ dạng như bây giờ.

''Giang tổng?"

''Tôi muốn cậu phiên dịch một câu tiếng Pháp, nghe xong thì ghi nó xuống giấy, để lại trên bàn rồi đi ra, hiểu không?"

''Vâng. Tôi đã hiểu."

Trí nhớ của Giang Dư Trì vốn cực kì tốt, huống chi là lời cậu đã nói trước khi bỏ trốn, hắn đương nhiên không quên, liền lặp lại y nguyên từng chữ mà cậu đã nói khi ấy cho người trước mặt nghe:

''Je veux vraiment plus de temps pour t'aimer et être avec toi. Ne me laisse pas m'enfuir, tiens-moi, s'il te plait."

Phiên dịch viên cảm thấy có chút ngoài ý muốn. Anh ta cứ nghĩ Giang tổng sẽ cần  phiên dịch chuyện công việc, hoặc là giấy tờ gì đó, không ngờ đến lại là câu nói mùi mẫn như thế này.

Nhưng anh ta vẫn giữ một thái độ chuyên nghiệp, bình tĩnh viết ra câu nói nọ đã được phiên dịch ra tờ giấy, theo căn dặn đặt lại trên bàn rồi im lặng rời đi.

Giang Dư Trì không nhìn nội dung trong tờ giấy mà gấp nó lại, để vào túi bên trong áo vest, sau đó đi đến bên bàn làm việc tập trung giải quyết hồ sơ giống như không có chuyện gì.

.......

Máy bay hạ cánh, Bạch Du rời đến khu vực bên ngoài sân bay, tuỳ ý chọn lấy một chiếc taxi.

''Cho tôi đến nhà hàng gần đây nhất. Cảm ơn."

Thời tiết của vào La Roche-sur-Yon vào mùa xuân quả thực rất dễ chịu. Bạch Du mở cửa kính của xe, hít thở không khí yên bình.

Bạch Du đã rời khỏi nơi đây sáu năm có lẻ, mọi thứ quả thật đã thay đổi không ít, nhưng vẫn là mảnh đất quen thuộc trong trái tim của cậu.

Đây là nơi Bạch Du đã lớn lên, người con nào trở về mảnh đất quê nhà trong lòng cũng có chút bồi hồi, đồng thời cũng có cảm giác yên bình kì lạ thẳm sâu trong tâm hồn.

Bạch Du lấy điện thoại gửi vị trí cho ai đó, rồi lại ngồi yên tĩnh ăn beefsteak.

Không đến nửa tiếng, bên ngoài nhà hàng lập tức xuất hiện hai chiếc Koenigsegg màu xám bạc, cùng vài chiếc Sedan khác theo sau.

Những người từ trong xe bước xuống, vào trong nhà hàng, tiến đến gần phía bàn ăn của Bạch Du.

Đột nhiên một người trong số đó dùng tốc độ kinh người bật đến bên cạnh Bạch Du, tấn công cậu.

Cậu đương nhiên không ngồi yên, buông đồ trên tay đỡ đòn, không nương tay đánh trả lại người kia.

Hai bên đều là tốc độ nhanh đến đáng sợ, một quyền lại một quyền, chưa kịp nhìn rõ họ vừa đánh thế gì thì hai người chuyển sang chiêu khác so cao thấp với nhau.

Chủ quán nhìn thấy có đánh nhau, còn thêm mấy kẻ cao to đáng sợ đứng vây cửa quán, sợ đến run rẩy.

Không qua bao lâu, người lao đến tấn công trước bị thất thế, Bạch Du chế ngự, ấn người đó xuống ghế.

Bạch Du chẳng đuổi cùng giết tận người đó, quay lại ghế của mình tiếp tục ăn beefsteak.

Người kia bị đánh thua không những không tức giận mà còn ôm bụng cười rộ lên.

Một người khác cùng ngoại hình với người bị đánh thua kia tiến lên ngồi cạnh Bạch Du. Anh tràn ngập khinh bỉ, ánh mắt như đang nhìn kẻ bị điên, đánh giá người đang cười kia. Anh đảo mắt rồi lại quay về phía Bạch Du, vẻ mặt mừng rỡ lên tiếng: 

''Liam, cuối cùng em cũng về rồi, anh nhớ em lắm đó, còn em có nhớ anh không?"

''Nhớ ạ''- Cậu trên mặt không biểu tình mà nói. Thậm chí còn không cho người nọ một cái liếc mắt. Bộ dạng chẳng có gì là ăn nhập với lời mình vừa nói.

''Ha! Ha! Liam giả tạo với em kìa. Liam, em nhớ anh không?'' 

''Không."

''Ha! Liam còn không thèm giả tạo với anh luôn kìa. Ngượng không cơ chứ?'' 

Tên thật của cậu vốn không phải Bạch Du mà là Liam. Còn hai người sinh đôi trước mắt chính là các anh của cậu.

Cũng rất dễ phân biệt hai người họ. Người lao đến đấu võ, hành động vội vàng xốc nổi là Leonard; người vừa điềm đạm lại vừa độc miệng là Vincent.

Ba người họ đều chung một họ, là một gia tộc cổ của Pháp: Forestier. 

Leonard bị cậu lạnh nhạt nhưng không mất hứng chút nào, vẫn nhiệt tình bắt chuyện với cậu.

''Liam quả là Liam, bảo bối độc nhất vô nhị của chúng ta, nhiều năm không gặp thân thủ vẫn không đi xuống chút nào."

''Cho mấy người kia lui đi."

Bạch Du không đáp lại Leonard mà nói:

Hai người sinh đôi lập tức hiểu ra lí do Liam bé bỏng của họ khó chịu. Cậu từ trước đến nay không thích phô trương thế lực, nhất là lại vì vậy mà ảnh hưởng người dân vô tội.

Vincent giơ tay ra hiệu, những thuộc hạ xung quanh đều nhanh chóng lui đi, để lại ba người họ với không gian yên tĩnh.

''Tí anh sẽ bồi thường cho chủ nhà hàng, em đừng lo."

Nghe Vincent nói thế, trên mặt Bạch Du liền dịu dàng hơn rất nhiều, hiển nhiên đã thành công làm dịu cơn giận của cậu.

Cậu đứng lên, tiến đến ôm chặt lấy cả hai người, giọng nói tràn ngập yêu thương, nhung nhớ bày tỏ:

''Đương nhiên nhớ rồi. Em nhớ hai anh, nhớ nhà của chúng ta, đều rất nhớ. Lần này về... Em sẽ không đi nữa."

Hai người đột ngột bị Bạch Du ôm lấy, bất ngờ trong chốc lát rồi liền đáp lại.

Ba người ôm lấy nhau, yên lặng mà ấm áp, đã rất lâu họ không ôm nhau như vậy rồi.

Mãi đến khi Vincent lên tiếng, ba người mới tách ra.

''Về thôi bé Liam. Về nhà của chúng ta nào."

Ba người cùng lên xe của Leonard, còn xe của Vincent giao cho thuộc hạ mang về.

Trong xe hai người ngồi hai bên kẹp Bạch Du ở giữa, luân phiên hỏi:

''Liam, mấy năm nay em sống thế nào?'' - Vincent bắt đầu 'tra hỏi' trước.

''Liam, đóng phim có cực khổ, có vất vả lắm không? Có ai ức hiếp em không?'' - Lại đến lượt Leonard tiếp sức.

''Vớ vẩn thế Leonard, đóng phim đương nhiên vất vả rồi. Em nói đi Liam, có ai ức hiếp em không vậy? Để bọn anh giúp em chôn hắn."

''Đúng vậy. Mà em ăn mỗi beefsteak sao no được? Nhìn em xem. Mấy năm nay càng lúc càng gầy, rõ ràng nổi tiếng rồi mà vẫn để bản thân gầy yếu vậy!"

Bạch Du lập tức trôi hết sạch cảm giác tình thân ấm áp, chỉ còn thấy hai người xung quanh quá mức náo nhiệt.

Cậu lên tiếng cắt đắt chuỗi câu hỏi vô tận của hai anh mình:

''Chuyện của em về sau từ từ nói, em có chuyện quan trọng muốn nghe.

Vincent, anh kể cho em tình hình chuyện làm ăn gia đình mấy năm nay đi."

''Bọn anh đã theo kế hoạch em để lại mà tiến hành, sau đó...''

Vincent nghe cậu nhắc đến chuyện công việc lập tức không còn dáng vẻ trẻ con như vừa rồi. Anh bắt đầu nghiêm túc bàn bạc với Bạch Du.

Cậu nhanh chóng tập trung lắng nghe rồi bắt đầu cẩn thận suy tính.

Hot

Comments

Hanniecuti

Hanniecuti

sống sao cho dừa thiệt chưe

2024-07-22

0

Tintinn

Tintinn

trùi ui thân phận e bé lớn quá à

2023-04-22

8

sea🦄

sea🦄

truyện đỉnh quá à

2023-04-21

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1 : Đêm cuối ( 1 ) H+
2 Chương 2 : Đêm cuối ( 2 ) H+
3 Chương 3 : Ảo mộng
4 Chương 4 : Cáo nhỏ chạy rồi
5 Chương 5 : Kế hoạch bỏ trốn hoàn hảo
6 Chương 6 : Lần đầu gặp gỡ H+
7 Chương 7 : Sự thật (1)
8 Chương 8 : Sự thật (2)
9 Chương 9 : Sự thật (3)
10 Chương 10 : Hoa tử đằng PN
11 Chương 11 : Kế hoạch '' rửa tội ''
12 Chương 12 : Câu chuyện về sữa
13 Chương 13 : Hồng môn yến (1)
14 Chương 14 : Hồng môn yến (2)
15 Chương 15 : Hồng môn yến (3)
16 Chương 16 : Triển lãm tranh PN
17 Chương 17 : Bắt tay hợp tác
18 Chương 18 : Giấc mơ lạ
19 Chương 19 : Bữa tiệc xã giao
20 Chương 20 : Gặp lại
21 Chương 21 : Hắn thay đổi rồi ...
22 Chương 22 : Tiểu biệt thắng tân hôn
23 Chương 23 : Giãi bày
24 Chương 24 : Lời cầu hôn bất ngờ
25 Chương 25 : Dã chiến
26 Chương 26 : Tổ ấm riêng
27 Chương 27 : Buổi ghé thăm bất ổn ( 1 )
28 Chương 28 : Buổi ghé thăm bất ổn ( 2 )
29 Chương 29 : Buổi ghé thăm bất ổn ( 3 )
30 Chương 30 : Fandom Ngân Hà
31 Chương 31 : Đến muộn
32 Chương 32 : Trần An
33 Chương 33 : Leonard rung động
34 Chương 34 : Quyết định kết hôn
35 Chương 35 : Pháo hoa
36 Chương 36 : Trọn đời trọn kiếp
37 Chương 37 : Bắt cóc
38 Chương 38 : Kẻ thù ( 1 )
39 Chương 39 : Kẻ thù ( 2 )
40 Chương 40 : Kẻ thù ( 3 )
41 Chương 41 : Phòng của Giang Dư Trì
42 Chương 42 : Ẩn khuất
43 Chương 43 : Hôn mê
44 Chương 44 : Chăm sóc
45 Chương 45 : Chuyển dời Bạch Du
46 Chương 46 : Nội chiến
47 Chương 47 : Cơn giận của Bạch Du
48 Chương 48 : Không cùng trở về ?
49 Chương 49 : Xảy ra chuyện
50 Chương 50 : Hắn khóc rồi
51 Chương 51 : Chuyện năm ấy
52 Chương 52 : Phỏng vấn
53 Chương 53 : Hôn lễ
54 Chương 54 : Tuần trăng mật ( 1 )
55 Chương 55 : Tuần trăng mật ( 2 )
56 Chương 56 : Ở một vũ trụ khác (1)
57 Chương 57 : Ở một vũ trụ khác (2)
58 Chương 58 : Ở một vũ trụ khác (3)
59 Chương 59: Biến? ( PN )
60 Chương 60: Khám bệnh ( PN )
61 Chương 61: Vấn đề (PN)
62 Chương 62: Cuộc gặp gỡ kì lạ ( PN)
63 Chương 63: Tuyên bố (PN)
64 Chương 64: Quá trình (PN)
65 Chương 65: Quyết định ngầm (PN)
66 Chương 66: Bị đánh bại (PN)
67 Chương 67: Vỏ bọc (PN)
68 Chương 68: Khung cảnh buổi sáng (PN)
69 Chương 69: Lần đầu đi học (PN)
70 Chương 70: Kết thúc
Chapter

Updated 70 Episodes

1
Chương 1 : Đêm cuối ( 1 ) H+
2
Chương 2 : Đêm cuối ( 2 ) H+
3
Chương 3 : Ảo mộng
4
Chương 4 : Cáo nhỏ chạy rồi
5
Chương 5 : Kế hoạch bỏ trốn hoàn hảo
6
Chương 6 : Lần đầu gặp gỡ H+
7
Chương 7 : Sự thật (1)
8
Chương 8 : Sự thật (2)
9
Chương 9 : Sự thật (3)
10
Chương 10 : Hoa tử đằng PN
11
Chương 11 : Kế hoạch '' rửa tội ''
12
Chương 12 : Câu chuyện về sữa
13
Chương 13 : Hồng môn yến (1)
14
Chương 14 : Hồng môn yến (2)
15
Chương 15 : Hồng môn yến (3)
16
Chương 16 : Triển lãm tranh PN
17
Chương 17 : Bắt tay hợp tác
18
Chương 18 : Giấc mơ lạ
19
Chương 19 : Bữa tiệc xã giao
20
Chương 20 : Gặp lại
21
Chương 21 : Hắn thay đổi rồi ...
22
Chương 22 : Tiểu biệt thắng tân hôn
23
Chương 23 : Giãi bày
24
Chương 24 : Lời cầu hôn bất ngờ
25
Chương 25 : Dã chiến
26
Chương 26 : Tổ ấm riêng
27
Chương 27 : Buổi ghé thăm bất ổn ( 1 )
28
Chương 28 : Buổi ghé thăm bất ổn ( 2 )
29
Chương 29 : Buổi ghé thăm bất ổn ( 3 )
30
Chương 30 : Fandom Ngân Hà
31
Chương 31 : Đến muộn
32
Chương 32 : Trần An
33
Chương 33 : Leonard rung động
34
Chương 34 : Quyết định kết hôn
35
Chương 35 : Pháo hoa
36
Chương 36 : Trọn đời trọn kiếp
37
Chương 37 : Bắt cóc
38
Chương 38 : Kẻ thù ( 1 )
39
Chương 39 : Kẻ thù ( 2 )
40
Chương 40 : Kẻ thù ( 3 )
41
Chương 41 : Phòng của Giang Dư Trì
42
Chương 42 : Ẩn khuất
43
Chương 43 : Hôn mê
44
Chương 44 : Chăm sóc
45
Chương 45 : Chuyển dời Bạch Du
46
Chương 46 : Nội chiến
47
Chương 47 : Cơn giận của Bạch Du
48
Chương 48 : Không cùng trở về ?
49
Chương 49 : Xảy ra chuyện
50
Chương 50 : Hắn khóc rồi
51
Chương 51 : Chuyện năm ấy
52
Chương 52 : Phỏng vấn
53
Chương 53 : Hôn lễ
54
Chương 54 : Tuần trăng mật ( 1 )
55
Chương 55 : Tuần trăng mật ( 2 )
56
Chương 56 : Ở một vũ trụ khác (1)
57
Chương 57 : Ở một vũ trụ khác (2)
58
Chương 58 : Ở một vũ trụ khác (3)
59
Chương 59: Biến? ( PN )
60
Chương 60: Khám bệnh ( PN )
61
Chương 61: Vấn đề (PN)
62
Chương 62: Cuộc gặp gỡ kì lạ ( PN)
63
Chương 63: Tuyên bố (PN)
64
Chương 64: Quá trình (PN)
65
Chương 65: Quyết định ngầm (PN)
66
Chương 66: Bị đánh bại (PN)
67
Chương 67: Vỏ bọc (PN)
68
Chương 68: Khung cảnh buổi sáng (PN)
69
Chương 69: Lần đầu đi học (PN)
70
Chương 70: Kết thúc

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play