Chương 3: Tiểu bảo bối đã về

Vừa xuống tới cầu thang, Tư Hạ đã nhìn thấy ba và anh cô đang ngồi ở sofa phòng khách, mặt nhìn có vẻ căng thẳng, có lẽ công việc ở tập đoàn gặp chút trục trặc rồi.

Lúc này ba cô đang nhìn sấp tài liệu, còn anh cô đang nghe điện thoại, mắt nhìn ra phía trước cửa. Cô âm thầm đi vòng qua sau lưng hai người, không gây ra chút tiếng động, sau đó đặt hai tay lên vai của hai người, ghì chặt hai người lại gần mình, rồi mỉm cười tinh nghịch.

- Là ai làm cho soái lão gia và soái thiếu gia của chúng ta không vui vậy?

Bất giác có người ôm vai mình lại nghe giọng nói quen thuộc đáng yêu, cả hai cha con Diệp lão gia nhanh chóng quay đầu lại. Nhìn thấy Tư Hạ, cơ mặt hai người giãn ra, nụ cười lúc này mới nở trên môi.

- Tiểu Hạ, tiểu bảo bối của ta! Chỉ là chút chuyện ở tập đoàn, không sao bọn ta giải quyết được! Con về lúc nào thế? Mau mau lại đây ngồi với ba nào!

Diệp lão gia - Diệp Lập Tân, chủ tịch tập đoàn đa quốc gia Diệp Trình - chuyên về lĩnh vực tiêu dùng, một trong tứ đại tập đoàn cùng làm mưa làm gió trong và ngoài nước cùng với tập đoàn Thiên Phong.

Ông vô cùng cưng chiều, thương yêu cô công chúa nhỏ này của ông, bốn năm cô đi du học, ông nhớ cô vô cùng, chỉ cần sắp xếp được thời gian là bay sang Mỹ để gặp cô.

Tư Hạ nghe lời ba, chen vào chính giữa ba mình và anh trai để ngồi.

Anh trai cô - Diệp Tử Sâm cốc nhẹ lên đầu cô một cái, giọng cưng chiều:

- Con bé này, lớn rồi mà vẫn như con nít thế hả? Mà về lúc nào sao không nói trước để anh cho người đến đón hả?

- Ai da, anh vẫn cứ thích cốc đầu em như thế hả? Ba, ba xem anh lại ăn hiếp con! Hic! - Tư Hạ nũng nịu nắm lấy cánh tay ba cô.

- Cái thằng này, đánh như thế em con nó bị ngốc đi thì ai dám lấy nữa? Lúc đấy chúng ta phải tốn cơm nuôi nó nữa đấy! - Diệp lão gia lên tiếng trêu chọc cô.

- Ba, ba… Ba chọc con! - Tư Hạ bĩu môi, ra vẻ hờn dỗi, bên đây thì Tử Sâm đang ngồi cười khúc khích.

Đúng lúc đó, Diệp phu nhân từ dưới bếp đi lên, mang theo ba ly nước cam cho ba cha con cô, bà cất giọng như đang trách yêu.

- Ba cha con nói gì mà vui vẻ náo nhiệt vậy hả? Tính cho mẹ ra rìa sao?

- Đâu có, nào dám cho em ra rìa, anh và Tử Sâm đang chọc ghẹo Tiểu Hạ thôi.

Diệp lão gia nịnh nọt vợ mình, ngoài con gái ra thì vợ ông là người ông thương yêu, cưng chiều nhất. Vừa nói, ông vừa đón lấy đi nước cam trên tay bà, nhìn bà trìu mến.

- Ha, xem ra mấy năm nay cực khổ cho anh rồi, cứ ăn cẩu lương suốt thế này! - Tư Hạ vỗ vỗ vai anh trai, ra vẻ an ủi.

- Đúng vậy, từ giờ có em cùng ăn với anh rồi, anh cũng đỡ bội thực hơn! - Tử Sâm phụ họa theo, làm hai bậc phụ huynh phải lườm nguýt.

Nói chuyện một hồi, Tư Hạ nhớ ra phải đưa quà cho ba và anh trai. Cô liền lấy ra hai chiếc vòng tay gia đình đưa cho hai người họ.

- Cái gì thế con? – Diệp lão gia cầm món đồ trên tay ngắm nghía rồi hỏi.

- Vòng tay thông minh đấy ba. Nó có thể kiểm soát được sức khỏe của ba thông qua việc đo lường huyết áp, tim mạch, đặc biệt là khi ba tức giận hoặc ở trạng thái cảm xúc cao, nó sẽ tự động sáng đèn lên để nhắc nhở ba.

- Ồ hay đấy, em cũng làm được việc nên trò nhỉ? – Tử Sâm ra vẻ gật gù.

- Anh này, sao cứ trêu em thế! Nói cho anh biết, cái này là do em thiết kế đấy nhé, không có ai đụng hàng được đâu!

Thấy con trai cứ một tiếng là trêu chọc con gái cưng, Diệp lão gia vội lên tiếng.

- Cái thằng kia, suốt ngày trêu em con, con bé nó giỏi giang thế kia!

- Ba đúng là thiên vị, lúc nào cũng mắng con! – Tử Sâm ra vẻ không phục.

- Cái thằng… có tin ta đánh con không… - Nói rồi, ông lại quay sang con gái bảo bối. - Nhưng bảo bối, con về sớm hơn dự định à? Ta nghe nói hai ngày nữa con về cùng Hi Văn mà? - Diệp lão gia vừa uống một ngụm cam vừa hỏi.

Đáp lại lời ba, Tư Hạ vừa nói vừa nháy mắt, ra vẻ đáng yêu, bảo rằng do quá nhớ mọi người và muốn gây bất ngờ nên về sớm chút.

- Được rồi, về là tốt rồi, nhưng em đã gặp ông nội chưa? - Diệp Tử Sâm vừa xoa đầu cô em gái bé bỏng vừa hỏi.

- Em định tắm rửa xong chạy đi tìm ông thì gặp ba và anh về đấy! Bây giờ em đi tìm ông đây, sẵn gọi ông vào ăn tối luôn! Anh hai có muốn đi với em không?

- Anh phải lên xem chị dâu em đã, sẵn tiện tắm rửa, công việc ở tập đoàn khiến anh bù đầu rồi đây! Em cứ đi gặp ông đi! À hôm nay em mới về chắc là mệt rồi, nghỉ ngơi ở nhà đi, vừa hay mai là cuối tuần anh sẽ sắp xếp đưa em đi chơi.

- Dạ oke anh hai! - Tư Hạ giơ tay lên làm ký hiệu oke rồi nháy mắt với anh trai, sau đó nhanh chóng chạy đến biệt uyển.

Biệt uyển này vô cùng rộng lớn, trồng đủ các loại hoa và cây trái, còn có hồ nuôi đủ các loại cá. Tư Hạ và anh trai vô cùng thích nơi này, hai anh em thường xuyên ra đây chơi và chụp ảnh. Tất nhiên người chụp ảnh là anh trai cô và mẫu chụp ảnh là cô rồi.

Cô nhanh chóng nhìn thấy ông nội mình đang ngồi trong khuôn viên.

Nơi này là chỗ để ngồi chơi, đọc sách, thư giãn, có mái che, có bày ra nhiều bộ ghế gỗ. Cô rón rén đi về phía ông, cố gắng không để phát ra tiếng động, ai dè cô bị vấp phải một nhành cây, may mà cô không té, nhưng lại tạo ra tiếng động khiến ông cô nhìn lên.

Ông nội rất nhạy bén, liền nhìn về phía tiếng động. Ông vô cùng bất ngờ, sau đó chuyển sang mừng rỡ khi nhìn thấy cô cháu gái yêu quý của mình.

Không kiềm được vui sướng, ông la lớn khiến mấy ông bạn đang chơi cờ cũng ngước lên nhìn theo.

- Tiểu Hạ, tiểu bảo bối của ta! Tiểu bảo bối của ta về rồi!

Tư Hạ nhìn thấy bạn bè của ông nội, lễ phép cúi đầu chào, sau đó mới quay sang nũng nịu với ông nội.

- Ông ơi, cháu gái về rồi đây! Lần này con không đi nữa đâu! Hic hic!

- Ha ha tốt, tốt lắm, cháu gái của tôi đã về! Cho mấy ông biết đây là cục cưng của Diệp gia tôi đó! – Ông nội hào hứng khoe với mấy ông bạn.

Mấy ông bạn chơi cờ của ông nội cũng là những người có máu mặt trong giới kinh doanh cả. Họ từng đến chơi với ông nội nhiều lần, nên cũng biết mặt Tư Hạ. Chỉ là bốn năm rồi không gặp, cô bé nhỏ năm nào đã trở thành thiếu nữ trưởng thành rồi.

- Chà hôm nay lão Diệp vui rồi! Có bảo bối về cơ mà!

- Đúng vậy, dịp vui của gia đình, thôi thì chúng ta về trước để ông cháu họ còn sum họp!

Nói rồi mấy ông bạn của ông nội Diệp xin cáo từ trước. Tư Hạ thấy vậy cũng choàng tay ông nội, nhắc ông vào nhà dùng cơm.

- Dạ, chúng ta cũng vào nhà thôi ạ! Sắp đến giờ ăn tối rồi, chúng ta vào nhà nói tiếp nhé ạ!

- Được, được, vào nhà thôi! Chúng ta còn nhiều thời gian để nói chuyện mà! Nào đi thôi! - Ông nội Diệp gật đầu đồng ý rồi cùng cô vào nhà.

Khi Tư Hạ và ông nội vào nhà thì đã thấy phòng bếp đang bận rộn sắp xếp đồ ăn lên bàn. Cả một bàn đồ ăn toàn những món cô yêu thích thôi.

Cô nuốt nước miếng ực, nhìn một cách thèm thuồng, mấy năm nay ở nước ngoài, mặc dù cô và Hi Văn vẫn luôn tự nấu ăn, nhưng có một số thức quà quê nhà, nước ngoài dĩ nhiên không có bán. Vậy nên cô rất thèm đồ ăn ở nhà, đầu bếp nhà cô luôn làm hợp khẩu vị cô nhất.

Buối tối đó cả nhà cô cùng quay quần bên nhau đầm ấm, kể cho nhau nghe bao nhiêu là chuyện, tựa như không hề có sự chia xa nào trong mấy năm qua. Ngay lúc này đây, cô thấy mình thật hạnh phúc vì đã được trở về với gia đình, được cùng những người thân yêu ăn bữa cơm, được chuyện trò cùng ông nội, ba mẹ và anh chị.

Nhưng cô cũng nhận ra ông nội đã già hơn nhiều, ba mẹ cô cũng sắp bị thời gian bào mòn rồi. Có lẽ, bốn năm qua cô đã bỏ qua rất nhiều thứ. Cô tự nhủ sau này sẽ dành nhiều thời gian hơn nữa cho gia đình, sẽ cùng mọi người trải qua những chuyện vui buồn thường ngày.

Hot

Comments

cua bơ

cua bơ

mãi chx thấy na9😥

2023-06-25

3

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Về nước
2 Chương 2: Ai cũng có quà
3 Chương 3: Tiểu bảo bối đã về
4 Chương 4: Bị tính kế
5 Chương 5: Lại thêm một kế hoạch
6 Chương 6: Lý trí đã chiến thắng
7 Chương 7: Trêu chọc em một chút
8 Chương 8: Hạ Hi Văn trở về
9 Chương 9: Lại là Diệp tiểu thư!
10 Chương 10: Có phải cũng động tâm rồi không?
11 Chương 11: Ngày đầu tiên đi làm
12 Chương 12: Có mùi giấm chua
13 Chương 13: Diệp gia bị Vương Ảnh Quân bỏ bùa rồi!
14 Chương 14: Quà đáp lễ
15 Chương 15: Đào hoa
16 Chương 16: Vì chú đặc biệt
17 Chương 17: Tin tưởng em
18 Chương 18: Tai nạn
19 Chương 19: Chăm sóc chú thật tốt
20 Chương 20: Không phải nụ hôn đầu
21 Chương 21: Nhất định phải trả giá
22 Chương 22: Là cô bé ấy!
23 Chương 23: Hình như định mệnh của Hi Văn đến rồi!
24 Chương 24: Tự trách
25 Chương 25: Đối mặt với tình cảm của mình
26 Chương 26: Tự mình làm khổ mình
27 Chương 27: Ra mắt ông nội
28 Chương 28: Thích trêu em
29 Chương 29: Thử thách bản thân
30 Chương 30: Chờ cho đến khi em sẵn sàng
31 Chương 31: Ngày tàn của Cố Nguyệt và Cố gia (1)
32 Chương 32: Ngày tàn của Cố Nguyệt và Cố gia (2)
33 Chương 33: Niềm vui của hai nhà Vương Diệp
34 Chương 34: Em có thể dùng thân phận Vương thiếu phu nhân tương lai
35 Chương 35: Thành công ngoài mong đợi
36 Chương 36: Công khai
37 Chương 37: Chuyện tình chủ tịch và cô thư ký xinh đẹp
38 Chương 38: Dám động đến chị em của chúng tôi, nhất định không tha!
39 Chương 39: Không giận, là đau lòng!
40 Chương 40: Chú có không hoàn hảo, em vẫn yêu
41 Chương 41: Diệp gia có tin vui
42 Chương 42: Ghen với cả một đứa nhóc mới mấy tháng
43 Chương 43: Vụng trộm bị bắt gặp
44 Chương 44: Chịu trách nhiệm
45 Chương 45: Vương thiếu phu nhân
46 Chương 46: Thế này đã đủ chân thật chưa?
47 Chương 47: Gọi một tiếng chú, thêm một lần
48 Chương 48: Ba mẹ chồng trở về
49 Chương 49: Đến tư cách đau lòng cũng không có
50 Chương 50: Đúng vậy, tình cảm không thể gượng ép
51 Chương 51: Hi Văn mượn rượu giải sầu
52 Chương 52: Em lo cho bản thân mình trước đi!
53 Chương 53: Hi Văn rơi vào tay Cao Lãng, Vu Quân bị Cảnh Nghi trêu chọc
54 Chương 54: Full house
55 Chương 55: Bẵng đi mấy năm, không ngờ mặt cô còn dày hơn năm xưa
56 Chương 56: Ai cũng có ý thức bảo vệ người của mình
57 Chương 57: Hình như mấy người đàn ông của các cậu nhìn mình không thuận mắt lắm
58 Chương 58: Người thua cuộc
59 Chương 59: Đã ngu ngốc đánh mất, thì đừng mong tìm lại
60 Chương 60: Thì ra là học trưởng Chu Việt Bân
61 Chương 61: Hoa đào bay phấp phới
62 Chương 62: Đại tiểu thư Từ gia
63 Chương 63: Đúng là mẹ chồng quốc dân
64 Chương 64: Cầm thú vô lại cũng chỉ với mình em
65 Chương 65: Cô em gái nuôi Cao Thư
66 Chương 66: Nhắc tào tháo, tào tháo liền xuất hiện
67 Chương 67: Hợp tác với con trai kẻ thù
68 Chương 68: Kẻ thù của kẻ thù chính là bạn
69 Chương 69: Người bình thường nhưng lại vô cùng may mắn
70 Chương 70: Nội ứng ngoại hợp
71 Chương 71: Con người khi yêu đều cố chấp
72 Chương 72: Vu Quân cầu cứu vì có phụ nữ theo mình?
73 Chương 73: Bị tính kế
74 Chương 74: Gậy ông đập lưng ông
75 Chương 75: Gieo gió thì gặt bão
76 Chương 76: Những ngày yên ả ở Pháp (1)
77 Chương 77: Những ngày yên ả ở Pháp (2)
78 Chương 78: Bị bắt cóc
79 Chương 79: Cục diện thay đổi
80 Chương 80: Tin vui không ngờ tới
81 Chương 81: Cầu một, được hai
82 Chương 82: Thật tốt nếu có cả trai lẫn gái
83 Chương 83: Búp bê sứ Diệp Tư Hạ
84 Chương 84: Vì em anh có thể làm những điều trước nay chưa từng nghĩ sẽ làm
85 Chương 85: Vu Quân cùng Cảnh Nghi là thế nào?
86 Chương 86: Chắc là uống nhầm thuốc!
87 Chương 87: Đúng là diễn viên giỏi, diễn cũng thật tròn vai
88 Chương 88: Là kẻ đi săn hay con mồi?
89 Chương 89: Một người là vợ, một người là người yêu cũ đến phá rối, ai mới là tiể
90 Chương 90: Một người là vợ, một người là người yêu cũ đến phá rối, ai mới là tiểu tam? (2)
91 Chương 91: Thân phận thật sự
92 Chương 92: Tỉnh ngộ quay đầu
93 Chương 93: Hi vọng không có lần đối đầu thứ hai
94 Chương 94: Đến cùng vẫn có người muốn phá hoại
95 Chương 95: Cảnh Nghi và Vu Quân
96 Chương 96: Một lần đủ nếp đủ tẻ
97 Chương 97: Từ Nguyệt lại một lần nữa hại người hóa ra hại mình
98 Chương 98: Giới hạn của Vương Ảnh Quân là vợ con
99 Chương 99: Từ Nguyệt đã trả giá, nhưng vẫn còn trận chiến lớn ở phía trước
100 Chương 100: Vào hang bắt cọp
101 Chương 101: Ngả bài
102 Chương 102: Trận chiến kết thúc
103 Chương 103: Hai thiên thần nhỏ
104 Chương 104: Mặt Trời Nhỏ, Mặt Trăng Nhỏ
105 Chương 105: Cầm thú, hỗn đản Vương Ảnh Quân
106 ​Chương 106: Đại kết cục
107 Chương 107: Ngoại truyện gia đình Mặt Trời nhỏ, Mặt Trăng nhỏ
Chapter

Updated 107 Episodes

1
Chương 1: Về nước
2
Chương 2: Ai cũng có quà
3
Chương 3: Tiểu bảo bối đã về
4
Chương 4: Bị tính kế
5
Chương 5: Lại thêm một kế hoạch
6
Chương 6: Lý trí đã chiến thắng
7
Chương 7: Trêu chọc em một chút
8
Chương 8: Hạ Hi Văn trở về
9
Chương 9: Lại là Diệp tiểu thư!
10
Chương 10: Có phải cũng động tâm rồi không?
11
Chương 11: Ngày đầu tiên đi làm
12
Chương 12: Có mùi giấm chua
13
Chương 13: Diệp gia bị Vương Ảnh Quân bỏ bùa rồi!
14
Chương 14: Quà đáp lễ
15
Chương 15: Đào hoa
16
Chương 16: Vì chú đặc biệt
17
Chương 17: Tin tưởng em
18
Chương 18: Tai nạn
19
Chương 19: Chăm sóc chú thật tốt
20
Chương 20: Không phải nụ hôn đầu
21
Chương 21: Nhất định phải trả giá
22
Chương 22: Là cô bé ấy!
23
Chương 23: Hình như định mệnh của Hi Văn đến rồi!
24
Chương 24: Tự trách
25
Chương 25: Đối mặt với tình cảm của mình
26
Chương 26: Tự mình làm khổ mình
27
Chương 27: Ra mắt ông nội
28
Chương 28: Thích trêu em
29
Chương 29: Thử thách bản thân
30
Chương 30: Chờ cho đến khi em sẵn sàng
31
Chương 31: Ngày tàn của Cố Nguyệt và Cố gia (1)
32
Chương 32: Ngày tàn của Cố Nguyệt và Cố gia (2)
33
Chương 33: Niềm vui của hai nhà Vương Diệp
34
Chương 34: Em có thể dùng thân phận Vương thiếu phu nhân tương lai
35
Chương 35: Thành công ngoài mong đợi
36
Chương 36: Công khai
37
Chương 37: Chuyện tình chủ tịch và cô thư ký xinh đẹp
38
Chương 38: Dám động đến chị em của chúng tôi, nhất định không tha!
39
Chương 39: Không giận, là đau lòng!
40
Chương 40: Chú có không hoàn hảo, em vẫn yêu
41
Chương 41: Diệp gia có tin vui
42
Chương 42: Ghen với cả một đứa nhóc mới mấy tháng
43
Chương 43: Vụng trộm bị bắt gặp
44
Chương 44: Chịu trách nhiệm
45
Chương 45: Vương thiếu phu nhân
46
Chương 46: Thế này đã đủ chân thật chưa?
47
Chương 47: Gọi một tiếng chú, thêm một lần
48
Chương 48: Ba mẹ chồng trở về
49
Chương 49: Đến tư cách đau lòng cũng không có
50
Chương 50: Đúng vậy, tình cảm không thể gượng ép
51
Chương 51: Hi Văn mượn rượu giải sầu
52
Chương 52: Em lo cho bản thân mình trước đi!
53
Chương 53: Hi Văn rơi vào tay Cao Lãng, Vu Quân bị Cảnh Nghi trêu chọc
54
Chương 54: Full house
55
Chương 55: Bẵng đi mấy năm, không ngờ mặt cô còn dày hơn năm xưa
56
Chương 56: Ai cũng có ý thức bảo vệ người của mình
57
Chương 57: Hình như mấy người đàn ông của các cậu nhìn mình không thuận mắt lắm
58
Chương 58: Người thua cuộc
59
Chương 59: Đã ngu ngốc đánh mất, thì đừng mong tìm lại
60
Chương 60: Thì ra là học trưởng Chu Việt Bân
61
Chương 61: Hoa đào bay phấp phới
62
Chương 62: Đại tiểu thư Từ gia
63
Chương 63: Đúng là mẹ chồng quốc dân
64
Chương 64: Cầm thú vô lại cũng chỉ với mình em
65
Chương 65: Cô em gái nuôi Cao Thư
66
Chương 66: Nhắc tào tháo, tào tháo liền xuất hiện
67
Chương 67: Hợp tác với con trai kẻ thù
68
Chương 68: Kẻ thù của kẻ thù chính là bạn
69
Chương 69: Người bình thường nhưng lại vô cùng may mắn
70
Chương 70: Nội ứng ngoại hợp
71
Chương 71: Con người khi yêu đều cố chấp
72
Chương 72: Vu Quân cầu cứu vì có phụ nữ theo mình?
73
Chương 73: Bị tính kế
74
Chương 74: Gậy ông đập lưng ông
75
Chương 75: Gieo gió thì gặt bão
76
Chương 76: Những ngày yên ả ở Pháp (1)
77
Chương 77: Những ngày yên ả ở Pháp (2)
78
Chương 78: Bị bắt cóc
79
Chương 79: Cục diện thay đổi
80
Chương 80: Tin vui không ngờ tới
81
Chương 81: Cầu một, được hai
82
Chương 82: Thật tốt nếu có cả trai lẫn gái
83
Chương 83: Búp bê sứ Diệp Tư Hạ
84
Chương 84: Vì em anh có thể làm những điều trước nay chưa từng nghĩ sẽ làm
85
Chương 85: Vu Quân cùng Cảnh Nghi là thế nào?
86
Chương 86: Chắc là uống nhầm thuốc!
87
Chương 87: Đúng là diễn viên giỏi, diễn cũng thật tròn vai
88
Chương 88: Là kẻ đi săn hay con mồi?
89
Chương 89: Một người là vợ, một người là người yêu cũ đến phá rối, ai mới là tiể
90
Chương 90: Một người là vợ, một người là người yêu cũ đến phá rối, ai mới là tiểu tam? (2)
91
Chương 91: Thân phận thật sự
92
Chương 92: Tỉnh ngộ quay đầu
93
Chương 93: Hi vọng không có lần đối đầu thứ hai
94
Chương 94: Đến cùng vẫn có người muốn phá hoại
95
Chương 95: Cảnh Nghi và Vu Quân
96
Chương 96: Một lần đủ nếp đủ tẻ
97
Chương 97: Từ Nguyệt lại một lần nữa hại người hóa ra hại mình
98
Chương 98: Giới hạn của Vương Ảnh Quân là vợ con
99
Chương 99: Từ Nguyệt đã trả giá, nhưng vẫn còn trận chiến lớn ở phía trước
100
Chương 100: Vào hang bắt cọp
101
Chương 101: Ngả bài
102
Chương 102: Trận chiến kết thúc
103
Chương 103: Hai thiên thần nhỏ
104
Chương 104: Mặt Trời Nhỏ, Mặt Trăng Nhỏ
105
Chương 105: Cầm thú, hỗn đản Vương Ảnh Quân
106
​Chương 106: Đại kết cục
107
Chương 107: Ngoại truyện gia đình Mặt Trời nhỏ, Mặt Trăng nhỏ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play