Chương 13: Diệp gia bị Vương Ảnh Quân bỏ bùa rồi!

Ông nội Diệp đang ngồi trong phòng khách đánh cờ với ba Diệp, nhìn thấy Tử Sâm, Tư Hạ dẫn theo Ảnh Quân vào thì vui vẻ cười lớn. Ông cũng là dân kinh doanh có máu mặt một thời, gầy dựng nên tập đoàn Diệp Trình - ghép họ của ông và vợ. Ông cũng là một trong những người đi đầu trong tập đoàn đa quốc gia, chuyên về lĩnh vực tiêu dùng.

Ông cực kỳ có cảm tình với Vương Ảnh Quân, chàng trai trẻ nhưng tài năng và bản lĩnh, trên thương trường người người phải e dè, kính nể.

- Chà chà xem ai đây! Thằng nhóc thối này\, lâu lắm rồi mới thấy con đến thăm lão già này!

- Con chào ông\, chào bác Diệp! Thời gian vừa rồi con bận nhiều việc quá\, không thể qua đây thăm ông được ạ!

- A Ảnh Quân\, mau vào đây… vào đây nào!

- Bác Diệp và ông đang đánh cờ sao?

- Đúng vậy\, con mau ngồi xuống\, giúp ta đánh với ông một ván đi\, từ nãy đến giờ toàn là ông thắng ta thôi!

Ảnh Quân đáp dạ rồi nhanh chóng ngồi thay vào vị trí của ba Diệp, nghiêm túc nghiên cứu thế cờ để đánh với ông nội Diệp.

Tư Hạ và Tử Sâm nhìn một màn chào đón nồng nhiệt trước mặt mà suýt không phân biệt được ai là con ruột, cháu ruột ở đây. Có anh bỗng chốc hai anh em cô như không khí ở đây vậy! Cô tỏ vẻ giận dỗi.

- E hèm… ông nội và ba không nhìn thấy con và anh hai ạ? Sao không ai ngó ngàng tụi con vậy?

- Cái con bé này\, con còn ở đó ganh tị với Ảnh Quân sao? Hai đứa con to như vậy bọn ta có thể không thấy sao? Mau lên tắm rửa thay đồ đi rồi xuống chơi với anh này!

- Con biết rồi ạ! Mọi người ngồi chơi nhé ạ\, con lên phòng tí sẽ xuống.

- Vậy anh ngồi chơi với ông và ba đợi em chút nhé\, em nhanh chóng lên thay đồ sẽ xuống tiếp chuyện với anh! – Tử Sâm lịch sự nói.

Tư Hạ vô cùng vui vẻ khi thành công dụ được anh vào nhà chơi. Cô biết từ trên xuống dưới Diệp gia ai cũng quý anh, luôn luôn chào đón anh. Trong khi anh ra riêng, sống có một mình, hai bác Vương đang sống ở nước ngoài, nhà chính chỉ còn ông nội của anh, còn Giai Kỳ thì đã theo chồng. Anh hẳn là cô đơn lắm. Vậy nên cô cũng muốn cho anh có cảm giác ấm cúng của gia đình.

Cô nhanh chóng tắm rửa thay quần áo rồi xuống bếp phụ việc. Đừng thấy cô là tiểu thư mà coi thường, cô rất thích nấu ăn và tay nghề cũng không tệ. Bốn năm ở nước ngoài, cô và Hị Văn đều là tự tay nấu nướng.

- Mẹ ơi\, để con làm phụ mẹ và vú!

- Thôi để vú làm cho\, con và mẹ cứ lên nhà trên đi!

- Không sao ạ\, để con phụ vú! Mà mẹ nếu có mệt thì lên nhà trên đi ạ!

- Không sao\, để mẹ phụ một tay cho nhanh\, hôm nay nấu nhiều món một tí cho Ảnh Quân nó ăn.

Lại là Ảnh Quân, cả nhà cô thật sự bị anh bỏ bùa hết rồi. Cô là đang lo lắng cho địa vị của mình sau này, có khi cô bị cho ra rìa ấy chứ!

- Mà nè\, hôm nay mẹ thấy con đi làm rất sớm\, lại đem theo đồ ăn cho ai vậy?

- Dạ… con… đem cho chú Quân. Chú ấy… ở một mình thưởng bỏ bữa sáng\, nên con… con mới…

- Ai da con gái lớn sắp phải gả đi rồi không chừng! Lo cho người ta vậy sao! – Diệp phu nhân trêu chọc.

- Mẹ này… mẹ nói gì vậy\, chú ấy thân thiết với gia đình mình… con chỉ… con chỉ thương tình chú ấy thôi. Hơn nữa\, chú ấy là sếp của con\, con phải đối đãi tốt chứ!

- À ra vậy nhỉ? – Diệp phu nhân cố làm ra vẻ mặt tin tưởng.

Diệp phu nhân đương nhiên hiểu tình cảm của con gái mình thế nào. Từ nhỏ đã bám theo người ta không rời. Nhưng con gái bà da mặt mỏng, bà không muốn làm cho cô xấu hổ. Thôi thì cứ thuận theo tự nhiên!

Cánh đàn ông thì đang rôm rả chuyện trò ở phòng khách, còn hội chị em phụ nữ thì đang bận rộn chuẩn bị ở phòng bếp. Không khí trong nhà xôm tụ hẳn.

Cuối cùng bữa tối cũng chuẩn bị xong. Ai nấy đều mang theo ý cười, vui vẻ chuyện trò.

- Cứ tự nhiên\, đừng khách sáo gì hết nhé Ảnh Quân!

- Được ạ! Con sẽ không khách sáo đâu! Đồ ăn thật sự rất ngon ạ!

Lâu lắm rồi anh mới có cảm giác ấm cúng thế này. Anh đã ra ở một mình, ba mẹ thì ở nước ngoài, thật sự có một bữa ăn đúng nghĩa thế này với anh là điều quá xa xỉ trong thời gian qua.

Điều làm anh cảm động hơn hết là sự nhiệt tình và yêu quý của gia đình cô dành cho anh. Thật tâm xem anh như người nhà mà đối đãi. Nhìn sang cô gái nhỏ đang tươi cười vui vẻ với mọi người, anh bất chợt hiểu lý do vì sao cô lại luôn yêu đời và hay cười như thế, thì ra là do cô được tất cả mọi người yêu thương, bảo bộc thế này.

- À ta nghe nói con bé Tiểu Hạ làm việc ở tập đoàn của con đúng không\, Ảnh Quân?

- Dạ đúng rồi thưa ông nội Diệp\, con bé là thư ký của con.

- À con chiếu cố cho con bé nhé!

- Con chắc chắn không bạc đãi con bé đâu ạ!

- Con bé nó nói muốn đi lên từ thực lực. Không muốn làm ở Diệp Trình vì sợ mọi người sẽ nhìn vào quan hệ của nó\, vừa hay Thiên Phong cũng là nơi tốt cho nó học hỏi. – Diệp lão gia cũng góp lời.

- Phải rồi Ảnh Quân\, bác biết con sống một mình\, ăn uống cũng thất thường. Hay là từ giờ\, sáng sớm con cứ sang đây dùng bữa sáng\, rồi cùng Tiểu Hạ đi làm\, chiều tối hai đứa cùng về rồi con dùng bữa tối ở đây luôn nhé! – Diệp phu nhân nhân cơ hội này tìm cách làm thân với “con rể”.

- Vậy sẽ phiền mọi người lắm ạ. Con có thể tự lo được\, không sao đâu bác gái.

- Đúng đó mẹ\, nếu con đi làm cùng chú ấy\, mọi người sẽ bàn tán!

- Không sao\, Quân nó có thể dừng xe cách công ty một chút\, sẽ không ai biết đâu.

- Đúng vậy\, như thế cũng tốt mà anh Quân. – Tử Sâm cũng có ý tác hợp cho em gái.

Cả gia đình cô, cứ mỗi người một câu, làm cho cô đây có cảm giác như là đang nuôi rể hay sao ấy! Nhiệt tình quá thế này khéo làm chú ấy sợ chạy dài ấy chứ! Cô nhìn sang mẹ mình cười khổ, kiểu muốn nói “mẹ ơi, như vậy cũng nhiệt tình quá mức rồi”. Trái lại với cô, mẹ cô lại trưng ra vẻ mặt “mẹ là đang giúp con đấy, con gái à!”

Cô còn đang đinh ninh anh sẽ không đồng ý thì bỗng giật mình ngơ ngác, không tin vào tai mình khi nghe lời nói từ miệng anh.

- Nếu được vậy thì con xin làm phiền gia đình ạ! Thú thật con ở một mình cũng rất buồn\, nếu được dùng cơm cùng mọi người hàng ngày\, con thật sự vui lắm!

- Không cần nói những lời khách sáo như vậy. Chúng ta là người nhà\, con cứ coi đây như nhà mình!

- Con cảm ơn cả nhà! Con xin nghe theo mọi người ạ!

- Tốt\, quyết định vậy đi! Nào… nào ăn nhiều vào các con!

Tư Hạ vô cùng vui mừng trước quyết định của anh. Trong lòng cô như đang nở hoa. Anh như vậy y như đến ở rể, chỉ thiếu là anh chưa dọn hẳn đến đây thôi. Như vậy không phải là cô càng có thêm nhiều thời gian ở bên anh sao. Như vậy thì anh đừng hòng thoát khỏi tay cô.

Cô nhìn sang anh khẽ mỉm cười, nhẹ nhàng gắp một miếng mực bỏ vào chén anh.

- Cho chú!

- Được\, em cũng ăn nhiều vào! - Nói rồi anh cũng gắp thức ăn vào chén cô.

Một buổi tối đầm ấm kết thúc trong tiếng cười nói vui vẻ của cả gia đình. Lúc này, anh cũng đã xin phép ra về. Cô lên phòng mình, lén kéo rèm nhìn xuống. Thấy anh đi khuất rồi cô mới làm vệ sinh cá nhân rồi hạ mình xuống chiếc giường êm ái. Sau đó, cô nhắn tin vào hội nhóm chị em của mình, kể hết chuyện vui hôm nay.

Chapter
1 Chương 1: Về nước
2 Chương 2: Ai cũng có quà
3 Chương 3: Tiểu bảo bối đã về
4 Chương 4: Bị tính kế
5 Chương 5: Lại thêm một kế hoạch
6 Chương 6: Lý trí đã chiến thắng
7 Chương 7: Trêu chọc em một chút
8 Chương 8: Hạ Hi Văn trở về
9 Chương 9: Lại là Diệp tiểu thư!
10 Chương 10: Có phải cũng động tâm rồi không?
11 Chương 11: Ngày đầu tiên đi làm
12 Chương 12: Có mùi giấm chua
13 Chương 13: Diệp gia bị Vương Ảnh Quân bỏ bùa rồi!
14 Chương 14: Quà đáp lễ
15 Chương 15: Đào hoa
16 Chương 16: Vì chú đặc biệt
17 Chương 17: Tin tưởng em
18 Chương 18: Tai nạn
19 Chương 19: Chăm sóc chú thật tốt
20 Chương 20: Không phải nụ hôn đầu
21 Chương 21: Nhất định phải trả giá
22 Chương 22: Là cô bé ấy!
23 Chương 23: Hình như định mệnh của Hi Văn đến rồi!
24 Chương 24: Tự trách
25 Chương 25: Đối mặt với tình cảm của mình
26 Chương 26: Tự mình làm khổ mình
27 Chương 27: Ra mắt ông nội
28 Chương 28: Thích trêu em
29 Chương 29: Thử thách bản thân
30 Chương 30: Chờ cho đến khi em sẵn sàng
31 Chương 31: Ngày tàn của Cố Nguyệt và Cố gia (1)
32 Chương 32: Ngày tàn của Cố Nguyệt và Cố gia (2)
33 Chương 33: Niềm vui của hai nhà Vương Diệp
34 Chương 34: Em có thể dùng thân phận Vương thiếu phu nhân tương lai
35 Chương 35: Thành công ngoài mong đợi
36 Chương 36: Công khai
37 Chương 37: Chuyện tình chủ tịch và cô thư ký xinh đẹp
38 Chương 38: Dám động đến chị em của chúng tôi, nhất định không tha!
39 Chương 39: Không giận, là đau lòng!
40 Chương 40: Chú có không hoàn hảo, em vẫn yêu
41 Chương 41: Diệp gia có tin vui
42 Chương 42: Ghen với cả một đứa nhóc mới mấy tháng
43 Chương 43: Vụng trộm bị bắt gặp
44 Chương 44: Chịu trách nhiệm
45 Chương 45: Vương thiếu phu nhân
46 Chương 46: Thế này đã đủ chân thật chưa?
47 Chương 47: Gọi một tiếng chú, thêm một lần
48 Chương 48: Ba mẹ chồng trở về
49 Chương 49: Đến tư cách đau lòng cũng không có
50 Chương 50: Đúng vậy, tình cảm không thể gượng ép
51 Chương 51: Hi Văn mượn rượu giải sầu
52 Chương 52: Em lo cho bản thân mình trước đi!
53 Chương 53: Hi Văn rơi vào tay Cao Lãng, Vu Quân bị Cảnh Nghi trêu chọc
54 Chương 54: Full house
55 Chương 55: Bẵng đi mấy năm, không ngờ mặt cô còn dày hơn năm xưa
56 Chương 56: Ai cũng có ý thức bảo vệ người của mình
57 Chương 57: Hình như mấy người đàn ông của các cậu nhìn mình không thuận mắt lắm
58 Chương 58: Người thua cuộc
59 Chương 59: Đã ngu ngốc đánh mất, thì đừng mong tìm lại
60 Chương 60: Thì ra là học trưởng Chu Việt Bân
61 Chương 61: Hoa đào bay phấp phới
62 Chương 62: Đại tiểu thư Từ gia
63 Chương 63: Đúng là mẹ chồng quốc dân
64 Chương 64: Cầm thú vô lại cũng chỉ với mình em
65 Chương 65: Cô em gái nuôi Cao Thư
66 Chương 66: Nhắc tào tháo, tào tháo liền xuất hiện
67 Chương 67: Hợp tác với con trai kẻ thù
68 Chương 68: Kẻ thù của kẻ thù chính là bạn
69 Chương 69: Người bình thường nhưng lại vô cùng may mắn
70 Chương 70: Nội ứng ngoại hợp
71 Chương 71: Con người khi yêu đều cố chấp
72 Chương 72: Vu Quân cầu cứu vì có phụ nữ theo mình?
73 Chương 73: Bị tính kế
74 Chương 74: Gậy ông đập lưng ông
75 Chương 75: Gieo gió thì gặt bão
76 Chương 76: Những ngày yên ả ở Pháp (1)
77 Chương 77: Những ngày yên ả ở Pháp (2)
78 Chương 78: Bị bắt cóc
79 Chương 79: Cục diện thay đổi
80 Chương 80: Tin vui không ngờ tới
81 Chương 81: Cầu một, được hai
82 Chương 82: Thật tốt nếu có cả trai lẫn gái
83 Chương 83: Búp bê sứ Diệp Tư Hạ
84 Chương 84: Vì em anh có thể làm những điều trước nay chưa từng nghĩ sẽ làm
85 Chương 85: Vu Quân cùng Cảnh Nghi là thế nào?
86 Chương 86: Chắc là uống nhầm thuốc!
87 Chương 87: Đúng là diễn viên giỏi, diễn cũng thật tròn vai
88 Chương 88: Là kẻ đi săn hay con mồi?
89 Chương 89: Một người là vợ, một người là người yêu cũ đến phá rối, ai mới là tiể
90 Chương 90: Một người là vợ, một người là người yêu cũ đến phá rối, ai mới là tiểu tam? (2)
91 Chương 91: Thân phận thật sự
92 Chương 92: Tỉnh ngộ quay đầu
93 Chương 93: Hi vọng không có lần đối đầu thứ hai
94 Chương 94: Đến cùng vẫn có người muốn phá hoại
95 Chương 95: Cảnh Nghi và Vu Quân
96 Chương 96: Một lần đủ nếp đủ tẻ
97 Chương 97: Từ Nguyệt lại một lần nữa hại người hóa ra hại mình
98 Chương 98: Giới hạn của Vương Ảnh Quân là vợ con
99 Chương 99: Từ Nguyệt đã trả giá, nhưng vẫn còn trận chiến lớn ở phía trước
100 Chương 100: Vào hang bắt cọp
101 Chương 101: Ngả bài
102 Chương 102: Trận chiến kết thúc
103 Chương 103: Hai thiên thần nhỏ
104 Chương 104: Mặt Trời Nhỏ, Mặt Trăng Nhỏ
105 Chương 105: Cầm thú, hỗn đản Vương Ảnh Quân
106 ​Chương 106: Đại kết cục
107 Chương 107: Ngoại truyện gia đình Mặt Trời nhỏ, Mặt Trăng nhỏ
Chapter

Updated 107 Episodes

1
Chương 1: Về nước
2
Chương 2: Ai cũng có quà
3
Chương 3: Tiểu bảo bối đã về
4
Chương 4: Bị tính kế
5
Chương 5: Lại thêm một kế hoạch
6
Chương 6: Lý trí đã chiến thắng
7
Chương 7: Trêu chọc em một chút
8
Chương 8: Hạ Hi Văn trở về
9
Chương 9: Lại là Diệp tiểu thư!
10
Chương 10: Có phải cũng động tâm rồi không?
11
Chương 11: Ngày đầu tiên đi làm
12
Chương 12: Có mùi giấm chua
13
Chương 13: Diệp gia bị Vương Ảnh Quân bỏ bùa rồi!
14
Chương 14: Quà đáp lễ
15
Chương 15: Đào hoa
16
Chương 16: Vì chú đặc biệt
17
Chương 17: Tin tưởng em
18
Chương 18: Tai nạn
19
Chương 19: Chăm sóc chú thật tốt
20
Chương 20: Không phải nụ hôn đầu
21
Chương 21: Nhất định phải trả giá
22
Chương 22: Là cô bé ấy!
23
Chương 23: Hình như định mệnh của Hi Văn đến rồi!
24
Chương 24: Tự trách
25
Chương 25: Đối mặt với tình cảm của mình
26
Chương 26: Tự mình làm khổ mình
27
Chương 27: Ra mắt ông nội
28
Chương 28: Thích trêu em
29
Chương 29: Thử thách bản thân
30
Chương 30: Chờ cho đến khi em sẵn sàng
31
Chương 31: Ngày tàn của Cố Nguyệt và Cố gia (1)
32
Chương 32: Ngày tàn của Cố Nguyệt và Cố gia (2)
33
Chương 33: Niềm vui của hai nhà Vương Diệp
34
Chương 34: Em có thể dùng thân phận Vương thiếu phu nhân tương lai
35
Chương 35: Thành công ngoài mong đợi
36
Chương 36: Công khai
37
Chương 37: Chuyện tình chủ tịch và cô thư ký xinh đẹp
38
Chương 38: Dám động đến chị em của chúng tôi, nhất định không tha!
39
Chương 39: Không giận, là đau lòng!
40
Chương 40: Chú có không hoàn hảo, em vẫn yêu
41
Chương 41: Diệp gia có tin vui
42
Chương 42: Ghen với cả một đứa nhóc mới mấy tháng
43
Chương 43: Vụng trộm bị bắt gặp
44
Chương 44: Chịu trách nhiệm
45
Chương 45: Vương thiếu phu nhân
46
Chương 46: Thế này đã đủ chân thật chưa?
47
Chương 47: Gọi một tiếng chú, thêm một lần
48
Chương 48: Ba mẹ chồng trở về
49
Chương 49: Đến tư cách đau lòng cũng không có
50
Chương 50: Đúng vậy, tình cảm không thể gượng ép
51
Chương 51: Hi Văn mượn rượu giải sầu
52
Chương 52: Em lo cho bản thân mình trước đi!
53
Chương 53: Hi Văn rơi vào tay Cao Lãng, Vu Quân bị Cảnh Nghi trêu chọc
54
Chương 54: Full house
55
Chương 55: Bẵng đi mấy năm, không ngờ mặt cô còn dày hơn năm xưa
56
Chương 56: Ai cũng có ý thức bảo vệ người của mình
57
Chương 57: Hình như mấy người đàn ông của các cậu nhìn mình không thuận mắt lắm
58
Chương 58: Người thua cuộc
59
Chương 59: Đã ngu ngốc đánh mất, thì đừng mong tìm lại
60
Chương 60: Thì ra là học trưởng Chu Việt Bân
61
Chương 61: Hoa đào bay phấp phới
62
Chương 62: Đại tiểu thư Từ gia
63
Chương 63: Đúng là mẹ chồng quốc dân
64
Chương 64: Cầm thú vô lại cũng chỉ với mình em
65
Chương 65: Cô em gái nuôi Cao Thư
66
Chương 66: Nhắc tào tháo, tào tháo liền xuất hiện
67
Chương 67: Hợp tác với con trai kẻ thù
68
Chương 68: Kẻ thù của kẻ thù chính là bạn
69
Chương 69: Người bình thường nhưng lại vô cùng may mắn
70
Chương 70: Nội ứng ngoại hợp
71
Chương 71: Con người khi yêu đều cố chấp
72
Chương 72: Vu Quân cầu cứu vì có phụ nữ theo mình?
73
Chương 73: Bị tính kế
74
Chương 74: Gậy ông đập lưng ông
75
Chương 75: Gieo gió thì gặt bão
76
Chương 76: Những ngày yên ả ở Pháp (1)
77
Chương 77: Những ngày yên ả ở Pháp (2)
78
Chương 78: Bị bắt cóc
79
Chương 79: Cục diện thay đổi
80
Chương 80: Tin vui không ngờ tới
81
Chương 81: Cầu một, được hai
82
Chương 82: Thật tốt nếu có cả trai lẫn gái
83
Chương 83: Búp bê sứ Diệp Tư Hạ
84
Chương 84: Vì em anh có thể làm những điều trước nay chưa từng nghĩ sẽ làm
85
Chương 85: Vu Quân cùng Cảnh Nghi là thế nào?
86
Chương 86: Chắc là uống nhầm thuốc!
87
Chương 87: Đúng là diễn viên giỏi, diễn cũng thật tròn vai
88
Chương 88: Là kẻ đi săn hay con mồi?
89
Chương 89: Một người là vợ, một người là người yêu cũ đến phá rối, ai mới là tiể
90
Chương 90: Một người là vợ, một người là người yêu cũ đến phá rối, ai mới là tiểu tam? (2)
91
Chương 91: Thân phận thật sự
92
Chương 92: Tỉnh ngộ quay đầu
93
Chương 93: Hi vọng không có lần đối đầu thứ hai
94
Chương 94: Đến cùng vẫn có người muốn phá hoại
95
Chương 95: Cảnh Nghi và Vu Quân
96
Chương 96: Một lần đủ nếp đủ tẻ
97
Chương 97: Từ Nguyệt lại một lần nữa hại người hóa ra hại mình
98
Chương 98: Giới hạn của Vương Ảnh Quân là vợ con
99
Chương 99: Từ Nguyệt đã trả giá, nhưng vẫn còn trận chiến lớn ở phía trước
100
Chương 100: Vào hang bắt cọp
101
Chương 101: Ngả bài
102
Chương 102: Trận chiến kết thúc
103
Chương 103: Hai thiên thần nhỏ
104
Chương 104: Mặt Trời Nhỏ, Mặt Trăng Nhỏ
105
Chương 105: Cầm thú, hỗn đản Vương Ảnh Quân
106
​Chương 106: Đại kết cục
107
Chương 107: Ngoại truyện gia đình Mặt Trời nhỏ, Mặt Trăng nhỏ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play