Chương 2: Bạch Hâm Đình

Đài truyền hình POACI

-" Nhà báo Cố, hôm nay cô có lịch trình trò chuyện với cô diễn viên Bạch Hâm Đình. Chiều sẽ có cuộc hẹn với đối tác…"

Người trợ lý đi đằng sau cô không ngừng nhắc nhở về lịch trình ngày hôm nay. Cố Cẩn Y vận một chiếc quần bò bó sát làm thấp thoáng đôi chân dài thon thả dưới lớp áo khoác ngoài aliexpress màu cà phê. Chiếc khăn choàng cổ cùng màu áo họa tiết bằng các xọc kẻ caro càng làm làn da của cô thêm trắng, nhìn rất năng động.

Cố Cẩn Y lật từng trang giấy, tìm hiểu thật kĩ càng về Bạch Hâm Đình. Những gì mà cô biết được chỉ là sở thích, sở đoản của Bạch Hâm Đình. Gia cảnh của cô diễn viên này cũng quá bí ẩn rồi.

Để tránh sự góp mặt của truyền thông, hai người hẹn nhau tại quán cafe nằm ở trên tầng cao nhất của tòa Sky 898M- nơi mà hầu như chỉ có những người trong giới thượng lưu qua lại.

Khi cô đến thì Bạch Hâm Đình đã có mặt ở đó rồi, cô ta liên tục nhìn đồng hồ rồi liếc mắt ra ngoài. Thoạt nhìn qua có thể thấy rõ Bạch Hâm Đình quả thực rất trẻ, đẹp nghiêng nước nghiêng thành. Trong hồ sơ có ghi Bạch Hâm Đình chỉ mới 18 tuổi. Hôm nay cô bé này khoác chiếc áo lông cừu kiểu dáng giống cô, một cái áo len cổ cao màu trắng cùng màu với chiếc quần dài. Đầu đội một cái mũ nồi. Trên bàn còn đặt một cái kính râm.

Cố Cẩn Y tiến lại gần nở nụ cười ngượng ngạo

-" Xin lỗi, đã để cô Bạch chờ lâu."

Nửa tiếng đồng hồ trôi qua, hai người làm việc rất phối hợp nên không quá lâu. 

Cố Cẩn Y vẫn luôn để ý từ khi cô đến đây, Bạch Hâm Đình thi thoảng nhấm nháp ly nước ép rồi lại liếc mắt nhìn cô. Ánh nhìn của cô bé này không mấy có thiện cảm.

-" Cô Cố đây cũng là đại mỹ nhân chứ nhỉ ?"

Bạch Hâm Đình tiếp tục lặp lại động tác, nhưng lần này có thể thấy nụ cười tươi rói hiện rõ trên khuôn mặt cô bé.

Đối với vẻ bề ngoài giả bộ thanh cao của Bạch Hâm Đình, Cố Cẩn Y cười như không cười nhìn chính diện vào đôi mắt của đối phương đáp

-" Cô Bạch đây cũng quá khen rồi."

-" Cô biết không, cô rất giống chị gái của tôi đấy."

Cố Cẩn Y nghe cô ta nói như vậy, xua tay cười khách sáo 

-" Trên đời này, chuyện người giống người cũng hết sức bình thường rồi."

Bạch Hâm Đình càng ra vẻ cao sang, nhìn với ánh mắt khinh thường

-" Anh rể tôi với chị tôi đang rất hạnh phúc!"

Cố Cẩn Y không hiểu cô ta nói lời này có mục đích gì. Cô không đáp lại chỉ cười trừ rồi thu gọn đồ đạc rời đi.

Đối với công việc cô không quá lề mề, vì là một nhà báo chuyện gì cần lên sẽ phải lên thật nhanh. Cô vừa chuyển một file cho thư ký của mình thì điện thoại nhanh chóng đổ chuông.

-" Chuyển tiền cho tôi đi." Giọng đầu dây bên kia là của một người phụ nữ trung niên, nghe rất khẩn trương.

Cố Cẩn Y hơi bối rối

-" Chẳng phải là hai người trước con gửi mẹ 4000 tệ rồi sao, mẹ lại chơi hết rồi à?"

Người gọi là mẹ của cô, từ khi cô có công việc bà luôn gọi điện để vòi tiền.

Bà ta cáu gắt thét vào trong điện thoại

-" Tao nuôi mày khôn lớn, chỉ một số tiền ít ỏi mày cũng không đưa được sao. Mày muốn trơ mắt nhìn nhà bị thu à?"

Cố Cẩn Y ngạc nhiên, cô không tài nào hiểu nổi người mẹ ruột mang nặng đẻ đau để sinh ra cô nhưng bản thân cô biết rằng bà không có tình cảm với mình.

-" Mẹ chơi cắm cả nhà ư, được rồi mẹ ra hạn cho người ta đến cuối tuần. Để con thu xếp công việc rồi con sẽ về."

Bà ta nghe vậy nói qua loa vài câu rồi cúp luôn điện thoại.

Cố Cẩn Y mơ hồ lo lắng liệu bệnh của bố đã được mẹ mua thuốc cho chưa hay là số tiền cô gửi hàng tháng đều được bà mang đi chơi mạt chượt.

Sau khi cô rời đi, Bạch Hâm Đình nhếch mép cười rồi đưa tay cầm lấy điện thoại, tiếng chuông nhanh chóng đổ tới.

-" Sắp giỗ bác trai rồi anh sẽ về chứ?"

Bác trai của cô ta cũng chính là bố của anh. Ông làm cảnh sát đã hi sinh mình khi bắt tổ chức buôn bán vũ khí lậu.

Giọng điệu đang nũng nịu của cô ta bỗng trở lên đáng thương lạ thường

Đầu giây bên kia đáp lại rất nhanh, giọng điệu cũng mang theo sự cưng chiều.

-"Được rồi, khi nào đến ngày giỗ của bác em thì anh sẽ về."

Đáp án dường như đúng mong muốn của cô ta, Bạch Hâm Đình cũng không muốn làm phiền anh thêm nữa liền nói vài câu hỏi thăm rồi chào tạm biệt.

Tần Khang Dụ tắt điện thoại, ra lệnh cho thư kí của mình báo cáo

-"Người của mình đã nhìn thấy phu nhân cùng với Bạch tiểu thư đang sống trong ngôi làng nhỏ của biên giới Camphuchia rồi thưa tổng giám đốc."

Cậu ta nói xong thì thấy Tần Khang Dụ hơi nhắm nghiền mắt lại, hai tay anh xiết chặt vào nhau. Bờ vai rộng lớn đã từng mặc kệ mưa gió chiến đầu trên thương trường kia đang không ngừng run lên.

Tần Khang Dụ xoay người mặc chiếc áo khoác ngoài rất phù hợp với dáng người anh, không nhanh không chậm phi chiếc xe Mercedes ra khỏi công ty.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play