"Này, gan cậu cũng lớn quá rồi đấy."
Vương Yên đặt túi xách xuống trước mặt Nhiếp Niên, giơ ngón tay cái gật gù nói.
Nhiếp Niên chẳng buồn để tâm, cười trừ nhìn bạn. Những lần trước là do cô không thèm chấp vặt, lại bị gán cho cái nết nhu nhược, ngốc nghếch. Sao hạng A thì có gì ghê gớm cơ chứ!
Hai người thủ thỉ trò chuyện mấy câu, chợt Vương Yên nhớ ra một chuyện, lập tức kể ngay.
"Nghe nói lần này đoàn làm phim của chúng ta sẽ được tập đoàn đá quý Diêu Bội đầu tư vào đấy. Xem ra, họ bắt đầu muốn lấn sân sang giới giải trí, mở rộng danh tiếng, chứ không gói gọn chỉ trong mảng kinh tế nữa."
"Diêu Bội sao?"
Nhiếp Niên kinh ngạc hỏi lại.
Cô cũng đã từng nghe qua về cái tên này, nhưng cũng chỉ giống như nước đổ bên tai, không quan tâm cho lắm. Nhiếp Niên đứng dậy, xách đồ đi về. Vai diễn của cô không xuất hiện nhiều, nên thời gian khá là thoải mái.
Nhiếp Niên rảo bước nhanh ra phía cổng chính. Vừa lúc, một chiếc Rolls-Royce Boat Tail sang trọng đi tới. Nhiếp Niên không mấy chú ý, rút điện thoại gọi cho tài xế taxi quen thuộc, sau đó kéo cao mũ áo khoác rời đi.
Người đàn ông mặc vest đen giơ tay ra hiệu, kính xe lập tức hạ xuống một nửa. Diêu Tinh Húc liếc nhìn bóng dáng Nhiếp Niên đang khuất xa dần, lạnh nhạt hỏi thuộc hạ.
"Cô gái kia là ai? Tôi cần toàn bộ thông tin của cô ta càng sớm càng tốt."
Duật Phong gật đầu vâng dạ, sau đó lái xe vào bên trong trường quay.
Một ngày của Nhiếp Niên trôi qua khá nhàm chán. Ngoài việc học thuộc kịch bản, cô chỉ cần nằm nhà và ngủ một giấc đến sáng. Khoảng tám giờ tối, Vương Yên gọi tới cho Nhiếp Niên. Lần này, giọng cô ấy trở nên vô cùng nghiêm túc, không có dáng vẻ đùa bỡn hay vô tư như mọi khi.
"Nhiếp Niên, tình hình thế này. Mình nghe lỏm được, đạo diễn Huỳnh định để diễn viên khác thế vai của cậu. Cậu hãy bình tĩnh nghe mình nói tiếp nè. Nếu quả thực cậu bị đuổi, sự nghiệp diễn xuất của cậu sẽ tan thành mây khói, không có khả năng ngóc đầu lên được nữa."
Những lời Vương Yên nói khiến Nhiếp Niên vô cùng kinh ngạc. Cô đâu dám nghĩ đạo diễn Huỳnh lại xấu xa tới mức dám đuổi cổ cô ra khỏi vai diễn lần này.
Nếu quả thực như vậy, Nhiếp Niên ắt sẽ chẳng còn gì. Sự nghiệp không có, vai diễn dày công kiếm được cũng sẽ mất trắng. Em gái cô còn chờ tiền của cô để nhập học Đại học.
Nhiếp Niên nhấp một ngụm cà phê đắng, trong đầu nảy lên hàng loạt suy nghĩ. Cô ôm đầu, chưa biết nên làm gì cho phải. Vương Yên ở đầu dây bên kia vẫn chưa ngừng lại, tiếp tục gợi ý.
"Chỉ còn một cách duy nhất, đó là cậu phải tìm được kim chủ."
"Kim chủ? Không, mình muốn tự đi lên bằng thực lực chứ không dựa dẫm vào bất kì người nào."
Nhiếp Niên lập tức từ chối.
Mặc cho Vương Yên thuyết phục cô muốn gãy lưỡi nhưng Nhiếp Niên vẫn cương quyết làm theo ý mình. Cô thừa biết, trong giới giải trí này, kẻ muốn làm sao hạng A hay hạng S cũng không có gì khó. Chỉ cần tìm được cho mình một kim chủ tốt, có khả năng nâng đỡ, tự khắc vịt sẽ hóa thiên nga.
Cả đêm hôm đó, Nhiếp Niên hầu như thức trắng. Buổi sáng, cô vẫn đến trường quay theo đúng lịch trình đã vạch ra. Thân Tam Thảo tới khá sớm, vừa trông thấy Nhiếp Niên liền bày ra khuôn mặt ghét bỏ. Cô ta vẫn căm hận Nhiếp Niên về vụ việc xảy ra hôm qua, khiến Thân Tam Thảo phải cúi đầu xin lỗi biên kịch Lã, làm mất thể diện của cô ta trước mặt bao người.
Đạo diễn Huỳnh từ phía sau hậu trường chạy vội tới, kéo Nhiếp Niên ra xa, thủ thỉ bên tai cô, làm vẻ thần thần bí bí.
"Nhiếp Niên, anh có chuyện muốn nói với em."
Nhiếp Niên nhớ tới câu nói của Vương Yên lúc trước. Khả năng đạo diễn Huỳnh muốn thông báo với cô rằng sẽ xóa tên cô khỏi vai diễn này đó sao?
Nhưng, nằm ngoài dự đoán của Nhiếp Niên, đạo diễn Huỳnh lại bày ra khuôn mặt khá lo lắng.
"Có người muốn gặp em. Chuyện này phải tuyệt đối giữ bí mật. Đi đi, người ấy đang ở phòng nghỉ chờ em. Đừng chậm trễ."
Nhiếp Niên ngạc nhiên nhìn đạo diễn Huỳnh. Thái độ của ông ta khác hoàn toàn với sự kênh kiệu và xem thường cô như những lần trước.
"Đạo diễn có thể tiết lộ là ai được không ạ?"
Nhiếp Niên cố gắng hỏi thêm.
Đạo diễn Huỳnh chợt biến sắc, dùng tay đẩy đẩy vai Nhiếp Niên, lắc đầu kịch liệt.
"Không được. Đi đi, nhớ chuyện này chỉ có anh và em biết."
Nhiếp Niên không hỏi thêm nữa, mang theo sự tò mò đi về phía phòng nghỉ. Từ trước đến giờ, cô chưa từng quen biết ai mà lại có sức ảnh hưởng tới đạo diễn Huỳnh như thế. Trong lòng Nhiếp Niên vẫn cảnh giác cao độ, nắm chặt quai túi xách, đẩy nhẹ cánh cửa đi vào bên trong.
Phòng không khóa, yên tĩnh lạ thường. Trên ghế xoay, một người đàn ông cao tầm mét chín đang ngồi xoay lưng về phía cô. Hai tay anh ta đan chéo vào nhau, mái tóc bóng mượt khẽ động trong gió.
Vừa nhìn đã biết, khí thế của người đàn ông này không phải dạng vừa. Sự lạnh lẽo xen lẫn quyền uy tạo thành khí thế bức người, có thể dễ dàng đàn áp đối phương bất cứ lúc nào.
Nhiếp Niên do dự đứng bên cửa, mãi sau mới dè dặt nói được vài câu.
"Xin chào, tôi là Phùng Nhiếp Niên."
"Đã biết."
Người đàn ông nhếch mép cười, nhẹ nhàng xoay ghế.
Ngay khi trông thấy gương mặt hoàn mỹ của anh ta, tâm can Nhiếp Niên lập tức chấn động.
"Không... Không phải chứ. Là anh sao?"
Updated 12 Episodes
Comments
Uyên Thy
hay nha
2022-09-26
1
rùa🐢 thân thịn💙
chị Hi sớm ra chap mới nha 😚e lót dép hóng😋
2022-09-26
1
rùa🐢 thân thịn💙
m9 lận😲 mình lộn ngược 😂
2022-09-26
1