Chương 7: Diệp Uyển Như

Lạc Vũ Yên vốn còn không biết nên nói gì thì mẫu thân của nàng cuối cùng cũng lên tiếng, giọng điệu có chút ngập ngừng.

"Uyển nhi, con không phải ở trong phòng sao? Đến đây lúc này không tiện lắm đâu"

Diệp Uyển Như chính là cháu gái của Diệp Lan Tâm, phụ thân của nàng ta chính là đệ đệ của bà. Hiện đang giữ chức bộ bộ thị lang trong triều đình, lấy danh nghĩa là cháu gái ruột nên cũng thường xuyên lui tới phủ Thừa tướng.

Diệp Uyển Như lúc này vẫn đang đứng yên tại chỗ, nghe lời nói của phu nhân thì vẻ mặt lộ vẻ phạm lỗi, giọng điệu mềm dẻo, nhỏ nhẹ.

"Cô mẫu là Uyển Nhi nghe tin biểu tỷ trở về nên có lòng muốn đến thăm hỏi, là Uyển Nhi không tốt tự ý đến đây, phá vỡ cuộc nói chuyện của mọi người, Uyển Nhi tự biết tội"

Lạc Vũ Yên lúc này cảm thấy thái độ của mọi người không bình thường cho lắm, bọn họ lắm lúc lại trộm nhìn nàng, như muốn xem thái độ của nàng ra sao. Mắt nhìn người biểu muội mới xuất hiện kia, tên cũng như người từ lời nói đến cử chỉ đều rất mềm mỏng, lời nói khéo léo, yếu đuối làm người khác không tự chủ mà muốn che chở, bảo vệ. Lạc Vũ Yên vốn muốn nói đỡ cho nàng ta, để nàng ấy cùng mọi người trò chuyện. Nhưng lời còn chưa nói ra thì đã có người khác nói thay nàng.

"Đại phu nhân, Uyển Nhi muội ấy cũng là có ý tốt đến đây, bổn vương không trách tội, hơn nữa Vương Phi nàng cũng không để ý đúng không?"

Lạc Vũ Yên nhìn thấy ánh mắt của Hàn Thương Nguyệt nhìn nàng có vẻ dò hỏi, nét mặt có chút chờ đợi.

"Vương Gia nói đúng, biểu muội đến là có ý tốt, cứ lại đây ngồi cùng chúng ta trò chuyện"

"Tạ ơn Vương Gia, Vương Phi"

Suốt trong buổi nói chuyện tiếp đó không khí có chút cứng ngắt, nàng cũng tránh không muốn nói nhiều, rốt cuộc giữa nàng và vị biểu muội kia có chuyện gì trước đó sao? Từ khi nàng ấy xuất hiện liền có cảm giác khác thường.

Cuối cùng cũng kết thúc, nàng và Hàn Thương Nguyệt được người hầu sắp xếp ở lại nghỉ tạm tại gian phòng trước đó của Lạc Vũ Yên. Nàng mệt mỏi cùng tiểu Hương về phòng trước, hiện chỉ còn có Lạc thừa tướng cùng Hàn Thương Nguyệt ở lại bàn chuyện triều đình.

Trở về phòng, được Tiểu Hương chuẩn bị bồn nước tắm rửa, cả ngày nay mệt chết đi được, nàng ngồi trước gương lấy khăn lau khô tóc.

Lạc Vũ Yên lúc này mới nhớ đến chuyện của Diệp Uyển Như, quyết định gọi Tiểu Hương đến dò hỏi một phen.

"Tiểu Hương, lúc trước sao muội lại không kể cho ta nghe về vị biểu muội lúc nãy, làm ta xém chút nữa bị lộ"

Tiểu Hương có chút khó xử

"Tiểu thư, đến việc này người cũng không nhớ được gì sao, trước kia cũng là tiểu thử không cho phép bất kì ai nhắc đến Diệp Uyển Như trước mặt người. Nếu để tiểu thư nghe được nhất định sẽ chịu phạt thê thảm, nô tỳ sao còn dám nhắc tới chứ"

Lạc Vũ Yên chỉ tay vào mặt mình ngạc nhiên.

"Là ta lúc trước nói vậy sao? Tiểu Hương nói cho ta biết rốt cuộc ta và nàng ấy xảy ra việc gì, sao thái độ của mọi người lại nhìn ta khác lạ đến như vậy?"

Tiểu Hương lúc này bối rối, khuyên giải nàng.

"Tiểu thư chuyện cũng đã là trước kia rồi, bây giờ người đã là Vương Phi của ngũ vương gia, nô tỳ cảm thấy người...cũng không cần phải truy cứu nữa"

"Tiểu Hương sao ngươi nói chuyện cứ vòng vo, úp mở, ta muốn biết lúc trước ta và nàng ấy đã có chuyện gì. Ngươi mau đem một lượt kể hết ra, ta đoán cũng có liên quan đến Hàn Thương Nguyệt đi"

"Tiểu thư, đúng là như vậy,  người nhớ gì rồi phải không?"

"Haiz...ya~ muội còn không nói ta liền tức giận"

"Được rồi tiểu thư, nghe nô tỳ nói người cũng đừng quá kích động, chuyện là lúc trước tiểu thư và Uyển Như tiểu thư có quan hệ rất tốt, có thể nói là thân thiết. Vì vậy Uyển Như tiểu thư cũng thường xuyên lui tới phủ ta cùng tiểu thư trò chuyện, có một lần người và nàng ấy cùng nhau đi trên thuyền dự lễ hội hoa đăng. Nói về Diệp tiểu thư một chút, nàng ấy chính là tài nữ của kinh thành chúng ta, vừa có sắc vừa có tài thi phú, đặc biệt là cầm nghệ hơn người. Trong lúc người và Diệp tiểu thư đang du thuyền thì tình cờ va vào thuyền của Vương Gia chúng ta, hai bên buổi đầu gặp mặt, tiểu thư từ đó liền bị ngũ Vương Gia thu hút mà yêu thích ngài. Còn Vương Gia lần gặp đó lại...bị tài nghệ của Diệp tiểu thư thu hút, cùng với khí chất thuần khiết, tao nhã của nàng ấy mà sinh ra cảm mến, hai người đó từ khi nào nảy sinh tình cảm..."

Tiểu Hương nhìn sắc mặt của tiểu thư nhà mình trong lòng e ngại không dám nói tiếp. Trong khi đó Lạc Vũ Yên lại rất muốn nghe.

"Muội mau nói tiếp"

" Haiz...còn tiểu thư lúc đó tìm đủ mọi cách thăm dò hành tung của Vương Gia mà kiếm cớ gặp mặt ngài ầy. Tiểu thư vừa thổ lộ liền bị ngài ấy nhiều lần từ chối nhưng tiểu thư vẫn không từ bỏ, tìm cách bám theo...không phải mà là theo đuổi không ngừng. Sau này tình cờ tiểu thư thấy được Vương Gia đi bên Diệp tiểu thư, cô liền la hét, mắng chửi nàng ấy, còn có lần đánh tát người nữa. Từ đó đoạn tuyệt quan hệ với biểu muội, còn tiểu thư thì tìm mọi cách gã cho Vương Gia..."

"Được rồi, Tiểu Hương đừng nói nữa, ...."

"Haiz...."

Lạc Vũ Yên thở dài nhìn về phía cửa sổ, không ngờ Lạc Vũ Yên của thế giới này lại không biết kiểm soát như vậy. Tính khí nóng nải, lần này thì tốt rồi, không chỉ là ép hôn mà còn chia rẻ uyên ương của người ta nữa, Hàn Thương Nguyệt hận nàng cũng không sai đi,...nhưng bây giờ nàng biết làm gì chứ, lúc nãy nhìn ánh mắt của hai người họ nhìn nhau nàng cũng hiểu ra được vài phần.

Lạc Vũ Yên cảm thấy tâm tình không tốt nên khoát áo ngoài tự mình đi dạo. Nàng ngồi hoa viên ngắm trăng thưởng gió, không muốn Tiểu Hương đi theo.

Đúng là mặt trăng ở nơi này rất đẹp đi, sao trời còn sáng và nhiều như vậy, chân men theo lối mòn dạo bước, tâm lại nhớ đến thế giới hiện đại của nàng. Không biết bây giờ họ như thế nào rồi, còn có mẹ nữa, nàng đột nhiên mất tích như vậy mẹ chắc hẳn đang tìm kiếm nàng khắp nơi. Nàng thật sự muốn trở về, cuộc sống ở đó tốt đẹp biết bao, có bạn bè thân thiết, có mẹ yêu thương còn có cả ước mơ của nàng nữa.

"Mẹ à hãy đợi con gái, Vũ Nhi nhất định tìm cách trở về"

Lạc Vũ Yên, tay lau đi nước mắt, chân định bước trở về phòng, nhưng nàng khựng lại nhìn châm chú về phía trước. Nơi có cái đình nhỏ nghỉ mát, ở đó có bóng dáng của hai người, một nam một nữ đang đứng đối diện nhau. Không ai khác chính là Hàn Thương Nguyệt và người biểu muội đó của nàng, Diệp Uyển Như.

Hot

Comments

Roxana Agriche

Roxana Agriche

Nghe là bít "Tuesday" hàng real r, nghe đậm đặc mùi trà xanh

2023-06-16

2

Quỳnh Anh Phạm

Quỳnh Anh Phạm

Nóng nảy not nóng nải 🥲

2022-12-09

0

Hoa Tuyết Nhỏ

Hoa Tuyết Nhỏ

câu này nghe cứ ngượng ngượng kỉu j á 👀

2022-10-04

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Xuyên không
2 Chương 2: Mất trí
3 Chương 3: Ép Hôn
4 Chương 4: Làm Điểm Tâm
5 Chương 5: Háo Sắc
6 Chương 6: Tình tình ý ý
7 Chương 7: Diệp Uyển Như
8 Chương 8: Nhìn trộm
9 Chương 9: Cùng ngủ
10 Chương 10: Chê ta nói nhiều
11 Chương 11: Thích Trêu Nàng
12 Chương 12: Hội Hoa Đăng
13 Chương 13: Vọng Nguyệt Lâu
14 Chương 14: Nợ Tiền
15 Chương 15: Một khúc hát liền nổi danh
16 Chương 16: Lại Gặp Mỹ Nam Nhân
17 Chương 17: Nữa đêm đến gây rối
18 Chương 18: Ta là siêu diễn xuất
19 Chương 19: Đỏ mặt
20 Chương 20: Ta hối hận rồi
21 Chương 21: Ôm chân
22 Chương 22: Canh an thai
23 Chương 23: Thiên ý
24 Chương 24: Sơn tặc
25 Chương 25: Bị lộ
26 Chương 26: Thích ai?
27 Chương 27: Ghen
28 Chương 28: Vào Cung
29 Chương 29: Hương Liên quận chúa
30 Chương 30: Đánh được
31 Chương 31: Nàng là Vương Phi của ta
32 Chương 32: Ăn được không?
33 Chương 33: Phạt rượu
34 Chương 34: Đảo ngược tình thế
35 Chương 35: Ta tin nàng
36 Chương 36: Say rượu
37 Chương 37: Hôn
38 Chương 38: Tức chết nàng
39 Chương 39: Cứ ngắm bản vương
40 Chương 40: Ra oai
41 Chương 41: Thử vận may đổi bạc
42 Chương 42: Bách Hoa lâu
43 Chương 43: Tên biến thái
44 Chương 44: Đánh nhau
45 Chương 45: Trừng Phạt
46 Chương 46: Thủ Cung Sa
47 Chương 47: Muốn làm gì?
48 Chương 48: Tư Tình
49 Chương 49: Mắt nàng rất đẹp
50 Chương 50: Ta hôn ngài
51 Chương 51: Thích Khách
52 Chương 52: Bị dọa sợ
53 Chương 53: Chàng là phu quân của ta
54 Chương 54: Viên Phòng
55 Chương 55: Ta nhớ hết rồi
56 Chương 56: Cáo tội
57 Chương 57: Thổ Lộ
58 Chương 58: Còn dám nói ta làm không được
59 Chương 59: Kiếm tiền không khó
60 Chương 60: Cùng ăn cơm
61 Chương 61: Vương Phi không dễ làm
62 Chương 62: Mở tửu quán
63 Chương 63: Minh Nhật lâu
64 Chương 64: Thích người như thế nào?
65 Chương 65: Rót rượu
66 Chương 66: Tâm nàng sớm đã thuộc về người khác
67 Chương 67: Tính kế
68 Chương 68: Nhầm lẫn
69 Chương 69: Bị bắt
70 Chương 70: Bị Hạ Dược
71 Chương 71: Là ta đây
72 Chương 72: Phục Thủy miếu
73 Chương 73: Tuyệt Vọng
74 Chương 74: Hỉ
75 Chương 75: Mẹ quý nhờ con
76 Chương 76: Nương tử, tin ta!
77 Chương 77: Dạo Phố
78 Chương 78: Hiểu Lầm
79 Chương 79: Ta Thích Nàng
80 Chương 80: Hóa giải hiểu lầm
81 Chương 81: Bệnh
82 Chương 82: Yên Nhi...Chờ Ta.
83 Chương 83: Âm Hiểm Khó Lường
84 Chương 84: Biến Cố
85 Chương 85: Đại Kết Cục ( hoàn )
86 Ngoại Truyện 1: Đoàn Viên
87 Ngoại Truyện 2: Tương Ngộ
88 Gửi Truyện Đến Đọc Giả
Chapter

Updated 88 Episodes

1
Chương 1: Xuyên không
2
Chương 2: Mất trí
3
Chương 3: Ép Hôn
4
Chương 4: Làm Điểm Tâm
5
Chương 5: Háo Sắc
6
Chương 6: Tình tình ý ý
7
Chương 7: Diệp Uyển Như
8
Chương 8: Nhìn trộm
9
Chương 9: Cùng ngủ
10
Chương 10: Chê ta nói nhiều
11
Chương 11: Thích Trêu Nàng
12
Chương 12: Hội Hoa Đăng
13
Chương 13: Vọng Nguyệt Lâu
14
Chương 14: Nợ Tiền
15
Chương 15: Một khúc hát liền nổi danh
16
Chương 16: Lại Gặp Mỹ Nam Nhân
17
Chương 17: Nữa đêm đến gây rối
18
Chương 18: Ta là siêu diễn xuất
19
Chương 19: Đỏ mặt
20
Chương 20: Ta hối hận rồi
21
Chương 21: Ôm chân
22
Chương 22: Canh an thai
23
Chương 23: Thiên ý
24
Chương 24: Sơn tặc
25
Chương 25: Bị lộ
26
Chương 26: Thích ai?
27
Chương 27: Ghen
28
Chương 28: Vào Cung
29
Chương 29: Hương Liên quận chúa
30
Chương 30: Đánh được
31
Chương 31: Nàng là Vương Phi của ta
32
Chương 32: Ăn được không?
33
Chương 33: Phạt rượu
34
Chương 34: Đảo ngược tình thế
35
Chương 35: Ta tin nàng
36
Chương 36: Say rượu
37
Chương 37: Hôn
38
Chương 38: Tức chết nàng
39
Chương 39: Cứ ngắm bản vương
40
Chương 40: Ra oai
41
Chương 41: Thử vận may đổi bạc
42
Chương 42: Bách Hoa lâu
43
Chương 43: Tên biến thái
44
Chương 44: Đánh nhau
45
Chương 45: Trừng Phạt
46
Chương 46: Thủ Cung Sa
47
Chương 47: Muốn làm gì?
48
Chương 48: Tư Tình
49
Chương 49: Mắt nàng rất đẹp
50
Chương 50: Ta hôn ngài
51
Chương 51: Thích Khách
52
Chương 52: Bị dọa sợ
53
Chương 53: Chàng là phu quân của ta
54
Chương 54: Viên Phòng
55
Chương 55: Ta nhớ hết rồi
56
Chương 56: Cáo tội
57
Chương 57: Thổ Lộ
58
Chương 58: Còn dám nói ta làm không được
59
Chương 59: Kiếm tiền không khó
60
Chương 60: Cùng ăn cơm
61
Chương 61: Vương Phi không dễ làm
62
Chương 62: Mở tửu quán
63
Chương 63: Minh Nhật lâu
64
Chương 64: Thích người như thế nào?
65
Chương 65: Rót rượu
66
Chương 66: Tâm nàng sớm đã thuộc về người khác
67
Chương 67: Tính kế
68
Chương 68: Nhầm lẫn
69
Chương 69: Bị bắt
70
Chương 70: Bị Hạ Dược
71
Chương 71: Là ta đây
72
Chương 72: Phục Thủy miếu
73
Chương 73: Tuyệt Vọng
74
Chương 74: Hỉ
75
Chương 75: Mẹ quý nhờ con
76
Chương 76: Nương tử, tin ta!
77
Chương 77: Dạo Phố
78
Chương 78: Hiểu Lầm
79
Chương 79: Ta Thích Nàng
80
Chương 80: Hóa giải hiểu lầm
81
Chương 81: Bệnh
82
Chương 82: Yên Nhi...Chờ Ta.
83
Chương 83: Âm Hiểm Khó Lường
84
Chương 84: Biến Cố
85
Chương 85: Đại Kết Cục ( hoàn )
86
Ngoại Truyện 1: Đoàn Viên
87
Ngoại Truyện 2: Tương Ngộ
88
Gửi Truyện Đến Đọc Giả

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play