Chương18:Ta đến từ....

Hắn đang nhắm mắt dưỡng thần, đột nhiên cảm nhận được một ngón tay lạnh khẽ chạm vào vết sẹo trước ngực mình.

"Cảm thấy rất xấu xí sao?"

Hắn không mở mắt, giọng có chút trầm. Hắn chưa bao giờ để ý đến những vết thương trên người mình, nhưng mà trong giờ phút này, hắn muốn biết liệu Thạch có để tâm hay không. 

Câu hỏi của Lý Long Mộc kéo cô quay về, cô vẫn rất nhẹ lau qua những vết sẹo đó, cứ như thể sợ làm đau hắn vậy.

"Không có, rất đẹp, đây là biểu thị cho những chiến trận của gia, sao có thể xấu chứ."

Hắn yên lặng không nói gì, câu trả lời của cô khiến chân mày đang nhíu của hắn giãn ra. Cô nhìn thấy cả, hắn là đang để ý đến cảm nhận của cô về mình.

Bất giác cô cảm thấy hốc mắt cay cay, nếu cô là một nam nhân thật thì tốt quá. Giờ phút này cô có thể ôm hắn vào lòng mà nói cô không để ý, dù hắn có thế nào cô cũng sẽ không để ý, vì cô thích hắn. Nhưng mà cổ họng cô nghẹn lại, cô không phải nam nhân.

"Khi đó, chỗ này có phải rất đau không?"

Hắn nghe giọng Thạch có chút khác lạ liền mở mắt nhìn y, lại bắt gặp trong đôi mắt kia ẩn ẩn lệ quang. 

Cô thấy hắn mở mắt nhìn mình cũng không có ý định dấu đi, nước mắt tự nhiên chảy xuống hai gò má còn đang ửng hồng. Hắn luống cuống đưa tay lau đi nước mắt cho cô.

"Sao ngươi lại khóc? Ta không đau thật đấy, khi đó đúng là có một chút nhưng đã qua rồi."

Cô đưa tay gạt đi nước mắt, đứng dậy xoay người, cô cũng không biết mình vì sao lại khóc. Chỉ là trong khoảnh khắc kia có chút không kìm chế được lòng mình, hít một hơi điều chỉnh lại tâm trạng, cô quay qua cười với hắn.

"Thạch ra ngoài một tí, gia thay đồ đi đừng ngâm nước quá lâu."

Hắn nhìn bóng lưng Thạch rời đi, ánh mắt vô thức nhìn lại bàn tay còn đang dính nước mắt của y. Vì sao y lại khóc, là thương tiếc lo lắng cho hắn sao.

Lý Long Mộc tự mình thay xong y phục, ra tới phòng đã thấy Thạch đứng bên cạnh Lục quản gia. Lục quản gia nhìn hắn cười hiền hậu, ông vốn là nội quan bên cạnh mẫu hậu. Ngày đó khi hắn còn đang quấn tã, đã phải theo phụ hoàng về Đế Đô. Mẫu hậu không an tâm mà phái ông theo chăm sóc hắn, ông nhìn hắn lớn lên, với hắn ông cũng giống như người thân vậy.

"Lục quản gia ông vẫn khỏe chứ?"

Đôi mắt Lục Nhiên hơi hơi đỏ, khóe mắt in hằn những vết chân chim, tóc cũng đã bạc đi nhiều, nhưng nụ cười vẫn như trước.

"Tạ vương gia, lão nô vẫn khỏe và luôn chờ tin người. Về là tốt rồi, thức ăn đã chuẩn bị xong, mời vương gia cùng Lý công tử dùng bữa."

Hắn nghi hoặc nhìn quản gia của mình, trong phủ có khách sao hắn lại không biết.

"Lý công tử là ai? Trong phủ có khách sao bản vương lại không biết?"

Cô nghe vậy dở khóc dở cười, cô quên mất chưa nói với hắn. Lão quản gia nghe vậy thì liền ngạc nhiên đưa mắt nhìn cô.

"Vương gia, vị này chẳng phải là Lý công tử khách quý của ngài do Trần thống lĩnh đưa về sao?"

Cô vội đi đến kéo tay Lý Long Mộc qua một bên, thì thầm vào tai hắn.

"Là Thạch đó, Thạch họ Lý quên không nói với gia."

Tư thế hai người vô cùng thân mật và ám muội. Lục Nhiên chưa bao giờ thấy ai dám lôi kéo vương gia nhà ông như thế, đã vậy vương gia còn không tức giận. Cho nên trong lòng thầm nhủ, nhất định trong những ngày vị công tử này ở Vũ Vương Phủ, ông phải dùng hết tất cả mọi thứ tốt nhất mà đối đãi.

Lý Long Mộc nghe được lời đó mặt có chút trầm xuống, hắn quay ra bảo Lục Nhiên cứ đi ra trước hắn sẽ ra sau. Lục Nhiên hiểu ý liền lui ra ngoài đóng cửa lại. Trong phòng chỉ còn hai người, lúc này Lý Long Mộc mới kéo tay cô đi lại ngồi xuống bàn, gương mặt vô cùng nghiêm túc hỏi.

"Thạch, nói cho ta biết ngươi thật sự mang họ Lý."

Nhìn thái độ của hắn, lại nhớ đến vẻ mặt của Trần Chân lúc sáng, cô bắt đầu có chút hoài nghi.

"Dạ, Thạch thật sự mang họ Lý, có vấn đề gì sao ạ?"

"Vậy sao lúc trước lại nói với ta ngươi không có tên."

Rồi xong tiêu đời, cô sao lại quên mất chuyện này, giờ phải nói làm sao đây? Cô rất nhanh nhìn hắn cười cười như có như không.

"Là vì ở nhà tên rất xấu ạ, cho nên mới muốn gia đặt cho tên khác. Xin lỗi gia vì Thạch đã nói dối."

Hắn vuốt mi tâm, chuyện Thạch họ Lý cũng không tính là có gì lớn lắm. Cùng lắm nếu phụ hoàng có hỏi, hắn sẽ nói là vì Thạch cứu mạng hắn cho nên ban họ cho y. Với địa vị của hắn ở Thiên Lý, chuyện ban họ cho một người không phải là chuyện không thể. Nhưng mà điều mà hắn luôn nghi hoặc trong lòng, hôm nay nhất định phải có câu trả lời.

"Thạch nói thật cho ta biết, ngươi từ đâu mà đến?"

Đôi mắt Lý Long Mộc như nhìn xoáy vào mắt cô, khiến cô không có cách nào trốn thoát. Trước sau gì cũng nói, hay cô cứ nói cho hắn biết. Để lỡ một ngày cô bất thình lình biến mất, hắn không phải lật tung đất trời để tìm cô. Cô hạ quyết tâm, hít một hơi thật sâu nhìn thẳng vào mắt hắn mà trả lời.

"Gia, nếu Thạch nói, Thạch đến từ một nơi rất xa, xa đến nỗi không thể dùng cách thức của con người để tới được đó, thì gia có tin không, một thế giới hoàn toàn khác với nơi này."

Lòng hắn chấn kinh, cho dù hắn luôn nghi ngờ Thạch không phải người Thiên Lý nhưng mà thế nào là một thế giới hoàn toàn khác nơi này. Hắn cố nhớ lại đêm đó, khi hắn đang luyện kiếm sau núi, vì thấy một luồng sáng cực mạnh phát ra trên núi mới mang người lên xem. Khi hắn đến nơi luồng sáng kia rất nhanh liền không thấy nữa. Hắn không đuổi theo kịp luồng sáng đó nhưng lại bắt được Thạch.

Cô không biết Lý Long Mộc có tin lời mình hay không, dù sao cô cũng đã nói rồi, tin hay không là quyền của hắn.

"Nơi mà ngươi ở có cùng ngôn ngữ nhưng lại không sử dụng chữ viết của Thiên Lý sao?"

Thật lâu hắn mới mở miệng hỏi cô, cô cũng gật đầu xác nhận với hắn. Sau đó đứng lên đi lại thư án, cầm giấy bút viết một câu rồi đưa đến trước mặt hắn.

"Đây là chữ viết chỗ của Thạch, ba chữ này là tên của gia - LÝ LONG MỘC. Không phải viết theo hàng dọc, mà viết theo hàng ngang. Loại chữ này gọi là chữ Quốc Ngữ."

Hắn nghe không hiểu lời y nói, nhìn nét chữ trên giấy, nét chữ thanh mảnh vô cùng đẹp, chỉ là hắn không hiểu mà thôi, thì ra đây là tên hắn. Vậy ra cách mà y từng cứu hắn ở bên bờ Giang Tử, cái mà y gọi là hô hấp nhân tạo gì đó là y thuật chỗ của y.

Bất giác hắn hơi run sợ, nếu thật như lời Thạch nói, nếu luồng ánh sáng kia đưa y đến Thiên Lý. Vậy có khi nào một ngày nào đó cũng sẽ mang y đi hay không.

Cô thấy mặt hắn bỗng tái đi, còn chưa kịp hỏi đã bị hắn mạnh mẽ kéo vào trong ngực. Hắn ôm chặt đến mức cô thấy mình hơi khó thở, nhưng cô lại không dám đẩy ra, chỉ có thể nhỏ nhẹ mà hỏi hắn.

"Gia người làm sao vậy?"

"Hứa với ta không được rời khỏi ta khi ta chưa cho phép."

Cô có thể nghe được nhịp tim của hắn, thì ra hắn thật sự tin cô, cho nên hắn là đang sợ cô sẽ biến mất vào một ngày nào đó. Cô thở dài đưa tay vòng qua eo ôm lấy Lý Long Mộc, lại vỗ vỗ lưng hắn như đang an ủi. Cô biết lời này cô không thể hứa nhưng mà lý trí cô chẳng thể thắng nổi con tim.

"Gia yên tâm, Thạch hứa, nếu không có gia cho phép tuyệt đối sẽ không đi đâu cả."

Phải mất một lúc lâu hắn mới bình tâm lại từ từ thả cô ra, tay vẫn nắm lấy tay cô không buông, nhìn cô đầy dịu dàng mà dặn dò.

"Nếu có người hỏi thì ngươi, phải bảo họ của ngươi là do ta ban tặng có hiểu không?"

Cô có chút mơ hồ đoán được nhưng vẫn muốn hỏi hắn để rõ hơn.

"Vì sao ạ?"

"Thiên Lý Quốc họ Lý là họ của vua, dân thường không có ai được mang họ đó cả, ngươi đã hiểu chưa?"

"Dạ."

Xem ra cô đoán không sai, cũng may là mới về chỉ ở trong phủ còn chưa có ai rêu rao bên ngoài, bằng không thì không biết lại gây ra chuyện gì. Hắn đưa tay xoa đầu cô cười.

"Được rồi đi dùng bữa thôi, đói chưa?"

"Rồi ạ."

Chapter
1 Chương 1: Đăng Châu ký sử
2 Chương 2: Gian tế
3 Chương 3: Tù binh
4 Chương 4 : Thư đồng
5 Chương 5: Đuổi đi
6 Chương 6: Sủng nam
7 Chương 7: Đi sứ
8 Chương 8: Thủy chiến
9 Chương 9: Nên bờ Giang Tử
10 Chương 10: Nụ hôn đầu.
11 Chương 11: Khao Quân
12 Chương 12: Thổ lộ
13 Chương 13: Người của ta
14 Chương 14: Mgươi từ đâu mà đến
15 Chương 15: Về kinh
16 Chương 16: Truy hỏi
17 Chương 17: Lập lời thề.
18 Chương18:Ta đến từ....
19 Chương 19 : Linh Sam Viện
20 Chương 20: Cấm tinh quân
21 Chương 21: Cắt máu ăn thề.
22 Chương 22: Nhận chủ nhân.
23 Chương 23: Ngọt ngào
24 Chương 24: Mượn sách trả phí
25 Chương 25: Xảy ra chuyện
26 Chương 26: Dịch tả.
27 Chương 27: Dịch tả 2
28 chương 28: Thái tử nhiễm bệnh.
29 Chương 29: Thái tử
30 Chương 30: Trị bệnh
31 Chương 31: Làm xà phòng
32 Chương 32: Thái tử phi
33 Chương 33: Quân sư.
34 Chương 34: Sau bức bình phong.
35 Chương 35: Sự nghi ngờ của Thái Tử.
36 Cbương 36: Thiên Lý Quốc.
37 Chương 37: Như gần như xa
38 Chương 39: Tiểu Linh
39 Chương 40: Dạy cưỡi ngựa
40 Chương 41: Đỡ đẻ trên đường.
41 Chương 41: Đêm khuya trở về
42 Chương 42: Tìm được câu trả lời
43 Chương 43: Nổi cơn ghen
44 Chương 44: Bỏ lỡ.
45 chương 45: Xuân Hương Lâu
46 Chương 46: Ăn quỵt
47 Chương 48: Tay nào của ngươi chạm vào hắn
48 Chương 49: Phế
49 chương 50: Xin lỗi ta chưa sẵn sàng.
50 Chương 51: Công chúa Đại Lý.
51 Chương 52: Tiếp cận.
52 Chương 53: Theo dõi.
53 Chương 54: Tự nguyện lãnh binh.
54 Chương 54: Ra chiến trường.
55 Chương 55: Buôn lậu
56 Chương 56: Mất tích
57 Chương 57: Tội trạng
58 Chương 58: Cả đời không bội ước.
59 Chương 59: Cướp pháp trường.
60 Chương 60: Thân phận bại lộ 1
61 Chương 61: Thân phận bại lộ 2
62 Chương 62: Làm gì sau khi bị lộ.
63 Chương 63: Ta yêu chàng
64 Chương 64: Giấc mộng.
65 Chương 65: Vẫn là nghiệt duyên.
66 Chương 66: Dạo phố.
67 Chương 67: Chạm mặt.
68 Chương 68: Mang đi.
69 Chương 69: Lý Mộc Cầm
70 Chương 70: Cha con trở mặt.
71 Chương 71: Trường Yên.
72 Chương 73: Thanh Loan công chúa.
73 Chương 74: Ngươi muốn biết.
74 Chương 75: Vén màn quá khứ.
75 Chương 76: Thân thế.
76 Chương 77: Ngày Trường Yên ngược gió.
77 Chương 78: Ngày Trường Yên ngược gió 2
78 Chương 79: Lý Bồ Long
79 Chương 80: Đời đời kiếp kiếp khắc ghi tên nàng.
80 chương 81: Ta ở đây đợi chàng.
81 Chương 82: Đèn lồng đỏ treo cao.
82 Chương 83: Cắt tóc đoạn tình
83 Chương 84: Thịt nát xương tan.
84 Chương 85: Xuống tóc quy y.
85 Chương 86: Đêm tân hôn
86 Chương 87: Đại lễ phong hậu.
87 Chương 88: Vọng bái
88 chương 89: Chàng chàng thiếp thiếp
89 Chương 90: Sư tử nỗi đoá
90 Chương 91: Nàng từng yêu hắn.
91 Chưa 92: A Mạn
92 Chương 93: Tĩnh Quang
93 Chương 94: Bị hành thích
94 Chương 95: vực sâu vạn trượng
95 chương 96: Tiễn quân ra trận
96 Chương 97: Nàng.
97 Chương 98: Hoả thiêu
98 Chương 99: Âm thầm chiêu binh.
99 Chương 100: Thư ủy thác
100 Chương 101: Huynh phục không?
101 Chương 102: Ân đền oán trả.
102 chương 103:Nhiệm vụ của kẻ dẫn đường.
103 Chương 104: Đại Lý.
104 Chương 105: Đại Lý.
105 Chương 105: Thư phế hậu.
106 Chương 106: Nỗi loạn
107 chương 107: Triều Dương.
108 chương 108: Trước điện Càn Nguyên.
109 Chương 109: huynh đệ tương tàn.
110 chương 100: Ngã xuống.
111 Chương 101: Khép lại một kiếp người.
112 chương 112: Ngoại truyện 1.
113 chương 113: Ngoại truyện 2.
114 chương 114: Ngoại truyện 3
Chapter

Updated 114 Episodes

1
Chương 1: Đăng Châu ký sử
2
Chương 2: Gian tế
3
Chương 3: Tù binh
4
Chương 4 : Thư đồng
5
Chương 5: Đuổi đi
6
Chương 6: Sủng nam
7
Chương 7: Đi sứ
8
Chương 8: Thủy chiến
9
Chương 9: Nên bờ Giang Tử
10
Chương 10: Nụ hôn đầu.
11
Chương 11: Khao Quân
12
Chương 12: Thổ lộ
13
Chương 13: Người của ta
14
Chương 14: Mgươi từ đâu mà đến
15
Chương 15: Về kinh
16
Chương 16: Truy hỏi
17
Chương 17: Lập lời thề.
18
Chương18:Ta đến từ....
19
Chương 19 : Linh Sam Viện
20
Chương 20: Cấm tinh quân
21
Chương 21: Cắt máu ăn thề.
22
Chương 22: Nhận chủ nhân.
23
Chương 23: Ngọt ngào
24
Chương 24: Mượn sách trả phí
25
Chương 25: Xảy ra chuyện
26
Chương 26: Dịch tả.
27
Chương 27: Dịch tả 2
28
chương 28: Thái tử nhiễm bệnh.
29
Chương 29: Thái tử
30
Chương 30: Trị bệnh
31
Chương 31: Làm xà phòng
32
Chương 32: Thái tử phi
33
Chương 33: Quân sư.
34
Chương 34: Sau bức bình phong.
35
Chương 35: Sự nghi ngờ của Thái Tử.
36
Cbương 36: Thiên Lý Quốc.
37
Chương 37: Như gần như xa
38
Chương 39: Tiểu Linh
39
Chương 40: Dạy cưỡi ngựa
40
Chương 41: Đỡ đẻ trên đường.
41
Chương 41: Đêm khuya trở về
42
Chương 42: Tìm được câu trả lời
43
Chương 43: Nổi cơn ghen
44
Chương 44: Bỏ lỡ.
45
chương 45: Xuân Hương Lâu
46
Chương 46: Ăn quỵt
47
Chương 48: Tay nào của ngươi chạm vào hắn
48
Chương 49: Phế
49
chương 50: Xin lỗi ta chưa sẵn sàng.
50
Chương 51: Công chúa Đại Lý.
51
Chương 52: Tiếp cận.
52
Chương 53: Theo dõi.
53
Chương 54: Tự nguyện lãnh binh.
54
Chương 54: Ra chiến trường.
55
Chương 55: Buôn lậu
56
Chương 56: Mất tích
57
Chương 57: Tội trạng
58
Chương 58: Cả đời không bội ước.
59
Chương 59: Cướp pháp trường.
60
Chương 60: Thân phận bại lộ 1
61
Chương 61: Thân phận bại lộ 2
62
Chương 62: Làm gì sau khi bị lộ.
63
Chương 63: Ta yêu chàng
64
Chương 64: Giấc mộng.
65
Chương 65: Vẫn là nghiệt duyên.
66
Chương 66: Dạo phố.
67
Chương 67: Chạm mặt.
68
Chương 68: Mang đi.
69
Chương 69: Lý Mộc Cầm
70
Chương 70: Cha con trở mặt.
71
Chương 71: Trường Yên.
72
Chương 73: Thanh Loan công chúa.
73
Chương 74: Ngươi muốn biết.
74
Chương 75: Vén màn quá khứ.
75
Chương 76: Thân thế.
76
Chương 77: Ngày Trường Yên ngược gió.
77
Chương 78: Ngày Trường Yên ngược gió 2
78
Chương 79: Lý Bồ Long
79
Chương 80: Đời đời kiếp kiếp khắc ghi tên nàng.
80
chương 81: Ta ở đây đợi chàng.
81
Chương 82: Đèn lồng đỏ treo cao.
82
Chương 83: Cắt tóc đoạn tình
83
Chương 84: Thịt nát xương tan.
84
Chương 85: Xuống tóc quy y.
85
Chương 86: Đêm tân hôn
86
Chương 87: Đại lễ phong hậu.
87
Chương 88: Vọng bái
88
chương 89: Chàng chàng thiếp thiếp
89
Chương 90: Sư tử nỗi đoá
90
Chương 91: Nàng từng yêu hắn.
91
Chưa 92: A Mạn
92
Chương 93: Tĩnh Quang
93
Chương 94: Bị hành thích
94
Chương 95: vực sâu vạn trượng
95
chương 96: Tiễn quân ra trận
96
Chương 97: Nàng.
97
Chương 98: Hoả thiêu
98
Chương 99: Âm thầm chiêu binh.
99
Chương 100: Thư ủy thác
100
Chương 101: Huynh phục không?
101
Chương 102: Ân đền oán trả.
102
chương 103:Nhiệm vụ của kẻ dẫn đường.
103
Chương 104: Đại Lý.
104
Chương 105: Đại Lý.
105
Chương 105: Thư phế hậu.
106
Chương 106: Nỗi loạn
107
chương 107: Triều Dương.
108
chương 108: Trước điện Càn Nguyên.
109
Chương 109: huynh đệ tương tàn.
110
chương 100: Ngã xuống.
111
Chương 101: Khép lại một kiếp người.
112
chương 112: Ngoại truyện 1.
113
chương 113: Ngoại truyện 2.
114
chương 114: Ngoại truyện 3

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play