Chương 14: Quan Ngọc Tự(p. cuối)

Tần lão phu nhân vốn đang đau đầu vì tờ giấy mà Vô Danh đại sư để lại, nên khi nhìn thấy người đến là Tần Ninh thì sắc mặt càng không tốt, lạnh giọng hỏi:

- Mới sáng sớm cháu đến làm gì?

Tần Ninh bước vào, cũng tiện tay khép cửa lại. Nàng ta liếc qua Tần Dao, sau đó mới mỉm cười hành lễ với Tần lão phu nhân:

- Con nghe nói đêm qua Vô Danh đại sư đột ngột viên tịch. Sợ là có kẻ xấu nên mới đến xem tổ mẫu có an toàn hay không?

Tần lão phu nhân xua tay, thở dài nói:

- Ta thì có chuyện gì được. Trụ trì cũng nói không phải, có lẽ là duyên trần đã tận đi.

Tần Ninh đứng dậy, lúc này mới hỏi đến Tần Dao:

- Muội muội sao cũng ở đây?

Tần Dao còn chưa kịp lên tiếng thì Tần lão phu nhân đã dành nói trước.

- Nó cũng như cháu, đều lo cho thân già này. Thôi, cũng không có chuyện gì. Các người ai về phòng nấy đi.

Tần Ninh hôm nay đến có lẽ là vì hộp gấm, sao có thể như vậy mà đi được. Nàng ta vờ như không nghe ra sự buồn bực trong lời nói của Tần lão phu nhân, tự nhiên mà đi đến nắm lấy tay Tần Dao cất giọng lo lắng.

- Ta nghe nói sinh thần bát tự của muội bị cháy. Sao lại có chuyện như vậy? Có biết là do ai làm hay chưa?

Tần Dao mỉm cười, uyển chuyển rút tay mình ra, đáp.

- Hôm đó ngoài chúng ta ra thì chỉ có Vô Danh đại sư. Chắc do mệnh muội không may mắn bằng đường tỷ. Mà thôi, không xem cũng tốt.

Nét mặt Tần Ninh thoáng cứng lại, nhất là khi đối diện với ánh mắt sắc bén của Tần lão phu nhân. Nàng ta cố trấn tĩnh, nói sang chuyện khác:

- Chắc là tai nạn rồi. May mà không có chuyện gì nghiêm trọng.

Tần Dao cười không đáp, ngược lại Tần lão phu nhân nhìn về phía Tần Ninh dường như có điều cân nhắc.

- Cháu ở lại ta có chuyện cần nói. Dao Dao, về phòng đi.

Tần Dao ngoan ngoãn cúi đầu chào Tần lão phu nhân rồi đi ra ngoài. Việc kế tiếp không cần cô tham gia nữa, có thể yên tâm về đánh một giấc rồi.

Tần Ninh nhìn vẻ mặt trầm trọng của Tần lão phu nhân, khó hiểu hỏi:

- Tổ mẫu, đã xảy ra chuyện gì rồi sao?

Tần lão phu nhân đặt hộp gấm lên bàn, từ tốn nói:

- Ta vốn muốn giấu đi. Nhưng nghĩ lại chuyện này có quan hệ đến cháu nên phải nói cho cháu biết.

Bà vừa nói vừa đưa hộp gấm cho Tần Ninh. Nàng ta sau khi xem xong nội dung, đáy lòng không khỏi đắc ý. Nhưng ngoài mặt lại làm ra vẻ rất kinh ngạc:

- Sao lại như vậy? Có phải Vô Danh đại sư đoán sai rồi không?

Tần lão phu nhân lắc đầu. Chuyện này cũng không thể xác thực được nữa. Tần Ninh quỳ dưới chân bà, bỗng nhiên nức nở:

- Tổ mẫu, Ninh Nhi nếu mang số mệnh này. Về sau phải làm thế nào đây? Vốn dĩ người khác đều cho rằng đường muội mới là phượng trong loài người, nếu muội ấy biết được sẽ buồn lắm.

- Không phải lo, nó đã biết rồi. Ta nói chuyện này với cháu chính là muốn nghe suy nghĩ của cháu.

Tần Ninh cúi đầu, nhỏ giọng đáp:

- Nếu thật là ý trời, Ninh Nhi sao có thể làm trái đây.

Tần lão phu nhân nhíu mày, lạnh lùng nói:

- Ý cháu là muốn làm Hoàng Hậu sao?

Tần Ninh ở bên cạnh Tần lão phu nhân từ bé, nên rất hiểu hiện tại bà đang tức giận. Tần Ninh vội vàng cúi lạy, khóc nói:

- Ninh Nhi không dám, là Ninh Nhi lỡ lời.

Tần lão phu nhân nhìn vẻ lúng túng của Tần Ninh, hừ khẽ:

- Cái này ta sẽ đốt bỏ. Kể từ bây giờ, cháu hãy an phận mà sống, quên những chuyện hôm nay đi. Phần phước này, cháu gánh vác không nổi đâu.

Tần Ninh cắn môi, nói tới nói lui vẫn là vì không muốn nàng ta cản trở Tần Dao thôi. Nếu hôm nay người có số mệnh này là Tần Dao, tin chắc cả Hầu phủ đã đốt pháo ăn mừng. Nàng ta từ nhỏ mồ côi, luôn chịu đựng sự bất công và ức hiếp. Sống nhẫn nhịn bao nhiêu năm, nàng ta đã sớm nhịn không nổi nữa. Nếu tổ mẫu đã đối xử với nàng ta như vậy, thì cũng đừng trách nàng ta tuyệt tình.

Tần Ninh lau nước mắt, ngẩng đầu nói:

- Tổ mẫu, Ninh Nhi biết người làm gì đều là muốn tốt cho cháu. Nếu người đã nói vậy, cháu nhất định sẽ tuân theo.

Sau đó nàng ta rót một tách trà dâng lên cho Tần lão phu nhân. Thấy cháu gái hiểu chuyện, Tần lão phu nhân rất hài lòng. Bà nhận lấy tách trà trong tay Tần Ninh chậm rãi uống hết mà không hề phát hiện ánh mắt lạnh lẽo mà nàng ta dành cho mình.

Tần lão phu nhân uống chưa hết tách trà đã cảm thấy chóng mặt muốn ngủ. Thấy bà cứ day day thái dương, Tần Ninh giả vờ quan tâm hỏi:

- Tổ mẫu, người có sao không?

Tần lão phu nhân lắc đầu, mệt mỏi đáp:

- Ta có chút buồn ngủ, cháu về trước đi.

- Vậy để Ninh Nhi dìu người về giường nghỉ ngơi.

Tần Ninh đứng dậy đỡ Tần lão phu nhân về giường, bà còn chưa nằm tử tể đã chìm vào giấc ngủ. Tần Ninh quay lại bàn trà, lấy một tờ giấy đỏ đã chuẩn bị sẵn ra. Sau đó dựa theo bút tích của Vô Danh đại sư mà chép lại. Từ nhỏ nàng ta đã có tài này, nhưng trên dưới Hầu Phủ không một ai biết được. Xong xuôi, nàng ta đặt tờ giấy mình viết vào hộp gấm, rồi lấy tờ giấy có ghi lại bút tích của Vô Danh đại sư đi. Nếu tổ mẫu không muốn giúp, nàng ta chỉ đành tự mình đi làm.

Tần Dao ngủ một mạch đến xế chiều mới dậy. Cảm thấy buồn chán nên cùng Thúy Lan đi tham thú cảnh chùa. Hiện giờ toàn bộ hòa thượng đều ở thiền điện của Vô Danh làm pháp sự nên bên ngoài rất vắng vẻ. Tần Dao dạo một vòng, dâng hương bái phật. Lúc quay về phòng thì bị một tiểu sư phụ khoảng 10 tuổi chặn đường. Tần Dao chấp tay, híp mắt nói:

- A di đà phật, chẳng hay tiểu sư phụ có gì chỉ dạy?

Tiểu hòa thượng cũng chấp tay cúi đầu:

- A di đà phật. Nữ thí chủ quá lời rồi. Ta nhận được phó thác của sư thúc, mang cẩm nang này giao cho nữ thí chủ.

Tần Dao nhận lấy cẩm nang, nhíu mày hỏi:

- Ngài còn nói gì với ta nữa không?

Tiểu hoà thượng chậm rãi đáp:

- Sư thúc nói "Số mệnh của cô ngài đã nói xong, duyên trần đã dứt nên đành từ biệt." Người nói nữ thí chủ sau này gặp hiểm cảnh, cẩm nang này sẽ giúp được cô. Sư thúc của ta chúc cô vạn sự bình an.

Tần Dao gật đầu, đúng là không có gì qua mắt được người tu hành. Nhưng cô cũng không cần ngài ấy tin, chỉ cần người khác tin là được.

Thúy Lan đứng bên cạnh vẫn giữ im lặng, đợi tiểu hòa thượng đi xa mới nhỏ giọng hỏi.

- Thì ra Vô Danh đại sư thật sự đã chết. Đúng là đáng tiếc.

Tần Dao mỉm cười nhìn đàn nhạn xuôi nam.

- Có thể ngài ấy đã có một khởi đầu mới, một khởi đầu tốt đẹp.

Hoàng hôn đã nhuộm đỏ một góc trời. Trong sân, cây bồ đề lẻ loi trơ trọi đứng đó. Khung cảnh vừa đẹp vừa bi thương. Xa xa vẫn còn vang vọng từng tiếng chuông chùa. Tâm Tần Dao dần bình lặng, cũng tịch mịch như quang cảnh trước mắt.

Nắng chiều đã tắt, trên vọng gác không còn tiếng chuông ngân. Tần Dao mới ngậm ngùi nói:

- Thúy Lan, chúng ta quay về thôi.

Thúy Lan khoát chiếc áo choàng trên tay cho Tần Dao. Nhẹ giọng đáp:

- Vâng ạ. Quận chúa, người chết không thể sống lại. Người đừng quá đau lòng.

Tần Dao lắc đầu, cô không buồn cho Vô Danh mà buồn cho chính mình. Cô bây giờ, cũng không biết là người sống hay kẻ chết nữa.

Chapter
1 Chương 1: Xuyên Qua Làm Ác Nữ
2 Chương 2: Giải Trừ Lệnh Cấm Túc
3 Chương 3: Tìm Một Lý Do
4 Chương 4: Sóng Gió Tiệc Ngắm Hoa(1)
5 Chương 5: Sóng Gió Tiệc Ngắm Hoa(2)
6 Chương 6: Sóng Gió Tiệc Ngắm Hoa(p.cuối)
7 Chương 7: Khuyên Giải
8 Chương 8: Quý Nhân
9 Chương 9: Tiểu Oan Gia Hôm Nay Rất Đáng Yêu
10 Chương 10: Giải Thích
11 Chương 11: Thừa Tướng Ghé Thăm
12 Chương 12: Quan Ngọc Tự (1)
13 Chương 13: Quan Ngọc Tự (p. 2)
14 Chương 14: Quan Ngọc Tự(p. cuối)
15 Chương 15: Gặp Gỡ Tiêu Ngọc Dung
16 Chương 16: Lôi Kéo Thù Hận
17 Chương 17: Rất Chua
18 Chương 18: Điện Hạ Lại Hắc Rồi!!!
19 Chương 19: Nữ Nhân Trong Lòng Dạ Hiên
20 Chương 20: Thích Khách
21 Chương 21: Sáng Tỏ
22 Chương 22: Thăm Bệnh
23 Chương 23: Một Đoạn Nghiệt Duyên
24 Chương 24: Phúc Của Người Ngốc
25 Chương 25: Thuận Theo
26 Chương 26: Thông Suốt
27 Chương 27: Tiệc Thọ (p1)
28 Chương 28: Tiệc Thọ (p2)
29 Chương 29: Tiệc Thọ (p3)
30 Chương 30: Tiệc Thọ (p. cuối)
31 Chương 31: Người Hối Hận Không?
32 Chương 32: Hành Thích Dưới Vân Mộng Sơn
33 Chương 33: Thay Đổi Thái Độ
34 Chương 34: Trúng Độc
35 Chương 35: Lỗi Của Ai?
36 Chương 36: Nàng... Chính là Cô..!
37 Chương 37: Quốc Sư Ghi Thù
38 Chương 38: Bày Tỏ
39 Chương 39: Điều Kiện
40 Chương 40: Chướng Ngại
41 Chương 41: Dựa Đoán Chẳng Lành
42 Chương 42: Lấy Oán Báo Ân
43 Chương 43: Đích Thân Thẩm Vấn
44 Chương 44: Gặp Chuyện Bất Bình
45 Chương 45: Mắc Bẫy
46 Chương 46: Nỗi Đau Và Nước Mắt
47 Chương 47: Ngọn Nguồn Năm Ấy
48 Chương 48: Ghen
49 Chương 49: Lựa Chọn
50 Chương 50: Đi Lấy Thuốc Giải
51 Chương 51: Biến Cố
52 Chương 52: Hoàng Đế Băng Hà
53 Chương 53: Ban Chết
54 Chương 54: Hồi Kinh
55 Chương 55: Nhận Tội
56 Chương 56: Tiễn Quân
57 Chương 57: Thượng Quan Túc Phong
58 Chương 58: Cố Nhân Gặp Lại
59 Chương 59: Đồng Minh
60 Chương 60: Lần Đầu Xuất Trận
61 Chương 61: Nguồn Gốc Của Địa Đồ
62 Chương 62: Lời Mời Không Thiện Chí
63 Chương 63: Tìm Ra Manh Mối
64 Chương 64: Cổ Độc
65 Chương 65: Thỉnh Cầu
66 Chương 66: Đố Kỵ
67 Chương 67: Trở Mặt
68 Chương 68: Biểu Đệ
69 Chương 69: Cái Chết Của Phụng Chi Lan
70 Chương 70: Mang Thai
71 Chương 71: Liên Trùng Tử
72 Chương 72: Đi Lấy Bảo Tàng
73 Chương 73: Dự Cảm Chẳng Lành
74 Chương 74: Khổ Tâm
75 Chương 75: Bẫy Trong Bẫy
76 Chương 76: Máu Phượng Hoàng
77 Chương 77: Kết Thúc Ân Oán
78 Chương 78: Khởi Đầu Mới
79 Chương 79: Thoát Chết
80 Chương 80: Hứa Hẹn
81 Chương 81: Từ Biệt
82 Chương 82: Thừa Nhận
83 Chương 83: Tình Địch Gặp Nhau
84 Chương 84: Điều Tốt Đẹp Nhất
85 Chương 85: Tin Xấu
86 Chương 86: Bỏ Trốn Thất Bại
87 Chương 87: Nhận Giặc Làm Cha
88 Chương 88: Nợ Máu Trả Máu(p1)
89 Chương 89: Nợ Máu Trả Máu(p. cuối)
90 Chương 90: Oan Gia Ngõ Hẹp
91 Chương 91: Quá Khứ Của Dạ Huyền
92 Chương 92: Phế Nhân
93 Chương 93: Cảnh Cáo
94 Chương 94: Nam Nhạc Cầu Thân
95 Chương 95: Địch Ý
96 Chương 96: Yểu Điệu Thục Nữ
97 Chương 97: Vương Phi Tương Lai
98 Chương 98: Tân Nương Của Ta Chỉ Có Thể Là Nàng
99 Chương 99: Cung Yến (1)
100 Chương 100: Cung Yến (2)
101 Chương 101: Cung Yến (3)
102 Chương 102: Lời Hứa Năm Xưa
103 Chương 103: Món Hời
104 Chương 104: Quà Lễ
105 Chương 105: Từ Biệt
106 Chương 106: Ban Hôn
107 Chương 107: Hội Hoa Đăng
108 Chương 108: Đại Hôn
109 Chương 109: Hạnh Phúc
110 Chương 110: Thực Hiện Giao Ước
111 Chương 111: Hồi Kết (1)
112 Chương 112: Hồi Kết (2)
113 Chương 113: Hồi Kết (3)
Chapter

Updated 113 Episodes

1
Chương 1: Xuyên Qua Làm Ác Nữ
2
Chương 2: Giải Trừ Lệnh Cấm Túc
3
Chương 3: Tìm Một Lý Do
4
Chương 4: Sóng Gió Tiệc Ngắm Hoa(1)
5
Chương 5: Sóng Gió Tiệc Ngắm Hoa(2)
6
Chương 6: Sóng Gió Tiệc Ngắm Hoa(p.cuối)
7
Chương 7: Khuyên Giải
8
Chương 8: Quý Nhân
9
Chương 9: Tiểu Oan Gia Hôm Nay Rất Đáng Yêu
10
Chương 10: Giải Thích
11
Chương 11: Thừa Tướng Ghé Thăm
12
Chương 12: Quan Ngọc Tự (1)
13
Chương 13: Quan Ngọc Tự (p. 2)
14
Chương 14: Quan Ngọc Tự(p. cuối)
15
Chương 15: Gặp Gỡ Tiêu Ngọc Dung
16
Chương 16: Lôi Kéo Thù Hận
17
Chương 17: Rất Chua
18
Chương 18: Điện Hạ Lại Hắc Rồi!!!
19
Chương 19: Nữ Nhân Trong Lòng Dạ Hiên
20
Chương 20: Thích Khách
21
Chương 21: Sáng Tỏ
22
Chương 22: Thăm Bệnh
23
Chương 23: Một Đoạn Nghiệt Duyên
24
Chương 24: Phúc Của Người Ngốc
25
Chương 25: Thuận Theo
26
Chương 26: Thông Suốt
27
Chương 27: Tiệc Thọ (p1)
28
Chương 28: Tiệc Thọ (p2)
29
Chương 29: Tiệc Thọ (p3)
30
Chương 30: Tiệc Thọ (p. cuối)
31
Chương 31: Người Hối Hận Không?
32
Chương 32: Hành Thích Dưới Vân Mộng Sơn
33
Chương 33: Thay Đổi Thái Độ
34
Chương 34: Trúng Độc
35
Chương 35: Lỗi Của Ai?
36
Chương 36: Nàng... Chính là Cô..!
37
Chương 37: Quốc Sư Ghi Thù
38
Chương 38: Bày Tỏ
39
Chương 39: Điều Kiện
40
Chương 40: Chướng Ngại
41
Chương 41: Dựa Đoán Chẳng Lành
42
Chương 42: Lấy Oán Báo Ân
43
Chương 43: Đích Thân Thẩm Vấn
44
Chương 44: Gặp Chuyện Bất Bình
45
Chương 45: Mắc Bẫy
46
Chương 46: Nỗi Đau Và Nước Mắt
47
Chương 47: Ngọn Nguồn Năm Ấy
48
Chương 48: Ghen
49
Chương 49: Lựa Chọn
50
Chương 50: Đi Lấy Thuốc Giải
51
Chương 51: Biến Cố
52
Chương 52: Hoàng Đế Băng Hà
53
Chương 53: Ban Chết
54
Chương 54: Hồi Kinh
55
Chương 55: Nhận Tội
56
Chương 56: Tiễn Quân
57
Chương 57: Thượng Quan Túc Phong
58
Chương 58: Cố Nhân Gặp Lại
59
Chương 59: Đồng Minh
60
Chương 60: Lần Đầu Xuất Trận
61
Chương 61: Nguồn Gốc Của Địa Đồ
62
Chương 62: Lời Mời Không Thiện Chí
63
Chương 63: Tìm Ra Manh Mối
64
Chương 64: Cổ Độc
65
Chương 65: Thỉnh Cầu
66
Chương 66: Đố Kỵ
67
Chương 67: Trở Mặt
68
Chương 68: Biểu Đệ
69
Chương 69: Cái Chết Của Phụng Chi Lan
70
Chương 70: Mang Thai
71
Chương 71: Liên Trùng Tử
72
Chương 72: Đi Lấy Bảo Tàng
73
Chương 73: Dự Cảm Chẳng Lành
74
Chương 74: Khổ Tâm
75
Chương 75: Bẫy Trong Bẫy
76
Chương 76: Máu Phượng Hoàng
77
Chương 77: Kết Thúc Ân Oán
78
Chương 78: Khởi Đầu Mới
79
Chương 79: Thoát Chết
80
Chương 80: Hứa Hẹn
81
Chương 81: Từ Biệt
82
Chương 82: Thừa Nhận
83
Chương 83: Tình Địch Gặp Nhau
84
Chương 84: Điều Tốt Đẹp Nhất
85
Chương 85: Tin Xấu
86
Chương 86: Bỏ Trốn Thất Bại
87
Chương 87: Nhận Giặc Làm Cha
88
Chương 88: Nợ Máu Trả Máu(p1)
89
Chương 89: Nợ Máu Trả Máu(p. cuối)
90
Chương 90: Oan Gia Ngõ Hẹp
91
Chương 91: Quá Khứ Của Dạ Huyền
92
Chương 92: Phế Nhân
93
Chương 93: Cảnh Cáo
94
Chương 94: Nam Nhạc Cầu Thân
95
Chương 95: Địch Ý
96
Chương 96: Yểu Điệu Thục Nữ
97
Chương 97: Vương Phi Tương Lai
98
Chương 98: Tân Nương Của Ta Chỉ Có Thể Là Nàng
99
Chương 99: Cung Yến (1)
100
Chương 100: Cung Yến (2)
101
Chương 101: Cung Yến (3)
102
Chương 102: Lời Hứa Năm Xưa
103
Chương 103: Món Hời
104
Chương 104: Quà Lễ
105
Chương 105: Từ Biệt
106
Chương 106: Ban Hôn
107
Chương 107: Hội Hoa Đăng
108
Chương 108: Đại Hôn
109
Chương 109: Hạnh Phúc
110
Chương 110: Thực Hiện Giao Ước
111
Chương 111: Hồi Kết (1)
112
Chương 112: Hồi Kết (2)
113
Chương 113: Hồi Kết (3)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play