Chương 3: Mèo con bị bỏ rơi, tội nghiệp....

Ngủ trên chiếc gối đầu ấm áp êm ái của loài người, Sở mèo con hiện tại đang rất có cảm giác an toàn đã lâu không thấy, không hiểu sao khi ở cùng loài người này Y lại có được cảm giác như vậy.

Cậu thiếu niên đang ngủ cũng dần mở mắt đập vào mắt cậu là một đôi mắt mèo xanh biếc lấp lánh, đôi đồng tử đen dựng đứng nhìn chằm chằm vào cậu, tại sao bị con mèo nhìn trộm lúc ngủ cậu lại có một cảm giác xấu hổ kỳ lạ, cậu cảm nhân được mèo con này rất có linh tính, trông 2 tuần này cậu tận mắt nhìn thấy nhân lúc cậu không chú ý mèo con tự động nhảy vào bồn tắm nghịch nước, trong ấn tượng của cậu đối với loài mèo, mèo rất sợ nước, lý nào lại như con mèo này, tự động nhảy vào bồn tắm nghịch nước như vậy. Hơn nữa lại rất thích ăn các món ăn của con người, lúc đầu khi cho mèo con ăn đồ ăn dành cho mèo, mèo con đến nhìn cũng không thèm nhìn lấy một cái, lúc đầu cậu tưởng mèo con kén ăn, sau rồi mới biết là nó thích ăn đồ ăn của con người hơn, nếu như mèo con không phải thích ăn nhất món canh cá lại còn rất ngoãn ngoãn, cậu còn nghi ngờ đây không phải mèo mà là hổ con, dù sao lông của nó cũng giống y hết loài bạch hổ trên tivi, bảo cậu không ngờ là giả.

Sau khi đăng lên bài đăng nhận mèo trên mạng , nhưng thời gian trôi quan cũng đã khá lâu rồi hơn 2 tuần rồi mà mèo con vẫn chưa được ai nhận về, chẳng lẽ em ấy bị bỏ rơi sao tội nghiệp quá đi, bài đăng hiện tại cũng rất hot, không phải khen nó giống hổ thì lại khen mèo con rất đáng yêu , mèo con cũng rất ngoan ngoãn, không quậy không phá nhưng lại ngủ rất nhiều, cậu biết mình đã nhặt con mèo này về thì phải có trách nhiêm tìm lại chủ nhân và chăm sóc mèo con một thời gian, nhưng với tình hình này, có lẽ thời gian cậu chăm sóc mèo sẽ phải dài dài

Vệ sinh cá nhân xong, cậu vội vã sửa soạn đến trường, không biết vì sao mấy ngày nay cậu lại mơ một giấc mơ không rõ ràng, dẫn đến đồng hồ sinh học của cậu luôn đúng giờ vậy mà hôm nay lại dậy trễ .

Hiện tại Mạc Phi vừa lên năm 3 cao trung(17 tuổi).

Vừa hay hôm nay là khai giảng năm 3 của cậu, vậy mà cậu lại đi trễ.

Sau khi cánh cửa đóng sầm lại, đôi mắt đang nhắm lại của Sở Yến Quân hé mở ra nhìn về phía cậu thiếu niên vừa bước ra khỏi cửa, ánh mắt long lanh giờ đây tràn đầy vẻ thăm thúy khó tả.

Sở Yến Quân biết không có mình Thiên Bách Môn không tránh khỏi bị chèn ép, hiện đang cầm quyền tung hoành cả tu chân giới chính là Kiêm gia, ngang ngược tàn bạo, không việc sấu gì không làm, nhưng vì tồn tại thế lực to lớn của tổ tiên mà Kiêm gia không kiên nể một môn phái nào, nhưng Thiên Bách môn lại khác, có thần thú thượng cổ và linh khí dồi dào của bí cảnh, là môn phái duy nhất khiếm kiêm gia e ngại, Nếu hiện tại để kiêm gia biết được bí cảnh tầm liên sụp đổ, e rằng Thiên Bách môn sẽ bị gây khó dễ, nhưng bây giờ cũng không cần quá lo lắng, các đại lão trong Thiên Bách môn cũng không phải là loại tôm tép dễ chọc, điều này khiến Sở Yến Quân có chút yên tâm.

Có lẽ trong một thời gian dài Y không thể quay về tu chân giới.

Đối với Thần thú mà nói, muốn để thần thú chịu thuần phục toàn tâm toàn ý bảo vệ một ai đó, người đó hoặc là phải mạnh hơn nó hoặc là bạn đời của nó, đương nhiên còn một cách nữa chính là giống với mọi người trong Thiên Bách Môn, là nơi mà Nuôi dưỡng linh thú, đương nhiên nó sẽ bảo bệ nơi nó sinh ra và lớn lên. Mà Mạc Phi hiện vẫn chưa phải là loại nào, Thần thú Sở tự biết mình hiện tại yếu ớt, cần một nơi để trú ngụ, mà trong thế giới xa lạ này Y chỉ biết có một người không có ác ý với Y, còn cho một con hổ như Y nương nhờ,

''Một người tốt bụng như vậy đáng để mình được bảo vệ''

Sở Yến Quân nghĩ.

 -----

Mạc Phi vì hôm nay đến muộn mà bị phạt chạy một vòng sân thể thao, cậu cam chịu chạy xong rồi nhanh chóng đi phân lại lớp. May mắn lần này cậu không phải ngồ với ai xa lạ mà là lớp phó học tập năm ngoái, cậu bạn lớp phó này ai cũng thân hết, biết cách ăn nói lại rất thân thiện, với một người hướng nội như cậu mà nói đây là một lựa chọn không thể hợp lý hơn.

Học xong mấy tiết cuối rồi ra về, may mắn tuần này hôm nào cậu cũng được nghỉ chiều nên cũng không cần ở ký túc thường xuyên, bỗng nhiên cậu cảm thấy may mắn, vì được nghỉ như vậy, không phải có nghĩa là cậu có thời gian để chăm sóc mèo con sao.

Ngoại trừ khúc đầu đi học muộn, cả buổi sáng cậu đều cảm thấy mọi thứ rất xuôn sẻ, về đến căn nhà nhỏ của mình, Mạc Phi lòng chờ nổi nhanh chóng mở cửa, đập vào mắt là một chú mèo con lông trắng sấp trên chiếc kệ tủ nhỏ bên cửa, có vẻ như bị tiếng mở cửa đánh thức, mèo con mở mắt ra nhìn chằm chằm vào Mạc Phi.

Mạc Phi vui vẻ ôm lấy mèo con vào lòng, nằm trườn ra sofa, vuốt ve mèo con một chút cậu đã ngủ thiếp đi, mà Sở Yến Quân nằm trong lòng ngực ấm áp đầy mùi hương thơm nhẹ của cơ thiếu niên, tâm tình y có chút bối rối, y chưa từng được nằm trong lòng ai, cũng không biết hóa ra nằm trong lòng ngực người khác lại có cảm giác thoải mái đến như vậy.

Hot

Comments

Vi Vũ Yến Phi

Vi Vũ Yến Phi

hơi dài dòng thật, nên viết vào vấn đề chính nhanh hơn đi ạ

2023-03-20

2

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play