Xuyên Qua Sống Lại Một Đời
Dưới đất chỉ còn tro giấy đang lốm đốm lửa , mọi thứ trước mắt cô nhoà dần , cô không sao khóc được cảm giác rất đau , tim như đang thắt lại , mọi sự hô hấp trở nên dồn dập.
Tại sao ? Tại sao chỉ là vài quyển sách thôi mà nó cũng có chiếm nhiều chỗ đâu . Tại sao họ lại có thể đốt đi tất cả động lực sống của cô như thế ?
- Trần Y Phương ! Tao là mẹ mày đấy ! Mày đang thể hiện cái thái độ gì với mẹ mày thế ??-Chỉ là vài cái sách dăm ba thứ vớ vẩn , m có cần phải làm quá lên không . Để trong nhà cho chật chứ làm được gì , em mày còn đang thiếu chỗ để chơi kia kìa . Để con bé ngã vào thì sao , nó lại bốc mấy cái đống ý lên ăn thì mày có chịu trách nhiệm được không ?
Cảm xúc như muốn bùng nổ , cô nắm chặt tay mình khiến nó đau điếng .
Mấy người làm sao hiểu được những quyển sách đó có giá trị như thế nào đối với tôi , đó thì thứ khiến tôi sống được đến giờ đấy .Ít ra nhưng quyển sách đó còn có thể để tôi dựa vào , còn mấy người thì sao ? Mấy người đã từng quan tâm đến tôi bao giờ chưa ? Lúc nào cũng nói muốn tốt cho tôi nhưng mấy người đã làm được cái gì chứng minh được điều đó chưa . Từ nhỏ đến lớn mấy người chỉ quẳng tôi lại hết nơi này đến nơi khác có từng nghĩ đến tôi sống ra sao , cảm thấy như thế nào . Từ trước đến nay tôi chưa từng cảm nhận một chút yêu thương nào , đến giờ tôi cũng đã quên đi cách để yêu thương rồi . Tôi đã sống như cuộc đời các người muốn vì sao cũng muốn tước đoạt niềm vui duy nhất của tôi . Ít nhất khi đọc truyện tôi mới có cảm giác mình đang sống , là một con người chứ không phải cỗ máy .
Phương ngẩng đầu nên nhìn người trước mặt , người phụ nữ tức tối đang không ngừng mắng móc , chửi bới một cách tệ hại .
Nhìn đứa con gái luôn nghe lời , chưa bao giờ dám phản bác lại mình nay lại vì mấy cái đồ vớ vẩn mà phản kháng lại mình . Bà ta cảm thấy bản thân như đang mất đi uy nghiêm của mình , nó vậy mà dám cãi lại bà .
Bà ta giơ tay lên định tát cô , nhưng cô đã biết trước bà ta sẽ hành động như vậy , cô liền né đi .
Không phải cô sợ hãi mẹ mình chẳng qua bản thân cô lười không muốn nói , nói họ lại chẳng hiểu , loại người như vậy luôn coi mình là trung tâm , ở phía trên tất cả mọi người , nói nhiều chỉ khiến bản thân mình mệt .
Quả thật bây giờ Phương đang cảm thấy vô cùng mệt mỏi , sở thích duy nhất cũng không còn , cũng chẳng còn nơi nào chứa chấp cô . Ở một nơi bạn bè không có , gia đình không thương ,cơ thể cô sớm đã gục ngã bản thân sớm đã chỉ còn là mọt cái vỏ mục nát . Hiên tại cô cảm thấy mình thật trống rỗng .
Không ,bây giờ cô tự do rồi mới đúng , cô cũng không biết trước giờ mình sống vì cái gì , tại sao cô lại luôn chống đỡ đến bây giờ , tại sao cô phải sống mà khiến cho bản thân đau khổ đến thế này chứ .
Bây giờ cô đã tỉnh ngộ rồi , Phương ôm chặt quyển sách duy nhất còn sót lại chưa bị ngọ lửa thiêu cháy chạy đi .
Dưới sự ngạc nhiên của mọi người xung quanh lao như điên về phía trước.
Cô không biết mình đã đi như thế nào , chỉ biết rằng khi đến nơi mình đang ở trên một chiếc cầu ,phía dưới là mặt nước sâu thăm thẳm , cô không thấy sợ ngược lại là cảm giác hưng phấn lan khắp cơ thể , cảm giác đây mới là bản thân mình .
Phương nhìn quyển sách trên tay minh , hít lấy mùi giấy quen thuộc , hôn lấy quyển sách thay lời tạm biệt rồi ôm theo quyển sách nhày xuống dòng nước .
Dòng nước lạnh lẽo bao trùm lấy cơ thể cô , quần áo trở nên lặng dần , cô cứ từ từ chìm xuống , cơ thể dần mất đi dưỡng khí để thở , hô hấp vô cùng khó khăn , nước dần đi vào phổi ,ngạt vô cùng .
Cô không hối hận về việc bản thân đã làm , bản thân cô đã suy nghĩ nhiều lần nhưng chưa bao giờ làm cả , đây là lần duy nhất cũng là lần cuối cùng cô làm vì chính mình , chỉ là cô chưa từng nghĩ mình sẽ làm điều này ví sách mà thôi .
Tầm mắt trở nên mơ hồ , thứ cuối cùng cô nhìn thấy trước khi rời vào bóng tối là cuốn tiểu thuyết mình nắm chặt trong tay .
Bóng tối vẫn còn ở đó , cô đang nghĩ rằng nếu mình chết đi thì mình sẽ như thế nào . Liệu có biến thành cô hồn dã quỷ đi khắp thế gian . Hay là mình sẽ tan thành mây khói không còn là bất cứ thứ gì trên thế giới này .
Nhưng khoan đã tại sao cô vẫn còn đang suy nghĩ được vậy , cô không phải là đã chết rồi sao , chẳng lẽ mình tự sát thất bại .
Ngay lúc cô đang suy nghĩ , một ánh sáng len lỏi vào , cô cố gắng đi về phía trước . Khung cảng trước mắt vô cùng lạ lẫm cùng với tiếng nói ồn ào .
- Là con gái . Bẩm phu nhân là con gái ạ .
Bà mụ ôm lấy cô đưa cho người phụ nữ mang dáng vẻ vô cùng mệt nhọc nói .
Người nọ ôm lấy cô , nhẹ nhàng nhìn vô cùng dịu dàng rồi có chút lo lắng hỏi :
- Tại sao con bé không khóc vậy . Con bé có sao không ? / Ánh mắt vô cùng lo lắng hỏi bà mụ
Bà mụ cũng lấy làm lạ , ôm lấy đứa bé vỗ vào người đứa nhỏ mấy cái .
Cô đành cố gắng kêu lên nhưng chỉ bật bẹ vài tiếng :
- A,aa, a...
Bà mụ thấy rốt cuộc đứa bé cũng khóc thở phù một hơi , yên tâm nói :
- Phu nhân đừng lo , tiểu thư không sao . Chỉ là hơi yếu . Cỏ vẻ lớn lên tiểu thư sẽ là người điềm đạm , ít nói .
Ngay sau đó , một người đàn ông xông vào , lo lắng nhìn người phụ nữ hỏi thăm , an ủi rồi lại gần ôm cô lên .
Trước mặt là một người đàn ông tầm 30 tuổi nhìn cô một nói chuyện .
Thông qua người đàn ông , cô biết được mình là con gái thứ hai của ông , trên đó cô có ba người anh trai . Ông là một vị tướng quân có tiếng tăm trong triều đình , mẹ của cô là đích nữ phủ Thừa tướng . Nói chung cô sinh ra đã ngậm thìa vàng . Cuối cùng cô biết thêm tên mình là Trần Y Phương giống hệt tên kiếp trước .
Là một mọt sách , chuyên đọc mấy truyện ngôn tình trung quốc thì câu chuyện xuyên không là chuyên vô cùng quen thuộc . Chỉ là cô không hiểu sao mọi chuyện lại xảy ra trên người mình . Cô chỉ vừa mới tự sát bây giờ lại sống lại thì chẳng phải mọi chuyện cô làm là công cốc sao . Cô lại xuyên thai , xuyên vào một đứa trẻ mới sinh , lại phải sống thêm một kiếp nữa . Dù sao cũng không chết được cô đang vô cùng lo lắng cho tương lai của bản thân . Mà thôi lo cũng không có tác dụng thôi thì cứ tận hưởng thích làm gì thì làm đã . Nhưng trong thân thể của đứa trẻ mới sinh này thì cô làm được gì cơ chứ .
Mẫu thân và phụ thân nhìn đứa con gái nằm trong nôi không khóc không cười lúc nào cũng thở dài có chút bất lực không biết phải làm sao nữa .
Updated 20 Episodes
Comments
Mèo Mũm Mĩm
lỗi chính tả khá nhiều có nhiều chỗ mk hk hỉu đc 😐😐
2023-04-04
1