Ngày hôm sau. Ánh nắng ban mai chiếu vào căn phòng của hai người, Bạch Dương giờ đây cũng đã bị luồng ánh sáng kia chiếu vào mắt khiến cậu tỉnh giấc. Bạch Dương sau khi tỉnh giấc đã ngồi dậy cậu nhìn chăm chăm anh vẫn còn đang ngủ mà quyết định để anh ngủ thêm một chút. Còn mình thì xuống bếp làm đồ ăn sáng cho cả hai.
Trong phòng Quân Lâm cũng đã tỉnh lại anh muốn xoay người ôm Bạch Dương một cái nhưng chẳng thấy cậu nằm bên cạnh, anh biết chắc cậu đã dậy và đi đâu đó nên cũng mặc kệ không quan tâm nữa. Rồi anh ngồi dậy khỏi giường đi vào buồn tắm với những bước chân nặng nề trong đầu không ngừng suy nghĩ :
"Thật là tức chết đi được. Đêm hôm qua đã không cho người ta động phòng. Mà sáng nay cũng sợ bị hãm hiếp hay gì ? Mà lật đập né tránh thế kia...Hazz..."
Quân Lâm thở dài sau suy nghĩ ấy cậu đưa tay lấy cái bàn chải đánh răng, rồi cầm nó đưa vào miệng để đánh răng. Cậu chà qua chà lại trong ba phút rồi ngậm nước xúc miệng. Xúc miệng xong cậu cất cái bàn chải về chỗ cũ lấy cái khăn lau mặt và bước ra chỗ bếp để kiếm gì ăn.
Quân Lâm khi xuống bếp thì thấy Bạch Dương đang đứng trước bếp nấu ăn. Chốc lát cậu liền tiến đến và ôm lấy Bạch Dương cậu nhẹ nhàng dùng môi mình liếm vàng tai Bạch Dương nói :
"Vợ của chồng quả thật là một người đãm đan mà..."
Bạch Dương với vẻ ngại ngùng mặc kệ anh đang ôm chầm lấy mình, cậu vẫn tiếp tục nấu đồ ăn. Sau một lát cậu lên tiếng :
"Ừm có phải chồng đã đói rồi không ? Giờ thì mau đến ngồi xuống bàn đi một lát vợ dọn cơm lên cho ăn..."
Anh cười cười mà đôi tay bắt đầu chạm vào cơ thể cậu anh thì thào : "Vợ à anh muốn động phòng cơ. Hay là thay vì ăn những món ăn trên bàn, anh ăn em nhé ?"
Nghe câu nói của anh cậu lập đật hốt hoảng xoay người lại, đưa tay đẩy anh ra. Không cẩn thận đã khiến tay cậu va vào cái nồi làm tay cậu bị bỏng. Bạch Dương la lên trong đau đớn điều làm làm Quân Lâm vô cùng lo lắng anh hốt hoảng hỏi :
"Chuyện gì vậy ? Em bị làm sao à ?"
Bạch Dương ứa nước mắt trả lời :
"Em vô tình va vào cái nồi nên bị bỏng rồi hhuhhu..."
Nhìn cậu khóc khiến lòng anh cảm thấy rất đau xót. Rồi anh đã hấp tấp vội vàng bế cậu lên anh bế cậu đến một cái vòi gần đó mà xã nước cho cậu ngâm tay vào. Ngâm tay vào nước nó đã khiến cậu ổn hơn và tay không còn bị bỏng nữa. Cậu nức nở nói lời cảm ơn anh.
Anh bỗng chốc đã rời đi, anh đi đến chỗ một cái kệ sau đó mở cửa kệ ra đưa tay vớ lấy một cái gì đó. Sau khi lấy xuống thì ra đó là một hộp cứu thương và anh lại đi đến chỗ của cậu. Anh dùng tay mình nắm lấy tay cậu và nói :
"Em lần sau hãy nhớ cẩn thận vào nghe rõ chưa ? Thấy không hả ? Chỉ sơ ý một chút là bị bỏng rồi. Em làm anh lo lắng chết đi được..."
Quân Lâm trách cậu về việc đã tự làm mình bị bỏng. Anh đang bôi thuốc cho cậu rồi lấy băng quấn lại chỗ cậu bị bỏng. Cậu nhìn anh đang lo lắng cho mình mà cảm thấy rất vui và hạnh phúc cậu trả lời :
"Ừm em biết sai rồi. Lần sau em sẽ cẩn thận hơn được chưa ?"
Quân Lâm gật đầu và đưa cậu đi đến chỗ bàn ăn, anh kéo ghế cho cậu ngồi xuống. Và lấy một cái ghế khác ngồi cạnh cậu anh lại tiếp tục cầm đôi đũa lên gấp đồ ăn cho cậu ăn.
"Em bị thương như vầy chắc chưa gấp được ha. Và giờ để anh đút cho em ăn..."
Bạch Dương ăn đồ ăn anh đút cho mình. Mà không gian lúc này thật là lãng mạn hạnh phúc. Sau một lát anh đúc đồ cho cậu ăn, ann cũng bắt đầu ăn.
Sau khi ăn xông anh lại dìu cậu đến chỗ chiếc ti vi. Anh lấy cái móp bật cho cậu xem những bộ phim hoạt hình. Bạch Dương nhìn bộ phim hoạt hình hài hước anh vừa mở khiến cậu mắc cười và cười theo.
Trong khi anh thở dài vì phải rửa chén bởi cậu đã bị bỏng thì làm sao mà rửa được. Có lẽ anh sẽ rửa chén và hầu cậu một thời gian dài :
"Hazz...Có lẽ mình giờ phải trở thành người hầu cho vợ mình rồi. Bởi vì vợ mình bị bỏng thì làm sao mà hầu mình được chứ ! A...Giờ thì phải rửa đóng chén này. Mệt ghê á và mình ghét rửa chén..."
Quân Lâm bắt đầu rửa chén. Cậu rửa từng cái sau một lúc thì nó cũng đã sạch, cậu úp nó vào trong rổ. Trong khi ánh mắt của Bạch Dương thì đang nhìn chăm chăm cậu với nụ cười nở trên môi đầy vui vẻ cậu suy nghĩ : "Hazz...Mình không ngờ anh ấy lại làm việc nhà thay mình như vậy. Như thế thì còn gì bằng chứ anh ấy quả thật là một người chồng đẫm đan..."
Rửa mớ chén xông Quân Lâm lại tiếp tục đi xuống tủ lạnh mở tủ, anh lấy đĩa trái cây bắt đầu goặt vỏ bỏ vào đĩa mang lên đút cho cậu ăn.
"Nào há miệng ra chồng đút hoa quả cho vợ ăn..."
Cứ thế bọn họ đã ngọt ngào với nhau trong giây phút đó...
Comments