Chưởng 19: Tình người

Hai người đứng ở ven đường, mỗi lần có chiếc xe nào chạy ngang qua, bọn họ đều giơ tay cầu giúp đỡ.

"Xin giúp…" Lương Khê mở lời, thế nhưng người trong xe lại chọn cách làm ngơ, vô tình lướt qua.

Triệu Ảnh Quân cau mày, dường như xã hội càng hiện đại, con người cũng trở nên vô cảm, đây cũng không phải người đầu tiên phớt lờ bọn họ. Nơi này giống như một bãi biển vắng, xung quanh không có lấy một du khách tham quan, điều anh có thể làm là nhờ sự trợ giúp từ người đi đường.

Nhưng… Mặt trời cũng đã tới trên đỉnh đầu, ánh nắng càng thêm gay gắt, làn da trắng nõn của Lương Khê bị nung đến đỏ, mồ hôi thấm ướt cả áo ngoài.

"Anh vào xe chờ đi." Triệu Ảnh Quân thật nhìn không nổi nữa.

Lương Khê cười, lắc đầu từ chối: "Tôi không sao."

Triệu Ảnh Quân không nói thêm gì, trực tiếp bế Lương Khê lên.

"Khoan, khoan đã." Lương Khê không kịp phản ứng, theo phản xạ vươn tay bấu chặt cổ anh, xấu hổ nói: "Bỏ tôi xuống, kẻo có ai nhìn thấy thì sao?"

Mở cửa xe, dịu dàng đặt Lương Khê xuống ghế, thấy cậu còn muốn vùng vẫy, Triệu Ảnh Quân ép sát, xấu xa nói: "Anh còn không nghe lời, tôi liền tại đây hôn anh."

Cái… Đầu Lương Khê như muốn nổ tung, nhìn điệu bộ như dám nói dám làm của Triệu Ảnh Quân, cậu liền thức thời im bặt, ngoan ngoãn ngồi trong xe. Sống ba mươi năm trên đời, lần đầu tiên, Lương Khê cảm nhận sâu sắc cái gọi là "bất khả kháng", cậu có thể thản nhiên đối diện với ánh mắt si mê của Trì Viễn, lại không tài nào trực diện với ánh nhìn không thấu của anh.

Rốt cuộc Triệu Ảnh Quân là ai? Cảm giác chóng mặt ùa đến, Lương Khê hơi khó chịu, hẳn là say nắng rồi, đôi mắt dần nặng trĩu, từ từ khép lại, hình ảnh Triệu Ảnh Quân ngày càng mờ nhạt.

*** *** ***

Lần nữa mở mắt ra, Lương Khê phát hiện bản thân thế mà lại ở trên một chiếc xe tải chở đầy rơm rạ.

"Anh tỉnh rồi."

Giọng nói Triệu Ảnh Quân.

"Chúng ta sao lại ở đây?" Lương Khê trong lòng buồn cười, nếu không nghe thấy giọng nói của anh, cậu còn tưởng chính mình bị kẻ xấu bắt đi. Lại nói, ai cần một kẻ tật nguyền lại còn nghèo kiết xác như cậu chứ.

Triệu Ảnh Quân nhích lại gần Lương Khê, vươn tay phải đặt lên trán, cảm nhận nhiệt độ truyền tới: "Vẫn còn nóng, anh nghỉ thêm xíu đi, sắp vào thành phố rồi."

Lương Khê muốn kháng cự: "Tôi không…"

"Chàng trai này nói đúng đó."

Một âm thanh xa lạ vang lên, nghe qua khẩu âm chắc hẳn là một người đàn ông đã lớn tuổi: "Khi nãy lúc cậu ngất, anh chàng này cơ hồ muốn đâm thẳng vào đầu xe tôi mà chặn đường."

"Cái…" Lương Khê kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn Triệu Ảnh Quân, anh lại như chột dạ mà trốn tránh.

"Khà khà", người đàn ông ngồi ở ghế lái cười vui vẻ, tiếp tục nói: "Người trẻ các cậu bây giờ đúng là mãnh liệt nha, chả bù cho tôi ngày xưa, yêu cũng chỉ dám lén lút gặp mặt."

Lương Khê không quá để ý lời trêu đùa của người nọ, điều cậu quan tâm lúc này là Triệu Ảnh Quân tại sao lại đối với mình tốt đến vậy?

Thấy Lương Khê chuẩn bị mở lời muốn hỏi gì đó, Triệu Ảnh Quân đã nhanh chóng nói lãng sang chuyện khác: "May mà có chú cho bọn cháu đi nhờ."

"Chuyện nhỏ thôi mà, cũng tiện đường tôi về nhà." Người đàn ông cười đáp.

"Cảm ơn chú." Lương Khê lên tiếng, Triệu Ảnh Quân không muốn nói cậu cũng sẽ không làm khó anh, thời gian còn rất dài, đúng lúc tự động sẽ có được đáp án.

"Đừng khách sáo nữa." Ông chú kể: "Nói thật, dạo gần đây hay xảy ra mấy vụ dàn cảnh lợi dụng lòng tốt của người khác để đánh cướp tài sản, dần dà nhiều người nghi kỵ, không muốn rước họa vào thân."

"Thì ra là như vậy." Cuối cùng Triệu Ảnh Quân cũng hiểu ra, thảo nào người đi đường lại dè chừng họ.

"Chú không sợ sao?" Lương Khê ngửa đầu hỏi người phía trước.

"Ha ha…" Ông chú cười lớn: "Nếu vậy trên thế gian sẽ không còn người tốt nữa rồi, thà giúp sai người vẫn hơn bỏ lỡ một người đang thực sự cần sự trợ giúp."

Giọng người đàn ông rất ấm, lúc ông nói ra lời này trái tim Lương Khê cùng Triệu Ảnh Quân như được sưởi ấm, lòng người không hề nguội lạnh như bọn họ nghĩ, ít nhất tại một nơi nào đó trên thế giới… Vẫn còn người tốt như ông tồn tại.

Ba người trò chuyện rất lâu, sau hai người cũng biết ông chú là một lão nông phu đã gần sáu mươi tuổi, kinh doanh một trang trại nhỏ ở vùng ngoại ô, sống cùng vợ và cậu con trai vừa tốt nghiệp đại học.

"Cậu ấy học ngành nào vậy ạ?" Triệu Ảnh Quân tò mò hỏi.

"Nó học khoa diễn xuất." Ông nói với chất giọng chua xót: "Đã lâu lắm rồi nó chưa về nhà."

Trong xe nhất thời im lặng, bởi lẽ chuyện nhà người ta, hai người bọn họ căn bản không có quyền nghị luận. Chiếc xe tải chạy trên đường, nó vẫn tiếp tục chạy, ông chú cũng không nói thêm gì, tập trung lái xe.

Chẳng biết qua bao lâu, xe tải cũng đưa hai người về lại thành phố, Triệu Ảnh Quân gửi cho ông chú một ít tiền, ông lại một mực từ chối, anh chỉ còn cách đưa số điện thoại của mình cho ông.

"Khi nào chú gặp khó khăn, cứ gọi cho cháu." Triệu Ảnh Quân nói.

"Vậy ta đi đây." Nói xong liền nhấn mạnh chân ga, phóng xe rời đi.

Lương Khê cùng Triệu Ảnh Quân nhìn theo chiếc xe tải rất lâu, tận khi nó biến mất mới chịu quay lưng bỏ đi.

"Chúng ta bắt taxi về nhà." Lương Khê đứng ở vệ đường vẫy tay.

"Được, về nhà." Triệu Ảnh Quân khẽ đáp.

Về nhà… Nhà của chúng ta.

Chapter
1 Chương 1: Lương Khê
2 Chương 2: Tin nóng
3 Chương 3: Kết thúc
4 Chương 4: Trở về
5 Chương 5: Tạm biệt
6 Chương 6: Rời đi
7 Chương 7: Chuyển nhà
8 Chương 8: Làm chuyện xấu
9 Chương 9: Vô liêm sĩ
10 Chương 10: Hộp đêm
11 Chương 11: Chịu trách nhiệm
12 Chương 12: Sống chung
13 Chương 13: Triệu gia
14 Chương 14: Gặp lại
15 Chương 15: Cãi nhau
16 Chương 16: Chạm mặt
17 Chương 17: Ngắm biển
18 Chương 18: Xui xẻo
19 Chưởng 19: Tình người
20 Chương 20: Tin đồn
21 Chương 21: Trời sinh một đôi
22 Chương 22: Thẩm Đông Quân, chọn đi
23 Chương 23: Vạn sự khởi đầu nan
24 Chương 24: Là cậu ấy!
25 Chương 25: Trần Dư Huy
26 Chương 26: Hiểu lầm
27 Chương 27: Đau lòng
28 Chương 28: Giải bày tâm sự
29 Chương 29: Cứu kẻ thù một mạng
30 Chương 30: Hối hận
31 Chương 31: Anh đã làm gì tôi?
32 Chương 32: Nam thần xuất hiện
33 Chương 33: Quần chúng ăn dưa
34 Chương 34: Vị khách không mời
35 Chương 35: Xung đột trực tiếp
36 Chương 36: Dự án đầu tiên
37 Chương 37: Hôn lễ
38 Chương 38: Tiệc cưới
39 Chương 39: Chịu nhục
40 Chương 40: Khai máy
41 Chương 41: Bị chiếm phim trường
42 Chương 42: Tôi kinh tởm anh
43 Chương 43: Lương Khê có bệnh
44 Chương 44: Ngô Tinh Tinh
45 Chương 45: Tai nạn
46 Chương 46: Sự thật
47 Chương 47: Xác nhận quan hệ
48 Chương 48: Hơ khô thẻ tre
49 Chương 49: Phim lời nguyền (1)
50 Chương 50: Phim lời nguyền (2)
51 Chương 51: Phim lời nguyền (3)
52 Chương 52: Phim lời nguyền (4)
53 Chương 53: Phốt
54 Chương 54: Mặt trái (1)
55 Chương 55: Mặt trái (2)
56 Chương 56: Mặt trái (3)
57 Chương 57: Mặt trái (4)
58 Chương 58: Mặt trái (5)
59 Chương 59: Trại trẻ mồ côi
60 Chương 60: Anh thật sự có bệnh
61 Chương 61: Thuốc lãng quên
62 Chương 62: Đụng độ Thẩm Vũ Kỳ
63 Chương 63: Đánh nhau
64 Chương 64: Cao Tuấn nhập viện
65 Chương 65: Không những giỏi đánh máy, còn giỏi đánh nhau
66 Chương 66: Nhóc đầu đinh, anh từng quen em
67 Chương 67: Anh nên khám bệnh đi
68 Chương 68: Hạnh phúc trước bình minh
69 Chương 69: Miễn nhiễm với lãng mạn
70 Chương 70: Du lịch Vân Luân
71 Chương 71: Tắm tiên (H)
72 Chương 72: Mạnh mẽ xâm lấn (H+)
73 Chương 73: Gặp lại Thẩm Đông Quân
74 Chương 74: Anh chỉ yêu bản thân mình
75 Chương 75: Tống Y Na, cô điên sao?
76 Chương 76: Quá khứ (1)
77 Chương 77: Quá khứ (2)
78 Chương 78: Quá khứ (3)
79 Chương 79: Quá khứ (4)
80 Chương 80: Kết quả
81 Chương 81: Huỷ hợp đồng
82 Chương 82: Giám đốc Triệu Ảnh Quân
83 Chương 83: Quyết định của Ngô Tinh Tinh
84 Chương 84: Tống Y Na gặp ác mộng
85 Chương 85: Lương Khê chết rồi
86 Chương 86: Quyến rũ
87 Chương 87: Bí mật mười năm trước
88 Chương 88: Đêm giao thừa tịch mịch
89 Chương 89: Triệu Ảnh Quân, trở lại đi
90 Chương 90: Quay phim
91 Chương 91: Nội tâm Dư Kiết Ngạo
92 Chương 92: Mặt trái 2
93 Chương 93: Thẩm Đông Quân, tôi cả đời không tha thứ cho anh
94 Chương 94: Thành tựu
95 Chương 95: Kết cục
96 Chương 96: Kết thúc
Chapter

Updated 96 Episodes

1
Chương 1: Lương Khê
2
Chương 2: Tin nóng
3
Chương 3: Kết thúc
4
Chương 4: Trở về
5
Chương 5: Tạm biệt
6
Chương 6: Rời đi
7
Chương 7: Chuyển nhà
8
Chương 8: Làm chuyện xấu
9
Chương 9: Vô liêm sĩ
10
Chương 10: Hộp đêm
11
Chương 11: Chịu trách nhiệm
12
Chương 12: Sống chung
13
Chương 13: Triệu gia
14
Chương 14: Gặp lại
15
Chương 15: Cãi nhau
16
Chương 16: Chạm mặt
17
Chương 17: Ngắm biển
18
Chương 18: Xui xẻo
19
Chưởng 19: Tình người
20
Chương 20: Tin đồn
21
Chương 21: Trời sinh một đôi
22
Chương 22: Thẩm Đông Quân, chọn đi
23
Chương 23: Vạn sự khởi đầu nan
24
Chương 24: Là cậu ấy!
25
Chương 25: Trần Dư Huy
26
Chương 26: Hiểu lầm
27
Chương 27: Đau lòng
28
Chương 28: Giải bày tâm sự
29
Chương 29: Cứu kẻ thù một mạng
30
Chương 30: Hối hận
31
Chương 31: Anh đã làm gì tôi?
32
Chương 32: Nam thần xuất hiện
33
Chương 33: Quần chúng ăn dưa
34
Chương 34: Vị khách không mời
35
Chương 35: Xung đột trực tiếp
36
Chương 36: Dự án đầu tiên
37
Chương 37: Hôn lễ
38
Chương 38: Tiệc cưới
39
Chương 39: Chịu nhục
40
Chương 40: Khai máy
41
Chương 41: Bị chiếm phim trường
42
Chương 42: Tôi kinh tởm anh
43
Chương 43: Lương Khê có bệnh
44
Chương 44: Ngô Tinh Tinh
45
Chương 45: Tai nạn
46
Chương 46: Sự thật
47
Chương 47: Xác nhận quan hệ
48
Chương 48: Hơ khô thẻ tre
49
Chương 49: Phim lời nguyền (1)
50
Chương 50: Phim lời nguyền (2)
51
Chương 51: Phim lời nguyền (3)
52
Chương 52: Phim lời nguyền (4)
53
Chương 53: Phốt
54
Chương 54: Mặt trái (1)
55
Chương 55: Mặt trái (2)
56
Chương 56: Mặt trái (3)
57
Chương 57: Mặt trái (4)
58
Chương 58: Mặt trái (5)
59
Chương 59: Trại trẻ mồ côi
60
Chương 60: Anh thật sự có bệnh
61
Chương 61: Thuốc lãng quên
62
Chương 62: Đụng độ Thẩm Vũ Kỳ
63
Chương 63: Đánh nhau
64
Chương 64: Cao Tuấn nhập viện
65
Chương 65: Không những giỏi đánh máy, còn giỏi đánh nhau
66
Chương 66: Nhóc đầu đinh, anh từng quen em
67
Chương 67: Anh nên khám bệnh đi
68
Chương 68: Hạnh phúc trước bình minh
69
Chương 69: Miễn nhiễm với lãng mạn
70
Chương 70: Du lịch Vân Luân
71
Chương 71: Tắm tiên (H)
72
Chương 72: Mạnh mẽ xâm lấn (H+)
73
Chương 73: Gặp lại Thẩm Đông Quân
74
Chương 74: Anh chỉ yêu bản thân mình
75
Chương 75: Tống Y Na, cô điên sao?
76
Chương 76: Quá khứ (1)
77
Chương 77: Quá khứ (2)
78
Chương 78: Quá khứ (3)
79
Chương 79: Quá khứ (4)
80
Chương 80: Kết quả
81
Chương 81: Huỷ hợp đồng
82
Chương 82: Giám đốc Triệu Ảnh Quân
83
Chương 83: Quyết định của Ngô Tinh Tinh
84
Chương 84: Tống Y Na gặp ác mộng
85
Chương 85: Lương Khê chết rồi
86
Chương 86: Quyến rũ
87
Chương 87: Bí mật mười năm trước
88
Chương 88: Đêm giao thừa tịch mịch
89
Chương 89: Triệu Ảnh Quân, trở lại đi
90
Chương 90: Quay phim
91
Chương 91: Nội tâm Dư Kiết Ngạo
92
Chương 92: Mặt trái 2
93
Chương 93: Thẩm Đông Quân, tôi cả đời không tha thứ cho anh
94
Chương 94: Thành tựu
95
Chương 95: Kết cục
96
Chương 96: Kết thúc

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play