CHƯƠNG 3: ĐIỀU BẤT NGỜ + CHƯƠNG 4: VÌ CẬU LÀM Ở ĐÂY

CHƯƠNG 3: ĐIỀU BẤT NGỜ…

Trải qua một kỳ thực tập với vị trí nhân viên văn phòng bình thường, Hạ Vân dần thành thạo nhịp hoạt động của “Moon Group Holding” trụ sở Singapore (giải nghĩa: công ty của dì “Nguyệt”). Cô biết rõ khâu tuyển nhân sự phải gắt gao đến thế nào mới có thể chắt lọc ra nhiều nhân tố có tinh thần trách nhiệm cực cao lại còn tài giỏi đến vậy.

Hạ Vân mới đây còn là một cô nhân viên trẻ trung đáng yêu ngày ngày tận tâm với công việc mà hôm nay lại xuất hiện với trang phục vest đen quyền lực tại tiệc nhậm chức tân phó giám đốc?

Cô từ từ tiến đến bục phát biểu với hàng vạn con mắt ngỡ ngàng dõi theo. Dì Nguyệt đứng phía dưới còn thầm nghĩ nhân viên công ty mình phản ứng hơi lố nữa.

“Ông xã, liệu bọn họ có phản ứng hơi thái quá với con bé không?” - Dì Nguyệt hỏi bằng tiếng Anh, tất nhiên rồi, ở Singapore hầu như tất cả đều giao tiếp bằng loại ngôn ngữ này.

“Hạ Vân hồi còn thực tập lúc nào cũng giản dị cột tóc cao gọn gàng giờ lại chính thức nhập vai nữ phó giám đốc thì nếu anh không biết đầu đuôi còn ngạc nhiên nữa là.” - Dượng Journal Hampton nhỏ giọng phân tích với dì Nguyệt.

Đứng trước hàng vạn đôi mắt đang nhìn chăm chú vào mình, Hạ Vân cất giọng thanh lãnh:

“Chào tất cả mọi người - toàn thể nhân sự Moon Group Holding. Tôi tên đầy đủ là Phùng Hạ Vân, mọi người có thể gọi tôi là Keyly, sau 6 tháng thực tập, ngày hôm nay tôi chính thức được hội đồng quản trị và tổng giám đốc An Minh Nguyệt bổ nhiệm vào vị trí này. Hy vọng từ nay tôi có thể cùng mọi người kiến tạo nên một công ty phần mềm ngày càng lớn mạnh!”

Cô vừa dứt lời cả hội trường liền vang vọng tiếng vỗ tay ngưỡng mộ, náo nhiệt nhất chắc hẳn là bộ phận Hạ Vân từng thực tập.

Buổi nhậm chức vừa kết thúc xong Hạ Vân đã thấm mệt khi phải đi tới từng bàn chào hỏi đối tác từ nhiều công ty liên kết.

Cô vén làn tóc suôn mượt sang một bên, cười trừ khi ngẫm lại mình đã giữ nguyên kiểu tóc này gần 8 năm chỉ vì cậu ấy nói thích con gái tóc dài thẳng tự nhiên.

Cô lấy mặt dây chuyền ra nhìn một lúc, thở hắt một hơi rồi cũng cất vào lại. Cô không dám, thật sự không dám đối mặt với quá khứ kia, cũng không muốn buông bỏ. Cô chỉ cần mở mặt dây chuyền nay ra rồi ném xuống đại dương sâu thăm thẳm thì mảnh ký ức cuối cùng sẽ bị xóa bỏ vĩnh viễn mà phải không?

Đang chìm đắm trong luồng suy nghĩ ngột ngạt, chợt Hạ Vân nghe thấy tiếng bước chân về phía mình.

“Có vẻ con hừng thứ với việc tuyển dụng nhân sự, tháng sau chi nhánh Singapore này có một đợt tuyển dụng cho bộ phận lập trình. Con thấy sao?” - Người phụ nữ trung niên đặt tay lên bả vai cô ôn tồn hỏi.

“Tháng sau ạ? Nhưng con rất ít tiếp xúc với bộ phận này, chỉ sợ sẽ không đặt câu hỏi tốt…”

“Câu hỏi luôn được soạn sẵn mà, con cứ thoải mái thôi, con sẽ được bố trí cho vòng phỏng vấn cuối cùng, những con người ưu tú còn sót lại kiểu gì cũng sẽ đậu thôi, câu trả lời của họ sẽ được máy quay ghi lại, giám đốc bộ phận lập trình xem lần cuối là ổn. Con thấy thế nào, thừ không?”

Hạ Vân có chút đắn đo nhưng vì quá hứng thứ nên cũng đồng ý.

1 tháng sau.

“Alo? Tôi sẽ tới trong vòng 15 phút nữa trước khi vòng phỏng vấn cuối diễn ra. Rồi, được, thế nhé!”

Hạ Vân giữ nguyên phong cách cũ với bộ suit trắng, giày cao gót 5 phân cùng mái tóc suôn mượt đen óng thả tự nhiên. Cô từ tốn đeo chiếc vòng cổ lên rồi xoay người rời khỏi nhà.

Vừa bước vào công ty ai gặp cô cũng cúi đầu chào. Tất nhiên cô không phải loại tổng tài ôn dịch thường thấy, Hạ Vân luôn nở nụ cười niềm nở đáp lại họ khiến nhân viên nào cũng quý nữ phó giám đốc ngầu xỉu này.

Cô bước vào căn phòng phỏng vấn, chờ các thí sinh bước vào.

Từng người từng người một, ai ai cũng thuận lợi trả lời hoàn hảo câu hỏi của cô. Cô tự cảm thán về năng lực của bọn họ. Người thứ 17 cũng là người cuối cùng. Vừa bước vào cậu đã làm trái tim cô như hẫng mất một nhịp. Cô bàng hoàng nhận ra dáng vẽ này, khuôn mặt này…

Người con trai ngồi vào ghế, đối mặt với Hạ Vân cất giọng nói trầm ấm quen thuộc đã đi sâu vào tiềm thức cô. Cậu mỉm cười:

“Xin chào phó giám đốc, tôi tên đầy đủ Âu Minh Hào, quốc tịch Việt Nam. Hân hạnh được tham gia phỏng vấn!”.

______________________________________________

CHƯƠNG 4: “VÌ CẬU LÀM Ở ĐÂY.”

Toàn bộ chức năng từ bộ não Hạ Vân như bị trì trệ, hô hấp phần nào khó khăn hơn. Hàng vạn câu hỏi xuất hiện trong đầu cô. Cô thật sự rất muốn hét lên rằng tại sao cậu lại xuất hiện ở đây chứ?!

Trái ngược với cô, Minh Hào vẫn điềm tĩnh chắp tay lên bao ngồi ngay ngắn đợi câu hỏi. Nhận ra điều đó cô phần nào tự nhủ lấy lại tỉnh táo. Cậu đưa tay qua bên cạnh lấy tập hồ sơ đưa cho cô. Hạ Vân nhận lấy hồ sơ lật xem một lúc.

“Harvard sao?”, “Sao cậu ấy lại ứng tuyển qua tận Singapore?”,... Hàng vạn câu hỏi tương tự cứ hiện lên nhưng cô cố gắng đè nén nó xuống. Chắp tay nghiêm túc bắt đầu phỏng vấn cậu.

9 câu hỏi trôi qua nhanh chóng với sự trả lời mạch lạc từ Hào, cậu ta vẫn điềm đạm đến đáng sợ. Tại sao cậu ta không bất ngờ vì gặp mình chứ?

Câu hỏi số 10 và cũng là cuối cùng:

“Vì sao cậu lại chọn Moon Group Holding trụ sở Singapore để thực tập trong khi cậu hoàn toàn có nhiều lựa chọn tốt hơn? Công ty chúng tôi dù quy mô rất lớn nhưng so với các ông trùm lập trình khác có lẽ vẫn thua xa?”

Cậu trả lời lãnh đạm: “Vì cậu làm ở đây.”

Câu trả lời buông ra thật dứt khoát như đã chuẩn bị từ rất lâu. Chuyện gì đây?! Ngày hôm nay cô đã bị cậu xoay như chong chóng rồi, ý cậu ta là sao chứ?

“Cảm ơn, mời cậu ra về chờ nhận email.” - Lòng cô đã thật sự gợn sóng lớn rồi…

Minh Hào cẩn trọng đứng lên, cúi đầu chào Hạ Vân rồi đẩy cửa rời khỏi phòng. Thật sự không chỉ có người trong phòng khó thở đâu, cậu giờ đây không giữ nổi bình tĩnh nữa, mặt mũi đỏ lên như sốt 40 độ vậy. Không nhìn ngó ai, cậu xách cặp táp đi thẳng tới hướng cửa ra về.

“Thật sự là cậu, chắc chắn là cậu, Hạ Vân à…”

Rời khỏi phòng phỏng vấn, Hạ Vân trở về nhà riêng với vẻ mặt thất thần. Cởi chiếc áo vest vắt lên sào treo, cô thả mình xuống ghế sô pha, vắt tay lên trán che đi đôi mắt bối rối.

Cô phải làm sao bây giờ, đáng lẽ cô phải ghét bỏ rồi cậy quyền thế đá cậu đi ngay khi bước vào phòng chứ cớ sao lại có chút mừng thầm như vậy? 4 năm qua cô đi du học để trốn chạy là vô nghĩa sao?

Quá mệt mỏi, Hạ Vân ngủ thiếp đi từ lúc nào không hay. Cô thấy chính bản thân mình đang đứng trên cây cầu Helix nằm bên vịnh Marina Singapore. Đối diện Hạ Vân là cậu, Âu Minh Hào? Mình và cậu ta đến đây để làm gì vậy? Hả! Cô nhón chân lên làm gì?! Hình ảnh Minh Hào nâng khuôn mặt của cô lên, áp lên môi Hạ Vân một nụ hôn khiến cô đứng hình mất vài giây. Cặp đôi tách môi nhau ra, thấy chàng trai thì thầm câu nói

“Tớ yêu cậu.”

Hạ Vân choàng tỉnh dậy sau giấc mộng, trên vầng trán cao mồ hôi thấm đẫm, chảy xuống ướt một mảng cổ áo. Nở nụ cười tự giễu:

“Mày điên rồi Phùng Hạ Vân!”

Chapter
1 CHƯƠNG 1: THỜI NIÊN THIẾU MANG TÊN “NUỐI TIẾC” + CHƯƠNG 2: CHÚNG TA CỦA HIỆN TẠI
2 CHƯƠNG 3: ĐIỀU BẤT NGỜ + CHƯƠNG 4: VÌ CẬU LÀM Ở ĐÂY
3 CHƯƠNG 5: LỜI KHUYÊN TỪ NGƯỜI BẠN THÂN NHẤT + CHƯƠNG 6: QUY TẮC KEYLY
4 CHƯƠNG 7: QUAN TÂM MÌNH? + CHƯƠNG 8: ĂN SÁNG CÙNG CẬU
5 CHƯƠNG 9: CUỘC THI LẬP TRÌNH + CHƯƠNG 10: TỚ ĐƯA CẬU VỀ
6 CHƯƠNG 11+12: TIỆC LIÊN HOAN/ NHỜ SAY MÀ ĐƯỢC NGỦ CHUNG THÌ CŨNG XỨNG ĐÁNG
7 CHƯƠNG 13: KẾT QUẢ CUỘC THI LẬP TRÌNH CHƯƠNG 14: PHẦN MỀM MỚI BỊ ĐÁNH CẮP
8 CHƯƠNG 15: ĐÃ XẢY RA CHUYỆN GÌ? CHƯƠNG 16: THƯ KÝ RIÊNG
9 CHƯƠNG 17: "VUI LẮM HAY GÌ?" CHƯƠNG 18: BỐI RỐI
10 CHƯƠNG 19: HATEX CENTRAL CHƯƠNG 20: DẠ TIỆC (1)
11 CHƯƠNG 21: DẠ TIỆC (2)
12 CHƯƠNG 22: HỒI TƯỞNG (CHAP ĐẶC BIỆT)
13 CHƯƠNG 23: DẠ TIỆC (3)
14 CHƯƠNG 24: CHỈ LÀ VÌ KHÔNG TỈNH TÁO
15 CHƯƠNG 25: ÂM MƯU XÂM NHẬP CỦA HATEX CENTRAL
16 CHƯƠNG 26: CÙNG ĐI XEM CÁC THIẾT BỊ MỚI
17 CHƯƠNG 27: CÚP ĐIỆN
18 CHƯƠNG 28: NÓI CHUYỆN MỘT CÁCH THẬT LÒNG
19 CHƯƠNG 29: LÝ DO CỦA JAY WANG
20 CHƯƠNG 30: HỒNG NHIÊN
21 CHƯƠNG 31: BIẾN CỐ
22 CHƯƠNG 32: KHÔNG ĐƯỢC ĐỤNG ĐẾN CÔ ẤY
23 CHƯƠNG 33: NGỌN LỬA
24 CHƯƠNG 34: NGHIÊM TRỌNG HƠN CẢ TƯỞNG TƯỢNG
25 CHƯƠNG 35: KHOẢNG THỜI GIAN VẮNG CẬU
26 CHƯƠNG 36: MẤT TRÍ NHỚ TẠM THỜI
27 CHƯƠNG 37: "ANH VẪN THẾ NHỈ?"
28 CHƯƠNG 38: TÔI VẪN CÒN YÊU EM
29 CHƯƠNG 39: PHẢI LÀM SAO ĐÂY?...
30 CHƯƠNG 40: MƯA THÁNG 5
31 CHƯƠNG 41: CẨM TÚ CẦU VÀ CẬU
32 CHƯƠNG 42: TỪ VIỆT NAM ĐẾN SINGAPORE
33 CHƯƠNG 43: CHO PHÉP
34 CHƯƠNG 44: CON CHÀO HAI BÁC
35 CHƯƠNG 45: TỐT NHẤT LÀ
36 CHƯƠNG 46: BÀ NỘI MINH HÀO
37 CHƯƠNG 47: CẬU "LỚN" RỒI NHỈ...
38 CHƯƠNG 48: QUAY VỀ SINGAPORE
39 CHƯƠNG 49: NHỮNG CHUYỆN VỪA QUA
40 CHƯƠNG 50: MELBOURNE - ÚC
41 CHƯƠNG 51: GIƯỜNG ĐÔI CHUNG PHÒNG?!
42 CHƯƠNG 52: ITUs
43 CHƯƠNG 53: CẢM ƠN CẬU, HỒNG NHIÊN
44 CHƯƠNG 54: PHÙNG HẠ VÂN, CẢM ƠN VÌ TẤT CẢ
45 CHƯƠNG 55: TƯƠNG LAI?
46 CHƯƠNG 56: MỘT ĐÊM KHÓ XỬ
47 CHƯƠNG 57: KHÓ NGỦ
48 CHƯƠNG 58: ĐIỀU ĐỘNG KHẨN
49 CHƯƠNG 59: HÃY THẬT VUI VẺ NHỮNG NGÀY NÀY
50 CHƯƠNG 60: TỚ ĐI NHÉ
51 CHƯƠNG 61: SAS INSTITUTE
52 CHƯƠNG 62: XA NHƯNG RẤT GẦN
53 CHƯƠNG 63: CHÚNG TA SẼ LÀM ĐƯỢC
54 CHƯƠNG 64: ĐÃ XẢY RA CHUYỆN GÌ?!
55 CHƯƠNG 65: MÁU
56 CHƯƠNG 66: NGHI PHẠM
57 CHƯƠNG 67: ĐỘI BẢO VỆ
58 CHƯƠNG 68: ANH HỌ MINH HÀO
59 CHƯƠNG 69: TẠI SAO CHÚNG TA GẶP LẠI NHAU Ở NƠI NÀY?
60 CHƯƠNG 70: KHÔNG TÌM ĐƯỢC BẤT CỨ THÔNG TIN NÀO
61 CHƯƠNG 71: THÌ RA CẬU ĐÃ CỐ GẮNG ĐẾN VẬY
62 CHƯƠNG 72: PHỨC TẠP
63 CHƯƠNG 73: TÌM KIẾM NHÀ SÁNG LẬP TOR
64 CHƯƠNG 74: MỘT NGÀY TRƯỚC PHIÊN TÒA ĐẦU (1)
65 CHƯƠNG 75: MỘT NGÀY TRƯỚC PHIÊN TÒA ĐẦU (2)
66 CHƯƠNG 76: PHIÊN TÒA ĐẦU TIÊN
67 CHƯƠNG 77: ĐI VÀO NGÕ CỤT
68 CHƯƠNG 78: TỚ ĐÃ YÊU MỌI ĐIỀU THUỘC VỀ CẬU
69 CHƯƠNG 79: ĐỊA CHỈ THẬT SỰ
70 CHƯƠNG 80: THÂM NHẬP VÀO NỘI VỤ
71 CHƯƠNG 81: SAO CHÉP DỮ LIỆU TỪ CAMERA
72 CHƯƠNG 82: TRUY TÌM SỰ THẬT
73 CHƯƠNG 83: VÉN MÀN SỰ THẬT (1)
74 CHƯƠNG 84: VÉN MÀN SỰ THẬT (2)
75 CHƯƠNG 85: VÉN MÀN SỰ THẬT (3)
76 CHƯƠNG 86: VÉN MÀN SỰ THẬT (4)
77 CHƯƠNG 87: VÉN MÀN SỰ THẬT (5)
78 CHƯƠNG 88: VÉN MÀN SỰ THẬT (6)
79 CHƯƠNG 89: NỖI TUYỆT VỌNG CỦA ÂU MINH HÀO
80 CHƯƠNG 90: VÒNG TAY CỦA BÀ
81 CHƯƠNG 91: VÒNG TAY ĐỊNH ĐOẠT SỰ THẬT
82 CHƯƠNG 92: PHIÊN TÒA CUỐI CÙNG (1)
83 CHƯƠNG 93: PHIÊN TÒA CUỐI CÙNG (2)
84 CHƯƠNG 94: PHIÊN TÒA CUỐI CÙNG (3)
85 CHƯƠNG 95: NGƯỜI Ở NGƯỜI ĐI
86 CHƯƠNG 96: ĐỪNG BỎ TỚ LẠI MỘT MÌNH…
87 CHƯƠNG 97: CẬU ẤY LẠI BIẾN MẤT RỒI
88 CHƯƠNG 98: ĐIỀU TRỊ TÂM LÝ (1)
89 CHƯƠNG 99: ĐIỀU TRỊ TÂM LÝ (2)
90 CHƯƠNG 100: BỮA ĂN TỐI
91 CHƯƠNG 101: PHẢI SỐNG THẬT TỐT ĐỂ CHỜ ĐỢI
92 CHƯƠNG 102: CON HÃY SỐNG TỐT ĐỂ ĐỢI CHỜ
93 CHƯƠNG 103: TIẾP TỤC PHÁT TRIỂN
94 CHƯƠNG 104: HƠN 3 NĂM RỒI SAO?
95 CHƯƠNG 105: LẠI LÀ MỘT CHUYẾN CÔNG TÁC MỚI
96 CHƯƠNG 106: MÙA XUÂN ẤM ÁP NHẤT
97 CHƯƠNG 107: TÌM ĐƯỢC CẬU RỒI
98 CHƯƠNG 108: HÃY KỂ CHO TỚ VỀ NHỮNG NĂM THÁNG QUA
99 CHƯƠNG 109: HƠI MEN
100 CHƯƠNG 110: TẠM BIỆT NEW YORK (1)
101 CHƯƠNG 111: TẠM BIỆT NEW YORK (2)
102 CHƯƠNG 112: THAY ĐỔI CÁCH XƯNG HÔ
103 CHƯƠNG 113: MARINA BAY SANDS
104 CHƯƠNG 114: BỮA TIỆC ÁNH SÁNG NƯỚC
105 CHƯƠNG 115: HỒ BƠI VÔ CỰC
106 CHƯƠNG 116: MÁY SẤY BỊ HỎNG
107 CHƯƠNG 117: ĐÃ ĐỦ GIỐNG NHƯ TRUYỆN EM ĐỌC CHƯA? (H+)
108 CHƯƠNG 118: MỘT CHUYẾN CÔNG TÁC TẠI VIỆT NAM
109 CHƯƠNG 119: THẾ GIỚI CỦA ANH LUÔN LÀ EM
110 CHƯƠNG 120: HỘI NGỘ CÙNG NHÓM BẠN
111 CHƯƠNG 121: ĐOẠN KẾT ĐẸP CHO HÀNH TRÌNH MỚI (END)
Chapter

Updated 111 Episodes

1
CHƯƠNG 1: THỜI NIÊN THIẾU MANG TÊN “NUỐI TIẾC” + CHƯƠNG 2: CHÚNG TA CỦA HIỆN TẠI
2
CHƯƠNG 3: ĐIỀU BẤT NGỜ + CHƯƠNG 4: VÌ CẬU LÀM Ở ĐÂY
3
CHƯƠNG 5: LỜI KHUYÊN TỪ NGƯỜI BẠN THÂN NHẤT + CHƯƠNG 6: QUY TẮC KEYLY
4
CHƯƠNG 7: QUAN TÂM MÌNH? + CHƯƠNG 8: ĂN SÁNG CÙNG CẬU
5
CHƯƠNG 9: CUỘC THI LẬP TRÌNH + CHƯƠNG 10: TỚ ĐƯA CẬU VỀ
6
CHƯƠNG 11+12: TIỆC LIÊN HOAN/ NHỜ SAY MÀ ĐƯỢC NGỦ CHUNG THÌ CŨNG XỨNG ĐÁNG
7
CHƯƠNG 13: KẾT QUẢ CUỘC THI LẬP TRÌNH CHƯƠNG 14: PHẦN MỀM MỚI BỊ ĐÁNH CẮP
8
CHƯƠNG 15: ĐÃ XẢY RA CHUYỆN GÌ? CHƯƠNG 16: THƯ KÝ RIÊNG
9
CHƯƠNG 17: "VUI LẮM HAY GÌ?" CHƯƠNG 18: BỐI RỐI
10
CHƯƠNG 19: HATEX CENTRAL CHƯƠNG 20: DẠ TIỆC (1)
11
CHƯƠNG 21: DẠ TIỆC (2)
12
CHƯƠNG 22: HỒI TƯỞNG (CHAP ĐẶC BIỆT)
13
CHƯƠNG 23: DẠ TIỆC (3)
14
CHƯƠNG 24: CHỈ LÀ VÌ KHÔNG TỈNH TÁO
15
CHƯƠNG 25: ÂM MƯU XÂM NHẬP CỦA HATEX CENTRAL
16
CHƯƠNG 26: CÙNG ĐI XEM CÁC THIẾT BỊ MỚI
17
CHƯƠNG 27: CÚP ĐIỆN
18
CHƯƠNG 28: NÓI CHUYỆN MỘT CÁCH THẬT LÒNG
19
CHƯƠNG 29: LÝ DO CỦA JAY WANG
20
CHƯƠNG 30: HỒNG NHIÊN
21
CHƯƠNG 31: BIẾN CỐ
22
CHƯƠNG 32: KHÔNG ĐƯỢC ĐỤNG ĐẾN CÔ ẤY
23
CHƯƠNG 33: NGỌN LỬA
24
CHƯƠNG 34: NGHIÊM TRỌNG HƠN CẢ TƯỞNG TƯỢNG
25
CHƯƠNG 35: KHOẢNG THỜI GIAN VẮNG CẬU
26
CHƯƠNG 36: MẤT TRÍ NHỚ TẠM THỜI
27
CHƯƠNG 37: "ANH VẪN THẾ NHỈ?"
28
CHƯƠNG 38: TÔI VẪN CÒN YÊU EM
29
CHƯƠNG 39: PHẢI LÀM SAO ĐÂY?...
30
CHƯƠNG 40: MƯA THÁNG 5
31
CHƯƠNG 41: CẨM TÚ CẦU VÀ CẬU
32
CHƯƠNG 42: TỪ VIỆT NAM ĐẾN SINGAPORE
33
CHƯƠNG 43: CHO PHÉP
34
CHƯƠNG 44: CON CHÀO HAI BÁC
35
CHƯƠNG 45: TỐT NHẤT LÀ
36
CHƯƠNG 46: BÀ NỘI MINH HÀO
37
CHƯƠNG 47: CẬU "LỚN" RỒI NHỈ...
38
CHƯƠNG 48: QUAY VỀ SINGAPORE
39
CHƯƠNG 49: NHỮNG CHUYỆN VỪA QUA
40
CHƯƠNG 50: MELBOURNE - ÚC
41
CHƯƠNG 51: GIƯỜNG ĐÔI CHUNG PHÒNG?!
42
CHƯƠNG 52: ITUs
43
CHƯƠNG 53: CẢM ƠN CẬU, HỒNG NHIÊN
44
CHƯƠNG 54: PHÙNG HẠ VÂN, CẢM ƠN VÌ TẤT CẢ
45
CHƯƠNG 55: TƯƠNG LAI?
46
CHƯƠNG 56: MỘT ĐÊM KHÓ XỬ
47
CHƯƠNG 57: KHÓ NGỦ
48
CHƯƠNG 58: ĐIỀU ĐỘNG KHẨN
49
CHƯƠNG 59: HÃY THẬT VUI VẺ NHỮNG NGÀY NÀY
50
CHƯƠNG 60: TỚ ĐI NHÉ
51
CHƯƠNG 61: SAS INSTITUTE
52
CHƯƠNG 62: XA NHƯNG RẤT GẦN
53
CHƯƠNG 63: CHÚNG TA SẼ LÀM ĐƯỢC
54
CHƯƠNG 64: ĐÃ XẢY RA CHUYỆN GÌ?!
55
CHƯƠNG 65: MÁU
56
CHƯƠNG 66: NGHI PHẠM
57
CHƯƠNG 67: ĐỘI BẢO VỆ
58
CHƯƠNG 68: ANH HỌ MINH HÀO
59
CHƯƠNG 69: TẠI SAO CHÚNG TA GẶP LẠI NHAU Ở NƠI NÀY?
60
CHƯƠNG 70: KHÔNG TÌM ĐƯỢC BẤT CỨ THÔNG TIN NÀO
61
CHƯƠNG 71: THÌ RA CẬU ĐÃ CỐ GẮNG ĐẾN VẬY
62
CHƯƠNG 72: PHỨC TẠP
63
CHƯƠNG 73: TÌM KIẾM NHÀ SÁNG LẬP TOR
64
CHƯƠNG 74: MỘT NGÀY TRƯỚC PHIÊN TÒA ĐẦU (1)
65
CHƯƠNG 75: MỘT NGÀY TRƯỚC PHIÊN TÒA ĐẦU (2)
66
CHƯƠNG 76: PHIÊN TÒA ĐẦU TIÊN
67
CHƯƠNG 77: ĐI VÀO NGÕ CỤT
68
CHƯƠNG 78: TỚ ĐÃ YÊU MỌI ĐIỀU THUỘC VỀ CẬU
69
CHƯƠNG 79: ĐỊA CHỈ THẬT SỰ
70
CHƯƠNG 80: THÂM NHẬP VÀO NỘI VỤ
71
CHƯƠNG 81: SAO CHÉP DỮ LIỆU TỪ CAMERA
72
CHƯƠNG 82: TRUY TÌM SỰ THẬT
73
CHƯƠNG 83: VÉN MÀN SỰ THẬT (1)
74
CHƯƠNG 84: VÉN MÀN SỰ THẬT (2)
75
CHƯƠNG 85: VÉN MÀN SỰ THẬT (3)
76
CHƯƠNG 86: VÉN MÀN SỰ THẬT (4)
77
CHƯƠNG 87: VÉN MÀN SỰ THẬT (5)
78
CHƯƠNG 88: VÉN MÀN SỰ THẬT (6)
79
CHƯƠNG 89: NỖI TUYỆT VỌNG CỦA ÂU MINH HÀO
80
CHƯƠNG 90: VÒNG TAY CỦA BÀ
81
CHƯƠNG 91: VÒNG TAY ĐỊNH ĐOẠT SỰ THẬT
82
CHƯƠNG 92: PHIÊN TÒA CUỐI CÙNG (1)
83
CHƯƠNG 93: PHIÊN TÒA CUỐI CÙNG (2)
84
CHƯƠNG 94: PHIÊN TÒA CUỐI CÙNG (3)
85
CHƯƠNG 95: NGƯỜI Ở NGƯỜI ĐI
86
CHƯƠNG 96: ĐỪNG BỎ TỚ LẠI MỘT MÌNH…
87
CHƯƠNG 97: CẬU ẤY LẠI BIẾN MẤT RỒI
88
CHƯƠNG 98: ĐIỀU TRỊ TÂM LÝ (1)
89
CHƯƠNG 99: ĐIỀU TRỊ TÂM LÝ (2)
90
CHƯƠNG 100: BỮA ĂN TỐI
91
CHƯƠNG 101: PHẢI SỐNG THẬT TỐT ĐỂ CHỜ ĐỢI
92
CHƯƠNG 102: CON HÃY SỐNG TỐT ĐỂ ĐỢI CHỜ
93
CHƯƠNG 103: TIẾP TỤC PHÁT TRIỂN
94
CHƯƠNG 104: HƠN 3 NĂM RỒI SAO?
95
CHƯƠNG 105: LẠI LÀ MỘT CHUYẾN CÔNG TÁC MỚI
96
CHƯƠNG 106: MÙA XUÂN ẤM ÁP NHẤT
97
CHƯƠNG 107: TÌM ĐƯỢC CẬU RỒI
98
CHƯƠNG 108: HÃY KỂ CHO TỚ VỀ NHỮNG NĂM THÁNG QUA
99
CHƯƠNG 109: HƠI MEN
100
CHƯƠNG 110: TẠM BIỆT NEW YORK (1)
101
CHƯƠNG 111: TẠM BIỆT NEW YORK (2)
102
CHƯƠNG 112: THAY ĐỔI CÁCH XƯNG HÔ
103
CHƯƠNG 113: MARINA BAY SANDS
104
CHƯƠNG 114: BỮA TIỆC ÁNH SÁNG NƯỚC
105
CHƯƠNG 115: HỒ BƠI VÔ CỰC
106
CHƯƠNG 116: MÁY SẤY BỊ HỎNG
107
CHƯƠNG 117: ĐÃ ĐỦ GIỐNG NHƯ TRUYỆN EM ĐỌC CHƯA? (H+)
108
CHƯƠNG 118: MỘT CHUYẾN CÔNG TÁC TẠI VIỆT NAM
109
CHƯƠNG 119: THẾ GIỚI CỦA ANH LUÔN LÀ EM
110
CHƯƠNG 120: HỘI NGỘ CÙNG NHÓM BẠN
111
CHƯƠNG 121: ĐOẠN KẾT ĐẸP CHO HÀNH TRÌNH MỚI (END)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play