CHƯƠNG 7: QUAN TÂM MÌNH? + CHƯƠNG 8: ĂN SÁNG CÙNG CẬU

CHƯƠNG 7: “QUAN TÂM MÌNH?”

Minh Hào cặm cụi làm quen với các công cụ bổ trợ trên bàn làm việc của riêng mình, cậu chăm chú hoàn thành công việc thật nhanh chóng.

3 tiếng đồng hồ thấm thoát trôi qua, thoát đã đến giờ ăn trưa. Mọi người vươn vai, khởi động lại chân tay chứ không chắc sẽ thoát vị đĩa đệm mất…

Một anh trong phòng hô lên: “Xuống căn tin ăn trưa, ai đi không?”

“CÓ!”

Mọi người đồng thanh nói, riêng Hào quay sang hỏi khẽ tiền bối bàn bên:

“Phó giám đốc thường không ăn trưa hả anh, em thấy cô ấy chưa rời khỏi phòng lúc nào?”

Tiền bối lắc đầu: “Em ấy thậm chí còn bỏ bữa sáng nữa, bữa trưa thì hình như thư ký riêng lát nữa đem vào. Lần đầu anh thấy có người làm việc sống chết như thế, haizzz. Mà cũng nhờ vậy công ty mới lớn mạnh, tổng giám đốc Nguyệt cũng không can thiệp được. Nếu cậu muốn nói chuyện làm quen với cô ấy thì đúng 12h trưa cứ vào phòng thư ký xin đem đồ ăn cho Keyly, mấy thực tập sinh trước cũng làm thế, chỉ cần không trong giờ làm việc thì em ấy cởi mở với mọi người lắm.”

Cậu cũng gật đầu cảm ơn anh tiền bối. Cậu quyết định sẽ chờ tới 12h trưa rồi vào xin thư ký đem đồ ăn cho Hạ Vân. Cậu tự biết thế nào cũng bị Hạ Vân ngó lơ thôi, nhưng không sao cả, chỉ cần được nhìn thấy cô ấy là được.

Một lúc sau nhìn vào đồng hồ treo tường, đã đúng 12 giờ. Cậu tiến thẳng đến phòng thư ký, mở cửa bước vào thấy cô thư ký trạc tuổi mình, cậu mở lời:

“Xin hỏi tôi có thể thay cô đem bữa trưa vào cho phó giám đốc được không?”

Nữ thư ký tươi cười đáp: “À, anh là thực tập sinh mới nhỉ, được được, cũng có nhiều người làm vậy rồi. Đây đây, thực đơn là salad tôm mayonnaise cùng cà phê đen. Phiền anh nhé!” - Nói xong cô đặt khay đồ ăn xuống bàn rồi rời đi.

Hào lẩm bẩm “Đã làm việc vất vả thế còn ăn ít…”

Đứng trước cửa căn phòng có tấm biển “PHÓ GIÁM ĐỐC” khiến cậu có đôi chút run, không phải vì quyền thế của phó giám đốc mà run vì cô gái ngồi trong đó. Minh Hào tự hỏi cô sẽ phản ứng thế nào đây? Khi xưa suốt 3 năm học cấp ba cô đã luôn né tránh cậu…

Cậu dứt khoát mở cửa bước vào. Đập vào mắt đầu tiên là hình ảnh thiếu nữ đưa hai cánh tay lên cao buộc tóc lại, vẫn là hình ảnh đó, Hạ Vân thuần khiết vẫn ở đó, hình bóng người con gái cậu quyết tâm theo đuổi vẫn thế.

Giờ phút này, trước mắt Minh Hào không còn là phó giám đốc Keyly mà là Phùng Hạ Vân của năm 17 tuổi.

Hạ Vân thấy trong phòng là cậu mà không phải là thư ký riêng làm cô có chút bất ngờ, nhưng việc kiểm soát cảm xúc trên mặt vẫn là điều cô làm tốt nhất kể từ lúc thương cậu.

“Không gõ cửa?” - Ngước mặt nói một câu rồi lại cúi xuống đọc sách.

“Xin lỗi” - Dứt câu Hào ra khỏi phòng, đóng cửa, gõ hai cái rồi bước lại vào phòng. “Đến giờ ăn trưa rồi thưa phó giám đốc.”

Nhìn thấy hành động ngốc nghếch của cậu cô khá bất ngờ, trước kia Minh Hào mà cô biết luôn là kiểu người lạnh lùng ít nói, có nói đi nữa cũng nhạt nhẽo vô cùng. Cậu thậm chí còn không có nổi một người bạn thân, không phải vì cậu khó gần, mà là vì ai tiếp xúc với cậu đều tự động cảm thấy nhàm chán rồi rời đi.

Người duy nhất tình nguyện kè kè theo cậu mỗi ngày lúc đó chỉ có Hạ Vân. Không giống với những người xung quanh, chỉ cần cậu tốt bụng với mọi người thì đến cả sự nhạt nhẽo của cậu cô cũng sẽ yêu.

Cô vờ không để ý, buông một câu hờ hững: “Cảm ơn, để đó đi.”

Không nghe đối phương đáp lại, cũng không nghe tiếng đóng cửa phòng, cô tò mò ngẩng mặt lên thì bắt gặp ánh mắt Minh Hào đang nhìn chằm chằm vào mình

Cậu nói: “Cậu biết uống cà phê đen từ khi nào? Không phải cậu chỉ uống được bạc xỉu thôi sao?”

Cô hơi giật mình, vẫn nhớ hồi mới thích Hào cô vẫn hay trò chuyện lung tung về sở thích hay những chuyện xung quanh cô.

Hạ Vân vẫn nhớ cô từng kể “Tớ không hiểu nổi sao mọi người có thể uống được cà phê đen nữa, riêng tớ chỉ thích cà phê pha chung với thật nhiều sữa thôi.”.

Cô bất ngờ vì đó vốn chỉ là câu nói vu vơ sao cậu vẫn nhớ chứ?

“Đã tập từ lâu, không cần cậu quan tâm. Nếu đã xong cậu có thể rời đi.”

Trước khi đi cậu buông một câu: “Đừng uống cà phê chỉ để thức khuya, giữ gìn sức khỏe cho bản thân một chút.”

Minh Hào bước ra khỏi phòng, chừa lại một bầu không khí bối rối cho cô.

“Quan tâm mình?”

______________________________________________

CHƯƠNG 8: ĂN SÁNG CÙNG CẬU

Theo lời nhân viên trong công ty kể, Hạ Vân luôn đi làm từ rất sớm. Với bản tính tỉ mỉ vốn có, cô sẽ đến trước giờ làm khoảng 1 tiếng, kiểm tra sổ sách, chăm chút cho mấy lọ hoa để bàn, học thêm vài loại chức năng mới ra mắt,...

Cũng vì thói quen này mà cô thường bỏ bữa sáng, đã vài lần họ nghe lén được tổng giám đốc la rầy Hạ Vân về chuyện này nhưng cô có vẻ khá cố chấp…

Đêm qua Minh Hào lại mơ thấy ác mộng, cô tránh né cậu ngay cả trong giấc mơ, hình ảnh cô gạt hàng nước mắt giật phăng tay cậu khỏi tay mình đôi khi lại xuất hiện khiến cậu không thể ngủ ngon.

Nhìn qua đồng hồ chỉ mới 4 giờ 30 phút sáng, cảm thấy ngủ lại cũng khó, Hào bước xuống bếp làm luôn bữa sáng cho mình. Chợt lại nhớ đến Hạ Vân hay bỏ bữa sáng, cậu nhanh trí quyết tâm phải thay đổi thói quen không lành mạnh kia của cô!

Bữa sáng với sandwich kẹp thịt trứng rau củ đã hoàn thành. Cậu thay quần áo, chải chuốt tươm tất định đi làm sớm một hôm thì một luồng suy nghĩ bất chợt ùa đến. Hạ Vân cũng thích trà chanh…

Cậu lại quanh vào bếp, pha hai ly trà chanh đường phèn nóng rồi đóng hộp mang đi. Tự nghĩ hôm nay sẽ là một ngày tuyệt đẹp!

Đến công ty đồng hồ vừa kịp điểm 6 giờ. Không gian bên trong hiện tại vắng vẻ vô cùng, có lẽ mọi người không có thói quen đến công ty trước giờ hành chính quá sớm.

Tiến đến thang máy bấm thẳng lên tầng 7, văn phòng lập trình còn chưa có nổi một bóng người. Từ căn phòng của Hạ Vân vang vọng tiếng nhạc du dương.

“Vẫn là nhạc phim Hàn Quốc sao? Cậu vẫn không thay đổi gì cả.” - Minh Hào thầm nghĩ.

Cậu tiến tới trước cửa phòng gõ hai tiếng. Cô nghe thấy tiếng gõ cửa, nghĩ là thư ký riêng đi làm sớm, vui vẻ liền đáp:

“Vào đi.”

Người bước vào không phải thư ký của cô mà là một người làm cô đau đầu suốt 8 năm sao? Chuyện gì đây? Cậu ta đi sớm như vậy để làm gì? Tâm trạng cô vẫn như khi đó, rối như một mớ bòng bong, mãi không thoát ra được.

“Có việc?” - Cô lại vờ lạnh lùng hỏi.

Không thấy cậu đáp lời, chỉ thấy Hào lại gần bàn cô, đặt lên một hộp bánh sandwich cùng ly nước gì đó. Cô khó hiểu

“Đây là gì?”

“Đồ ăn sáng cho cậu” - Cậu thản nhiên đáp.

“Lý do? Đang ở công ty, tôi yêu cầu cậu xưng hô có chừng mực.” - Cô hơi chau mày.

“Vẫn chưa tới giờ làm.”

“...”

“Đừng bỏ bữa sáng nữa, sẽ bị đau dạ dày.” - Hào nhìn cô với ánh mắt ôn nhu.

“Cảm ơn, nếu đã nói xong cậu có thể rời đi. Còn nữa, buổi sáng tôi không uống cà phê đá” - Hạ Vân chỉ đoán ly nước bên cạnh là cà phê đá vì căn tin của công ty chỉ bán mỗi loại đồ uống này nguyên ngày…

Minh Hào cười khổ: “Trà chanh nóng, có thể uống?”

Cô hơi ngạc nhiên nhưng cũng không lấy làm lạ, khi còn theo đuổi cậu ngày nào mà Hạ Vân chẳng mang đến lớp cho cậu một ly trà chanh lạnh? Ngẫm lại mới thấy mình thật mê muội…

“Cảm ơn. Đã xong?”

“Tớ ăn sáng cùng cậu được không?” - Cậu lôi từ túi một phần ăn giống cô.

Nét mặt Hạ Vân vẫn không nhạt không mặn đáp lại: “Tùy, đừng làm phiền tôi.” - Nhưng thật sự lòng cô đã dậy sóng.

Cậu mặt dày ngồi đối diện cô vừa thưởng thức bữa sáng do chính tay mình làm vừa chăm chú nhìn Hạ Vân. Nước da trắng mịn, đường sống mũi cao thanh mảnh kèm theo vài sợi tóc mai vô tình rơi xuống gò má hồng hào của cô.

Hạ Vân mà cậu biết vẫn như thế, chỉ khác là giờ đây cô không còn kè kè theo cậu như xưa nữa.

Cảm thấy ánh mắt người đối diện cứ dán chặt vào mình cô hơi khó chịu ngước lên, cô hắng giọng:

“Đã xong?”

Thấy cô chỉ uống mỗi trà chanh, Minh Hào nhẹ giọng:

“Bánh tớ tự làm, không có độc.”

“...”

Chapter
1 CHƯƠNG 1: THỜI NIÊN THIẾU MANG TÊN “NUỐI TIẾC” + CHƯƠNG 2: CHÚNG TA CỦA HIỆN TẠI
2 CHƯƠNG 3: ĐIỀU BẤT NGỜ + CHƯƠNG 4: VÌ CẬU LÀM Ở ĐÂY
3 CHƯƠNG 5: LỜI KHUYÊN TỪ NGƯỜI BẠN THÂN NHẤT + CHƯƠNG 6: QUY TẮC KEYLY
4 CHƯƠNG 7: QUAN TÂM MÌNH? + CHƯƠNG 8: ĂN SÁNG CÙNG CẬU
5 CHƯƠNG 9: CUỘC THI LẬP TRÌNH + CHƯƠNG 10: TỚ ĐƯA CẬU VỀ
6 CHƯƠNG 11+12: TIỆC LIÊN HOAN/ NHỜ SAY MÀ ĐƯỢC NGỦ CHUNG THÌ CŨNG XỨNG ĐÁNG
7 CHƯƠNG 13: KẾT QUẢ CUỘC THI LẬP TRÌNH CHƯƠNG 14: PHẦN MỀM MỚI BỊ ĐÁNH CẮP
8 CHƯƠNG 15: ĐÃ XẢY RA CHUYỆN GÌ? CHƯƠNG 16: THƯ KÝ RIÊNG
9 CHƯƠNG 17: "VUI LẮM HAY GÌ?" CHƯƠNG 18: BỐI RỐI
10 CHƯƠNG 19: HATEX CENTRAL CHƯƠNG 20: DẠ TIỆC (1)
11 CHƯƠNG 21: DẠ TIỆC (2)
12 CHƯƠNG 22: HỒI TƯỞNG (CHAP ĐẶC BIỆT)
13 CHƯƠNG 23: DẠ TIỆC (3)
14 CHƯƠNG 24: CHỈ LÀ VÌ KHÔNG TỈNH TÁO
15 CHƯƠNG 25: ÂM MƯU XÂM NHẬP CỦA HATEX CENTRAL
16 CHƯƠNG 26: CÙNG ĐI XEM CÁC THIẾT BỊ MỚI
17 CHƯƠNG 27: CÚP ĐIỆN
18 CHƯƠNG 28: NÓI CHUYỆN MỘT CÁCH THẬT LÒNG
19 CHƯƠNG 29: LÝ DO CỦA JAY WANG
20 CHƯƠNG 30: HỒNG NHIÊN
21 CHƯƠNG 31: BIẾN CỐ
22 CHƯƠNG 32: KHÔNG ĐƯỢC ĐỤNG ĐẾN CÔ ẤY
23 CHƯƠNG 33: NGỌN LỬA
24 CHƯƠNG 34: NGHIÊM TRỌNG HƠN CẢ TƯỞNG TƯỢNG
25 CHƯƠNG 35: KHOẢNG THỜI GIAN VẮNG CẬU
26 CHƯƠNG 36: MẤT TRÍ NHỚ TẠM THỜI
27 CHƯƠNG 37: "ANH VẪN THẾ NHỈ?"
28 CHƯƠNG 38: TÔI VẪN CÒN YÊU EM
29 CHƯƠNG 39: PHẢI LÀM SAO ĐÂY?...
30 CHƯƠNG 40: MƯA THÁNG 5
31 CHƯƠNG 41: CẨM TÚ CẦU VÀ CẬU
32 CHƯƠNG 42: TỪ VIỆT NAM ĐẾN SINGAPORE
33 CHƯƠNG 43: CHO PHÉP
34 CHƯƠNG 44: CON CHÀO HAI BÁC
35 CHƯƠNG 45: TỐT NHẤT LÀ
36 CHƯƠNG 46: BÀ NỘI MINH HÀO
37 CHƯƠNG 47: CẬU "LỚN" RỒI NHỈ...
38 CHƯƠNG 48: QUAY VỀ SINGAPORE
39 CHƯƠNG 49: NHỮNG CHUYỆN VỪA QUA
40 CHƯƠNG 50: MELBOURNE - ÚC
41 CHƯƠNG 51: GIƯỜNG ĐÔI CHUNG PHÒNG?!
42 CHƯƠNG 52: ITUs
43 CHƯƠNG 53: CẢM ƠN CẬU, HỒNG NHIÊN
44 CHƯƠNG 54: PHÙNG HẠ VÂN, CẢM ƠN VÌ TẤT CẢ
45 CHƯƠNG 55: TƯƠNG LAI?
46 CHƯƠNG 56: MỘT ĐÊM KHÓ XỬ
47 CHƯƠNG 57: KHÓ NGỦ
48 CHƯƠNG 58: ĐIỀU ĐỘNG KHẨN
49 CHƯƠNG 59: HÃY THẬT VUI VẺ NHỮNG NGÀY NÀY
50 CHƯƠNG 60: TỚ ĐI NHÉ
51 CHƯƠNG 61: SAS INSTITUTE
52 CHƯƠNG 62: XA NHƯNG RẤT GẦN
53 CHƯƠNG 63: CHÚNG TA SẼ LÀM ĐƯỢC
54 CHƯƠNG 64: ĐÃ XẢY RA CHUYỆN GÌ?!
55 CHƯƠNG 65: MÁU
56 CHƯƠNG 66: NGHI PHẠM
57 CHƯƠNG 67: ĐỘI BẢO VỆ
58 CHƯƠNG 68: ANH HỌ MINH HÀO
59 CHƯƠNG 69: TẠI SAO CHÚNG TA GẶP LẠI NHAU Ở NƠI NÀY?
60 CHƯƠNG 70: KHÔNG TÌM ĐƯỢC BẤT CỨ THÔNG TIN NÀO
61 CHƯƠNG 71: THÌ RA CẬU ĐÃ CỐ GẮNG ĐẾN VẬY
62 CHƯƠNG 72: PHỨC TẠP
63 CHƯƠNG 73: TÌM KIẾM NHÀ SÁNG LẬP TOR
64 CHƯƠNG 74: MỘT NGÀY TRƯỚC PHIÊN TÒA ĐẦU (1)
65 CHƯƠNG 75: MỘT NGÀY TRƯỚC PHIÊN TÒA ĐẦU (2)
66 CHƯƠNG 76: PHIÊN TÒA ĐẦU TIÊN
67 CHƯƠNG 77: ĐI VÀO NGÕ CỤT
68 CHƯƠNG 78: TỚ ĐÃ YÊU MỌI ĐIỀU THUỘC VỀ CẬU
69 CHƯƠNG 79: ĐỊA CHỈ THẬT SỰ
70 CHƯƠNG 80: THÂM NHẬP VÀO NỘI VỤ
71 CHƯƠNG 81: SAO CHÉP DỮ LIỆU TỪ CAMERA
72 CHƯƠNG 82: TRUY TÌM SỰ THẬT
73 CHƯƠNG 83: VÉN MÀN SỰ THẬT (1)
74 CHƯƠNG 84: VÉN MÀN SỰ THẬT (2)
75 CHƯƠNG 85: VÉN MÀN SỰ THẬT (3)
76 CHƯƠNG 86: VÉN MÀN SỰ THẬT (4)
77 CHƯƠNG 87: VÉN MÀN SỰ THẬT (5)
78 CHƯƠNG 88: VÉN MÀN SỰ THẬT (6)
79 CHƯƠNG 89: NỖI TUYỆT VỌNG CỦA ÂU MINH HÀO
80 CHƯƠNG 90: VÒNG TAY CỦA BÀ
81 CHƯƠNG 91: VÒNG TAY ĐỊNH ĐOẠT SỰ THẬT
82 CHƯƠNG 92: PHIÊN TÒA CUỐI CÙNG (1)
83 CHƯƠNG 93: PHIÊN TÒA CUỐI CÙNG (2)
84 CHƯƠNG 94: PHIÊN TÒA CUỐI CÙNG (3)
85 CHƯƠNG 95: NGƯỜI Ở NGƯỜI ĐI
86 CHƯƠNG 96: ĐỪNG BỎ TỚ LẠI MỘT MÌNH…
87 CHƯƠNG 97: CẬU ẤY LẠI BIẾN MẤT RỒI
88 CHƯƠNG 98: ĐIỀU TRỊ TÂM LÝ (1)
89 CHƯƠNG 99: ĐIỀU TRỊ TÂM LÝ (2)
90 CHƯƠNG 100: BỮA ĂN TỐI
91 CHƯƠNG 101: PHẢI SỐNG THẬT TỐT ĐỂ CHỜ ĐỢI
92 CHƯƠNG 102: CON HÃY SỐNG TỐT ĐỂ ĐỢI CHỜ
93 CHƯƠNG 103: TIẾP TỤC PHÁT TRIỂN
94 CHƯƠNG 104: HƠN 3 NĂM RỒI SAO?
95 CHƯƠNG 105: LẠI LÀ MỘT CHUYẾN CÔNG TÁC MỚI
96 CHƯƠNG 106: MÙA XUÂN ẤM ÁP NHẤT
97 CHƯƠNG 107: TÌM ĐƯỢC CẬU RỒI
98 CHƯƠNG 108: HÃY KỂ CHO TỚ VỀ NHỮNG NĂM THÁNG QUA
99 CHƯƠNG 109: HƠI MEN
100 CHƯƠNG 110: TẠM BIỆT NEW YORK (1)
101 CHƯƠNG 111: TẠM BIỆT NEW YORK (2)
102 CHƯƠNG 112: THAY ĐỔI CÁCH XƯNG HÔ
103 CHƯƠNG 113: MARINA BAY SANDS
104 CHƯƠNG 114: BỮA TIỆC ÁNH SÁNG NƯỚC
105 CHƯƠNG 115: HỒ BƠI VÔ CỰC
106 CHƯƠNG 116: MÁY SẤY BỊ HỎNG
107 CHƯƠNG 117: ĐÃ ĐỦ GIỐNG NHƯ TRUYỆN EM ĐỌC CHƯA? (H+)
108 CHƯƠNG 118: MỘT CHUYẾN CÔNG TÁC TẠI VIỆT NAM
109 CHƯƠNG 119: THẾ GIỚI CỦA ANH LUÔN LÀ EM
110 CHƯƠNG 120: HỘI NGỘ CÙNG NHÓM BẠN
111 CHƯƠNG 121: ĐOẠN KẾT ĐẸP CHO HÀNH TRÌNH MỚI (END)
Chapter

Updated 111 Episodes

1
CHƯƠNG 1: THỜI NIÊN THIẾU MANG TÊN “NUỐI TIẾC” + CHƯƠNG 2: CHÚNG TA CỦA HIỆN TẠI
2
CHƯƠNG 3: ĐIỀU BẤT NGỜ + CHƯƠNG 4: VÌ CẬU LÀM Ở ĐÂY
3
CHƯƠNG 5: LỜI KHUYÊN TỪ NGƯỜI BẠN THÂN NHẤT + CHƯƠNG 6: QUY TẮC KEYLY
4
CHƯƠNG 7: QUAN TÂM MÌNH? + CHƯƠNG 8: ĂN SÁNG CÙNG CẬU
5
CHƯƠNG 9: CUỘC THI LẬP TRÌNH + CHƯƠNG 10: TỚ ĐƯA CẬU VỀ
6
CHƯƠNG 11+12: TIỆC LIÊN HOAN/ NHỜ SAY MÀ ĐƯỢC NGỦ CHUNG THÌ CŨNG XỨNG ĐÁNG
7
CHƯƠNG 13: KẾT QUẢ CUỘC THI LẬP TRÌNH CHƯƠNG 14: PHẦN MỀM MỚI BỊ ĐÁNH CẮP
8
CHƯƠNG 15: ĐÃ XẢY RA CHUYỆN GÌ? CHƯƠNG 16: THƯ KÝ RIÊNG
9
CHƯƠNG 17: "VUI LẮM HAY GÌ?" CHƯƠNG 18: BỐI RỐI
10
CHƯƠNG 19: HATEX CENTRAL CHƯƠNG 20: DẠ TIỆC (1)
11
CHƯƠNG 21: DẠ TIỆC (2)
12
CHƯƠNG 22: HỒI TƯỞNG (CHAP ĐẶC BIỆT)
13
CHƯƠNG 23: DẠ TIỆC (3)
14
CHƯƠNG 24: CHỈ LÀ VÌ KHÔNG TỈNH TÁO
15
CHƯƠNG 25: ÂM MƯU XÂM NHẬP CỦA HATEX CENTRAL
16
CHƯƠNG 26: CÙNG ĐI XEM CÁC THIẾT BỊ MỚI
17
CHƯƠNG 27: CÚP ĐIỆN
18
CHƯƠNG 28: NÓI CHUYỆN MỘT CÁCH THẬT LÒNG
19
CHƯƠNG 29: LÝ DO CỦA JAY WANG
20
CHƯƠNG 30: HỒNG NHIÊN
21
CHƯƠNG 31: BIẾN CỐ
22
CHƯƠNG 32: KHÔNG ĐƯỢC ĐỤNG ĐẾN CÔ ẤY
23
CHƯƠNG 33: NGỌN LỬA
24
CHƯƠNG 34: NGHIÊM TRỌNG HƠN CẢ TƯỞNG TƯỢNG
25
CHƯƠNG 35: KHOẢNG THỜI GIAN VẮNG CẬU
26
CHƯƠNG 36: MẤT TRÍ NHỚ TẠM THỜI
27
CHƯƠNG 37: "ANH VẪN THẾ NHỈ?"
28
CHƯƠNG 38: TÔI VẪN CÒN YÊU EM
29
CHƯƠNG 39: PHẢI LÀM SAO ĐÂY?...
30
CHƯƠNG 40: MƯA THÁNG 5
31
CHƯƠNG 41: CẨM TÚ CẦU VÀ CẬU
32
CHƯƠNG 42: TỪ VIỆT NAM ĐẾN SINGAPORE
33
CHƯƠNG 43: CHO PHÉP
34
CHƯƠNG 44: CON CHÀO HAI BÁC
35
CHƯƠNG 45: TỐT NHẤT LÀ
36
CHƯƠNG 46: BÀ NỘI MINH HÀO
37
CHƯƠNG 47: CẬU "LỚN" RỒI NHỈ...
38
CHƯƠNG 48: QUAY VỀ SINGAPORE
39
CHƯƠNG 49: NHỮNG CHUYỆN VỪA QUA
40
CHƯƠNG 50: MELBOURNE - ÚC
41
CHƯƠNG 51: GIƯỜNG ĐÔI CHUNG PHÒNG?!
42
CHƯƠNG 52: ITUs
43
CHƯƠNG 53: CẢM ƠN CẬU, HỒNG NHIÊN
44
CHƯƠNG 54: PHÙNG HẠ VÂN, CẢM ƠN VÌ TẤT CẢ
45
CHƯƠNG 55: TƯƠNG LAI?
46
CHƯƠNG 56: MỘT ĐÊM KHÓ XỬ
47
CHƯƠNG 57: KHÓ NGỦ
48
CHƯƠNG 58: ĐIỀU ĐỘNG KHẨN
49
CHƯƠNG 59: HÃY THẬT VUI VẺ NHỮNG NGÀY NÀY
50
CHƯƠNG 60: TỚ ĐI NHÉ
51
CHƯƠNG 61: SAS INSTITUTE
52
CHƯƠNG 62: XA NHƯNG RẤT GẦN
53
CHƯƠNG 63: CHÚNG TA SẼ LÀM ĐƯỢC
54
CHƯƠNG 64: ĐÃ XẢY RA CHUYỆN GÌ?!
55
CHƯƠNG 65: MÁU
56
CHƯƠNG 66: NGHI PHẠM
57
CHƯƠNG 67: ĐỘI BẢO VỆ
58
CHƯƠNG 68: ANH HỌ MINH HÀO
59
CHƯƠNG 69: TẠI SAO CHÚNG TA GẶP LẠI NHAU Ở NƠI NÀY?
60
CHƯƠNG 70: KHÔNG TÌM ĐƯỢC BẤT CỨ THÔNG TIN NÀO
61
CHƯƠNG 71: THÌ RA CẬU ĐÃ CỐ GẮNG ĐẾN VẬY
62
CHƯƠNG 72: PHỨC TẠP
63
CHƯƠNG 73: TÌM KIẾM NHÀ SÁNG LẬP TOR
64
CHƯƠNG 74: MỘT NGÀY TRƯỚC PHIÊN TÒA ĐẦU (1)
65
CHƯƠNG 75: MỘT NGÀY TRƯỚC PHIÊN TÒA ĐẦU (2)
66
CHƯƠNG 76: PHIÊN TÒA ĐẦU TIÊN
67
CHƯƠNG 77: ĐI VÀO NGÕ CỤT
68
CHƯƠNG 78: TỚ ĐÃ YÊU MỌI ĐIỀU THUỘC VỀ CẬU
69
CHƯƠNG 79: ĐỊA CHỈ THẬT SỰ
70
CHƯƠNG 80: THÂM NHẬP VÀO NỘI VỤ
71
CHƯƠNG 81: SAO CHÉP DỮ LIỆU TỪ CAMERA
72
CHƯƠNG 82: TRUY TÌM SỰ THẬT
73
CHƯƠNG 83: VÉN MÀN SỰ THẬT (1)
74
CHƯƠNG 84: VÉN MÀN SỰ THẬT (2)
75
CHƯƠNG 85: VÉN MÀN SỰ THẬT (3)
76
CHƯƠNG 86: VÉN MÀN SỰ THẬT (4)
77
CHƯƠNG 87: VÉN MÀN SỰ THẬT (5)
78
CHƯƠNG 88: VÉN MÀN SỰ THẬT (6)
79
CHƯƠNG 89: NỖI TUYỆT VỌNG CỦA ÂU MINH HÀO
80
CHƯƠNG 90: VÒNG TAY CỦA BÀ
81
CHƯƠNG 91: VÒNG TAY ĐỊNH ĐOẠT SỰ THẬT
82
CHƯƠNG 92: PHIÊN TÒA CUỐI CÙNG (1)
83
CHƯƠNG 93: PHIÊN TÒA CUỐI CÙNG (2)
84
CHƯƠNG 94: PHIÊN TÒA CUỐI CÙNG (3)
85
CHƯƠNG 95: NGƯỜI Ở NGƯỜI ĐI
86
CHƯƠNG 96: ĐỪNG BỎ TỚ LẠI MỘT MÌNH…
87
CHƯƠNG 97: CẬU ẤY LẠI BIẾN MẤT RỒI
88
CHƯƠNG 98: ĐIỀU TRỊ TÂM LÝ (1)
89
CHƯƠNG 99: ĐIỀU TRỊ TÂM LÝ (2)
90
CHƯƠNG 100: BỮA ĂN TỐI
91
CHƯƠNG 101: PHẢI SỐNG THẬT TỐT ĐỂ CHỜ ĐỢI
92
CHƯƠNG 102: CON HÃY SỐNG TỐT ĐỂ ĐỢI CHỜ
93
CHƯƠNG 103: TIẾP TỤC PHÁT TRIỂN
94
CHƯƠNG 104: HƠN 3 NĂM RỒI SAO?
95
CHƯƠNG 105: LẠI LÀ MỘT CHUYẾN CÔNG TÁC MỚI
96
CHƯƠNG 106: MÙA XUÂN ẤM ÁP NHẤT
97
CHƯƠNG 107: TÌM ĐƯỢC CẬU RỒI
98
CHƯƠNG 108: HÃY KỂ CHO TỚ VỀ NHỮNG NĂM THÁNG QUA
99
CHƯƠNG 109: HƠI MEN
100
CHƯƠNG 110: TẠM BIỆT NEW YORK (1)
101
CHƯƠNG 111: TẠM BIỆT NEW YORK (2)
102
CHƯƠNG 112: THAY ĐỔI CÁCH XƯNG HÔ
103
CHƯƠNG 113: MARINA BAY SANDS
104
CHƯƠNG 114: BỮA TIỆC ÁNH SÁNG NƯỚC
105
CHƯƠNG 115: HỒ BƠI VÔ CỰC
106
CHƯƠNG 116: MÁY SẤY BỊ HỎNG
107
CHƯƠNG 117: ĐÃ ĐỦ GIỐNG NHƯ TRUYỆN EM ĐỌC CHƯA? (H+)
108
CHƯƠNG 118: MỘT CHUYẾN CÔNG TÁC TẠI VIỆT NAM
109
CHƯƠNG 119: THẾ GIỚI CỦA ANH LUÔN LÀ EM
110
CHƯƠNG 120: HỘI NGỘ CÙNG NHÓM BẠN
111
CHƯƠNG 121: ĐOẠN KẾT ĐẸP CHO HÀNH TRÌNH MỚI (END)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play