Chương 9: Có ngon nhào vô đánh lại xem

Tố Quy Phục bên cạnh Cố Mộng Điệp làm gì quan tâm đến chuyện bị cậu trách mắng , y chỉ lo lắng ngẩng đầu nhìn Trịnh Tạ Thiên sau đó lại quay sang nhìn người bên cạnh, nhẹ giọng hỏi. "Xem nhóc làm gì người ta kìa, vì sao lại lao vào đánh nhau với người ta như vậy?". Y rõ hơn ai hết, vì ở chung với thằng nhóc này trong tù đủ lâu nên cũng hiểu rõ tính của nó, nếu không ai đụng nó thì nó cũng chẳng thèm cho người ta một cái liếc mắt, chứ nói chi là đánh người vô cớ?

Cố Mộng Điệp cau mày còn đang bất mãn thì nhớ đến chuyện lúc nãy, vội quay đầu lại lườm Trịnh Tạ Thiên và gã mặt sẹo kia, cắn răng mà nói. "Nó nói xấu tôi, tôi còn không được đánh nó?".

Trịnh Tạ Thiên lúc này mới mở miệng, anh hỏi. "Nói xấu gì?".

Cố Mộng Điệp thuật lại lời của gã mặt sẹo mà nói. "Nó bảo nhìn mặt tôi chẳng khác gì con gái, còn nói nếu cho vào nhóm rồi sợ là bị ăn hiếp đến phát khóc, xong lại nhìn khuôn mặt của tôi rồi nói trẻ con còn chưa trổ mã sau đó cười nhạo tôi, đ...".

Còn chưa để Cố Mộng Điệp nói xong Trịnh Tạ Thiên đã lạnh giọng nói chen vào. "Chỉ như vậy đã chọc cậu tức giận, rồi lao vào đánh người?".

Cố Mộng Điệp. "...". Sao câu chuyện lúc nói ra thì vô cùng mang mùi thuốc súng, nhưng vào miệng tên này thì chẳng khác gì cậu là đứa đầu sỏ gây chuyện trước vậy!?

Trịnh Tạ Thiên chớp đôi mắt phượng nhìn Cố Mộng Điệp từ trên cao xuống. "Việc đầu tiên để trở thành một thành viên trong băng đảng, chính là nhẫn nhục nếu chỉ vì chuyện này mà đã không chịu nổi thì đừng nghĩ đến làm một thành viên trong băng Mafia".

Cố Mộng Điệp bị chỉnh cho tức đến đỏ cả mặt, cậu ghét nhất là cái loại đứng trên cao nhìn xuống người khác rồi lên giọng mẹ với cậu, không để bản thân chịu uất ức cậu liền cười khinh bỉ nhìn Trịnh Tạ Thiên trên cao, đầy giọng giễu cợt. "Chẳng phải quy định ở đây là cấm đánh anh em sao? Thế anh nhìn xem mình đã làm gì với tôi?".

Cả đám ở xung quanh. "...". Tên này chán sống rồi phải không?

Tố Quy Phục. "...". Cố Mộng Điệp, cậu còn muốn sống nữa không?

Trịnh Tạ Thiên bị lời nói đầy trẻ con này của Cố Mộng Điệp chọc cho tức cười, anh nâng bước chân đến gần cậu hơn, đầy giọng đều là khinh thường. "Cậu trở thành đàn em của băng đảng khi nào?".

Cố Mộng Điệp. "?". Còn có vụ này nữa sao?

Thấy người phía dưới không nói chuyện, Trịnh Tạ Thiên còn nói thêm. "Cậu đánh đàn em của tôi, tôi không có quyền đánh cậu à? Lực đạo như vậy đã là nể tình cậu đang trong giai đoạn thực tập lắm rồi đấy".

Cố Mộng Điệp xấu hổ mà đứng dậy mặc cho vết thương còn đang âm ỉ đau, cậu đứng lên ngẩng đầu nhìn Trịnh Tạ Thiên. "Có ngon nhào vô đánh lại xem, đánh lén mà tự hào gớm nhỉ?".

Trịnh Tạ Thiên. "...".

Tố Quy Phục. "...".

Mọi người. "...".

Mọi người trong căn cứ đều đồng loạt nghĩ: Thật sự là thằng nhóc này không có vấn đề gì về não chứ!?

Lần đầu tiên gặp được một tên ngang bướng như vậy khiến Trịnh Tạ Thiên - người trước giờ chưa bao giờ hứng thú với thứ gì lại cảm thấy thằng nhóc trước mặt này đáng để anh dạy bảo, anh không tin bản thân không chỉnh được thằng nhóc ngang ngược, không sợ trời không sợ đất này.

Tố Quy Phục bên kia nhận ra cảm xúc của Trịnh Tạ Thiên không ổn, đang muốn đi lên cản thằng nhóc này lại nhưng Trịnh Tạ Thiên đã nhanh hơn một bước, anh giơ tay ra nhanh như chớp đã kéo lấy cổ áo của Cố Mộng Điệp.

Mà Cố Mộng Điệp đối diện dù có biết được người kia đang muốn làm gì, nhưng vì xương cốt quá đau, chỉ duy chuyển một chút thôi đã đau đến nhăn mày, nên cậu có muốn tránh cũng không được, vì thế mà chỉ có thể ngoan ngoãn để bị túm kéo đi, dưới cái nhìn đầy cảm thông của đám người xung quanh.

Trịnh Tạ Thiên bỏ đi còn không quên để lại một câu. "Quy Phục, phạt tất cả thành viên của Khổng phó hít đất mỗi người một trăm cái, sau đó khảo lại quy định của căn cứ một lần nữa, không thuộc một câu thì hít đất năm mươi cái".

Tố Quy Phục bên kia nhận mệnh liền kéo đám người của Khổng phó đi lãnh phạt, đám mặt sẹo nghe vậy thì than thở gào thét trong lòng.

.

Cố Mộng Điệp bị kéo mạnh bạo vào một căn phòng trống, xung quanh chẳng có gì ngoài một thùng nước lớn và hai bên là gông xiềng xích, vừa mới bị kéo vào thì tiềm thức cầu sống của Cố Mộng Điệp bấy lâu nay ngủ yên nay đã bị khơi dậy, cậu vô thức lùi lại muốn chạy nhưng đã bị Trịnh Tạ Thiên lanh tay bắt lại kéo vào trong.

Dù có vùng vẫy như thế nào cậu cũng chẳng thoát được đôi tay đầy cơ bắp có lực kia của Trịnh Tạ Thiên, cứ như một chú mèo hoang hung hăng bị xách cổ đem về phía thùng tắm.

Cố Mộng Điệp tức giận mắng chửi. "Má nó, Trịnh Tạ Thiên mau thả ông xuống, có ngon thì đánh nhau mặt đối mặt, đừng có mà hèn nhát dùng cực hình với ông!". Vừa mắng cậu vừa vùng vẫy nhưng vô ích, vẫn là bị Trịnh Tạ Thiên bên cạnh kìm lại, thản nhiên trói tay cậu lại hai bên bằng gọng sắt.

Mặt cậu đối diện với thùng nước, nhìn vào liền có thể thấy khuôn mặt xinh đẹp của 'Cố Mộng Diệp' bên trong nhưng đôi mắt màu nâu đậm lại chẳng phải là của hắn, khuôn mặt đầy vẻ tức giận phản chiếu dưới mặt nước, bàn chân và tay thì bị kéo căng ra khóa lại bằng xích sắt có vùng vẫy thế nào thì chỉ tổ mệt hơi.

Chapter
1 Văn án
2 Chương 1: Thế giới thứ hai (Trịnh Tạ Thiên và Cố Mộng Điệp)
3 Chương 2: Tố Quy Phục
4 Chương 3: Đã qua độ tuổi tráng niên
5 Chương 4: Bề ngoài mạnh mẽ bên trong yếu đuối
6 Chương 5: Làm giả
7 Chương 6: Một là đỡ tôi dậy, hai là trở thành kẻ thù
8 Chương 7: 'Học trò'
9 Chương 8: Cấm đánh nhau với anh em trong căn cứ
10 Chương 9: Có ngon nhào vô đánh lại xem
11 Chương 10: Khảo bài - Oanh Liên Liên
12 Chương 11: Đột nhiên bị điên đâm vào thùng gỗ
13 Chương 12: Tôi muốn cái ghế lão đại của anh
14 Chương 13: Cố Mộng Điệp Chức Vị Lão Đại
15 Chương 14: Xăm hình
16 Chương 15: Văn Kính Như
17 Chương 16: Cắn
18 Chương 17: Liệt giường
19 Chương 18: Không phải tự tin mà là chắc chắn
20 Chương 19: Cục vàng của Trịnh Tạ Thiên
21 Chương 20: Cha!
22 Chương 21: Cuỗm
23 Chương 22: Mặc anh dạy dỗ
24 Chương 23: Không thích đi thong thả á!!
25 Chương 24: Cái ông chú này còn dám kéo áo tôi lên?
26 Chương 25: Ngông cuồng - Ngang bướng
27 Chương 26: Tom and Jerry, Doraemon, Đô vật
28 Chương 27: Rốt cuộc cậu là ai?
29 Chương 28: Cậu có gì để trả thù? - Có chú!
30 Chương 29: Tôi cho phép
31 Chương 30: Quay về
32 Chương 31: Mày có tin tao tát chết mày không?
33 Chương 32: Cậu có phải là Cố Mộng Diệp hay không?
34 Chương 33: Ánh mắt khác
35 Chương 34: Lần đầu về nhà có làm khó người Cố gia không?
36 Chương 35: Trịnh gia (1)
37 Chương 36: Trịnh gia (2)
38 Chương 37: Tôi đói
39 Chương 38: Chú cháu tình thâm
40 Chương 39: Nhà tù hôi hám
41 Chương 40: Sói con
42 Chương 41: Câu lạc bộ
43 Chương 42: Đột nhiên tim đập nhanh là bị gì?
44 Chương 43: Anh đẹp trai
45 Chương 44: Không vui khi anh ở đây à?
46 Chương 45: Các anh làm tôi sợ đó~
47 Chương 46: Cậu thích phụ nữ?
48 Chương 47: Sao trên người mẹ lại vương phải mùi đàn ông vậy?
49 Chương 48: Thế bà nghĩ Cố Mộng Diệp thực sự đang ở đâu?
50 Chương 49: Bà biết hắn sợ gì thích gì không?
51 Chương 50: Bọn bọ bắt cháu đi xét nghiệm
52 Chương 51: Không phải xã hội trị tôi
53 Chương 52: Em xuống thử tôi xem?
54 Chương 53: Bà đánh em ấy?
55 Chương 54: Cháu bị đánh lén đau lắm!
56 Thư gửi Độc Giả
57 Chương 55: Nơi đầu quả tim
58 Chương 56: Nhất Súc
59 Chương 57: Điều thú vị
60 Chương 58: Còn giàu hơn cả tôi
61 Chương 59: Muốn đánh nhau hả?
62 Chương 60: Tôi chính là bị cậu vô tình bẻ cong đó!
63 Chương 61: Không kiêng kỵ điều chi
64 Chương 62: Phạm vi tầm kiểm soát
65 Chương 63: Tôi quan tâm
66 Chương 64: Cố Mộng Diệp của lúc trước chết rồi
67 Chương 65: Cảm xúc hiện tại của cậu thế nào?
68 Chương 66: Chú ơi, cháu đau
69 Chương 67: Em cứ thoải mái mà phá, tôi lo được
70 Chương 68: Tâm trạng thay đổi thất thường
71 Thông báo
72 Chương 69: Mẹ lớn - Mẹ nhỏ
73 Chương 70: Kẻ bán đứng - Cố Mộng Điệp
74 Chương 71: Ước mơ vào băng đảng
75 Chương 72: Trả thù (1)
76 Chương 73: Trả thù (2)
77 Chương 74: Trả thù (3)
78 Chương 75: Trả thù (4)
79 Chương 76: Trả thù (5)
Chapter

Updated 79 Episodes

1
Văn án
2
Chương 1: Thế giới thứ hai (Trịnh Tạ Thiên và Cố Mộng Điệp)
3
Chương 2: Tố Quy Phục
4
Chương 3: Đã qua độ tuổi tráng niên
5
Chương 4: Bề ngoài mạnh mẽ bên trong yếu đuối
6
Chương 5: Làm giả
7
Chương 6: Một là đỡ tôi dậy, hai là trở thành kẻ thù
8
Chương 7: 'Học trò'
9
Chương 8: Cấm đánh nhau với anh em trong căn cứ
10
Chương 9: Có ngon nhào vô đánh lại xem
11
Chương 10: Khảo bài - Oanh Liên Liên
12
Chương 11: Đột nhiên bị điên đâm vào thùng gỗ
13
Chương 12: Tôi muốn cái ghế lão đại của anh
14
Chương 13: Cố Mộng Điệp Chức Vị Lão Đại
15
Chương 14: Xăm hình
16
Chương 15: Văn Kính Như
17
Chương 16: Cắn
18
Chương 17: Liệt giường
19
Chương 18: Không phải tự tin mà là chắc chắn
20
Chương 19: Cục vàng của Trịnh Tạ Thiên
21
Chương 20: Cha!
22
Chương 21: Cuỗm
23
Chương 22: Mặc anh dạy dỗ
24
Chương 23: Không thích đi thong thả á!!
25
Chương 24: Cái ông chú này còn dám kéo áo tôi lên?
26
Chương 25: Ngông cuồng - Ngang bướng
27
Chương 26: Tom and Jerry, Doraemon, Đô vật
28
Chương 27: Rốt cuộc cậu là ai?
29
Chương 28: Cậu có gì để trả thù? - Có chú!
30
Chương 29: Tôi cho phép
31
Chương 30: Quay về
32
Chương 31: Mày có tin tao tát chết mày không?
33
Chương 32: Cậu có phải là Cố Mộng Diệp hay không?
34
Chương 33: Ánh mắt khác
35
Chương 34: Lần đầu về nhà có làm khó người Cố gia không?
36
Chương 35: Trịnh gia (1)
37
Chương 36: Trịnh gia (2)
38
Chương 37: Tôi đói
39
Chương 38: Chú cháu tình thâm
40
Chương 39: Nhà tù hôi hám
41
Chương 40: Sói con
42
Chương 41: Câu lạc bộ
43
Chương 42: Đột nhiên tim đập nhanh là bị gì?
44
Chương 43: Anh đẹp trai
45
Chương 44: Không vui khi anh ở đây à?
46
Chương 45: Các anh làm tôi sợ đó~
47
Chương 46: Cậu thích phụ nữ?
48
Chương 47: Sao trên người mẹ lại vương phải mùi đàn ông vậy?
49
Chương 48: Thế bà nghĩ Cố Mộng Diệp thực sự đang ở đâu?
50
Chương 49: Bà biết hắn sợ gì thích gì không?
51
Chương 50: Bọn bọ bắt cháu đi xét nghiệm
52
Chương 51: Không phải xã hội trị tôi
53
Chương 52: Em xuống thử tôi xem?
54
Chương 53: Bà đánh em ấy?
55
Chương 54: Cháu bị đánh lén đau lắm!
56
Thư gửi Độc Giả
57
Chương 55: Nơi đầu quả tim
58
Chương 56: Nhất Súc
59
Chương 57: Điều thú vị
60
Chương 58: Còn giàu hơn cả tôi
61
Chương 59: Muốn đánh nhau hả?
62
Chương 60: Tôi chính là bị cậu vô tình bẻ cong đó!
63
Chương 61: Không kiêng kỵ điều chi
64
Chương 62: Phạm vi tầm kiểm soát
65
Chương 63: Tôi quan tâm
66
Chương 64: Cố Mộng Diệp của lúc trước chết rồi
67
Chương 65: Cảm xúc hiện tại của cậu thế nào?
68
Chương 66: Chú ơi, cháu đau
69
Chương 67: Em cứ thoải mái mà phá, tôi lo được
70
Chương 68: Tâm trạng thay đổi thất thường
71
Thông báo
72
Chương 69: Mẹ lớn - Mẹ nhỏ
73
Chương 70: Kẻ bán đứng - Cố Mộng Điệp
74
Chương 71: Ước mơ vào băng đảng
75
Chương 72: Trả thù (1)
76
Chương 73: Trả thù (2)
77
Chương 74: Trả thù (3)
78
Chương 75: Trả thù (4)
79
Chương 76: Trả thù (5)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play