Anh Mãi Là Của Em
" Em chỉ có anh...A Khiêm.."
" Ngoan, đừng khóc...Anh mãi là của em "
" A Khiêm, mau chóng trở lại....Anh đã hứa.... là
sẽ cho em một gia đình...."
_________________________________________________
Tỉnh dậy. Tôi nghĩ đây là một giấc mơ..một giấc mơ rất dài và cũng rất đáng sợ....
Tôi lại nhớ anh ấy rồi.
Sờ xung quanh không thấy anh ấy, không nghe thấy tiếng anh ấy gọi dậy, không có nụ hôn chào buổi sáng.....
Cái gì cũng không có.
Trên bàn cũng không có bữa sáng.
Tiếng chuông điện thoại reo lên. Tôi bắt máy. Là bố của anh ấy...Chú ấy nói muốn nhờ tôi đến gặp cô. Cô từ hôm qua đã không có gì vào bụng.
Tôi gấp gáp thay quần áo rồi đến nhà cô chú.
Vừa thấy tôi đến chú ấy đã đưa tôi vào phòng của cô rồi đứng lại.
Tôi đi vào, thấy cô đang ngồi im một chỗ, nước mắt như mưa, vừa khóc vừa gọi tên anh ấy.....
Tôi ngồi bên cạnh cô nói chuyện, lấy khăn tay đưa cho cô. Cô nhìn tôi...
"Cô ơi tại sao cô lại khóc... "
"A Khiêm...Khiêm..."
Nghe thấy thế, tôi cũng sững lại rồi chầm chậm lên tiếng :
" Cô nhớ anh ấy sao...cháu cũng thế. Nhưng cháu đâu có khóc đâu..."
Tiếng khóc của cô bỗng dưng ngắt lại. Tôi quay ra nhìn thì thấy cô nhìn mình, tôi chầm chậm nở nụ cười nhẹ :
" Đúng không. Cháu đâu có khóc.."
"....."
Cô không khóc nữa mà im lặng. Đối với sự im lặng này, tôi điềm nhiên nói tiếp:
" Vì cháu tin tưởng anh ấy nha...Anh ấy nói dù có gặp bất cứ điều gì cũng không buông tay cháu....."
Sau đó tôi nhìn cô, lau nước mắt cho cô
" Cô là người quan trọng với anh ấy...Cô hãy tin anh ấy vẫn còn sống....Và anh ấy sẽ trở về.
Cô sẽ tin tưởng anh ấy chứ..."
Cô ngây người một lúc " Ừ....ừ nhỉ "
" Vậy cô cháu mình cùng chờ anh ấy được
không..."
"....được "
"Vậy cô hãy nghỉ ngơi, ngủ một giấc rồi ăn uống đầy đủ , để đợi anh ấy nhé "
Sau một lúc nói chuyện, cô ngủ rồi. Tôi nhẹ nhàng đặt cô xuống giường, đắp chăn rồi ròi khỏi phòng.
Vừa mở cửa, tôi đã nhìn thấy chú và hai em đang đứng chờ.
Tôi cười nói cô ngủ rồi, và bảo tí cô ngủ dậy hãy làm cho cô ít cháo cho dễ ăn. Rồi xin phép đi về.
Từ lúc ở trong đến đi ra ngoài , chú và hai em cứ nhìn tôi suốt.
Có lẽ chú đã dặn hai em không làm phiền tôi.
Về nhà tôi bắt đầu công việc của mình, nhận đơn hàng , vẽ tranh, livetream, viết tiểu thuyết ,...như lúc anh vẫn ở bên mình.
Hai tháng sau khi anh biến mất, quân đội vì để tưởng nhớ anh nên đã lập cho anh một bia mộ. Gia đình anh cũng đã bình thường trở lại.
Lâu lâu tôi vẫn sẽ theo thói quen mang ít đồ đến cho các đồng đội của anh ấy. Tôi thường xuyên đến nói chuyện cùng mẹ anh ấy.
Cuộc sống cứ thế tiếp diễn khi không có anh ấy. Cũng không có gì thay đổi mấy.
Người ta thường nói đời người sau khi chịu mọi điều khổ sở rồi thì sẽ hạnh phúc. Có lẽ điều khiến tôi vui là tôi trở thành phú bà rồi.
Tiểu thuyết của tôi hot, truyện tranh cũng hot,...kiếm được rất nhiều tiền. Tranh cũng rất được giá....
" Tôi bao nuôi được anh ấy rồi "
Cuộc sống cứ như thế tiếp diễn. Hàng đêm, mỗi khi chìm vào giấc ngủ, tôi lại mơ thấy anh ấy,
mơ thấy cái ngày chia tay anh ấy....
Nhớ ngày hôm đó, anh nắm lấy tay tôi, dõng dạc tuyên bố trước mặt mọi người rằng khi về sẽ cùng tôi tổ chức đám cưới, cùng tôi tạo nên một gia đình.....
Nhớ gương mặt tự tin của anh ấy khi chờ đợi câu trả lời của tôi. Anh ấy biết tôi sẽ đồng ý mà...
Đúng là sự tự tin mù quáng mà....Nhưng tôi lại thích nhìn anh ấy như vậy...
Tôi còn nhớ sự trêu chọc của mọi người.
Nhớ cái hôn cuối cùng mà anh giành cho tôi...
Tôi nhớ mọi thứ về anh ấy....
Bao giờ anh mới trở lại đây, Vũ Khiêm...
Updated 67 Episodes
Comments
Cresil
Truyện ngược đọc muốn khóc ToT
2023-09-14
0
Venetus Ronronner
Kiếp sau chắc sẽ có duyên.......
2023-09-11
0
Lâm Duyệt
mở đầu hay nha
2023-09-06
1