GIẢI CỨU HÔN NHÂN

GIẢI CỨU HÔN NHÂN

Chương 1: Lăn dài trên núi

Hôm nay tòa soạn của chúng tôi có tổ chức một chuyến leo núi hai ngày một đêm cho toàn thể nhân viên. Tôi cùng với Bội Giao hai đứa nắm tay nhau ì ạch chậm chạp đi ở đằng sau đoàn leo núi.

Chúng tôi là bạn thời đại học, sau khi tốt nghiệp cũng cùng đồng hành với nhau tại một tòa soạn về mảng thời trang. Tôi cùng nó vừa vượt qua kỳ thực tập và được nhận vào làm chính thức mới gần hai tháng. Hôm nay là lần đầu tiên được tham gia vào hoạt động tập thể của tòa soạn nên lúc đầu đứa nào đứa nấy rất hưng phấn mong chờ, không nghĩ tới mới đi chưa được nửa ngọn núi đã mệt đứt hơi thế này.

Đi thêm một chút nữa người dẫn đoàn cũng là chủ biên của chúng tôi cuối cùng cũng cho chúng tôi dừng chân nghỉ ngơi.

Hoạt động này hằng năm đều diễn ra, mỗi năm sẽ thay đổi địa điểm để kích thích sự sáng tạo với nhân viên, nghe thì hay lắm nhưng mà thực chất chỉ có mấy chỗ luân phiên nhau mà thôi.

Tôi nghe nói năm trước đi biển, năm trước nữa là đi suối nước nóng, năm trước trước nữa là leo núi, cho nên lần này liền quay lại là leo núi, cứ theo thứ tự như vậy năm sau hẳn là đi suối nước nóng đi. Mọi người ai nấy đều tụm năm tụm ba lại vừa uống nước vừa nói chuyện cũng khá vui.

Tôi đang cùng Bội Giao và một đồng nghiệp khác nói chuyện thì tôi chợt thấy phía trước có một sinh vật mà tôi ghét nhất cõi đời này đang tiếng lại gần, nó lè lè chiếc lưỡi chẻ làm hai sột soạt tiến về phía tôi, tôi bật đứng dậy hét lên một tiếng.

Bội Giao và đồng nghiệp kia quay lại nhìn mặt cũng biến sắc, tôi vì quá sợ hãi cũng không để ý phía sau mình là gì đi, tôi run lẩy bẩy mà cứ lùi về phía sau rất nhanh chỉ mong thoát khỏi con rắn kia, sau khi nghe tôi hét lên ai cũng cả kinh chạy tán loạn, sau đó thì tôi nghe có người hét lên :

- Cẩn thận….

Mọi thứ diễn ra rất nhanh dường như chỉ trong tích tắc, không biết là ai đã nói, tôi chỉ biết sau đó chính là trời đất quay cuồng, một trận đau nhức thấu xương truyền tới, trước mắt tôi dần tối sầm cuối cùng là một mảng đen thui.

Lúc tôi mở mắt ra, nói chính xác là bị ánh sáng chói mắt làm cho khó chịu mà tỉnh dậy, thứ tôi nhìn thấy đầu tiên là cái quạt trần, cái thứ hai chính là bình nước biển, thứ ba chính là có rất nhiều cặp mắt nhìn chằm chằm vào tôi.

Tôi nheo mắt vài cái rồi đảo mắt một vòng nhìn từ trái sang phải, đầu tiên là ba mẹ, em trai, Bội Giao còn có ba người nhìn lạ hoắc, tôi định thần lại thì ra có đến bảy cặp mắt nhìn tôi, mà ba người tôi không biết là ai chính là hai vị bác sĩ và một cô y tá. Vị bác sĩ đứng gần tôi nhất bắt đầu kiểm tra, đầu tiên là vạch hai mắt tôi ra không biết nhìn cái gì mà rất chăm chú, sau đó bảo tôi cử động hai tay một chút. Tôi mơ hồ làm theo lời anh ta nói, còn cô y tá kế bên thì không ngừng ghi chép. Sau khi kiểm tra khái quát mọi thứ, anh ta nói lại đơn giản tình hình cho tôi biết. Do mới tỉnh lại có lẽ đầu óc vẫn còn chưa tải kịp những lời anh ta nói, tôi chỉ biết được một vấn đề chính, là vị bác sĩ này đã phẩu thuật và sẽ theo dõi bệnh án của tôi sắp tới.

Sau khi nói xong anh ta giao lại tôi cho người nhà, rồi rời khỏi phòng bệnh. Mẹ tôi đứng gần đó vốn dĩ đã chờ không kịp, bác sĩ vừa đi ra mẹ tôi liền nắm tay tôi, bà vui mừng gấp gáp hỏi tôi:

- Con tỉnh lại rồi, con cuối cùng cũng tỉnh lại rồi, cảm ơn trời phật phù hộ.

Mẹ tôi vui mừng không ngừng chấp tay hết vái đông lại vái tây, tôi để ý thấy mắt bà vừa sưng vừa đỏ hình như là đã khóc rất nhiều. Ba tôi bên cạnh mẹ tôi cũng không khá hơn là bao. Thấy ba mẹ như vậy tôi thấy có khó chịu trong lòng, tôi vừa định nâng người ngồi dậy nhưng toàn thân truyền tới một trận đau nhức đặc biệt là cổ và chân trái, tôi nhăn mày “A” một tiếng. Một đôi tay đè hai vai tôi lại ngăn cho tôi cử động, tiếp đó là giọng nói đều đều hơi trầm nhưng rất dịu dàng vang lên bên tai tôi:

- Đừng cử động, em vừa mới tỉnh dậy, cơ thể còn rất yếu không tiện ngồi dậy, cứ nằm đấy nói đi.

Mấy người còn lại nhìn tôi gật đầu phụ họa, bảo tôi cứ nằm ở đấy. Tôi bây giờ tinh thần đã tỉnh táo, nhìn lại mới biết mình thê thảm cỡ nào, chân trái bó bột treo lủng lẳn chẳng khác gì cái giò heo ngoài chợ, cái cổ cũng chẳng khá hơn bị quấn một cục chỉ có thể hướng thẳng về phía trước, thật là khóc không ra nước mắt mà.

Tôi thở dài một hơi thầm nghĩ bộ dạng thế này với mảnh ký ức trước khi ngất đi chắc là do trượt chân lăn xuống núi, va vào chỗ nào đây mà.

Tôi quét mắt nhìn lại một vòng, thấy mặt mày ai cũng vui mừng, nhưng tôi cảm thấy có gì đó không đúng lắm thì phải?

Em trai tôi từ lúc nào lại cao thế này, còn nữa cái bụng Bội Giao sao lại to đùng thế kia? Chuyện gì đã xảy ra vậy? Tự nhiên trong lòng lại cảm thấy hoang mang vô cùng, rõ ràng là những người thân và bạn thân của mình nhưng lại có cảm giác vừa mơ hồ vừa xa lạ nha.

Mẹ tôi bên cạnh hỏi tôi, vừa gạt nước mắt vừa hỏi, giọng nói không kìm nén sự run rẩy trong đó, có thể thấy bà sợ đến mức nào:

- Con có thấy đói bụng không? Để mẹ về nhà nấu chút đồ ăn cho con ha? Gia Huy, con cùng anh rể ở đây chăm sóc chị con thật tốt, mẹ về làm chút đồ ăn rồi trở lại ngay. Bội Giao con bầu bì thế này cũng nên về nhà nghỉ ngơi chút đi, Gia Linh nó cũng tỉnh lại rồi.

Bội Giao bên cạnh mỉm cười nói:

- Không sao mà bác, hai bác cứ về làm đồ ăn cho cậu ấy trước đi ạ, có con, Gia Huy cùng Đình Nguyên ở đây chăm sóc là được.

Tôi nãy giờ á khẩu không nói được gì, hết nhìn người này đến người kia, cái gì mà anh rể, cái gì mà bầu bì, cái gì mà loạn xì ngầu lên hết thế này. Tôi cao giọng thốt ra một tiếng rõ to:

- Khoan đã

Mọi người đều dừng mọi hoạt động nhìn về phía tôi. Tôi hoang mang tột độ, tôi cũng cảm nhận được giọng mình run run:

- Mọi người đang nói gì vậy? Còn nữa... Bội Giao sao...sao...bụng mày to vậy?

Bội Giao nhìn tôi cũng hoang mang không kém, mọi người liền đưa mắt nhìn nhau vẻ mặt khó hiểu, sau đó là lại lo lắng. Bội Giao nhanh chóng chỉ vào mình hỏi:

- Mày nhận ra tao chứ?

Tôi hơi bực mình nói:

- Đương nhiên, mày là Bội Giao chứ ai? Tao đang hỏi....

Chưa kịp nói hết nó lại cắt ngang chỉ vào ba mẹ tôi:

- Còn hai người này?

Tôi hít một hơi kiềm nén bực mình rồi mới trả lời:

- Là ba mẹ tao, mày hỏi nhảm cái gì vậy?

- Còn đây?

Nó lại chỉ vào Gia Huy, tôi thực sự tức giận nha, liền cáu gắt mà đáp:

- Gia Huy, em trai tao, mày ngay lập tức nói cho tao biết cái bụng đó của mày là sao hả?

Nó lại không thèm để lời tôi vào trong đầu, chỉ qua một hướng khác hỏi tiếp:

- Còn đây là ai?

- Mày vừa phải thôi chứ, tao hỏi mày sao mày không trả lời?

- Mày trả lời tao trước, đây là ai?

Nhìn mặt nó nghiêm trọng như vậy, tôi cũng đành thu lại tức giận liếc mắt nhìn theo hướng nó chỉ. Bây giờ tôi mới nhìn kỹ vị bác sĩ nãy giờ đứng bên phải tôi nha. Miêu tả ngắn gọn bằng hai từ thôi “ nam thần”, đôi mắt một mí vừa đen lại vừa sáng, không hề sắc lạnh mà ngược lại mang đến cảm giác vô cùng mềm mại khi nhìn đối phương, kính gọng vàng còn làm tăng thêm sức hút của một người đàn ông chững chạc, cũng tôn lên chiếc mũi cao thẳng tắp kia. Đây chính là đôi mắt đẹp hút hồn làm thêu rụi bao trái tim thiếu nữ a. Sao bệnh viện lại xuất hiện một bác sĩ đẹp trai như vậy chứ, tôi gần như quên mất phải trả lời Bội Giao cứ mãi nhìn vị bác sĩ đẹp trai kia. Bội Giao hối thúc:

- Mày mau nói, đây là ai?

Tôi lúc này mới tỉnh lại, ho khan một tiếng nhìn về phía Bội Giao, cùng mọi người, vị bác sĩ kia hình như cũng đang rất chờ đợi câu trả lời của tôi. Tôi chậm chạp lên tiếng:

- Là anh bác sĩ... đẹp trai?

————-/////———-/////————-////—

Ngày 16/09/2023

Đào hố "Giải cứu hôn nhân"

Chuyện mới chính thức bắt đầu. Khai trương thôi, mời vào mời vào

Hot

Comments

Hương

Hương

Tôi để cmt ở đây khi nào tg viết full tôi vào đọc thể 😂

2024-12-11

1

Ly Ly

Ly Ly

Mình theo bà từ bộ nữ phụ 1 lòng muốn chạy
Sang đến đây. Chỉ mong tg ra truyện đều

2023-10-23

1

Nàng Cá Nhỏ

Nàng Cá Nhỏ

Thank you bae

2023-09-17

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Lăn dài trên núi
2 Chương 2: Giả vờ mất trí
3 Chương 3: Được mỹ nam chăm sóc
4 Chương 4: Tôi và "chồng" tương lai đều ngoại tình?
5 Chương 5: Gặp bố mẹ chồng
6 Chương 6: Xuất viện
7 Chương 7: Nguồn gốc chuyện tình của tôi từ chồng
8 Chương 8: Ra ngoài
9 Chương 9: Không cần người ngoài như chị ở đây chỉ dạy
10 Chương 10: Tiếp tục thu thập thông tin
11 Chương 11: Một cái chăn là đủ
12 Chương 12: Mất trí nhớ là chuyện tốt sao?
13 Chương 13: Tức giận
14 Chương 14: Những vị khách không mời
15 Chương 15: Ở lại
16 Chương 17: Trở về
17 Chương 18: Nghỉ việc
18 Chương 19: Chia tay
19 Chương 20: Bạn thân
20 Chương 21: Có thêm đồng minh
21 Chương 22: Học làm vợ đảm đang
22 Chương 23: Vợ chồng già còn để ý mấy chuyện đó
23 Chương 24: Chuyện xưa
24 Chương 25: Cùng nhau ăn tối cũng gặp người cũ
25 Chương 26: Đi dạo công viên
26 Chương 27: Mẹ tôi có đồng minh
27 Chương 28: Chất vấn
28 Chương 29: Bác sĩ tâm lý
29 Chương 30: Chăm bệnh
30 Chương 31: Em muốn sinh con?
31 Chương 32: Đánh cược
32 Chương 33: Ký ức bị chôn vùi
33 Chương 34: Mầm mống nghi ngờ
34 Chương 35: Thế giới của tôi sụp đổ rồi
35 Chương 36: Trở về
36 Chương 37: Tức điên người lên thì tôi vẫn yêu cái tên chết tiệt này!
37 Chương 38: Lâu lâu mới nói dối thôi mà!
38 Chương 39: Đâu đó trong sự mê trai của em, anh thấy được chân thành!
39 Chương 40: Con rể vàng
40 Chương 41: Tức đến mất ngủ
41 Chương 42: Say rượu
42 Chương 43: Giải cứu hôn nhân thành công
Chapter

Updated 42 Episodes

1
Chương 1: Lăn dài trên núi
2
Chương 2: Giả vờ mất trí
3
Chương 3: Được mỹ nam chăm sóc
4
Chương 4: Tôi và "chồng" tương lai đều ngoại tình?
5
Chương 5: Gặp bố mẹ chồng
6
Chương 6: Xuất viện
7
Chương 7: Nguồn gốc chuyện tình của tôi từ chồng
8
Chương 8: Ra ngoài
9
Chương 9: Không cần người ngoài như chị ở đây chỉ dạy
10
Chương 10: Tiếp tục thu thập thông tin
11
Chương 11: Một cái chăn là đủ
12
Chương 12: Mất trí nhớ là chuyện tốt sao?
13
Chương 13: Tức giận
14
Chương 14: Những vị khách không mời
15
Chương 15: Ở lại
16
Chương 17: Trở về
17
Chương 18: Nghỉ việc
18
Chương 19: Chia tay
19
Chương 20: Bạn thân
20
Chương 21: Có thêm đồng minh
21
Chương 22: Học làm vợ đảm đang
22
Chương 23: Vợ chồng già còn để ý mấy chuyện đó
23
Chương 24: Chuyện xưa
24
Chương 25: Cùng nhau ăn tối cũng gặp người cũ
25
Chương 26: Đi dạo công viên
26
Chương 27: Mẹ tôi có đồng minh
27
Chương 28: Chất vấn
28
Chương 29: Bác sĩ tâm lý
29
Chương 30: Chăm bệnh
30
Chương 31: Em muốn sinh con?
31
Chương 32: Đánh cược
32
Chương 33: Ký ức bị chôn vùi
33
Chương 34: Mầm mống nghi ngờ
34
Chương 35: Thế giới của tôi sụp đổ rồi
35
Chương 36: Trở về
36
Chương 37: Tức điên người lên thì tôi vẫn yêu cái tên chết tiệt này!
37
Chương 38: Lâu lâu mới nói dối thôi mà!
38
Chương 39: Đâu đó trong sự mê trai của em, anh thấy được chân thành!
39
Chương 40: Con rể vàng
40
Chương 41: Tức đến mất ngủ
41
Chương 42: Say rượu
42
Chương 43: Giải cứu hôn nhân thành công

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play