Về tới kí túc xá đã là chiều tà, Hạ Tuấn Lâm mệt mỏi mà nằm ườn ra giường. Kí túc xá của cậu chỉ có mỗi mình cậu, theo quy định thì mỗi phòng sẽ có 4 người nhưng do 3 người kia không thích ở trong khuôn viên trường bị trường quản lý nên đã ra ở riêng. Cậu cũng muốn giống họ, vì nếu có thể ở riêng cậu có thể sẽ đi làm thêm vào ca đêm để kiếm thêm chút tiền. Nhưng do không có tiền thuê phòng ngoài nên đành phải ở kí túc xá của trường.
Nằm ườn ra một lúc lâu, Hạ Tuấn Lâm mở mắt ngó xung quanh, thấy cái vali nhỏ có ít quần áo vẫn chưa được sắp xếp vào tủ đồ, rồi lại nhìn sang cái bàn học sách vở còn dở dang, cậu đã cảm thấy uể oải không thôi, rồi bất giác lại nhớ tới chuyện hồi sáng.
Theo quy định nhập học thì các sinh viên sẽ phải có mặt tại trường ít nhất là một tuần trước khi buổi học đầu tiên bắt đầu để hoàn tất thủ tục đăng kí và sắp xếp ổn định kí túc xá, đăng ký tham gia vào câu lạc bộ... Nhưng do có việc nên Hạ Tuấn Lâm đã đến sát ngày nhập học. Hôm đi nhận kí túc xá, Hạ Tuấn Lâm cũng giống như bao sinh viên khác, hai tay đều xách túi to túi nhỏ, thêm cả cái vali nhìn vào rất cồng kềnh. Mới đến còn chưa quen với đường lối nên chẳng may bị lạc đường. Đi mãi đi mãi suốt 30 phút sau cậu vẫn chưa tìm ra kí túc xá nam giành cho beta. Bực bội và mất kiên nhẫn, cậu vứt hết vali và ba lô xuống một gốc cây ngồi nghỉ chân.
Đang ngồi ngẫm nghĩ xem nên đi hướng nào tiếp thì chợt có một đàn anh mặc áo đội hướng dẫn tân sinh viên tiến đến gần cậu. Anh rất to, cao khoảng chừng 1m90, mặt sáng sủa và điển trai vô cùng. Lúc tới gần chỗ cậu, anh ta còn cố ý liếc nhìn mấy em gái đang hú hét phía đối diện rồi nở nụ cười dịu dàng, ôn nhu xong mới tới sau lưng cậu mà vỗ vai...
" Em là tân sinh viên à?"
Hạ Tuấn Lâm đang mệt mỏi thì tự nhiên có người qua hỏi han làm cậu hơi cảm thấy bất ngờ, cậu ngẩng đầu lên, đối diện với ánh mắt của anh. Nhưng từ khi thấy cậu quay đầu nhìn mình, không hiểu sao đàn anh lại bỗng khựng lại, nhìn chằm chằm cậu không rời. Cậu thấy vậy cũng liền biết lý do, chắc lại bị sốc nhan sắc đây mà.
Nhẹ nhàng đáp lại tiếng " um ". Lúc này đàn anh mới lấy lại tinh thần, như được mở cờ trong lòng, chỉ chờ đến câu này mà liền mừng ra mặt, nở nụ cười tươi rói đốn tim biết bao omega rồi giới thiệu..
" Anh là Trương Chân Nguyên. Là sinh viên năm 2, hiện tại anh được giao làm nhiệm vụ là hướng dẫn các bạn tân sinh viên trong việc làm quen với môi trường học tập mới. Anh thấy em có vẻ đang gặp khó khăn gì đúng không? Anh có thể giúp được gì không?"
Trương Chân Nguyên được hơi nói một lèo làm Hạ Tuấn Lâm thấy có chút không được tự nhiên cho lắm. Cậu đưa mắt đảo từ trên xuống dưới Trương Chân Nguyên, chỉ thấy anh thật sự nổi trội, cơ bắp săn chắc không thể che sau lớp áo đội màu xanh biển. Vẻ ngoài tuấn tú, ngũ quan sắc lạnh nhưng cũng không kém phần ôn nhu, dịu dàng. Đây đích thị là alpha, là gu của các em gái.
Nhìn sang phía đối diện, vẫn thấy mấy cô gái vừa nãy vẫn còn đứng đó chưa chịu rời đi. Đây chắc cũng là tân sinh viên, nhìn trúng anh chàng này chăng?
" Em đang tìm kí túc xá beta. Anh có thể chỉ cho em nó ở đâu được không?"_ Không để bản thân bị phân tâm bởi súc hút Alpha, cậu liền đáp lại xã giao.
Nhưng sau khi nghe câu hỏi của Hạ Tuấn Lâm xong, Trương Chân Nguyên cũng tỏ ra có vẻ khá bất ngờ...
" Em đến kí túc xá beta làm gì? Không phải em là Omega à?"
Câu hỏi như đâm trúng tim đen. Hạ Tuấn Lâm bất giác giật mình, trong lòng theo tự nhiên mà dâng lên cảm xúc bất an, lo sợ.. Nhưng rồi Hạ Tuấn Lâm dần điều chế lại cảm xúc mà thẳng thừng chối bỏ.
" Không phải! Em là beta!"
Câu trả lời tóm gọn nhưng lại thẳng thắn mang theo giọng điệu hơi đè nén khiến trong lòng Trương Chân Nguyên hơi hụt hẫng, nhưng rồi vẫn nhẹ nhàng đáp lại...
" Vậy sao? Anh xin lỗi, chắc do anh ngửi nhầm mùi tin tức tố từ người em rồi " _ Vừa nói, Trương Chân Nguyên vừa cười. Anh thầm nghĩ chắc do mình vừa giúp đỡ nhóm tân sinh viên omega, họ có tỏ ra ít tin tức tố để quyến rũ mình? Dù sao mùi hương vẫn rất nhạt, chắc qua đây nó đã bay bớt, nhưng phải thừa nhận là..." Rất thơm ".
Hạ Tuấn Lâm nghe vậy càng sợ hãi và biểu cảm thì khẩn trương rõ rệt. Rõ ràng tuần trước cậu đã hiến tin tức tố rồi mà? Sao giờ vẫn còn? Lòng thầm nghĩ: * Sao mũi tên này thính thế không biết?! không nên thân thiết.*
Thấy cậu đứng dậy định đi chỗ khác thì bất giác Trương Chân Nguyên lại giữ tay cậu lại. Lực anh dùng cũng không lớn nhưng đối với Omega như cậu đây lại là một tác động vật lí không hề nhẹ. Dù bị đau nhưng mặt Hạ Tuấn Lâm vẫn không biến sắc mà quay đầu nhìn anh. Thấy mình bị nhìn, Trương Chân Nguyên liền nhanh chóng rút tay lại, miệng xin lỗi...
" À... Xin lỗi! Anh không cố ý đâu, chỉ là anh thấy em đang không biết đường, hay để anh dẫn em tới tận kí túc xá luôn nhá?"
Updated 36 Episodes
Comments