(ĐN Tokyo Revengers) Bách Hợp Tỏa Hương!

(ĐN Tokyo Revengers) Bách Hợp Tỏa Hương!

Chương 1: Khởi đầu

**✿❀ ❀✿**
Thành phố không ngủ.
Dưới tòa nhà kính cao tầng, những chiếc taxi vẫn lặng lẽ lướt qua, kéo theo ánh đèn trắng vàng hòa lẫn vào màn đêm.
Ở tầng 14 của một công ty quảng cáo vừa mới tan ca muộn, Kagayaki Yuri lặng lẽ bước ra khỏi phòng làm việc, mang theo tập tài liệu mà lẽ ra hôm nay cô phải được trình bày.
Nhưng phần công việc ấy – dự án cô mất ba tháng lên kế hoạch và thực hiện – đã bị trưởng nhóm của cô cướp và nhận lấy toàn bộ công lao.
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
|"Cô ấy chỉ hỗ trợ vài phần lặt vặt thôi."|
"Lặt vặt…?"
Câu nói đó cứ lặp đi lặp lại trong đầu cô suốt cả buổi họp.
Yuri lúc đó chỉ cười nhẹ. Cô không gào lên. Không đập bàn phản đối. Không bật khóc như những nhân viên mới vào nghề.
Cô chỉ...
Kagayaki Yuri (Tiền kiếp)
Kagayaki Yuri (Tiền kiếp)
|(mỉm cười, cúi đầu) Em hiểu rồi.|
Một nụ cười giả tạo. Như mọi ngày.
----------
Trên chuyến tàu điện lúc 10 giờ đêm, Yuri ngồi một góc cạnh cửa sổ, gục đầu nhìn ánh đèn trôi ngược.
Cô không muốn về nhà.
Trên màn hình điện thoại còn sáng là dòng tin nhắn từ "Mẹ" - người sẽ chẳng bao giờ liên lạc cho cô
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
💬 Mẹ: Em con sắp cắt bánh rồi. Con định để mọi người chờ à?
Yuri siết chặt điện thoại. Cô đã nói rằng mình bận làm thêm. Nhưng câu trả lời của mẹ chỉ gói gọn trong một sự thật:
Sinh nhật em trai. Và cô phải về.
Vì cô là con gái, cô nên nhường. Vì “nó là con trai, nó quan trọng hơn.”
Như mọi lần...
----------
Cô không về.
Cô xuống ga giữa đường, đi bộ loanh quanh, rồi dừng lại tại một công viên cũ không ai lui tới – không có ánh đèn, chỉ có bóng cây đen kịt và gió lạnh se da.
Yuri ngồi xuống ghế đá.
Không ai ở đây cả. Không tiếng cười, không lời phán xét, không ánh mắt thương hại.
Chỉ có yên tĩnh. Và bóng tối – thật sự chân thật.
Cô tự hỏi, lần đầu mình học được cách mỉm cười trước người khác là khi nào?
Lúc chuyển ra ngoài sống? Hay là ngày bị bố quát rằng “đừng so đo với em con”?
Mọi thứ nhập nhằng.
Mẹ cô luôn nói: “Là con gái thì phải biết điều một chút.”
Nhưng “biết điều” đồng nghĩa với việc bị quên lãng, bị xem nhẹ, bị dẫm lên mà không được phép lên tiếng.
Tự lập, sống xa nhà, hòa đồng ngoài xã hội – đó là cách Yuri bảo vệ chính mình.
Nhưng trong sự tĩnh lặng này, mặt nạ rơi xuống. Và cô không thấy gì ngoài sự mỏi mệt.
Kagayaki Yuri (Tiền kiếp)
Kagayaki Yuri (Tiền kiếp)
...
Yuri khẽ rùng mình trong gió đêm, kéo cổ áo khoác sát lại, ánh mắt vẫn dán vào khoảng không đen đặc trước mặt.
Tiếng thông báo "ting!" vang lên từ điện thoại.
Cô mở khóa máy một cách vô thức, và một dòng thông báo hiện ra: “Tokyo Revengers – chương mới đã ra mắt.”
Yuri chớp mắt. Cô không đọc ngay. Chỉ nhìn chằm chằm vào màn hình trong vài giây… rồi khẽ bật cười.
Không phải kiểu cười nhạt thường thấy, cũng chẳng phải nụ cười hòa nhã cô vẫn dùng mỗi ngày – mà là một nụ cười thật, nhẹ tênh như một chiếc lá rơi trong gió.
Hồi mới vào công ty, có một đàn chị ở bộ phận sáng tạo đã lén nhét tập manga vào ngăn bàn của cô.
Lúc đó cô nghĩ chỉ là một bộ truyện học đường. Nhưng càng đọc, cô càng thấy như thể… mình từng biết những gương mặt ấy từ đâu đó. Những cảnh vật, cảm xúc, nỗi đau và hi vọng – đều quen thuộc đến lạ.
Cô đã đọc nó suốt những giờ nghỉ trưa, hay khi làm đêm một mình. Cô thấy chính mình trong những lần cố gắng thay đổi tương lai, cố gắng níu giữ điều gì đó không thể giữ được. Và cũng chính bộ truyện ấy là thứ duy nhất khiến cô thật lòng mỉm cười.
Yuri kéo tập truyện ra đọc từ ứng dụng. Mỗi khung tranh, mỗi dòng thoại đều khiến mắt cô dịu lại – như đang tạm thoát khỏi cái thế giới thực tàn nhẫn này.
Nhưng nội dung của chương mới này thì lại không như vậy...
Bối cảnh là một đêm mưa. Takemichi đang bị dồn vào đường cùng. Và rồi—
Draken xuất hiện.
“Đồ ngốc, mày nghĩ tao không đến à?”
Yuri nín thở. Trái tim cô siết lại.
Draken xuất hiện như một người hùng, đấm ngã kẻ địch chỉ trong vài khung tranh. Cô gần như thở phào. Cho đến khi—
Tiếng súng vang lên.
Một. Hai. Ba phát.
Máu nhuộm đỏ áo Draken.
“Không… không thể nào…”
Yuri trừng mắt nhìn màn hình, ngón tay run nhẹ. Draken khuỵu xuống, vẫn cười. Takemichi gào tên anh trong cơn mưa.
Đến lúc cô không kìm được nữa mà...
Kagayaki Yuri (Tiền kiếp)
Kagayaki Yuri (Tiền kiếp)
Tác giả là ác quỷ à?! Sao có thể làm thế với Draken chứ?!
Kagayaki Yuri (Tiền kiếp)
Kagayaki Yuri (Tiền kiếp)
Trước đây là Izana giờ là Draken!?
Kagayaki Yuri (Tiền kiếp)
Kagayaki Yuri (Tiền kiếp)
Con mẹ nó!! Muốn đốt nhà ổng quá!?
Âm vang của tiếng hét khẽ đó tan vào gió. Chẳng ai nghe thấy.
Nhưng đó là những lần hiếm hoi trong nhiều năm, Yuri thực sự để cảm xúc trào ra – không kìm nén, không giả vờ.
Nước mắt cô không rơi. Nhưng trái tim đau nhói một cách thật đến không ngờ.
Chỉ khi liên quan đến Tokyo Revengers, chỉ khi đọc đến những đoạn như thế này, cô mới như được thật sự sống – dù chỉ vài phút ngắn ngủi.
...
Điện thoại trong tay, Yuri vẫn nhìn chằm chằm vào khung tranh cuối cùng – nơi Draken gục xuống giữa màn mưa, nụ cười kiên định vẫn còn vương trên môi.
Cô im lặng thật lâu sau khi phát tiết ra ngoài.
Một cảm giác trống rỗng buốt lạnh len vào tim. Như thể cô cũng vừa mất đi một người quen cũ – ai đó mà mình chưa từng gặp ngoài đời, nhưng lại luôn là chỗ dựa trong những ngày chênh vênh nhất.
Yuri khịt khịt mũi, cất điện thoại vào túi áo.
Kagayaki Yuri (Tiền kiếp)
Kagayaki Yuri (Tiền kiếp)
(lẩm bẩm) Thôi...ra tiệm ăn lẩu cho đỡ buồn vậy...
Cô đứng dậy, vươn vai, cố vờ như mọi thứ ổn. Cũng như bao lần khác trong đời – dùng một hành động nhỏ nhặt để khỏa lấp cơn đau không tên.
Đêm đã khuya, phố xá vắng lặng. Ánh đèn đường xa xa nhấp nháy như sắp tắt.
Yuri nhét tay vào túi, bước chậm rãi ra khỏi công viên, băng qua con đường vắng – nơi có một quán ăn còn sáng đèn.
Gió thổi nhẹ qua mái tóc cô.
Kagayaki Yuri (Tiền kiếp)
Kagayaki Yuri (Tiền kiếp)
“Không biết chương sau sẽ ra sao...mong là sẽ cứu được Draken...”
Và trong khoảnh khắc ấy – khi cô ngẩng đầu lên, nụ cười buồn còn vương nơi khóe miệng—
Tiếng còi xe xé gió vang lên.
Ánh đèn pha chói lòa ập đến từ phía bên trái. Cô quay đầu lại—
Quá muộn.
Một ánh sáng trắng xóa bùng lên trước mắt.
Rầm!!!
Rồi tất cả tối sầm lại.
**✿❀ ❀✿**
Hot

Comments

Lily

Lily

xe tải-kun đào hoa thật đó 😂

2025-03-03

1

kiona=)))

kiona=)))

sao mà truck-kun đào hoa ghê

2024-06-06

4

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Khởi đầu
2 Chương 2: Enkō và điều ước
3 Chương 3: Tái sinh, gia đình
4 Chương 4: Những năm đầu đời
5 Chương 5: Noel, sinh nhật và lá thăm
6 Chương 6: Tokyo, chúng tôi đến đây!
7 Chương 7: Chuyến tàu đến Tokyo
8 Chương 8: Nhà mới, hàng xóm và học võ
9 Chương 9: Drama tình ái
10 Chương 10: Nhập học và bạn mới
11 Chương 11: Thanh xuân vườn trường và oan gia ngõ hẹp
12 Chương 12: Bữa tiệc tân gia
13 Chương 13: Tuyết, lá thăm và cầu nguyện
14 Chương 14: Biển, vỏ sò và thủy cung
15 Chương 15: Lễ hội mùa hè, pháo hoa và đèn lồng
16 Chương 16: Vở kịch, ẩm thực, nhà ma và gắp thú
17 Chương 17: Thiếu vắng
18 Chương 18: Đêm muộn, băng bó
19 Chương 19: Sau cơn mưa là ấm áp
20 Chương 20: Emma!
21 Chương 21: Hơi ấm
22 Chương 22: Nỗi nhớ
23 Chương 23: Cái tên
24 Chương 24: Emma và những người lạ đầy ồn ào
25 Chương 25: Tiệc sinh nhật
26 Chương 26: Lễ chùa và bị lạc
27 Chương 27: Số bóng đèn nhân đôi
28 Chương 28: Đi cafe và hội chợ
29 Chương 29: Nhà Shiba
30 Chương 30: Valentine và du ngoạn mùa xuân
31 Chương 31: Quà White Day và lần đầu gặp gỡ chị em Inui
32 Chương 32: Năm học mới
33 Chương 33: Hội Thể thao – Văn hóa mùa xuân
34 Chương 34: Lời hứa và giấc mộng điềm báo đầu tiên
35 Chương 35: Biến cố
36 Chương 36: Thay đổi và an ủi
37 Chương 37: Sau biến cố
38 Chương 38: Izana
39 Chương 39: Từ kẻ thù sang đồng minh – "Cặp bài trùng nghịch ngợm"
40 Chương 40: Thanh kiếm và rắc rối (1)
41 Chương 41: Thanh kiếm và rắc rối (2)
42 Chương 42: Tắm mưa và bị cảm
43 Chương 43: Tốt nghiệp và tỏ tình
44 Chương 44: Akari tỏ tình và cú twist bất ngờ của Ren
45 Chương 45: Nụ cười "thân thiện"
46 Chương 46: Dỗ dành và quà sinh nhật
47 Chương 47: Kế hoạch họp khẩn của hội anh chị
48 Chương 48: Biệt đội thất sủng lập kế hoạch xin xỏ
49 Chương 49: Chiến dịch dỗ tiểu muội (1)
50 Chương 50: Chiến dịch dỗ tiểu muội (2)
51 Chương 51: Chiều thu, đêm đông và những điều không thể nói
52 Chương 52: Sắc trắng nhuốm màu chia ly
53 Chương 54
54 Chương 55
55 Chương 56
56 Chương 57
57 Chương 58
58 Chương 59
59 Chương 60
60 Chương 61
61 Chương 62
62 Chương 63
63 Chương 64
64 Chương 65
65 Chương 66
66 Chương 67
67 Chương 68
68 Chương 69
69 Chương 70
70 Chương 71
71 Chương 72
72 Chương 73
73 Chương 74
74 Chương 75
75 Chương 76
76 Chương 77
77 Chương 78
78 Chương 79
79 Chương 80
80 Chương 81
81 Chương 82
82 Chương 83
83 Chương 84
84 Chương 85
85 Chương 86
86 Chương 87
87 Chương 88
88 Chương 89
89 Chương 90
90 Chương 91
91 Chương 92
92 Chương 93
93 Chương 94
94 Chương 95
95 Chương 96
96 Chương 97
Chapter

Updated 96 Episodes

1
Chương 1: Khởi đầu
2
Chương 2: Enkō và điều ước
3
Chương 3: Tái sinh, gia đình
4
Chương 4: Những năm đầu đời
5
Chương 5: Noel, sinh nhật và lá thăm
6
Chương 6: Tokyo, chúng tôi đến đây!
7
Chương 7: Chuyến tàu đến Tokyo
8
Chương 8: Nhà mới, hàng xóm và học võ
9
Chương 9: Drama tình ái
10
Chương 10: Nhập học và bạn mới
11
Chương 11: Thanh xuân vườn trường và oan gia ngõ hẹp
12
Chương 12: Bữa tiệc tân gia
13
Chương 13: Tuyết, lá thăm và cầu nguyện
14
Chương 14: Biển, vỏ sò và thủy cung
15
Chương 15: Lễ hội mùa hè, pháo hoa và đèn lồng
16
Chương 16: Vở kịch, ẩm thực, nhà ma và gắp thú
17
Chương 17: Thiếu vắng
18
Chương 18: Đêm muộn, băng bó
19
Chương 19: Sau cơn mưa là ấm áp
20
Chương 20: Emma!
21
Chương 21: Hơi ấm
22
Chương 22: Nỗi nhớ
23
Chương 23: Cái tên
24
Chương 24: Emma và những người lạ đầy ồn ào
25
Chương 25: Tiệc sinh nhật
26
Chương 26: Lễ chùa và bị lạc
27
Chương 27: Số bóng đèn nhân đôi
28
Chương 28: Đi cafe và hội chợ
29
Chương 29: Nhà Shiba
30
Chương 30: Valentine và du ngoạn mùa xuân
31
Chương 31: Quà White Day và lần đầu gặp gỡ chị em Inui
32
Chương 32: Năm học mới
33
Chương 33: Hội Thể thao – Văn hóa mùa xuân
34
Chương 34: Lời hứa và giấc mộng điềm báo đầu tiên
35
Chương 35: Biến cố
36
Chương 36: Thay đổi và an ủi
37
Chương 37: Sau biến cố
38
Chương 38: Izana
39
Chương 39: Từ kẻ thù sang đồng minh – "Cặp bài trùng nghịch ngợm"
40
Chương 40: Thanh kiếm và rắc rối (1)
41
Chương 41: Thanh kiếm và rắc rối (2)
42
Chương 42: Tắm mưa và bị cảm
43
Chương 43: Tốt nghiệp và tỏ tình
44
Chương 44: Akari tỏ tình và cú twist bất ngờ của Ren
45
Chương 45: Nụ cười "thân thiện"
46
Chương 46: Dỗ dành và quà sinh nhật
47
Chương 47: Kế hoạch họp khẩn của hội anh chị
48
Chương 48: Biệt đội thất sủng lập kế hoạch xin xỏ
49
Chương 49: Chiến dịch dỗ tiểu muội (1)
50
Chương 50: Chiến dịch dỗ tiểu muội (2)
51
Chương 51: Chiều thu, đêm đông và những điều không thể nói
52
Chương 52: Sắc trắng nhuốm màu chia ly
53
Chương 54
54
Chương 55
55
Chương 56
56
Chương 57
57
Chương 58
58
Chương 59
59
Chương 60
60
Chương 61
61
Chương 62
62
Chương 63
63
Chương 64
64
Chương 65
65
Chương 66
66
Chương 67
67
Chương 68
68
Chương 69
69
Chương 70
70
Chương 71
71
Chương 72
72
Chương 73
73
Chương 74
74
Chương 75
75
Chương 76
76
Chương 77
77
Chương 78
78
Chương 79
79
Chương 80
80
Chương 81
81
Chương 82
82
Chương 83
83
Chương 84
84
Chương 85
85
Chương 86
86
Chương 87
87
Chương 88
88
Chương 89
89
Chương 90
90
Chương 91
91
Chương 92
92
Chương 93
93
Chương 94
94
Chương 95
95
Chương 96
96
Chương 97

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play