Chương 4 + 5 Về Với Anh

Cuối học kì, lớp cô có tổ chức tiệc Vân Anh do ham chơi mà đi đến nửa đêm. Ba cô phải đích thân đi lôi xác cô về trong tình trạng chẳng mấy tỉnh táo. Hôm sau thì Vân Anh nhà ta bị papa đại nhân giáo huấn cho một trận nên thân. Hai ngày tiếp theo cô không đến lớp, cũng chẳng liên lạc gì với bạn bè. Vì sao ư? Vì điện thoại bị tịch thu rồi còn đâu.

Đã đến hôm thứ 3 rồi mà Vân Anh vẫn không đến lớp. Thanh Hải lo lắng, liên lạc cho cô thì không được nên quyết định gọi thẳng cho phụ huynh của cô luôn.

Reng...Reng...Reng.... Tiếng chuông điện thoại reo lên. Ba Vân Anh đang ngồi đọc báo thì cũng nhấc máy lên nghe. Hỏi thăm vài câu mới biết Vân Anh đang bị bệnh nên ở nhà, anh vô cùng lo lắng nhưng chưa bình tĩnh được nữa thì lại biết được một tin chẳng mấy vui vẻ.

" Mà nhân tiện đây tôi muốn nói với thầy một chuyện thật ra là tôi muốn chuyển trường cho Vân Anh" - ba của cô bày tỏ.

Thanh Hải ngạc nhiên hỏi lại thì chỉ nhận được một câu là " gia đình có chút chuyện" . Anh cảm thấy không ổn nên buổi chiều anh đã sắp xếp công việc để đến nhà của cô luôn. Lần theo địa chỉ trong hồ sơ cá nhân của cô cuối cùng anh cũng đã đến nơi.

" Ủa đây chẳng phải là nhà của thầy Tùng đây sao, thôi bấm chuông thử xem nào" - anh cảm thán một câu rồi cũng bấm chuông cửa.

Ting...Ting....Ting....

Ba của Vân Anh nghe tiếng chuông nên liền ra mở cửa, còn anh đứng ngoài này thì thấy một bóng dáng rất quen thuộc đang bước ra, lúc cánh của ấy mở ra thì cả hai người đều hoản hốt, ngạc nhiên.

Thật ra Thanh Hải trước đây là học trò của ba Vân Anh. Mấy năm trước nhà anh gặp nạn chính ba của cô đã cưu mang, cứu sống anh, chăm sóc anh gần hai năm trời. Do năm đó Vân Anh nhất quyết không chịu lên đây học, một mực muốn ở dưới quê với ông nên đến khi lên cấp 3 cô mới lên sống với ba mẹ. Nhưng khi cô vừa lên sống thì anh đã đi khỏi nên hai người cũng chưa từng gặp mặt nhau.

Cả ông và anh ngồi trò chuyện với nhau một chút thì anh mới hỏi :" Mà thầy cho em hỏi nhà này phải nhà của em Vân Anh không thầy.?"

" Ừ, Vân Anh là con gái thầy mà sau em biết nó vậy?"

" Vậy thì hay quá em là giáo viện chủ nhiệm của Vân Anh người gọi thầy hồi sáng đó ạ."

Ba mẹ cô hết sức ngạc nhiên khi biết anh chính là giáo viên chủ nhiệm của cô.

" Mà chuyện thầy nói lúc sáng chuyển trường cho Vân Anh là sao ạ?"

" Cũng không giấu gì em nhà thầy ở dưới quê có vài chuyện, thầy và cô đã sắp xếp công việc hết rồi chỉ còn Vân Anh thầy với cô không biết làm sao sợ nó ở đây một mình rồi tụ tập ăn chơi bỏ bê việc học nên định chuyển trường cho con bé luôn."

" Dạ thật ra thì Vân Anh học cũng giỏi với lại năm sau là thi tốt nghiệp rồi mà giờ thầy chuyển trường thì cũng ảnh hưởng tới việc học, em ấy phải làm quen với môi trường mới hơn thế là năm sau cuối cấp thì cũng nên để cho Vân Anh có kỉ niệm với bạn bè."

" Ừ thì thầy cô cũng biết nhưng có điều con bé còn nhỏ quá nó còn ham chơi lắm không có thầy cô ở đây thì chắc con bé sẽ không quan tâm đến chuyện học hành nữa đâu rồi ảnh hưởng đến tương lai của nó." - mẹ cô tiếp lời.

" Thầy cô cũng quá lo rồi hồi đó chẳng phải em cũng vậy sao bây giờ cũng trưởng thành ổn định rồi đó thôi."

" Thầy biết là vậy nhưng con bé là con gái mới lớn lỡ nghe lời ngon ngọt của người ta ko suy nghĩ cho chín chắc thì khổ"

" Thật ra em xem Vân Anh cũng như em gái với lại em ấy lại là con của thầy và cô nên nếu thầy cô ko ngại thì cứ giao em ấy cho em quản lí chăm sóc."

Ba mẹ cô nghe đề nghị của anh, lúc đầu có phần nghi ngại nhưng suy cho cùng ngoài anh ra thì chẳng còn ai đáng và đủ tin cậy để ba cô giao phó hơn hết Thanh Hải còn là học trò của ông, tính tình của anh thì ông quá hiểu rõ rồi. Bất đắc dĩ ông cũng miễn cưỡng đồng ý.

Ngồi trò chuyện một chút thì anh cũng ra về. Sau đó ba mẹ cô lên phòng để nói chuyện với cô.

Lúc đầu nghe là sau này phải sống chung với anh cô cảm thấy khó chịu. Nghĩ làm sao mà bắt cô phải vui vẻ sống với người mà cô luôn ghét cay ghét đắng mấy năm nay.

" Sao....sao ..ba có thể bỏ con như vậy chứ còn giao con cho người lạ ba mẹ mới gặp thầy ấy có một lần thôi mà tin à."

" Con nói gì đấy Hải thật ra là học trò cũ của ba con hồi trước ba mẹ của cậu ấy không may qua đời trong một vụ tai nạn xe nên ba mẹ đã đưa cậu ấy về đây sống một thời gian thân thiết cũng như người trong gia đình vậy đó nên con cứ an tâm"

" Sống...sống...Một thời gian sao con khônghề biết?"

" Quên rồi à năm đó con học lớp 7 con nằng nặc đòi ở dưới quê với ông ráng học cho hết cấp 2 rồi mới về sống với ba mẹ ko nhớ sau "

" Nhưng ....nhưng con không thể sống với một người lạnh lùng lại gắt gỏng như thầy ấy đâu."

" Thôi mà con ba mẹ cũng bắt đắc dĩ mới làm như vậy lúc nào rảnh ba mẹ sẽ lên thăm con mà." - mẹ cô an ủi.

" Ba đã giao quyền quản lí con cho Hải rồi con cố mà ngoan ngoãn đi nếu không Hải sẽ thay ba quản giáo con tới đó ba mẹ ko có bênh đâu. Dù sao tuần này con chỉ vào lớp để biết kết quả thi học kì thôi nên ba đã nói với Hải cho con nghĩ hết một tuần rồi con mau dọn đồ đạc đi chủ nhật ba mẹ về quê rồi đưa con qua đó luôn."

Nói xong ba mẹ của Vân Anh ra khỏi phòng và đương nhiên tin này đã làm cho ngạc nhiên sững sốt dường như không thể tin được nó lại xảy ra "phải sống với ông thầy đó chắc mình chết đầu năm còn đối đầu, nói xấu ổng bây giờ về sống chung không biết có trả thù không nữa". Suốt đêm hôm đó Vân Anh đã mất ngủ luôn nghĩ về cuộc sống của mình khi ở với Hải khiến cô rất lo lắng và đôi chút cũng sợ.

...****************...

Hôm nay là tối thứ 7 nên mẹ của Vân Anh quyết định nấu một bữa thật ngon để đãi cả nhà vì sau bữa cơm hôm nay không biết khi nào thì gia đình của Vân Anh có thể quây quần bên nhau nữa.

Vân Anh tuy có chút không vui nhưng đâu thể làm trái hơn hết nổi khổ của ba mẹ cô bản thân cô đâu phải không hiểu nên chỉ có thể chấp nhận mà sống.

Bữa cơm hôm ấy thật sự hạnh phúc nhưng cũng đã đến lúc phải chia tay. Sáng hôm sau, Vân Anh cùng ba đến nhà của Hải.

Trước khi đi ba cô dặn dò cô đủ điều và đương nhiên Vân Anh không nỡ xa papa yêu dấu của mình rồi. Cô lưu luyến không thôi, tuy là nhiều lúc cô có làm cho ba giận nhưng trong lòng cô ba cô luôn là người quan trọng nhất đâu thể nói xa là xa được.

" Ba đừng thức khuya làm việc nữa, ba cũng lớn tuổi rồi nên chú ý sức khỏe một chút, dạo này trời trở lạnh ba mặc nhiều áo vào nha, Vân Anh sẽ nhớ ba lắm"

" Xem con đi kìa. Có phải chia ly luôn đâu mà sợ. Như vậy rồi sao này đi lấy chồng được nữa"

" Ba cứ chọc con"

" Con ráng giữ sức khỏe nha. Hải, đành nhờ em trông nom con bé giúp thầy, có hư thì phạt đừng dung túng cho nó làm càn"

" Chưa gì hết mà ba đã bảo người ngoài ăn hiếp con rồi"

" Con ngoan ngoãn một chút đi, không có ba mẹ ở đây thì đừng có tùy hứng nữa, mau mau tốt nghiệp đi rồi đi lấy chồng chứ ở vậy hoài ông bà già này lo không nổi đâu"

" Ba..." - cô phụng phịu giận dỗi.

Trao đổi một chút thì ba cô cũng đi, cô thấy rất buồn nhưng lại không muốn cho Hải thấy bộ dạng trẻ con của mình nên lặng lẽ mang đồ vào trong nhà.

" Đây, thuốc mẹ em nhờ tôi gửi cho em, mau bôi cho hết đau. Con gái con lứa lớn rồi chẳng biết suy nghĩ còn dám tụ tập đi bar rồi để bị đòn, tôi thiệt hết hiểu nổi em luôn"

" Thầy..." - mặt Vân Anh đỏ như trái gấc. ' Mẹ ơi là mẹ chuyện xấu hổ thế này mà mẹ còn đi nói đúng là mất mặt thật mà' - cô thầm oán trách mẹ của mình.

" Còn ngại với chả ngùng, sau này ở với tôi mà còn bướng thì vẫn bị đòn giống vậy thôi. Em cố mà an phận đi"

Vân Anh câm nín. Ba cô đi chưa lâu thì đã lên tiếng hăm dọa rồi xem ra cô còn phải chịu khổ dài dài rồi.

" Đưa đồ đây tôi mang lên phòng giúp cho " - anh lên tiếng cắt ngang những dòng suy nghĩ mông lung của cô.

Thanh Hải đưa cô lên phòng. Vân Anh cảm thấy ngạc nhiên. Căn phòng tuy hơi nhỏ nhưng vẫn đầy đủ mọi thứ như nhà của cô. Vân Anh cất đồ xong rồi lên giường nằm ngủ thiếp đi lúc nào cũng không biết.

Đến trưa, anh đã nấu cơm xong nên bước lên kêu Tiểu quỷ kia xuống ăn. Đứng ngoài cửa phòng gõ cửa mãi mà không thấy cô mở nên anh cũng đành bước vào. Đập vào mắt anh lúc này chính là hình ảnh cô đang ngủ say sưa trên giường, lúc này nhìn cô như một con mèo nhỏ, rất đáng yêu.

" Phải chi bình thường em cũng đáng yêu như thế này thì có tốt hơn không?" - anh đứng nhìn cô rồi tự nói một mình.

Cũng đã 5 phút trôi qua nên anh đành bước lại lay gọi cô dậy. Vân Anh vừa mở mắt ra thì thấy anh đang ở trong phòng nên trố mắt nhìn anh.

" Thầy ....thầy vào đây chi vậy.... Thầy đừng làm bậy nha. Tui la lên đó"

" Cái đồ ngốc nhà em. Tui làm gì được em mà em thái độ như vậy. Trách thì trách con heo lười như em ngủ say bí tị, gọi hoài không dậy nên tui đành vào đây gọi thôi. Hay là em muốn nhịn luôn bữa trưa này!"

" Thầy.... Tui không nói với thầy nữa. Thầy mãi là đồ đáng ghét"

" Đáng ghét hay không cũng được nhưng giờ có đi ăn không?"

" Em xuống liền"

Thanh Hải lắc đầu ngán ngẩm, lần đầu tiên anh mới thấy một cô gái bướng bỉnh tới vậy, từ nay ở với cô chẳng biết sẽ là phúc hay là họa nữa.

......................

Buổi tối, anh lái xe đi ra ngoài. Tầm hơn một tiếng sau mới trở về. Vừa về là anh đi lên phòng của cô, anh gõ cửa rồi mới bước vào để tránh cô đi đồn thổi anh là kẻ lưu manh nữa thì khổ.

" Này...tặng em"

Vân Anh ngạc nhiên, tròn mắt nhìn anh khó hiểu. Cô nhận lấy hộp quà, mở ra xem thử. Thì ra là một cái đồng hồ.

" Thầy cho em ạ?"

" Ừ...Lúc nãy tôi ra ngoài có chút việc, tình cờ thấy nó đẹp nên mua tặng em, tôi không biết sở thích em thế nào nên mong em đừng cười"

" Dạ em cảm ơn"

Anh nhìn cô rồi bước lại nhẹ nhàng xoa đầu cô. Vân Anh cảm thấy có phần ngượng ngùng, có lẽ đây là lần đầu tiên anh và cô có thể nói chuyện với nhau một cách hòa bình. Hơn...hơn thế anh còn tặng quà cho cô, ít nhiều thì cũng khiến cho cô bớt có định kiến về anh.

" Thôi mau đi ngủ sớm đi rồi mai đi học."

" Dà...Chúc...chúc thầy ngủ ngon"

Anh nhẹ nhàng cười với cô :" Em cũng thế"

Hot

Comments

zô tri

zô tri

lửa gần rơm lâu ngày cũng bén

2022-08-06

0

⭐Thanh Thảo⭐

⭐Thanh Thảo⭐

ghét của nào trời cho của nấy , không thể thoát khỏi cái duyên này đâu

2021-10-31

0

latđat

latđat

viết theo lối học đường việt nam.

2021-09-10

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play