Khẩn Cấp: Sau Khi Chia Tay Tôi Đã Biến Thành Mèo

Khẩn Cấp: Sau Khi Chia Tay Tôi Đã Biến Thành Mèo

Chương 1: Ôn Gia Đại Tiểu Thư

Ở thành phố Lương Vĩnh hoa lệ và phù phiếm này, những tin đồn tình ái về đám con nhà giàu mang danh cậu ấm cô chiêu chưa bao giờ thiếu. Hôm nay là thiếu gia nhà này, mai lại đại tiểu thư nhà khác.

Giữa hàng loạt cái tên nổi bật ấy, đại tiểu thư nhà họ Ôn – Ôn Kiều – luôn được nhắc đến nhiều nhất.

Dù không phải minh tinh hạng A, tần suất xuất hiện trên báo của cô còn nhiều hơn cả họ. Có điều những tin tức đó không dễ nghe chút nào.

Nhà họ Ôn là một doanh nghiệp lớn ở Lương Vĩnh, sở hữu khối tài sản khổng lồ, khiến nhiều người thèm muốn. Cách nhanh nhất để chạm tay vào gia sản ấy, chính là chiếm được trái tim Ôn Kiều, trở thành con rể Ôn gia.

Ôn gia giàu có nức tiếng nhưng chỉ có một cô con gái duy nhất. Năm nay hai mươi bốn tuổi, Ôn Kiều sở hữu nhan sắc nổi bật, nếu bước chân vào giới giải trí hẳn chẳng mấy ai sánh kịp.

Khuôn mặt mỹ miều, làn da trắng mịn, mái tóc xoăn dài được chăm sóc mềm mượt, đặc biệt là đôi mắt như biết cười thu hút người đối diện.

Chỉ với gia thế và ngoại hình, cô sớm đã trở thành hình mẫu lý tưởng của vô số đàn ông. Nhưng chẳng ai đến với cô vì tình cảm thuần túy.

Ôn Kiều khi ấy vẫn nhận quà, chấp nhận lời tỏ tình – chỉ là muốn chơi đùa một chút. Và dĩ nhiên, chẳng mối tình nào kéo dài quá một tháng.

Dù biết vậy, vẫn có kẻ nuôi hy vọng cảm hóa được trái tim lạnh lùng của cô, điển hình là chàng trai đang đứng trước cửa trung tâm mua sắm lúc này.

Kim đồng hồ đã điểm mười giờ tối, khi trung tâm mua sắm chuẩn bị đóng cửa. Anh ta vẫn đứng ở đó nhiều giờ, nhất định không rời bước.

Điện thoại trong tay liên tục bấm số gọi cho Ôn Kiều – dãy số quen thuộc suốt một tháng qua – nhưng giờ đã bị cô chặn, gọi thế nào cũng không được.

Đáp lại anh ta chỉ là âm thanh lạnh lẽo của tổng đài. Mãi cho đến khi điện thoại hết pin, anh ta mới chịu dừng lại.

Đúng lúc ấy, Ôn Kiều tay trong tay cùng bạn trai mới bước ra, cười nói vui vẻ như thể thế giới chỉ có hai người.

Rất nhanh, cô trông thấy chàng trai kia đứng phía trước, nhưng lại giả vờ như không thấy, thản nhiên bước qua người anh ta.

Hai người tiến tới chiếc xe sang đang đỗ gần đó. Khi Ôn Kiều chuẩn bị mở cửa, anh ta bất ngờ chạy đến ngăn cản.

“Kiều Kiều, sao em không nghe điện thoại, còn chặn số anh là thế nào?” – giọng chất vấn, vẻ mặt đáng thương.

Ôn Kiều đứng dưới ánh đèn vàng nhạt của trung tâm thương mại, dáng kiêu hãnh trong chiếc váy dài cao cấp. Cô nở nụ cười lạnh.

“Chẳng phải tôi đã bảo anh đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa sao? Tiết Chí Khiêm, đừng trẻ con nữa.”

Lời nói nhẹ như gió, nhưng vào tai Tiết Chí Khiêm lại nặng trĩu.

“Lý do là gì chứ? Mấy ngày trước vẫn rất tốt mà?”

Dưới ánh đèn đường mờ nhạt, vẻ đẹp của cô càng thêm rực rỡ. Nụ cười tà mị nở trên môi:

“Đó là chuyện của ba ngày trước. Còn bây giờ, tôi đã có người mới rồi. Bắt đầu vui vẻ thì kết thúc cũng vui vẻ đi. Số tiền tôi bỏ ra cho anh là xứng đáng mà.”

Tiết Chí Khiêm hụt hẫng. Ban đầu là vì tiền, nhưng giờ hắn thật sự có thích cô. Hơn nữa khó khăn lắm mới bắt được cái mỏ vàng này, làm sao hắn cam tâm từ bỏ cho được.

“Kiều Kiều, đừng chia tay được không? Anh yêu em, anh không muốn mất em.” – hắn túm chặt tay cô, cầu xin với dáng vẻ hèn mọn.

Nụ cười của Ôn Kiều vụt tắt. Cô hất mạnh tay hắn ra.

“Thằng khốn này, ai cho phép mày chạm vào cô ấy?”

Bạn trai mới của cô định lao tới dạy cho hắn một bài học, nhưng cô nhanh chóng giơ tay cản lại.

“Đủ rồi!”

Ôn Kiều tiến đến gần Tiết Chí Khiêm, ghé sát môi bên tai hắn, nhấn mạnh từng chữ:

“Về nhà mà chăm con mèo lắm lông của anh đi. Tôi không thích mèo – và giờ cũng không thích anh nữa. Cút!”

“Em…” – gương mặt Tiết Chí Khiêm đổi sắc, từ đau khổ sang xấu hổ, rồi thành ánh mắt căm hận.

Mặc kệ hắn đứng run rẩy, Ôn Kiều tình tứ khoác tay người mới, lên xe hòa vào dòng xe cộ tấp nập.

Tiết Chí Khiêm ở lại, bật khóc. Hắn gục xuống đất, hàm răng nghiến chặt.

“Ôn Kiều, tôi nhất định sẽ khiến em phải trả giá. Không dễ vứt bỏ tôi như vậy đâu!”

Người đi đường chỉ trỏ, ánh mắt khinh bỉ. Nhưng hắn ta bây giờ chẳng còn sức bận tâm đến lời họ nói.

Gần sáng, bạn trai mới đưa Ôn Kiều về biệt thự Ôn gia. Cô loạng choạng vào nhà, suýt ngã.

Bữa tiệc ở vũ trường ban nãy cô uống rất nhiều rượu. Cơ thể cô nóng bức, trên người mùi nước hoa, bia rượu và thuốc lá nồng nặc, khó chịu vô cùng.

Giờ này, người làm đều đã ngủ. Một mình trở về phòng, Ôn Kiều lười biếng ngã xuống giường, mắt nhắm nghiền.

Nhà có tiền thật đấy, nhưng cha mẹ không quan tâm. Dù cô có ra làm sao, cũng chẳng ai thèm đoái hoài.

Ôn Kiều có tất cả, nhưng lại cô đơn trong chính căn nhà của mình. Phòng ngủ rộng lớn đầy đủ tiện nghi, lại làm cô cảm thấy nghẹt thở đến lạ.

Nằm trên giường, nước mắt cô vô thức rơi.

Rồi cảm giác ngứa ngáy, nóng hầm hập kéo đến, khiến cô lăn lộn không yên. Cô đưa tay chà sát cơ thể, tự nhủ: hẳn là do uống rượu nhiều quá.

Không biết qua bao lâu, cơn ngứa dần dịu đi. Ôn Kiều mới yên tĩnh chìm vào giấc ngủ sâu.

🌸 To Be Continued 🌸

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Nhớ không lầm thì bộ này tác giả đã từng đăng rồi xóa đi, giờ đăng lại đúng không/Hey//Hey//Hey/

2025-08-15

9

Rose🌸

Rose🌸

/Heart//Heart//Heart//Heart//Heart//Heart/

2025-08-15

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Ôn Gia Đại Tiểu Thư
2 Chương 2: Đại Tiểu Thư Biến Thành Mèo
3 Chương 3: Đến Bệnh Viện Thú Y
4 Chương 4: Hiểu Ý Tôi Đi Chứ
5 Chương 5: Vị Khách Không Mời
6 Chương 6: Mèo Ôn Kiều Nổi Giận
7 Chương 7: Leon Bị Bắt Đi
8 Chương 8: Chỉ Cho Phép Hôm Nay
9 Chương 9: Tôi Bị Mộng Du
10 Chương 10: Cậu Về Đi
11 Chương 11: Thật Ra Con Mèo Đó Là Tôi
12 Chương 12: Tự Mình Về Nhà Đi
13 Chương 13: Phải Đi An Ủi Kiều Kiều Nhà Tôi
14 Chương 14: Tôi Nuôi Cô
15 Chương 15: Muốn Chết Thì Ở Lại
16 Chương 16: Đi Tìm Leon
17 Chương 17: Làm Bạn Gái Tôi Đi
18 Chương 18: Lần Đầu Ra Mắt
19 Chương 19: Không Nỡ Gạt Họ
20 Chương 20: Phiên Bản Ôn Kiều Xấu Xa
21 Chương 21: Mèo Chứ Có Phải Chó Đâu
22 Chương 22: Say
23 Chương 23: Cây Nấm Nhỏ
24 Chương 24: Răng Long Đầu Bạc
25 Chương 25: Anh Ấy Rõ Nhất
26 Chương 26: Móc Tay Nào
27 Chương 27: Mẹ Không Cần Biết
28 Chương 28: Trả
29 Chương 29: Quà Cho Con Dâu
30 Chương 30: Tim Có Vấn Đề
31 Chương 31: Lâm Gia Bảo Vệ
32 Thông báo.
33 Chương 33: Quà Tặng
34 Chương 34: Tôi Nghịch Ngợm Lắm
35 Chương 35: Một Ly Thôi
36 Chương 36: Bế Được Mà
37 Chương 37: Tình Nhân
38 Chương 38: Không Ngủ Được
39 Chương 39: Gặp Lại Bạn Trai Cũ
40 Chương 40: Tôi Không Sai
41 Chương 41: Tôi Không Chấp Nhận
42 Chương 42: Chắc Chắn Là Yêu Rồi
Chapter

Updated 42 Episodes

1
Chương 1: Ôn Gia Đại Tiểu Thư
2
Chương 2: Đại Tiểu Thư Biến Thành Mèo
3
Chương 3: Đến Bệnh Viện Thú Y
4
Chương 4: Hiểu Ý Tôi Đi Chứ
5
Chương 5: Vị Khách Không Mời
6
Chương 6: Mèo Ôn Kiều Nổi Giận
7
Chương 7: Leon Bị Bắt Đi
8
Chương 8: Chỉ Cho Phép Hôm Nay
9
Chương 9: Tôi Bị Mộng Du
10
Chương 10: Cậu Về Đi
11
Chương 11: Thật Ra Con Mèo Đó Là Tôi
12
Chương 12: Tự Mình Về Nhà Đi
13
Chương 13: Phải Đi An Ủi Kiều Kiều Nhà Tôi
14
Chương 14: Tôi Nuôi Cô
15
Chương 15: Muốn Chết Thì Ở Lại
16
Chương 16: Đi Tìm Leon
17
Chương 17: Làm Bạn Gái Tôi Đi
18
Chương 18: Lần Đầu Ra Mắt
19
Chương 19: Không Nỡ Gạt Họ
20
Chương 20: Phiên Bản Ôn Kiều Xấu Xa
21
Chương 21: Mèo Chứ Có Phải Chó Đâu
22
Chương 22: Say
23
Chương 23: Cây Nấm Nhỏ
24
Chương 24: Răng Long Đầu Bạc
25
Chương 25: Anh Ấy Rõ Nhất
26
Chương 26: Móc Tay Nào
27
Chương 27: Mẹ Không Cần Biết
28
Chương 28: Trả
29
Chương 29: Quà Cho Con Dâu
30
Chương 30: Tim Có Vấn Đề
31
Chương 31: Lâm Gia Bảo Vệ
32
Thông báo.
33
Chương 33: Quà Tặng
34
Chương 34: Tôi Nghịch Ngợm Lắm
35
Chương 35: Một Ly Thôi
36
Chương 36: Bế Được Mà
37
Chương 37: Tình Nhân
38
Chương 38: Không Ngủ Được
39
Chương 39: Gặp Lại Bạn Trai Cũ
40
Chương 40: Tôi Không Sai
41
Chương 41: Tôi Không Chấp Nhận
42
Chương 42: Chắc Chắn Là Yêu Rồi

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play