Chương 3: Bữa cơm tối

   Xung quanh Mạc Thiên Vũ Không phải những người có khí thế hùng hậu thì cũng là loại xuất sắc lần đầu tiên anh thấy một người vừa nhút nhát vừa sợ sệt như Mộc Uyển Đình trong lòng anh vừa có chút buồn cười lại vừa thấy thương cảm liền nhẹ giọng buông ra một câu: " Không cần câu nệ."

" Con vừa chơi bóng, muốn về phòng tắm gội một chút." Mạc Thiên Vũ nói xong liền xoay người bước về phía cầu thang. Lúc này cơ thể của Mộc Uyển Đình mới thả lỏng được một chút.

Đào Diệp Vân nhìn bóng lưng Mạc Thiên Vũ rời đi có phần bất lực nói với Mộc Uyển Đình: " Thằng bé này trước giờ vẫn vậy, tính khí không được tốt lắm, con đừng để ý đến nó."

" Đi đường cả ngày chắc con cũng đã mệt rồi, dì dẫn con về xem phòng truớc, nghỉ ngơi một lát rồi ăn tối."

Phòng của Mộc Uyển Đình được bố trí trên tầng 2.

" Đây là phòng của con, đối diện là phòng của Thiên Vũ, còn bên cạnh là phòng sách. Phía ngoài là ban công." Đào Diệp Vân vừa nói và vừa mở cửa phòng cùng Mộc Uyển Đình đi tới.

Vừa bước chân vào, Mộc Uyển đình đã bị không gian nơi này làm cho choáng ngợp. Một căn phòng ngủ với tông màu chủ đạo là xanh nước biển và trắng, vừa hay đó chính là hai màu yêu thích của Mộc Uyển Đình và hai màu đó làm cho căn phòng trở lên tươi sáng hơn, đẹp đẽ hơn, dịu nhẹ mà tao nhã. Căn phòng này rất rộng, ước chừng diện tích này cũng bằng nửa diện tích ngôi nhà của cô lúc trước. Còn có bàn học và giá sách được đặt bên cửa sổ lớn, trên bàn đã được trang bị sẵn đèn học hình thỏ trắng, nhìn thế nào cũng thấy vô cùng đáng yêu. Một chiếc giường lớn được đặt chính giữa căn phòng, chăn và gối đều là màu xanh nước biển, nhìn vào đã toát ra sự êm dịu. Trên giường còn đặt mấy con thú nhồi bông với những hình dạng ngộ nghĩnh. Tủ quần áo âm tường được thiết kế phía cuối phòng để tạo điểm nhấn, vừa xa hoa lại sang trọng.

"Con thấy thế nào? Có vừa ý không ?"

Mộc Uyển Đình vẫn đang mải miết ngắm nhìn căn phòng xa hoa rộng lớn, lúc này mới quay lại trả lời Đào Diệp Vân: " Rất đẹp ạ... Căn phòng này thật sự rất tốt ạ."

Đào Diệp Vân: " Vậy là dì yên tâm rồi, nếu con cần gì thêm thì cứ nói, dì sẽ sai người chuẩn bị cho con."

Mộc Uyển Đình vội vàng lắc đầu, giơ bàn tay nhỏ xíu lên xua xua: " Dạ... không cần đâu ạ, căn phòng này thật sự rất đẹp rồi ạ. Đẹp hơn căn phòng cũ của con rất nhiều ạ."

Đào Diệp Vân nhìn dáng vẻ lúng túng đến ngây ngốc của cô bé không nhịn được mà cười lên: "Được rồi, vừa nãy bác tài đã xách hành lí lên cho con rồi. Tắm gội, nghỉ ngơi một chút cho đỡ mệt rồi ăn tối nhé. Dì xuống dưới nhà trước."

Lúc Đào Diệp Vân xoay người bước xuống lại nghe được tiếng " cảm ơn" lí nhí của Mộc Uyển Đình.

" Uyển Đình, sau này chúng ta chính là người một nhà, đừng nói mấy lời khách sáo. Chúng ta thật sự hi vọng con có một cuộc sống tốt."

   Bảy giờ tối, tất cả mọi người đều tập trung tại phòng ăn. Lần đầu tiên Mộc Uyển Đình thấy một bàn ăn phong phú như vậy, nhìn món nào cũng vô cùng bắt mắt. Mạc Thiên Nhược gắp vào bát cho cô một miếng thịt chiên: " Uyển Đình ăn nhiều một chút, con gầy quá rồi."

   Thật ra cơ thể của Mộc Uyển Đình không phải chỉ là gầy mà là suy dinh dưỡng. Cô sinh ra thân thể đã yếu ớt, hệ tiêu hoá kém nên việc hấp thụ chất dinh dưỡng cũng trở thành vấn đề khó khăn.

" Năm nay con vào lớp 8 phải không?"

Mộc Uyển Đình còn chưa kịp trả lời, Đào Diệp Vân ngồi bên đã nói.

" Đúng vậy, em tính cho con bé học cùng trường với Thiên Vũ, anh thấy sao?"

" Lớp 8 thật sao?" Từ đầu bữa ăn, Mạc Thiên Vũ vẫn luôn tập trung vào chuyện chính nhưng nghe đến đây cậu lại không tin được mà buột miệng hỏi lại.

Nhìn Cô bé trước mặt, trí tưởng tượng của cậu có phong phú cỡ nào cũng chưa từng nghĩ Mộc Uyển Đình và học sinh lớp 8 có liên quan gì với nhau. So với những học sinh lớp 8 mà cậu biết dường như Mộc Uyển Đình còn thấp hơn đám trẻ đó cả một cái đầu. Có lẽ so sánh cô với một học sinh lớp 6 còn có thể chấp nhận được.

Đào Diệp Vân quay sang nhìn Mạc Thiên Vũ một cách khó hiểu: " Đúng là lớp 8, có vấn đề gì à?"

Mạc Thiên Vũ nhún vai, bình thản mà nói một câu vô số tội.

" Con thấy giống học sinh lớp 6."

Có ai không nghe ra ý tứ trong lời nói của cậu chính là đang chê bai cô nhỏ bé. Đào Diệp Vân lườm cậu một cái rồi cao giọng.

" Con gái vào độ tuổi dậy thì mới nhanh lớn. Ở trường con không được học sinh học hay sao vậy?"

" Con thật chẳng hiểu biết chút nào, sao mẹ lại có thể sinh ra con được nhỉ?"

Mộc Uyển Đình bị mấy lời vừa vô tình vừa hữu ý kia làm cho xấu hổ đến mức chỉ có thể cúi đầu an phận mà ăn cơm. Thế nhưng người gây hoạ lại nhún vai tỏ vẻ chẳng quan tâm, đủng đỉnh nói.

" Tại sao lại sinh ra con, không phải mẹ nên hỏi bố hay sao? Hỏi con thì có kết quả gì?"

Hot

Comments

Hà Thu

Hà Thu

chí mạng thiệt

2024-11-11

0

Zina🍀

Zina🍀

Con với cái chả treo thế đấy😹

2024-09-03

1

Nhu Ngoc 22

Nhu Ngoc 22

có cậu con trai đáng đồng tiền bát gạo 👍

2024-08-07

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Nơi ở mới
2 Chương 2: Gặp mặt
3 Chương 3: Bữa cơm tối
4 Chương 4: Bố mẹ có khoẻ không? Con rất nhớ hai người.
5 Chương 5: Em không phải nhóc con
6 Chương 6: Đã bảo em sẽ lớn lên rồi mà
7 Chương 7: Ngôi trường mới
8 Chương 8: Bạn học mới
9 Chương 9: Rốt cuộc các chị muốn gì?
10 Chương 10: Sau lưng em là nhà họ Mạc
11 Chương 11: Sau này ai lấy em người đó làm chó
12 Chương 12: Chuyện nhỏ như con hổ
13 Chương 13: Việc quan trọng nhất với em lúc này chính là việc học.
14 Chương 14: Sao cái mặt lại nghệt ra thế kia
15 Chương 15: Xem ra em đã tiến bộ hơn rất nhiều
16 Chương 15: Đừng khóc nữa mau vào nhà đi
17 Chương 17: Đợi anh trở về
18 Chương 18: Bây giờ lớn lên rồi liền muốn rũ bỏ quan hệ hay sao?
19 Chương 19: Còn biết mắc cỡ với cả anh cơ đấy
20 Chương 20: Em ấy như vậy chính là dậy thì thành công
21 Chương 21: Em rõ ràng là đã trưởng thành rồi
22 Chương 22: Nhìn họ thật xứng đôi
23 Chương 23: Tin tức của Lâm Lam ngày hôm qua là thật
24 Chương 24: Có lẽ nào tương lai sẽ trở thành bạn trai của cô ấy.
25 Chương 25: Đến lúc phải về rồi.
26 Chương 26: Ai nói em say
27 Chương 27: Đứng ngây ra đó làm gì
28 Chương 28: Cậu biến đi
29 Chương 29: Anh thật không thương em.
30 Chương 30: Anh mắng em
31 Chương 31: Là người đàn ông của tôi
32 Chương 32: Em không nên giận dỗi với anh
33 Chương 33: Ai đưa em về đây
34 Chương 34: Có khi nào anh ấy bình thường đâu
35 Chương 35: Không muốn làm người thứ ba
36 Chương 36: Trông cậy hết vào em đó
37 Chương 37: Cô có não không vậy
38 Chương 38: Chị thật sự thấy không khoẻ
39 Chương 39: Xảy ra chuyện mà cũng không biết đường gọi cho anh
40 Chương 40: Vẫn ngốc như ngày nào
41 Chương 41: Người lớn trong nhà còn đang đợi
42 Chương 42: Anh là anh trai của em khi nào
43 Chương 43:
44 Chương 44: Anh lừa em
45 Chương 45: Đàn ông trên đời này đều xấu xa
46 Chương 46: Tôi không muốn ép buộc cô ấy
47 Chương 47: Anh không ngủ sao
48 Chương 48: Mỗi người một nửa chiếc giường
49 Chương 49: Anh thật sự đã nói cô là bạn gái của anh
50 Chương 50: Đừng gọi anh
51 Chương 51: Lần sau còn không biết nghe lời sẽ đánh đòn em
52 Chương 52: Không phải anh trai, là vị hôn phu của em
53 Chương 53: Anh không thích em, anh yêu em
54 Chương 54: Không xứng với anh ấy
55 Chương 55: Bản thân mình thật thất bại
56 Chương 56: Anh đẹp như vậy thì có ích gì
57 Chương 57: Xin lỗi đã làm tổn thương em
58 Chương 58: Mình hẹn hò nhé
59 Chương 59: Tạm tha cho em
60 Chương 60:
61 Chương 61: Mau cút ra ngoài cho em
62 Chương 62: Con nhà giàu phách lối
63 Chương 63: Em mời anh ăn tối nhé
64 Chương 64: Mắt nhìn của anh không tốt
65 Chương 65: Cho em thêm một chút thời gian nữa thôi
66 Chương 66: Đừng coi thường anh
67 Chương 67: Trả nợ cho anh đi
68 Chương 68: Không thể tin anh
69 Chương 69: Đi đăng kí kết hôn
70 Chương 70: Anh lại tính ngủ ở đây sao
71 Chương 71: Để xem ai dám cướp vợ của anh
72 Chương 72: Cút ngay cho tôi
73 Chương 73: Tôi tới đón bà xã
74 Chương 74: Em tới đưa mẫu thiết kế
75 Chương 75: Đã khi nào lừa em đâu
76 Chương 76: Người chồng này của em đâu phải chỉ để trang trí
77 Chương 77: Em mang thai rồi
78 Chương 78: Ý con là mẹ có con dâu rồi
79 Chương 79: Kiếp này, kiếp sau, cả kiếp sau nữa vẫn muốn yêu anh
Chapter

Updated 79 Episodes

1
Chương 1: Nơi ở mới
2
Chương 2: Gặp mặt
3
Chương 3: Bữa cơm tối
4
Chương 4: Bố mẹ có khoẻ không? Con rất nhớ hai người.
5
Chương 5: Em không phải nhóc con
6
Chương 6: Đã bảo em sẽ lớn lên rồi mà
7
Chương 7: Ngôi trường mới
8
Chương 8: Bạn học mới
9
Chương 9: Rốt cuộc các chị muốn gì?
10
Chương 10: Sau lưng em là nhà họ Mạc
11
Chương 11: Sau này ai lấy em người đó làm chó
12
Chương 12: Chuyện nhỏ như con hổ
13
Chương 13: Việc quan trọng nhất với em lúc này chính là việc học.
14
Chương 14: Sao cái mặt lại nghệt ra thế kia
15
Chương 15: Xem ra em đã tiến bộ hơn rất nhiều
16
Chương 15: Đừng khóc nữa mau vào nhà đi
17
Chương 17: Đợi anh trở về
18
Chương 18: Bây giờ lớn lên rồi liền muốn rũ bỏ quan hệ hay sao?
19
Chương 19: Còn biết mắc cỡ với cả anh cơ đấy
20
Chương 20: Em ấy như vậy chính là dậy thì thành công
21
Chương 21: Em rõ ràng là đã trưởng thành rồi
22
Chương 22: Nhìn họ thật xứng đôi
23
Chương 23: Tin tức của Lâm Lam ngày hôm qua là thật
24
Chương 24: Có lẽ nào tương lai sẽ trở thành bạn trai của cô ấy.
25
Chương 25: Đến lúc phải về rồi.
26
Chương 26: Ai nói em say
27
Chương 27: Đứng ngây ra đó làm gì
28
Chương 28: Cậu biến đi
29
Chương 29: Anh thật không thương em.
30
Chương 30: Anh mắng em
31
Chương 31: Là người đàn ông của tôi
32
Chương 32: Em không nên giận dỗi với anh
33
Chương 33: Ai đưa em về đây
34
Chương 34: Có khi nào anh ấy bình thường đâu
35
Chương 35: Không muốn làm người thứ ba
36
Chương 36: Trông cậy hết vào em đó
37
Chương 37: Cô có não không vậy
38
Chương 38: Chị thật sự thấy không khoẻ
39
Chương 39: Xảy ra chuyện mà cũng không biết đường gọi cho anh
40
Chương 40: Vẫn ngốc như ngày nào
41
Chương 41: Người lớn trong nhà còn đang đợi
42
Chương 42: Anh là anh trai của em khi nào
43
Chương 43:
44
Chương 44: Anh lừa em
45
Chương 45: Đàn ông trên đời này đều xấu xa
46
Chương 46: Tôi không muốn ép buộc cô ấy
47
Chương 47: Anh không ngủ sao
48
Chương 48: Mỗi người một nửa chiếc giường
49
Chương 49: Anh thật sự đã nói cô là bạn gái của anh
50
Chương 50: Đừng gọi anh
51
Chương 51: Lần sau còn không biết nghe lời sẽ đánh đòn em
52
Chương 52: Không phải anh trai, là vị hôn phu của em
53
Chương 53: Anh không thích em, anh yêu em
54
Chương 54: Không xứng với anh ấy
55
Chương 55: Bản thân mình thật thất bại
56
Chương 56: Anh đẹp như vậy thì có ích gì
57
Chương 57: Xin lỗi đã làm tổn thương em
58
Chương 58: Mình hẹn hò nhé
59
Chương 59: Tạm tha cho em
60
Chương 60:
61
Chương 61: Mau cút ra ngoài cho em
62
Chương 62: Con nhà giàu phách lối
63
Chương 63: Em mời anh ăn tối nhé
64
Chương 64: Mắt nhìn của anh không tốt
65
Chương 65: Cho em thêm một chút thời gian nữa thôi
66
Chương 66: Đừng coi thường anh
67
Chương 67: Trả nợ cho anh đi
68
Chương 68: Không thể tin anh
69
Chương 69: Đi đăng kí kết hôn
70
Chương 70: Anh lại tính ngủ ở đây sao
71
Chương 71: Để xem ai dám cướp vợ của anh
72
Chương 72: Cút ngay cho tôi
73
Chương 73: Tôi tới đón bà xã
74
Chương 74: Em tới đưa mẫu thiết kế
75
Chương 75: Đã khi nào lừa em đâu
76
Chương 76: Người chồng này của em đâu phải chỉ để trang trí
77
Chương 77: Em mang thai rồi
78
Chương 78: Ý con là mẹ có con dâu rồi
79
Chương 79: Kiếp này, kiếp sau, cả kiếp sau nữa vẫn muốn yêu anh

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play