Chương 12: Chuyện nhỏ như con hổ

Thời gian từng chút, từng chút một qua đi, chẳng mấy chốc đã đến giữa học kì I. Mộc Uyển Đình nhìn con số sáu tròn trĩnh trên ô điểm của mình mà không khỏi thở dài. Nơi này thật sự có quá nhiều người ưu tú, phóng mắt tới đâu cũng toàn là nhân tài. Con số sáu này là do cô đã cố gắng nỗ lực rất nhiều để đạt được vậy mà vẫn là một điểm số kém nhất lớp.

"Đừng thở dài nữa, cậu có thở vài hơi dài hơn thế thì con số sáu của cậu cũng không thể quay đầu làm số chín được đâu."

" Thay vì ngồi nhìn điểm thi rồi thở dài thì cậu nên tập trung nhìn lên bảng để nghe cô chữa đề thi kia kìa."

Những lời vàng ngọc này vừa được phát ra từ miệng của một học sinh nam tên Trần Tuấn. Lớp học  có quy định mỗi tháng sẽ thay đổi chỗ ngồi một lần, lần này vừa hay người ngồi bên cạnh Mộc Uyển Đình là Trần Tuấn.

Cái con người gì đâu, đẹp trai thì quả là có đẹp trai, độ yêu thích trong lòng các bạn gái thì có thừa, thế nhưng cả ngày đều tỏ vẻ cà lơ phất phơ, không quan tâm cái gì nhưng lại chẳng có chuyện gì trong lớp có thể qua được tầm mắt cậu ta.  Mộc Uyển Đình cau mày nhìn sang bài của Trần Tuấn rồi lại tỏ vẻ chấn kinh, không nói được lời nào, lặng lẽ thu lại ánh nhìn của mình.

Trong ô điểm của Trần Tuấn, số điểm tuyệt đối, con số mười đỏ chót kiêu ngạo như đang cười nhạo Mộc Uyển Đình.

Lúc trước Mộc Uyển Đình vốn chẳng quan tâm đến việc học. Điểm số với cô không quan trọng, việc quan trọng chính là được chạy nhảy trên bãi cỏ, vẽ đồng lúa, vẽ mây, vẽ trời, vẽ những gì cô thích.

Nhưng giờ đây bên cạnh cô là Mạc Thiên Vũ, cái gì mà không học cũng có thành tích tốt. Nhan Thiên Kiều từ khi đi học chưa từng biết điểm tám trông như thế nào. Rồi ngay cả người cà lơ phất phơ bên cạnh cũng ôm về điểm tuyệt đối... Phút chốc tâm trạng của Mộc Uyển Đình như rơi xuống vực sâu không đáy.

Một tiết học trôi qua, Mộc Uyển Đình ngồi nghe giảng vô cùng nghiêm túc nhưng thực tế lại không hiểu được bao nhiêu, cô chán nản nằm gục trên mặt bàn không nói một lời.

Trần Tuấn thuộc trường phái bóc lột sức lao động của lão Miệng, nay Mộc Uyển Đình đã im lặng đương nhiên lão Miệng của cậu ta cũng không có chỗ để hoạt động.

Sang tiết thứ hai là tiết thể dục, tuy nhiên ngoài trời đang có mưa, các lớp được ở lại trong lớp tự học. Trần Tuấn mang vẻ mặt áy náy nói với Mộc Uyển Đình: " Này, tôi không có ý chê bai cậu được điểm kém."

Mộc Uyển Đình không quay sang chỉ uể oải mở miệng: " Tôi biết"

Trần Tuấn như bắt được cơ hội vội nói: " Vậy sao lại giận tôi làm gì?"

" Tôi không có giận cậu" Lúc này Mộc Uyển Đình mới quay sang nhìn Trần Tuấn dõng dạc nói từng chữ. Đương nhiên là cô không giận cậu. Nếu có người đáng giận thì người đó chỉ có thể là bản thân cô. Nghĩ tới việc mình đã gây hiểu lầm cho Trần Tuấn, Mộc Uyển Đình lại chậm dãi nói thêm.

" Tôi chỉ có thể giận bản thân tôi ngu ngốc chứ sao có thể giận người ngay thẳng như cậu."

Ý của Mộc Uyển Đình chính là dù Trần Tuấn có chê bai cô thì cũng là cậu đang nói lên sự thật. Mà một câu nhận xét "Người ngay thẳng" của Mộc Uyển Đình lại làm cho Trần Tuấn cười tới muốn rớt luôn cả quai hàm.

" Người ngay thẳng sao, cậu so sánh cái kiểu gì kì quái vậy, nhưng mà tôi rất thích haha..."

" Này, vì lời nói vừa rồi của cậu nên tôi sẽ làm giúp cậu một việc. Cậu có thể tùy ý yêu cầu."

Mộc Uyển Đình nghiêng đầu tỏ vẻ nghi ngờ: " Tin được không?"

" Trần Tuấn này trước giờ chỉ hơi nói quá một chút chứ chưa bao giờ nói điêu nha."

Mộc Uyển Đình nhìn Trần Tuấn vừa nói vừa vỗ ngực tự hào không khỏi bật cười, cô cũng gật gật đầu tỏ vẻ tin tưởng rồi khẽ nói: " Vậy cậu chữa lại đề thi giúp tôi đi."

Trần Tuấn " à" một tiếng rồi gật gù: " Chuyện nhỏ như con hổ, mang giấy bút ra đây."

Không nghĩ Trần Tuấn có thể dễ dàng đồng ý như vậy, Mộc Uyển Đình vô cùng vui vẻ, khóe miệng cong lên nụ cười thỏa mãn, lôi trong ngăn bàn lên cây bút và một quyển vở.

Cùng lúc này phía ngoài cửa một giọng nói trầm thấp vang lên: " Thưa thầy, cô giáo Liễu nói em mang tài liệu này qua cho thầy ạ."

Mạc Thiên Vũ đưa tài liệu xong không tự chủ được mà đưa mắt nhìn về chỗ Mộc Uyển Đình, thế nhưng lúc này Mộc Uyển Đình vẫn còn đang mải miết nghe Trần Tuấn chữa bài không hề biết có sự xuất hiện của cậu nơi cửa lớp.

     Vì chỗ của Mộc Uyển Đình và Trần Tuấn ở dãy bàn học phía trong cùng lại gần cuối lớp nên Mạc Thiên Vũ không thể nhìn được họ đang làm gì. Cậu chỉ thấy cậu nhóc kia thao thao bất tuyệt nói gì đó, còn Mộc Uyển Đình lại tỏ ra vô cùng chăm chú lắng nghe, trên môi lại luôn trực sẵn một nụ cười rạng rỡ.

    Mạc Thiên Vũ không hiểu sao khi ấy trong lòng cậu lại có chút sửng sốt, còn có chút khó chịu, khi ra về rồi còn không kìm lòng được mà nhìn lại lần nữa.

Hot

Comments

Hà Thu

Hà Thu

ghen á a

2024-11-11

0

Jiminjeong 💋🫂

Jiminjeong 💋🫂

ối dời ơi, chua lè chua lét luôn roii

2024-07-24

4

Trương Thi Điệu

Trương Thi Điệu

anh nhà ghen rồi

2024-06-25

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Nơi ở mới
2 Chương 2: Gặp mặt
3 Chương 3: Bữa cơm tối
4 Chương 4: Bố mẹ có khoẻ không? Con rất nhớ hai người.
5 Chương 5: Em không phải nhóc con
6 Chương 6: Đã bảo em sẽ lớn lên rồi mà
7 Chương 7: Ngôi trường mới
8 Chương 8: Bạn học mới
9 Chương 9: Rốt cuộc các chị muốn gì?
10 Chương 10: Sau lưng em là nhà họ Mạc
11 Chương 11: Sau này ai lấy em người đó làm chó
12 Chương 12: Chuyện nhỏ như con hổ
13 Chương 13: Việc quan trọng nhất với em lúc này chính là việc học.
14 Chương 14: Sao cái mặt lại nghệt ra thế kia
15 Chương 15: Xem ra em đã tiến bộ hơn rất nhiều
16 Chương 15: Đừng khóc nữa mau vào nhà đi
17 Chương 17: Đợi anh trở về
18 Chương 18: Bây giờ lớn lên rồi liền muốn rũ bỏ quan hệ hay sao?
19 Chương 19: Còn biết mắc cỡ với cả anh cơ đấy
20 Chương 20: Em ấy như vậy chính là dậy thì thành công
21 Chương 21: Em rõ ràng là đã trưởng thành rồi
22 Chương 22: Nhìn họ thật xứng đôi
23 Chương 23: Tin tức của Lâm Lam ngày hôm qua là thật
24 Chương 24: Có lẽ nào tương lai sẽ trở thành bạn trai của cô ấy.
25 Chương 25: Đến lúc phải về rồi.
26 Chương 26: Ai nói em say
27 Chương 27: Đứng ngây ra đó làm gì
28 Chương 28: Cậu biến đi
29 Chương 29: Anh thật không thương em.
30 Chương 30: Anh mắng em
31 Chương 31: Là người đàn ông của tôi
32 Chương 32: Em không nên giận dỗi với anh
33 Chương 33: Ai đưa em về đây
34 Chương 34: Có khi nào anh ấy bình thường đâu
35 Chương 35: Không muốn làm người thứ ba
36 Chương 36: Trông cậy hết vào em đó
37 Chương 37: Cô có não không vậy
38 Chương 38: Chị thật sự thấy không khoẻ
39 Chương 39: Xảy ra chuyện mà cũng không biết đường gọi cho anh
40 Chương 40: Vẫn ngốc như ngày nào
41 Chương 41: Người lớn trong nhà còn đang đợi
42 Chương 42: Anh là anh trai của em khi nào
43 Chương 43:
44 Chương 44: Anh lừa em
45 Chương 45: Đàn ông trên đời này đều xấu xa
46 Chương 46: Tôi không muốn ép buộc cô ấy
47 Chương 47: Anh không ngủ sao
48 Chương 48: Mỗi người một nửa chiếc giường
49 Chương 49: Anh thật sự đã nói cô là bạn gái của anh
50 Chương 50: Đừng gọi anh
51 Chương 51: Lần sau còn không biết nghe lời sẽ đánh đòn em
52 Chương 52: Không phải anh trai, là vị hôn phu của em
53 Chương 53: Anh không thích em, anh yêu em
54 Chương 54: Không xứng với anh ấy
55 Chương 55: Bản thân mình thật thất bại
56 Chương 56: Anh đẹp như vậy thì có ích gì
57 Chương 57: Xin lỗi đã làm tổn thương em
58 Chương 58: Mình hẹn hò nhé
59 Chương 59: Tạm tha cho em
60 Chương 60:
61 Chương 61: Mau cút ra ngoài cho em
62 Chương 62: Con nhà giàu phách lối
63 Chương 63: Em mời anh ăn tối nhé
64 Chương 64: Mắt nhìn của anh không tốt
65 Chương 65: Cho em thêm một chút thời gian nữa thôi
66 Chương 66: Đừng coi thường anh
67 Chương 67: Trả nợ cho anh đi
68 Chương 68: Không thể tin anh
69 Chương 69: Đi đăng kí kết hôn
70 Chương 70: Anh lại tính ngủ ở đây sao
71 Chương 71: Để xem ai dám cướp vợ của anh
72 Chương 72: Cút ngay cho tôi
73 Chương 73: Tôi tới đón bà xã
74 Chương 74: Em tới đưa mẫu thiết kế
75 Chương 75: Đã khi nào lừa em đâu
76 Chương 76: Người chồng này của em đâu phải chỉ để trang trí
77 Chương 77: Em mang thai rồi
78 Chương 78: Ý con là mẹ có con dâu rồi
79 Chương 79: Kiếp này, kiếp sau, cả kiếp sau nữa vẫn muốn yêu anh
Chapter

Updated 79 Episodes

1
Chương 1: Nơi ở mới
2
Chương 2: Gặp mặt
3
Chương 3: Bữa cơm tối
4
Chương 4: Bố mẹ có khoẻ không? Con rất nhớ hai người.
5
Chương 5: Em không phải nhóc con
6
Chương 6: Đã bảo em sẽ lớn lên rồi mà
7
Chương 7: Ngôi trường mới
8
Chương 8: Bạn học mới
9
Chương 9: Rốt cuộc các chị muốn gì?
10
Chương 10: Sau lưng em là nhà họ Mạc
11
Chương 11: Sau này ai lấy em người đó làm chó
12
Chương 12: Chuyện nhỏ như con hổ
13
Chương 13: Việc quan trọng nhất với em lúc này chính là việc học.
14
Chương 14: Sao cái mặt lại nghệt ra thế kia
15
Chương 15: Xem ra em đã tiến bộ hơn rất nhiều
16
Chương 15: Đừng khóc nữa mau vào nhà đi
17
Chương 17: Đợi anh trở về
18
Chương 18: Bây giờ lớn lên rồi liền muốn rũ bỏ quan hệ hay sao?
19
Chương 19: Còn biết mắc cỡ với cả anh cơ đấy
20
Chương 20: Em ấy như vậy chính là dậy thì thành công
21
Chương 21: Em rõ ràng là đã trưởng thành rồi
22
Chương 22: Nhìn họ thật xứng đôi
23
Chương 23: Tin tức của Lâm Lam ngày hôm qua là thật
24
Chương 24: Có lẽ nào tương lai sẽ trở thành bạn trai của cô ấy.
25
Chương 25: Đến lúc phải về rồi.
26
Chương 26: Ai nói em say
27
Chương 27: Đứng ngây ra đó làm gì
28
Chương 28: Cậu biến đi
29
Chương 29: Anh thật không thương em.
30
Chương 30: Anh mắng em
31
Chương 31: Là người đàn ông của tôi
32
Chương 32: Em không nên giận dỗi với anh
33
Chương 33: Ai đưa em về đây
34
Chương 34: Có khi nào anh ấy bình thường đâu
35
Chương 35: Không muốn làm người thứ ba
36
Chương 36: Trông cậy hết vào em đó
37
Chương 37: Cô có não không vậy
38
Chương 38: Chị thật sự thấy không khoẻ
39
Chương 39: Xảy ra chuyện mà cũng không biết đường gọi cho anh
40
Chương 40: Vẫn ngốc như ngày nào
41
Chương 41: Người lớn trong nhà còn đang đợi
42
Chương 42: Anh là anh trai của em khi nào
43
Chương 43:
44
Chương 44: Anh lừa em
45
Chương 45: Đàn ông trên đời này đều xấu xa
46
Chương 46: Tôi không muốn ép buộc cô ấy
47
Chương 47: Anh không ngủ sao
48
Chương 48: Mỗi người một nửa chiếc giường
49
Chương 49: Anh thật sự đã nói cô là bạn gái của anh
50
Chương 50: Đừng gọi anh
51
Chương 51: Lần sau còn không biết nghe lời sẽ đánh đòn em
52
Chương 52: Không phải anh trai, là vị hôn phu của em
53
Chương 53: Anh không thích em, anh yêu em
54
Chương 54: Không xứng với anh ấy
55
Chương 55: Bản thân mình thật thất bại
56
Chương 56: Anh đẹp như vậy thì có ích gì
57
Chương 57: Xin lỗi đã làm tổn thương em
58
Chương 58: Mình hẹn hò nhé
59
Chương 59: Tạm tha cho em
60
Chương 60:
61
Chương 61: Mau cút ra ngoài cho em
62
Chương 62: Con nhà giàu phách lối
63
Chương 63: Em mời anh ăn tối nhé
64
Chương 64: Mắt nhìn của anh không tốt
65
Chương 65: Cho em thêm một chút thời gian nữa thôi
66
Chương 66: Đừng coi thường anh
67
Chương 67: Trả nợ cho anh đi
68
Chương 68: Không thể tin anh
69
Chương 69: Đi đăng kí kết hôn
70
Chương 70: Anh lại tính ngủ ở đây sao
71
Chương 71: Để xem ai dám cướp vợ của anh
72
Chương 72: Cút ngay cho tôi
73
Chương 73: Tôi tới đón bà xã
74
Chương 74: Em tới đưa mẫu thiết kế
75
Chương 75: Đã khi nào lừa em đâu
76
Chương 76: Người chồng này của em đâu phải chỉ để trang trí
77
Chương 77: Em mang thai rồi
78
Chương 78: Ý con là mẹ có con dâu rồi
79
Chương 79: Kiếp này, kiếp sau, cả kiếp sau nữa vẫn muốn yêu anh

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play